Chiếc xe lexus và CÂy oliu



tải về 2.25 Mb.
trang8/24
Chuyển đổi dữ liệu31.07.2016
Kích2.25 Mb.
#11655
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   ...   24
Bò sừng dài.
Trong khi thông thường thì những bò sừng ngắn lớn của Mạng Điện, như George Soros, tạo ra những biến cố lớn trong thời gian gần đây, thì các bò sừng dài cũng đóng vai trò ngày càng quan trọng. Động vật sừng dài là các công ty đa quốc gia đang tham gia vào những việc được mọi người đều biết đến là “ Đầu tư trực tiếp từ nước ngoài” – có nghĩa là họ không chỉ đầu tư vào cổ phiếu và trái phiếu mà còn đầu tư trực tiếp vào các nhà máy, điểm cung cấp, trạm năng lượng và toàn bộ mấu chốt của những dự án khác, những dự án cần thời gian để lập kế hoạch và xây dung và không thể hoàn tất chỉ trong 1 đêm. bò sừng dài là các công ty như: Ford, Intel, Compaq, Enron và Toyota. Nhờ có toàn cầu hoá mà họ đầu tư được nhiều tiền hơn ra nước ngoài theo nhiều cách hơn và tới nhiều quốc gia hơn trước đây.
Dưới thời chiến tranh lạnh, các nước thường bảo vệ thị trường địa phương bằng hàng rào thuế quan, thì các công ty đa quốc gia thường đầu tư dài hạn hàng triệu đô la vào các nước có thị trường lớn đơn giản với mục đích vượt qua các hàng rào đó. Nói một các khác, Toyota vượt qua hạn ngạch nhập khẩu ô tô Nhật Bản của người Mỹ bằng cách xây dựng một nhà máy ở Mỹ, khiến cho Toyota bán được hầu hết trên thị trường nước Mỹ, và Ford cũng đã làm điều tương tự ở Nhật Bản. để tồn tại trong một thế giới của các bức tường rào, các công ty đa quốc gia phải xây dung nhà máy ở các thị trường trọng điểm để trở thành người sản xuất và người bán hàng ưu việt hơn tại chính thị trường đó.

Khi có sự dân chủ hoá về công nghệ, tài chính, thông tin chuyển đi qua khỏi các bức tường chiến tranh lạnh, bò sừng dài trở nên to lớn hơn và phần nào khác hơn, khuyến khích cho việc xây dựng nhà máy tại nước ngoài. Càng ngày càng xuất hiện một thị trường toàn cầu đơn giản và mở rộng, và không gian điều khiển, là nơi mà một công ty đa quốc gia có thể bán mọi thứ tại bất kỳ nơi nào hay có thể làm ra mọi thứ tại bất kỳ nơi nào. Điều đó làm tăng tính cạnh tranh và tối đa hoá lợi nhuận đối với nhiều ngành công nghiệp. Kết quả là mọi hãng đa quốc gia lớn cần cố gắng bán ở mức độ toàn cầu để xây dựng lợi ích tối đa và cần cố gắng sản xuất ở mức độ toàn cầu – bằng cách trải rộng chuỗi sản xuất và gia công tại các nước mà có thể chế tạo được sản phẩm rẻ và hiệu quả hơn- nhằm giữ mức chi phí sản xuất thấp và duy trì cạnh tranh. Điều đó dẫn đến nhiều món đầu tư từ các công ty đa quốc gia tại nhiều phương diện sản xuất, làm giảm chi phí, tại nhiều nước ngoài, hay dẫn tới tạo ra liên minh với các nhà thầu rẻ hơn tại nước ngoài- không phải chỉ để tồn tại trong một thế giới của các bức tường rào, mà để tồn tại trong một thế giới không có các bức tường rào. Trong kỷ nguyên của toàn cầu hoá, các công ty đa quốc gia ngày càng cần mở rộng ra nước ngoài, không chỉ bởi vì đó là cách duy nhất để trở thành nhà sản xuất địa phương hiệu quả tại các nước đó mà còn bởi vì bây giờ đó là cách duy nhất để trở thành nhà sản xuất toàn cầu, hiệu quả.


Trên tờ nước Mỹ ngày nay, Kevin Maney ngày 24/4/1997 có một câu chuyện diễn giải lý do tại sao mà IBM ngày nay kết hợp được tất cả các đối tác từ nước ngoài và các nhân tố phụ trợ để trở thành một nhà sản xuất toàn cầu ưu việt hơn, thông minh hơn trong một thế giới không có các bức tường. Maney viết nhhư sau: “một nhóm các lập trình viên ở trường Đại học Tsinghua Bắc Kinh đang viết phần mềm bằng công nghệ Java. Họ làm việc cho IBM. Vào cuối mỗi ngày, họ gửi kết quả làm việc qua Internet tới một cơ sở của IBM ở Seatle. ở đó, các lập trình viên xây dựng nó và sử dụng Internet để gửi nó qua 5222 dặm để đến Viện Khoa học Máy tính ở Belarut và nhóm các nhà phần mềm ở Lát vi a. Từ đó công việc được gửi cho phía Đông cho nhóm Tata của ấn Độ, nhóm này gửi phần mềm trở lại Tsinghua vào đầu giờ sáng ở Bắc Kinh, quay về Seatle và tiếp tục chuyển đi với mức độ toàn cầu không bao giờ ngừng nghỉ cho đến khi dự án được hoàn thành. John Patrick, Phó Chủ tịch Công nghệ Internet của IBM nói, chúng tôi gọi đó là Java xoay quanh đồng hồ. Nó cũng như là chúng tôi đã tạo ra một ngày làm việc 48 tiếng qua Internet.
Những năm 1970, Công ty giầy Bata của Canada phải có tới hàng tá nhà máy giầy ở khắp các thị trường trọng điểm trên thế giới nhưng mỗi nhà máy chỉ nhắm vào thị trường của mình, đáp ứng thị hiếu về kiểu dáng và nhu cầu của địa phương và bán gần như 100% sản phẩm đầu ra cho thị trường địa phương. Ngày nay, thông qua hợp đồng, Nike có thể thiết kế giầy ở Oregon và chuyển fax hoặc email bản điều chỉnh thiết kế sau cùng trong đêm tới các nhà máy và các nhà thầu của mình ở khắp Châu á để có thể bắt đầu tạo ra một mẫu giầy mới cho nhu cầu tiêu ding của toàn cầu vaò ngày hôm sau.
Có một sự thật rằng Ford, Nike và Toyota- là các bò sừng dài – không chuyển vốn nhanh như các động vật sừng ngắn, hị chuyển vốn từ nước này sang nước khác nhanh hơn nhiều người nghĩ. Nhiều khoản đầu tư nước ngoài mà các bò sừng dài thực hiện thời gian qua không phải để xây dựng nhà máy mà mục đích là phát triển liên minh với các nhà máy địa phương sở hữu, họ là các chi nhánh, nhà thầu phụ và đối tác của các hãng đa quốc gia, và các mối quan hệ sản xuất này có thể dịch chuyển từ nước này sang nước khác, từ nhà sản xuất này sang nhà sản xuất khác, với tốc độ ngày càng tăng trong việc tìm ra cách xử lý với thuế ưu việt nhất, hiệu quả tối ưu và lực lượng lao động với chi phí thấp. Động vật sừng dài tham gia cuộc đấu tranh sinh tồn của các nước đang phát triển đối với các quốc gia khác. Mỗi nước này chỉ còn trông chờ vào các khoản đầu tư của các công ty đa quốc gia, bởi vì đó chính là con đường nhanh nhất cho họ để tạo ra các cú nhẩy về công nghệ. đầu tiên, Nike thành lập cơ sở sản xuất tại châu á của mình ở Nhật Bản, nhưng khi cơ sở đó trở nên quá tốn kém, hãng này đã chuyển sang Hàn Quốc và sau đó sang cả Thái Lan, Trung Quốc, Philippin, Indonesia và Việt Nam.
Joel Korn, cố vấn quản lý Brazil nói về các công ty đa quốc gia: “Điều đó thực sự là tốt, Mỹ Latinh vẫn phụ thuộc rất lớn vào nguồn vốn bên ngoài, bởi vì đơn giản là tiết kiệm trong nước không đủ cho tăng trưởng kinh tế ở mức cao. Vì thế chúng tôi cần đầu tư trực tiếp từ nước ngoài. Động vật sừng dài cũng mang đến tiêu chuẩn và công nghệ quốc tế và giúp chúng tôi trở thành bộ phận của các thị trường khác nhau, và chúng cũng mang đến các mối quan hệ hợp tác từ nước ngoài, từ đó có thể chuyển giao công nghệ và thị trường mới cho chính họ. Nếu ngày nay bạn không để cho bò sừng dài đến với bạn, thì khác gì với việc bạn sống đơn độc trên một hành tinh khác.
Mặc dù sự toàn cầu hoá sản xuất bắt đầu nảy sinh từ hệ thống của thời Chiến tranh Lạnh, nó đã gần như mở rộng thành kỷ nguyên của toàn cầu hoá, khi các bò sừng dài đã và đang bận rộn trong việc sinh sản. Theo Ngân hàng Thế giới, sự phân chia Tổng sản phẩm đầu ra của thế giới của các nhà máy trực thuộc ở địa phương của các tập đoàn đa quốc gia trên tổng sản phẩm Quốc nội của toàn thế giới những năm 1970 đã chiếm tới 4.5% lên gấp đôi vào thời điểm hiện nay. Về phần trăm tỉ lệ thì nhỏ bé như vậy thôi, chứ tính theo dollars thì con số đằng sau quả là khổng lồ, bởi vì chúng ta đang nói về tổng đầu ra của toàn thế giới. Năm 1987, đầu tư trực tiếp từ bên ngoài của các nước đang phát triển chiếm 0.4% tổng GDP của họ. Ngày nay nó chiếm tới trên 2% và nó được mở rộng ra, chứ không phải chỉ tập trung vào khoảng 10 thị trường lớn, mà là trên toàn thế giới. Nếu như bạn nhìn vào tất cả các chi nhánh nước ngoài có sở hữu của Mỹ- một công ty như Ford Motor Mexico, chẳng hạn – và hỏi mức doanh thu xuất khẩu năm 1966 và mức doanh thu trên thị trường nội địa năm 1966 là bao nhiêu, thì câu trả lời là 20% cho xuất khẩu và80% cho nội địa. Ngày nay, cho xuất khẩu là 40% và chỉ có 60% cho tiêu thụ nội địa. Chẳng lấy làm ngạc nhiên khi Craig Barrett, chủ tịch Intel, nói với tôi rằng ông ta có hàng đống đại sứ và chính khách trên khắp thế giới liên tục gọi đến cho ông ở thung lũng Silicon và với chỉ một lời thông điệp “Hãy đến đây cùng với nhà máy của mình”.
Geogre St. Laurent là chủ tịch của Vitech, một xí nghiệp máy tính của Braxin do ông lập ra ở Bang Bahia, miền Đông Bắc Braxin, và ông ta quả là một thành viên sừng dài điển hình của Mạng điện. Ông ta biết rằng trên con đường của mình, ngày hôm nay ông ta đã có nhiều sức mạnh. Một buổi chiều nọ, ở Braxin, ông ta giải thích với tôi rằng ông ta chẳng hề ngại khi để cho nhà cầm quyền ở Braxin biết chính xác những gì mình cần khi ông định điều hành công ty máy tính ở đây, với tất cả nhân viên và cùng với nó là công nghệ chuyển giao. Ông nói, tôi phải có một đồng tiền ổn định để tiếp tục hấp dẫn đầu tư nước ngoài, để họ họ có nguồn thu cân bằng, lạm phát có thể kiểm soát được, và bộ máy của chính phủ được giảm bớt. Một trong những mục tiêu chính của chúng tôi là đem vốn đầu tư đến đây, và nguồn vốn sẽ không được rót vào nếu nó không được đảm bảo chắc chắn về giá trị khi người ta muốn rót nó ra. Hơn nữa, tôi phải thuyết phục được rằng các nhà chính trị có cùng một giác quan về quan hệ giữa khách hàng và nhà cung cấp như tôi. Nếu bạn là khách hàng của tôi, để làm cho bạn mua máy tính xách tay của tôi, tôi sẽ quỳ gối để mời bạn. Các chính khách ở đây lại không muốn như vậy bởi vì họ chưa từng đứng trong vai trò một người bán hàng. Họ quen được mọi người đến ngồi dưới chân ngai vàng của họ, và họ tuôn ra những lời hùng biện và quyền uy khi họ thấy cần.
Quả thực, như St Larent đã chỉ ra, việc tăng sức mạnh của Mạng điện chỉ là những gì mà các nhà lãnh đạo truyền thống bắt đầu hiểu và điều chỉnh theo. Lần đầu tiên tôi khám phá ra điều nay khi đến thăm Mehico vào đúng đỉnh điểm của cuộc khủng hoảng đồng Peso năm 1995. Tôi được học hỏi ngay từ trên chuyến bay vào Mexico.Khi tôi điền vào tờ khai hải quan họ đưa trên máy bay, tôi ngạc nhiên sửng sốt khi trôngđến dòng 3. Nội dung của nó là bạn phải tìm ra và đánh dấu vòng tròn vào nghề nghiệp của bạn, và có 9 lựa chọn khác nhau.Trong đó không có mục nghề nghiệp phụ trách chuyên mục của toà báo, mà chỉ có “ nông dân”, “ lái xe”,”Trồng trọt” và kế đó là một mục làm tôi kinh ngạc.Đó là mục:”người giữ trái phiếu”. Từ đó nói cho tôi tất cả về tình thế của Mexico thời gian đó. Mexico đã quá phụ thuộc về tăng trưởng kinh tế vào những nhà đầu tư nước ngoài mua trái phiếu và trái khoán chính phủ, khiến cho từ ngoại lai”người giữ trái phiếu” cũng có được một mục trên tờ khai hải quan.
Không may cho Mexico, hầu hết những người có thể điền vào cái mục đó lại đã ra khỏi đất nước họ cùng với tiền bạc mà không hề quay lại.Khi tôi đến phỏng vấn một quan chức của ngân hàng trung ương Mexico vừa trải qua sự khủng hoảng, ông ta hỏi tôi về các nhà kinh doanh trái khoán toàn cầu đã bỏ Mexico.Ông hỏi:” Tại sao họ điên khùng như vậy ? Tại sao lại như thế?”.Tôi không biết phải nói với ông ta thế nào về tình trạng không có gì điên khùng hơn khi chỉ vì một nhà đầu tư vốn Mỹ vừa sử dụng điện thoại di động thông báo về sự mất giá đầu tư của mình.Sau đó tôi đến thăm enrique del Val Blanco, một quan chức của bộ trưởng bộ Dân sinh Mexico, và ông ta nói với tôi như thể một người đang sống trong thời kì Xâm lược của những kẻ cướp xác.Ông nói với tôi:”Mọi người cảm thấy cuộc sống của họ bị định đoạt bởi ai đó bên ngoài, và mọi người muốn biết ai là kẻ đó?Ai là lực lượng đó?.Chúng tôi từng nghĩ rằng chúng tôi đang trên đường đến Thế giới thứ nhất và đột nhiên mọi thứ đảo lộn tất cả. Một phút trước Ngân hàng thế giới và IMF vừa nói Mexico là ví dụ tốt. Bây giờ chúng tôi là điển hình tồi tệ nhất. Chúng tôi đã làm gì?Chúng tôi không còn điều khiển được nữa. Nếu chúng tôi không tìm ra cách phát triển khác, chúng tôi sẽ kết thúc.Chúng tôi đã bị từ bỏ rồi.”
Cùng ngày hôm đó tôi đến thăm dinh thự tổng thống ở Los Pinos để gặp tổng thống Emesto Zedillo, ông vẫn quay cuồng trong cuộc khủng hoảng đồng Peso. Tôi không nhớ nhiều lắm những gì ông nói, nhưng tôi không hề quên cảnh tượng lúc đó. Tôi và đồng nghiệp tờ Times của mình được một bảo vệ dẫn vào lâu đài và được chỉ đường lên xuống vài tầng gác thì đến văn phòng của Tổng thống. Có vẻ như không có bóng người xung quanh. Chúng tôi đi qua một tầng cửa, lại một tầng cửa và một tầng cửa nữa, đến khi chúng tôi đến được một cái bàn nhỏ của cô thư ký và cô ta chỉ cho chúng tôi biệt phòng của tổng thống. Chúng tôi bước vào phòng và tại đó, ngồi một mình tại một cái bàn trong góc, là tổng thống Zedillo, đang nghe bản Tchaikovsky “khúc dạo đầu 1812” từ máy nghe nhạc trong văn phòng, và nhìn xa xăm hệt như Napoleon sau trận Waterloo.
Một thập kỷ trước đây cả một thế hệ của các nhà lãnh đạo thuộc địa kiểu mới- như Zedillo, Mahathir, Suharto, thậm chí là Boris Yeltsin - đã nhận ra cảm giác bị đập bởi Mạng điện. Chẳng có gì đẹp đẽ. Mạng điện chứng tỏ rằng không như những kẻ thù mà dân tộc họ từng biết. Lần này họ không thể bắt được nó, kiểm duyệt nó, hạn chế nó, mua chuộc được nó và thậm chí cũng không thể thấy được nó. Chẳng hạn, như Zedillo, chỉ có thể cúi đầu trước mệnh lệnh của nó. Mahathir và Suharto, phải chấp nhận một chính sách khác. Họ gọi tên mạng điện, đổ tội cho những âm mưu, thề báo thù trả ác, và như trường hợp của Mahathir, thậm chí còn cấm triệt để việc điều khiển vốn. Mahathir và Suharto lớn lên trong thời kỳ Chiến tranh lạnh, là thời kỳ mà các siêu cường gây ức chế lên các nhà lãnh đạo của Thế giới thứ ba, những người luôn khát khao sự hỗ trợ từ chương trình trò chơi Chiến tranh Lạnh. Nhưng khi mà Chiến tranh lạnh kết thúc, các cản trở này đã bị vứt bỏ. Và ngày nay, mạng điện là sức mạnh hàng đầu, họ không như Văn phòng Chính phủ, liên hợp quốc hay Phong trào không liên kết.Họ không nó cho bạn về nỗi đau bạn gặp phải, hay họ cũngkhông hiểu được sự than phiền của bạn bởi vì đó là việc của khu vực bạn.Họ không nói với bạn là bạn quá đơn độc, quá cần thiết phải ổn định trong khu vực, họ không hề đếm xỉa chút gì đến bạn. Họ chỉ có con đường của họ đối với bạn và họ cứ tiến lên trên con đường đó. Mạng điện đưa toàn thế giới vào trong một hệ thống chính quyền, trong đó mọi chính phủ sống dưới sự lo sợ không được tín nhiệm của mạng điện.
Tôi đã nói chuyện với Phó thủ tướng Malaysia, Anwar Ibrahim, tại Kuala Lumpur tại đỉnh điểm của cuộc khủng hoảng kinh tế châu á năm 1997, trước khi ông bị Mahathir cách chức.Anwart nói với tôi rằng khi Mahathir đang thi hành cáo buộc người Dothái, Soros và những kẻ âm mưu khác chủ tâm lái đồng tiền Malaysia giảm giá xuống, Anwar và một số đồng nghiệp của ông đã đến gặp Mahathir với một bản đồ thị và nói với ông ta một vài điều sau: “Hãy nhìn đây, ông nói điều đó về Soros vào buổi sáng, và đồng ringgit của Malaysia đã giảm giá xuống đây này. Ông nói điều đó về người Dothaí vào Thứ ba, và đồng ringgit đã giảm giá xuống đây này. Ông nói về điều đó với các nhà đầu tư toàn cầu vào thứ Tư, và đồng Ringgit giảm giá xuống đây này. Thôi đừng nói nữa!” ở trường hợp của Suharto, Mạng điện thực tế đã châm ngòi cho cuộc nổi dậy cách chức ông ra khỏi quyền lực vào đầu năm 1998, bởi dân chúng và quân đội Indonesia trước sự giảm giá và thị trường trầm trọng như vậy đã mất hết niềm tin vào sự lãnh đạo của Suharto.
Supachai Panitchpakidi, Phó thủ tướng kiêm bộ trưởng bộ Thương mại Thái lan, ngày hôm nay vẫn còn mang trên mình những nhức nhối của cuộc chiến tranh và mất mát khi chống laị mạng điện:”Chúng tôi mắc một sai lầm-để cho đồng tiền của chúng tôi trôi nổi ( đồng baht) theo đồng dollars trong suốt sáu tháng, quá lâu mà không có sự giảm giá.Nó đáng ra không trở thành thảm hoạ, nếu như không có hiệu ứng phong trào ( từ mạng điện ), tất cả mọi người cùng tống tháo khỏi đồng tiền của chúng tôi.Vì thế thay vì chỉ giảm giá 15 hoặc 20 phần trăm, nó đã giảm giá tới 50 phần trăm. Bởi vì thị trường là toàn cầu, nên mạng điện hiểu sự thiếu thốn của chúng tôi về dự trữ .Lần đầu tiên nó tấn công đồng tiền của chúng tôi là tháng hai, lần sau đó là tháng Ba, và sau nữa là tháng Tư. và mỗi lần ngân hàng Trung ương Thái lan chiến đấu lại với đồng tiền bằng dự trữ ngoại tệ của mình lại nói :”Chúng ta thắng rồi!”.Nhưng thực tế Ngân hàng sau mỗi lần lại là thua.Bởi vì thực tế dự trữ bị giảm đi. Chúng tôi đã nghĩ rằng thế giới không biết về mức độ dự trữ của chúng tôi, nhưng thị trường thì biết – những người của chúng tôi không hề biết – nhưng thị trường thì lại biết.Những người bạn của tôi ở Singapore và Hongkong biết, và họ tính toán về số lượng dự trữ còn lại của Chính phủ Thái sau mỗi lần chúng tôi bảo vệ đồng Baht để chờ nhảy vào giữa kiếm lời. Khi ông hỏi cựu thủ tướng của chúng tôi ông ta sẽ nói với ông rằng ông ta không đưa ra bất kỳ một thông tin nào. Nhưng thị trường có phân tích của nó và họ biết được khi nào là điểm cuối cùng, khi nào chúng tôi không thể bảo vệ được đồng tiền của chúng tôi được nữa.Và thật sự khi đó họ đã đi ngay đằng sau chúng tôi.
Việc điều chỉnh sức mạnh của Siêu thị trường và Mạng điện cần có sự tập trung tư tưởng cao độ của tất cả các nhà lãnh đạo, đặc biệt là tại các thị trường đang lớn mạnh. Nên đưa nó thành một khẩu hiệu: Tất cả các nhà lãnh đạo trên thế giới bây giờ cần có cách nghĩ như là một nguyên thủ.Các nguyên thủ ở các lãnh thổ thuộc Mỹ cần phải ra những quyết định, chỉ cần là Tổng thống hay Thủ tướng cũng được. Thậm chí họ đôi khi phải điều động tới An ninh Quốc gia. Nhưng công việc chính của họ là lôi cuốn để Mạng điện và Siêu thị trường đầu tư vào lãnh thổ của họ, làm tất cả những gì có thể để giữ bằng được họ ở lại mặc cho họ sống với nỗi khiếp sợ.

Đó là lý do tại sao thế giới ngày nay càng ngày càng được điều khiển bởi các nguyên thủ, bất kể mô hình thể chế của đất nước ra sao. Và đó là lý do tại sao nhà lãnh đạo chính trị cấp cao nhất của kỷ nguyên toàn cầu hoá là nguyên thủ của tất cả các nguyên thủ, là nguyên thủ của Hợp chủng quốc Hoa kỳ, là William Jefferson Clinton.


Hoàng đế , dictators,emirs, sultans, Tổng thống theo truyền thống hay Thủ tướng – tất cả họ ngày nay đều xuống vị trở thành nguyên thủ.Trong cuộc khủng hoảng năm 1997. tôi đã đến thăm Quatar, vùng đất dầu lửa nhỏ bé nằm ở bờ biển phía đông Saudi Arabia, và một buổi chiều được mời đến dùng bữa với emir, Sheikh Hamad bin Khalifa al-Thani. Ông ta là một người delightful, và khôn như một con cáo, nhưng ông ta là một người quen ra lệnh, chứ không quen nhận yêu cầu. Ông ta hỏi tôi về cuộc khủng hoảng kinh tế ở Malaysia và Đông nam á và tôi đã kể cho ông ta rằng Mạng điện và Siêu thị trường đã trừng phạt Malaysia đối với sự quá mức của Mahathir, kể cả việc xây hai toà tháp lớn nhất thế giới của ông ta. Sheikh Hamad lắng nghe, và sau đó nói một vài điều như thể một nguyên thủ, chứ không phải như một tiểu vương xứ ả rập. Ông nói: “Này, tôi nghĩ rằng tốt hơn là tôi không nên xây toà nhà cao tầng nào ở đây cả nhỉ? Thị trường hẳn là không thích như thế”.
Con đường mà các nhà lãnh đạo, các cá nhân, nhà đầu tư và các công ty đang học hỏi để điều chỉnh tới hệ thống toàn cầu hoá mới thực sự là một sự xác nhận đảm bảo của thế kỷ 20 vừa qua. Chỉ có một điều nữa tôi phải nói về điều này, là : Bạn vẫn chưa thấy điều gì cả.
Như tôi đã cố gắng giải thích, sự dân chủ hoá công nghệ, tài chính và thông tin - đã làm thay đổi cách thức giao tiếp, cách thức đầu tư và cách thức nhìn nhận thế giới của chúng ta-đã đem đến sự sống cho tất cả các nhân tố cơ bản của hệ thống toàn cầu hoá ngày nay. Đó là những nhân tố làm tan biến mọi bức tường. Đó là những nhân tố tạo ra các mạng lưới cho phép mỗi chúng ta chạm tới khắp thế giới và trở thành các cá thể siêu sức mạnh. Đó là những gì sáng tạo ra các mối liên kết và không gian để Mạng điện và Siêu thị trường sẵn sàng phát triển. Đó là những yếu tố xua đi tất cả các quan điểm lỗi thời, các quan điểm khác của chủ nghĩa tư bản thị trường tự do. Đó là những nhân tố tạo ra những hiệu quả mới không ngờ mà mọi nhà kinh doanh phải chấp nhận hoặc là chết. Đó là những nhân tố làm giảm thiểu các ngăn cản để xâm nhập vào gần như mọi hoạt động kinh doanh. Đó là những gì khiến cho mọi người thay đổi nếp nghĩ ưu tiên địa phương hơn toàn cầu sang nếp nghĩ ưu tiên toàn cầu hơn địa phương.
Cái tôi nói bạn vẫn chưa thây gì cả chính là Internet. Sự phát triển của Internet, mang đến một cấp độ mới nhất cho sự dân chủ hoá công nghệ, tài chính và thông tin, sẵn sàng phục vụ cho kỷ nguyên mới của toàn cầu hoá. Nhưng cũng như Internet đang sinh sôi, phát triển, nó đang trở thành động cơ (turrbocharged engine) đưa toàn cầu hoá lên phía trước. Internet sẽ đảm bảo sự toàn cầu hoá ngày càng tăng cho cách thức giao tiếp, đầu tư và nhìn nhận thế giới của chúng ta. Bởi vì từ thời điểm bạn đăng nhập Internet bạn có thể giao tiếp với bất kỳ ai trên thế giới này miễn phí, từ lúc bạn đăng nhập Internet bạn có thể đầu tư vào bất kỳ thị trường nào trên toàn cầu miễn phí và kể từ khi bạn bắt đầu một việc kinh doanh có một trang Web trên Internet, thì dù bạn ở bất kỳ đâu trên thế giới này, bạn sẽ có ý nghĩ mang tính toàn cầu – cả trên phương diện đối thủ cạnh tranh cũng như phương diện khách hàng của bạn.
Vào đầu năm 1998 tôi đến thung lũng Silicon để nói chuyện về một số điều như trên với John Chambers, chủ tịch của Cisco Systems, là cơ quan xây dựng các đường truyền và hộp đen để kết nối internet khắp thế giới. Khi đó ông ta nói với tôi: “Internet sẽ thay đổi mọi thứ. Cách mạng công nghiệp mang máy móc trong các nhà máy đến với mọi người, và cách mạng Internet sẽ mang hiểu biết và thông tin ở hầu hết các công ty đến cho mọi người. Và cứ mỗi bit thông tin, nó sẽ gây ảnh hưởng lên xã hội hệt như Cách mạng công nghiệp. Nó sẽ thúc đẩy toàn cầu hoá với một mức độ không thể tin được. Thay vì phải mất tới trăm năm như Cách mạng công nghiệp, thì nó chỉ mất có bẩy năm.
Như Chambers đã nói, tôi viết ra những gì ông ta đã nói và thậm chí là nhập nó vào một cột, nhưng thực sự chúng chưa bao giờ ngấm được vào trong tôi. Tôi cóp nhặt chúng như kiểu nhặt những lời khuếch đại điển hình mà bạn hay nghe từ các chuyên gia công nghệ. “Vâng, vâng, vâng”, tôi nghĩ, “Internet sẽ thay đổi mọi thứ.Đó là những gì họ luôn nói”. Nhưng tôi càng viết thêm cuốn sách này, tôi càng nhận ra được rằng những gì Chambers nói không chỉ đã được chứng thực, mà còn đã được thấu hiểu.
Vài tháng sau chuyến thăm Chambers, văn phòng của ông gửi cho tôi một hộp cốc, chén, bút và áo sơ mi có dán logo của chiến dịch quảng cáo mới của Cisco, mà bạn có thể đã thấy trên tivi. Thật là đơn giản. Quảng cáo trên tivi của Cisco quay cảnh mọi người, từ già đến trẻ, từ khắp nơi trên thế giới, nhìn thẳng vào máy camera và hỏi: “Bạn đã sẵn sàng chưa?”. Lại nữa, khi tôi cầm cái hộp quà với hình lo go trên đó vào mũa xuân năm 1998, tôi nhìn vào đó và tự nhủ: “Những thứ này là gì nhỉ? Thật là một chiến lược quảng cáo kỳ lạ. ý của tôi là : “Bạn sẵn sàng cho cái gì?”

Nhưng thời gian 1998 – 1999 trở thành năm của Internet, trong một năm, Internet đạt được mức độ phổ cập lớn và phục vụ cho cả thương mại và giao tiếp, tôi mới bắt đầu hiểu được chính xác ý nghĩa của Cisco bằng lời nói: “Bạn đã sẵn sàng chưa?”. Internet đang trở thành một công cụ thay thế khổng lồ, thực hiện hệ thống toàn cầu hoá như tôi đã miêu tả trong chương này của cuốn sách – Một thế giới Tốc độ, một Mạng điện, Một Siêu thị trường, một Chiếc áo khoác vàng – và giữ ngày càng chặt hơn hệ thống đó xung quanh tất cả mọi người, theo một cách thức chỉ khiến cho thế giới này nhỏ hơn và nhanh hơn theo từng ngày trôi qua.


Nghĩ về điều đó: cám ơn Internet, giờ đây chúng ta có một hệ thống liên lạc toàn cầu chung, qua đó chúng ta có thể email cho nhau. Chúng ta giờ đây đã có một trung tâm mua bán chung, trong đó chúng ta có thể mua bán tất cả mọi thứ. Giờ đây chúng ta đã có một thư viện chung toàn cầu, nơi tất cả chúng ta đều có thể đến để nghiên cứu, và giờ đây chúng ta có một trường đại học chung toàn cầu, nơi tất cả chúng ta đều có thể đến để nhận lớp. Internet không còn là những trò chơi Nintendo cao cấp nữa. Nó đã trở thành một công cụ thiết yếu cho cuộc sống. Vào tháng Giêng năm 1999, Delta Airlines quyết định bắt đầu đưa khách hàng của mình vào kỉ nguyên Internet bằng cách trở thành hãng hàng không đầu tiên thu dịch vụ phí cho tất cả các vé máy bay không mua qua Website của họ. Delta nói rằng nếu bạn gọi điện để đặt chỗ mua vé Delta bạn sẽ phải trả 2 USD phí bổ sung cho mỗi vé khứ hồi bay nội địa. Cũng đặt chỗ tương tự như trên qua Website, bạn sẽ không phải trả phí bổ sung này. Khi một quan chức của Delta Airlines trả lời phỏng vấn của tờ Bưu điện Washington, rằng đối với những người không có máy vi tính ở nhà hoặc không có kết nối Internet thì sao, họ sẽ phải làm gì? thì ông ta trả lời rằng: “Đến thư viện mà sử dụng máy vi tính của họ”. Sau một số cuộc kiểm nghiệm khách hàng, Delta phải bỏ chính sách thu 2 USD phí bổ sung. Nhưng tôi chắc chắn rằng việc này sẽ được áp dụng lại. Chí ít thì sự thật về Delta air dám đối mặt với khách hàng và hướng họ sử dụng Internet đã nói với bạn mọi việc sẽ đi về đâu. Và đó không chỉ là ở nước Mỹ. Hãy nhìn vào ấn độ. ở một vùng dân cư nghèo gần Delhi, một công ty điện thoại di động mới mở, gọi là Usha Group, đã bố trí các nhân viên mặc bộ Avon kiểu ấn đi đến từng nhà tại các làng nghèo nhất, mang theo các máy điện thoại di động cho những người không có điện thoại bàn ở nhà. Với một mức phí tối thiểu, dân làng có thể sử dụng điện thoại trong vài phút để thực hiện tất cả các cuộc đàm thoại. Bây giờ Usha đã cài đặt trung tâm điện thoại công cộng tại rất nhiều làng trong số đó, với mức phí Internet rất thấp.
Phó tổng thư ký kho bạc Larry Summers thường kể câu chuyện này: “Vài dịp trước đây, tôi đã đến thăm Mozambique- trên một vài phương diện thì là nước nghèo nhất thế giới - để đàm phán về một số vấn đề liên quan đến giải quyết công nợ. Ngồi dự bữa trưa với cộng đồng các doanh nghiệp địa phương, tôi hỏi thăm nhà doanh nghiệp bên cạnh về công việc của ông ta. Ông ta trả lời: “Tốt lắm, nhưng tôi đang lo lắng về tương lai”. Khi tôi hỏi lý do tại sao, ông ta giải thích rằng ông ta đang là nhà cung cấp độc quyền dịch vụ Internet ở Mozambique, nhưng ông lo ngại là đối thủ cạnh tranh sẽ vào và có thể làm giảm lợi nhuận của ông ta.
Và những gì ông ta lo lắng là đúng. Theo đà tới của việc Internet điều khiển việc toàn cầu hoá, với thế giới càng ngày càng trở nên nhỏ bé và tốc độ hơn, những cơ hội khổng lồ đang đứng trước tất cả chúng ta – các cá nhân, các quốc gia và các công ty. Hai chương tiếp theo của cuốn sách này – “ Đăng nhập vào hệ thống” và “Bóng tối đằng sau hệ thống” sẽ giải thích những gì tôi nói.

Bạn đã sẵn sàng chưa?



Каталог: upload
upload -> -
upload -> 1. Most doctors and nurses have to work on a once or twice a week at the hospital
upload -> TrầnTrang EnglishTheory Phonetics
upload -> BỘ khoa học và CÔng nghệ TÀi liệu hưỚng dẫN
upload -> TÀi liệu hưỚng dẫn sử DỤng dịch vụ HỘi nghị truyền hình trực tuyếN
upload -> BỘ thông tin truyềN thông thuyết minh đỀ TÀi xây dựng quy chuẩn kỹ thuật thiết bị giải mã truyền hình số MẶT ĐẤt set – top box (stb)
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> CHỦ TỊch nưỚC
upload -> Kính gửi Qu‎ý doanh nghiệp
upload -> VIỆn chăn nuôi trịnh hồng sơn khả NĂng sản xuất và giá trị giống của dòng lợN ĐỰc vcn03 luậN Án tiến sĩ NÔng nghiệp hà NỘI 2014

tải về 2.25 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   ...   24




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương