—————————d&c—————————
Ngày 25 Tháng 02 Kỷ Mão (1939) [ĐCL.36/26]
Nầy các con mỗi đứa có mặt tai giờ nầy, ráng nghe Thầy dạy đây đặng nhớ vào Tâm mà biết có Thầy ra cứu thế , nghe các con .
T H I :
Thầy ra cứu độ Đạo - Đời
Nếu ai sẳn kiếp, rõ Trời thì tuân
1.- Tuân nghe đặng sự mừng vui vẻ
Còn chẳng tuân, viện lẽ ắt lìa
Than thầm, trách trộm nọ kia
Tự nơi mình ỷ, người chia rẻ người
2.- Vì tại chẳng rõ Trời là Lý
Lý Hư Vô, dạy chỉ điều lành
Xác phàm ưa muốn cạnh tranh
Cầu xin Trời Phật, giựt giành, chở che
3.- Đời Đạo lắm về phe, về đảng
Có lòng tham cầu khẩn lợi quyền
Chẳng tường tội ác, thiện duyên
Chẳng thương chũng tộc, thấy liền sự nguy
4.- Trời lập Đạo Tam Kỳ cứu độ
Dụng huyền cơ dạy dỗ đủ điều
Tục phàm còn tánh trớ trêu
Mượn cơ, dùng bút; dệt thêu ra nhiều
5.- Sự thay đổi trưa chiều khó thấy
Và cơ quan phải quấy gạn lần
Chánh, Tà lấy đó mà cân
Rõ Tiên, rõ Phật, rõ Thần, Thánh, Ma
6.- Nay đã đúng Kỳ Ba lừa lọc
Nếu con nào lặn, mọc thì hư
Ngồi không chờ đợi Đại Từ
Xua mưu phá Đạo, mượn Tròi làm bia
7.- Còn có đứa sớm, khuya van vái
Cầu xin người bị hại, ta mừng
Tại vì chẳng rõ huệ ân
Tại không hiểu đặng, phước phần bình quân
8.- Người bị hại, ta mừng bao nỡ
Miệng vái thầm, chẳng hỗ lương tâm
Đạo Thầy dạy đã mấy năm
Một câu độc ác, tính thầm còn y
9.- Trong chỗ đó là khi Trời Phật
Tưởng cho Thầy bỏ Luật vì gian
Thành ra chẳng khỏi cái màn
Người Ta chẳng hiệp Thiên Đàng là đâu
10.- Chẳng rành đạo lý cao sâu
Lo bề ăn mặc, tóm thâu cuộc trần
Mỗi con nghe rõ xa, gần
Lời than thở dạy, khuyến trừng là đây
11.- Luật Trời Tạo Hóa vần xây
Tùy theo trong đục; vạy ngay. Ngu hiền
Đạo là phản bổn huờn nguyên
Người lo tính việc đảo điên Luân Hồi
12.- Kiếp thay, cuộc đổi tài Trời
Là tay Thầy định giúp lời truyền gieo
Rõ Trời xét phải thì theo
Là theo cơ Đạo, mến yêu thuận hòa
13.- Biết Trời xét phải thì theo
Mà sao lại dám, bày ra thói thù
Xưa nay việc đó quến rù
Đời hư, Đạo bế; bởi thù mà ra
14.- Tại vì chẳng chịu bỏ qua
Là quên Trời Phật, dạy Ta hiệp Người
Hiện nay lập Đạo cứu Đời
Nếu quen thói cũ, mỗi người đều xa
15.- Chớ rằng mượn tiệng một Cha
Một Cha mà nghịch, cãi Cha ai nhìn
Con nào rõ đặng thì tin
Con nào chưa rõ, đừng khinh hại thầm
16.- Phải lo đạo lý phăng tầm
Xét qua, ngó lại chỗ nhằm gần đây
Dặn chung cho một bài nầy
Thầy ra cứu độ, thuở ngày Long Hoa
17.- Nối truyền Đạo Đức gần xa
Cỗ kim diệu lý, chỉ ra không lầm
Rõ Trời cảm ứng vào Tâm
Lời ngay, lẽ thiệt thậm thâm vô cùng
Thuận hòa vui đẹp nhờ chung
Nghịch đâu tội đó, khó trông khẩn cầu./.
—————————d&c—————————
Ngày 23 Tháng 3 Annam 1939 [ĐCL.36/29]
Nầy các con Nam, Nữ đứa nào quyết theo Thầy mà lo học hành, đặng lo bề Tu Tâm Dưỡng Tánh, tránh khỏi Luân hồi, thì hãy ráng nghe lời Thầy dạy đây mà làm theo. Vậy mới gọi là con thão, nghe các con.
T H I :
1.- Con thão thuận Cha vui lòng đẹp
Vì tự tâm lo dẹp thói tà
Đó là phải mặt gần Cha
Đó là Đạo quí, gần xa gọi lành
2.- Trong mỗi đứa tự mình suy nghĩ
Vậy là nên hay để nhạo cười
Xét rồi thấy rõ các nơi
Đây là Chơn Lý, đó thời thể nao
3.- Mỗi đứa thấy khác nhau vì đó
Đó tại vì không rõ, không tường
Cũng vì còn dạ oan ương
Là trong không quyết, sự thương cho phù
4.- Uổng mang tiếng người Tu là vậy
Vậy mà chưa rõ vậy lo chừa
Lời Thầy răn dạy chẳng ưa
Muội mê, lùa bợ; đỏng đưa vui lòng
5.- Uổng là uổng cái công khổ hạnh
Khổ không nhằm, lấy mạnh làm oai
Tu chưa rõ Đạo, khoe tài
Thần thông, biến hóa học hoài còn mê
6.- Thầy nhìn thấy nhiều bề thê thảm
Để lời khuyên ứng cảm đặng ngừa
Mưu thầm, kế độc dây dưa
Khó nghe lời phải, là chưa trọn người
7.- Người chưa trọn gần Trời sao được
Không được gần tội, phước nào hay
Quẩn quanh, qua lại tháng ngày
Tới lui thì cũng chỗ nầy vào ra
8.- Bầy con cả về Cha thì ít
Mãn cạnh tranh ngỗ nghịch quên Trời
Đứa hiền, đứa dữ hai nơi
Gần nhau kích bác, xa thời rẻ chia
9.- Mỗi con rõ đường đi, nẽo bước
Bước theo Thầy đừng ngược, đừng quanh
Học đâu hiểu đó cho rành
Làm xong phận sự thì mình đặng an
10.- Đó là tránh khỏi gian nan
Đó là vui đẹp, giàu sang một mình
Giàu Đạo, giàu Đức, giàu Tin
Tấm thân lành tốt, Thần kinh, quỉ tùng
11.- Mỗi con nào biết đặng dùng
Dùng gương rọi thấu, nẽo cùng đường quanh
Đặng cho đứa khác thấy rành
Hồi tâm hướng thiện, tại nhìn điều hay
12.- Đã cho thão thuận vui vầy
Mà trong thão thuận, phải bày thỉ chung
Đặng nghe rõ đặng qui tùng
Nếu con nào chẳng chịu dùng thì sai
13.- Sai thì phải lụy trần ai
Ai bi trần khổ, gái trai chịu đồng
Nghe lời tu niệm thì không
Theo đường tội lỗi, rủ đông, quến nhiều
14.- Thấy quyền, thấy lợi thì theo
Theo thời chịu đọa, vì yêu mến lầm
Đổ thừa cho tại vì Tâm
Mà quên mình muốn, mình ham phận mình
15.- Tâm không mến việc hữu hình
Là Tâm trí huệ, cứ gìn lòng nhơn
Chẳng ưa, chẳng luyến giận hờn
Mới là Tâm Tỉnh, lánh đường muội mê
16.- Mỗi con nghe rõ mọi bề
Cần chuyên cho trọn, thì về Cựu ngôi
Dạy cho lớn nhỏ biết rồi
Thảnh thơi lại với Luân hồi cũng đây
17.- Đây tin làm trọn lời Thầy
Đây là Phước Lộc, quả dày, công cao
Đó là tại chỗ không nao
Quyết tu thì định, trước sau cũng thành
18.- LUÂN HỒi là tại hữu sanh
Là sanh ác cảm, cành nanh chuyên quyền
Đó là sanh thế đảo điên
Sanh ra nhiều chuyện, phần riêng buộc ràng
19.- Lỡ rồi khó nỗi thở than
Nói ra thì thẹn, chịu mang thì buồn
Dập dồn hết hố, tới truông
Cũng đây mà khác sự buồn, vui riêng
20.- Đạo khai chỉ dạy Chơn truyền
Lòng ưa giả mộng oan khiên hại thầm
Cơ Trời vận chuyển u thâm
Người tu không trọn, khó tầm khó phăng
21.- Đánh liều nào kể kiếp căn
Tới đâu hay đó, lộn lăn theo chìu
Chẳng thương thân nỡ đánh liều
Sống mai chẳng rõ, thác chiều nào hay
22.- Chuyển Luân Hồi chịu đọa đày
Đó là ăn ở theo ngày, tháng, năm
Hỏi sao chẳng biết hỗ thầm
Chẳng ghê đày đọa, lại tầm đi theo
Lớn than, nhỏ khóc dập diều
Thấy lo tránh trước, gọi điều bảo thân./.
-THĂNG-
—————————d&c—————————
Ngày 7 Tháng 11 Năm Mậu Dần (1938)[ĐCL.36/32]
Nầy các con Nam, Nữ nghe Thầy hỏi đây đặng tự xét mình lấy, coi vậy phải hay là không, nghe các con.
T H I :
1.- Đạo Thầy mở mười ba năm chẳn
Dạy các con dứt đảng, phe quyền
Hoặc là bàn cãi ý riêng
Tại sao không bớt, còn nguyên lại nhiều
2.- Có phải tại vì kiêu, vì thái
Hay là lo mặt, trái khi Thầy
Chẳng tin Thầy ngự tại đây
Tưởng thầm trong đó, là ai đặt điều
3.- Dầu cho có đặt điều đi nữa
Cũng phải ngăn, phải sửa tật phàm
Hỏi chung cả Nữ, cùng Nam
Đứa nào đặt được cùng làm cho y
4.- Thầy khuyên bớt sự nghi vô lý
Mà quên mình tự ỷ không chừa
Ở đời kiêu thái ai ưa
Vào nơi đạo đức, sao vừa lòng Cha
5.- Trong mỗi đứa xét ra từ tiếng
Mình hại mình rõ chuyện nên, hư
Đạo Cha nghiêm đức hạnh từ
Làm con như thế, ai trừ lỗi cho
6.- Lại còn thói so đo công quả
Tính ngày giờ, định giá ít nhiều
Chẳng rành tội dĩ công tiêu
Mãn tranh hơn thiệt, làm theo tục đời
7.- Đứa nào sớm rõ Trời cứu thế
Thì phải lo đừng để chống kình
Lo chung là tự cứu mình
Đứa công, đứa của; phải gìn sự Chơn
8.- Nếu làm Phước, kể ơn ai chứng
Nếu học hành chẳng thuận ai khen
Đó là màu sắc trắng, đen
Đó là so sánh đảo điên cho rầy
9.- Thầy dặn một lời nầy rán nhớ
Tội nhiều năm một thuở trả lần
Mỗi ngày mỗi xét, mỗi phân
Phần lo xác thịt, một phần lo Tu
10.- Cả hai lẽ, dầu ngu, dầu trí
Hễ muốn tu thì nghĩ chuyện đời
Định phần có chỗ, có nơi
Xác lo nợ Nước, Hồn thời lo tu
11.- Thầy khêu đuốc, phá mù mê muội
Là dạy chung lánh bụi hồng trần
Đó là thân biết xét thân
Sống nương cõi tạm, thác gần Phật, Tiên
12.- Đứa nào rõ Nhãn tiền quả báo
Đứa nào thông mộng ảo cung tường
Ngùi ngùi thấy cảnh tang thương
Rõ Thầy vì đó, lập Trường dạy tu
13.- Rõ được vậy dầu Ngu, cũng Trí
Làm không xong đổi Lý ra Quyền
Con bầy khôn, dại liên miên
Thấp cao, trồi sụt; dạy khuyên hết lời
14.- Đã nói Đạo của Trời gầy dựng
Mình là tu không thuận theo Trời
Đọc thường tu giởn, tu chơi
Tại sao bổn phận, với lời không in
15.- Mỗi con nào biết hỗ mình
Thì nghe lời dặn, cứ nhìn đừng quên
Ơn Cha, nghĩa Mẹ muốn đền
Thì lo tu thiệt, cho bền lòng tin
16.- Việc chi mình phải thiệt mình
Đã khoe lời nói tội tình là đây
Đã cho còn một kỳ nầy
Dễ dui, lười biếng; đọa đày ai mang
17.- Trước sau Thầy hỏi rõ ràng
Con nào tự hối, vén màn Người Ta
Thấy gần tại đó chẳng xa
Còn xa là tại, Cái Ta, Cái Người
18.- Đừng cho đến đỗi kêu Trời
Nhớ coi ngày trước, có Trời dạy không ?
Từ Bi Bác Ái thương đồng
Ngặt trong chỗ nghịch, Luật công không Trời
19.- Phân bì chi lũ nhàn cư
Đã hư một đứa, còn đưa theo nhiều
Các con nghe rõ mọi điều
Tự tâm định xét, đặng dìu dắt nhau./.
-THĂNG-
—————————d&c—————————
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |