Tóm Lược Riyadh Al-Saaliheen ] Tiếng Việt Vietnamese [فيتنامي



tải về 5.32 Mb.
trang3/22
Chuyển đổi dữ liệu18.07.2016
Kích5.32 Mb.
#1905
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   22

3- CHƯƠNG SỰ KIÊN NHẪN
Allah phán rằng:

ﮋيَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱصۡبِرُواْ وَصَابِرُواْ وَرَابِطُواْ وَٱتَّقُواْ ٱللَّهَ لَعَلَّكُمۡ تُفۡلِحُونَ ٢٠٠ ﮊ آل عمران: 200

Này hỡi những người có đức tin, hãy kiên nhẫn, hãy kiên trì kiên nhẫn, hãy đoàn kết lại và luôn kính sợ Allah, mai ra các ngươi được chiến thắng. Ali I’mraan: 200 (Chương 3), Allah phán ở chương khác:

ﮋوَلَنَبۡلُوَنَّكُم بِشَيۡءٖ مِّنَ ٱلۡخَوۡفِ وَٱلۡجُوعِ وَنَقۡصٖ مِّنَ ٱلۡأَمۡوَٰلِ وَٱلۡأَنفُسِ وَٱلثَّمَرَٰتِۗ وَبَشِّرِ ٱلصَّٰبِرِينَ ١٥٥ﮊ البقرة: 155

Và chắc chắn rằng các ngươi sẽ bị thử thách phần nào đó từ sự sợ hãi, đói khát, mất mát tài sản, mùa màng và nguy hiểm đến tính mạng. Và Ngươi (Muhammad) hãy báo tin vui cho những người biết kiên nhẫn (vượt qua thử thách) Al-Baqarah: 155 (chương 2), Allah phán ở chương khác:

ﮋإِنَّمَا يُوَفَّى ٱلصَّٰبِرُونَ أَجۡرَهُم بِغَيۡرِ حِسَابٖ ١٠ ﮊ الزمر: ١٠

Chắc chắn những người kiên nhẫn sẽ được ban thưởng vô giới hạn Al-ZU’mar: 10 (chương 39), Allah phán ở chương khác:

ﮋوَلَمَن صَبَرَ وَغَفَرَ إِنَّ ذَٰلِكَ لَمِنۡ عَزۡمِ ٱلۡأُمُورِ ٤٣ﮊ الشورى: 43

Và ai có lòng kiên nhẫn và bao dung thì quả là người có quyết tâm rất cao Al-Shuro: 43 (chương 42), Allah phán ở chương khác:

ﮋيَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱسۡتَعِينُواْ بِٱلصَّبۡرِ وَٱلصَّلَوٰةِۚ إِنَّ ٱللَّهَ مَعَ ٱلصَّٰبِرِينَ ١٥٣ ﮊ البقرة: ١٥٣

Này hỡi những người có đức tin, hãy cầu xin sự giúp đỡ bằng lòng kiên nhẫn và bằng lễ nguyện Salah, quả thật, Allah luôn ở bên cạnh những người kiên nhẫn. Al-Baqarah: 153 (chương 2), Allah phán ở chương khác:

ﮋوَلَنَبۡلُوَنَّكُمۡ حَتَّىٰ نَعۡلَمَ ٱلۡمُجَٰهِدِينَ مِنكُمۡ وَٱلصَّٰبِرِينَ وَنَبۡلُوَاْ أَخۡبَارَكُمۡ ٣١ﮊ محمد: 31

Và chắc chắn TA (Allah) sẽ thử thách các người cho đến khi phân biệt rõ ràng ai mới là người chiến đấu anh dũng và một lòng kiên nhẫn, và sẽ thử thách các người về thông tin giữa các người. Muhammad: 31 (chương 47). Ngoài ra còn có rất nhiều câu kinh khác nói về ân phước của việc kiên nhẫn.
25- Cha của Maalik ông Al-Haarith bin A’sim Al-Ash-a’ry dẫn lời Nabi rằng:

((الطُّهُورُ شَطْرُ الْإِيمَانِ، وَالْحَمْدُ لِلهِ تَمْلَأُ الْمِيزَانَ، وَسُبْحَانَ اللهِ وَالْحَمْدُ لِلهِ تَمْلَآنِ أَوْ تَمْلَأُ مَا بَيْنَ السَّمَاوَاتِ وَالْأَرْضِ، وَالصَّلَاةُ نُورٌ، وَالصَّدَقَةُ بُرْهَانٌ، وَالصَّبْرُ ضِيَاءٌ، وَالْقُرْآنُ حُجَّةٌ لَكَ أَوْ عَلَيْكَ، كُلُّ النَّاسِ يَغْدُو فَبَايِعٌ نَفْسَهُ فَمُعْتِقُهَا أَوْ مُوبِقُهَا))

Sự sạch sẽ là một nữa của đức tin, lời Alhamdulillah (tạ ơn Allah) sẽ làm đầy cán cân, lời Sub ha nal lah (Vinh quang thay Allah) và Alhamdulillah làm đầy khoảng trống giữa trời đất, lễ Salah là ánh sáng, sự bố thí là vật chứng, sự kiên nhẫn là hào quang, Qur'an là nhân chứng cho bạn hoặc chống đối lại bạn(8), tất cả mọi người cứ mỗi sáng đem thân mình ra bán có người cứu vớt thân mình và có người hủy hoại thân mình.” Hadith do Muslim 1/140 (223) ghi lại.
26- Cha của Sa-e’d ông Sa’d bin Maalik bin Sinaan Al-Khudry  kể: Có một số người Al-Ansaar đến xin Rasul thì Người cho họ, họ xin tiếp nữa và Người tiếp tục cho đến khi Người hết sạch không còn gì cả. Sau khi không còn gì để cho nữa thì Người mới nói với họ rằng:

((مَا يَكُنْ عِنْدِي مِنْ خَيْرٍ فَلَنْ أدَّخِرَهُ عَنْكُمْ، وَمَنْ يَسْتَعْفِفْ يُعِفْهُ اللهُ، وَمَنْ يَسْتَغْنِ يُغْنِهِ اللهُ، وَمَنْ يَتَصَبَّرْ يُصَبِّرْهُ اللهُ. وَمَا أُعْطِيَ أَحَدٌ عَطَاءً خَيْراً وَأوْسَعَ مِنَ الصَّبْرِ))

Những gì ở nơi Ta có tốt thì các người cũng chẳng dự trữ được nhưng ai cầu xin sự tha thứ sẽ được Ngài tha thứ, ai cầu xin giàu có Ngài ban cho giàu có, ai một lòng kiên nhẫn chịu đựng thì Allah sẽ hổ trợ thêm lòng kiên trì và không một phần thưởng nào tốt lành và bao la cho bằng phần thưởng dành cho sự kiên nhẫn.(9) Hadith do Al-Bukhary 2/151 (1469) và Muslim 3/102 (124, 1053) ghi lại.
27- Cha của Yahya ông Suhaib bin Sinaan dẫn lời Rasul rằng:

((عَجَباً لِأَمْرِ الْمُؤْمِنِ إِنَّ أمْرَهُ كُلَّهُ لَهُ خيرٌ وَلَيْسَ ذَلِكَ لِأَحَدٍ إِلاَّ لِلْمُؤْمِنِ: إِنْ أَصَابَتْهُ سَرَّاءُ شَكَرَ فَكانَ خَيراً لَهُ، وَإِنْ أَصَابَتْهُ ضَرَّاءُ صَبَرَ فَكانَ خَيْراً لَهُ))

Thật là lạ lẫm thay hành động của người có đức tin, tất cả hành động của họ đều tốt lành, không phải mỗi người đều có được chỉ có người có đức tin mới làm được: Một khi họ gặp được điều vui vẻ thích thú thì họ tạ ơn, còn khi gặp phải trắc chở nạn kiếp thì họ luôn kiên nhẫn chịu đựng, cả hai đều tốt cho họ.” Hadith do Muslim 8/227 (2999) ghi lại.
28- Ông Anas kể: Khi Nabi chuyển cơn bệnh nặng thì Faatimah  nói với Người rằng: Ôi bệnh của cha đau đớn làm sao ! Nabi đáp lại con gái:

((لَيْسَ عَلَى أَبِيكِ كَرْبٌ بَعْدَ الْيَوْمِ))

Sau ngày hôm nay là cha không còn đau đớn nữa.” Sau khi người qua đời thì bà bảo tiếp: Hỡi cha yêu! cha đã đáp lại lời kêu gọi của Thượng Đế, hỡi cha yêu! Thiên đàng Al-Fir-daws là nơi ở của cha, hỡi cha yêu! Rồi Jibreel sẽ loan báo cái chết của cha. Khi mọi người đang chôn cất Nabi thì bà lại bảo: Chẳng lẻ mọi người lại đành lòng lấp đất lên người của Rasul ?! Hadith do Al-Bukhary 6/18 (4462) ghi lại.
29- Cha của Zaid ông Usaa-mah bin Zaid bin Haari-thah , ông là người hầu của Rasul , ông và cho ông là hai người được Nabi rất thương yêu, ông kể: Con gái của Nabi (bà Zaynab ) sai người báo cho tôi biết rằng con trai tôi đang hấp hối, tôi vội quay về. Lúc đó Rasul bảo người đến truyền lời Salam đến chúng tôi và Người bảo:

((إِنَّ لِلهِ مَا أَخَذَ وَلَهُ مَا أَعْطَى وَكُلُّ شَيْءٍ عِنْدَهُ بِأَجَلٍ مُسَمًّى ... فَلْتَصْبِرْ وَلْتَحْتَسبْ))

Quả thực, những gì Allah lấy và ban phát đều là của Ngài, tất cả đều được Ngài đặt trong giới hạn nhất định ... Vì thế, hãy kiên nhẫn, chịu đựng may ra được tính đấy là điều tốt.” (bà Zaynab ) sai người đến truyền lời với Nabi rằng: Con thề bởi Allah chứng giám rằng muốn cha đến đây. Thế là Nabi cùng Sa’d bin U’baadah, Mu-a’z bin Jabal, Ubai bin Ka’b, Zaid bin Tha-bit và một số đàn ông khác đến. Mọi người vội bồng em bé đưa cho Nabi , Người đặt nó vào lòng và lúc đó đứa bé đang giẫy giụa, lúc đó làm mắt Người rơi lệ khóc. Thấy vậy, ông Sa’d hỏi: Thưa Rasul, như thế này là sao? Người đáp:

((هَذِهِ رَحْمَةٌ جَعَلَهَا اللهُ تَعَالَى فِي قُلُوبِ عِبَادِهِ))

Đó là sự thương xót được Allah tạo ra đặt để trong tim của bầy tôi Ngài.” Có đường truyền khác ghi rằng:

((فِي قُلُوبِ مَنْ شَاءَ مِنْ عِبَادِهِ، وَإِنَّما يَرْحَمُ اللهُ مِنْ عِبَادِهِ الرُّحَماءَ))

Trong con tim của bầy tôi nào Ngài muốn và Allah chỉ thương xót những bầy tôi nào có lòng thương xót.” Hadith do Al-Bukhary 2/100 (1284) và Muslim 3/39 (923) ghi lại.

- Lý do ông Sa’d hỏi Nabi là do ông tưởng rằng tất cả cách khóc và nước mắt chảy ra trong lúc này là Haram và ông tưởng rằng Nabi đã quên nên nhắc nhở. Thấy vậy Nabi báo cho ông biết rằng việc lòng cảm động trước việc gì đó dẫn đến tự khóc không phải là điều Haram, ngược lại nó chính là lòng thương xót vốn có trong lòng người, chỉ có việc khóc lóc kể lễ than van mới là điều Haram. (Trích từ Shar-h Saheeh Muslim của Imam Al-Nawawy 4/9 (923).

- Hadith là bằng chứng bắt buộc phải kiên nhẫn bởi Nabi đã bảo rằng: “Vì thế, hãy kiên nhẫn, chịu đựng may ra được tính đấy là điều tốt.” Đây là lời chia buồn tốt nhất trong mọi câu dùng để chia buồn, hơn cả câu mà một số U’lama dùng để chia buồn đó là câu:

((أَعْظَمَ اللهُ أَجْرَكَ، وَأَحْسَنَ عَزَاءَكَ، وَغَفَرَ لِمَيِّتِكَ))

Cầu xin Allah nhân lên phần thưởng cho anh, Ngài sẽ thay đổi cho anh được tốt đẹp hơn và tha thứ cho người quá cố.” Bởi đây là câu nói được Nabi lựa chọn, vả lại người thân của người chết cũng cảm thấy an ủi hơn nhiều khi nghe câu nói này.

- Cách chia buồn đúng theo Islam là như thế này chứ không phải là hành động thiếu kiến thức Islam của một số người Muslim cho rằng phải tổ chức tiệc chia buồn, phải có ghế bàn, thức ăn uống long trọng .v.v... mà ý nghĩa thật sự của việc chia buồn là củng cố ý trí của gia đình người chết để họ kiên cường chịu đựng vượt qua khó khăn này. (Trích từ Shar-h Riyadh Al-Saaliheen 1/91 – 92.


30- Ông Husaib dẫn lời Nabi rằng:

((كَانَ مَلِكٌ فِيمَنْ كَانَ قَبلَكمْ وَكَانَ لَهُ سَاحِرٌ فَلَمَّا كَبِرَ قَالَ لِلمَلِكِ: إنِّي قَدْ كَبِرْتُ فَابْعَثْ إلَيَّ غُلاماً أُعَلِّمْهُ السِّحْرَ. فَبَعثَ إِلَيْهِ غُلَاماً يُعَلِّمُهُ، وَكانَ في طِرِيقِهِ إِذَا سَلَكَ رَاهِبٌ، فَقَعِدَ إِلَيْهِ وَسَمِعَ كَلامَهُ فَأعْجَبَهُ، وَكَانَ إِذَا أَتَى السَّاحِرَ، مَرَّ بالرَّاهبِ وَقَعَدَ إِلَيْه، فَإذَا أَتَى السَّاحِرَ ضَرَبَهُ، فَشَكَا ذَلِكَ إِلَى الرَّاهِبِ، فَقَالَ: إِذَا خَشِيتَ السَّاحِرَ، فَقُلْ: حَبَسَنِي أَهْلِي، وَإذَا خَشِيتَ أَهْلَكَ، فَقُلْ: حَبَسَنِي السَّاحِرُ. فَبَيْنَمَا هُوَ عَلَى ذَلِكَ إِذْ أَتَى عَلَى دَابَّةٍ عَظِيمَةٍ قَدْ حَبَسَتِ النَّاسَ، فَقَالَ: اليَوْمَ أعْلَمُ السَّاحرُ أفْضَلُ أَمِ الرَّاهِبُ أفْضَلُ ؟ فَأخَذَ حَجَراً، فَقَالَ: اللَّهُمَّ إنْ كَانَ أمْرُ الرَّاهِبِ أَحَبَّ إِلَيْكَ مِنْ أمْرِ السَّاحِرِ فَاقْتُلْ هذِهِ الدّابَّةَ حَتَّى يَمضِي النَّاسُ، فَرَمَاهَا فَقَتَلَها ومَضَى النَّاسُ، فَأَتَى الرَّاهِبَ فَأَخْبَرَهُ. فَقَالَ لَهُ الرَّاهِبُ: أَيْ بُنَيَّ أَنْتَ الْيَومَ أفْضَلُ مِنِّي قَدْ بَلَغَ مِنْ أَمْرِكَ مَا أَرَى، وَإنَّكَ سَتُبْتَلَى، فَإن ابْتُلِيتَ فَلاَ تَدُلَّ عَلَيَّ. وَكانَ الغُلامُ يُبْرىءُ الأكْمَهَ وَالأَبْرصَ، وَيُدَاوِي النَّاسَ مِنْ سَائِرِ الأَدْوَاء. فَسَمِعَ جَلِيسٌ لِلمَلِكِ كَانَ قَدْ عَمِيَ، فَأَتَاهُ بِهَدَايا كَثيرَةٍ، فَقَالَ: مَا هَا هُنَا لَكَ أَجْمعُ إِنْ أَنْتَ شَفَيتَنِي، فَقَالَ: إِنّي لَا أَشْفِي أحَداً إِنَّمَا يَشفِي اللهُ تَعَالَى، فَإنْ آمَنْتَ بِاللهِ تَعَالَى دَعَوتُ اللهَ فَشَفَاكَ، فَآمَنَ بِاللهِ تَعَالَى فَشَفَاهُ اللهُ تَعَالَى، فَأَتَى المَلِكَ فَجَلسَ إِلَيْهِ كَمَا كَانَ يَجلِسُ، فَقَالَ لَهُ الْمَلِكُ: مَنْ رَدَّ عَلَيْكَ بَصَرَكَ ؟ قَالَ: رَبِّي، قَالَ: وَلَكَ رَبٌّ غَيري ؟ قَالَ: رَبِّي وَرَبُّكَ اللهُ، فَأَخَذَهُ فَلَمْ يَزَلْ يُعَذِّبُهُ حَتَّى دَلَّ عَلَى الغُلامِ، فَجِيءَ بالغُلاَمِ، فَقَالَ لَهُ المَلِكُ: أَيْ بُنَيَّ، قَدْ بَلَغَ مِنْ سِحْرِكَ مَا تُبْرِىءُ الأَكْمَهَ وَالأَبْرَصَ وَتَفْعَلُ وتَفْعَلُ! فَقَالَ: إِنِّي لَا أَشْفِي أَحَداً، إِنَّمَا يَشفِي اللهُ تَعَالَى. فَأَخَذَهُ فَلَمْ يَزَلْ يُعَذِّبُهُ حَتَّى دَلَّ عَلَى الرَّاهبِ؛ فَجِيءَ بالرَّاهبِ فَقيلَ لَهُ: ارجِعْ عَنْ دِينكَ، فَأَبَى، فَدَعَا بِالمِنْشَارِ فَوُضِعَ المِنْشَارُ في مَفْرِقِ رَأسِهِ، فَشَقَّهُ حَتَّى وَقَعَ شِقَّاهُ، ثُمَّ جِيءَ بِجَليسِ المَلِكِ فَقِيْلَ لَهُ: اِرْجِعْ عَنْ دِينِكَ، فَأَبَى، فَوضِعَ المِنْشَارُ في مَفْرِقِ رَأسِهِ، فَشَقَّهُ بِهِ حَتَّى وَقَعَ شِقَّاهُ، ثُمَّ جِيءَ بالغُلاَمِ فَقِيلَ لَهُ: اِرْجِعْ عَنْ دِينِكَ، فَأَبَى، فَدَفَعَهُ إِلَى نَفَرٍ مِنْ أَصْحَابِهِ، فَقَالَ : اِذْهَبُوا بِهِ إِلَى جَبَلِ كَذَا وَكَذَا فَاصْعَدُوا بِهِ الجَبَلَ، فَإِذَا بَلَغْتُمْ ذِرْوَتَهُ فَإِنْ رَجَعَ عَنْ دِينِهِ وَإلاَّ فَاطْرَحُوهُ. فَذَهَبُوا بِهِ فَصَعِدُوا بِهِ الجَبَلَ، فَقَالَ : اللَّهُمَّ أَكْفِنِيهمْ بِمَا شِئْتَ، فَرَجَفَ بهِمُ الجَبلُ فَسَقَطُوا، وَجاءَ يَمْشِي إِلَى المَلِكِ، فَقَالَ لَهُ المَلِكُ: مَا فَعَلَ أصْحَابُكَ ؟ فَقَالَ: كَفَانِيهمُ اللهُ تَعَالَى، فَدَفَعَهُ إِلَى نَفَرٍ مِنْ أَصْحَابِهِ فَقَالَ: اذْهَبُوا بِهِ فَاحْمِلُوهُ في قُرْقُورٍ وتَوَسَّطُوا بِهِ البَحْرَ، فَإنْ رَجعَ عَنْ دِينِهِ وإِلاَّ فَاقْذِفُوهُ. فَذَهَبُوا بِهِ، فَقَالَ : اللَّهُمَّ أكْفِنيهمْ بِمَا شِئْتَ، فانْكَفَأَتْ بِهمُ السَّفينَةُ فَغَرِقُوا، وَجَاء يَمْشِي إِلَى المَلِكِ. فَقَالَ لَهُ المَلِكُ: مَا فَعَلَ أصْحَابُكَ ؟ فَقَالَ : كَفَانِيهمُ اللهُ تَعَالَى. فَقَالَ لِلمَلِكِ: إنَّكَ لَسْتَ بِقَاتِلِي حَتَّى تَفْعَلَ مَا آمُرُكَ بِهِ. قَالَ: مَا هُوَ ؟ قَالَ: تَجْمَعُ النَّاسَ فِي صَعِيدٍ وَاحِدٍ وتَصْلُبُنِي عَلَى جِذْعٍ، ثُمَّ خُذْ سَهْماً مِنْ كِنَانَتِي، ثُمَّ ضَعِ السَّهْمَ في كَبِدِ القَوْسِ ثُمَّ قُلْ: بسْم الله ربِّ الغُلاَمِ، ثُمَّ ارْمِني، فَإنَّكَ إِذَا فَعَلْتَ ذَلِكَ قَتَلْتَني، فَجَمَعَ النَّاسَ في صَعِيدٍ وَاحِدٍ، وَصَلَبَهُ عَلَى جِذْعٍ، ثُمَّ أَخَذَ سَهْماً مِنْ كِنَانَتِهِ، ثُمَّ وَضَعَ السَّهْمَ في كَبِدِ القَوْسِ، ثُمَّ قَالَ: بِسمِ اللهِ ربِّ الغُلامِ، ثُمَّ رَمَاهُ فَوقَعَ فِي صُدْغِهِ، فَوَضَعَ يَدَهُ في صُدْغِهِ فَمَاتَ، فَقَالَ النَّاسُ: آمَنَّا بِرَبِّ الغُلامِ، فَأُتِيَ المَلِكُ فَقِيلَ لَهُ: أَرَأَيْتَ مَا كُنْتَ تَحْذَرُ قَدْ وَاللهِ نَزَلَ بِكَ حَذَرُكَ. قَدْ آمَنَ النَّاسُ. فَأَمَرَ بِالأُخْدُودِ بأفْواهِ السِّكَكِ فَخُدَّتْ وأُضْرِمَ فيهَا النِّيرانُ وَقَالَ: مَنْ لَمْ يَرْجعْ عَنْ دِينِهِ فَأَقْحِمُوهُ فِيهَا، أَوْ قِيلَ لَهُ: اقتَحِمْ فَفَعَلُوا حَتَّى جَاءَتِ امْرَأةٌ وَمَعَهَا صَبِيٌّ لَهَا، فَتَقَاعَسَتْ أنْ تَقَعَ فيهَا، فَقَالَ لَهَا الغُلامُ: يَا أُمَّهْ اِصْبِري فَإِنَّكِ عَلَى الحَقِّ !))

Có một ông vua (tàn bạo) trị vì trước các người, bên cạnh ông có một phù thủy trợ giúp đắc lực. Đến khi phù thủy đó già yếu thì bảo với vua rằng: Thưa Bệ hạ, nay thần đã già yếu thần muốn tìm một đứa trẻ để truyền đạt lại cho y phép thuật của thần.Thế là vua tuyển chọn một cậu bé trai gởi đến phù thủy để học phép thuật. Trên đường từ nhà cậu bé đến phù thủy học phép thuật gặp phải một ông cha (theo đạo Thiên Chúa) đang giảng đạo, cậu bé ngồi xuống lắng nghe rất chăm chú bởi lời nói của vị Cha xứ đó làm cậu say sưa. Cứ thế mỗi lần đi đến phù thủy học phép thuật thì cậu bé đều ngồi lại lắng nghe Cha xứ giảng đạo, cho nên mỗi lần đến thầy phù thủy đều bị đánh. Cậu ta bèn thưa chuyện với Cha xứ thì được ông chỉ rằng: Khi con sợ bị thầy phù thủy khiển trách thì nói là do gia đình làm con bị trể nảy và khi về đến nhà thì nói là do thầy phù thủy dạy nhiều làm trể nảy.(10)



(Từ đó cậu bé không còn bị ăn đòn roi của thầy), một hôm cậu thấy một con vật khổng lồ bị mọi người bao vây thì cậu tự nói: Hôm nay là cơ hội để mình thử xem Cha xứ và thầy phù thủy ai tài hơn ? dứt lời cậu bé nhặt lấy cục đá và nói: Lạy Allah, nếu kiến thức của Cha xứ làm Ngài hài lòng hơn thầy phù thủy đã dạy thì xin Ngài hãy giết chết con vật này đi để mọi người được bình an.Cầu xin xong cậu ném cụt đá vào con vật làm con vật chết tươi và mọi người giải tán. Cậu bé đem câu chuyện kể cho Cha xứ nghe thì ông bảo: Này con trai, ngày nay con đã tài giỏi hơn ta rồi và những gì con đạt được hơn sự mong đợi của ta, chắc chắn rồi con sẽ bị tra xét, nhớ lúc đó chớ nói là do ta truyền cho con.Từ đó cậu bé hành nghề lang y chuyên chữa những căn bệnh mù bẩm sinh và bệnh bạch tạng bằng những loại thuốc cậu kiếm được. Việc chữa bệnh của cậu nhanh chóng được truyền đến hoàng cung, trong hoàng tộc có người bị mù nên ông ta vội tìm đến cậu bé để chữa bệnh mù. Ông ta mang rất nhiều quà đến tặng đến gặp cậu bé và nói: Tất cả số quà này là của cậu nếu cậu chữa cho tôi sáng mắt.Cậu bé đáp: Tôi không thể chữa cho bất cứ ai khỏi bệnh được, việc chữa khỏi bệnh là do Allah duy nhất làm, nếu ông tin tưởng vào Allah thì tôi sẽ cầu xin Allah giúp ông sáng mắt. Vị hoàng gia đó liền tin tưởng và được Allah ban cho sáng mắt. Sáng mắt quay về ông đến ngồi bên cạnh vui như bao ngày ông ngồi, vị vua hỏi ông: Ai đã làm cho ông sáng mắt vậy ?Ông hoàng gia đáp: Thượng Đế của tôi.Vị vua hỏi: Vậy, ông có Thượng Đế khác ngoài ta hay sao ?Ông hoàng gia đáp: Đúng, Thượng Đế của tôi và cũng là Thượng Đế của đức vua chính là Allah.Vua liền tức giận mà hành hạ ông cho đến khi ông khai ra cậu bé. Thế là cậu bé bị đem đến trình diện vua và vua nói: Này con trai, chẫm nghe được là phép thuật của con đã chữa được bệnh mù bẩm sinh, bệnh bạch tạng và con đã làm như vậy như vậy v.v...Cậu bé đáp: Tôi không thể chữa cho bất cứ ai khỏi bệnh được, việc chữa khỏi là do Allah duy nhất làmThế là cậu bé cùng chung số phận bị đánh đập cho đến khi khai ra vị Cha xứ. Vị Cha xứ được mang trình trước vua và vua bảo: Ông hãy bỏ đạo của ông đi.Cha xứ nhất quyết không chịu, vua hung tàn ra lệnh mang cây cưa đến đặt ngay cổ mà cưa cho đến khi đầu lìa khỏi cổ. Kế tiếp, vua mang ông hoàng gia ra và bảo: Ông hãy bỏ đạo của ông đi.Vị hoàng gia cũng nhất nhất không chịu bỏ đạo và ông cũng bị vua dùng cưa mà cưa ông đứt đầu. Kế tiếp vua mang cậu bé ra bảo: Con hãy bỏ đạo của con đi.Cậu bé cũng không chịu. Thế là vua ra lệnh cho quân lính mang cậu bé lên ngọn núi này, núi này (tức ngọn núi cao nhất), các người kéo nó lên đỉnh núi nếu nó đồng ý bỏ đạo thì thôi còn không thì ném nó xuống. Trong lúc mọi người đem cậu bé lên núi thì cậu cầu xin rằng: Lạy Allah, xin hãy bảo vệ bề tôi với những gì Ngài muốn.Thế là núi rung lên làm cho quân lính rơi hết xuống đất.(11) Cậu bé quay lại tìm vị vua hung tàn, thấy cậu bé vua hỏi: Cậu đã làm gì với quân lính ta ?Cậu bé đáp: Chính Allah đã bảo vệ tôi.Thế rồi vua hạ lệnh cho tốp quân khác: Chúng bây mang nó lên bè, khi ra giữa biển nếu nó chịu bỏ đạo thì thôi còn không thì ném nó xuống biển.Lúc quân lính chở cậu bé ra biển thì cậu cầu xin: Lạy Allah, xin hãy bảo vệ bề tôi với những gì Ngài muốn.Thế là thuyền chao đảo làm đám quân lính rơi hết xuống biển mà chết chìm. Cậu bé quay lại tìm vua hung tàn, thấy cậu bé vua hỏi: Cậu đã làm gì với quân lính ta ?Cậu bé đáp: Chính Allah đã bảo vệ tôi.Cậu bảo tiếp: Ông không thể giết được tôi đâu cho đến khi ông chịu làm theo lời tôi căn dặn.Vua hỏi: Vậy phải làm sao ?Cậu bé đáp: Vua hãy tập trung tất cả quần chúng lại một nơi rộng lớn, kế tiếp trói tôi vào thân cây to. Sau đó, lấy một cây tên của tôi đặt vào cây cung và nói: Nhân danh Allah Thượng Đế của cậu bé này(12), rồi dương tên bắn thẳng vào tôi. Khi nào ông làm thế mới giết được tôi.Vua liền ra lệnh tập trung tất cả dân chúng lại, mang cậu bé ra cột vào thân cây, lấy một cây tên của cậu bé và đặt vào cây cung và nói: Nhân danh Allah Thượng Đế của cậu bé này.dứt lời vua bắt tên. Cây tên lao thẳng cắm vào màng tan cậu bé, cậu bé dùng tay cầm vào cây tên mà chết. Thấy vậy thiên hạ đồng nói: Chúng tôi đã tin tưởng vào Thượng Đế của cậu bé này.Có người đến báo tin cho vua rằng: Điều mà Bệ Hạ cấm mọi người, thề bởi Allah chứng giám nay cả thiên hạ đã tin tưởng vào Allah.Vua hung tàn ra lệnh cho đào một cái hầm dài rồi đốt lửa xung quanh miệng hầm và bảo: Ai không chịu bỏ đạo quay lại thì bị ném vào hầm lửa.Lúc đó có lời đáp: Bệ hạ cứ làm đi.Cứ thế lần lựa từng người bị ném vào hầm lửa kia cho đến lúc có một phụ nữ đang bồng đứa bé trên tay, bà ta lưỡng lựa không giám mạnh dạng bước vào lửa thì (Allah cho) đứa bé trên tay bà nói: Này mẹ yêu, mẹ hãy kiên nhẫn đi, bởi mẹ đang bước trên chân lý.”“ Hadith do Muslim 8/229 (3005).
31- Ông Anas kể: Có lần Nabi đi đường thấy một phụ nữ ngồi khóc cạnh bên mộ, Người bảo:

((اِتَّقِي اللهَ وَاصْبِرِي))

Này cô, hãy kính sợ Allah và hãy kiên nhẫn.” Người phụ nữ phẫn nộ quát: Ông hãy đi chổ khác đi, ông không gặp phải đau khổ như tôi nên không biết được. (Lúc sau) có người bảo cô ta: Người đó chính là Nabi . Cô ta vội tìm đến trước nhà Nabi nhưng không thấy người canh cửa, cô bước vào nói với Nabi : Tôi không hề biết Người là Nabi. Người đáp:

((إِنَّمَا الصَّبْرُ عِنْدَ الصَّدْمَةِ الأُوْلَى))

Sự kiên nhẫn là ở lần va chạm đầu tiên.(13) Hadith do Al-Bukhary 2/99 (1283) và Muslim 3/40 (15 & 926) ghi lại. Có đường truyền khác do Muslim ghi: “Người phụ nữ khóc vì mất đứa con trai.
32- Ông Abu Hurairah dẫn lời Nabi rằng:

((يَقُولُ اللهُ تَعَالَى: مَا لِعَبْدِي المُؤْمِنِ عِنْدِي جَزَاءٌ إِذَا قَبَضْتُ صَفِيَّهُ مِنْ أهْلِ الدُّنْيَا ثُمَّ احْتَسَبَهُ إلاَّ الجَنَّةَ))

Allah phán rằng: Bất cứ một bề tôi có đức tin nào của TA, một khi người thân của y ở trần gian bị TA rút hồn và y biết kiên nhẫn chịu đựng thì y sẽ được ban cho thiên đàng.(14) Hadith do Al-Bukhary 8/112 (6424) ghi lại.

33- Bà A’-y-shah  kể: “Bà từng hỏi Nabi về người mắc bệnh truyền nhiễm thì được Người báo cho biết rằng: Đó chính là hình phạt mà Allah muốn gởi xuống để trừng trị kẻ nào Ngài muốn và Ngài biến căn bệnh đó thành sự thương xót đối với người có đức tin. Bởi bất cứ một bề tôi nào mắc phải bệnh truyền nhiễm, luôn kiên nhẫn sinh sống trên quê hương nhà và luôn thấu hiểu rằng những gì mình mắc phải là do Allah đã sắp đặt sẵn thì y sẽ được Ngài ban cho phần thưởng như ban cho người chết vì thánh chiến.” Hadith do Al-Bukhary 4/213 (3474) ghi lại.


34- Ông Anas kể: Chính tôi nghe được Rasul nói rằng:

((إِنَّ اللهَ  قَالَ: إِذَا ابْتَلَيْتُ عَبْدِي بِحَبِيبَتَيهِ فَصَبَرَ عَوَّضْتُهُ مِنْهُمَا الجَنَّةَ))

Chính Allah đã phán rằng: Một khi TA thử thách một bề tôi nào đó của TA bằng người tri kỷ của y nhưng y biết kiên nhẫn chịu đựng thì chắc chắn TA sẽ ban cho hai người họ ở chung trong thiên đàng.” Hadith do Al-Bukhary 7/151 (5653) ghi lại.
35- Ông A’ta bin Abu Rabaah kể: Con trai ông A’bbaas  nói với tôi rằng: Ông có muốn tôi chỉ cho ông một người phụ nữ, bà là người của thiên đàng ? Tôi đáp: Rất muốn. Ông kể: Người phụ nữ da đen này đã từng đến gặp Nabi và bà bảo: Quả thật tôi bị chứng động kinh và mỗi khi lên cơn thì quần áo bị tuột ra, xin Nabi hãy cầu xin Allah cho tôi lành bệnh. Nabi đáp:

((إِنْ شِئْتِ صَبَرتِ وَلَكِ الجَنَّةُ، وَإِنْ شِئْتِ دَعَوتُ اللهَ تَعَالَى أنْ يُعَافِيكِ))

Nếu bà biết kiên nhẫn chịu đựng thì bà được thưởng thiên đàng còn nếu muốn thì tôi sẽ cầu xin Allah Đấng Tối Cao, Ngài sẽ ban cho bà khỏi bệnh.Bà đáp: Vậy tôi sẽ kiên nhẫn. Bà nói tiếp: Tôi bị tuột quần áo mỗi lần lên cơn, xin hãy cầu xin Allah ban đừng cho tôi bị thế mỗi khi lên cơn. Thế là Nabi cầu xin cho bà. Hadith do Al-Bukhary 7/150 – 151 (5652) và Muslim 8/16 (2576) ghi lại.
36- Cha của Abdur Rahman ông Abdullah bin Mas-u’d kể: Tôi lắng nghe Rasul kể truyện về một vị Nabi , khi vị Nabi đó bị cộng đồng mình đánh đến chảy máu mặt vậy mà tay vừa lau máu trên mặt còn miệng thì cầu xin:

((اللَّهُمَّ اغْفِرْ لِقَومِي، فَإِنَّهُمْ لَا يَعْلَمُونَ))

Lạy Thượng Đế, xin hãy tha thứ cho cộng đồng bề tôi, bởi họ là nhóm người thiếu hiểu biết.” Hadith do Al-Bukhary 4/213 (3477) và Muslim 5/179 (1792) ghi lại.
37- Cha của Sa-e’d ông Al-Khudry và Abu Hurairah  đồng kể: Nabi đã từng nói:

((مَا يُصيبُ المُسْلِمَ مِنْ نَصَبٍ، وَلاَ وَصَبٍ، وَلاَ هَمٍّ، وَلاَ حَزَنٍ، وَلاَ أذَىً، وَلاَ غَمٍّ، حَتَّى الشَّوكَةُ يُشَاكُهَا إِلَّا كَفَّرَ اللهُ بِهَا مِنْ خَطَاياهُ))

Bất cứ người Muslim nào bị phải mệt nhọc, bệnh hoạn, buồn phiền, đau khổ, nạn kiếp, tai ương và kể cả bị đạp phải gai mà lại không được Allah dùng đó mà tha thứ tội lỗi đã qua.(15) Hadith do Al-Bukhary 7/148 (5641) và Muslim 8/16 (52 & 2573) ghi lại.
38- Con trai ông Mas-u’d  kể: Tôi đến gặp Nabi lúc đó người bị sốt rất cao, tôi nói: Thưa Rasul, quả thật là Người bị sốt rất cao. Người đáp:

((أَجَلْ، إِنِّي أُوْعَكُ كَمَا يُوعَكُ رَجُلانِ مِنكُمْ))

Đúng vậy, nhưng sự sốt của Ta bằng sự sốt của hai người đàn ông cộng lại.” Con trai ông Mas-u’d  nói tiếp: Vậy là Nabi được đến hai phần ân phước ? Người đáp:

((أَجَلْ، ذَلِكَ كَذلِكَ، مَا مِنْ مُسْلِمٍ يُصِيْبُهُ أَذًى، شَوْكَةٌ فَمَا فَوَّقَهَا إِلَّا كَفَّرَ اللهُ بِهَا سَيِّئَاتِهِ، وَحُطَّتْ عَنْهُ ذُنُوبُهُ كَمَا تَحُطُّ الشَّجَرَةُ وَرَقَهَا))

Đúng rồi, sự thật là như vậy đó. Bất cứ một người Muslim nào bị gặp phải nạn kiếp dù chỉ đạp phải gai hoặc những gì to tác hơn thì y sẽ được Allah xí xóa tội lỗi do bởi nạn kiếp đó và tội lỗi đó được xóa đi giống như tút lá cây trên cành vậy.” Hadith do Al-Bukhary 7/149 (5648) và Muslim 8/14 (45 & 2571) ghi lại.


39- Ông Abu Hurairah thuật lại lời Nabi rằng:

((مَنْ يُرِدِ اللهُ بِهِ خَيْراً يُصِبْ مِنْهُ))

Nếu Allah muốn người nào được tốt đẹp, Ngài sẽ thử thách y.” Hadith do Al-Bukhary 7/149 (5645) ghi lại.
40- Ông Anas dẫn lời Nabi rằng:

((لاَ يَتَمَنَّيَنَّ أَحَدُكُمْ الْمَوْتَ لِضُرٍّ نَزَلَ بِهِ، فَإِنْ كَانَ لاَ بُدَّ مُتَمَنِّيًا فَلْيَقُلْ: اللَّهُمَّ أَحْيِنِي مَا كَانَتْ الْحَيَاةُ خَيْراً لِي وَتَوَفَّنِي إِذَا كَانَتْ الْوَفَاةُ خَيْراً لِي))

Đừng ai trong các người nghĩ đến cái chết khi gặp phải tai nạn. Nếu bị bắt buộc phải nghĩ đến thì hãy cầu xin:

((اللَّهُمَّ أَحْيِنِي مَا كَانَتِ الْحَيَاةُ خَيْرًا لِي، وَتَوَفَّنِي إِذَا كَانَتِ الْوَفَاةُ خَيْرًا لِي))



Каталог: data
data -> HƯỚng dẫn càI ĐẶt và SỬ DỤng phần mềm tạo bài giảng e-learning
data -> CỘng hòa xã HỘi chủ nghĩa việt nam độc lập Tự do Hạnh phúc
data -> Qcvn 81: 2014/bgtvt
data -> Trung taâm tin hoïC Ñhsp ñEÀ thi hoïc phaàn access
data -> PHỤ LỤC 2 TỔng hợp danh mục tài liệu tham khảO
data -> Công ty cổ phần Xây dựng Điện vneco3
data -> Nghiên cứu một số đặc điểm
data -> NHỮng đÓng góp mới của luậN Án tiến sĩ CẤP ĐẠi học huế Họ và tên ncs : Nguyễn Văn Tuấn
data -> Mẫu 01/hc-sn-dn (Ban hành kèm theo Thông tư số 83/2007/tt-btc ngày 16/7/2007 của Bộ Tài chính) TỜ khai hiện trạng sử DỤng nhà, ĐẤt thuộc sở HỮu nhà NƯỚc và ĐỀ xuất phưƠng án xử LÝ

tải về 5.32 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8   9   ...   22




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương