người thật thà phục vụ cách mạng, nhất là công nhân, lao động, cán bộ kỹ thuật,
trừ những phần tử thù địch, bọn mật vụ, bọn phá hoại hiện hành…”. Theo Chỉ thị
ngày 19-4-1975, cũng của Ban Bí thư, với cấp nhân viên, sau khi “được giáo dục”
tại phường, xã: “a, Đối với những tên thật thà hối cải thì tạo điều kiện cho họ tiến
bộ, lập công chuộc tội; b, Đối với số cảnh sát, cứu hoả thì có thể sử dụng, trừ bọn
ác ôn phản động và ta phải đưa cán bộ cốt cán vào để quản lý giáo dục…”. Từ cấp
quận phó trở lên, và hầu hết các chỉ huy cảnh sát từ cấp đội trở lên… đều thuộc
diện đưa đi tập trung cải tạo dài hạn.
Một “đồng chí” được giới thiệu là “trưởng Ban Tuyên huấn An ninh Miền” đã từng
công khai tuyên bố: “Việc học tập cải tạo đối với công chức, nhân viên nguỵ quyền
sẽ phải công phu và gian khổ về tinh thần hơn so với nguỵ quân vì công chức cao
cấp nguỵ quyền là những người trực tiếp hoặc tham gia tích cực vào bộ máy kềm
kẹp nhân dân. Họ được huấn luyện kỹ càng do đó, ảnh hưởng chế độ cũ về mặt
nhận thức và tư tưởng khá sâu”
46
.
Sau ngày “giải phóng”, các chủ trương của nhà nước cũng chủ yếu được vận
hành thông qua các phong trào chính trị, cho dù có sử dụng “ngụy quyền” lưu dụng
thì kiến thức chuyên môn của họ cũng không biết để làm gì. Chưa kể, trong con
mắt của chính quyền, theo “đồng chí Trưởng Ban Tuyên huấn An ninh Miền”: “Họ
được huấn luyện kỹ càng để tham gia tích cực vào bộ máy kìm kẹp nhân dân”
47
.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: