Chiếc xe lexus và CÂy oliu


Bạn sẽ bắt đầu làm việc với Dos capital 7.0



tải về 2.25 Mb.
trang11/24
Chuyển đổi dữ liệu31.07.2016
Kích2.25 Mb.
#11655
1   ...   7   8   9   10   11   12   13   14   ...   24

Bạn sẽ bắt đầu làm việc với Dos capital 7.0

Julia Preston, một phóng viên tờ New York Times ở Mexico City, một lần nói chuyện với tôi về một cuộc họp bất thường của nhóm du kích Zapatisla, là nhóm nông dân phản đối các kết quả của tự do thương mại và toàn cầu hoá ở Mexico. Nhóm Zapatisla trương một khẩu hiệu ở sâu trong rừng rậm nhiệt đới phía nam Mexico như sau: ''Diễn đàn quốc tế về ủng hộ quyền con người và chống chủ nghĩa tự do mới". Cuộc họp do phó lãnh đạo Marcos - người Mehico pha trộn giữa đặc điểm của Robin Hood và Ralph Nader - chủ toạ. Trong tiếng hoan hô, nhóm Zapatisla chỉ rõ kẻ thù lớn nhất của loài người là WTO - chính là Tổ chức thương mại thế giới ở Geneva, là tổ chức đang thúc đẩy tự do thương mại và làm kết thúc chủ nghĩa bảo hộ công nghiệp nội địa.

Câu chuyện này nhắc nhở tôi về một sự thật là trong khi Mạng điện và Siêu thị đóng góp quan trọng vào nền dân chủ, chúng cũng tạo ra các hậu quả đối lập. Chúng sẽ đóng góp một cách rộng rãi, đặc biệt là đối với dân chủ, thậm chí cả khi người ta có nền dân chủ người ta cũng mất kiểm soát cuộc sống của mình, bởi vì thậm chí đại diện bầu cử của họ phải xin từ bây giờ để không cho độc tài thị trường chúng cử.

Khi Mạng điện trở nên nhanh hơn, lớn hơn và gây ảnh hưởng hơn, chuyên gia về toàn cầu hoá của trường Wharion Stephen J. Kobrin nói: ''Càng có thêm nhiều người dân cảm thấy rằng điểm điều khiển kinh tế và quyết định chính trị đối với vấn đề kinh tế chuyển từ mức độ địa phương, nơi nó có thể kiểm soát được, tới mức độ toàn cầu,nơi không ai chuyên trách và không ai chú ý. Khi chính trị còn ở cấp độ địa phương, bầu cử của bạn ra vấn đề. Nhưng khi quyền lực chuyển tới mức độ liên minh quốc gia, thì sẽ không có bầu cử và cũng không có ai để mà bầu cho.

Không có câu hỏi nào rằng trong hệ thống toàn cầu hoá, nơi mà quyền lực hiện nay thậm chí có sự phân chia nhiều hơn giữa các nhà nước và Các siêu thị trường, một mức độ nào đó của việc ra quyết định đã được dịch chuyển ra khỏi khuôn khổ chính trị mỗi nước để tới khuôn khổ thị trường toàn cầu, nơi mà không có ai, quốc gia hay tổ chức nào có thể độc quyền ra sức mạnh điều khiển chính trị - ít nhất là vẫn chưa có. Nghĩ xem đã bao lần bạn nghe câu nói: ''Thị trường nói..., ". '' Thị trường đòi hỏi...,''. "Thị trường không hài lòng. . .''?

Như học giả chính trị Israel Yaron Ezrahi đã chỉ rõ: “Sức mạnh lớn nhất của lịch sử luôn luôn ẩn đằng sau những logic nằm ngoài tầm nhân định – Chúa trời, quy luật của tự nhiên, quy luật của thị trường.

Người dân càng cảm thấy rằng trong hệ thống toàn cầu hoá mới này mọi thứ càng được điều khiển từ xa, mà không được điều khiển từ nhà, thì những người tham gia toàn cầu hoá ở các nước càng cảm thấy nguy cơ bị tấn công. Bộ trưởng bộ kinh tế Ai Cập, Yousef Boutros-Ghali, một lần đã nhìn nhận: “Toàn bộ quá trình toàn cầu hoá thật dễ dàng làm mị dân. Những người muốn chống lại sự thay đổi quan điểm của những người muốn mở nền kinh tế cho đầu tư nước ngoài thường nói: “Này, đây là kẻ tội phạm gây ra các vấn đề rắc rối của chúng ta, vì hắn muốn mở hệ thống cho những người nước ngoài” Và rồi bạn nói. “vâng, nhưng sẽ hiệu quả hơn nếu để thị trường quyết định giá cả”, và họ quay trở lại nói với bạn “Anh điên à? Thị trường được quyết định bởi người nước ngoài mà. Làm sao chúng ta có thể để thị trường quyết định giá cả khi mà thị trường bị điều khiển bởi người nước ngoài?”.

Rõ ràng, một trong những thách thức lớn nhất của học thuyết chính trị trong kỷ nguyên toàn cầu hoá này là làm sao khiến cho người dân cảm nhận rằng họ có thể làm chủ được vận mệnh, không chỉ thông qua chính phủ của họ mà ít nhất là qua một số lực lượng toàn cầu có thể ảnh hưởng lên cuộc sống của họ.” Bởi vì các lực lượng thị trường và thể chế không quan tâm đến đạo lý, chúng chỉ cần sự thảo luận,sự hiểu biết chung để tránh sự bất công quá đáng" - Ezrahi nói." Vai trò đó của thảo luận rất cần thiết cho quyền công dân và cai quản dân chủ - bảo vệ và định hình không gian chung và cuộc sống chung. Và bạn thực sự có vấn đề nếu không gian công cộng và cuộc sống chung bị định hình bởi các lực lượng ở tầm xa với nền chính trị của bạn".Lớp công dân trẻ tuổi của chúng ta phải tiến xa hơn tầm hiểu biết ở mức địa phương, lãnh thổ và đất nước, để tiến đến học hỏi những gì được chấp nhận về quy tắc ứng xử giữa lãnh thổ và siêu thị trường, giữa lãnh thổ và các cá nhân Siêu quyền lực, và giữa các cá nhân siêu quyền lực và siêu thị trường.Làm sao để chúng ta có thể đối phó với một thế giới mà ở đó Mạng điện hàng ngày tín nhiệm tất cả các quốc gia, trừ những nước không tín nhiệm Mạng điện bằng những động thái trực tiếp và ngay tức thì ?Ai có thể cai quản được mối quan hệ giữa tôi và mạng Internet của tôi, và giữa Siêu thị trường với tôi, và giữa Chính phủ của tôi với Siêu thị trường? Để diễn giải cho Larry Summers, đó chính là từ :" Sự toàn cầu hoá trilemma ".

Có một điều mà bạn có thể nói để ủng hộ hệ thống toàn cầu hoá là nó không có sự phân biệt - nó để cho cả sự yếu đuối và mạnh mẽ đều cảm thấy sự mất điều khiển và phải chịu sự bất tín nhiệm khi các lực lượng không thể điều khiển.Tôi đã đến gặp Bộ trưởng Tài chính Mexico, Guillermo ortiz, ngay sau cuộc khủng hoảng năm 1995 của đồng Peso Mexico. Ông ngồi bên bàn, chú mục vào màn hình máy tính, trên đó có bản đồ thị biểu thị sự tụt xuống của đồng Peso từng giây từng giây một hệt như dòng điện tâm đồ của một ca truỵ tim.

" Hãy cho chúng tôi sự nghỉ ngơi", O rtiz nói, ám chỉ thị trường toàn cầu. "Ngươi dồn chúng ta vào chỗ chết rồi. Đừng bắn nữa." Khi tôi hỏi ông ta rằng cái gì bị bóp nghẹt trong lòng của thị trường toàn cầu, cái gì đuổi bắt ông với một Chiếc áo khoác vàng, thì ông làm điệu bộ chỉ tay vào 3 màn hình máy tính cạnh bàn đang theo dõi đồng peso, từng giây từng giây:" Tôi phải trải qua những ngày kiệt lực. Đôi khi tôi phải làm việc tại một phòng khác để có thể giảm sự tập trung vào các màn hình".



Mua Đài Loan, giữ lại Ý, bán Pháp
Redmond, Wash, ngày 21 tháng 10 năm 1997 - Trong văn bản phản hồi trực tiếp lời buộc tội của Bộ Tư pháp, Tập đoàn Microsoft đã thông báo sẽ đòi chính quyền liên bang nước Mỹ bồi thường một khoản tiền bí mật. "Đây thực tế là sự gia hạn hợp lý cho tốc độ tăng trưởng của chúng tôi", chủ tịch Microsoft Bill Gates tuyên bố, "Và đây thực sự đang trở thành một điều có lợi cho tất cả mọi người".

Các đại diện Microsoft đã có lời giải thích với Tổng thống Mỹ Bill Clinton tại Căn phòng bầu dục của Nhà trắng và quả quyết với các thành viên tờ báo rằng sự thay đổi sẽ không đáng kể. Mỹ sẽ được quản lý như một bộ phận hoàn toàn thuộc sở hữu của Microsoft.

Tổng giám đốc Microsoft Steve Ballner cho biết, tuyên bố công khai đầu tiên dự định sẽ đưa ra vào tháng 7 năm sau và Chính quyền liên bang sẽ được hưởng lợi lộc muộn nhất là vào quý 4/1999.

Trong một thông báo có liên quan ít nhiều đến vấn đề này, Bill Clinton cho Bill Gates hay rằng ông đã sẵn sàng và rất thiết tha nhận vị trí phó tổng thống Mỹ cùng với Microsoft và sẽ tiếp tục điều hành Quốc hội Mỹ. Khi được hỏi làm thế nào để rũ bỏ quyền hành hiện nay cho Gates, Clinton đã mỉm cười và nói rằng đó đơn giản chỉ là thay thế. Ông còn nhấn mạnh, Gates là "một bản ghi tốt" và yêu cầu người dân Mỹ phải ủng hộ và tin tưởng vào ông ta. Với cương vị mới ở Microsoft, ông Clinton sẽ kiếm được một khoản tiền cao hơn vài lần so với 200.000 USD mỗi năm kiếm được khi làm tổng thống Mỹ.

Gates đã phủ nhận lời đề nghị di dời Trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ sang Redmond, mặc dù đã nói rằng sẽ đưa ra quyết định cho Quốc hội Hoa Kỳ từ văn phòng của ông hiện nay tại tổng hành dinh của Microsoft và quả quyết rằng cả Thượng viện và Hạ viện sẽ đều bị xoá bỏ. Ông nhấn mạnh : "Microsoft không phải là một đảng dân chủ. Khi được hỏi về quá trình thu hút sự quan tâm của Canada, Gate nói, "Chúng tôi không phủ nhận rằng chúng tôi vẫn còn đang thảo luận". Đại diện của Microsoft đã kết thúc hội nghị với lời khẳng định người dân nước Mỹ sẽ có thể hy vọng giảm thuế, tăng cường các dịch vụ của chính phủ và giảm giá tất cả các sản phẩm của Microsoft.
Về Microsoft :
Thành lập năm 1978, Microsoft dẫn đầu thế giới trong lĩnh vực phần mềm dành cho máy tính cá nhân và chính quyền dân chủ. Công ty này đã tung ra thị trường rất nhiều sản phẩm và dịch vụ, các phần mềm phục vụ doanh nghiệp và cá nhân, mỗi thiết kế là một nhiệm vụ làm cho người sử dụng khai thác được những tính năng tối ưu của chiếc máy tính cá nhân và xã hội hiện đại mỗi ngày.
Về Hoa Kỳ :

Thành lập năm 1789, Hoa Kỳ là quốc gia hùng mạnh nhất trong lịch sử thế giới và là một điểm sáng của nền dân chủ và cơ hội trong hơn 200 năm qua. Thủ đô đặt tại Washington D.C, Mỹ sở hữu chính của Tập đoàn Microsoft nổi tiếng.


Một ngày mùa thu năm 1995, khi đang đọc tờ Thời báo tài chính (Financial Times), tôi đã bị thu hút bởi một bức ảnh được đăng trang trọng ngay trang nhất. Bức ảnh là tấm hình Bill Gates, chủ tịch Tập đoàn Microsoft đang toạ đàm với Giang Trạch Dân, Chủ tịch nước CHDCND Trung Hoa. Lời chú thích được ghi là hội nghị thượng đỉnh giữa hai nhà lãnh đạo thế giới. Tờ báo viết, hai nhà lãnh đạo này đã có cuộc trò chuyện rất thân mật, trái ngược với không khí lạnh lẽo 18 tháng trước. Tôi tự nghĩ, Bill Gate đã gặp ông Giang Trạch Dân hai lần trong thời gian 18 tháng, nhiều hơn một lần so với Bill Clinton. Điều này không phải ngẫu nhiên. Người Trung Quốc có vẻ như tin rằng họ cần Bill Gates hơn là Bill Clinton. Ai chịu trách nhiệm trong chuyện này ? Người Trung Quốc không hài lòng về việc dịch ra ngôn ngữ Trung Quốc trong phiên bản Windows 3.1 lại được thực hiện bởi các nhà ngôn ngữ học người Đài Loan, sử dụng ký tự và mã máy tính Trung Quốc theo kiểu Đài Loan. Do đó, các quan chức Trung Quốc đã ban hành lệnh cấm tiếp cận phiên bản Windows 95 cho tới khi Microsoft đồng ý sản xuất phiên bản tiếng Trung trong phần mềm này cùng với công ty Trung Quốc Đại lục.

Khi đọc câu chuyện và nghiền ngẫm lời chú thích này, tôi bắt đầu thắc mắc rằng tại sao đặc điểm của các nước và các công ty đồng nhất. Sau cùng, nếu tôi cho rằng khi bạn quyết định kết nối đất nước của bạn với nền kinh tế toàn cầu là đúng, thì cũng có nghĩa là bạn đang mở cửa đất nước bạn, giống như bạn cổ phần hoá đất nước vào một công ty với các cổ đông có mặt ở khắp nơi trên thế giới. Người dân được đối xử giống như các cổ đông, lãnh đạo thì giống nhà quản lý hơn và việc phân tích chính sách nước ngoài cũng giống các công ty tín dụng hơn.

Tuy nhiên, các nước này cũng ngày càng giống các công ty trong hệ thống toàn cầu hoá vì một lý do khác là : các nước này, giống như các công ty có thể tha hồ lựa chọn cách phát triển. Họ không phải là nô lệ của các nguồn tài nguyên thiên nhiên, địa hình địa lý hoặc lịch sử. Trong một thế giới mà ở đó một nước có thể kết nối với mạng thông tin toàn cầu Internet bất cứ lúc nào để bổ sung kiến thức, trong một thế giới ở đó một nước có thể tìm thấy đối tác từ bất cứ quốc gia nào khác để đầu tư cơ sở hạ tầng và trong một thế giới mà ở đó với quyền lãnh đạo, một nước có thể vận hành DOS 6.0 trong một thời gian ngắn ; trong một thế giới mà ở đó một nước có thể nhập khẩu công nghệ để tự sản xuất máy tính, thậm chí không hề có nguyên liệu thô, một nước có thể lựa chọn sự giàu có hay nghèo khổ, tuỳ thuộc vào chính sách mà nó theo đuổi. Giáo sư Michael Porter, trường Kinh doanh, Đại học Harvard đã nói : “Sự giàu có của một nước có thể hoàn toàn phụ thuộc vào sự lựa chọn của nó. Địa thế, nguồn tài nguyên thiên nhiên và thậm chí cả lực lượng quân đội cũng không thể quyết định được. Mà thay vào đó là, cách thức một nước và người dân trong nước lựa chọn để tổ chức và quản lý nền kinh tế, thể chế mà nó áp dụng và loại hình đầu tư để quyết định đem lại sự thịnh vượng.”

Nếu các nước trên thế giới có thể tự mình lựa chọn sự giàu có giống như các công ty, vậy các nước này cần phải lựa chọn những gì trong kỷ nguyên của toàn cầu hoá ? Câu trả lời thật dễ khi hỏi các công ty toàn cầu tốt nhất. Khi các nước hoạt động giống như các công ty trên nhiều phương diện, nếu bạn muốn biết điều gì khiến nước này trở nên hùng mạnh trong kỷ nguyên toàn cầu hoá hiện nay, hãy bắt đầu bằng câu hỏi điều gì khiến công ty trở nên hùng mạnh như vậy ?

Những gì dưới đây đều là do tôi liệt kê, lựa chọn từ cuộc phỏng vấn các quan chức cấp cao của Tập đoàn máy tính Compaq và những người dân đến từ Chevron, Monsanto và Cisco. Tôi muốn ám chỉ điều này như “8 thói quen của các nước có sức ảnh hưởng lớn nhất”. Tôi không cho rằng những điều này được suy nghĩ thấu đáo. Đơn giản chỉ là một nơi thích hợp để bắt đầu khi cố gắng xác định những gì các nước này cần để thành công trong hệ thống hoạt động mới mẻ này. Dưới đây là 8 câu hỏi tôi đã hỏi ngay lần đầ tiên khi cố gắn tiếp cận quyền năng và triển vọng kinh tế của một nước trong kỷ nguyên toàn cầu hoá.
Mức độ nối mạng của quốc gia ?

Tháng 10/1995, tôi bay sang Redmond, Washington để phỏng vấn người đàn ông nổi tiếng thứ hai của Microsoft, Steve Ballmer với ý định hỏi ông một câu hỏi đơn giản : Ngày nay, Microsoft là tập đoàn quan trọng nhất tại Mỹ, vậy Microsoft làm thế nào để đo lường sức mạnh của mình ? Khi nhìn ra thế giới, nước nào có quyền lực cao nhất và tại sao lại có nó ? Ballmer đã giản dị trả lời rằng “ Chúng tôi đo lường quyền lực bằng một tỉ lệ - số lượng PC trên một hộ gia đình”. Tôi đồng ý và hỏi tiếp “ Ông hãy cho tôi xem bản đồ quyền lực của thế giới”. Ballmer tiếp “Khu vực phát triển nhanh nhất của Microsoft là châu Á, trong đó, Hàn Quốc có tỉ lệ PC trên một hộ gia đình cao nhất, Nhật Bản cũng đang tăng nhanh tỉ lệ này, song Microsoft ngạc nhiên nhất đối với trường hợp của Trung Quốc.

Tôi hỏi “Tại sao lại là Trung Quốc, người dân ở đó thu nhập có mỗi 50 USD/tháng”

Ballmer trả lời “Anh không hiểu rồi” và đi về phía bảng đen, vẽ hai đường thẳng ngắn trên cùng một mặt, hai đường thẳng trên mặt còn lại, hai đường thẳng ngắn ở ngay dưới chúng và một đường thẳng ở dưới cùng, hỏi tôi đó là cái gì ? Sau đó, ông khoanh tròn mỗi cặp đường thẳng ở trên, cặp đường thẳng ở dưới chúng, đường thẳng cuối cùng ở dưới góc và nói : “Đó là cách ông bà ngoại, ông bà nội và bố mẹ Trung Quốc dành dụm tiền để mua máy tính cài đặt Windows 95 cho con. Vâng, thậm chí việc kiểm soát sinh ở Trung Quốc được thực hiện với Microsoft.

“Tiếp tục vòng quanh thế giới nào”, tôi tiếp. Tỉ lệ PC bình quân hộ gia đình ở Braxin và Ấn Độ cũng đang tăng nhanh, Ballmer nói. Tuy nhiên, Trung Đông mới đáng chú ý, từ Marốc tới biên giới Pakistan, ngoại trừ Israel đã có trung tâm phát triển Microsoft riêng - một mức quyền lực khác nhau hoàn toàn – và Arập Xêut – nước sử dụng Microsoft như một phương tiện quốc tế. Microsoft cũng phát triển mạnh mẽ ở châu Âu, trừ Pháp. Ballmer nói “ Tôi không có ý muốn nói rằng Pháp tụt hậu, nhưng sự thâm nhập của máy tính cá nhân PC ở Pháp rất cao. Điều này không đúng.”

Tôi đã gọi bản đồ quyền lực của Ballmer là “Chính sách quốc tế 3.1”. Ba năm sau, vào năm 1998, tôi đã quyết định nâng cấp nó. Lúc đó, tôi đã quyết định đến Silicon Valley và hỏi các công ty phần cứng và phần mềm hàng đầu ở đó – Intel, Sun và Cisco cũng như cá giáo sư của Trường Kỹ sư thuộc Đại học Stanford rằng làm thế nào họ tính được quyền lực của mình. Tôi đã khám phá ra những thay đổi đáng kể. Năm 1998, Silicon Valley tính toán quyền lực của mình không chỉ bằng tỉ lệ PC trên một hộ gia đình mà bằng cấp độ kết nối Internet. Điều quan trọng hiện nay là đất nước của bạn tiếp cận PC sâu và rộng đến cỡ nào và kết nối chúng ra sao trong mạng của các công ty, các trường học và các nơi vui chơi giải trí khác, và sau nữa là kết nối các mạng nội bộ này với mạng thông tin toàn cầu Internet, sau cùng là với World Wide Web.

Mức độ nối mạng thường được tính bằng năng lực truyền thông trên mạng của một nước : năng suất cáp, đường điện thoại và sợi quang học để chuyển tải các thông tin bằng số - tất cả các packet này là l’s và 0’s. Nếu câu thần chú của PC trong thập kỷ 80 là “Bạn không bao giờ có nhiều bộ nhớ trong máy tính”, thì cầu thần chú của thế hệ PC kỷ nguyên thông tin sẽ là “Bạn không bao giờ có nhiều năng lực truyền thông trên mạng”.

Nếu đất nước của bạn cài đặt càng nhiều dải băng tần, thì mức độ nối mạng càng lớn. Nếu bạn muốn biết nước bạn nối mạng ở mức độ nào, bạn chỉ cần tính tỉ lệ megabit bình quân đầu người – chính là độ rộng dải băng tần chia cho số người sử dụng tiềm năng. Hiện nay, tỉ lệ megabit trên đầu người đã kết hợp với PC bình quân đầu người trở thành một công cụ chuẩn đo quyền lực trong thế giới silicon. Nó sẽ cho biết tỉ lệ phổ biến của thông tin trong phạm vi một nước và tới, từ các nhà sản xuất. Việc làm, vận dụng kiến thức và sự tăng trưởng kinh tế sẽ bị hút về những nước có độ rộng băng tần lớn nhất, với nhiều hệ thống mạng nhất bởi các nước này sẽ dễ dàng tích luỹ, vận dụng và chia sẻ kiến thức để thiết kế, phát minh, sản xuất, bán, cung cấp dịch vụ, giao tiếp, giáo dục và giải trí. Brian Reid, giám đốc điều hành một Công ty thiết bị số, người đã có những bước đầu tiên vào lĩnh vực Internet đã có lần nói với tờ Thời báo New York (ngày 8/12/1997) : “Độ rộng băng tần là hệ thống đưa thông tin qua đó các công ty bán hàng hoá của mình trong thời đại thông tin hiện nay. Độ rộng băng tần trong cuối thập niên 90 rất quan trọng đối với thương mại cũng giống như tầm quan trọng của đường sắt trong thập kỷ 80 và cảng biển trong thập niên 70. Đó là cách bán sản phẩm”.

John Chambers của Cisco lại cho rằng các công ty và các nước sẽ phát triển mạnh trong kỷ nguyên Internet là những người có tầm quan trọng cao nhất và được kết nối với mạng thông tin toàn cầu trước khi tất cả các phần còn lại của thế giới nhận ra rằng cần phải thay đổi. Nếu bạn thực hiện điều này nhanh hơn các đối thủ, bạn sẽ phải nói với họ rằng “Cuộc chơi đã chấm dứt”.

Do chúng ta nhanh chóng bước vào kỷ nguyên mà trong đó Internet ảnh hưởng đến cả thương mại và giao tiếp, sẽ xuất hiện 2 loại hình doanh nghiệp : doanh nghiệp Internet và doanh nghiệp chống Internet. Các doanh nghiệp Internet là những doanh nghiệp có thể thực hành Internet một cách trôi chảy, tất cả mọi thứ từ việc chào bán cho môi giới tới việc đánh bạc hoặc có thể nhờ Internet mà thúc đẩy được công việc kinh doanh do áp dụng trong tất cả các hoạt động từ tư vấn quản lý tới kiểm soát lượng dự trữ. Các doanh nghiệp chống Internet là những doanh nghiệp không thể vận hành tốt trong kỷ nguyên Internet từ việc chế biến thực phẩm, cắt tóc cho đến sản xuất thép, nói một cách khác là từ chối những gì Internet mang lại. Điều này bao gồm cả những thứ như trung tâm mua bán và các cửa hàng cà phê Starbuck. Tôi gọi Starbuck và trung tâm mua bán là những doanh nghiệp chống Internet bởi chúng làm lợi từ sự thật là càng nhiều người ở nhà một mình với Internet mà không biết làm gì với chúng thì họ càng muốn ra khỏi nhà đi dạo hoặc tới Starbuck hoặc đi ra phố và gặp gỡ mọi người, ngửi một thứ gì đó, ăn một cái gì đó hoặc đơn giản chỉ là cảm nhận những vật vô tri nào đó. Các sản phẩm có thực cần được khám phá ; mọi người sẽ phải vươn ra cộng đồng. Họ càng đi xe Lexus nhiều thì họ càng muốn dành thời gian học hỏi những điều cao siêu, không đơn giản chỉ là cây ô liu.

Do Internet trở thành xương sống của giao tiếp và thương mại toàn cầu, chất lượng và phạm vi phủ mạng trong nước sẽ đóng vai trò quan trọng khi quyết định sức mạnh của nền kinh tế nước đó. Bởi thế, nước nào tốt và nước nào không tốt theo tiêu chuẩn quyền lực hiện nay ? Đài Loan bị đe doạ trong thế giới Silicon vì lòng dũng cảm đến ngây thơ của mình cùng với sự phát triển nhanh về thông tin mạng, cũng như văn hoá kinh doanh tư bản năng động trong việc khéo léo khai thác tất cả mọi công nghệ mới. Nếu Đài Loan là một kho hàng, tôi sẽ mua nó. Mỹ, Anh, Canada, Ôxtrâylia và nhiều vùng ở Israel, Ý, Singapo và Ấn Độ cũng sẽ nằm trong lĩnh vực này. Thông tin mạng ở Trung Quốc đang phát triển với tốc độ chóng mặt, và ở Scandinavi, đặc biệt ở Phần Lan (song lại thiếu đi một văn hoá thầu khoán để có thể khai thác triệt để nó). Nhật Bản và Hàn Quốc đã bị tụt lại phía sau trong đầu tư công nghệ mạng bởi nền kinh tế suy thoái trong những năm cuối thập kỷ 90, trong khi đó Đức đã đuổi kịp và Pháp cũng vừa bừng tỉnh, Nga vẫn đang từng bước phát triển.

Cái gì sẽ xảy ra tiếp theo, sau phép tính tỉ lệ PC và mạng thông tin bình quân đầu người để quyết định quyền lực của một nền kinh tế ? Để trả lời câu hỏi này, bạn cần biết rằng chúng ta đang chuyển động rất nhanh từ một thế giới PC độc quyền sang một thế giới mà ở đó công nghệ mạng đang trở nên ngày càng quan trọng hơn một thiết bị đặc biệt để kết nối. Vì thế, nếu bạn hỏi những người ở Silicon Valley là cái gì sẽ đến sau PC, mạng nội bộ và mạng toàn cầu Internet, họ sẽ trả lời bạn đó là “Evernet”. Bạn sẽ luôn luôn online và bạn dễ dàng có thể truy cập mạng qua TV, máy nhắn tin, điện thoại di động, máy tính cá nhân hoặc bất cứ thiết bị thông tin nào khác chưa từng có trước đây. Mỗi thiết bị như vậy sẽ là một kết hợp của điện thoại, máy nhắn và máy fax, thư điện tử và thiết bị kết nối Internet. IBM đang làm việc trên một sản phẩm được kết hợp bởi nhiều đặc tính như vậy và sẽ dễ dàng gắn với một cục nam châm vào tủ lạnh của bạn. Bạn sẽ có thể bắn hướng dẫn sử dụng vào nó và nó sẽ có phản hồi ngay tức khắc. Sản phẩm tiêu dùng lớn tiếp theo của Sony sẽ có tên gọi “Netman”, khác với Walkman và nó sẽ là một thiết bị giúp bạn mang Internet đến bất cứ đâu bạn muốn.

Đó là lý do tại sao cách tính tỉ lệ PC bình quân đầu người ngày càng trở nên ít đi và kém quan trọng hơn, và công nghệ mạng sẽ trở nên nhiều hơn và quan trọng hơn. Như đã đề cập đến trong Silicon Valley, Internet chính là máy tính của bạn. Bạn sử dụng nó như thế nào, nó sẽ là cách thức kinh doanh của bạn.

Khi chúng ta đi xuống con đường này, các nền kinh tế sẽ càng được tính quyền lực kinh tế bằng cách đo độ kết nối với toàn cầu – nói cách khác là có bao nhiêu người dân luôn luôn online ở bất cứ nơi nào họ đến và có bao nhiêu loại hình dịch vụ họ có thể tiếp cận được trên Evernet.

Chẳng hạn như, có bao nhiêu hộ gia đình được sử dụng dịch vụ sao chép speech-to-text thông qua Evernet để họ có thể đọc chính tả bất cứ văn bản nào cho bất cứ ai ngay tại máy tính trong nhà ? Dịch vụ cung cấp qua Evernet có thể tốt đến cỡ nào để mọi người có thể truyền hình ảnh và nói chuyện trực tiếp qua Evernet không mất phí ? Evernet có thể mã hoá hiệu quả để mọi người có thể cất giữ thông tin một cách an toàn và tất cả hoạt động kinh doanh đều có thể tiến hành mà không hề bị lo lắng nó sẽ bị đánh cắp ? Các thiết bị thông tin sẽ tiện ích và đa chủng loại đến mức nào để mọi người có thể online bất cứ lúc nào ? Nói cách khác, một khi tất cả chúng ta có thể truy cập mạng bất cứ lúc nào, cách đo quyền lực sẽ là những nền kinh tế biết cách khai thác và làm giàu một cách sáng tạo nhất.

Ai biết, có thể sau đó Singapo không còn là nước duy nhất trên thế giới tổ chức cuộc thi “ Hoa hậu Internet”. Lời chú thích dưới bức ảnh một người phụ nữ Singapo trẻ đang được trao vương miện trên tờ Nước Mỹ hôm nay (USA Today) (19/1/1999) viết : “Singapo là quốc gia đáng gờm trong kỷ nguyên kỹ thuật số bởi đã có cuộc thi Hoa hậu Internet. Stella Tan đã giành được vương miện hồi tháng 8. Trong các phần thi có cả phần trình diễn trang phục doanh nhân và thiết kế trang web”.

Từ thời Bert Parks tới Bill Gates, có thể kết luận rằng, dải băng tần xuất hiện đã là một sự thay đổi lớn.
Tốc độ của một quốc gia?

Tại Diễn đàn kinh tế thế giới Davos, Klaus Schwab một lần nhận ra “Chúng ta đã chuyển từ một thế giới mà ở đó cá lớn nuốt cá bé sang một thế giới mà ở đó “trâu chậm uống nước đục”.

Ông nói đúng. Như đã đề cập đến ở phần trước, nhờ có ba thời kỳ dân chủ hoá, những rào cản trong việc thực hiện các giao dịch thực hiện nay đã giảm đi đáng kể. Điều này có nghĩa là tốc độ một sản phẩm chuyển từ đang là một phát minh trở thành một hàng hoá có thể trao đổi trên thị trường đã trở thành turbocharged. Nếu công ty hoặc đất nước bạn, về mặt xã hội, văn hoá hoặc chính trị không sẵn sàng chấp nhận sự phát triển nhanh chóng của công trình huỷ diệt sáng tạo của Schumpeter, chắc chắn công ty hoặc đất nước bạn sẽ tụt hậu. Đó cũng giống như những gì Bill Gates nói với các nhân viên của mình ở Microsoft rằng : Trong 4 năm nữa, tất cả các sản phẩm họ sản xuất đều sẽ lỗi thời. Câu hỏi duy nhất là liệu Microsoft có để cho chúng lỗi thời hay các đối thủ cạnh tranh làm điều này. Nếu Microsoft làm sản phẩm lỗi thời, chắc chắn nó sẽ gặp rắc rối. Bill Gates sẽ làm Microsoft trở nên lỗi thời bằng cách gợi ý rằng Internet không phải là tương lai của máy tính. Thật may mắn cho ông ta bởi ông ta đã kịp thay đổi trước khi bốn năm ập tới.

Không ai phải giải thích về sự thay đổi chóng mặt này với giám đốc của Công ty máy tính Compaq - họ đã phát triển nhanh chóng nhờ chúng và cũng chết vì chúng. Compaq đã khởi sự bằng sự huỷ diệt sáng tạo nhanh hơn IBM. Nó đã gần như huỷ diệt hoàn toàn IBM trong quá trình này. Năm 1985, Intel đã trở thành một ngoại lệ với việc tung ra thị trường thế hệ máy tính 386 với tốc độ nhanh hơn nhiều chip 286. Trong khi đó, lúc này, IBM vẫn đang hì hụi với mô hình kinh doanh Chiến tranh lạnh. Khó có thể tin rằng, hiện nay IBM tiếp tục hứa với khách hàng rằng nếu họ mua máy tính thế hệ mới nhất – vào thời điểm đó là thế hệ AT (Công nghệ tiên tiến) – IBM vẫn sẽ đảm bảo rằng nó sẽ không hề lạc hậu sau 5 năm nữa. (Ngày nay, những nhà sản xuất khoe rằng, cứ 5 tháng một lần, họ sẽ cho ra một thế hệ mới với tốc độ nhanh hơn).

Eckhard Pfeiffer, Chủ tịch của Compaq từ năm 1991 đến tận đầu năm 1999 cho tôi hay “ IBM đang làm việc với thế hệ máy tính cổ. Họ không hiểu rằng họ đang làm sai luật. Bởi thế, Intel đã nổi tiếng với thế hệ chip 386 và đề nghị IBM sản xuất thế hệ này, song IBM đã từ chối. Sau đó, Intel đã đến với Compaq.

Cuộc chơi kết thúc. Compaq cuối cùng đã chiếm lĩnh một phần lớn hơn cả IBM.

“Tôi nhớ cách đây 10 đến 15 năm, bạn sẽ bị chỉ trích nếu bạn đứng ngoài vạch xuất phát tại thời điểm Intel tung ra thị trường bộ vi xử lý mới, bởi người tiêu dùng lúc đó không có khái niệm khẩn cấp. Họ sẽ nói “Cũng tốt, tôi sẽ chờ thêm 1 hoặc 2 tháng nữa.” Tuy nhiên, ngày nay, đây lại là một điều tuyệt đối phải sẵn sàng để đón nhận bộ vi xử lý thế hệ mới và vận hành nó kể từ ngày hôm đó. Chúng tôi sẽ tiến hành 3 chu trình sản phẩm mỗi năm với mỗi máy tính chúng tôi chế tạo ra. Sẽ có hai thiết kế mới mỗi năm từ mớ tạp nham và sau đó một sự biến đổi giữa chúng sẽ được thực hiện dựa trên công nghệ hiện có.”

15 năm trước, khi một thế hệ máy tính cá nhân ra đời, nó sẽ được thử nghiệm đầu tiên ở Mỹ và vài tháng sau ở châu Âu, cuối cùng mới tới Ấn Độ và Trung Đông. Giả thuyết rằng thị trường châu Âu và châu á bằng cách này hay cách khác được bảo hộ khỏi những gì đang xảy ra ở châu Mỹ. Hãy quên điều này đi. Bây giờ, một sản phẩm mới sẽ cùng được tung ra thị trường trong cùng một thời điểm. Và nếu Intel thông báo về một bộ vi xử lý mới và mọi người có thể đọc tin này trên các tờ báo hoặc trên Internet, họ hy vọng rằng nó sẽ được cài đặt đầy đủ trong các máy tính hoặc laptop họ sẽ mua trong ngày hôm sau.

Không thể phủ nhận được rằng Compaq đã trở thành một công ty phát triển khá nhanh và đó cũng là nguyên nhân khiến công ty trở nên giàu có. Compaq có thể thiết kế sản phẩm nhanh hơn các đối thủ, do đó sẽ đưa ra những giải pháp cho khách hàng của mình nhanh hơn đối thủ, nhờ đó cũng thu được lợi nhuận nhanh hơn đối thủ. Đây được gọi là chu kỳ phát triển – sản xuất một sản phẩm từ nghiên cứu, thiết kế, phát triển đến sản xuất rồi bán ra và cuối cùng là thu lãi và lặp lại chu kỳ này. Trong chu kỳ không có điểm kết thúc này, Compaq đã rút ngắn lại thành chu kỳ “từ tiền đến tiền” – quãng thời gian nghỉ trung bình giữa giai đoạn trả cho nhà cung cấp và giai đoạn thu tiền từ khách hàng - từ 121 ngày đến 72 ngày. Earl Mason, giám đốc tài chính của Compaq cho tôi biết : “Nếu bạn có thể giảm liên tục thời gian kể từ khi phải trả 1 đôla cho nhà cung cấp đến lúc bạn thu 1 đôla từ khách hàng, tổng doanh thu của bạn sẽ bắt đầu tăng nhanh tới một điểm mà ở đó bạn có thể thu bộn tiền…

Từ cuối năm 1985 tới đầu quý 1/1998, sự tăng nhanh của chu kỳ “từ tiền đến tiền” của chúng tôi đã cho phép chúng tôi thiết lập tài khoản tiền mặt từ 900 triệu USD đến 7 tỉ USD. Nếu bạn thành công trong quá trình này, bạn sẽ trở nên lớn mạnh. Song nếu bạn chỉ lớn mạnh thôi mà không nhanh nhạy, bạn sẽ thất bại”.

Trong một thế giới như vậy, ngày nay, công việc là để trao quyền cho công dân và các nhà buôn thúc đẩy nền kinh tế. Vì vậy, khi tôi đến thăm một nước, câu hỏi đầu tiên tôi sẽ hỏi là “Bạn đã tái cơ cấu nền kinh tế như thế nào để nhanh chóng được chính phủ chấp thuận, mở rộng các hoạt động kinh doanh, tăng cường đầu tư và sản xuất ? Một người công dân nước bạn có thể chuyển những ý tưởng nhỏ bé thành những ý tưởng lớn nhanh như thế nào ? Làm thế nào để nhanh chóng tìm được đầu tư cho những ý tưởng điên rồ của bạn ? Làm thế nào bạn có thể nhanh chóng bắt kịp các ý tưởng mới ? và Làm thế nào bạn có thể nhanh chóng phá huỷ nền kinh tế thông qua phá sản, các công ty hoạt động không hiệu quả ?

Một lý do khiến nền kinh tế Nhật Bản rơi vào khủng hoảng kể từ khi bức tường Beclin sụp đổ là do những nguyên nhân chính trị và văn hoá, nó không thể điều chỉnh nổi trong hệ thống toàn cầu hoá hoàn toàn mới mẻ này, một hệ thống đòi hỏi chủ nghĩa tư bản đối đầu mạnh mẽ hơn là những gì Nhật Bản đã từng làm. Nó yêu cầu Ngân hàng A của Nhật Bản phải nói với Ngân hàng B là : “Anh đã chết. Anh làm ăn không có hiệu quả và thua lỗ, tôi sẽ không cấp tín dụng cho anh nữa bởi vì tôi muốn trao vốn này cho công ty khác hoạt động hiệu quả hơn”. Đồng thời, hệ thống này cũng yêu cầu chính phủ Nhật Bản nói với Ngân hàng A rằng “Anh cũng đã chết. Chúng tôi đang thanh lý anh, bán tài sản của anh hoặc buộc anh phải sáp nhập với Ngân hàng B. Chúng tôi sẽ không tiếp tục trợ cấp cho anh nữa như những gì đã làm trong thời kỳ chiến tranh lạnh bởi thế giới lúc đó rất yên bình và được bảo vệ nhiều hơn”.

Một số nước hoặc khu vực khá nhanh nhạy trong cách thức sáng tạo tư bản bởi vì chính phủ của họ biết cách đẩy nhanh quá trình này. Pesatori nói : “Trước đây, không ai là một người sản xuất thực sự ở Scotland. Ngày nay, bạn sẽ không thể quay lưng lại với nó. Tại sao ? Bởi vì chính phủ Scotland đã xây dựng một cơ sở hạ tầng vững mạnh. Nếu bạn đến thăm Scotland, mọi thứ đều sẵn sàng, từ hệ thống điều tiết, môi trường thuế, giao thông đến viễn thông để bạn có thể bắt tay vào xây dựng các nhà máy sản xuất một cách nhanh chóng.

Một số nước khác cũng phát triển khá nhanh bởi người dân nước này – vì lý do văn hoá, lịch sử hay là DNA đều năng động và họ được chính phủ cung cấp những nền tảng cần thiết để làm kinh tế. Những khu vực như phía bắc Italy, Tel Aviv, Thượng Hải, Hàn Quốc, Beirut và Bangalore, Ấn Độ về bản chất đã nhanh nhạy và họ đã vượt qua những ngày này, phân thân trên nhiều vùng của đất nước. Những khu vực này được coi là những “vùng nóng” và họ sẽ trở thành những cỗ máy vận hành với tốc độ chóng mặt. Khi bạn đến một trong những vùng nóng này, trang bị cho nó Internet và kết nối nó với một cộng đồng người Do thái trên toàn thế giới, như là người Trung Quốc sống ở nước ngoài, người Do thái, người Ý, người Li Băng, người Ấn Độ hoặc Hàn Quốc, bạn sẽ hiểu được tại sao tôi lại nói là “bộ lạc mới”. Những bộ lạc mới này cùng kết hợp tốc độ, tính sáng tạo, khả năng thầu khoán và mạng làm việc toàn cầu để có thể tạo ra sức mạnh cho chính mình.

Trên thực tế, khu vực bắc Italy ngày nay là vùng giàu có nhất ở châu Âu. Reginald Bartholomew, cựu đại sứ Mỹ tại Italy đã cho tôi biết lý do, “Bạn hãy sang Pháp, Đức và Ý và nói với họ rằng bạn muốn mua một ít pho mát tím. Điều gì sẽ xảy ra ? Người Pháp sẽ trả lời “Thưa ngài, pho mát không bao giờ có màu tím”, còn người Đức sẽ nói “Pho mát tím chưa có trong cataloge năm nay”, song người Ý sẽ hỏi Bạn thích màu tím kiểu nào ? Hồng tím à ?

Nếu bắc Ý là một nhà kho. Tôi sẽ mua nó.



Каталог: upload
upload -> -
upload -> 1. Most doctors and nurses have to work on a once or twice a week at the hospital
upload -> TrầnTrang EnglishTheory Phonetics
upload -> BỘ khoa học và CÔng nghệ TÀi liệu hưỚng dẫN
upload -> TÀi liệu hưỚng dẫn sử DỤng dịch vụ HỘi nghị truyền hình trực tuyếN
upload -> BỘ thông tin truyềN thông thuyết minh đỀ TÀi xây dựng quy chuẩn kỹ thuật thiết bị giải mã truyền hình số MẶT ĐẤt set – top box (stb)
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> Kính gửi Qu‎ý doanh nghiệp
upload -> VIỆn chăn nuôi trịnh hồng sơn khả NĂng sản xuất và giá trị giống của dòng lợN ĐỰc vcn03 luậN Án tiến sĩ NÔng nghiệp hà NỘI 2014

tải về 2.25 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   7   8   9   10   11   12   13   14   ...   24




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương