70 |
C h ư ơ n g 0 2 : B è o D ạ t M â y T r ô i
ta mua, rồi can ngăn cha già đừng tự tử, Kiều đã xử sự một cách rất
xuất sắc với tư cách của người chị cả. Trong suốt thời gian đó, những
đau khổ của Kiều không được nói tới. Khi công việc đã xong, mọi
người đã đi ngủ thì Kiều còn thức và quay lại cuốn phim đau khổ
trong lòng mình:
Việc nhà đã tạm thong dong,
Tinh kỳ giục giã đã mong độ về.
[64]
Một mình nàng ngọn đèn khuya,
Áo dầm giọt lệ tóc se mái sầu:
'Phận dầu dầu vậy cũng dầu
'Xót lòng đeo đẳng bây lâu một lời!
'Công trình kể xiết mấy mươi,
'Vì ta khắn khít cho người dở dang.
Đây là nỗi đau khổ đầu của Thúy Kiều. 'Nếu mình chưa hứa hẹn gì
hết thì đã đỡ cho chàng Kim biết mấy. Vì mình đã hứa hẹn đã thề bồi
nên bây giờ chàng Kim phải dở dang.' Kiều không nghĩ tới sự đau
khổ của mình mà chỉ nghĩ đến sự đau khổ của người yêu.
Thề hoa chưa ráo chén vàng,
'Lỗi thề thôi đã phụ phàng với hoa!
'Trời Liêu non nước bao xa
'Nghĩ đâu rẽ cửa tan nhà tự tôi!
- 'Ở Liêu Dương giờ đây anh có biết người chịu trách nhiệm làm chia
rẽ, tan nát cuộc nhân duyên của hai ta là em không?' Đây là luân lý Á
Đông, khi hai bên đã chấp nhận, thề thốt rồi thì coi như hai người
thuộc về nhau. Coi như đã có gia đình rồi, đã có nhà có cửa rồi. Cái
nhà cái cửa đó nằm trong lòng mình.
'Biết bao duyên nợ thề bồi,
'Kiếp này thôi thế thì thôi còn gì?
'Tái sinh chưa dứt hương thề,
'Làm thân trâu ngựa đền nghì trúc mai.