Kim Vân Kiều Truyện



tải về 1.24 Mb.
Chế độ xem pdf
trang44/47
Chuyển đổi dữ liệu01.03.2023
Kích1.24 Mb.
#54303
1   ...   39   40   41   42   43   44   45   46   47
kim-van-kieu-truyen

1.Nhớ xưa gặp quân tử,
Không biết là có sống.
Mới biết nhi nữ tình,
Tức là nhi nữ tính.
2. Chiều chàng tràm việc thuận,


Chỉ tránh sự lần khân.
Sợ đem tình yêu dấu,
Lạc vào đường tà dâm.
3.Đem thân hứa với chàng,
Mà sao lại đôi điệu ?
Khôn nỗi vạ bất thường,
Vội vàng phải theo hiếu.
4.Bán mình vì cứu cha,
Thân hèn nào đếm xỉa.
Nếu để chết thân này,
Biết tiết, không biết nghĩa.
5.Trôi dạt bấy nhiêu năm,
Lưu li khôn xiết kê?
Chết không có tiếng tăm,
Chết có gì cao quý.
6.Phong trần đã trải nhiều,
Nào phải thích cường bạo.
Nếu không tạm theo chiều,
Thù sâu sao thể báo?
7.Khuyên hàng là chính đạo,


Giết hàng là bất nhân.
Thiếp làm, ấy chính đạo,
Ngờ đâu ra lẫn lầm?
8.Lòng người nào ai biết?
Người chết, thật vì thiếp.
Vì thế, sông Tiền Đường,
Một chết cho vẹn tiết.
9.Bạc mệnh tự cam tâm,
Đoạn trường nợ trả hết.
Đa tạ Phật từ bi,
Thân này chưa phải chết.
10.Ngày nay gặp lại chàng,
Không biết là có chết.
Xin chàng sớm định tình,
Trước sau cho giống hệt.
Thúy Kiều viết xong trao cho Kim Trọng nói:
-Đây là tình của thiếp, xin chuyển mối tình của chàng cho sát với tình
của thiếp.
Kim Trọng xem xong, nói:
-Tình của nàng đây là chân tình, là chí tình và là tình trinh liệt, tôi đâu
dám còn nẩy ra cái tình lả lơi nữa. Xin hiền thê hãy cứ quên mình đi cũng


được. Thúy Kiều cả mừng. Hai người lại cùng vào màn nằm, chuyện trò vui
vẻ trăm chiểu, tuyệt nhiên không hể nhắc đến chuyện mây mưa nữa.
Sáng hôm sau, vợ chồng dậy, cùng ra bái kiến mẹ cha. Kim Trọng đem
việc hôm trước nói cho Thúy Vân nghe. Thúy Vân kể lại cho cha mẹ biết.
Mọi người thấy thế đểu tấm tắc khen ngợi.
Thúy Kiều nhớ tới Giác Duyên, nói với Kim Trọng sai người đi đón.
Hổi lâu có người trở về thưa:
- Cửa am mở rộng, không thấy bóng dáng sư phụ Giác Duyên đâu cả,
chỉ thấy trước ban thờ Phật, dưới lư hương có để tờ thiếp này ,con xin đem
để trình quan biết!
Kim Trọng đón lấy tờ thiếp, đưa mọi người cùng xem. Trong thiếp có
đề mấy câu rằng:
Pháp môn chung thuỷ vẹn đôi đàng,
Chúc vợ chồng em sống thọ khang.
Muốn hỏi thân này đâu đó tá?
Thường theo chiếc hạc chốn mây ngàn.
Mọi ngưòi nghe xong, đều than thở, nói:
-Té ra Giác Duyên là vị tiên cô. Chỉ ân hận là hôm trước vội vàng,
chưa thù tạ được ơn Người.
Mọi người phàn nàn mãi không thôi!
Sau đó Kim Trọng, Vương Quan còn lưu lại vài ngày để du ngoạn
phong cảnh Tây Hồ, rồi vì hạn kì gấp rút, không dám ở lại lâu nữa. Kim
Trọng cùng Thúy Kiểu, Thúy Vân đi Nam Bình, Phúc Kiến phó nhậm. Còn
Vương Quan thì cùng Chung thị đi Dương Châu. Vương Viên ngoại và
Vương bà vì mới gặp Thúy Kiều, không nỡ xa nhau, nên đều tiễn đến nhậm
sở, ở lại chơi một năm, rồi trở về nhậm sở Vương Quan.


Qua ba năm, hai người làm quan thanh liêm chính trực, Kim Trọng
thăng chức Ngự sử, Vương Quan thăng chức Phó sứ Hồ Quảng.
Vương Quan vì cha mẹ già, không nỡ lìa xa, bèn xin từ chức để ở nhà
phụng dưỡng. Sau này Thúy Vân, Chung thị đều sinh con trai nối dõi thư
hương. Kim Trọng một chồng hai vợ không phân lớn bé, khi chăn gối, lúc
cầm thi, gia đình rất là vui vẻ, mãi cho tới nay câu chuyện vẫn còn truyền
tụng.



tải về 1.24 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   39   40   41   42   43   44   45   46   47




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương