Xin một đề tựa cho những câu chuyện trong đây. Bác Hai bảo là



tải về 3.05 Mb.
trang28/28
Chuyển đổi dữ liệu06.01.2018
Kích3.05 Mb.
#35790
1   ...   20   21   22   23   24   25   26   27   28

 161. LÀM SAO KHỎI LẪN


Năm với tháng qua dần. Cái già nua bệnh tật kéo đến hành hạ con người! Mang lấy xác thân, cơ thể và các múi não bị lão hóa. Trí nhớ bị xói mòn, suy tư, nói làm lẫn lộn ngu ngây!

Làm sao khỏi lẫn?

Đó là vấn đề bức xúc cho khoa học hiện đại:

"Sức lên Trời xuống biển có thừa,

Nhưng thiếu sức ngăn ngừa bệnh lão!"

Các Tôn giáo có làm gì hơn để giúp con người thoát khỏi già, bệnh, chết?

Định luật thiên nhiên, Thành, Hoại phải như thế, nhưng trước khi nghiệp quả chưa muồi, với thời gian còn đó, ta có thể tự an định tinh thần chuyên tâm hướng thiện để giảm bớt nỗi bi đát của kiếp người.

Chuyện "Làm Sao Khỏi Lẫn" dưới đây hun đúc tinh thần ta vươn lên để đổi thay phần nào số phận không may.

Có cháu hỏi:

"Con thấy mấy người già thường hay lẫn quá! Vậy làm sao khỏi bị lẫn hở Bác?

Bác đáp:

"Muốn khỏi lẫn hãy ráng tu ngay khi còn sáng suốt".

Ráng tu nhưng cũng bị lẫn rồi làm sao?

Chuyên lo tu hiền, làm lành niệm Phật dù có lẫn cũng chẳng sao! Bác thuật lại chuyện chú em bị "mad" kể trên cho cháu nó nghe và nói thêm:

"Có ông Đại uý bị thằng lính say rượu chửi! Ông ta đánh nó. Nhiều người can: "Nó say quá biết gì, ông đánh nó tội nghiệp." Ông đáp: - "Nó muốn chửi tôi lâu lắm rồi, có điều không dám nói ra. Nay mượn hơi rượu mới chửi ra đó, chớ phải mới chửi đây đâu! Say sao không chửi dòng họ nó mà chửi tôi!"

Mình không ưa lối đánh đập người như vậy, nhưng xét kỹ thì ông ta nói cũng có lý.

Nghe người ta nói mấy ông già, bà cả hay lẫn quá! Một ông bạn Bác nói:

"Không phải già mới lẫn đâu, họ lẫn hồi còn trẻ kìa!"

Ý kiến trên rất đúng. Khi lớn tuổi, các múi não bị lão hóa, lý trí không còn suy xét phải trái người ta chỉ hành động theo tập quán, theo thói quen hằng ngày thôi. Có người lẫn, suốt ngày cứ cúng lạy hoài, gặp ăn xin có bao nhiêu tiền móc cho hết. Hoặc có người tối ngày cứ chửi hết đầu trên đến xóm dưới. Người thì gặp đồ đạc của ai cũng lấy về nhà, còn mắng người ta ăn cắp của mình nữa v.v…

Thế nên ta hãy ráng tu hiền ngay từ bây giờ, để ngày kia dù có bị nghiệp chẳng lành lẫn lộn thì nhờ tập quán tốt, có lẫn chắc cũng dễ thương, không đến nỗi làm phiền gia đình và chòm xóm.


162. ĐỂ NGƯỜI THỌ ÂN KHỎI TỦI


Gặp người nguy ngặt nghèo túng, ta đem tiền của hay công lao bố thí giúp người được chút an vui đúng với ý nghĩa "Ban vui cứu khổ". Nhưng đôi khi vì vô tình sơ ý trong thái độ cho mà tặng phẩm trở lại gây thương tổn lòng tự ái của người thọ.

Khi giúp người, nên lưu ý tế tâm một chút ta sẽ có nhiều cách cho ra mà không làm tủi lòng người nhận.

Dưới đây là một trong vô vàn cách cho rất đẹp.

Một hôm đi phà Thuận Giang, Bác lấy chai dầu gió "Kim" ra xức. Có người đàn bà ăn mặc lam lũ, ôm con ngồi dưới phà nhìn Bác lom lom. Khi Bác xức dầu xong cô ấy nói:

Bác làm ơn cho con mượn xức một chút, hồi hôm giờ trong người khó chịu, cần một miếng dầu gió lắm mà không có!

Bác đưa chai dầu cho cô ấy. Cô xức cho mình và cho con với một thái độ rất thỏa mãn. Thấy vậy Bác muốn tặng luôn, nhưng e người ta có thể nghĩ là mình gớm mà bỏ. Chờ cô xức xong trả lại. Bác mở nút chai dầu xức thêm lần nữa rồi đưa cho cô và nói:

Biếu cô chai dầu để xức cho cháu!

Sở dĩ Bác làm như thế để người thọ ân không tủi thân vì hiểu lầm mặc cảm là mình nghèo khổ lem luốc người ta gớm nên không thèm lấy chai dầu lại.   


163. MỘT SỰ VIỆC, HAI CÁCH NHÌN


Có một lần Bác Hai đi đường, trông thấy một ông già mặc áo quần phèn và sờn rách, vai vác bị. Bác Hai tưởng ông đi xin, liền móc tiền vui vẻ đến cho ông. Bất ngờ bị ông gạt ra một cách phủ phàng và cự nự hằn hộc với Bác. Vì Bác đã cho lầm, ông ta không phải kẻ ăn xin. Bác buồn bỏ đi, lòng tự bảo: Sau nầy đợi người ta nài nỉ cầu xin hãy cho. Đừng quá sốt sắng có khi gặp phải phản ứng xấu.

Tự nhủ thế chứ không làm như thế!

Một lần khác thấy một ông già mặc quần ngắn, cũ, tay chống gậy cặp theo cái ca lớn. Bác vội thắng xe đạp lại, móc tiền ra định cho. Ông ấy vui cười khoát tay lia lịa nói:

Không phải! Không phải! Tôi đang đi tắm lên.

Bác bèn nắm tay ông và nói:

Xin ông cảm phiền, tôi trông lầm, xin lỗi nhé!

Ông già cười nói:

Không! Không lỗi gì cả. Cám ơn lắm! Cám ơn lắm!

Cả hai người chia tay lòng tràn ngập niềm vui không chút tốn kém.

Qua hai mẫu chuyện kể trên cho ta thấy: Cũng cùng một sự việc giống nhau, nhưng kẻ khó tánh, bực bội, tự ái quá cao, thì nhìn thấy lửa địa ngục thiêu đốt trong lòng. Còn người lòng hướng thiện lại cảm nhận được gió mát của thiên đường tràn ngập.

Vậy nếu có sự việc gì đó làm ta buồn phiền. Hãy xét lại mình xem! Tại mình đứng ở góc độ nào đó mà nhìn mới cảm thấy vui hay buồn chứ không do ngoại cảnh.

 

164. BỐ THÍ NIỀM VUI


Một hôm Bác Hai đang thả bộ trên cầu Duy Tân, bỗng gặp một ông lão ăn xin đang đi ngược chiều lại, Bác lấy ra hai ngàn đồng, không hiểu sao Bác tự dưng cầm hai tay kính cẩn đưa cho ông ấy. Ông ta vừa mừng vừa ngạc nhiên, ông không lấy tiền ngay mà cúi mình để cây gậy và bị vải xuống đất, rồi hai tay nâng lấy tiền Bác và xá xá một cách cung kính. Bác vổ nhẹ vai ông và bước đi.

Bác nhìn thấy vẻ mặt ông ăn xin lúc ấy vui vô cùng. Có lẽ trong đời hành khất của ông mấy khi được người ta cho với sự kính trọng như thế.

Đấy cũng là một cách thí niềm vui rất đẹp, khiến người thọ nhận cảm thấy mình vẫn còn đầy đủ nhân phẩm.

165. THA LỰC VÀ TỰ LỰC


Một người hỏi:

Thưa Bác tu Tịnh Độ là nương nhờ tha lực. Còn tu thiền chỉ cậy vào tự lực. Vậy mình tu hành theo đường lối Thiền Tịnh song tu có mâu thuẩn hay trở ngại gì nhau không? Cách tu Thiền và Tịnh Độ ra sao?

Bác nói:

Nếu lòng còn phân chia pháp môn cao thấp… thì có chướng ngại mâu thuẩn. Ngược lại, nếu khéo áp dụng dung hòa thì các pháp đều trợ trưởng cho phút giây giác ngộ của hành giả.

(Vô lượng pháp môn thệ nguyện học)

Hết lòng cầu khẩn và tin tưởng ở tha lực mà tự lực vươn đến cao độ là đúng. Bằng như tin tha lực mà tự lực tiêu mòn bại liệt thì đó là ỷ lại, là sai với tinh thần dũng mãnh tinh tiến đại hùng lực của nhà Phật.

" Đừng ỷ lại vào sự cứu vớt của Thần Thánh, đừng ỷ lại sự bênh vực của Thầy mình. Luôn luôn lúc nào cũng phải nhớ câu Nhơn Quả của Phật dạy, nếu Nhơn toàn thiện thì Quả cũng sẽ do đó được toàn thiện vậy."

Có một đạo binh bị địch vây cố sức chiến đấu hơn nữa ngày, tướng binh thỏn mỏn mà vòng vây càng siết chặt. Bộ chỉ huy đang họp bàn nên liều chết hay đầu hàng. Bỗng bắt được tin viện binh sắp đến. Quân lính phấn khởi vùng lên đánh phá thủng vòng vây, bấy giờ viện binh mới tới!

Chỉ mỗi niềm tin nơi tha lực mà tự lực cũng đã làm nên phép lạ huống là cộng với tha lực vô biên.

Về vấn đề niệm cầu Phật Lực điều kiện tiên quyết là phải thật chí thành chí thiết:

"Phải thật cảm Phật ngài mới ứng

Niệm lơ là Phật chứng vào đâu?"

Và:

Tất cả tấm lòng thành



Gom vào câu niệm Phật

Khi niệm ấy phát lên

Vang rền trong trời đất

Rừng mê phá sạch không

Bể khổ lấp bằng mặt

Chỉ trong cái hoát nhiên

Thấy rõ tam thế Phật.

Tuy nhiên, chớ ỷ lại vào tha lực mà bỏ đi tự lực.

Lúc nào cũng tự lóng lòng cho trong sạch, làm lành lánh dữ, noi đức từ bi hỷ xả của Phật mà tu hành, mới mong về cõi Phật được. Phật bảo: "Các ngươi hãy tự thắp đuốc lên mà đi". Và:

" Coi rồi phải thân mình tự trị

Chẳng độ xong Phật khó dắt dìu"

(SG)


Như thế đủ biết chúng ta là vai chính và là đạo diễn trong vỡ tuồng đời của mình. Hãy luôn soi rọi lại lòng.

Bất cứ khi đi đứng ngồi nằm

Đều thấy rõ trong tâm mỗi việc.

Việc của mình chính mình phải biết

Nên cùng hư mọi việc đều thông

Chẳng khi nào bất giác nơi lòng

Được như thế sẽ không phạm tội

 

Ngày đêm phải tự mình suy gẫm



Ngăn gió trần cho lặng sóng tâm

 

Đường về cõi Phật rộng mênh mông



Gặp Phật phải qua cánh cửa lòng

Nước bỏ tất không tìm được cá

Cội lìa sẽ chẳng kiếm ra bông

Thánh phàm ai tạo suy thì biết

Mê ngộ đâu sanh nghiệm sẽ thông

Chớ có đau Nam mà chữa Bắc

Chủ tâm được tức vạn môn tòng

 

Dù Thiền dù Tịnh dù muôn pháp



Tự chủ nơi tâm ấy cội nguồn

(TS)


Mỗi lần nhớ lại hai câu thi của vị Thiền Sư nào đó:

"Nam nhi tự hữu xung thiên chí

Hưu hướng Như Lai hành xứ hành"

(Làm trai chí dũng tới trời cao

Không rập khuôn hành hạnh Như Lai)

Bác cảm thấy hứng khởi và vô cùng thích thú, thì liền khi ấy một sự cảnh giác cao đồng thời trổi dậy, buộc mình phải soi rọi nghiêm khắc lòng mình.

Và câu kinh Phật liền xuất hiện: "Chúng sanh đời sau không biết ngã là trọng bệnh, nên càng tu ngã mạn càng tăng"…

Khi gặp cảnh buồn Bác niệm Phật với tâm trạng tựa nương tức được an tâm, như đứa trẻ nằm trong vòng tay của cha mẹ.

Khi gặp việc may mắn Bác niệm Phật với lòng tri ân Tam Bảo sâu xa, tức cảm thấy an lòng vững bước trên đường hành đạo.

Hãy mạnh dạn tiến về chân thiện mỹ tuy là phải độc hành vô lữ cô đơn nhưng không cô độc. Có ngàn tay ngàn mắt Phật và Bồ Tát đang trông chừng (từ nhãn thị chúng sanh) đang chực nâng đỡ chúng ta khi vấp ngã.

Tóm lại, đem tất cả tâm hồn dũng mãnh của mình hòa quyện với niềm tin Phật lực sẽ có được một sức mạnh phi thường phá tan ngục tù phiền não khổ đau.

Hãy vui tin Phật lực,

Tự soi lại lòng mình

Và mạnh tiến!

 

 

166. CHƯA CHỊU CHẾT


Có người bạn cùng tuổi với Bác, nay ông đã chết rồi! Lần đó, ông bị vỡ bao tử, đưa vào bệnh viện cấp cứu kịp. Bác hay tin đến thăm.

Ông nói:


Hồi đó giờ tu, mà tôi chưa phát đại nguyện. Bây giờ tôi phát đại nguyện rồi anh.

Bác không hỏi xem ông phát đại nguyện gì, ra sao? Mà lại nói:

Tôi như anh, tôi khỏi phát đại nguyện, kể như hôm đó bao tử khâu không kịp, mình đã chết rồi là yên.

Ừa! Tôi cũng tính như anh vậy, miễn vợ con nó xuôi một bề thì thôi.

Vậy là anh chưa chịu chết, đã chết lại còn miễn cái nỗi gì nữa!

 

167. TU SAO CHO KỊP


Có người hỏi Bác Hai:

Sấm Giảng có câu: "Đời cùng tu gấp kịp thì". Vậy tu gấp là tu thế nào cho kịp?

Bác đáp:

Các hoàn cảnh thuận, nghịch đến mình đều ứng xử đẹp là tu kịp.

 

168. TU TRONG CÔNG VIỆC HÀNG NGÀY


Một chú em bán tạp hóa. Cửa hàng của chú khá lớn. Công việc bận rộn suốt ngày. Một hôm chú gặp Bác và than : "Nghề làm ăn của con quá bận, không có thì giờ để tu hành, con không biết làm sao?

Bác đáp: Cháu có nhiều cơ hội để tu hơn hết đó chớ. Hãy Phật hóa việc cân đong đo đếm của mình. Bao bì bảo quản hàng hóa chắc chắn trước khi trao cho khách. Hãy đem tinh thần từ bi hỷ xả của Phật mà tiếp đãi ứng xử vui vẻ với mọi người, mua bán nới nang, vui lòng khách đến vừa lòng khách đi. Như vậy sẽ có nhiều tiến bộ trong việc tu. Kinh tế gia đình ổn định mà lại đắc hàng thêm.

Từ sớm đến tối thiếu gì chuyện để tu. Sợ e tu không hết lo gì không có thì giờ và cơ hội để tu. Nhất là nhớ đem lòng từ bi hỷ xả giao tiếp với đời. Đó là hành đạo, là thiện mỹ hóa đời sống vậy. Ì

 

169. CHỈ TOÀN THẤT BẠI


Một đứa cháu nói với Bác:

Bác Hai ơi! Bác già yếu lắm vậy Bác truyền lại cho tụi cháu những cái "thành công" trên bước đường tu hành của Bác đi, để Bác qua đời mang theo uổng lắm!

Bác đáp:

Rất lấy làm tiếc là Bác không thành công gì hết chỉ toàn "thất bại" không hà!

Nó cười chắc không hiểu ý nên không hỏi thêm gì nữa.

Bác thấy vậy nói thêm:

"Thất bại là mẹ thành công" đó cháu!  

170. ĐỪNG KHUYÊN !


"Lời nói không mất tiền mua,

Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau." (CD).

Lời khuyên can nhau nếu không đúng lúc, đúng chỗ, đúng người thì cầm bằng lời thóa mạ, xỉ vả. Không khuyên can ai điều gì hết, tình người đến thế thì nhạt nhẽo quá đi!

Câu chuyện "Đừng khuyên" nói lên nỗi e ngại và dè dặt ấy!

Có mấy chú thanh niên cư sĩ tu chung nhau trong một Phủ Thờ rộng rãi yên tịnh lắm. Một hôm, một trong số mấy chú gặp Bác Hai, và hỏi:

Sống chung nhau để tu tập, làm sao khỏi đụng chạm, phiền hà nhau hở Bác?

Muốn cho êm đẹp thì đừng có khuyên! Bác nói.

Như vậy, bạn mình có làm điều gì sai trái, sắp sa ngã chẳng hạn, mình cũng mặc kệ sao?

Bác trả lời:

Nếu mình chưa đủ đức độ, chưa sành tâm lý, tốt hơn đừng khuyên. Muốn khuyên bạn phải biết rõ trình độ, tánh tình và mức độ thân mật giữa mình và người bạn đến đâu rồi sẽ quyết định nên khuyên can hay không, và nên nói gần hay xa, nói nhiều hay ít. Bằng không hiểu được vậy, nếu khuyên càn, sẽ mất bạn và mất lời nữa! Dù lời lẽ cháu khuyên có đúng cách mấy bạn cháu cũng chỉ nghe rằng: "Mầy hư quá, tệ quá, không bằng tao! Mầy xem có phải tao khôn hơn mày hôn?" Mặc dù cháu chưa bao giờ nói lời ấy.

Cháu ấy ngẫm nghĩ một chốc rồi gục gật đầu: "Chắc vậy!"

 171. DỨT KHOÁT NƠI LÒNG


Bác Hai kể:

Thuở ấy tôi độ 16 tuổi. Một hôm bà má đang trò chuyện với khách. Em gái tôi đến bên bà nằn nì đòi cái kéo đặng cắt đồ chơi. Bận tiếp khách, bà làm lơ bỏ qua. Em tôi cứ vặt vặt áo của bà và đòi hỏi mãi. Giận quá bà đập tay xuống bàn rút cây thước giơ lên dọa đánh, miệng la mắng: "Có khách mà mầy làm lu bu, kéo dao gì? Tao đập chết bây giờ!" Vừa làm dữ, vừa dằn cái rổ may xóc xóc lên. Tưởng làm gì dữ lắm, không ngờ bà lục kiếm cái kéo đưa cho con.

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi thương em lắm, sợ bà má đánh em. Lúc bà giơ thước lên, tôi định bụng để bà đánh một cái cho bớt giận là nhảy lại bế em chạy.

Trái lại, em tôi nó tỉnh bơ, chỉ hơi rụt đầu một chút khi má dọa đánh. Tuy mới 3 tuổi đầu nhưng nó thấy rõ tâm lý của bà. Nó biết bà cưng nó lắm, không đánh đâu! Và nếu cố lỳ đòi hỏi rốt cùng nó sẽ được thỏa mãn yêu cầu.

Chuyện trên cho thấy điểm cốt yếu nằm trong tâm, còn cử chỉ "hì hồ" bên ngoài không thành vấn đề. Em tôi còn bé bỏng nhưng nó cảm thông được mức độ yêu thương của tình mẫu tử. Còn tôi là con ghẻ nên không bắt được tần số ấy!

Chuyện "Dứt khoát nơi lòng" dưới đây cũng tương tợ. Tác giả khuyên đương sự hãy soi rọi lại tận từng sâu thẳm của tâm hồn, để nhận rõ lý do mà đối tượng cứ theo đuổi mãi, mặc dù mình đã lạnh lùng từ chối. Và đồng thời cũng tự biết cách hoán cải sự việc. Và đây là câu chuyện:

Có cô cư sĩ, bị một thanh niên đeo đuổi hoài! Bứt rứt quá cô hỏi Bác Hai, cách đối xử sao cho người ta khỏi theo quấy nữa! Bác đáp:

Hãy dứt khoát nơi lòng mình, tức người ta không theo nữa! Bác có người bạn, bị cô vợ ghen quá xá! Vợ chồng đánh lộn gây gổ liên miên. Chán quá anh định bỏ vợ. Khi đã hạ quyết tâm, anh đối xử với vợ thật ngọt ngào, có tiền đưa hết cho vợ, bảo sắm sửa quần áo, nữ trang v.v… Thế mà chị vợ lại sợ anh bỏ. Và rốt cuộc họ chia tay thật!

Nếu mình đã dứt khoát nơi lòng, thì dù đối xử ngọt ngào như đường người ta cũng biết không có hy vọng gì. Còn lòng mình chưa dứt hẳn, dù có chửi họ, họ cũng theo đuổi mãi.

LỜI CUỐI


Con tằm đã nhả rốt đường tơ để trả nợ dâu. Nó không ước vọng gì, chỉ muốn nghỉ yên trong kén.

Dù dở, dù hay xin quý vị hãy quét gom "CẶN BÃ" lại đem bón dưới những khóm hoa giúp sức cho các nụ đua nhau bừng nở trong khắp vườn hoa đạo:

"Cho hương đạo thắm,

Cho màu đạo tươi!"

Bấy giờ quý vị lần lượt nhặt những bông hoa diễm lệ, kết thành tràng hoa lộng lẫy, để trang nghiêm ngày lễ hội.

Xin đừng ai ngó ngàng đến CẶN BÃ, cứ để nó tự phân hóa và hòa mình biến nhập vào lòng đất lạnh.

Thế là xong! Nó đã hoàn thành chức năng thấp thỏi của mình trong một giai đoạn luân hồi!

Sự thế trả về cho cuộc thế

Cửa Không chỉ giữ tấm lòng Không

Cuối đông 1998



Như Sanh








 Mục Lục: Trang

LỜI NÓI ĐẦU 2

1-THAM HƠN 3

2-PHẬT BÀ HÓA HIỆN 3

3-PHẬT ĐI NHỜ 5

4-ĐẶNG CHÀI ĐẶNG CHÌ 5

5-HẠNH PHÚC TRONG TẦM TAY 7

6-CẢM NHẬN 8

7-BỮA CƠM NGON TUYỆT 8

8-TỤNG - NIỆM, CÁI NÀO HƠN? 9

9-SỐNG CHẾT LÀ MỘT 10

10-XIN MỘT LỜI KHUYÊN 10

11-KHỎI CHỈNH 11

12-VỀ TÂY PHƯƠNG 11

13-XÓA MẶC CẢM 12

14-BA PHẢI ! 12

15-THIỆN HAY ÁC? 13

16-NG ƯỜI TỐT Ở HOÀN CẢNH NÀO 13

CŨNG TỐT

17-THÉT THẲNG CON ĐƯỜNG 14

18-TẦM ĐẠO KIẾM BÀI 15

19-TU KHÔNG TIẾN? 15

20-THỬ LÒNG 16

21-TỰ DO VÀ TRÓI BUỘC 16

22-SẠCH VỌNG CHẾT CÒN GÌ! 17

23-BÌNH THIÊN KHÔNG BÌNH ĐỊA 17

24-THIỆN NGHỆ 18

25- DỞ BẸC ! 18

26- CHUA NGỌT 18

27-TÍNH BUÔNG 19

28-CHỦ NHƠN ÔNG 20

29-ĐỜI VÀ ĐẠO 20

30-THƯỜNG NIỆM 20

31-CHUYỆN KHÔNG ĐOẠN KẾT 21

32-ĐỀN TỨ ÂN 22

33-GIỮ TRÒN THỜI CÚNG 23

34-VÍT TỲ CŨNG CHÊ 23

35-NHƯ MỘT ĐAM MÊ 24

36-LÀM CHUẨN 24

37-HỐI TIẾC 25

38-GIẢ CHƠN 25

39-ĐÚNG HAY SAI 26

40-BÀI DỄ LÀM TRƯỚC 27

41-RÚT LUI LẸ LẸ 27

42-NÊN THEO CÂU NÀO 28

43-CẦN GÌ BIẾT LỘI 28

44-CHÁU PHỤ TÔI RỒI 30

45-SỐNG NHƯ LỤC BÌNH 30

46-SAO KHÔNG BỀN? 31

47-GIỌT LỆ VỊ THA 31

48-TẠI SAO PHẢI TU ? 32

49-HƠN Ở HỌC NHIỀU 33

50-XỊT SÂU TỘI KHÔNG ? 33

51- MÌNH HAY MA ! 33

52-NÓI LẠI CHO ĐÚNG 34

53-KHÔNG HẾT THAM 35

54- KHỔ NHẤT TRẦN GIAN 36

55-ĐẠO PHẬT Ở ĐÂY NÈ ! 37

56-LỠ DỊP LÊN THIÊN ĐƯỜNG 37

57-MỖI NGÀY MỘT BÀI NGUYỆN MỚI 37

58-NIỆM PHẬT BẢN LAI 38

59-NHẸ LÁCH 39

60-LÀM PHÁCH 39

61-PHÁP MÔN GIẢI THOÁT ? 40

62-TU THẾ NÀO? 40

63-ĐỪNG ĐẶT THÀNH VẤN ĐỀ 41

64-TU NGAY ĐI 41

65-TỘI CẤT ĐẦU KHÔNG LÊN 42

66-SAY THÌ CÓ TỘI 43

67-MÂU THUẪN 43

68-ĂN NGỌ 44

69-KÍCH THÍCH TỐ 44

70-SAO CÒN THƯƠNG GHÉT ? 45

71-ĐỀU LÀ TẶNG PHẨM 45

72-GIỌT LỆ CHIA TAY 46

73-CẮT ÁI  LY GIA 47

74-DIỆT TÁNH THAM 47

75-TỘI DO TÁC Ý 48

76-GẦN MỰC THÌ ĐEN 49

77-TRỜI SANH KHÔNG CÓ DƯ 49

78-ĐẠI BỒ TÁT ĐỘ 51

79-NHƯ CỦA CHO THÊM 52

80- HAI LỐI SỐNG 52

81-SẴN SÀNG 52

82-THIẾU CHỨNG MINH 53

83-TÔN GIÁO - KHÔNG PHẢI VẤN ĐỀ 54

84-GẶP PHẬT BAN NGÀY 55

85-Y KINH GIẢI NGHĨA 56

86-HỎI LẠI LÒNG MÌNH 57

87-ĂN Ý 57

88-NIỆM PHẬT THA THIẾT 58

89-TRUNG ĐẠO 59

90-QUA MỘT CƠN ĐAU 30

91- ĐỔI MẠNG 62

92-TÂM CHAY 63

93-NƯỚC MẮM MẶN 64

94-ĂN CỰC 64

95-ĐÃ CÓ ĐÁP BÙ 65

96-CHƠI ĐẸP 65

97-HOA TÀN MÀ LẠI THÊM TƯƠI 66

98-DẠY TU MÀ KHÔNG TU 67

99-GIẢI THOÁT CÁI BUỒN PHIỀN 68

100-PHẬT BẢO HAY MA XÚI 68

101-ĐEN TRẮNG CUỘC ĐỜI 69

102-CÓ THIÊN ĐƯỜNG, ĐỊA NGỤC ? 70

103-ĐẾN LÚC TÀN HƠI 71

104-NIỆM BỒ TÁT QUAN THẾ ÂM CHI VẬY 72

105-SAO HAY ĐỤNG CHẠM ? 72

106-CÔNG ĂN CHAY BỎ HẾT 73

107-ÍT KINH SÁCH NÊN ÍT "MAD" 73

108-NHƯ MÙ ĐI ĐÊM 74

109-TỰ NHẮC MÌNH DỄ HƠN 75

110-TÔN GIÁO GIEO MÊ TÍN? 75

111-TU VỪA VỪA 75

112-CÒN QUÁ ÍT 76

113-TU LÀ LÁNH NẶNG TÌM NHẸ 77

114-TU CÓ BỚT NGHIỆP? 77

115-CŨNG MỘT MỬNG 78

116-CÓ TIN CHẮC KIẾP NẦY SIÊU THOÁT? 79

117-CŨNG LÀ MÓN NỢ 80

118-CÓ THẬT TỪ BI 81

119-HÓA THÂN BỒ TÁT 82

120-PHÂN TÂM 82

121-ẢNH HƯỞNG CỦA VIỆC NGHĨA 83

122-BÁN VÕNG KHỎI CỘNG NGHIỆP 85

123-CÓ TRONG CÓ NGOÀI 86

124-NHẬN ĐƯỢC CÁI NGU 88

125-CON NGƯỜI TỪ ĐÂU ĐẾN...? 88

126-MÃI MONG CÁI KHÔNG CÓ 89

127-HỌC CÁI HAY 90

128-NHỔ RĂNG TỘI KHÔNG ? 91

129-MONG GẶP PHẬT 92

130-RÈN SỚM 92

131-ĐỔ NỒI ỐC LUỘC 93

132-LÀM CUA CHO MẸ ĂN 93

133-ĐỂ CHA MẸ GIÀ KHÔNG CẢM THẤY 94

SỐNG THỪA

134-TU SAO KHỎI SÓNG GIÓ 95

135-CÁI BỨT RỨT ! 96

136-KHỎI THEO HÒA HẢO 96

137-TRẺ CON NÓI CÓ ĐÚNG ? 98

138-VỪA VỚI LƯƠNG TÂM 99

139-NẾM THỬ MỘT LẦN 100

140-TU VẬY CÒN CHƯA THẤY GÌ ! 101

141-NHƯ LÀ LẦN CUỐI 102

142-THỞ LÀ HẠNH PHÚC 103

143-NHƯ MỘT NGỌN ROI 104

144-CHỚ LẦM NHÂN QUẢ 105

145-MẮC NIỆM PHẬT 107

146-SAO KHÔNG NHỚ Ở NHÀ TRÊN 108

147-CHỈ NỘI BỐN CUỐN 109

148-TÌNH YÊU 111

149-LẶNG TÂM 112

150-MÒ ĐỒNG HỒ 113

151-NGƯỜI XƯA CÒN SÓT 116

152-XÉT LẠI 117

153-ĐẠO PHẬT NGÀY MAI 118

154-NGÀY MAI BIẾT CÒN KHÔNG ? 119

155-CÚNG SAO CŨNG TRÚNG 120

156-TẠI KHÔNG NIỆM PHẬT 121

157-SỐNG SAO KHỎI KHỔ 122

158-TẬP TU VỚI NÓ 123

159-VỊ NGÃ 123

160-THA CHO BẢ ĐI ! 125

161-LÀM SAO KHỎI LẪN 126

162-ĐỂ NGƯỜI THỌ ÂN KHỎI TỦI 127

163-MỘT SỰ VIỆC, HAI CÁCH NHÌN 128

164-BỐ THÍ NIỀM VUI 129

165-THA LỰC VÀ TỰ LỰC 129

166-CHƯA CHỊU CHẾT 132

167-TU SAO CHO KỊP 133

168-TU TRONG CÔNG VIỆC HÀNG NGÀY 133

169-CHỈ TOÀN THẤT BẠI 133

170-ĐỪNG KHUYÊN ! 134

171-DỨT KHOÁT NƠI LÒNG 135
LỜI CUỐI 136





tải về 3.05 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   20   21   22   23   24   25   26   27   28




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương