E, “The Church Age of Laodicea


Ta biết công việc của các ngươi... các ngươi không lạnh cũng không nóng: Ước gì ngươi lạnh hoặc nóng thì hay



tải về 367.78 Kb.
trang3/5
Chuyển đổi dữ liệu15.08.2016
Kích367.78 Kb.
#20243
1   2   3   4   5

Ta biết công việc của các ngươi... các ngươi không lạnh cũng không nóng: Ước gì ngươi lạnh hoặc nóng thì hay.

Vậy, vì các ngươi hâm hẩm... không lạnh cũng không nóng, nên Ta sẽ nhả các ngươi ra khỏi miệng Ta.

Ngài Phán, “Ta ước gì các ngươi hoặc là lạnh hoặc là nóng. Bởi vì các ngươi không -- Ta phải tống các ngươi đi, chỉ thế thôi, nhả sạch các ngươi ra khỏi miệng Ta.”



135 Giờ đây, họ có nhiều tiền bạc, họ có những tòa nhà vĩ đại, họ có những thứ vĩ đại đang diễn ra nhưng họ không có hơi ấm của Đức Thánh Linh. Ồ, họ có một cỗ máy -- một chế độ. Ồ. Họ có một Giáo hội liên hiệp cùng với nhau. Các bạn ơi, họ có những tòa nhà lớn nhất chưa từng có, các thứ đang diễn ra, nhưng không có Đức Thánh Linh. Thấy không? Đó là những gì Đức Chúa Trời gởi cho Hội thánh, Đức Thánh Linh.

Khi chúng ta tiếp tục câu 16 này...

Họ có mọi ban ngành. “Ồ, chúng ta có một hệ thống vĩ đại của điều đó. Hiệp hội tương trợ các phụ nữ cao niên, đánh bài vào đêm Thứ Sáu, trò chơi bóng rỗ vào chiều Chúa Nhật, ồ, trò chơi dã cầu, trò nầy trò kia cho giới trẻ. Ồ, chúng ta có hội tán gẫu của nam giới, ồ, chúng ta có tất cả các thứ.”

137 Tôi nói với anh em, nó đã chất xuống đủ thứ, các hội, các câu lạc bộ, và “beetings”, bất cứ thứ gì khác nữa, nhưng không có sự ấm áp của Đức Thánh Linh. Xem đấy, anh em có một hệ thống lớn, nhưng anh em không có điều gì ở đó để làm cho ấm lên. Anh em đang làm cho ấm lên với thế gian nhưng không phải với Đức Chúa Trời; Đó là lý do họ bị hâm hẩm.

Ồ, các anh em có thêm nhiều các thành viên hơn đã từng có. “Các bạn ơi, chắc chắn là thế. Ồ, chúng ta có thêm một triệu người vào năm 1944,” Những người Báp-tít nói vậy. Nhưng anh em có được cái gì? Một cỗ máy lớn.

Ngay trong cùng Giáo hội mà tôi đã nghe người ta có nhận xét đó, họ đã giải lao 15 phút để Mục sư có cơ hội đi ra ngoài, tất cả những Chấp sự hút thuốc, rồi quay vào lại. Anh em thế đấy. Kinh thánh định tội tỏ tường điều đó. “Nếu các ngươi làm ô uế thân thể này...”

140 Các Bác sĩ lên án và bảo đầy dẫy ung thư. Rồi, họ lên đài truyền thanh và nói, “Đầu lọc của người biết suy nghĩ.”

Như Billy Graham đã nói, “Anh ta bị lừa dối ngay từ đầu để suy nghĩ theo cách đó.” Vì thế...

“Đầu lọc của người biết suy nghĩ,” một người suy nghĩ sẽ không hút thuốc gì cả. Đúng thế. Nó mất đến sự suy nghĩ lần thứ hai. Nhưng ông bảo phụ nữ rằng nó làm cho họ gầy guộc đi, chị em biết đấy, để chị em có thể mặc một vài loại áo mới này mà họ có. Vậy là bán được nó, các bạn ạ. Có nhiều người nữ hút thuốc lá hơn là nam giới bây giờ, phụ nữ sẽ hút 3 điếu thuốc hơn một điếu so với người nam. Chính xác bởi vì cô ấy muốn gầy đi. Cô ấy không nhận ra rằng ho lao, ung thư và các thứ khiến cô bị nó sai khiến, chỉ trong một hình hài đứa bé sơ sinh, đi vào trong cô, ăn gặm cô như thế, giết chết cô. Không một điều gì ra từ đó ngoài sự gian ác mà thôi. Đúng vậy. Nhưng đó là đầu lọc của người suy nghĩ.” Ồ.

143 Anh em bảo, “Không, không, không!” “Anh Branham, tôi bất chấp điều đó. Chúng tôi có những cuộc gặp gỡ vĩ đại. Hãy nhìn những gì Billy Graham đã có được khắp đất nước.” Ồ, chắc chắn, một hệ thống cai trị lớn, những Nhà Truyền giảng Tin lành (evangelists) được thuê mướn, những người hướng dẫn bài hát được trả lương.

Vâng, họ thuê những Nhà Truyền giảng Tin lành. “Ồ, ông sẽ trả tôi bao nhiêu nếu tôi đến giữ lại cuộc phục hưng đó? Ồ, nếu ông không đưa ra nhiều ngàn đô-la, tôi sẽ không đến đâu. Đúng vậy. Ai sẽ giúp ông hướng dẫn ban hát? Ồ, ông đi và mướn anh A hay B gì đó, anh ta là một người đơn ca tuyệt vời. Chính anh ta sẽ thu hút được nửa đám đông của tôi .”

Những ngườihát đơn ca và những Nhà Truyền giảng Tin lành được trả lương, ồ, nó đến một chỗ mà sự cứu rỗi linh hồn là một công việc kinh doanh. Cứu linh hồn không phải là việc buôn bán của Hội thánh; Đó là quyền phép của Đức Thánh Linh trong Hội thánh. Cứu linh hồn là việc của Đức Chúa Trời, anh em không thể dùng tiền bạc mua nó. Không, thưa quí vị. Không... Tất cả của nó là công việc, công việc, công việc, những Nhà Truyền giảng Tin lành được trả tiền, những người hướng dẫn bài hát được trả lương, những giàn đồng ca được trả lương, mọi điều khác. Đức Chúa Trời không muốn điều đó. Đó tất cả là công việc. Đức Chúa Trời không muốn những công việc. Ngài muốn Đức Thánh Linh làm việc trong anh em. Đúng vậy.

146 Câu 17 nói,

Bởi vì các ngươi nói, ta giàu có rồi... gia tăng của cải rồi, chẳng cần cái gì nữa, không biết rằng các ngươi bị khốn cùng... (Ồ!) nghèo khổ, mù lòa và trần truồng...

Họ nghĩ họ giàu có, Ngũ Tuần này trong những Giáo hội của thời đại cuối này. Vẻ bề ngoài họ đã thế. Vâng, thưa quí vị. Họ giàu có. Cứ suy nghĩ về Hội thánh, cách đây một vài năm, họ thường đứng ở một góc đường, xô giạt hết nơi này đến nơi khác, đã có một thời gian khó khăn. Nhưng giờ đây họ có một số những tòa nhà lớn nhất.



148 Anh em nhìn thấy chỗ Giáo hội Ngũ Tuần (Assemblies of God) ngoài nầy, trước đây họ thường nhóm trong một tòa nhà gỗ bình thường, điều gì đó giống như thế này ở đây, còn bây giờ họ đang dựng nên một tòa nhà 6 triệu đô-la, họ bảo Chúa Jêsus đang đến ngay. Công việc của anh em chứng minh anh em không tin điều đó. Sự giả hình, những tòa nhà hàng triệu đô-la và các thứ giống như thế mà nói, “Chúa Jêsus đang đến ngay.” Các Giáo sĩ (missionaries) nghèo trong cánh đồng không có giày trong chân, những Giáo sĩ kính sợ Chúa thật sự, chân không giày, sống nhờ 2 khẩu phần cơm một tuần, ăn 2 lần một tuần để mang Phúc Âm đi qua rừng rú và các thứ giống như thế, đem đến cho những người anh em của họ. Chúng ta có những tòa nhà 6 triệu đô-la, Nhà thờ với những cánh cửa sổ kính màu, to lớn, mọi thứ khác, dựng lên trên đó. Ồ, thậm chí, anh em có thật nhiều tiền cho đến nỗi đôi khi, họ có những hội cho vay ngay trong những Giáo hội của họ. Đúng thế.

Bác sĩ ở đó để khám những Nhà Truyền giảng Tin lành (evangelists) hay các Giáo sĩ của họ... Khi người nào đó muốn đi vào trong cánh đồng, họ đưa ra một đợt khám của Bác sĩ hay chuyên gia tâm lý để xem thử người đó có chỉ số thông minh đúng không. Anh em thấy không? Đức Thánh Linh sát hạch điều ấy, anh em chẳng cần chuyên gia tâm lý đâu.



150 “Nhưng chúng ta giàu có và không cần gì nữa.” Ồ, chắc chắn. Anh em có nhiều tiền. Vẻ bề ngoài, thật giàu có, có những tòa nhà lớn, những cánh cửa sổ kính màu.

Những Thầy giảng hùng hồn. Ồ. Tôi sẽ nói cho anh em. Họ thực sự hùng hồn. Họ có thể đứng trò chuyện suốt đêm mà chẳng nói gì cả. Tôi có ý nói về những điều họ không nên nói. Anh em hiểu không? Đứng lên, một vài trong những thứ này, nói về những điều nhỏ nhặt, như vậy, như vậy, như vậy thế này, như vậy thế này. Anh em biết nó như thế nào. Những ca sĩ được trả lương... Đúng vậy. Được rồi. Nhưng là những Thầy giảng đầy hùng hồn, lúc đến trong bục giảng. Nếu họ không phục sức trong bộ đồ lễ phục với cổ áo dựng, và vài kiểu áo choàng đuôi dài nào đó, ồ, hội chúng của họ cảm thấy thực sự lúng túng, ngượng ngịu (embarrassed).



152 Những ca sĩ đó kia đến ngoài đó, những người phụ nữ tóc uốn ngắn giống như Giê-sa-bên, mặt tô son phấn đủ sơn phết một chuồng ngựa (enough paint on their face to paint a barn). Ngay khi họ bỏ áo lễ đó ra, họ mặc những chiếc quần soọc và quần áo của đàn ông, Kinh thánh bảo, “Nếu một người nữ mặc lên người quần áo dành cho đàn ông, đó là sự gớm ghiếc trong mắt Ngài.” Họ bước đi trên đường với mũi hểnh lên, nếu trời mưa chắc là chết đuối mất: Ngông nghênh, ngạo mạn, nóng nảy kiểu Giê-sa-bên. Đó là lý do chúng ta không ở trong cuộc phục hưng nào cả. Đó là lý do chúng ta không ở trong cuộc phục hưng nào cả. Đó là một mẩu công tác máy móc mà thôi.

Ồ, có thể có một tiếng nói giống như một Thiên sứ trưởng, Đức Chúa Trời sẽ khiến anh em trả lời cho điều đó. Những người kiểu Elvis Presley này, giống như vậy, và Ernie Fords, hay bất kỳ là gì mà họ gọi ra ở đây với những tiếng tốt đẹp này và sử dụng chúng cho ma quỷ, Chúa Phán, “Ta sẽ đòi điều đó ở tay họ.”



154 Lý do tôi tôn kính Fanny Crosby mù lòa là bà đã không bao giờ bán đứng ân tứ của mình cho thế gian. Bà giữ gìn nó với Đức Chúa Trời.

Nhiều trong những người này, những ca sĩ hùng hồn, những con người hùng hồn, những vĩ nhân, vân vân, thay vì sử dụng tài năng của họ cho Đức Chúa Trời, ma quỷ đã làm hư hỏng họ, họ làm việc cho chúng. Các nhân vật nổi tiếng, đài truyền thanh và truyền hình, đã bán đứng chính họ đi, ngoài đó cho thế gian thay vì dâng cho Đức Chúa Trời. Một vài người trong số đó đến với Giáo hội, đi Nhà thờ, mặc áo lễ lớn xinh đẹp, đi ra ngoài đó, hát như thế, quay trở lại hát nhạc kích động đêm hôm sau.

Những ca sĩ như vậy mà chúng ta biết, thuộc về những Giáo hội nào đó, đến ngoài đó, làm những cuốn phim, hát kích động. Các vua của nhạc rock, và tuyên bố là sùng đạo. Đó là trò lừa đảo của ma quỉ.

156 Một người có đủ ý thức tốt ở trên đây, bảo rằng anh ta sắp trở thành một Thầy giảng, sáng Chúa Nhật đến giảng, rồi anh ta đi xuống đó -- Vặn chương trình phát thanh lên, hát nhạc kích động và làm mọi việc như thế, vậy cuối cùng anh ta dùng súng bắn vào đầu. Tôi kính trọng người ấy vì làm điều đó. Đúng vậy. Đúng vậy. Một vài người thậm chí đã không có được nhiều như thế.

Tôi biết anh em... Tôi ghét phải khó khăn như vậy, nhưng thưa anh chị em -- Anh em phải hướng sự việc xuống thật sâu lắng, làm cho nó trở ngại. A-men! Đây là thì giờ mà chúng ta đang sống. Tôi nghĩ Chúa Jêsus đã gọi Hê-rốt là chồn già, Giăng đã gọi chúng là dòng dõi rắn lục... Được rồi.



158 Họ có những tòa nhà lớn, những cửa sổ kính, những Thầy giảng hùng hồn, những ca sĩ được trả lương. Vâng, thưa quí vị. Họ có cái gì ở trong đó? Cái gì ở trong đó? Không có gì về Đức Thánh Linh cả. Đứng lên đó, và đi ra mặc quần soọc, đi vào hát đồng ca, những người giả hình khốn khổ. Vâng, thưa quí vị. Đúng vậy.

Thầy giảng các anh sẽ đến với một buổi nhóm vì họ sẽ trả cho quý vị nhiều tiền hơn ở nơi nào đó. Các anh không thích hợp để được đứng trên bục giảng... ? ... Tiền bạc. “Nếu các ông không thể gom được thật nhiều ngàn đô-la, ồ, chúng tôi không thể đến. Nếu tôi không thể nhận được sự hợp tác đầy đủ với mọi người, tôi sẽ không đến. Nếu mọi người không hợp tác đầy đủ, tất cả các Giáo hội, để tôi có nhiều tiền trả những món nợ của tôi, tôi sẽ không đến.”

Thưa anh em, một người thật của Đức Chúa Trời sẽ đi nếu Đức Thánh Linh dẫn dắt anh ta, bất kể là gì... Nếu anh ta phải ăn bánh qui sô đa và uống nước suối. Đúng vậy, người ấy là một đầy tớ thật của Chúa.

161 Nhưng dân chúng tự trói buộc họ với những buổi phát thanh, truyền thanh và truyền hình, tất cả các loại của thế gian, cho đến nỗi họ phải có loại tiền đó. Điều đó hoàn toàn chính xác. Đó không phải là Đức Chúa Trời. Ngài Phán, “Ồ, các ngươi giàu có rồi, chẳng cần gì nữa.” Chắc chắn, nhưng chính điều mà anh em cần, anh em không có. Đúng vậy. Nhưng anh em không biết thế. Xem đấy, “Giàu có, chẳng cần gì nữa cả.” Được trả lương để làm những điều họ đang làm, chơi bài. Anh em bảo, “Ồ, chúng tôi có những hội chúng đông lớn.” Ồ, chắc chắn. Vâng, thưa quí vị. “Hội chúng lớn nhất... Tại - tại sao, anh em biết, Thị trưởng của thành phố đến với Giáo hội của chúng tôi.” Đúng vậy. “Ồ, các ông biết, Ông A hay B gì đó, khi họ đến thành phố, họ đến Nhà thờ chúng tôi.” Chà. “Có tất cả những người nổi tiếng trong Giáo hội của chúng tôi.”

Vâng, hãy để những người thánh đồ có cần, nghèo khổ vào Nhà thờ ấy, họ là lời quở trách đối với anh em. Thậm chí, anh em không muốn họ ở đó. Anh em sợ có ai đó nói, “A-men!” trong lúc anh em đang giảng.



164 Giống như một bà mà có lần tôi đã đọc trong quyển sách trên đây, bà đến một Nhà thờ. Con cái của bà, bà nuôi chúng lớn lên trong một Hội thánh điển hình thuở xưa, trở lại trong những cánh rừng nơi nào đó, chỗ họ thực sự là kỉnh kiền. Một ngày kia, một thanh niên đến cưới cô gái, bảo rằng anh ta thuộc về một Giáo hội bên ngoài, anh em biết đấy, một trong những Giáo hội lớn trong cùng hệ phái bên ngoài thành phố. Vậy là anh ta nói mẹ anh là một Cơ-đốc nhân. Vì thế anh ta cưới cô gái và đem nàng ra.

Ồ, cuối cùng, anh ta khiến nàng dứt bỏ Nhà thờ miền quê cũ kỹ trở lại trong những rặng núi để ra ngoài đây, Hội thánh đẹp đẽ, to lớn này, cùng một tên gọi, nhưng ở tại đó họ có Đức Thánh Linh, ngoài đây, họ không có gì cả, vậy là họ đi vào trong Nhà thờ to lớn, đẹp đẽ này...



166 Người mẹ kể, một ngày kia, bà đi xuống thăm con gái mình. Ồ, họ tự hỏi họ sẽ làm gì với bà. Vì thế khi bà đi xuống, bà trông giống như cái gì từ một quyển sách di tích, một váy dài kín cổ, anh em biết đấy, tay áo dài, tóc cột lại sau như củ hành. Bà đi xuống, bảo, “Con yêu quí, Ha-lê-lu-gia! Các con sống ra sao? Bây giờ là sáng Chúa Nhật. Các con đi nhóm chứ?”

Anh chồng bảo, “Chúng ta sẽ làm gì với bà? Chúng ta không thể đưa bà đến đó giống như thế. Anh không biết chúng ta phải làm gì.” Anh ta nói, “Mẹ ơi, con nói cho mẹ biết, chúng con...”

Mẹ bảo, “Nhưng, các con này, mẹ không thể không đi Nhà thờ được. Chắc chắn, có Nhà thờ nào đó ở quanh đây.”

Anh ta bảo, “Con thấy có một Nhà thờ ở góc phố kia. Con sẽ đi qua.”

Anh ta nói, “Ồ, chúng ta sẽ cứ phải làm điều đó.”

170 Vậy là khi họ đi vào, họ để cho bà đi vào trước, xấu hổ về bà. Anh em biết, tại đây, bà đi ngang đường phố với chiếc váy tầm thường đó, cắp Kinh thánh dưới tay. Nhưng, anh em ơi, bà có thể không có tên mình được viết trong quyển “Các Danh Nhân”, tôi lại tưởng tượng bà lại có tên mình được viết trong Sách Sự Sống của Chiên Con. Đó là điều chính yếu.

Khi bà bước đi vào Nhà thờ, bà ngồi xuống sau đó, kiếm một chỗ ngồi, anh em biết đấy, mở Kinh thánh ra, bắt đầu đọc.

Mọi người bắt đầu nhìn quanh, nghĩ rằng có loại cổ vật nào đó vừa rớt xuống đâu đây. Nhìn chung quanh giống như thế, “Ồ, chao ôi”. Anh em biết, với tất cả những bộ quần áo đẹp đẽ của họ, Lao-đi-xê điển hình, đại loại như vậy. Quay lui, thấy người mẹ này đang ngồi đó, nụ cười mở rộng trên gương mặt của bà, anh em biết, đang đọc Kinh thánh. Vâng.

172 Mục sư, sau một lát, sau khi họ đã đi qua tất cả những điều khác rồi, cuối cùng, ông có khoảng 15 phút để trò chuyện. Vậy là ông đứng lên và bảo, “Chúa là nhân lành.”

Bà nói, “Ngợi khen Đức Chúa Trời. Đúng vậy. Ha-lê-lu-gia!” Mọi người ngóng cổ nhìn quanh, “Ai vậy?”

Sau một lát, ông bảo, “Ừm. Ừm. Những người Cơ-đốc trong mỗi thời đại nên dũng cảm, vĩ đại, là những Cơ-đốc nhân tốt đẹp.” Hay điều gì theo kiểu đó.

Bà nói, “Ngợi khen Chúa. Đúng vậy.” Tất cả họ nhìn xung quanh.

Ông nhìn về phía ban Chấp sự của mình.

Họ nảy ra một ý. Đi lại phía sau, nắm lấy cánh tay bà, dắt bà ra cửa, bảo, “Bà đang ngắt lời Mục sư.”

Anh em chết mà không biết. Vâng. Ồ, những cửa sổ màu của anh em sẽ được kể với điều gì? Những hàng ghế bóng lộn lên dành cho các chấp sự, đẹp đẽ để làm gì? Tất cả hội chúng lớn của anh em đang đi đâu? Chỉ đi thẳng xuống địa ngục, như ‘chim nhạn trong lồng’ (as a martin in its box). Vì nếu không có Thánh Linh Chúa, anh em bị hư mất. “Nếu anh em không được tái sinh, anh em không thể thấy Nước Đức Chúa Trời.”

Điều ấy nghe gay gắt. Giống như trước đây tôi thường uống dầu thầu dầu, tôi nói, “Mẹ ơi, con không thể chịu đựng nó nổi.”

Bà bảo, “Nếu nó không làm cho con đau, thì chẳng tốt gì cho con.” Vì vậy, đó cũng là theo cách này.

181 Ồ, nếu anh em nói với họ... Những tòa nhà to đẹp, giống như vậy, ồ, họ... Anh em đi đến Nhà thờ của họ, và nói “Ồ, tôi sẽ nói cho anh em biết, anh em là những người Ngũ Tuần phải không?”

“Ồ, vâng. Tất nhiên, chúng tôi là những người Ngũ Tuần.”

“Anh em tin vào sự tái sinh?”

“Vâng.”


“Tôi muốn tỏ cho anh thấy một điều...”

“Ồ, hãy nhìn tòa nhà này. Anh biết tòa nhà này giá bao nhiêu không? Nó tốn 3/4 (ba phần tư) triệu đô-la để xây dựng. Anh biết, trước đây chúng tôi đã không có được theo cách đó đâu. Chúng tôi trước đây thường nhóm lại ở dưới ngõ hẻm đó.” Chà, nhìn xung quanh anh em tìm thấy tất cả những điều vĩ đại này mà họ có. Vâng, thưa quí vị. Rồi họ bảo, “Ồ, chúng tôi có mọi thứ to lớn này.” Nhưng họ không có gánh nặng về những linh hồn bị hư mất. Họ luôn luôn muốn tỏ cho anh em thấy họ có được là bao nhiêu tòa nhà. “Hãy nhìn vào bảng báo cáo trường Chúa Nhật của chúng tôi, nó lớn như thế nào.” Nó có ích lợi gì nếu họ không có Đức Thánh Linh?

“Giàu có, gia tăng của cải, chẳng cần gì nữa cả.” Đó là những gì Ngài đã Phán, “Các ngươi nghĩ thế, nhưng không biết rằng các ngươi nghèo khổ, khốn cùng, mù lòa, trần truồng mà không biết.” Chính là thế.

184 Ồ, chắc chắn, họ bảo, ‘Anh em biết gì không? Hội thánh nhỏ chúng tôi thường sử dụng ở trong phần sau, đây là Giáo hội lớn lúc nầy.” Tôi nói với anh em, không có gánh nặng về những linh hồn, nhưng họ phải nhìn thấy rằng tất cả những điều này được quan tâm. Hội cứu tế của quý bà, mọi những điều khác, tất cả phải được quan tâm, nhưng không có gánh nặng về những linh hồn hư mất. Chao ôi, đó là điều Giáo hội nầy phải có.

Họ không cưu mang những linh hồn, nhưng họ nặng lòng về của cải. Đúng vậy. Họ có sự cưu mang sai trật. Họ mang nặng của cải mình nhưng không phải là cưu mang cho những linh hồn hư mất. Kinh thánh dạy, “Họ không biết mình bị khốn khổ, mù lòa.”



186 Họ nghĩ rằng có thể lấy tiền và cải đạo thế giới. “Ồ, nếu chúng ta có thể tiến hành một chương trình, chúng ta có thể có nhiều tiền ở đây, tôi tin chúng ta có thể cải đạo thế giới. Nếu một vài trong những người giàu có trong Hội thánh của chúng ta, Anh Branham à, nếu chúng ta có thể khiến cho họ đào ra, tôi tin rằng chúng ta có thể bắt đầu một xã hội sẽ đi vòng quanh thế giới và cải đạo họ. Chúng ta có thể đáp máy bay, thả ấn phẩm khắp châu Phi và các thứ giống như thế. Nếu chúng ta có một số tiền...”

Thưa anh em, thế gian sẽ không được cải đạo bởi tiền bạc. Thế gian sẽ được cải đạo bởi Đức Thánh Linh, sự rao giảng đầy quyền phép của Đức Thánh Linh, thập tự giá sẽ là điều duy nhất cải đạo được thế giới. Chương trình của Đức Chúa Trời không phải là tiền bạc. Đó là Đức Thánh Linh, đó là những gì mà chương trình của Đức Chúa Trời dành cho Thời đại Hội thánh Lao-đi-xê hay bất kỳ Thời đại Hội thánh nào khác. Vâng, thưa quí vị.



188 Họ muốn có Đức Thánh Linh. Ồ, họ bảo, “Chúng tôi -- có vàng.” Được, đó là vàng nhưng không phải là thứ thích hợp. Họ có nhiều vàng nhưng không phải thứ vàng thích hợp. Đức Chúa Jêsus đã ra mạng lệnh cho họ, “Ta biết các ngươi giàu có, có vàng, không cần gì nữa, nhưng...

Ta khuyên các ngươi đến mua vàng thử trong lửa của Ta... (Một loại vàng khác, vâng, loại vàng được thử trong lò lửa hực, đi xuyên qua ngọn lửa của sự chết, đi xuyên qua Calvary, đi ra.)

189 Nhiều loại vàng này mà anh em có bây giờ đã bị đổi màu, nó bị sâu mọt, ten rét. Nếu anh em có thể đánh dấu điều này xuống, thư Gia-cơ 5:1-4, Anh em biết được nó là gì, bảo, Hỡi anh em là kẻ giàu có! Hãy khóc lóc, kêu la, vì cớ hoạn nạn sẽ đổ trên anh em. Vàng bạc anh em bị ten rét, ten rét trong anh em. Xem, đó là loại vàng bị ten rét.

Nhưng vàng mà Chúa Jêsus ban cho là Đức Thánh Linh, Dầu vàng của Đức Thánh Linh, tuôn đổ vào trong lòng của anh em . Ồ, khuyên bảo anh em, “Hãy đến mua vàng của Ta, nếu các ngươi muốn trở nên giàu có.” Ồ, vâng.

191 Họ cũng bị mù lòa. Đó là một cách xảy ra tệ hại. Tôi nghĩ những Cơ-đốc nhân rất mù như họ bị cận thị. Tôi nghĩ họ bị cận thị. Điều duy nhất mà họ có thể nhìn là những tòa nhà lớn của mình. Điều duy nhất mà họ nhìn là hội chúng lớn của họ. Điều duy nhất mà họ có thể nhìn là ban đồng ca “well-carnished” với tất cả những bộ áo lễ lớn và các thứ. Tôi nghĩ họ thật sự bị cận thị; Họ hầu như không thể nhìn rõ. Tôi không nghĩ họ bị mù; Họ chỉ cận thị. Hết thảy họ có thể nhìn được là... “Ồ, anh em biết gì không? Chúng tôi thuộc về thế nầy, thế kia.” Giáo phái lớn của họ, đám đông lớn của họ, nhiều thành viên, trường Chúa Nhật của họ, những tòa nhà đẹp đẽ của họ...

192 Đức Chúa Jêsus Phán, “Nhưng họ cần Đức Thánh Linh,” Họ cần Đức Thánh Linh. Vì vậy Chúa Phán với họ, “Mắt quá tệ, và các ngươi quá thiển cận đến nỗi không nhìn thấy gì cả ngoài tòa nhà lớn của các ngươi ở đây, hội chúng đông lớn tốt đẹp của các ngươi, và Thị trưởng cùng tất cả mọi thứ người đến Nhà thờ của các ngươi, các ngươi có những người nổi tiếng. Các ngươi đã quên Ta. Nếu các ngươi mù như thế, mắt các ngươi đau như thế, Ta sẽ bán cho các ngươi một ít dầu xức mắt.” Đúng thế.

Xem đấy, điều lạ là các Tiến sĩ thần học đã không có chút nào điều đó, phải không? Họ có nhiều nước hoa, có nhiều thần học. Nhưng họ cần thuốc xức mắt, Đức Thánh Linh của Chúa xoa mắt họ, để cho họ tìm kiếm sự hiện đến của Chúa, để họ nhìn vào Kinh thánh, để cho họ nhìn xem Lời. Họ biết cách nói “A-men” một cách chính xác như thế nào. Họ có nước hoa, họ có tất cả những dầu xức, nhưng họ cần thuốc xức mắt, Chúa Phán. Bảo, “Các ngươi cần ít thuốc xức mắt để nó sẽ mở mắt các ngươi ra.”



194 Tôi nghĩ mình đã kể điều này với Hội thánh trước đây khi tôi còn bé vừa thoạt đến trong đầu tôi bây giờ. Tôi được lớn lên trên những rặng núi của Kentucky, chúng tôi sống trong ngôi nhà lợp ván. Chúng tôi có tầng gác nhỏ, cũ kỹ và tấm đệm bằng rơm. Rồi trên tấm đệm bằng rơm đó là vết lông chim lốm đốm. Tôi không biết anh em có biết vết lông chim lốm đốm hay một cái giường bằng rơm là gì không, một cái giường cũ, chúng tôi quá nghèo. Cha và mẹ có miếng ván lót tầng dưới. Vậy là chúng tôi trèo lên một cầu thang nhỏ, lên tầng cao, có đôi khi, mẹ đặt một miếng vải phủ lên tấm đệm và các thứ, để giữ... Anh em biết, anh em có thể nằm đó và đếm những ngôi sao giữa những tấm ván lợp, dựng lên với ánh sáng trăng, những cái lỗ lớn trên mái giống như thế.

195 Vì vậy khi trời có tuyết hay cơn mưa đổ xuống, bọn nhỏ chúng tôi rúc dưới miếng vải này, anh em biết đấy -- để khỏi bị ướt. Có đôi khi, một cơn gió lùa qua những cái lỗ đó -- Chúng tôi bị cảm lạnh, mắt của chúng tôi chảy nước, nhắm cả lại, lạnh ngắt trong mắt. Vậy là mẹ gọi chúng tôi vào buổi sáng để đi xuống. Tôi nói”Mẹ ơi, con không thể mở mắt được bởi vì mắt bị mờ hết.” Anh em biết là có thứ gì ở bên trong làm lạnh mắt. Anh em biết, tôi không thể mở mắt được. Một đứa em đang nằm ở đó, tôi và Humpy và họ đang cố gắng mở mắt của chúng tôi và chúng tôi không thể làm điều đó, bị mù.

196 Ông tôi là người đánh bẫy, ông bẫy những con gấu trúc. Đó là liều thuốc vạn năng trong nhà của chúng tôi, loại mỡ gấu trúc. Chúng tôi đánh bóng đôi giầy bằng mỡ gấu. Nếu anh em bị bệnh ở thanh quản, họ sẽ nhỏ một ít dầu thông trên đó, anh em phải nuốt nó để chữa thứ bệnh ấy.

Vậy là khi mắt của chúng tôi bị mờ hết cả, mẹ lấy loại thuốc này “Được rồi, con ạ. chờ một phút.” Bà chạy vào trong nhà bếp, lấy cái chén cũ đựng mỡ gấu trúc, đặt nó lên đó, hâm thực là nóng. Bà đến xoa vào mắt của chúng tôi cho đến khi nó mở ra. Sau một lát, tôi có thể nhìn thấy, mở mắt mình ra... Mỡ gấu trúc mở mắt ra được.



198 Tôi muốn nói cho anh em biết, chúng tôi đã bị gió lùa kinh khủng. Có một cơn lạnh kinh khủng quét qua vùng, bảo, “Những ngày của những phép lạ đã qua rồi. Chẳng có chuyện như là Đức Thánh Linh, chẳng có việc nói tiếng lạ. Chẳng có phép báp-têm trong Danh Chúa Jêsus.” Ồ, tất cả các loại gió lùa, nó đã đóng lại nhiều cặp mắt với loại lạnh lẽo thuộc linh gì đó. Anh em ơi, sẽ còn mất nhiều hơn mỡ gấu trúc để mở mắt của họ. Nó sẽ cần đến một phép báp-têm mới mẻ bằng Đức Thánh Linh để xoa mắt anh em hầu cho thấy được, lấy sự thiển cận ra khỏi anh em để anh em có thể nhìn thấy Lời Đức Chúa Trời là thật. Đúng vậy. Ồ “Ta khuyên các ngươi hãy đến lấy ít dầu xức mắt từ Ta, xoa lên mắt các ngươi.” Ồ.

199 Các Tiến sĩ thần học có thần học của chính họ, nước hoa của họ và các thứ nhưng nó phải mất nhiều hơn thế. Phải có Đức Thánh Linh, ban cho khải tượng thuộc linh để nhìn thấy những công việc quyền năng Thiên Thượng. Đức Thánh Linh, thuốc xức mắt của Đức Thánh Linh. Thuốc xức mắt là loại dầu đặc, chúng ta biết điều đó; Thế thì Đức Thánh Linh là Dầu của Đức Chúa Trời.

Tất cả các hệ thống thần học và dầu thơm, “Ồ, người anh em yêu dấu, anh tốt lắm. Chẳng có gì sai hết... Mọi thứ đều tốt. Nhưng chúng tôi có Nhà thờ lớn nhất trong thành phố.” Dầu thơm đó sẽ không có tác dụng được. Không. Nó sẽ khiến cho anh em thấy theo lối thiển cận nói, “Đúng thế, chúng tôi có Nhà thờ lớn nhất.” Nhưng thế còn sự phán xét sẽ đến khi Đức Chúa Trời khiến anh em phải trả lời thì sao, hỡi những người của Hội thánh Lao-đi-xê?

Tôi không nói quá nhiều ở đây, nhưng tôi đang nói trên cuộn băng đi khắp thế giới (Anh em hiểu không?) Nói với gần như nhiều triệu người vào lúc này. Anh em hiểu chứ?

202 Vậy thế thì chính là nó: Lao-đi-xê, hâm hẩm, sa sút, thiển cận, tôi không biết tất cả là gì: Những con la. Con la là một thứ lai giống; Nó chẳng có tinh thần dám nghĩ dám làm từ đầu. Anh em có thể nói chuyện với nó, nó vểnh tai nó lớn lên, kêu, “Hừ. Hừ. Hừ. Hừ.” Chẳng có sự tử tế gì nơi nó. Nó là sự lai giống giữa ngựa và lừa. Đó là vấn đề hiện nay. Anh em đặt những người theo Ni-cô-la và những người Lao-đi-xê lại với nhau. Anh em có lại có nột con lừa. Điều chúng ta cần... Đúng vậy. Họ không biết. Anh em nói cho họ về sự chữa lành Thiêng liêng (băng phép lạ), phép báp-têm trong Danh Chúa Jêsus, họ nói, “Hừ. Hừ. Mục sư của tôi không... Hừ. Hừ. Chúng tôi không tin như là những tín đồ Trưởng Lão.” Những kẻ ngu dốt, đó gần như là điều anh em muốn gọi người ấy. Nhưng anh em... ? ...

203 Tôi ghét con la. Nhưng tôi xin nói cho anh em biết; Tôi thích một con ngựa nòi, tốt, hiền lành; Anh em ơi, anh em có thể dạy cho nó điều gì đó. Anh em có thể dạy cho nó cúi mình, làm xiếc, hầu như làm giống như con người có thể làm. Nó biết điều gì đó. Nó phải là ngựa nòi. Con la không biết cha và mẹ nó là ai. Tự nó không tự tái sinh sản (reproduce himself) được. Đó là cách với một vài hệ phái nghi thức, lạnh lẽo, cũ xưa này, họ không bao giờ có thể dấy lên lần nữa. Ngay khi Hội thánh đi vào giáo phái, thì nó chết. Không bao giờ dấy lên lần nữa. Đó là gì? Đó là lai tạp.

Martin Luther được lắm, nhưng khi ông tổ chức, ông đã làm gì? Giám Lý được lắm, khi nó tổ chức, ông đã làm gì? Ngũ Tuần được lắm, nhưng khi anh em tổ chức nó, anh em làm gì? Anh em lai tạp nó và gây giống nó trong Giáo hội Công giáo Ni-cô-lai. Chính xác những gì anh em đã làm. Nhận lấy hình thức báp-têm của họ, hành động theo đường lối của họ, và Kinh thánh nói, “Các ngươi là con của dâm phụ, gái điếm: Con gái của dâm phụ.”



205 Một con ngựa nòi tốt, ồ, nó quí phái. Ồ, nó tốt lành; Tôi thích nó. Đặt đầu của nó trên vai của anh em, yêu thương, ân cần. Tại sao? Nó biết cha của nó là ai, nó biết ông nội của nó là ai, nó biết ông cố của nó là ai. Nó có thể lần ngược trở lại, nó là ngựa nòi.

Tôi thích nhìn thấy một người Cơ-đốc gốc nòi thực sự; Không phải là mang huy hiệu, tuần trước tín đồ Giám Lý, tuần này là người Báp-tít, tuần tới là người Ngũ Tuần, tuần tới nữa là người Hành Hương Thánh. Anh ta không biết cha của anh ta là ai hay mẹ của anh ta là ai. Nhưng hãy để tôi bảo cho anh em hay: Một người được sinh bởi Thánh Linh Chúa có thể đưa anh em ngay trở lại “Thời Lễ Ngũ tuần”, bảo cho anh em, anh ta là con nhà nòi ‘Ngũ Tuần’. A-men! Tôi muốn là người Ngũ Tuần từ đầu đến gót chân. Tôi không có ý nói về ‘hệ phái’ Ngũ Tuần. Tôi có ý nói về “Quyền phép” thực sự của Đấng Christ sống lại, “Ơn phước” Ngũ tuần thực sự.

Thuốc xức mắt, mở mắt của anh em để chúng ta có thể nhìn lại và thấy nó đến từ đâu. Anh em cứ nhìn những gì Hội thánh có ngày hôm nay; Nhìn trở lại và thấy nó đến từ đâu, rồi tiếp tục vận động về hướng Đức Chúa Trời và anh em sẽ tránh xa khỏi nó. Vâng, thưa quí vị.

208 Được rồi, tôi lưu ý một điều khác, “Họ bị trần truồng -- lõa lồ mà không biết.” Chắc chắn.

Ồ, trần truồng mà không biết? Vậy thì con người đó ở một tình thế khốn khổ. Nếu một người bị khốn cùng, mù lòa, khốn khổ, lõa lồ, nếu - nếu người đó biết điều đó, anh ta sẽ tự tránh khỏi được, nhưng nếu người đó không biết, con người tội nghiệp ấy tinh thần đã chết mất rồi. Đúng thế không? Điều đó hầu như đanh thép. Đã chết mất về tâm linh, người ấy không biết đủ để tự tránh khỏi.

Nếu anh em thấy người nào đó đi trên đường phố, nghèo khổ, khốn cùng, mù lòa, khốn khó, và trần truồng, anh em bảo, “Anh này, anh đang ở truồng.” “Ồ, tôi ấy ư? Ồ, ồ, người anh em ơi, xin đưa giúp tôi vào nơi nào đó, giúp tôi được mặc áo quần đi.”

211 Nhưng anh em bước đến với họ và “Này, từ khi anh em tin đã nhận được Đức Thánh Linh chưa?”

“Anh là cái gì? Kẻ cuồng tín thánh à? Ồ, nói đi, anh có ý nói gì? Đừng có nói chuyện với tôi giống như thế. Tôi là tín đồ Trưởng Lão, tôi là tín đồ Báp-tít. Tôi là thế nầy thế kia.”

Lõa lồ mà không biết. Tôi không hề nói điều đó. Kinh thánh đã nói như thế về thời đại này, “Lõa lồ mà không biết. Hãy đến mua áo trắng từ Ta.” Áo trắng thuộc về những vị thánh, đó là sự công nghĩa của những vị thánh.

Bị trần truồng ư? Ồ, chắc chắn. Vâng, thưa quí vị. Ồ, anh em bảo, “Anh Branham, không phải Giáo hội của chúng tôi, đó là Giáo hội ăn vận đẹp nhất trong thành phố.” Tôi không nghi ngờ điều đó, một số kiểu thời trang mới đây nhất, những chất liệu được cắt tốt nhất mà minh tinh Hollywood gần đây nhất mặc, thật khêu gợi đến nỗi chị em thu hút sự chú ý của mọi người đàn ông trên đường phố. Ừm. Chắc vậy.

Một thiếu nữ bảo tôi, “Anh Branham, anh có ý bảo cho tôi ư? Bây giờ, chúng tôi mua những chiếc váy này từ cửa tiệm mà anh có thể mua.”

Tôi nói, “Họ vẫn bán hàng hóa và làm máy may. Chẳng có gì nhiều để bào chữa cho điều đó cả.”



217 Kinh thánh nói,”Hễ ai nhìn một người nữ mà động lòng ham muốn nàng thì đã phạm tội ngoại tình với người ấy rồi.” Đúng thế không? Ồ, thế thì nếu người nữ ăn mặc khêu gợi và tự phô bày chính nàng trước người đàn ông, ai đáng trách về chuyện đó? Người nữ, nàng gây ra chuyện đó. Điều đó hoàn toàn chính xác.

Chị em có thể thanh khiết giống như hoa huệ với chồng mình. Chị em có thể là một thiếu nữ chưa hề làm điều gì sai trật trong đời mình, là trinh nữ khi kết hôn với chồng mình. Nhưng nếu chị em ăn mặc giống như thế và làm cho đàn ông ngắm chị em như thế, anh ta đã phạm tội ngoại tình với chị em trong lòng mình rồi. Tội nhân đó ngắm chị em. Như là một người Cơ-đốc, anh em có thể có những bộ quần áo được cắt đẹp nhất trong thành phố, những loại len tốt nhất, nhưng điều đó không thể trở thành một Thánh nhân của Đức Chúa Trời để ăn mặc như thế.



219 ... [Băng trống. - Bt] ... Ồ, đúng thế, đừng đến với...

Họ nói, “Ồ, không. Giáo hội của chúng tôi...” Anh chị em ăn mặc đẹp không? Họ nói họ như vậy. Họ giàu có, chẳng cần gì cả. Chắc chắn. Ồ, họ nói, “Thậm chí Mục sư của chúng tôi bước đi ra với chiếc áo lễ lớn. Tất cả ban hát bước đi ra với bộ đồ lễ lớn.” Và ma quỉ xuất hiện dưới điều đó. Ừm. Được rồi. Ồ, thế đấy, tốt hơn tôi không nói điều đó... ? ... Được rồi.

Ồ, tất cả những điều lớn lao này, những đội đồng ca mặc áo lễ được trả lương, phải trả lương cho họ để hát. Phải trả cho Thầy giảng thật nhiều hay ông ta sẽ nhận một khoản chi trả khác tốt hơn một chút. Ông ta sẽ gọi ban Chấp sự lại với nhau và nói, “Bây giờ, các anh em, tôi - tôi... Anh em rất là tử tế với tôi tại đây, anh em đưa cho tôi thật nhiều trăm [đô-la] một tuần lễ,” hay điều gì đó khác giống như thế. “Nhưng Giáo hội Trưởng Lão khác (được gọi “Ngũ Tuần” hay bất cứ là gì ) phía bên kia đây, họ đã có lời hứa với tôi, rằng họ sẽ dâng cho tôi thật nhiều hơn.” Ồ.

222 Thế thì một thánh nhân nghèo có gì? Họ có cơ hội gì? Hội thánh bé nhỏ, nghèo nàn, được đầy dẫy Đức Thánh Linh, họ có loại cơ hội gì? Họ chẳng thể khả năng cho điều gì như thế. Vì thế Chúa chỉ dấy lên anh em điều gì đó (A-men!) được Chính Ngài tự tay lựa ra, đổ đầy nó bằng Đức Thánh Linh, lập người như là tổng Giám sát. Ngài Phán, “Ta khuyên ngươi hãy đến mua áo trắng từ người.” Kinh thánh nói, “Áo trắng là sự công nghĩa của các Thánh đồ.”

223 Tôi tin chúng ta... Chúng ta hãy học câu 19 bây giờ. Tôi nghĩ đó là khoảng câu 20, chúng ta đang học, hay nhất mà chúng ta có thể xem. Đúng thế, vâng, và kết thúc ở câu này. Nào, hãy thật yên lặng trong lúc chúng ta đang đọc câu này. Hãy lắng nghe:



tải về 367.78 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương