Thơ
NGẬM NGÙI
Cõi Vô Tình
Anh quyển sách mở vào trang thiên mệnh
Tội cho em chìm đắm bước an bài
Cõi vô tình hương thoảng mộng đời em
Mãi đắm đuối, lạc sông ngân đẫm lệ...
Lối đi nào, còn lại bóng mù khơi
Trong phút chốc đã nâu sòng cõi lụy
Đời xuân phai theo hỉ nộ vô thường
Ngộ phút giây với tấc lòng độ lượng.
Đêm nghe tâm thoáng hiện đóa sen hồng
Huyễn Mộng
Ta mãi chờ ai?
Trong sắc tím mơ màng,
bên bóng chiều nhạt phai.
Trên bãi cát dã tràng,
xây hoài mộng tương lai.
Trùng trùng ngàn sóng vỗ
cuốn mộng vào hư vô.
Ta mãi tìm ai?
Trong những buổi ban mai,
và đêm dài tăm tối.
Bên dòng đời vội trôi
xuôi về trăm nghìn lối.
Ôi! Huyễn mộng vô thường
sao lòng cứ vấn vương...
Uẩn Khúc
Ngày đi,
đêm tới,
sầu rơi!
Nghe trong ấm ức,
mộng đời vỡ tan.
Hoang liêu,
ngày tháng thu tàn.
Buồn nghe quạ thét trên hàng phong thưa
Tìm trong ký ức
ta, xưa.
Bao năm,
chỉ thấy,
gió, mưa
ngập hồn.
Dốc đời trơn,
bước mất, còn.
Chân chùn,
hụt hẫng,
gót mòn
lãng phiêu.
Dòng người tất bật,
muôn chiều
Riêng ta,
lả bước,
bóng xiêu bên đường.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |