69 |
C h ư ơ n g 0 2 : B è o D ạ t M â y T r ô i
'Cũng đừng tính quẩn lo quanh,
'Tan nhà là một thiệt mình là hai.!
- 'Con chỉ là một đứa con gái thôi. Chưa làm được chút gì để đền ơn
sinh thành của cha mẹ. Cha ngày một lớn tuổi mà phải gánh vác cho
cả gia đình. Có cha đó thì mọi người đều đứng vững. Nếu cha không
chịu dứt khoát để con bán mình mà cứ liều thân thì cơn mưa gió này
sẽ làm tan nát hết cả gia đình. Thà một mình con chịu, hoa có tàn
nhưng trên cây lá vẫn còn xanh, mẹ và các em con vẫn được an toàn.
Cứ nói như ngày xưa cha mẹ sinh ra nuôi không được, chết từ nhỏ,
cho đỡ khổ. Nếu cha cứ nghĩ quanh quẩn thì nhà mình sẽ tan nát mà
thân cha sẽ thiệt thòi.'
Phải lời ông cũng êm tai,
Nhìn nhau giọt ngắn giọt dài ngổn ngang.
Người cha nghe nói phải chấp nhận sự thật. Biết liều mình thì cả vợ
lẫn con đều tan nát hết cho nên ông phải cố gắng.
Mái ngoài họ Mã vừa sang,
Tờ hoa đã ký cân vàng mới trao.
Trăng già độc địa làm sao?
Cầm dây chẳng lựa buộc vào tự nhiên!
Họ Chung ra sức giúp vì,
Lễ tâm đã đặt tụng kỳ cũng xong.
Lễ tâm là tiền của đặt trên mâm khi tới quan. Lễ nhỏ thì vài bình trà,
một chai rượu. Lễ này thì phải có ba trăm lượng vàng. Những câu này
tố cáo sự tham nhũng của xã hội thời bấy giờ. Truyện Kiều không chỉ
nói tới những sự thực tâm lý, tình cảm mà còn nói về sự thực của xã
hội.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: