PHẦN KẾT LUẬN
Lý Sơn là hòn đảo nẳm giữa biển khơi, ở về phía Đông Bắc tỉnh Quảng Ngãi, cách đất liền 25 hải lý,đi đến đảo bằng đường biển từ cửa Sa Kỳ. Tên dân gian của đảo là Cù Lao Ré, các thư tịch cổ của Việt Nam đều có ghi chép về hòn đảo này, trong đó sự ghi chép cụ thể nhất là Phủ Biên Tạp Lục của Lê Qúi Đôn, Toản Tập Thiên Nam Tứ Chí Lộ Đồ Thư của Đỗ Bá, Đại Nam Nhất Thống Chí của Quốc Sử Quán triều Nguyễn. Ngoài ra ở một số tài liệu Trung Hoa và hải đồ của các nhà hàng hải phương tây đều có nhắc đền đảo Cù lao Ré - Lý Sơn. Như vậy hiển nhiên trong quá khứ, đảo Lý Sơn có vị trí quan trọng trên tuyến đường hàng hải Quốc tế và có sự giao lưu rộng mở trong khu vực. Từ thời Nguyễn cho đến hiện nay, Lý Sơn được coi như là đảo tiền tiêu trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh hải của Việt Nam và chủ quyền của Việt Nam trên quần đảo Hoàng Sa.
Con người sinh sống và cư trú trên đảo Lý Sơn từ rất sớm, cách nay khoàng 3.000 năm tương ứng với lớp cư dân đầu tiên là cư dân Văn Hoá Sa Huỳnh. Lớp cư dân này đã tạo dựng nên nềnVăn hóa Sa Huỳnh mang tính chất biển - hải đảo rất phong phú đa dạng. Các hiện vật của cư dân Sa huỳnh ở di tích Xóm Ốc có nguồn gốc phát sinh từ giai đoạn tiền Sa Huỳnh: Bình Châu, Long Thạnh; đồng thời vừa mang tính chất biển - hải đảo với loại hình đồ trang sức, công cụ chế tác từ vỏ nhuyễn thể có sự gần gũi mang tính đồng quy với các cư dân tiền sử của vùng Nam Thái Bình Dương, từ quần đảo Ryuku (Nhật Bản) đến Đài Loan, Philippin và khu vực Văn hoá Xóm Cồn ở vùng Cực Nam Trung Bộ. Kế tiếp sau VHSH, về mặt thời gian, là lớp cư dân của văn hóa Champa, họ đã tạo dựng nên dạng văn hóa gắn với hoạt động khai thác biển, có thể đó là nghề đóng các loại ghe bầu đi khai thác biển và đan các loại lưới từ vỏ cây gai để đánh bắt cá. Những dấu tích văn hoá mà họ để lại là tín ngưỡng thờ Pô Inưnaga, tục thờ Yàng, thờ Uma, đền thờ Vishnu, thờ Cá Ông Nam Hải và một số giếng Chăm cổ gắn với sự quần tụ làng xóm như giếng Xó La, giếng Trung Yên, giếng Bộng....Văn hóa Chămpa hầu như đã hòa nhập vào văn hóa Việt trên hai dạng thức cơ bản là văn hóa vật thể và phi vật thể. Trong một số biểu hiện trong văn hóa phi vật thể; tín ngưỡng thờ Pô Inưnaga của Chămpa đã dung hòa vào tín ngưởng thờ nữ thần của Việt va Pô Inưnaga hóa thân thành Thiên Y Ana, bà chúa Ngọc, và là nữ thần bảo hộ của người Việt, bà hiện diện ở nhiều đền thờ chính và phối thờ. Người Việt còn tiếp thu tục thờ Yàng, thờ Uma (Ngu Man Nương)..... Tục thờ được đặt trong không gian thờ độc lập hoặc phối thờ. Tục thờ Cá Ông nam Hải hiện diện suốt dọc ven biển Miền Trung, là tín ngưỡng đặc trưng của cư dân biển tồn tại trong truyền thuyết của người Chăm và người Việt. Riêng ở Lý Sơn, tín ngưỡng thờ Cá Ông mang tính phổ biến với nhiều lăng thờ và trong những lăng đó có số lượng lớn bộ xương Cá Voi (Cá Ông) được đặt trong quan quách. Ngoài ra còn có nhiều dạng văn hóa phi vật thể khác mang dấu ấn văn hoá Chăm - Việt mà trong giới hạn của đề tài chưa đi sâu vào nghiên cứu hết được, tuy nhiên có thể khẳng định rằng, tại Lý Sơn những mảnh vỡ của Văn hóa Chămpa đã được bảo bọc và dung hòa trọn vẹn trong lòng văn hóa Việt.
Cuối thế kỷ XVI, đầu thế kỷ XVII lớp văn hóa Việt hình thành và xác lập trên đảo Lý Sơn trên cơ sở dung hợp với văn hóa Chămpa bản địa, đồng thời bảo tồn phát triển các yếu tố cơ bản của văn hóa Việt vùng đồng bằng Bắc Bộ để tạo nên văn hóa Việt vùng hải đảo ,đa dạng, phong phú với các thiết chế cộng đồng làng xã; sự quần cư của các dòng họ, các sinh hoạt tín ngưỡng mang đậm tính chất Nông - Chài...Tất cả đều được bảo tồn tương đối nguyên vẹn cho đến ngày nay. Cơ cấu tổ chức cộng đồng xã hội truyền thống của người Việt ở Lý Sơn đã tồn tại song song hai mô hình Làng và Vạn tương ứng với hai kinh tế truyền thống là canh tác Nông nghiệp và khai thác biển. Mỗi mô hình có cơ cấu tổ chức riêng để quản lý cộng đồng và tổ chức các sinh hoạt tín ngưỡng. Giữa Làng và Vạn có mẫu số chung là mọi tâm thức cộng đồng đều hướng về sự bình an thịnh vượng trong cuộc sống cho hòn đảo canh xinh đẹp.
Di sản văn hoá trên đảo Lý Sơn bao gồm văn hóa vật thể và phi vật thể là vốn tài sản qúi của tiền nhân lưu truyền lại; để gìn giữ cũng như phát huy di sản văn hóa này là nhiệm vụ của chúng ta. Để thực hiện trọng trách đó chúng ta cần phải có những định hướng, giải pháp bảo tồn và phát triển dúng đắn; một số vấn đề đó trong nội dung nghiên cứu của đề tài đã có đề cập. Chúng tôi xin có một số khuyến nghị cụ thể sau:
+ Kết quả đề tài nghiên cứu hoàn thành nên triển khai biên tập, hiệu đính, in và phát hành.
+ Bước tiếp theo sau đề tài là phải có dự án thực hiện một số vấn đề về bảo tồn sinh thái văn hóa của đảo Lý Sơn trong đó bao gồm:
- Bảo tồn hệ sinh thái động thực vật trên đảo và bậc thềm chìm sâu trong lòng biển xung quanh đảo.
- Qui hoạch bảo tồn các ngôi nhà cổ, các đình, dinh, lăng, miếu cổ đồng thời quy hoạch bảo tồn các di sản trong lòng đất, không cho dân chúng đào bới sâu trong lòng đất xâm phạm đến các di tích khảo cổ.
- Phát huy các lễ hội đua thuyền, tế đình, tế các dinh miếu, tế lính Hoàng Sa và các lễ thức tốt đẹp của các dòng họ. Tổ chức các hội vui chơi của dân gian như hội sói vật, dồi bòng, hát ống.... Nên có biện pháp truyền nghề giữa lớp nghệ nhân già với lớp trẻ trong sinh hoạt lễ hội dân gian.
Phụ lục 1 VĂN VẦN DÂN GIANSƯU TẦM ĐƯỢC Ở LÝ SƠN
(Tuyển chọn theo thứ tự A,B,C)
1. Quan hệ thiên nhiên và lao động sản xuất:
- Ai về Quảng Ngãi cho tôi gửi ít quan tiền
Mua giùm miếng quế lâu niên
Đem về trị bệnh khỏi phiền bà con
- Chim bay mỏi cánh chim ngơi
Cá đi hết nước về khơi đứng chờ
- Chim bay sát núi là sà
Sóng dồi biển động trời đà sắp mưa
- Chùa Hang cát nhỏ như tro
Hang Câu, Bãi Bé kể cho thêm phiền
- Đời ông cho chí đời cha
Mây ráng Sơn Trà không gió thì mưa
- Giếng Tiền có bàn cờ tiền
Cờ tiên, tiên mất, giếng tiền, tiền đâu ? (1)
- Lạy trời cho có gió nồm
Cho thuyền Chuaù Nguyễn thuận buồm ra khơi.
- Lý Sơn cảnh đẹp chùa Hang
Có đường xuống đất, có thang lên trời
- Lý Sơn có Ngũ Hành Sơn
Nằm day ra biển trùng dương đời đời
Hòn Vung, hòn Sỏi, hòn Tai
Giếng tiền, Thới Lới ai ai đặt bày
- Lý Sơn dãi đất Cù Lao
Dân lành đất tốt dạt dào tình thương
- Lý Sơn dãi đất Cù Lao
Bốn bề biển cả sóng trào vỗ reo
Lý Sơn không đói không nghèo
Một lòng son sắt mà theo cụ Hồ
- Lý Sơn đồng trước đồng sau
Đồng rừng đồng ruộng, đồng nào cũng xin
- Lý Sơn ơi hỡi Lý Sơn
Nằm chi khoai thoải cô đơn một mình
- Lý Sơn tuy nhỏ mược dầu
Trời sinh phật đẻ dãi dầu ngoài khơi
Bốn mùa nước phủ tö bề
Trời sinh Phật đẻ chẳng hề nao nung
- Muốn ăn bánh ít lá gai
Lấy chồng ngoài đảo sợ dài đường đi
- Mùng 4 có hội đua ghe
Cho đến mùng 7 bắt phe dồi bòng (1)
- Núi cao ai đắp ai bồi
Biển sông rộng rãi cá bơi rợp vàng
- Rủ nhau xuống biển mò cua
Chiều về xuống biển đào hang bắt còng
- Thuyền ngược ta khấn gió nồm
Thuyền xuôi ta khấn mưa nguồn gió mây
- Thương cho mấy chú câu cần
Muốn ăn cá lớn thì lần ra khơi
Ra khơi phải biết lội bơi
Nếu mà không biết khất đời chú đi
- Trời mưa trong Quảng mưa ra
Mưa quanh Hòn Bé mua qua lạnh lùng.
2- TÌNH YÊU NAM NỮ:
- Ai làm cho đó xa đây
Cho chim chèo bẻo xa cây măng vòi
- Anh bơi xuồng theo em
Đứt mấy bộ quai chèo
Sao em không buông lái nới lèo đợi anh
- Anh đi anh mệt ngó chừng
Ngó sông sông rộng, ngó rừng rừng cao
Rừng cao mặc sức chim bay
Biển hồ lai láng mặc tài cá đua
- Anh nguyện cùng em tại cầu Bến Vấn
Em nguyện cùng anh tại quán Cây Đa
Em biểu anh về có vợ
Đây em ra có chồng
Lời nguyền nước mắt chảy thành sông
Dứt nghĩa đi thêm tội
Thương bao đồng khó thương
- Anh than cùng em lời đã cạn lời
Cha già mẹ yếu gần dơi về quê
Phụ thê không trọn nghĩa phu thê
Hay đâu duyên nợ thiếp che chàng nghèo
Hồi nào lên đỉnh xuống đèo
Chàng than thiếp khóc thiếp than nghèo với anh
Bây giờ có cá phụ canh
Có tòa nhà ngói phụ nhà tranh cũng buồn
Chiều chiều bước xuống ghe buôn
Bao nhiêu sóng dội dạ buồn bấy nhiêu.
- Anh em chẳng dám tới nhà
Chiều chiều ra đừng bờ tra ngó chừng
Hai hàng nước mắt rưng rưng
Khóc không dám khóc xây lưng mà chùi
Bạn cũ ai lại giống bạn tui
Ôm đờn mà gãy cho nguôi tấm lòng
Xưa kia lựu đứng với bòng
Bây giờ lựu ngã qua dòng với mai
Bạc tình chi lắm bớ ai
Cây trúc cũng vịn cây mai cũng rờ
Mực sa xuống giấy thành thơ
Lời nguyền gửi bạn thành tờ cam đoan cho bạn cầm.
- Anh thương em thì thương cho chắc
Thương cho chặt cho bền
Đừng thương lỡ dỡ bắt đèn uổng công
Dốc lòng trồng các bể bông
Ngó ra ngoài biển thấy ông đưa đò
Anh ở làm sao cho biết đói biết no
Biết ra khơi về lộng đây em lo kết nguyền
- Anh về kiếm vợ cho xong
Em là tép nhỏ lộn rong khó tìm
- Bạc tình chi lắm hỡi chim
Bỏ nhành lê khô héo đi tìm nhành xanh
Nghe lời ai sớm dỗ chiều dành
Nghĩa nhơn sao nỡ dứt tình bỏ ta.
- Bạn cũ sầu lai lai láng láng
Bạn cũ sầu mình cơm với cháo biếng ăn
Tay bưng chén cơm hột lụy nhỏ giăng giăng
Tay cầm đôi đũa quên bằng so le
Ta xa nghĩa bạn ta ra ghe ta ngồi
- Bông cúc vàng rở ra bông cúc tím
Em có chồng roăi trả yếm lại cho anh
Bông cúc vàng nở ra bông cúc xanh
Yếm em em mặc yếm gì anh anh đời
- Chàng xa thiếp cách tội đách gì rầu.
Thác như ông Lã Vọng Tí xuống cần Non Tiên
Ngửa tay em trao cho một đồng tiền
Phận sao chịu vậy đừng phiền mà hư
- Chiều chiều bóng xế nhành đâu
Trách ông Tơ và Nguyệt buổi đầu không xe
Để bây giờ nghiêng chén ngã xe
Mùa thu thiếp đợi mùa hè chàng trông
Làm nhà ở dưới bực xong
Đêm nghe con cá quậy ngày trông con chim gù
Gái có chồng rồi xuất giá tòng phu
Dầu ai có lên võng xuống dù cùng giả lơ
Nồi tiền duyên gái giá trai tơ
Sao anh không lắng líu để bây giờ anh líu lăn ?
- Chiều chiều mây phủ Sơn Trà
Lòng ta thương bạn nước mắt và lộn cơm
Vẫy vùng như cá trong nơm
Buổi sớm mai ta trông bạn, buổi chiều nờm bạn trông ta.
- Chiều chiều ra bãi mà trông
Bãi thời thấy bãi mà không thấy người
- Chim phượng hoàng bay ngang qua chợ
Em hỏi anh rằng có vợ đâu chưa
Tay cầm tờ giấy che mưa
Che sao khỏi ướt em chưa có chồng.
- Em mua cho anh một tờ giấy hóa rồng
Đầu anh anh đội tay anh lồng ngọn mây
Gió thổi gió trợt mưa bay
Mưa đâu ướt đó tờ giấy này còn khô
- Con Quốc lẻ đôi lại ngôi than khóc
Vợ với chồng thân tóc lìa tơ
Kẻ đi âm phủ người chờ dương gian
Ngồi buồn em ra ngõ thở than
Em cảm thương phận bận cơ hàn nắng mưa.
- Cũng tại vì mình nổi tôi trôi
Phân ly hai ngã nước mắt tôi ước đầm
Ghe lui còn để dấu dằm
Người thương đâu vắng dấu nằm còn đây
Trăng lu vì bởi đám mây
Tôi với mình trắc trở cũng vì dây tờ hồng.
- Dậm chân xuống đất cái keng
Chàng Nam thiếp Bắc nhiều phen thảm sầu
Phải chi ngoài biển có cầu
Anh đi ra dứt mối sầu cho em.
- Dời chân bước xuống ghe buôn
Biển bao nhiêu gợn dạ buồn bấy nhiều
Dựa cột buồm gió thổi hiu hiu
Nước mắt ra lai láng núi dây lưng điều không khô.
- Đêm nằm chíp miệng thở ra
Không biết làm sao cho đặng bướm với hoa dựa kề
Ngày thì mặt ủ mày ê
Sống dương gian không đặng thác về quê cho trọn đời.
- Đói lòng ăn nửa trái sim
Uống lưng bát nước đi tìm người thương
Người thương ơi hỡi người thương
Đi đâu mà để buồn hương lạnh lùng !
- Đứng trên núi sỏi phần tranh
Liều công bỏ bạn theo anh phen này.
- Em gặp anh đây nửa mừng nửa sợ
Em sợ anh về đánh vợ lừa con
Trăng khuya nửa khuyết nửa tròn
Anh về lừa vợ lừa con tội trời
- Em hát một câu anh bỏ bầu đậy nắp
Đem vô đất liền đổi bắp ra rang
- Em thương anh mà cha mẹ không thương
Nước kia muốn chảy cực vì mương chưa đào
Bây giờ biển cạn thành ao
Bắc cầu chiếc đũa mà trao ân tình
- Em thương anh trầu hết laù lươn
Cau hết nöạ vườn cha mẹ nào hay
Dẫu mà cha mẹ có hay
Nhứt đánh nhì ñaøy hai leõ maø thođi
Gươm vàng kề cổ ai ôi
Chết thời chịu chết liaø ñođi không lìa
- Họa Hổ họa bì nan họa cốt
Tri nhơn tri diện bất tri tâm
Xa xôi chi đó mà lầm
Phải hương hương bén phải trầm trầm thơm
- Không nên với bạn không nên
Em về mua cót mua phên dừng buồng
Hai ngăn em cũng dừng luôn
Một ngăn quân tử cựu một buồng quân tử tân
Liều mình con thác xuống sông Ngân
Cho thỏa tình hai bạn, trọn ái ân hai chàng
- Lên non bẻ lá mà ngồi
Bỏ quên cây quạt thôi rồi bớ anh
Còn gì nay sạn mai sành
Duyên anh em bỏ rừng xanh mất rồi.
- Mãn mùa tu hú kêu thanh
Cá chuồn đã vấn sao anh chưa về
- Một em nói rằng không
Hai em cũng nói rằng không
Dấu chân ai dẵm vườn hồng tan hoang ?
Có không nói thiệt cùng chàng
Để nhựt lâm nguyệt nhiễm hai đàng xa nhau
Rào thời rào trước rào sau
Bởi chưn em để bỏ cau nát vườn
Liệu bề thương đặng thời thương
Đường ta gánh nặng giữa đường cực anh.
- Một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười
Thiếp nguyện cùng chàng
Một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mười
Chàng nguyện cùng thiếp
Mười chín tám bảy sáu năm bốn ba hai một
Lời thề lời thốt còn đó rõ rõ ràng ràng
Vườn bông hoa khóa chặt chờ chút tình lang
Sen chờ ai sen rũ
Cúc chờ ai cúc rũ cúc tàn
Vườn bông hoa có kẻ điểm trang nhụy hồng
Bây giờ em xách nón theo chồng
Bỏ một mình con chim quyên nó lơ lơ lửng lửng chốn non sông nhụy đào.
- Ngẫm nghĩ đến đâu buồn rầu đến đó
Ngẫm nghĩ chung tình buồn có vui không
Bữa rày anh cùng em như con cá xa sông
Càng gánh chung tình lịu địu càng tiếc cái công thâm dày
- Ngó ra hòn núi Sơn Trà
Lòng ta xa bạn nước mắt đà rưng rưng
Vẫy vùng con cá trong nơm
Sáng mai ta trông bạn chiều nờm bạn trong ta
Mỗi ngày mỗi cách mỗi xa
Bữa ăn hột lụy nhỏ, bũa và hột lụy rơi
Bầm lòng ta lắm bạn ơi
Sáng mai mong ngóng chiều ngồi không yên.
- Ngó lên trên núi Giếng Tiền
Thấy đôi chim én đang chuyền nhành mai
Bao giờ cho gái gặp trai
Cho loan nhớ phụng, cho ai biết mình.
- Ngó lên trên trời trời cao lồng lồng
Ngó ra ngoài biển biển rộng thinh thinh
Ngó vô trong dạ buồn tình
Đêm nằm nước mắt nhỏ như bình trà nghiêng
Đêm nằm nước mắt triền miên
Aïo em năm vạt ước liền cả năm
- Ngó ra ngoài biển ba lần
Thấy anh ở trần trong dạ xót xa
Trở về mua lụa đậu ba
May aó cổ giữa lại tra nút vàng
Cậy ai mà gửi tới chàng
Đêm khuya chàng đắp kẽo nhiễm thương hàn khổ thân
- Rắn hổ mang nằm cây mít gãy
Em có lòng chờ sáu bảy năm nay
Năm Thìn, năm Tý, năm Tỵ, năm Thân
Bước qua năm Mẹo, năm Dần là sáu năm đủ
Chờ anh đã mãn tháng tư
Anh không nói lại anh ừ nơi xa
Mời anh mười tám qua nhà
Trầu ăn rượu uống nơi xa kết nguyện
Cây khô bóng ngã non tuyền
Anh về chết phứt đi cho liền bạn ơi.
- Rượu ngon chiết ở bàn thờ
Ba bốn năm không lạt sao bây giờ lạt đi
Đó bạn buồn đây ta lại vui chi
Bạn rưng rưng nước mắt ta có khi khóc thầm
- Sáng mai lên núi quơ củi đốt than
Chiều về xuống biển đào hang bắt còng
Dặn ai hai chữ bền lòng
Ai trao cái dây cũng bứt, ai thắt cái vòng cũng mở ra.
- Sáng trăng quân tử đi chơi
Đái một chổ đái lội bơi mà về
Em ơi chi đái dại, đái khờ
Nhà cửa em trôi trước bàn thờ em trôi sau.
- Sao mai đã mọc tè tè
Gà cất tiếng gáy sao bạn không về phân giải với chồng con
Trai gái thương nhau đờ đợ
Nghĩa vợ chồng mất thuở nào quên
Muốn cho nấu chín làm nên
Đường còn đi xuống đi lên chừng chừng
Chim ơi chim chớ phụ rừng
Cá ơi cá chớ phụ phàng sông sâu
Duyên gì đâu nợ cũng vì đâu
Nên hư không đặng lúc ban đầu rồi thôi.
- Sớm mai em ra ngồi bờ cỏ chỉ
Em suy nghĩ hột lụy nhỏ tuôn
Không hiếm chi nơi tiền vàng lúa muôn
Em thấy anh nghèo có ngãi anh thương cho vẹn tình
- Sớm mai ra đứng góc lăng
Nghe tiếng ai khóc trong bụi bần hu hu
Qua với em thâm nhiễm nguyệt nhu
Trách lầm cha với em sinh con ngu lỗi nghì
Em chịu đòn anh lại vui chi
Đó rưng rưng nước mắt đây có khi khóc thầm
- Thiếp thương chàng đừng cho ai biết
Chàng thương thiếp chớ nói thiệt cho ai hay
Miệng thới gian (1) nhiều cái tày lay
Cực chàng tám lạng khổ thiếp rày nửa cân
- Trầu em em kiếm em ăn
Thuốc anh anh hút đừng giăng đừng dồi
Miệng thế gian họ đồn lắm anh ơi
Cứ giả đò lơ giả đò lãng như hồi chưa thương
- Trời xuôi sóng gió bão bùng
Khiến cho thân bậu bãi bùn lách lau.
- Vô đây ớ bạn vô đây
Cổ đổ bát bửu đang xây trên bàn
Tội tình gì ra đứng ngõ dòm đàng
Hạt sương sa nhỏ xuống cảm thương hàn ai nuôi
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |