9
TỰ THUẬT
như sau: 1. xưng thú tội, 2. tuyên xưng đức tin, 3. chúc tụng
Thiên Chúa, 4. nơi chôn cất (của một vị tử đạo). Các dịch giả
trước đây thường lấy nghĩa thứ (1) để đặt tên cho cuốn sách,
vì họ chú trọng tới phần tự thuật của Augustinô trong quyển I
cho tới quyển IX. Nhiều người nghĩ rằng, Confessiones là
một cuốn tiểu sử tự thuật, qua đó tác giả muốn cho người
đọc biết về cuộc đời mình. Nhưng rõ ràng không phải như
thế, dù cũng có những chi tiết về tiểu sử trong đó. Đúng hơn,
đây là một cuộc trần tình với Chúa, một thứ “đem tâm tình
viết tiểu sử”, hay nói như Poujoulet
1
, đó là một “bức tranh
bất tử về tâm hồn con người”. Phần tự thú về giai đoạn cuộc
đời đã qua này thật ra chỉ là cái nền cho một kiến trúc cao
đẹp hơn, mà chúng ta thấy bàng bạc trong từng trang sách
2
,
đó là việc tôn vinh Thiên Chúa (nghĩa thứ 3) và tuyên tín vào
Người (2). Chính Augustinô nói: Ước gì sự thật hiện diện nơi
tâm con trong những thú nhận của con trước mặt Chúa và
ước gì nó cũng hiện diện trong những hàng chữ con viết ra
cho các người đọc (X 1). Sự thật ở đây chính là Thiên Chúa.
Như vậy, tôn vinh Thiên Chúa mới là đích điểm của cuốn
sách. Và về sau cũng chính ngài cho hay, Confessiones vừa
có nghĩa là “xưng thú lỗi lầm” vừa là “tuyên xưng đức tin”
(Bruno Kern). Vì thế tôi muốn dùng từ “Thú Nhận và Tuyên
Xưng” để đặt tên cho bản dịch tiếng Việt. Tuy nhiên vì tựa
sách Tự Thuật của Thánh Augustinô đã trở nên quen thuộc
1
Dẫn bởi
Benno Friedrich, Hinführung zu den “Bekenntnissen”.
(www.augustiner.de/ files/augustiner/ downloads/ confessionnes_
hinfuehrung.pdf).
2
Đặc biệt xem I 6,7; II 7; VII 3; IX 8; XI 31; XII 2; XIII 14.