HỘi văn nghệ DÂn gian việt nam nguyễn nghĩa dân văn hóa dân gian về TÌnh yêu lứA ĐÔI trong ca dao ngưỜi việT



tải về 2.81 Mb.
trang9/24
Chuyển đổi dữ liệu10.08.2016
Kích2.81 Mb.
#16675
1   ...   5   6   7   8   9   10   11   12   ...   24

90. Bồng bông cõng chồng đi chơi,

Đi qua chỗ lội đánh rơi mất chồng,

Chị em ớ, cho tôi mượn chiếc gầu sòng,

Để tôi tát nước với chồng tôi lên.


91. Bờ cao năng đắp năng cao,

Gặp nhau năng hỏi năng chào năng quen.

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng,

Một tiếng em chào, cầm đáng bao nhiêu?


92. Bớ thảm bớ thiết ơi!

Bớ bạn tình nhân ơi!

Thân em như cái quả xoài trên cây,

Gió đông, gió nam, gió tây, gió bắc,

Nó đánh lúc la lúc lắc trên cành…

Một mai mang xuống biết vào tay ai?

Kìa cành trúc, nọ cành mai,

Ông Tơ bà Nguyệt xe hoài chẳng thương.

Một lần chờ, hai lần đợi,

Sớm lần nhớ, chiều lần thương,

Anh thương em nhưng bác mẹ họ hàng chẳng thương.

Ông Tơ bà Nguyệt: X.B.84.
93. Bớ cô má lúm đồng tiền,

Cho hun một cái đỡ ghiền khi xa.

Hun: Hôn; Ghiền: nghiện (tiếng miền Nam)
94. Bởi chưng nên ốm nên gầy,

Cơm ăn chẳng đặng gần đầy ba trăng.

Ngó lên sao mọc như giăng,

Thấy em có nghĩa mấy trăng cũng chờ!


95. Bởi vì chàng cho nên thiếp quá,

Không có chàng thiếp đã có nơi.

Khi tê ai mượn chàng quyến luyến mà nay lại thôi,

Dùng dằng khó dứt, phận lỡ duyên ôi ai đền?


96. Bởi vì cha mẹ không thương,

Cho nên ép uổng lấy tuồng vũ phu.

Tham vàng gả kẻ giàu ngu,

Cho nên em lỡ đường tu thế này!


97. Buổi mai em xách cái giỏ,

Em xuống dưới ao em bắt con cua.

Em bỏ vô cái thống, hắn kêu cái rỏng,

Hắn kêu cái rảnh, hắn kêu một tiếng chàng ơi!

Chàng đà yên phận tốt đôi,

Em nay là phận mồ côi một mình!



Thống: loại hũ gốm nhỏ.
98. Buổi ni anh túng, buổi khác anh nghèo,

Có tiền riêng giấu mẹ, cho anh ít nhiều được không?


99. Buồn chiều buồn cả sáng mai,

Một ngày đằng đẵng hai ba cơn buồn!

Buồn rầu, buồn rĩ buồn nỉ buồn non,

Buồn vì một nỗi sớm con muộn chồng.



BK: …….kém con muộn chồng.
100. Buồn riêng thôi lại tủi thầm,

Một duyên hai nợ ba lầm lấy nhau.


101. Buồn trông con nhện giăng tơ,

Con mắt vẫn tỉnh còn ngờ chiêm bao.


102. Buồn tình cha chả buồn tình,

Không ai lẻ bạn cho mình kiếm đôi!


103. Buồn từ trong dạ buồn ra,

Buồn anh ở bạc buồn cha mẹ nghèo.


104. Bướm xa hoa, bướm không hoa tẻ,

Liễu xa đào liễu ngẩn đào ngây.

Đôi ta tình nặng nghĩa dày,

Dẫu xa nhau đi nữa, cũng ba vạn sáu nghìn ngày mới xa!


105. Bước chân lên cửa tam quan,

Thấy người tri kỷ khôn ngoan có tài

Cho nên em chẳng lấy ai,

Dốc lòng chờ đợi một vài ba năm.


106. Bước đi ba bước lại ngừng,

Tuổi em còn bé xin đừng nguyệt hoa.


107. Bước lên ba bước ngập ngừng,

Thương nhau để dạ, nước mắt đừng như mưa!


108. Bươm bướm mà đậu cành hồng,

Đà yêu con chị lại bồng con em!


109. Bướm già thì bướm có râu,

Thấy bông hoa nở cúi đầu bướm châm.

Bướm châm mà bướm lại nhầm,

Có bông hoa nở ong châm mất rồi!



BK: Bướm khôn mà bướm lại nhầm,

Thấy bông hoa nở ong châm mất rồi!
C
1. Cá buồn cá lội đó đây,

Ta buồn ta biết giãi bày cùng ai.

Phương Đông chưa rạng sao mai

Đồng hồ chưa cạn biết ai bạn cùng.


2. Cá buồn cá lội tung tăng,

Người buồn người biết đãi đằng cùng ai?

Phương đông chưa rạng sao mai,

Đồng hồ chưa cạn biết lấy ai bạn cùng?



BK: Phương đông chưa mọc sao Mai

Con gà mới gáy lấy ai bạn cùng?
3. Cá chê sông lội vòng về biển,

Chim mến kiểng kêu nhiều tiếng ân tình.

Sống dương trần gá dươn không đặng,

Thác xuống Diêm đình em cũng nguyện cùng anh!



Kiểng: cảnh; Dươn: duyên; Diêm đình: chỗ ở của Diêm Vương.
4. Cá đáy nước, nhạn lưng trời,

Nhạn bay còn bắn đặng,

Cá lặn còn dễ câu,

Người đứng một bên ai nào thấu nỗi lòng,

E sau lòng lại đổi lòng,

Nười đời tham buổi bõ bòng nhiều thay!


5. Cá lên khỏi nước cá khô,

Làm thân con gái lõa lồ ai khen.


6. Cái lưỡi trâu dầm trong nước mắm,

Qua với nàng duyên thắm mấy năm,

Mẹ cha tuy chẳng bằng lòng,

Đôi ta cố giữ chữ đồng trăm năm.


7. Cá rô ăn móng, dợn sóng dưới đìa,

Cha mẹ phân chia, anh đừng lìa mới phải,

Có đâu anh đem lòng bạc ngãi bỏ em.

8. Cá vàng lơ lửng giếng xanh,

Thong dong chốn ấy một mình thảnh thơi.

Ai ngờ cá lại ham mồi,

Bỏ nơi mát mẻ tìm nơi lạnh lùng!


9. Cách nhau một bức rào thưa,

Tay chùi nước mắt, tay đưa miếng trầu.


10. Cách nhau chỉ một con đò,

Ai xui Bắc đợi Nam chờ hỡi sông?

Đôi ta tắm nước một dòng,

Bên trông bên đợi, đau lòng hay chăng?


11. Cách nhau có một con sông,

Muốn sang với bạn mà không có đò.

Kêu đò đò nỏ có thưa,

Càng đứng, càng đợi, càng trưa mất đò!


12. Cách sông em chẳng sang đâu,

Anh về mua chỉ bắc cầu em sang.

Chỉ xanh, chỉ đỏ, chỉ vàng

Một trăm thứ chỉ bắc ngang sông này!


13. Canh một canh hai hồn xiêu phách lạc,

Canh ba canh tư sương sa lác đác,

Tới canh năm thì trăng trời đã gác về tây,

Mấy lâu xa cách hôm qua gặp gỡ người đây,

Có điều chi phân qua nói lại giữa phá giang này cho khuây!

Canh: đêm có năm canh, hai tiếng đồng hồ là một canh, bắt đầu canh một từ 7 giờ tối. Phá, giang: đầm phá (phá có cửa thông với biển), giang: sông.
14. Cành đào lá liễu phất phơ,

Đôi ta thương nhớ đợi chờ nhau đây.


15. Cành đào lá liễu phất phơ,

Đường đi khuất nẻo ai ngờ gặp nhau.

Gặp nhau ăn một miếng trầu,

Còn hơn đám cưới mổ trâu ăn mừng!



16. Cái cò trắng bạch như vôi,

Cô kia có lấy chú tôi thì về.

Chú tôi chẳng mắng chẳng chê

Thím tôi thì mổ lấy mề nấu canh!



BK: - Thím tôi móc mắt mổ mề xem gan.

- Thím tôi móc mật lôi mề xem gan.

- Mài dao cho sắc mổ mề mà xem!

- Mẹ tôi mổ mật lôi mề cô ra.



Bl: Cho hay cơn ghen ghê gớm thật, bất chấp cả sinh mạng con người!
17. Cái cò lặn lội bờ sông,

Muốn lấy vợ đẹp, nhưng không có tiền!


18. Cái miếu linh thiêng

Có bốn cây cột kiền kiền,

Rui tre, mè trắc,

Đôi đứa ta trục trặc,

Cắt tóc thề nguyền,

Lời thề nước biếc non xanh,

Nhện giăng, sông dợn sao đành bỏ nhau?
19. Cái quạt mười tám cái nan,

Ở giữa phất giấy hai nan hai đầu.

Quạt này anh để che đầu,

Đêm đêm đi ngủ chung nhau quạt này.

Ước gì chung mẹ chung thầy,

Để em giữ lấy quạt này làm thân.

Rồi ta chung gối chung chăn,

Chung quần, chung áo, chung khăn đội đầu.

Nằm thời chung cái giường tàu,

Dậy thời chung cả hộp trầu ống vôi.

Ăn cơm chung cả một nồi,

Gội đầu chung cả dầu hồi nước hoa.

Chải đầu chung cái lược ngà,

Soi gương chung cả nhành hoa giắt đầu.


20. Cau già dao sắc lại non,

Mẹ mà khéo nói thì con đắc chồng.



21. Cau già quá lứa bán buôn,

Em già quá lứa có buồn không em?

- Cau già quá lứa bửa phơi,

Em già quá lứa, có nơi đợi chờ.


22. Căn duyên chẳng có hỡi trời,

Gió nam phảng phất mát rồi lại không!


23. Căn duyên dù đã lỡ rồi

Lòng đây thương đó biết đời nào nguôi!


24. Căn duyên này ai phá cho rời,

Ông Tơ không buộc, ông trời biểu không!



Ông Tơ: X.B84.
25. Cắt tấm lụa đào em đề ba chữ,

Chữ trung với nước, chữ hiếu với mẹ, chữ nghĩa với anh

Dù xa nhau em quyết giữ lòng thành,

Ngoài kia anh lo kiến thiết, trong ni em vững bền đấu tranh.

(Cd: 1946 - 1975)
26. Cầm tay anh hỏi nước non,

Hỏi em chồng chửa hay còn giữ cao?


27. Cầm tay em như ăn bì nem gỏi cuốn,

Dựa lưng nàng như uống chén rượu ngon,

Thà rằng chẳng biết cho xong,

Biết ra dan díu nửa chừng lại thôi.

Con sông bên lở bên bồi,

Một con cá lội mấy người buông câu.


28. Cầm tay lại nắm lấy tay,

Ai bóc nên trắng, ai day nên tròn.

Tay em vừa trắng vừa tròn,

Anh cầm mát lạnh như hòn đá xanh.

Tay em nắm lấy tay anh,

Dù ai nói quẩn nói quanh mặc lòng.

Tay ấy đáng vợ đáng chồng,

Duyên trời đã định, tơ hồng đã xe.



Tơ hồng: X.B84.

29. Cầm vàng mà lội sang sông,

Vàng rơi không tiếc, tiếc công đợi chờ.

Chờ em cho ngẩn cho ngơ,

Cho hết mùa mận cho qua mùa đào.

Chờ em cho tuổi anh cao,

Chờ duyên anh nhạt, má đào em phai.

Chờ em anh chẳng lấy ai.

Khăng khăng chỉ quyết một hai đợi chờ!


30. Cầm vàng ném xuống vực sâu,

Mất vàng không tiếc, tiếc đôi mắt bồ câu hữu tình!


31. Cầu mô cao bằng cầu danh vọng,

Nghĩa mô trọng bằng nghĩa chồng con,

Ví dầu nước chảy đá mòn,

Xa nhau nghìn dặm cũng còn nhớ thương.


32 Cầu nào cao bằng cầu Cái Cối,

Gái nào lối bằng gái Kiến Hòa,

Ra đường mặc áo bà ba,

Thấy trai mắc cỡ, về nhà tương tư.



Cái Cối, Kiến Hòa ở Bến Tre.
33. Cây cao gió thổi lá rụng,

Nghi nhau hòa huyết uống chung mà thề!


34. Cây đa bến Giá lá rụng trước sân đình,

Chồng em theo Mỹ dứt tình vợ con!

Con thơ tay ẵm tay bồng,

Tay bưng tay bợ mà lòng xót đau!

(Cd: 1945 - 1975)
35. Cây đa bậc cũ lở rồi,

Đò đưa bến khác, bạn ngồi chờ ai?


36. Cây đa bến cũ năm xưa,

Chữ tình ta cũng đón đưa cho trọn đời!


37. Cây đa cũ bến đò xưa,

Người thương có nghĩa sớm trưa cũng chờ!



38. Cây đa trốc gốc trôi rồi,

Đò đưa bến khác em ngồi chờ trưa.

X. A41.
39. Cây đa là cây đa cũ,

Bến đò là bến đò xưa,

Nay chừ người khác vô đưa,

Oan ơi, oan hỡi, tức chưa bạn tề!


40. Cây đa cũ, cây đa tàn,

Bao nhiêu lá rụng thương nàng bấy nhiêu!


41. Cây đa trốc gốc trôi rồi,

Đò đưa bến khác em ngồi đợi ai?

- Cây đa trốc gốc thợ mộc đang cưa,

Gặp em đứng bóng đang trưa,

Trách trời vội tối phân chia hết lời!
42. Cây khô nghe sấm nứt chồi,

Đạo chồng nghĩa vợ giận rồi lại thương.


43. Cây thầu dầu lá lại thầu dầu,

Anh về từ đó, em sầu từ đây.

- Em sầu anh có vui chi,

Em gạt nước mắt cũng có khi anh khóc thầm!


44. Cây xanh thì lá cũng xanh,

Đã trót vin cành thì hái lấy hoa.


45. Cha mẹ bậu thách cưới một trăm,

Qua đi chín chục thêm trăm đi ngoài.

Cha mạ bậu thách cưới đôi hoa tai,

Qua ra thợ bạc đánh hai đôi liền.

Trăm quan thử hỏi mấy tiền?

Nghìn xưa ai có mua duyên bằng tiền!



Bl: Lời kết của ca dao là một quan niệm tiến bộ về việc thách cưới. Văn hóa mới về cưới xin biểu dương và “đổi mới” việc thách cưới “vì duyên không vì tiền”.
46. Cha mẹ bú mớm nâng niu,

Tội trời đành chịu không yêu bằng chồng.

Ai kêu ai hú bên song,

Mẹ gọi con dạ có chồng phải theo.


47. Cha mẹ em cho em sang chiếc đò nghiêng,

Đò trùng triềng đôi mạn, em ôm duyên trở về.


48. Cha mẹ nàng nói gả nàng cho anh,

Anh cầu duyên bắc cầu lợi,

Anh núp bóng trăng anh đợi,

Anh núp bóng mây anh chờ,

Bây giờ nàng lớn khôn,

Cha mẹ nói gả nàng nơi mô?

Anh thà thác xuống ao hồ cho rạng danh!
49. Chàng bạc chớ thiếp không bạc,

Bởi con dao vàng sút ngạc,

Nên đèn hạnh lu ly,

Thiếp chờ chàng ba bốn năm ni,

Chờ không thấy bạn, thiếp phải ra đi lấy chồng.

BK: - Chàng bạc chớ thiếp không bạc

- Nên đèn hạnh lưu ly

- Chờ chàng ba bốn năm ni

- Trông không thấy bóng thiếp phải đi lấy chồng.



Sút ngạc: cái chui dao cắm vào cán bị tuột.
50. Chàng đề phú, thiếp đề thơ,

Tưởng nhân duyên ấy bao giờ cho quên.

Khuyên chàng giữ việc bút nghiên,

Đừng tham nhan sắc mà quên học hành!


51. Chàng đừng kén chọn vàng thau,

Của đời người thế biết đâu mà tìm,

- Tìm cây thì phải tìm hoa,

Tìm người thì dễ nết na khó tìm.


52. Chàng khoe chàng lắm văn chương,

Đố chàng biết cỏ bên đường bao nhiêu?

- Em về đếm cát bình hương

Bình hương bao nhiêu cát thì cỏ bên đường bấy nhiêu.



53. Chàng về mua chỉ mua kim,

Thêu loan thêu phượng mới nên khăn này.

Thêu cho đủ lối mới hay,

Chàng thêu chim phượng, em nay thêu rồng.

Bốn bên thêu bốn cành hồng,

Ở giữa thêu rồng, phượng lượn xung quanh.

Ở giữa chỉ đỏ rành rành,

Bốn góc thì có bốn cành quế chi.

Đố chàng thêu được hoa quỳ,

Đố chàng thêu được bốn vì cành hoa.

Chàng mà thêu được như là,

Khăn thì em mất người thì em theo.


54. Chàng mười lăm thiếp cũng mười lăm,

Chàng như con bướm bạch, thiếp như trăng rằm mới lên.


55. Chàng như con nhện trong cung,

Em như con én lượn vòng bao lơn.

Chàng rằng chàng chửa vợ con

Em nay thực gái còn son đứng ngoài.


56. Chàng ơi, chẳng thấy chàng sang,

Bây giờ chữ liễu nét ngang mất rồi.

Chữ liễu ( ) nét ngang là chữ tử ( ) (con cái).
57. Chàng thốt ra thiếp đây lụy sa không ráo,

Thốt ra chi mà thảm não rứa chàng,

Giàu người ta mâm son, đũa trắc, chén ngọc bịt vàng,

Khó đôi đứa mình đọi đá mâm nan,

Thế mô thế ni theo nhau cho trọn, thiếp không phàn nàn chàng lo.

Đọi đá: bát sành.
58. Chàng ơi buông áo em ra,

Để em đi bán kẻo hoa em tàn.

- Hoa tàn mặc kệ hoa tàn,

Mấy khi gặp nàng mà bảo buông ra.



BK: Mấy khi gặp nàng mà lại bỏ đi.
59. Chàng ơi chẳng thấy chàng sang,

Bây giờ chữ liễu nét ngang mất rồi.



Chữ “liễu” ( ) có nét ngang là chữ “tử” ( ): “liễu” là rồi, “tử” là con. ý nói tuy có tình cảm với nhau nhưng vì lý do nào đó người con trai không thể gặp gỡ người con gái, nay người con gái lấy chồng và đã có con.
60. Chàng quên anh chẳng cho quên,

Ai đem chìa ngọc mở lên khoá vàng.

- Chìa vàng lại mở khoá vàng,

Lời thề giao ước thiếp chàng mở chung.

Cây phù dung lá nó phù dung,

Ước gì ô ấy che chung đầu này!


61. Chàng về thiếp cũng về theo,

Qua truông rồi lại lên đèo,

Mấy sông mấy núi, cũng trèo cũng qua.
62. Chàng về cởi áo lại đây,

Phòng khi thương nhớ cầm tay đỡ buồn.

Cầm rồi lại đặt xuống giường,

Khăn hỡi, túi hỡi ! có buồn hay chăng?


63. Chàng về khuyên bạn nhất tâm,

Trăm năm chớ có ôm cầm thuyền ai.


64. Chàng về cho chóng mà ra,

Kẻo em chờ đợi sương sa lạnh lùng!

Cơn lạnh còn có cơn nồng,

Cơn đắp áo ngắn, cơn chung áo dài.

Hay là chàng đã nghe ai,

Áo ngắn chẳng đắp, áo dài chẳng chung?


65. Chanh chua quýt ngọt đã từng,

Còn cây khế chín trên rừng chưa ăn.

Hay là thầy mẹ cấm ngăn,

Không cho đôi lứa đắp chăn cùng giường.


66. Chánh trinh hai chữ em gắng gìn,

Chừng nao trời khiến mối tơ tình sẽ hay!


67. Chào hàng quốc sĩ vô song,

Đã đi đến cảnh có lòng tìm huê.



68. Chạy lên đường thì tâm tâm,

Chạy xuống đường thì niệm niệm,

Nước mắt lưng tròng nhỏ hạt tuôn châu.

Hai đứa mình ăn nói đã lâu,

Biết ni ai bày mưu cho bậu mà dứt bỏ mấy câu ân tình!
69. Chắc rằng đâu đã hơn đâu,

Cầu tre vững nhịp hơn cầu thương gia.

Bắc thang lên hỏi trời già,

Phận em như hạt mưa sa giữa trời.

May ra gặp được giếng khơi,

Chẳng may gặp phải những nơi ruộng rà

Đã yêu nhau đắp điếm nhau mà!

Thương gia: nhà giàu có, sang trọng
70. Chăn chiếu chả êm,

Gối lụa chả mềm,

Muỗi cắn tứ tung.

Từ khi tôi gặp chàng Trung,

Má tô điểm phấn vui cùng với ai?

Lênh đênh tháng thiếu ngày dài

Say ai nên mệt, nhớ ai nên sầu!

Đôi tay nâng lấy cơi trầu,

Trước là thết bạn sau hầu quan viên.

Chẳng tham mẫu cả, ruộng liền,

Tham về cái nết, cái duyên anh đồ.

Ai vô Viên Xá thì vô.



Bl: Lời ca dao ứng vào một trường hợp cụ thể. Một chàng Trung nào đó ở Viêm Xá được cô gái yêu vì nết mong thành duyên ước. Trong khi tình duyên trai gái dựa trên tiền bạc, ruộng nương và được phản ảnh trong không ít lời ca dao thì vẫn có những lời ca dao như lời trên ở đây thật đáng đề cao và cổ vũ để phát triển văn hoá hôn nhân.
71. Chăn đơn nửa đắp nửa hòng,

Cạn sông lỡ núi ta đừng quên nhau.

Từ ngày ăn phải miếng trầu,

Miệng ăn, môi đỏ, dạ sầu đăm chiêu

Biết rằng thuốc dấu hay là bùa yêu,

Làm cho ăn phải nhiều điều xót xa.

Làm cho quên mẹ, quên cha, quên cửa, quên nhà,

Làm cho quên cả đường ra lối vào!

Làm cho quên cá dưới ao,

Quên sông tắm mát, quên sao trên trời.

Đất bụt mà ném chim trời,

Ông Tơ bà Nguyệt xe dây, xe nhợ nửa vời ra đâu.

Cho nên cá chẳng bén câu,

Lược chẳng bén đầu, chỉ chẳng bén kim!

Thương nhau nên phải đi tìm,

Nhớ nhau một lúc như chim lạc đàn.



Ông Tơ, bà Nguyệt: X.B.84.
72. Chẳng qua duyên nợ không thành,

Mang danh sỉ nhục bia danh bạn cười!


73. Chẳng qua duyên nợ trời sinh,

Tham vì nhân nghĩa, lợi danh chẳng màng!


74. Chẳng thương chẳng nhớ thì thôi,

Lại còn đem đổ nước vôi cho nồng!


75. Chẳng giậm thì thuyền chẳng đi,

Giậm ra ván nát thuyền thì long đanh.

Đôi ta lên thác xuống ghềnh,

Em ra đứng mũi để anh chịu sào,

Sông Đà, sông Mã, sông Thao,

Ba con sông ấy chảy vào sông Gâm.


76. Chẳng hay chàng ở đâu đây,

Thiếp xin mượn cánh thiếp bay theo chàng.


77. Chẳng quen đi lại cho quen,

Tuy rằng cửa đóng nhưng then không cài.


78. Chẳng thà giục mã về không,

Không thèm cướp vợ, tranh chồng người ta!


79. Chẳng tham cái bút cái nghiên,

Chẳng tham ruộng cả ao liền gì đâu.

Phải duyên phải lứa cùng nhau,

Dẫu mà áo vải cơm rau cũng màng!



80. Chẳng tham lắm ruộng nhiều trâu,

Tham vì ông lão tốt râu mà hiền.

Chẳng tham ruộng cả ao liền,

Tham vì cái bút cái nghiên anh đồ.


81. Chẳng tham nhà ngói ba toà,

Tham vì một nỗi mẹ cha hiền lành.


82. Chẳng tham nhà ngói bức bàn,

Trái duyên coi bằng một gian chuồng gà.

Ba gian nhà rạ loà xoà,

Phải duyên coi tựa chín toà nhà lim.



BK: - Chẳng tham nhà ngói bức màn.

- Trái duyên như thể một gian chuồng gà.

- Phải duyên coi tựa tám toà gỗ lim.

- Đẹp duyên coi tựa tám toà nhà lim.


83. Chẳng tham nhà ngói rung rinh,

Tham vì một nỗi anh xinh miệng cười.

Miệng cười anh đáng mấy mươi,

Chân đi đáng nén, miệng cười đáng trăm.



Nén: nén bạc, nén vàng.
84. Chẳng tham nhà ngói anh đâu

Tham về con mắt bồ câu liếc tình.


85. Chẳng tham ao cá ruộng dưa

Tham vì cái đục cái cưa của chàng.


86. Chẳng tham ruộng cả ao liền

Tham vì cái bút cái nghiên anh đồ.

- Chẳng tham ruộng cả ao liền,

Tham vì một nỗi người hiền rậm râu.

- Chăng tham ruộng cả ao sâu,

Tham vì một nỗi rậm râu mà hiền!


87. Chẳng tham ruộng cả ao liền

Tham vì một nỗi anh hiền, dễ sai.


88. Chẳng tham vựa lúa anh đầy,

Tham năm ba chữ cho tày người ta.



BK: - Chẳng tham bồ lúa anh đầy.

- Tham ba hàng chữ cho tày thế gian!


89. Chẳng thương chẳng nhớ thì thôi,

Lại còn đem đổ nước vôi cho nồng.


90. Chẳng thương chẳng nhớ thì đừng

Lại còn đem đổ nước gừng cho cay.


91. Chẳng trước thì sau,

Lý đào tương hội,

Khuyên em dằn lòng,

Đừng đợi uổng công,

Biển tình thăm thẳm,

Càng thương, càng nhớ, càng trông, càng sầu.

Anh có về anh bước đi mau,

Anh đừng ngó lại kẻo đau thất tình.

Bình xa chén, chén lại xa bình,

Đó xa đây, đây xa đó, mối chung tình xa nhau!



Bl: Lời ca dao không dài nhưng tình cảm đôi trai gái đằng đẵng, đã yêu nhau nhưng rồi vì lý do nào đó lại phải xa nhau, tâm sự với nhau, dùng từ tuy dứt khoát nhưng lại quyến luyến “càng thương, càng nhớ, càng trông, càng sầu”, cho đến lúc chia tay giục bước đi mau nhưng lại “đừng ngó lại kẻo đau thất tình” - Ôi! tình yêu day dứt là như vậy đó!
92. Chẳng yêu nhưu được thì thôi,

Xin chàng đừng tẩy nước vôi mà nồng.

Chẳng yêu nhau được thì đừng,

Xin chàng đừng tẩy nước gừng mà cay!


93. Chân mày vòng nguyệt có duyên,

Tóc mây dợn sóng đẹp duyên tơ hồng.


94. Chân trời có bóng trăng sao,

Trông xuống chợ Bằng có dãy hàng cau.

Đôi ta tốt số lấy nhau,

Một số thời giàu, một số lắm con.

Đẻ ra con đẹp con giòn,

Con đẹp giống mẹ, con giòn giống cha.

Gái thì giữ việc trong nhà

Trai thì đi học đỗ ba khoa liền.

Khoa trước thì đỗ trạng nguyên

Khoa sau tiến sĩ đỗ liền ba khoa!


95. Chém cha chém mẹ con dơi,

Tham vườn táo rụng bỏ nơi vườn hồng,


96. Chém cha con gái nhà giàu,

Mày thấy tao khó ra màu mỉa mai!


97. Chém cha con mắt lá khoai,

Liếc chồng thì ít, liếc trai thì nhiều.


98. Chém tre đan nón ba tầm,

Để cho chị đội qua rằm tháng ba.

Tình nhân ghé nón đi qua,

Đôi hàng nước mắt nhỏ ra ròng ròng.

Thà rằng chẳng biết cho xong,

Biết bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu.


99. Chém tre mẻ rựa chàng ơi,

Thiếp phải lòng mặt, chớ cười thiếp chi.

Thế gian ai cũng một thì,

Chàng về lấy vợ thiếp thì cô đơn.

Vui xuân vui cả đôi đường,

Sầu xuân, riêng thiếp canh trường tương tư!


100. Chén cơm đôi đũa nằm ngang,

Thiếp thấy mặt chàng đói cũng như no.


101. Chén son để cạnh mạn thuyền,

Chén son chưa cạn lời nguyền chưa phai.

Em thương nhớ ai,

Nhớ ai ra đứng đầu cầu,

Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi.

Cái sập đá hoa bỏ vắng không ai ngồi,

Buồng không bỏ vắng mượn người quay tơ.

Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,

Đêm khuya thức ngủ, ngày thưa tiếng cười!

Năm canh sáu khắc người ơi!

Người cười nửa miệng, em vui nửa lòng.

Chim khôn ăn quả nhãn lồng,

Lấy chồng quan họ dốc lòng gần xa.

Muốn cho gần bến gần bờ,

Gần sông tắm mát gần nơi đi về

Muốn cho một quán đôi quê,

Khi vui quan họ khi về Thị thôn

Muốn cho cái sự trên đời!



BK: Buồng hương bỏ lạnh cho người quay tơ.
102. - Ra đứng đầu cầu,

Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi.

Sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi

Buồng không bỏ vắng mượn người quay tơ.

Thương nhớ ai ra ngẩn vào ngơ,

đêm quên giấc ngủ ngày mơ trận cười

Đêm năm canh ngày sáu khắc chàng ơi!

Chàng cười nửa miệng thiếp tôi vui nửa lòng.

Con chim không ăn quả nhãn lồng

Ăn rồi nó đỏ cành hồng nó kêu.

Trai thanh tân sánh với gái mĩ miều!

(So sánh nội dung với C101)


tải về 2.81 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   5   6   7   8   9   10   11   12   ...   24




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương