129
từ vùng này đến vùng nọ, từ đỉnh núi này đến núi khác. Một mình thần đã đào đất, đập đá để
xây “kình thiên trụ”. Nhờ thần, trời đất mới phân đôi, trời thì tròn như cái bát úp và đất thì
phẳng như cái mâm vuông.
Tuy vậy, trong thần thoại, thần chỉ được xây dựng như những nhân vật chức năng. Họ chỉ
có thể làm được một hoặc một vài nhiệm vụ nào đó được định sẵn. Các thần chỉ xuất hiện khi cần
thiết để thực hiện một vai trò nào đó của mình rồi lại biến đi. Thần chỉ bộc lộ sự vô tư hay hữu ý
của mình qua hành động chứ không bao giờ bộc lộ những suy nghĩ nội tâm của mình. Nhưng
hình tượng này đã xuất phát từ niềm tin thơ ngây của con người vào sự tồn tại của các đấng siêu
nhiên thần thánh.
- Kết cấu cốt truyện thần thoại đơn giản, ít tình tiết, hầu như không có những nhánh rẽ vì ít
nhân vật và ít quan hệ. Nó chủ yếu tập trung mô tả diện mạo, đặc điểm, hành trạng các thần một
cách khái quát. Vì thế có rất nhiều truyện chưa có “chuyện” như: Thần Mưa, Thần Gió, Thần
Biển… Những câu chuyện này dung lượng rất ngắn gọn. Mỗi chuyện như một lời giới thiệu về
đặc điểm và chức năng của các vị thần.
- Thần thoại được sáng tác dưới ánh sáng của trí tưởng tượng và hư cấu. Nhưng người sáng
tạo không hề có ý thức về những điều đó, chỉ tưởng tượng và tô điểm bằng lòng tin ngây thơ của
mình. Thần thoại kết hợp nhuần nhuyễn hai yếu tố lãng mạn và hiện thực. Gorki cho rằng lãng
mạn là nguồn gốc của thần thoại, làm cho hình tượng trở nên trọn vẹn.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: