Ngày 1 Tháng 3 Annam Năm Kỷ Mão [ĐCL.36/50]
Nầy các con Nam, Nữ mỗi đứa ráng nghe Thầy hỏi đây, rồi tự mình hỏi lại mình thì rõ điều hư, thiệt, nghe các con.
1.- Mỗi đứa nói cơ cầu húng hính
Có đứa nào lâm bịnh đó chưa ?
Có rồi thì ráng nhớ chừa
Còn chưa thì bớt sự lừa đảo riêng
2.- Hễ muốn trọn phận Hiền thì phải
Phải siêng năng làm phải cho tròn
Cho tròn vậy mới phải con
Phải con là chẳng tiếc công với Thầy
3.- Trong mỗi đứa hằng ngày hay đọc
Đọc không làm hỏi đọc làm chi?
Hỏi ra có bổ ích gì
Hay là mượn học, đặng ghi công nhiều
4.- Đây Thầy chỉ trưa chiều húng hính
Là chỗ lo, chỗ tính chuyện xằng
Đứa thì lo cản, lo ngăn
Mà quên mình chẳng, cản ngăn nơi mình
5.- CƠ mưu sự dục, tình còn luyến
CẦU danh hư sanh chuyện bất hòa
HÚNG là tự thị kiêu sa
HÍNH nghe chuyện nhọc, bỏ qua không làm
6.- Vì chẳng dứt mộ Tam, triêu tứ
Tại vầy nên Trung thứ không rành
Đứng vào trong hạng Chúng sanh
Mà không chịu xét, chỗ sanh là gì
7.- Sanh thì phải trí tri cách vật
Sanh là chừa cơ mật cầu may
Sanh sanh Hóa hóa tại tài
Tài hay giúp Đạo, mỗi ngày đừng quên
8.- Thầy thường nói con nên, thì ít
Sao mỗi con chẳng chút hỗ thầm
Đạo là quí tại Lương tâm
Lương Tâm là chỗ, nghe nhằm điều hay
9.- Đứa nào quyết theo Thầy thì sợ
Sợ đặng lo trả nợ cho rồi
Cơ Cầu Húng Hính thả trôi
Nợ không trả đặng, Luân hồi còn đeo
10.- Trời răn, Phật dạy đủ điều
Có nghe, có thấy; làm theo không làm
Đã đành tội lỗi phải cam
Thầy khuyên đừng trách, đừng đam dạ buồn
11.- Linh Hồn trong một tấc vuông
Xác ưa lười biếng, nhằm khuôn mẫu nào ?
Khôn lanh, ngu dại, nghèo giàu
Mà không trọn thiệt, làm sao nên người
12.- Đã làm còn tính giởn chơi
Hỏi con nào vậy, sợ Trời hay không?
Mình không trọn thiệt tấc lòng
Mình sao không thạo, lại còn trách ai
13.- Nhớ lời Thầy hỏi ngày nay
Ngày nay sắp tới, đừng ai vướng vào
Ích chi Húng Hính Cơ Cầu
Làm cho mang hại, có đầu không đuôi
14.- Đứa hiền, đứa thuận thì vui
Đứa ngoa xảo trá, nghe rồi lại chê
Thảm cho bề chẳng trọn bề
Mình không xong Đạo, Đời chê nhạo cười
15.- Cũng là có tánh lã lơi
Cho nên chẳng biết, hỗ ngươi là gì
Chẳng rành chữ Thị, chữ Phi
Cho nên lầm lủi, chịu đi đến cùng
Con nào rõ đặng thuận chung
Thầy khuyên thức tĩnh, đặng dùng dạy nhau./.
-THĂNG-
—————————d&c—————————
Ngày 3 Tháng 5 Annam 1939 [ĐCL.36/52]
Nầy các con nghe Thầy dặn:
1.- Thầy nay nói cạn lời cho trẻ
Có dễ chi bắt bẻ Đạo Thầy
Tam Tôn Thầy lập tại đây
Đó là vận hội chuyển xây cơ mầu
2.- Tu lo kể chậm, mau không xét
Tại vậy nên khó biết Đạo thành
Mãn đời còn lộn, còn quanh
Chạy ra không khỏi, vòng tranh cạnh nầy.
3.- Đã mộ Đạo, thờ Thầy Chơn Lý
Mà Tâm còn giả mỵ, hồ nghi
Khó trông, khó đợi, trù trì
Bước lui, bước tới; đường đi chưa rành
4.- Mình chẳng chịu, hỏi mình cho quyết
Tu thiệt hành, cái Thiệt ra sao ?
Hỏi đi, hỏi lại lẽ nào
Thì trong chỗ đó, sẽ trao đủ lời
5.- Hỏi rồi xét, làm Người sao khó
Khó, dễ là tại đó mà ra
Đã cho ai cũng Thầy nhà
Mà không chịu hỏi, hỏi ma dọc đường
6.- Lại còn có đứa cường không kể
Chê Đạo Trời dụng thể làm oai
Trước, sau cũng chẳng lâu dài
Có ngang, có dọc; thấy hoài không sai
7.- Đây Thầy dặn cả gái, trai
Ngó theo đường Đạo, ngày nay cho tường
Lập cơ qui nhứt Định Tường
Bền gan, vững dạ, kính nhường trọn Tin
8.- Lập nên mình để nuôi mình
Lã lơi, lười biếng rồi Tin chỗ nào ?
Biết thân là Đạo, mới vào
Vào nghe Thầy dạy, ngỏ hầu làm theo
9.- Rán nương nhau đặng ít, nhiều
Đó là mỗi đứa, tùy theo sức mình
Mỗi ngày hằng mỗi đọc kinh
Thầy ôi ! con dại trọn tin nơi Thầy
10.- Động lòng Thầy giáng ngự đây
Thì trong mỗi đứa, tới đây cho thường
Đổi thay trong chỗ bước đường
Gần xa, mau chậm, phải thường vãng lai
11.- Sum vầy có gái, cùng trai
Công phu, công quả; phận ai nấy làm
Sang hèn miễn Đạo biết ham
Hễ ham làm Đạo, bớt tham đàng Đời
12.- Con nào được vậy thảnh thơi
Vì trong cơ Đạo, cứu Đời là đây
Chung lo gầy dựng chỗ nầy
Nầy trong Lý Thiệt, có Thầy dạy cho
13.- Mến đời vùi lấp bụi tro
Các con tưởng vậy, là cho phĩ nguyền
Chẳng dè ràng buộc oan khiên
Trả vay, giành giựt, đảo điên nhọc lòng
14.- Cuối cùng chẳng việc nào xong
Vùi thân lao lực, uổng công cho mình
Cũng vì chen, lấn Nhục, Vinh.
Mà quên cái khổ buộc mình về sau
15.- Đêm rồi ngày lụn, tháng mau
Mỗi con ngó lại, tuổi cao, thân già
Sang hèn, vinh nhục đã qua.
Tinh thần khô héo, đó là bởi đâu ?
16.- Nghĩ suy lại ngán, lại sầu
Mà quên gây cuộc, ban đầu tại ai ?
Lập đời Thượng Cỗ từ đây
Dạy con lớn, nhỏ bài nầy rán ghi
17.- Có duyên gặp Hội Tam Kỳ
Ráng buông đời tục, đặng qui theo Thầy
Khôn mà giả dại là hay
Hay là tránh đặng, nạn tai theo mình./.
—————————d&c—————————
Ngày 29 Tháng 2 Annam 1939 [ĐCL.36/55]
Nầy các con nghe Thầy hỏi :
1.- Mỗi con nào quyết theo Thầy
Theo Thầy học Đạo, theo Thầy cầu danh
Xét đi, xét lại cho rành
Cầu danh, học đạo; cứu mình hay hư
2.- Chỗ học đạo thì ưa vui vẻ
Chỗ cầu danh thì kẻ tôn sùng
Hai điều nầy khó ở chung
Kẻ chơn, người mỵ, có tùng thiện đâu
3.- Đạo tại vậy mà lâu, mà trễ
Người không quen nên hệ xiết bao
Tranh giành tu niệm lao xao
Cầu danh, học đạo; đua nhau chống kình
4.- Người Học Đạo thì tin theo Lý
Đứa Cầu Danh hiệp ý, so quyền
Mỗi ngày hằng mỗi tính riêng
Lo sao mình đặng, mối giềng gồm thâu
5.- Một là muốn kẻ đầu, người lụy
Hai là đem chuyện sỉ nhục người
Chẳng màng Người tốt, Ta tươi
Cứ lo tìm kiếm, móc bươi cho nhiều
6.- Kẻ học đạo, chịu nhiều cay đắng
Dầu khó khăn cũng ráng dò lần
Quyết làm cho trọn Tân Dân
Không ham quyền lợi, chẳng phân nghèo giàu
7.- Quyết là quyết mình sao đắc quả
Lo là lo khỏi đọa Luân hồi
Tại vầy cực nhọc chẳng thôi
Là Tâm biết Một, đời noi trọn đời
8.- Hỏi sơ chỉ cạn ít lời
Mỗi con nào tĩnh, Đạo Đời thì ngăn
Rõ rồi khỏi thở, khỏi than
Cầu danh thì phải chịu mang danh nhiều
9.- DANH là tật đố, với kiêu
Danh người phá Đạo, đã nêu lâu dài
Tu chung một Đạo Cao Đài
CẦU DANH với HỌC, từ rày khác xa
10.- Đó là lừa lọc để ra
Có nơi, có chỗ; gọi là thưởng răn
Thưởng cho người mến Đạo hằng
Hằng lo sửa nết, việc xằng chẳng ưa
11.- Răn trừng cho bọn đỏng đưa
Dễ ngươi, kình chống; tội xưa thêm dồn
Cả hai dồn dập Đại Đồng
Hành thân chịu khổ, đến cùng đời xem
12.- Con nào lòng dạ cẩn nghiêm
Thấy đâu sợ đó, để tìm đường ngay
Đã đành thời cuộc đổi thay
Song trong thưởng, phạt; chẳng ngoài lẽ công
13.- Phần nhiều chưa đặng suốt thông
Còn mê, còn vọng; tiếc công, so tài
Kể công mà chẳng trọn ngày
Đó là chẳng thiệt, với Thầy nơi trong
14.- So tài mà Đạo chẳng thông
Tài khôn, tài xảo; rũ đông cậy tài
Vọng Tâm Thầy đã răn hoài
Muội mê rồi trở, nói Thầy hại con
15.- Tại vầy lòng dạ thon von
Thảm cho Nhơn Loại dò đon không nhằm
Đọa đày thì biết khổ tâm
Ngặt sao Thầy dạy, tu Tâm lại buồn
16.- Hoặc là tích đức, tu nhơn
Dạy đâu bỏ đó, chẳng tuân phần nhiều
Thương con hết sức dắt dìu
Lòng ưa ngỗ nghịch, Thiên Điếu nào dung
17.- Mỗi con nào xét cho cùng
Mới hay tội, phước tại lòng gây ra
Khác nào như Phật với Ma
Tại Tâm chẳng định, thành ra hai đường
Dặn chung mỗi trẻ cho tường
Từ đây khuyên bớt tật lường kể công./.
-THĂNG-
—————————d&c—————————
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |