THẢO LUẬN
Ca nầy không phân biệt rõ ràng giữa nhức đầu thường và bệnh migraine (đau
nửa đầu). Nhức đầu thường thì hay xuất hiện vào cuối ngày, bắt đầu vùng cổ và
chẫm, bớt khi uống thuốc giảm đau thông thường như naproxen. Nhức đầu kiểu
migraine thì thường sợ sáng và tiếng ồn, dễ chịu hơn khi nằm trong phòng tối
và yên tĩnh. Migrain thường là đau nửa đầu hơn là 2 bên trán, giảm đau với
nhóm thuốc triptan hơn là nhóm NSĂÌD. Người bệnh nầy có thể có kết hợp cả 2
thứ. Cô ta cũng có thể bị hội chứng “dội ngược” đau đầu nhiều hơn do dùng quá
nhiều thuốc giảm đau, gọi là rebound headache. Theo tiêu chuẩn chẩn đoán
của Hội Nhức đầu Quốc tế về nhức đầu gây ra do thuốc:
Nhức đầu hơn 15 ngày/tháng.
Sử dụng nhiều và đều đặn một hay nhiều thuốc nhức đầu trong 3 tháng
liên tục mà các thuốc nầy đáng lý hạn chế chỉ dùng khi lên cơn nhức mà
thôi.
Nhức đầu ngày càng nặng hơn với thuốc uống.
40
Điều trị ca bệnh trên là ngưng thuốc, thay thế bằng các loại điều trị khác. Vì các
thuốc trị nhức đầu có nhiều cơ chế khác nhau, nên cách giải quyết đến nay vẫn
chưa thống nhất. Những điểm chung là:
Giải độc bằng cách ngưng thuốc làm cho người bệnh có các phản ứng
ngưng thuốc (withdrawal symptoms) từ 2 ngày đến 2 tuần, tùy theo thuốc
và theo từng người bệnh.
Hổ trợ người bệnh trong lúc giải độc thuốc giảm đau bằng cách biện pháp
hành vi học, tâm lý, môi trường v.v giống như cai nghiện. Có thể phải dùng
thuốc khác có chọn lọc, hay dùng giả dược.
Sau khi giải độc, duy trì sự bớt dùng thuốc.
Chú thích: Đây là cách hoạt động của các trung tâm cai nghiện. Họ công bố đạt
nhiều kết quả tốt. Riêng tôi thì hoàn toàn chưa có trải nghiệm về cách điều trị nầy.
CÁC LỜI KHUYÊN
1. Trình bệnh bắt đầu bằng bệnh sử thật sự của lý do nhập viện, không phải
bệnh sử từ lúc nhập viện, theo thứ tự thời gian. Sắp xếp các dấu hiệu
dương tính và âm tính theo cách làm nổi bật các yếu tố đi đến chẩn đoán.
2. Học thuộc và nhớ tập hợp của các dấu dương tính đặc trung cho một bệnh,
và đưa các dấu nầy vào trình bệnh, tạo tiền đề cho chẩn đoán.
3. Lập danh sách các dấu âm tính làm loại suy cho chẩn đoán phân biệt.
4. Lắng nghe người khác nói về cách chẩn đoán và chẩn đoán phân biệt của
họ, dựa trên các dấu dương tính và âm tính, để học hỏi.
5. Tham gia vào bàn luận bằng cách lật đi lật lại các dấu hiệu dương tính và
âm tính cho từng bệnh. Đây là cách học hay nhất để tạo phản xạ định bệnh.
6. Xem càng nhiều ca bệnh càng tốt để thấy các biến thiên của một bệnh. Ca
bệnh điển hình thường hiếm hơn ca không điển hình. Kỹ năng chẩn đoán
học được từ tập hợp các ca bệnh không điển hình đó.
41
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |