Lấy các ngày lễ của những người ngoại đạo để nhịn chay mục đích làm trái ngược với họ?
Giới học giả bất đồng quan điểm nhau về sự việc này:
-
Có lời cho rằng được phép nhịn chay vào các ngày lễ của họ bởi vì chúng ta được lệnh phải làm khác họ và trái ngước với họ.
-
Có lời thì nói rằng không được phép ấn định các ngày lễ của họ làm ngày nhịn chay, bởi vì các ngày lễ của họ là những thời khắc linh thiêng của họ, cho nên nếu ấn định các ngày đó của họ cho việc nhịn chay mà không nhịn chay vào những ngày khác thì việc làm đó đồng nghĩa với việc coi các ngày đó là linh thiếng giống như họ(123).
Đây là giáo luật về việc nếu ấn định ngày lễ của người đạo để nhịn chay, còn đối với việc thề nguyện hoặc nhịn chay Sunnah mà không có định tâm ấn định ngày lễ của họ thì không phải nghi ngờ gì rằng việc làm đó được phép(124).
Và điều kiện trong việc làm trái biệt với họ trong các ngày lễ của họ: không được cái biên trong đó bất cứ việc làm nền tảng nào mà phải cói các ngày đó giống như bao ngày khác, không được phép làm bất cứ việc gì khác ngoài nhịn chay, không được thể hiện niềm vui hay đau buồn cho các ngày lễ đó.
Về việc đồng thuần với họ về những gì họ làm được chia làm hai trường hợp:
-
Bắt chước họ và biết rằng việc làm đó thuộc những hành động riêng biệt của họ rồi chủ đích làm giống họ hoặc không có chủ đích, cả hai đều Haram.
-
Bắt chước họ mà không biết đó là hành động đặc trưng riêng biệt của họ thì phải trình bày cho người làm biết và phản đối hành động đó, nếu người đó vẫn cố tình làm thì đó là bắt chước bị cấm đoán. Abdullah bin Amru bin Al’Ass t thuật lại: Thiên sứ của Allah e nhìn thấy trên người tôi hai cái áo được nhuộm vàng (từ một loại cây) thì Người nói:
))إِنَّ هَذِهِ مِنْ ثِيَابِ الْكُفَّارِ فَلاَ تَلْبَسْهَا(( رواه مسلم.
“Quả thật, đây là áo của những người vô đức tin, ngưới chớ mặc nó” (Muslim).
Trong lời dẫn khác của Muslim: Tôi nói: Tôi sẽ giặt nó. Thiên sứ của Allah e nói:
))بَلْ أَحْرِقْهُمَا((
“Không, hãy đốt chúng đi”.
Al-Qurtubi nói: Hadith cho thấy lý do cấm mặc hai chiếc áo đó là bởi vì nó giống những người ngoại đạo(125).
Theo Hadith thì rõ ràng Abdullah t không biết đó là áo giống quần áo của người ngoại đạo, mặc dù vậy Thiên sứ đã phản đối việc làm đó và trình bày cho ông biết về qui định của giáo lý về sự việc đó. Điều đó cho thấy rằng chủ tâm bắt chước họ không phải là điều kiện để việc làm trở thành là việc làm bắt chước, mà chỉ cần có hành động giống họ thì đó là bắt chước.
Giáo lý này chỉ đối với những thứ mang tính chất đặc trưng riêng biệt của những người ngoại đạo, còn đối với những gì không mang tính chất đặc trưng riêng biệt của họ, tức không phải chỉ có họ làm mà những người khác họ cũng làm thì không phải là bắt chước bị cấm đoán. Tuy nhiên, Sheikh Islam Ibnu Taymiyah thấy rằng cũng bị cấm mục đích để ngăn ngừa và bảo vệ người Muslim khỏi rơi vào sự bắt chước bị cấm, và để mang ý nghĩa làm khác họ.
-
Những người Muna-fiq và các ngày lễ của những người ngoại đạo:
-
Đảng xã hội chủ nghĩa tại một quốc gia Ả Rập yêu cầu xóa bỏ nghi thức giết cừu, dê, bò, lạc đà với lý do nạn đói, hạn hán, và họ đặt một biểu ngữ lớn: vì những người đói, nghèo, không có áo mặc mà tặng giá trị của các con cừu giết tế.(126) Eid Al-Adha đi qua một cách êm đẹp, những người Muslim trong quốc gia đó vẫn giết cừu. Sau đó, lễ giáng sinh và tết Tây bắt đầu đến, và lễ giáng sinh và tết Tây là những ngày nghỉ chính qui trong quốc gia đó và các lễ mừng các ngày đó diễn ra một cách nồng nhiệt. Những người cầm đầu trong đảng xã hội chủ nghĩa đón mừng các ngày lễ đó một cách hân hoan trong khi lúc đó có nhiều người đói khát, người nghèo và không có áo mặc.
-
Một trong số họ viết ở một góc trong báo tuần dưới tiêu đề (Xí xóa và bao dung)(127), “Xí xóa và bao dung” này mang ý nghĩa nhân dịp lễ giáng sinh và nhân dịp tết dương lịch của Thiên Chúa, và một trong những điều họ nói dưới tiêu đề này: “Đây là tình anh em loài người bao quát tất cả nhân loại, không có sự phân biệt và thù địch trừ phi trong chiến đấu, và khi một nhóm người Muslim chống lại một nhóm khác, lúc đó mới là cuộc chiến và thù địch để phòng vệ chính đáng mặc dù một số người cực đoan và các nhóm khủng bố đang cố gắng dập tắt ánh sáng và quan điểm chỉ trích hành động khiêu khích và kích động giữa nhân loại và chia cắt thế giới, họ đang gầm gừ trong các sự kiện cộng đồng, các sự kiện mà toàn thế giới đều hướng tới và họ cho rằng việc chúc mừng người khác là lệch khỏi Islam, và điều đúng đối vơi tôi: đó là các sự kiện đó, lời chúc mừng đó là để lan rộng tình yêu thương không hận thù, xích lại gần nhau hơn không còn khoảng cách”. Người viết tiếp tục chủ đề xí xoa và bao dung trong ba kỳ báo để lấp đầy những ngày lễ Thiên Chúa mà y yêu thích. Trong kỳ hai, y nói: “Nền tảng là sống thiện tức xí xóa, bao dung và công bằng. Còn sự thù địch là đối với những ai tuyên bố gây chiến với chúng ta. Riêng việc khác nhau về tôn giáo thì đó là vấn đề xét xử công bằng và nhân từ của Allah vào Ngày Phục sinh. Và câu nói xí xóa và bao dung chính là kết thân với người không phải Muslim, quả thật các học giả đã nói: việc cấm kết thân với người ngoại đạo là cấm kết thân với những ai đang chiến đấu với những người Muslim trong chiến tranh, và lúc đó người Muslim mới không được phép giúp đỡ họ và không được thương xót họ”.
Đây đích thực là lời nói lệch lạc, một sự không chắc chắn trong Islam.
Sau đó, trong kỳ báo thứ ba thì y kết luận rằng những ai không động thuận với y trong báo chí thì đó là nhưng kẻ khủng bố, chủ nghĩa cực đoan, và những kẻ gây đổ máu được phép hủy diệt.
Rồi đây, họ sẽ viết gì sau các tuần đón mừng kỷ niệm thiên niên kỷ thứ hai sắp đến?!
Chắc chắn cũng giống như thường lệ, họ sẽ kêu gọi toàn thể Muslim tham gia ngày lễ đó, để Islam khỏi bị tố cao là phản động và bất công, và để chứng minh với thế giới rằng họ văn minh đủ làm hài long những người thờ thánh giá và những người thờ bò. Và thật khổ nhục cho những ai chống đối những người Muslim tham gia đón mừng thiên niên kỷ thế giới đó, bởi vì chắc chắn sẽ bị họ tố cáo là những kẻ khủng bố, những kẻ theo chủ nghĩa cực đoàn và những kẻ gây đổ máu.
Họ không bao giờ dùng Fata-wa tổng quát cho phép tham gia các ngày lễ của người ngoại đạo mà sẽ dùng tiếng nói của báo chí để nói lên hàng trăm những lời nói dối để thuyết phục người Muslim chấp nhận rằng Islam kêu gọi đến với sự xí xóa và bao dung, và một trong hình thức xí xóa và bao dung đo chính là cho phép tham gia các biểu hiệu và nghi lễ của những người ngoại đạo, để những người Muslim không gây tổn thương cảm xúc của người ngoại đạo, và để cho họ đón mừng trọn vẹn một thiên niên kỷ kết thúc cho thế kỷ đã chứng kiến một cơn mưa máu của Islam trên khắp thế giới trong tay của người Do thái và Thiên Chúa giáo ở các cuộc chiến tôn giáo không cân xứng. Chẳng lẽ thông tin về Bosnia, Kosovo, chechnya đối với thiên niên kỷ đó còn xa chăng, có lẽ cuối thiên niên kỷ Thiên Chúa đó sẽ là sự xí xóa và bao dung ư!!
Lời kết
Ở cuối cuốn sách nghiên cứu tìm hiểu ngắn này, tôi xin đặt trước mặt người đọc những điều quan trọng nhất được chứa đựng trong nó theo các điểm sau đây:
-
Lễ, tết là danh từ chỉ sự lặp lại của thời gian dù là có ấn định nơi chốn hay không ấn định trong đó mọi người tụ tập, hội họp để hành đạo thờ phượng hay để hoạt động các tục lệ truyền thống đặc trưng riêng biệt.
-
Người Muslim nên hiểu biết về các ngày lễ của những người ngoại đạo một cách tổng thể để có thể tránh rơi vào việc bắt chước họ và để có mục đích làm trái biệt với họ trong sự vô đức tin và biểu hiệu của họ.
-
Lễ phục sinh là ngày lễ trong các ngày lễ của Pharaoh, sau đó là những người Coptic đã kế thừa, bắt buộc người Muslim phải tránh xa.
-
Thế vận hội Olympic là một đại hội của Hy Lạp thờ thần tượng rồi được chuyển sang cho La Mã sau đó là Thiên Chúa, và nó vẫn còn mang các nghi lễ thờ thần tượng cho đến ngày nay.
-
Ngày lễ tình nhân, ngay quốc tế lao động, lễ mừng sinh nhật (của từng cá nhân), ngày của mẹ, các ngày lễ dân tộc, quốc gia, các ngày lễ của những người ngoại đạo được sáng lập và hình thành, một số có nguồn gốc tôn giáo thờ thần tượng, và đa số người Muslim đã bắt chước theo họ.
-
Lễ mừng sinh nhật Nabi (Mawlid Nabi), ngày lễ mừng năm mới Hijri, lễ Isra’ và Mi’raaj là những ngày lễ Bid’ah được những người Al-Obaidiyun thần bí sáng lập sau thế kỷ thư ba Hijri, không có liên quan gì đến Islam.
-
Sự khác biệt của các ngày lễ của những người Muslim với các ngày lễ của những người ngoài đạo và những người Bid’ah: các ngày lễ của những người Muslim là để tạ ơn Allah, Đấng Tối Cao, để tưởng nhớ đến Ngài, tôn vinh Ngài trong khi các ngày lễ của những người ngoại đạo và những người Bid’ah là sự phóng túng và buông thản thân theo ham muốn dục vọng bản năng cùng với sự vô ơn đối với Đấng Tạo Hóa.
-
Các ngày lễ của những người ngoại đạo, một số có nguồn gốc tôn giáo, một số có nguồn gốc từ truyền thống tập tục của dân tộc, bắt buộc người Muslim phải tránh xa tất cả chúng và khuyến cao các anh em đồng đạo đến gần.
-
Khẳng định sự vô can của Muslim đối với các biểu hiệu của những người ngoại đạo cũng như các ngày lễ của họ bằng cách tránh xa việc tham dự cùng với họ, tránh xa thể hiện sự tương đồng với họ trong hành động và việc làm, tránh xa việc đi trên các phương tiện mà họ dùng để đi lại trong ngày lễ của họ, không giúp đỡ và ủng hộ họ bằng việc mua bán, tặng quà, cho mượn, và không giúp đỡ hành động bắt chước theo người ngoại đạo của người Muslim, phản đối việc làm của họ, và không chúc mừng cho lễ tết của họ.
-
Một trong những biểu hiện sự không can hệ với các biểu hiệu của những người ngoại đạo là người Muslim phải tránh xa những biệt ngữ các ngày lễ của họ, không dùng chúng để đặt tên cho các việc làm của người Muslim.
-
Trong một cái nhìn tổng thể thì cộng đồng Islam trải qua thời gian dài của lịch sử và cho đến tận ngày này vẫn luôn phải đối mặt với sự hiện diện của những người Muna-fiq (giả tạo đức tin), và những kẻ này trong thời đại ngày nay đội lốt của nhiều dạng để chối bỏ các giáo lý của Islam. Họ kêu gọi người Muslim hòa nhập với đường lối của những người ngoại đạo và các nghi lễ của họ. Hơn thế nữa, họ bủa vây tập tục và truyền thống của họ với danh nghĩa tiến bộ, hiện đại và văn minh nhưng cùng lúc họ cho thấy rằng hệ thống giáo lý Islam đưa con người tụt hậu, bạo động, từ chối văn minh. Họ kêu gọi đến với việc làm sống lại những vết tích cổ xưa, các tập tục và các nghi lễ của Hy Lạp, Pharaoh, .. từ những lệch lạc, mê tín và họ bảo răng cần phải bảo tồn và lưu giữ chúng.
﴿هُمُ ٱلۡعَدُوُّ فَٱحۡذَرۡهُمۡۚ قَٰتَلَهُمُ ٱللَّهُۖ أَنَّىٰ يُؤۡفَكُونَ ٤﴾ [سورة المنافقون: 4]
{Chúng là kẻ thù, bởi thế hãy cảnh giác chúng, Allah nguyền rủa chúng, chúng quay hướng về đâu?!} (Chương 63 – Al-Munafiqun, câu 4).
Cầu xin Allah Tối Cao ban cuốn sách này thành nguồn lợi cho những ai mà nó tới tay họ, và xin Ngài ban phúc lành cho người viết nó, người xuất bản nó và người đọc nó từ những người Muslim.
اَلْحَمْدُ لِلهِ رَبِّ الْعَالَمِيْنَ
Mọi lời ca ngợi và tán dương kính dâng lên Allah, Thượng Đế của vũ trụ và muôn loài!!
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |