71 |
C h ư ơ n g 0 2 : B è o D ạ t M â y T r ô i
- 'Chuyện thề bồi kiếp này coi như không thực hiện được. Dù đến
kiếp sau em cũng sẽ không quên được lời thề nguyền ở kiếp này. Sẽ
xin làm con trâu, con ngựa kéo cày, chở đồ cho chàng để đền bù cái
nợ mắc chàng trong kiếp này.' Câu này có mang ảnh hưởng thuyết
Luân Hồi của Phật giáo.
'Nợ tình chưa trả cho ai,
'Khối tình thác xuống tuyền đài chưa tan!'
Tình là một cái nợ. Chưa trả thì vẫn mắc. Khối nợ sẽ không tiêu mà
phải đem theo xuống âm phủ. Như chuyện chàng Trương Chi. Đem
chôn, da thịt nát hết rồi mà nội kết vẫn còn một khối.
Nỗi riêng riêng những bàn hoàn,
Dầu chong trắng đĩa lệ tràn thấm khăn.
Cứ suy nghĩ quanh quẩn, băn khoan lo lắng (bàn hoàn). Lưu luyến
quấn quít, không buông tư tưởng đó ra được. Chong đèn khóc cả
đêm.
Thúy Vân chợt tỉnh giấc xuân,
Dưới đèn ghé đến ân cần hỏi han.
Cô Thúy Vân này vô tâm lắm! Chị bán mình, sắp đi xa. Cô làm việc cả
ngày nên mệt ngủ như chết. Chị khóc nức nở quá thành ra cô cũng
phải thức dậy. Đây là bốn câu của cô em gái:
'Cơ trời dâu bể đa đoan,
'Một nhà để chị riêng oan một mình.
'Cớ chi ngồi nhẫn tàn canh
'Nỗi riêng còn mắc mối tình chi đây?'
Cô nàng đã đoán ra được có cái gì ẩn giấu bên trong. Thúy Kiều òa ra
khóc, nói sự thật cho Thúy Vân:
Rằng: 'Lòng đương thổn thức đầy,
'Tơ duyên còn vướng mối này chưa xong.
'Hở môi ra cũng thẹn thùng,
'Để lòng thì phụ tấm lòng với ai!
72 |
C h ư ơ n g 0 2 : B è o D ạ t M â y T r ô i
Nói ra thì mắc cỡ. Chuyện này là chuyện rất thiêng liêng trong trái
tim. Bị buộc phải nói cho người thứ hai nghe thì rất khó chịu. Mà
không nói thì thành ra phụ bạc.
'Cậy em em có chịu lời,
'Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa.
'Giữa đường đứt gánh tương tư,
'Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em.
Keo loan (loan giao) là một thứ keo để nối dây cung lại. Người ta
dùng diễn tích này để nói tình xưa nghĩa cũ đã gián đoạn mà còn nối
lại được. Mối tình của Thúy Kiều và Kim Trọng đã tan rồi, nhưng vẫn
có cơ hội để gắn lại nếu Thúy Vân chấp nhận thay thế cho Kiều.
'Kể từ khi gặp chàng Kim,
'Khi ngày quạt ước khi đêm chén thề.
'Sự đâu sóng gió bất kỳ,
'Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai.
Ngày xuân em hãy còn dài.
'Xót tình máu mủ thay lời nước non.
'Chị dầu thịt nát xương mòn,
'Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây.
Kiều nói hết sự thật cho em gái và nhờ em thay mình làm hạnh phúc
cho chàng Kim. Được như vậy thì dù phải chết, Kiều cũng có hạnh
phúc. Đó là yêu cầu của Thúy Kiều. Tôi có một câu hỏi đặt ra trong
đầu là: Chàng Kim có chịu không? - Kiều đưa những kỷ vật của hai
người cho Thúy Vân và tưởng tượng ra cảnh Kim Trọng và Thúy Vân
sum họp sau này:
'Chiếc thoa với bức tờ mây,
'Duyên này thì giữ vật này của chung.
' Dù em nên vợ nên chồng,
'Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên.
'Mất người còn chút của tin,
'Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa.
'Mai sau dù có bao giờ,
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |