Ngày 07 Tháng 02 Năm Kỷ Mão [ĐCL.36/57]
Nầy các con Nam, Nữ mỗi đứa ráng nghe Thầy dạy đây mà làm theo cho đặng ít, nhiều, gọi là Tùng Mạng Thuận Thiên đặng bước theo cho cùng bước đường Đạo, nghe các con.
T H I :
1.- Đạo Thầy dạy mỗi ngày, mỗi mới
Trong mỗi con bước tới theo Thầy
Rõ ràng chánh gốc tại đây
Tại đây Thầy định, Thầy qui lâu rồi
2.- Tại mỗi đứa bồi hồi chưa tĩnh
Tâm còn nghi chưa định cho rành
Hiện giờ thấy rõ trược, thanh
Thì lo bước thẳng, đừng quanh lộn đường
3.- Trước Thầy để Định Tường hai chữ
Là chở che vạn sự an bường.
Tại vì con đã lương khương
Thấy thì có thấy, tường chưa có tường
4.- Các con ráng bước đường cho vững
Là nơi Tâm, cảm ứng cho thành
Phải tường hai chữ Oai Danh
Phải thông khí tượng, phải rành thiệt, hư
5.- Con nào ráng làm như lời đó
Việc gần xa chịu khó đi lần
Hễ làm bớt Cựu, tới Tân
Có Tân, có Cựu, là cân kiếp đời
6.- Tuy là Đạo của Trời gầy dựng
Dựng ra cho người đứng vững đời
Chỗ Không mà có là Trời
Có làm ra mới, nhờ người có công
7.- Trong hai lẽ, đừng trông, đừng trách
Phải ráng nhìn qúa khích, bạch cu
Sống lo công quả đền bù
Thác nương về Đạo, chực chầu Ngọc Kinh
8.- Lời Thầy dạy, hễ Tin thì đặng
Đặng lo chung gánh nặng cho Hòa
Khuyên đừng chia rẻ Người Ta
Ngó nhau như Một, mới là Đạo Tâm
9.- Thầy nhìn thấy thương thầm cho trẻ
Đã vào đây còn thế, còn quyền
Dặn hoài biểu dứt Ý Riêng
Tại sao đeo đuổi, trở phiền trách ai
10.- Giờ dư dạy trẻ một bài
Cả Nam cùng Nữ; nhớ hoài đừng sai
Tuổi tên muốn đặng lâu dài
Nhờ nơi công quả, gíup Thầy lập thân
11.- Đã hay Họa, Phước xây vần
Là xây theo chỗ, có chừng là đây
Mỗi con phải xét chỗ nầy
Muốn cho khỏi họa, đừng gầy chuyện hư
12.- Phước nhiều nhờ chỗ công dư
Cả hai điều đó, có trừ, có sanh
Trừ tiêu các việc vọng hành
Sanh sanh Lý thiệt, nhiệt thành đừng mê
13.- Khuyên con lớn, nhỏ trọn bề
Đạo sanh thêm mới, phải Hòa Hiệp nhau
Dò lần đứa trước, đứa sau
Trước, sau khuyên nhớ; dắt nhau cho tròn
14.- Vui vầy, vậy mới phải con
Ích chi canh cãi, méo tròn nào vui
Khuyên đừng tính ngược, lo xuôi
Cứ đi một mực; đặng vui lòng Thầy
15.- Tới lui, lui tới sum vầy
Tới nơi đạo lý, chỉ bày dạy nhau
Lui là lòng chẳng tự cao
Biết đâu làm đó, đừng nao dạ buồn
16.- Rán coi cây cội, nước nguồn
Cội che tàn mát, nước tuông cứu đời
Tưởng thầm việc vậy là chơi
Tại quên trong đó, có Trời định phân
Mỗi con nghe hiểu xa, gần
Tự nhiên sốt sắng, phăng lần đừng tranh
CA phải in ra gởi cho các Thánh thất – Năm Thiên sư đóng dấu, ký tên thi hành.
(Có Năm Thiên Sư đóng dấu – ký tên)
—————————d&c—————————
Ngày 14 Tháng 4 Annam 1939 [ĐCL.36/60]
ĐƯỢC, Con nghe Thầy dặn :
Thầy cho bài nầy con biểu CA nó in ra phát cho trong Đạo học, đặng “ Mở Mang Trí Huệ”, gọi là Đạo đó.
T H I :
1.- Trời Nam vận mở Tâm Điền
Phước dư nhơn vật, thấy liền ngày nay
Sẵn ban mối Đạo Cao Đài
Là cơ Tạo-hóa, chỉ bày nhặc thưa
2.- Đặng xem thấy rõ ngăn ngừa
Kẻ mê được tĩnh, ngu thời được khôn
Vì chưng có Xác, có Hồn
Tam thân hiệp nhứt, bảo tồn là đây
3.- Trong không nhờ cậy tay Thầy
Ngoài ra bá tánh hằng ngày vẻ vang
Đó là tránh khỏi tai nàn
Biết thân, biết phận bình an là vầy
4.- Thái hòa võ trụ hây hây
Nhơn Tâm về Đạo, gái trai một lòng
Hằng ngày sửa đục, ra trong
Phận ai nấy biết, nhờ thông Đạo Mầu
5.- Lánh xa húng hính cơ cầu
Gần nơi Đạo Đức, khẩn cầu nguyện chung
Bước theo đường Cả cho cùng
Kẻ sau, người trước thính tùng một Cha
6.- Thiêng Liêng điễn huệ Ngọc Tòa
Rọi cho người biết, đặng mà tĩnh tâm
Tầm ra Lý Thiệt không lầm
Ngàn năm một kiếp, diệu thâm Chơn truyền
7.- Do theo Luật Cả Thánh Hiền
Trước xa, sau mới thấy liền gần nhau
Ấy nhờ điễn huệ dạy trao
Vô Vi Nhi Trị người mau sửa người
8.- Nên kêu Đạo Lý cứu Đời
Đời cho biết Đạo, Ta Người trọn vui
Đó là buồm thuận, nước xuôi
Thuyền đưa rước Bạn, tới lui Ngọc Đài
9.- Sum vầy cảnh tịnh xinh thay
Xác tuy ở tục, Hồn thay khỏi trần
Cho hay ai phước, có phần
Là tu đúng thiệt, một chừng đừng sai
10.- Rõ ràng đẹp đẻ ngày nay
Là Long Hoa Hội, từ đây vững bền
Người đời muốn có tuổi tên
Trước lo Tu Niệm, là biên tiếng Lành
11.- Đó là giúp sức Hiếu Sanh
Hiếu sanh là tại lập thành nhờ chung
Đã hay Đạo Lý vô cùng
Song người muốn trọn, tại lòng mến thương
12.- Tranh đua chi cảnh Mộng trường
Rồi gây ác cảm, thấy thường sự nguy
Trời ban hột giống Tam Kỳ
Kỳ Ba Tam Tiểu, rõ chi bạc thau
13.- Vàng muời, ngọc quí giá cao
Là trong chỗ Thiệt, gìn trau sửa lòng
Học hành đục lóng, ra trong
Hạnh KhiêmTừ Nhượng, trọn Cung Kĩnh thành
14.- Đó là hòa thể Đạo Sanh
Đạo sinh Nhơn vật, nhứt Linh qui hồi
LONG HOA HỘI cả để đời
Đời coi rồi nghĩ, rõ Trời từ đây./.
—————————d&c—————————
Ngày 02 Tháng 8 Mậu Dần [ĐCL.36/62]
ĐƯỢC, con nghe Thầy dạy :
1.- Con chẳng rõ Tánh Tông Nguyên Lý
Thầy dạy cho xét Lý mà tầm
TÁNH Trời ban phú diệu thâm
TÔNG chưa từ thuở, giáng lâm hạ trần
2.- Sanh hóa hiệp, có phần, có phước
Người có Ta, có trước, sau dùng
Tánh Trời trong sạch là Không
Tông minh diệu Lý, Hóa Công vô hình
3.- Người với Vật có hình, có vóc
Bổn Tánh Tông thận độc trong nguồn
Cũng là Lý một, hòa hai
Chia ra hồn xác, hình trai, gái nầy
4.- TÔNG là dòng giống cũng đây
Lấy trong Lý thiệt, điều hay nghĩa nhằm
Đó là diệu diệu thâm thâm
Diệu thông thấy đặng thâm trầm xét suy
5.- PHẬT môn chuyên trọng yêu vì
ĐẠO DA nhờ đó, Vô Vi hiệp đồng
NHO truyền Trung Thứ vẫn thông
Lấy trong Tánh Thiện, chỉ Tông môn người
6.- Hiệp ba Trời, Đất với Người
Là trong yếu dụng, không rời Tánh Tông
Dầu cho Không Sắc, Sắc Không
Cũng là tại chỗ, Tánh đồng Tông qui
7.- Đạo thông Tam giáo, Tam kỳ
Tam Qui, Tam bửu; đồng về chỗ Tông
Đạo thành qui hiệp là Không
Trong Không mà Có, chỗ thông dạy truyền
8.- Gái, trai nào muốn trọn Hiền
Thì lo noi giữ, diệu truyền Tánh Tông
Đạo Trời tuy gọi minh mông
Con nào nhớ đặng, Tánh Tông thì gần
9.- Phận con coi đó biết chừng
Chừng Nhơn Sanh hiệp, với chừng Đạo thông
Dạy rành cho rõ Tánh Tông
Đặng con suy xét lập công vuông tròn./.
—————————d&c—————————
Ngày 17 Tháng 02 Annam 1939 [ĐCL.36/63]
1.- Nầy các trẻ hỡi nghe Thầy dặn
Dặn rồi con nhớ đặng ghi lòng
MẬU DẦN ĐẠI KIẾP phải thông
Nếu vương Đại Kiếp, khó trông Đại Thành
2.- Trong hai lẽ, phải đành một lẽ
Kiếp cùng Thành tự trẻ liệu lo
Kiếp đời nạn khổ lớn to
Thành chơn đạo lý, ấm no vô cùng
3.- Hai điều đó dặn chung rành rẻ
Phải hết lòng kiêng nễ cho thường
Chớ rằng trông cậy Thầy thương
Thầy thương, Thầy dạy; con cường tại con
4.- Phải xét lại, tuy còn lừa lọc
Bao nhiêu còn, rớt lọt bao nhiêu
Xét ra thấy rõ đủ điều
Đều do tại chỗ, đánh liều hại thân
5.- Mỗi con nào rõ sợ lần
Lần theo Chơn Lý, đặng gần nơi Ta
Còn trong mấy đứa kê cà
Thầy thương cho nó, ắt là chịu sai
6.- Tại vì không dứt trả, vay
Tại ham mùi tục, mới phai Đạo Mầu
Nghe qua biết ngán, biết sầu
Ngặt vì không nhớ, cho `lâu đặng làm
7.- Con đồng cả Nữ, cùng Nam
Có tin thì rán, dứt Tham đặng nhờ
Để sau rồi trách hỏng hờ
Nên Thầy dặn trước, đó là gọi thương
8.- Cãi lời thì chịu đã ưng
Chớ nên than thở, rồi ngăn cản đường
Đừng làm Thầy hết chỗ thương
Luật kia, án nọ; nếu vương thì đình
9.- Dặn chung nghe kỹ rồi nhìn
Nhìn sau, ngó trước phận mình thì hay
Đọc đi, đọc lại mỗi ngày
Rồi nghe trong đó, lỗi nầy tại ai./.
-THĂNG-
—————————d&c—————————
Ngày 15 Tháng 5 Annam 1939 (7 giờ tối) [ĐCL.36/65]
Nầy mỗi con có lòng trông cậy trong ngày Lễ Tam Tôn, đặng nghe cho rõ mùi Đạo Đức. Thiệt lòng Thầy quá thương cho những đứa đó; song cái muốn thì phải, mà trong việc muốn gần Thầy, gần Đạo thì sợ hao công, tốn của. Rồi cái trông, cái muốn đó nó có kết quả được không, thì tự lòng hỏi lại.
Nầy các con ôi! Kiếp đời tai biến, thói tục dập dồn; lớp mất tinh thần, lớp chôn vật chất, mà trong đó có đứa nào chịu xét mà chừa hay là còn đeo thêm nữa. Nếu còn đeo thêm, dầu có trông ngày Tam Tôn cũng là vô ích. Song Thầy là một Đấng Cha Lành không nỡ bỏ qua, nên phải hết lời than thở, phiền trách, khuyên răn; đặng sửa lần cái lòng dạ phàm phu, muốn mà không rành chỗ muốn. Tại vậy nên khó mà nên thân làm Người cho xứng đáng là hạng Tam Tài. Rồi hỏi lại chớ xứng đáng với cái chi đây. Thầy nói đó, mỗi đứa nào có vậy thì tự hỏi cho rành đi; coi cái hạng của mình đó nó đứng vào đâu, thì cứ đó làm đi; đừng có tưởng cho là người xứng đáng Tam Tài thì thành ra nói bướng.
Vậy Thầy cho một bài học, đặng để dành học chung cho thõa lòng vui trong đó.
Đ Ạ O :
1.- Học học, hành hành nói đủ
Hỏi ra Ngôi Chủ, không tường
Yếu hèn lo việc cự đương
Dại ngu mà chẳng tìm phương tập Hiền
2.- Lòng Trời Đất, chẳng riêng che chở
Tại người mê, tìm chỗ lỡ bề
Ngó cùng chỗ ngán thảm thê
Học không thành học, làm mê thêm nhiều
3.- Đời vì vậy mà tiêu, mà diệt
Đạo không rành chỗ quyết, nên lìa
Thờ Trời, lạy Phật sớm khuya
Chữ Tam Tôn Đại, người nghi bỏ người
4.- Tại vì vậy lòng Trời vui cảm
Nhìn trước, sau người giảm tiêu người
Thấy vầy gầy chỗ, dựng nơi
Đặng người coi rõ, sửa người cho yên
5.- Người không rõ Bổn Nguyên là đó
Là tại không chịu khó sưu tầm
Đạo Trời ra trọn mấy năm
Người ta chia rẻ, Đạo Tâm không rành
6.- Mỗi con nào có Chí Thành
Xét cho tới chỗ, nơi mình trọn vui
Thẹn thầm mấy lúc lôi thôi
Nhục vinh, lành dữ; chuyện rồi dỡ, hay
7.- Danh cao, tiếng tốt, cổ đầy
Hiện nay đi tới, chỗ nầy là vui
Phải chi trước rõ đặng mùi
Có đâu đến đỗi, lấp vùi trần ai
8.- Biết rồi vàng thiệt không phai
Tại chưa rõ thiệt, màu phai tại lầm
Chẳng tường Đạo Lý diệu thâm
Người gây ra khổ, giận thầm ích chi
9.- Hồi Tâm tĩnh ngộ qui kỳ
Rán ghi vào trọn, lần đi tới cùng
Một lời tĩnh ngộ dạy chung
Là chung trong Một Lý cùng đường xa
10.- Thân vào trọn nghĩa Người Ta
Người Ta thì chớ, bỏ qua Đạo Trời
Tam khai, Tôn chỉ, dựng Đời
Hòa trong ba Một, Dụng người Thể Tâm
11.- Mỗi con nghe đó nghĩ thầm
Thầm rồi thấy trọn, Tánh Tâm Mạng nầy
Hỏi rằng Ai dạy biết đây
Chừng đây mới rõ, biết Thầy Độc Tôn
12.- Trong ba ngoài thể Xác Hồn
Hồn nương nơi Lý, vong tồn hữu sanh
Đó là cũng chỗ mối manh
Đó là cơ Bí Mật Thành Tín Trung
13.- Mỗi con Nam, Nữ bước cùng
Bước theo một dấu, đường chung Cộng Hòa
Thoại tường Nhựt Nguyệt Tinh Ba
Hiệp khai Đời Đạo, kĩnh Cha, sợ Trời
14.- Có Thầy chỉ dạy các nơi
Mở mang đời thuận, tốt tươi Ngọc Tòa
Chẳng tranh, chẳng đấu gọi Hòa
Một câu nhường nhịn, lần xa tục đời
15.- Nhìn Ta rồi tỷ lại Người
Trong đây cũng phải, có Trời mới xong
Đó là chỉ nghĩa Tam Tôn
Học ra rồi thấy chỗ khôn, dại lầm
16.- Thấy là nhờ có chủ Tâm
Là ba hiệp Một, diệu thâm vô cùng
Cho bài để học hỏi chung
Hỏi đâu thấy đó, học thông rõ nhiều
17.- Con nào còn tánh Tự Kiêu
Ôi thôi ! là thảm khó dìu dắt ra
Tháng, ngày quanh quẩn lại, qua
Hết khôn rồi dại, xúi Ta hại Người./.
ĐƯỢC, bài nầy giao lại cho CA, đặng nó in ra cho Đạo học; cùng là gởi đi các Chủ Thánh thất coi, rồi chép ra cho Đạo học. Trong đó, CA viết thơ hỏi riêng các Chủ Thánh thất, mỗi khi đọc bài nầy có tủi hỗ với Thây, với Đạo, với người, với võ trụ hay không ? Đó là Thầy cậy nó hỏi dùm cho Thầy đó - Con chớ nên nghi ngại điều chi cả. -THĂNG-
—————————d&c—————————
V.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |