Ta Là Sự Sống Lại và Sự sống (Lễ Tang của Garnett Peake)



tải về 114.85 Kb.
Chuyển đổi dữ liệu24.07.2016
Kích114.85 Kb.
#4023


Ta Là Sự Sống Lại và Sự sống

(Lễ Tang của Garnett Peake)
Sứ điệp này được dịch từ băng ghi âm số 63-1118 I Am The Resurrection and Life (Garnett Peake’s Funeral)”, dài 47 phút, giảng vào chiều Thứ Hai, ngày 18 tháng 11 năm 1963, bởi Anh (Brother) William Marrion Branham, tại Nhà Tang Lễ Lyon, Campbellsville, Kentucky, USA. (Bản dịch tiếng Việt đã duyệt lần thứ 4, ngày 7/3/2011 - Vietnamese Translation, Revision 4)
1...Hỡi anh em, chúng tôi chẳng muốn anh em không biết về phần người đã ngủ, hầu cho anh em chớ buồn rầu như người khác không có sự trông cậy.

14 Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những kẻ ngủ trong Đức Chúa Jêsus cùng đến với Ngài.



15 Vả, nầy là điều chúng tôi nhờ lời Chúa mà rao bảo cho anh em: Chúng ta là kẻ sống, còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi.

16 Vì sẽ có Tiếng kêu lớn và Tiếng của Thiên Sứ Lớn cùng Tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; Bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết.

17 Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn.

18 Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau.

2 Tôi đã đọc I Tê-sa-lô-ni-ca chương 4. Bây giờ tôi sẽ đọc trong Sách Gióp... Chương thứ 14 của Sách Gióp.

1 Loài người bởi người nữ sanh ra, sống tạm ít ngày, Bị đầy dẫy sự khốn khổ.


2 Người sanh ra như cỏ hoa, rồi bị phát; Người chạy qua như bóng, không ở lâu dài.
3 Dầu vậy, Chúa còn để mắt trên người dường ấy, Và khiến tôi đến chịu Chúa xét đoán sao?

4 Ai có thể từ sự ô uế mà lấy ra được điều thanh sạch? Chẳng một ai!


5 Nếu các ngày của loài người đã định rồi, Nếu số tháng người ở nơi Chúa,
Và Chúa đã định giới hạn cho người, mà người không qua khỏi được,
6 Thì xin Chúa hãy xây mắt Ngài khỏi người, để người đặng yên nghỉ, Cho đến khi mãn ngày mình như kẻ làm mướn vậy.

7 Vì cây cối dẫu bị đốn còn trông cậy, Sẽ còn mọc lên nữa, Không thôi nứt chồi.

8 Dẫu rễ nó già dưới đất, Thân nó chết trong bụi cát,

9 Vừa có hơi nước, nó sẽ mọc chồi, Và đâm nhành như một cây tơ,

10 Nhưng loài người chết, thì nằm tại đó, Loài người tắt hơi, thì đã đi đâu?

11 Nước hồ chảy mất đi, Sông cạn và khô:

12 Cũng vậy, loài người nằm, rồi không hề chỗi dậy: Người chẳng hề thức dậy cho đến khi không còn các từng trời, Và chẳng ai sẽ khiến cho người tỉnh lại khỏi giấc ngủ mình.

13 Ôi! Chớ gì Chúa giấu tôi nơi âm phủ, Che khuất tôi cho đến khi cơn giận Chúa đã nguôi, Định cho tôi một kỳ hẹn, đoạn nhớ lại tôi!

14 Nếu loài người chết, có được sống lại chăng! Trọn ngày giặc giã tôi, tôi đợi chờ, Cho đến chừng tôi được buông thả.

15 Chúa sẽ gọi, tôi sẽ thưa lại; Chúa sẽ đoái đến công việc của tay Chúa;

16 Nhưng bây giờ, Chúa đếm các bước tôi, Chúa há chẳng xem xét các tội lỗi tôi sao?

17 Các tội phạm tôi bị niêm trong một cái túi, Và Chúa có thắt các sự gian ác tôi lại.

18 Song núi lở tan thành ra bụi, Và hòn đá bị nhắc dời khỏi chỗ nó.

19 Nước làm mòn đá, Lụt trôi bụi đất: Cũng một thể ấy, Chúa hủy sự hi vọng của loài người.

20 Chúa hãm đánh và thắng hơn loài người luôn, đoạn nó đi qua mất; Chúa đổi sắc mặt nó, và đuổi nó đi.

21 Các con trai người được tôn trọng, còn người nào biết đến; Chúng bị hạ xuống, nhưng người cũng chẳng để ý vào.



22 Thịt người chỉ đau đớn vì một mình người, Và linh hồn người chỉ buồn rầu vì chính mình người mà thôi.

3 ...Chương 14 của Sách Gióp.

4 Chiều hôm nay, chúng ta có ở đây điều mà không được chào mừng ở bất cứ nơi nào vào bất cứ lúc nào. Cho dù chúng ta đã chuẩn bị thế nào đi nữa, nó luôn là một vị khách chắc chắn không mời mà đến với mọi nhà. Và nó thật vô tâm. Tôi tin chắc nếu tôi là sự chết, tôi không nghĩ mình muốn đến một nhà mà sự chết này đã đến, Cơ-đốc nhân trẻ tuổi này, mà chúng ta thấy thân thể anh đang đặt ở đây trước chúng ta, như chúng ta biết anh ấy, Anh Garnett của chúng ta.

5 Chúng ta nhóm nhau lại ở đây ngày hôm nay, để chào tạm biệt lần cuối cùng Cơ-đốc nhân trẻ tuổi, dũng cảm này. Đó là việc cuối cùng chúng ta có thể làm cho anh trên đất này, mặc dù anh không nghe chúng ta. Nhưng chúng ta đang suy nghĩ về những ai có điều này trước họ. Rồi ngày nào đó nó phải đến. Chúng ta phải tiếp nhận nó. Trẻ hay già, sớm hay muộn, nó sẽ đến với tất cả chúng ta.

6 Cho dù tôi nói gì về Anh Garnett, như tôi đã biết anh, điều đó sẽ chẳng thay đổi được quan điểm của chúng ta. Đời sống anh và lời làm chứng của anh nói giữa tất cả anh chị em lớn hơn bất cứ điều gì tôi có thể nói. Tôi...

7 Tôi quen biết với anh cách cá nhân qua mẹ anh. Một đêm nọ, trong lúc Buổi nhóm đã chấm dứt, ở... tại Nhà thờ của tôi, bà đến gặp tôi. Bà có một người con trai đã sắp chết vì bịnh bại liệt. Tôi nghĩ họ đã hết hi vọng cậu ấy có thể sống lâu hơn nữa. Chúng ta có nhiều cuộc gọi như thế. Chúng là một thói thường lệ. Nhưng khi tôi đi thăm anh bạn trẻ này, sống bằng phổi nhân tạo. Có điều gì về anh ấy mà khi nhìn thấy anh lần đầu tiên, tôi đã yêu mến anh. Tôi yêu mến anh ấy tới ngày nay, khi nhìn anh bây giờ, và sẽ luôn luôn yêu anh. Anh là một người trẻ tuổi gan dạ. Anh dường như có điều gì trong đời sống có ý nghĩa nhiều hơn chỉ là một chàng trai bình thường ở tuổi “teen” (thiếu niên), của một người vừa qua tuổi mười mấy. Anh có nhiều sự hiểu biết rõ ràng về sự việc hơn. Tôi đã cầu nguyện cho anh, để anh sẽ không chết.

8 Cuối cùng, họ lấy phổi nhân tạo ra, mang anh về nhà, và đặt vào trong loại giường đá gì đó, để giữ cho anh cứ thở.

9 Tôi đến thăm Garnett. Thật là một Cơ-đốc nhân đời sống bày tỏ êm dịu, một chàng trai mà bất cứ cha mẹ nào cũng hãnh diện. Rốt cuộc, đó là cuộc hành trình của chúng ta ở trên đất này, đó là điều nó dành cho, để chuẩn bị cho sự ra đi. Garnett chắc chắn đã chuẩn bị cho điều này, vượt ra ngoài giới hạn của bóng dáng nghi ngờ, người trẻ tuổi dũng cảm đầy dẫy Đức Thánh Linh và Sự sống của Đấng Christ. Nó phản chiếu ngay qua anh.

10 Tôi sống ở Tucson, Arizona. Cách đây một thời gian, một cậu bé bị đau, và đau rất nặng. Anh bày tỏ đức tin của mình, gọi từ nơi cách xa. Cuối cùng khi tôi về đến nhà và cầu nguyện cho cậu bé trên điện thoại, ôi chao, ân điển của Đức Chúa Trời đã đến với cậu, và cậu bé đã khỏi bệnh. Lần này đến lần khác, khi chúng ta có điều gì không ổn, cậu ấy sẽ gọi, chúng tôi sẽ cầu nguyện cho nhau, qua điện thoại. Tôi không nghĩ Cha Thiên thượng chúng ta từ chối anh, bất cứ lúc nào, nhưng anh đã có được điều anh cầu xin.

11 Mùa thu vừa rồi, tôi đã xuống ở đây thăm những người bạn. Ngày nọ, lần cuối cùng tôi gặp Garnett trong đời này, bất ngờtrong... ngôi nhà nhỏ của anh. Anh đang ở lại với những người của mình. Điều chúng ta tìm thấy, nhưng nó sẽ là một tấm gương thật sự cho bất cứ Mục sư Truyền đạo Cơ-đốc nào để thấy điều này. Khi chúng tôi bước vào nhà, như chúng tôi luôn được chào mừng, đó là Garnett. Trước anh là quyển Kinh Thánh. Người phụ nữ ấy đang chăm sóc anh đang ngồi trên giường xếp, và họ đang học Kinh Thánh. Tôi nhìn anh, lòng tôi cảm động.

12 Tôi nói với anh, hỏi anh một câu. Tôi nói, “Garnett này, có lẽ, nếu điều này không bao giờ xảy ra với anh thì sao?” Tôi nói, “Anh... Tôi được gọi lên ở đây tối nay, có một chàng trai trẻ tên là Garnett Peake vừa bị giết chết ở ngoài đại lộ vì say rượu trong lúc lái xe, và linh hồn của anh ta đã đi gặp Chúa. Hay là, anh muốn giữ tình trạng này thì hơn?”

13 Cậu ấy nói, “Cứ để như thế này. Tôi ước ao biết Chúa Jêsus theo cách mà tôi biết Ngài hiện giờ, nó quan trọng hơn sự sống, dù tôi phải ở trong tình trạng này suốt đời.”

14 Nhưng anh nói, “Tôi muốn tỏ cho anh biết, Anh Branham à, tôi dễ chịu hơn nhiều.” Anh di chuyển đôi tay. Với sự canh phòng lớn, anh hướng tới thì giờ mà anh sẽ được khỏe mạnh, để anh có thể đi dạo. Tôi là người già, đã thấy nhiều điều trong đời. Tôi không tin mình đã từng gặp một chàng trai nào đầy dẫy Thánh Linh hơn Garnett. Những hi vọng lớn dành cho anh.

15 Cách đây vài đêm, tôi được kể anh ấy bị điều gì giống như bệnh cúm (intestinal flu). Đó là khi anh nhận ra mình sẽ chết, anh đã gọi cho tôi. Anh không biết vào lúc ấy tôi đang ở New York, ở sân vận động. Khi ra khỏi sân vận động, tôi nhận được điện tín, hay một bức thư được đưa cho tôi. Tôi vội chạy nhanh đến điện thoại và gọi. Nhưng người anh em đáng yêu đang chăm sóc anh, nói, “Anh Branham à, Garnett đã đi gặp Chúa Jêsus lúc 6 giờ.”

16 Anh đã đi khỏi chúng ta. Chúng ta nhận biết điều đó. Nhưng tôi tự hỏi thật có việc xảy ra như đây là sự chấm dứt của nó không? Hết thảy chúng ta đều ý thức chàng trai đã đi khỏi chúng ta, nhưng chúng ta hãy nghĩ đến những gì kế tiếp. Có điều gì mà chúng ta có thể nói được, chúng ta có thể thấy lại anh chăng? Đây là lần cuối cùng chúng ta sẽ thấy Garnett chăng? Đó là điều tôi muốn nói với anh chị em, trong vài phút kế tiếp. Anh chị em có thể tin chắc rằng chúng ta sẽ gặp lại anh không? Gióp đã hỏi câu này trong Sách xưa nhất trong Kinh Thánh. Ông nói, “Nếu một người chết đi, người ấy sẽ sống lại chăng?” Có chứng cớ nào cho điều này vậy? Chúng ta có bằng chứng vật lý nào mà có sự sống lại chăng? Có, tôi nghĩ vậy.

17 Nếu chúng ta để ý rằng, chúng ta đang hầu việc Đấng Tạo Hóa. Chúng ta nhận ra rằng mình không thể được ở đây trừ phi có Đấng nào đó đã tạo nên chúng ta. Chúng ta không thể thật sự giống như chúng ta hiện giờ, không có việc xảy ra; Không gì hơn cái đồng hồ đeo tay của tôi như chính nó, với tất cả những hạt ngọc và chạy cho đúng thời gian. Có... có một người thông minh khác thường nào đó đằng sau nó, đã làm chiếc đồng hồ ấy, và chỉ nghĩ về một con người làm đồng hồ. Nếu thật nó không thể có được cho cái đồng hồ, phương chi với chúng ta.

18 Là một nhà Truyền giáo và đi lại khắp thế giới, đến nay đã 7 lần, tôi đã quen với, và suy nghĩ về thấy các tôn giáo khác nhau của thế gian, mỗi một triết lý của họ và những gì họ nghĩ. Nhiều người của họ tin vào sự đầu thai, và đại loại như vậy. Nhưng tôn giáo Cơ-đốc giáo là tôn giáo duy nhất có Lẽ thật, bởi vì tất cả sự sáng tạo nói về Cơ-đốc giáo.

19 Gióp nói, “Vì cây cối dẫu bị đốn còn trông cậy. Sẽ còn mọc lên nữa. Nếu hoa tàn, nó sẽ mọc lên nữa.” Nhưng ông nói, “Nhưng loài người chết, thì nằm tại đó, Loài người tắt hơi, thì đã đi đâu?” Gióp là một con người, một người nổi tiếng. Ông là triết gia vĩ đại trong thời của ông, và là một người tin, ông có nhiều sự khôn ngoan. Sa-tan muốn sàng sảy và thử thách ông.

20 Tất cả các Cơ-đốc nhân, những người tin đều bị thử thách. “Mọi người con đến với Đức Chúa Trời phải bị thử thách, sửa phạt.”

21 Vì thế Gióp biết rằng Đấng Tạo Hóa đã làm tất cả về sự sáng tạo của Ngài, ông để ý rằng trong sự sáng tạo, có sự sự sống lại của đời sống thực vật, vân vân. Nhưng ông nói, “Nhưng loài người chết, thì nằm tại đó, Loài người tắt hơi, thì đã đi đâu? Điều gì xảy ra với người?”

22 Rồi ông thấy, bởi một khải tượng, sự Đến của Đấng Công Bình. Ngài biết ông là một tội nhân. Lý luận một người phải nằm xuống mà không sống dậy, không có gì có thể nói về người ấy.

23 Ông biết rằng bông hoa đã chẳng làm điều gì. Nó được mang đến đây vì một mục đích, và nó phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời. Do đó, khi bông hoa chết, nó có thể sống lại.


24 Nhưng một người đã phạm tội, và không có cách nào cho người để được sống lại trong sự Hiện diện của Đấng Tạo Nên của ông. Vậy nên trong điều kiện này, ông được Đức Chúa Trời cho phép thấy Đấng Công Bình đến. Một Người có thể đặt tay Ngài trên một người tội lỗi và một Đức Chúa Trời thánh khiết, và bắc cầu làm con đường, Con Đức Chúa Trời. Thế thì khi Thánh Linh ở trên Tiên tri, ông kêu lên, “Còn tôi, tôi biết rằng Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống, Đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất. Sau khi da tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát,
Bấy giờ ngoài xác thịt tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời;
Chánh tôi sẽ thấy Ngài, Mắt tôi sẽ nhìn xem Ngài, chớ chẳng phải kẻ khác.”

25 Tất cả Cơ-đốc giáo đều đặt nền tảng trên sự sống lại. Đó là hi vọng của chúng ta. Vậy thì chúng ta tìm thấy lý do. Đấng Tạo Hóa đã đặt để nó trong trật tự, nếu thậm chí chúng ta không có Kinh Thánh, chúng ta vẫn biết rằng Cơ-đốc giáo thì đúng.

26 Vậy sự sống lại không phải là sự thay thế. Sự sống lại mang đến sự việc giống vậy đi lên khi nó đã đi xuống. Nếu tôi đánh rơi quyển Kinh Thánh từ trên bục này, xuống nền nhà, và cầm lên một quyển Kinh Thánh nào đó, thay thế nó, đó là sự thay thế. Nhưng sự sống lại là mang lên quyển Kinh Thánh đã rơi xuống. Đó là việc sống lại có ý nghĩa, “được - được sống lại.”

27 Còn Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa vĩ đại đã tự bày tỏ chính Ngài qua mọi sự sáng tạo của Ngài. Chúng ta là một phần của sự sáng tạo Ngài, giống như những bông hoa kia, giống như cây cối, hết thảy thiên nhiên. Chúng ta là một phần của sự sáng tạo Ngài.

28 Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời đa dạng. Ngài không muốn mọi vật đều giống như nhau. Ngài không muốn chỉ có núi hết. Ngài muốn có sa mạc, đồng bằng, những đồng cỏ. Ngài muốn có những bông hoa màu vàng, màu trắng, màu xanh, màu hồng, những màu sắc khác nhau. Ngài muốn có những người to lớn, những người nhỏ con; Và đầu đen, đầu nâu, đầu đỏ. Ngài là Đức Chúa Trời của sự đa dạng, vì muôn vật là để phục vụ mục đích của Ngài. Ngài làm mọi vật phục vụ cho mục đích Ngài. Mọi vật thật đã hoàn toàn phục vụ cho mục đích Ngài, có sự sống lại với nó.

29 Vậy thì, việc đó có thể khó nghĩ hay hiểu biết ngay lập tức, nhưng chúng ta hãy suy nghĩ về nó, là việc mà chúng ta có điều này ở đây trước chúng ta, chiều hôm nay.

30 Đây là những bông hoa. Chúng phơi bày việc chúng đến trên đất này vì điều gì, để làm vui cho nơi buồn phiền mệt mỏi này chiều hôm nay, nơi người anh em trẻ tuổi đang nằm ngủ. Và những bông hoa kia, chúng ta để ý.

31 Giống như phụ nữ các chị ở Kentucky đây. Chính tôi là người ở đây. Tôi để ý các chị trồng hoa quanh nhà mình, và vào mùa hè chúng nở hoa rất đẹp, làm cho nhà các chị sáng sủa lên. Rồi có lẽ vào mùa thu, đột nhiên, sương giá rơi trên chúng. Đó là sự chết. Vậy thì, chúng là những cánh hoa đã rơi xuống rồi,hay mới nở, hoặc thế nào đi nữa, khi sương giá đụng đến, nó lấy đi hết thảy. Đó là sự chết. Nó không chừa người nào, khả năng nào, tuổi tác nào. Nó cứ đập vào. Nơi nào nó đụng đến, thì nó lấy đi. Thế thì chúng ta để ý những cánh hoa rơi xuống từ bông hoa nhỏ bé kia, và rồi, từ bông hoa rơi xuống hạt giống nhỏ màu đen.

32 Còn bây giờ người này dường như còn ở tuổi vị thành niên. Nhưng đó là cách anh em tìm thấy Đức Chúa Trời, là trong những con người đơn sơ, không phải là những người phức tạp. Đức Chúa Trời đã làm nó đơn sơ, nếu chúng ta thật sự có thể thấy nó.

33 Đức Chúa Trời có một tiến trình tang lễ cho bông hoa đó; Dường như lạ. Nhưng hạt giống nhỏ đang nằm trên đất. Thế thì mưa thu đến, giống như những giọt nước mắt từ trên trời rơi xuống, vỗ về trên những hạt giống nhỏ này, cho tới khi chôn nó đi.

34 Rồi đến mùa đông lạnh giá. Bấy giờ, những cánh hoa chết đi. Cuống hoa khô héo. Củ nó ở trong đất, rễ bị khô héo đi. Ô! Hạt giống, khi mùa đông lạnh giá, nó làm hạt giống đóng băng. Nó làm hạt giống bật ra, và cơm bên trong chảy ra. Bấy giờ là tháng 2, hay tháng 3. Không có cánh hoa nào, không có cuống hoa, không có hạt giống, không có gì cả.

35 Đó có phải là sự chấm dứt của bông hoa chăng? Không chút nào. Có một mầm sự sống nhỏ bé ở nơi nào đó, ở trong hạt giống ấy. Anh em có thể lấy bụi trong bàn tay minh, đem nó vào trong phòng thí nghiệm, để nhà khoa học xét nghiệm nó, trở đi trở lại, mà sẽ không hề tìm thấy mầm sự sống ấy. Đức Chúa Trời giấu nó. Nhưng ngay khi thế gian đu đưa chung quanh trong hệ mặt trời, cho tới khi mặt trời chiếu vào trái đất trở lại. Anh em không thể che giấu sự sống đó.

36 Nếu anh em sắp đặt một lối đi bằng bê-tông, đi xuống qua sân nhà, ở trên cỏ, nơi mà... mùa hè kế tiếp, cỏ nhiều nhất ở đâu? Ngay chung quanh các lối đi. Tại sao? Chính là sự sống nằm ở bên dưới lớp bê tông đó. Khi mùa xuân đến, mặc dù tảng đá nằm phía trên nó, vẫn không che khuất được nó, dù cho người ta muốn loại bỏ nó. Đó là điều khiến cho cỏ mọc quá nhiều quanh bờ rìa lối đi. Anh chị em không thể che giấu sự sống. Nó phải đến bởi vì Đức Chúa Trời đã đặt mặt trời, s-u-n, ở phía trên này, và nó kiểm soát đời sống thực vật.

37 Thế thì, nếu Ngài đã đặt mặt trời (s-u-n) trên đời sống thực vật, thì Ngài cũng đã đặt Con (S-o-n) Ngài trên Sự sống Đời đời. Vì thế, nếu có sự sống lại dành cho bông hoa, bởi vì nó phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời, huống chi Ngài còn làm đường lối dành cho con người! Đúng thế. Có một con đường dành cho con người. Ngài cũng phải đến khi thì giờ phải đến dành cho Con (S-o-n) của Đức Chúa Trời. Không... mặt trời (s-u-n) sinh ra sự sống thực vật, bởi vì nó kiểm soát sự sống đó. Anh chị em không thể che giấu nó. Nó phải lớn lên. Và có một C-o-n của Đức Chúa Trời (S-o-n of God) đang kiểm soát sự sống con người, Sự sống Đời đời. Nếu chúng ta đang hầu việc cho mục đích của Đức Chúa Trời, như là con trai con gái của Đức Chúa Trời, thì khi thì giờ quyết định dành cho Con Đức Chúa Trời đến, anh chị em không thể che giấu Sự sống đó. Tất cả thiên nhiên đều nói về Nó.

38 Chúng ta ở đây vào mùa thu của năm này hiện giờ, ở Kentucky đây, nơi cây cối xinh đẹp đâm chồi nẩy lộc. Và rồi, trước khi có sương giá hay cái gì, anh chị em có để ý trong sân mình và chung quanh, những chiếc lá bắt đầu rơi xuống lại vào đầu tháng 8 như thế nào không? Tại sao vậy? Điều gì làm cho những chiếc lá kia rụng xuống? Là vì sự sống ấy đã ra khỏi chiếc lá. Nó đi đâu? Đi xuống rễ cây. Trí Thông Minh nào đã làm cho sự sống ấy lìa khỏi chiếc lá và đi vào trong lòng đất? Bởi vì nếu nó cứ ở đây, nó sẽ giết chết cây. Nó đã đi xuống tận rễ cây, ẩn giấu cho tới khi mùa đông trôi qua. Mùa xuân sang, nó mang sự sống trở lại, và sanh ra lá khác.

39 Vậy thì phải có Trí Thông Minh nào đó làm điều ấy. Cây cối không có trí óc; Nó chỉ là một sự sống thực vật. Nhưng Trí Thông Minh vĩ đại nào đó nói với cây, trước sương giá đụng đến nó, với sự sống mà ở trong đó, “Đi xuống rễ cây, và ẩn giấu trong đó.” Rồi khi mặt trời bắt đầu di chuyển lại, làm thế nào chiếc lá ấy biết mặt trời dời đi và mùa đông đang đến? Đó là một Trí Thông Minh bảo cho nó biết điều ấy. Chính là Đức Chúa Trời.

40 Thật là một biểu tượng! Chúng ta thấy gì ở đó? Cũng giống như khi chúng ta thấy trong bông hoa; Sự sống sự chết, chôn, sự sống lại. Thậm chí Đức Chúa Trời làm cho những bông hoa héo đi, những chiếc lá trở sang màu nâu, và làm một bó hoa đặt trên ngực trái đất, ngay khi những bông hoa kia chết. Màu đỏ, màu xanh, và các màu sắc, giống như ở đây lúc này chiều nay.

41 Đức Chúa Trời không phức tạp. Con người đôi khi muốn làm cho Ngài phức tạp. Nhưng Ngài, Đức Chúa Trời, được biết đến trong sự đơn sơ. Chúng ta nhìn trên cao Ngài, cố tìm thấy Ngài. Ngài rất đơn giản, làm cho chính Ngài cách ấy. Đó là điều khiến cho Ngài quá vĩ đại.

42 Bây giờ để ý, trong việc này, sự sống này đã có ở trong cây. Việc ấy phục vụ cho mục đích của nó, đã đi xuống mồ mả, ở lại đó cho tới mùa xuân. Trí Thông Minh nào đó phải mang nó trở lại, trở lại với cây táo, và bất cứ cây gì, nó ra lá trở lại và vân vân. Nó mọc lại lần nữa.

43 Gióp nói ở đây,” Ôi! Chớ gì Chúa giấu tôi nơi âm phủ, Che khuất tôi cho đến khi cơn giận Chúa đã nguôi.” Thấy điều gì Kinh Thánh đã nói không? Chúng ta bị che khuất trong mồ mả cho đến khi cơn giận Chúa đã nguôi, và rồi sống trở lại.

44Còn tôi, tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống, Đến lúc cuối cùng Ngài sẽ đứng trên đất. Sau khi da tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát, Bấy giờ ngoài xác thịt tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời;” Ông đã thấy sự sống lại sẽ được mang lại bởi Một Người ngày nào đó; Và vấn đề tội lỗi sẽ được giải quyết khi Đấng Công Bình ấy, Con Đức Chúa Trời đến để chết cho tội nhân. Không có người nào trên đất vào lúc đó, hay là không người nào kể từ lúc ấy, có thể bắc cầu làm đường giữa Đức Chúa Trời thánh khiết và con người tội lỗi. Nhưng Gióp, ở đây, 4.000 năm trước khi Chúa đến, đã thấy sự chết, chôn, và sự sống lại của Ngài, sự xưng công bình của Ngài đến bởi sự sống lại, và sự bảo đảm tuyệt đối về sự sống lại cho người tin. Thật là một sự an ủi được biết những điều đó là thật! Nó không phải là câu chuyện tưởng tượng.

45 Hãy nhìn ở đây. Hãy nhìn vào mặt trời. Mặt trời mọc lên vào buổi sáng, nó là đứa bé mới sanh. Đức Chúa Trời ban nó xuống phục vụ cho mục đích của Ngài. Lúc 9 giờ sáng, nó đi học, nó ở tuổi thiếu niên. Rồi 12 giờ, nó đã trưởng thành đầy đủ. Sau 12 giờ, 50 năm đã trôi qua, đã làm xong một nửa, và bắt đầu đi xuống, trở nên yếu hơn, già hơn. Nó đang trở nên mạnh hơn cho tới lúc này, rồi bắt đầu yếu hơn.

46 Giống như chúng ta. Chúng ta bắt đầu mạnh mẽ. Và trở nên... khi chúng ta đến chỗ trưởng thành hoàn toàn,chúng ta trở nên mạnh hơn. Rồi khi tới một giai đoạn nào đó, là giai đoan tốt nhất của chúng ta. Sau đó chúng ta bắt đầu yếu đi, và suy sụp dần.

47 Cuối cùng sau một thời gian, nó nằm trên đường chân trời phía Tây, một ánh sáng đẹp. Nó phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời. Nó chết. Trái đất lạnh giá, nguội lạnh đi, trở nên lạnh cóng, qua đêm. Vậy đó là sự chấm dứt của mặt trời chăng? Đó là thì giờ cuối cùng mà anh chị em thấy chăng? Không. Sáng hôm sau, nó mọc lên lại trong sự sống lại. Đức Chúa Trời mỗi ngày, làm chứng với nó, Phán, “Có một sự sống, sự chết, chôn, sự sống lại.”

48 Mọi vật anh em nhìn thấy nói cùng cách ấy, “sự sống, sự chết, chôn, và sự sống lại,” nếu nó phục vụ cho mục đích của Ngài,

49 Vậy thì sẽ có một lúc mà bông hoa này có thể là một bông hoa và sẽ không bao giờ sống lại. Có một thời điểm mà tôi muốn, và nếu Garnett có thể nói với tôi chiều nay, đây sẽ là điều anh ấy muốn tôi nói, vì anh ở trong sự Hiện diện của Đức Chúa Trời. Nếu hạt giống kia...

50 Nhiều người trong anh em ở đây chiều nay là những nông gia, hay sống quanh đây anh em thấy những nông trại và thấy thiên nhiên. Nếu hạt giống được trồng, cho dù hạt giống trông đẹp đến đâu đi nữa, nếu hạt giống ấy không nảy mầm, nó sẽ không sống. Nó sẽ đi vào trong lòng đất. nó sẽ thối rữa, và đó là sự chấm dứt của nó. Không có cách nào khác. Không có cách nào ở đó để trở về với sự sống. Hạt giống đó phải được ở trong sự thụ phấn nếu không thì sẽ không sống lại.

51 Đó là điều làm cho chắc chắn về sự sống lại của chúng ta lần nữa. Như Chúa Jêsus đã Phán với chúng ta, “Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời.” Chúng ta được đặt ở đây để lựa chọn.

52 Và bây giờ bông hoa xinh đẹp ấy... cho dù nó đẹp thế nào đi nữa, hạt giống tròn trịa đẹp thế nào đi nữa, giống như ngô lai giống, chúng ta có thể trồng ngô lai giống, nó sẽ chẳng làm được gì. Nó là hạt giống đẹp, không có sự sống. Sự sống của nó bị hư hoại.

53 Bất cứ sự Hiện diện hư hoại nào từ Đức Chúa Trời không thể sống lại. Chúng ta phải được sanh lại.

54 Nhưng thật chắc chắn như hạt giống đó được nẩy mầm, thì sự sống lại cũng vậy.. Không có cách nào giữ cho nó không sống lại. Nó phải sống lại, bởi vì nó được nẩy mầm và sự sống thực vật ở trong nó.

55 Vậy thì, một người tin có Sự sống của Đấng Christ ở trong người đó, Đấng đã sống lại trước tiên để xưng công bình cho chúng ta, để chứng minh có sự sống lại của sự sống con người, một thân thể con người, mà chúng ta sống lại bởi vì chúng ta được nẩy sanh; Nói cách khác, được sanh lại của Đức Thánh Linh.

56 Mọi việc mà chúng ta có thể thấy trong thiên nhiên... tôi đứng đây và có nhiều điều được viết ra trên một miếng giấy ở đây, mà tôi muốn nói với anh em. Nhưng điều đó phải được đầy đủ, để anh em biết rằng anh em không thể nhìn ra mà không thấy chứng cớ của sự chết, chôn, sự sống lại. Bất cứ nơi nào anh em đi đến, bất cứ cái gì anh em nhìn vào, đều không thể vượt qua: Sự chết, chôn, sự sống lại.

57 Và rồi, lại lần nữa, chúng ta thấy sự sống lại ấy chỉ đến khi nó phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời. Nếu nó không phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời, cho dù nó đẹp đẽ bao nhiêu đi nữa, nó có thể đẹp hơn Hạt giống khác được nẩy mầm thế nào đi nữa, nó sẽ không bao giờ sống lại. Nó sống thế này, và thế là ổn. Nhưng nếu như Nó nẩy mầm, Nó phải sống lại.

58 Vậy nên, thưa các bạn, chúng ta ở đây chiều hôm nay. Để thấy những gì sự chết đã làm với người anh em của chúng ta. Nó phải được nẩy mầm. Chúng ta có thể thuộc về Hội thánh. Chúng ta có thể là những người tốt đẹp. Chúng ta có thể là nhân vật tốt với láng giềng; Một người cha tốt, người mẹ, người con trai, con gái tốt. Nhưng trừ phi chúng ta được sanh ra với Thánh Linh của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ không bao giờ sống trong sự sống lại. Nó đã xong rồi.

59 Nó nói với chúng ta những điều này. Thiên nhiên gọi ra, ngày này sang ngày khác. Mặt trời mọc rồi lặn. Mặt trăng và các ngôi sao hiện ra, cũng giống như vậy. Mọi vật trong thiên nhiên giải quyết một điều: Sự chết, chôn, sự sống lại; Sự chết, chôn, sự sống lại. Mỗi ngày trong đời sống chúng ta, điều gì đó làm chứng với chúng ta: Sự chết, chôn, sự sống lại.

60 Chúng ta bước qua mặt trên của nó, nhiều lần. Chúng ta đừng làm thế. Đó không phải là lý do nó được đặt ở đây, và thế gian được đặt trong trật tự như thế này. Nó được dành cho Sự sống Đời đời, mà chúng ta,mà chúng ta biết. Thấy dựa trên những hạt giống, mà chúng không được nẩy mầm và phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời, nó không thể sống lại. chúng ta cũng sẽ không sống lại, mặc dù chúng ta là những người tốt, mặc dù chúng ta là những thuộc viên của Hội thánh, mặc dù chúng ta là những người hàng xóm tốt, những người tốt có học vấn, tốt đẹp, thanh lịch, thông minh. Khoa học nói cho biết điều gì đã xảy ra. Khoa học không thể ban cho sự sống.

61 Sự sống thuộc về Đức Chúa Trời, chỉ một mình Ngài, và Ngài là Đấng duy nhất nắm giữ Sự sống. Vì thế chúng ta phải đến chỗ được nẩy sanh bằng Lời Đức Chúa Trời, nếu không thì chúng ta sẽ không bao giờ sống lại. Sự sống của chúng ta được hoàn tất khi chúng ta làm xong đời này ở đây (that does it, altogether), nếu chúng ta không được nẩy sanh bằng Lời Đức Chúa Trời, hay bởi Sự sống của Đức Chúa Trời.

62 Giờ đây, cái thân xác nhỏ bé, lạnh lẽo đang nằm ở đây, không người nào trong chúng ta có thể nói ngoài điều anh ấy là một phần của hệ thống quản lý vĩ đại này trong sự sáng tạo Đức Chúa Trời. Anh là một phần của sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Anh là một người, một con người mà Đức Chúa Trời đã tạo dựng. Anh ấy nằm, đang ngủ giờ này. Bây giờ, sự việc của nó là, nếu anh hầu việc mục đích của Đức Chúa Trời trong đời sống mình, thì phải có sự sống lại cho Garnett. Không có cách nào khác ngoài điều đó. Đây không phải là sự cuối cùng của Garnett.

63 Thế thì, hết thảy chúng ta phải chọn con đường này qua cuộc sống. Chúng ta đi ra khỏi sự tối tăm mà bước vào con đường giống như vậy. Mỗi người trong chúng ta, cách này hay cách khác, đang trải qua bóng tối, trũng bóng chết. Nhưng sự việc chúng ta được đặt ở đây vì...

64 Giống như thế gian. Chúa Jêsus đã Phán, “Các ngươi không thể hầu việc Đức Chúa Trời và hầu việc ma-môn.” Ma-môn là “thế gian.” Không thể hầu việc Đức Chúa Trời và thế gian cùng một lúc.

65 Chúng ta có sự lựa chọn của mình. Chúng ta có thể được nẩy sanh bởi Đức Chúa Trời, bởi Đức Thánh Linh Ngài, và chúng ta có Sự sống Đời đời. Nếu không, khi chúng ta chết, đó là nó. Chúng ta sẵn sàng cho Sự phán xét lúc ấy, tại sao chúng ta không làm điều đó, vậy thì đó là hình phạt. Nó đi theo điều ấy, vì chối bỏ Sự sống Đời đời.

66 Nhưng tôi rất sung sướng, theo như tôi biết trong phạm vi hiểu biết của tôi, bởi Lời Đức Chúa Trời và sự làm chứng của Đức Thánh Linh, chàng trai này đương đầu với tình trạng đó. Anh được sanh ra thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời, một con người được biến đổi. Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trên chàng trai trẻ này. Anh là một Cơ-đốc nhân vững vàng. Anh hầu việc cho mục đích của Đức Chúa Trời. Có lẽ điều đó đã được trong một thời gian ngắn.

67 Nhưng Đức Chúa Trời đôi khi huấn luyện con người trong nhiều năm, để có được ít ngày hầu việc từ anh ấy. Giăng Báp-tít đã ở một mình 30 năm trong đồng vắng, để hầu việc Ngài chỉ 6 tháng. Đức Chúa Jêsus Christ được 30 tuổi, hầu việc trong 3 năm, để bị khổ hình trên thập tự giá. Đức Chúa Trời đã huấn luyện con người, đào tạo họ. Đó là mục đích của Ngài. Thời gian ở với con người. Sự vĩnh cửu ở với Đức Chúa Trời.

68 Tôi tin rằng Đức Chúa Trời mang chàng trai này đến trên trái đất này ở đây vì một mục đích.

69 Nếu anh em để ý, ngay trong thời gian Garnett đau ốm và các việc xảy ra, điều này đánh vào anh vì một mục đích. Đức Chúa Trời có thể làm cho chàng trai này mạnh khỏe. Nhưng điều gì Ngài đã khiến Ngài không làm thế mà thay vào đó, lấy sự sống của anh đi? Ngài để cho anh thức dậy ngay nơi anh sẽ không chết.

70 Bệnh bại liệt cũng không giết chết anh. Anh không chết vì bệnh bại liệt. Không bệnh nào khác mà chúng ta đã cầu nguyện cho giết chết anh, anh ấy, tôi, và những Cơ-đốc nhân khác ở khắp Campbellsville, đã cầu nguyện cho anh ấy. Nó không bao giờ giết chết anh. Nó không bao giờ làm việc ấy. Hiểu không?

71 Chính là lúc Garnett phải đi. Anh ấy phải đi. Anh đã phục vụ cho mục đích Ngài. Anh đến với Đấng Christ, được nẩy mầm. Điều gì xảy ra nếu anh ấy chết trước thời gian này? Bệnh bại liệt đưa anh về với Chúa. Anh đã là người điều khiển cuộc bán đấu giá thuốc lá, điều đã có trong trí anh. Đó không phải là mục đích của anh chút nào. Chúng ta biết điều ấy. Mục đích của anh là một Cơ-đốc nhân.

72 Vậy thì, một người bán đấu giá thuốc lá, 75 năm nữa, nếu thế gian này còn tồn tại, có người sẽ nói, “Garnett này, ông là người điều khiển bán đấu giá vĩ đại.” Có lẽ đó là điều tất cả Mục sư Truyền đạo có thể nói ở tang lễ của anh lúc ấy, “Ông ấy là người bán đấu giá thuốc lá vĩ đại.”

73 Nhưng chúng ta có thể nói gì ngày hôm nay? “Anh ấy là một Cơ-đốc nhân.” Như một người bán đấu giá, không có mầm của Sự sống, chỉ được tưởng nhớ của thời đại đó, người đó sẽ chết giữa một ít người. Hiện giờ anh sống giữa những người bất tử. Anh phải đến với sự sống lại. Không có cách nào tránh khỏi việc ấy. Anh ấy phải đến, vì anh đã phục vụ cho mục đích của mình. Anh được nẩy mầm bằng Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời, của Sự sống Đời đời đã nằm trong chàng trai ấy. Đến mức mà nếu anh nói, “Nếu tôi biết...”

74 Lần cuối cùng tôi đã nói với anh, anh nói, “Nếu tôi biết rằng tôi... có thể được khỏe mạnh, như những người khác, chạy lên chạy xuống trên đường phố ở đây với chiếc xe cải tiến của mình, chạy lên chạy xuống trên các con đường, và say xỉn, mà không biết Điều mà tôi biết này, tôi sẽkhông đánh đổi Điều này để lấy hàng vạn đời sống như thế.” Một chàng trai 18 tuổi, một thanh niên trông đẹp trai tốt quí, sẽ có thể là một mục tiêu hằng ngày cho Ma quỉ.

75 Nhưng Đức Chúa Trời phải đưa anh vào giai đoạn đó, đem anh ra để phục vụ cho mục đích ấy. Hãy nhìn xem sự kiên nhẫn của anh, những lời làm chứng của anh giữa những người lân cân. Hãy xem những gì anh đã có, cuộc đời ngắn ngủi làm sao của anh đã nói với nhiều anh chị em, rằng vào Ngày Phán xét, không có điều đó, đời sống của anh sẽ làm chứng ngay với anh em. Anh là một tấm gương về những gì Đức Chúa Trời muốn có với anh. Anh đã phục vụ cho mục đích Đức Chúa Trời.

76 Vậy nếu anh đã phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời và được nẩy mầm, như hết thảy thiên nhiên phải được nẩy mầm, với một lời hứa rằng anh sẽ sống lại, làm sao chúng ta có thể nghi ngờ sự sống lại, về việc thấy lại Garnett? Tại sao, sẽ hoàn toàn điên để nói rằng anh ấy không thể sống lại. Nếu Garnett không sống lại, thì đã không bao giờ có mặt trời mọc và mặt trời lặn, rồi mọc trở lại. Nếu Garnett không sống lại, bông hoa không bao giờ chết và sống lại. Điều đó đáp ứng mục đích của Đức Chúa Trời. Nó phục vụ mục đích của Đức Chúa Trời. Nó nẩy mầm bằng sự sống, và nó xuất hiện trở lại. Thế thì, chúng ta sẽ là một con người kinh khủng, một thứ bất lương, để nói không có sự sống lại, khi chúng ta nhìn ngay vào, và thấy mục đích của sự sống lại và những gì chúng ta sống để có sự sống lại.

77 Garnett sẽ sống lại. Anh ấy đang sống động hiện giờ. Anh ấy ở trong thế giới khác. Và anh sẽ sống lại thật chắc chắn như bông hoa sống lại. Anh sẽ sống lại thật chắc chắn như mặt trăng, mặt trời hay các ngôi sao mọc lại. Garnett sẽ sống lại. Nhưng, xem đấy, chúng chỉ sống lại với sự sống hay chết khác, đưa ra lời làm chứng cho thời đại khác. Khi anh ấy sống lại, sẽ là lúc chấm dứt thời đại, sẽ không còn lời làm chứng nữa. Anh có Sự sống Đời đời. Đó là sự sống vĩnh viễn; Nó phải được nẩy mầm cho sự sống bất diệt, để làm cho nó sống lại vì sự sống bất diệt. Anh được nẩy mầm với Sự sống Đời đời. Khi anh sống lại, không còn sự chết nữa, anh sống đời đời mãi mãi.

78 Tôi đã giảng cho hàng ngàn đám tang trong đời tôi, ở khắp thế giới. Tôi ước mong mình có thể nói qua nhiều tang lễ mà tôi đã giảng, tôi muốn... tôi muốn mình có thể nói những lời mà tôi có thể nói về Garnett, và những hi vọng mà tôi có nơi Garnett. Và biết rằng Đức Chúa Trời sẽ làm anh sống lại, vì anh đã đáp ứng mọi đòi hỏi mà tôi biết rằng Đức Chúa Trời muốn có. Đời sống của anh tỏ cho thấy bông hoa Đức Thánh Linh đã ở trong anh, rằng Đức Chúa Trời đã sống trong anh. Chàng trai này là chàng trai được biến đổi. Không nghi ngờ chút nào. Đời sống anh làm chứng về điều đó. Anh được biến đổi.

79 Nếu chúng ta muốn nói rằng, “Không có sự sống lại nữa, và đây là sự cuối cùng của Garnett. Garnett, tất cả chúng ta sẽ thấy là khi chúng ta lấp đất anh ấy ở ngoài đó chiều nay.” Rồi điều gì nói về anh ấy? Nếu người nào đó sẽ nói, “Ồ, tôi không biết về điều đó. Tôi không biết. Tôi chưa hề thấy điều đó được thực hiện.” Chắc chắn, sự cuối cùng chưa đến. Nhưng khi anh em nói thế, việc trước tiên anh em sẽ phải làm...

80 Lời Đức Chúa Trời đang làm chứng cho Garnett. Lời Đức Chúa Trời nói, “Chúng ta là kẻ sống, còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã ngủ rồi. Vì sẽ có Tiếng kêu lớn và Tiếng của Thiên Sứ Lớn cùng Tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; Bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết.

Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa.” “Kẻ nào tin Ta, mặc dù đã chết, nhưng sẽ sống.” Lời Kinh Thánh! “Ta là Sự Sống lại và Sự sống,” Chúa Phán. Phải không? Anh em có thể làm chứng chống lại Lời Đức Chúa Trời chăng? Lời Đức Chúa Trời đang làm chứng cho chàng trai này. Còn điều gì đủ hơn là chính Lời Đức Chúa Trời? Điều nào, Ngài là Lời Ngài. Lời là Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Trời, chính Ngài đang làm chứng rằng Garnett sẽ sống lại. Garnett sẽ sống lại.

81 Tất cả sự sáng tạo. Chúng ta có thể nào nói, “Mặt trời đừng mọc. Không, Đức Chúa Trời đã làm một sai lầm. Mặt trời ơi, chúng ta không muốn thấy mặt trời.” Đó ắt là một người điên.

82 Mặt trời nói nó sẽ mọc lại. Bông hoa nói nó sẽ mọc lại. Lời nói nó sẽ mọc lại. Mọi thiên nhiên, mọi tạo vật nói nó sẽ sống lại. Trái đất quay, nói nó sẽ trở lại, mọi thứ anh em thấy. Ngay cả với Lời của Đức Chúa Trời! ... Đức Thánh Linh, bên trong ngực tôi và những người tin Cơ-đốc ở đây đang đập giờ này với đức tin, nói anh ấy sẽ sống lại.

Còn các bạn sẽ bỏ qua đức tin của mình, các bạn bỏ qua Lời Đức Chúa Trời, bỏ qua sự sáng tạo, đi qua mọi thứ để nói anh sẽ không sống lại chăng?



83 Đây không phải là sự cuối cùng của Garnett. Đây là sự cuối cùng của mục đích của anh trên đất này, nhưng anh sẽ sống lại. Hiểu không? Toàn bộ sự việc: Anh sẽ sống lại. Vậy chúng ta là gì, sự lo lắng của chúng ta là gì?

84 Dĩ nhiên, chúng ta không muốn thấy chàng trai trẻ nằm đó giống như thế, thật như vào thời kỳ đẹp trong đời. Nhưng anh em biết khi Đức Chúa Trời... khi anh em cắt đi một bông hoa từ trong vườn hoa của mình, anh em không lấy những cái hoa đã gần tàn. Đôi khi anh em phải lấy những cái búp, một cái búp phải phục vụ cho mục đích của anh em trong một bó hoa. Có lẽ Đức Chúa Trời muốn có một cái búp. Đó là cái Ngài đã hái ở đây, vì một cái búp dành cho Bàn thờ của Ngài trong Miền Vinh hiển; Với một sự đảm bảo, về mọi vật làm chứng rằng anh ấy sẽ sống lại. Đức tin của chúng ta nói anh sống lại. Lời nói anh sẽ sống lại. Mặt trăng nói anh sẽ sống lại. Các ngôi sao nói anh sẽ sống lại. Mặt trời, các bông hoa, thiên nhiên, mọi vật nói anh sống lại.

85 Bởi vì, tất cả đều biết Garnett, biết điều này, rằng anh là một Cơ-đốc nhân. Anh em không thể đi vào trong sự Hiện diện của Ngài mà không biết đã có một sự thay đổi trong chàng trai ấy. Anh ấy đã được nẩy mầm bởi Sự sống.

86 Lời cầu nguyện của tôi là chúng ta là những người còn đang sống chiều nay, sẽ thấy tấm gương của những gì Đức Chúa Trời làm, và sẽ chuẩn bị. Nếu không, chúng ta không có mầm Sự sống Đời đời này, biết rằng chúng ta phải đi tới con đường giống như anh ấy đi, chúng ta hãy làm cho mình nẩy mầm. Chúng ta hãy tiếp nhận Đấng Christ vào trong lòng mình và được sanh lại. Bởi vì, thưa anh chị em, mỗi người trong chúng ta phải đối diện điều này, cho dù anh chị em là ai đi nữa, bận rộn công việc bao nhiêu đi nữa, già hay trẻ, anh chị em phải gặp điều đó. Anh chị em phải gặp nó. Và đừng đương đầu cố làm điều đó mà trước tiên không được nẩy mầm bởi Đấng Christ, hầu cho anh chị em có Sự sống Đời đời.

87 Thế thì, sự chết bị nuốt trong sự thắng. Garnett sẽ sống lại. Mọi vật trong thiên nhiên... trong tình láng giềng, mọi người đều biết chàng trai ấy. Mọi người từng đến tiếp xúc với anh đều biết anh là Cơ-đốc nhân. Vậy thì, Lời của Đức Chúa Trời và mọi thiên nhiên nói anh sẽ sống lại.

88 Mẹ anh, cha anh, mọi người bà con anh, có thể là bất cứ ai, anh chị em những người ở đây đang nhìn vào anh; Là một vị Mục sư của Tin lành, như là người anh em của anh, tôi thấy không có điều gì trong Lời Đức Chúa Trời hay bất cứ việc gì trong thiên nhiên...

89 Lý do tôi chọn nói điều này, có lẽ người nào đó không muốn đi Nhà thờ quá nhiều và hiểu điều đó. Tôi nghĩ trong cách này, nó sẽ làm mọi người hiểu. Chỉ một cách đơn giản nhỏ bé mà anh em nhìn ra ở đây trong tự nhiên và thấy điều gì xảy ra.

90 Garnett đã đáp ứng sự chỉ rõ của Đức Chúa Trời. Anh đã phục vụ cho mục đích của Đức Chúa Trời. Anh không chết. Anh sống mãi mãi, chỉ chờ đợi thì giờ nào đó dành cho chúng ta sẽ đến.

91 Anh chị em nào biết Garnett, cha anh, mẹ anh, anh chị em của anh, hay bà con hoặc bất cứ ai biết anh, đều yêu mến anh. Anh chị em không thể tiếp xúc với anh mà không yêu mến anh. Hiểu không? Anh chị em đã ở đây với anh ấy. Thế thì còn đời sống sau này thế nào? Chúng ta hãy chuẩn bị, để chúng ta cũng sẽ gặp Garnett trong sự sống lại. Chúng ta hãy làm cho cuộc sống của mình giống như vậy, hầu cho chúng ta sẽ gặp Garnett trong sự sống lại.

92Nếu loài người chết, có được sống lại chăng! Trọn ngày giặc giã tôi, tôi đợi chờ, Cho đến chừng tôi được buông thả. Chúa sẽ gọi, tôi sẽ thưa lại.” “Vì sẽ có Tiếng kêu lớn và Tiếng của Thiên Sứ Lớn cùng Tiếng kèn của Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; Bấy giờ những kẻ chết trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết. Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn.”

93 Đây là một lý do chứng minh, một thời gian cố gắng. Garnett đáp ứng được sự chỉ dẫn mà Đức Chúa Trời đòi hỏi. Và ngày hôm nay, Garnett không chết, anh ngủ với Đấng mà anh yêu thương nhiều hơn bất cứ điều gì trên đời. Nhiều hơn anh đã yêu... nhiều như anh yêu bố mẹ, anh yêu mọi người mà anh tiếp xúc, anh đã yêu thương. Tuy nhiên, Đấng mà anh yêu tuyệt đối là Đức Chúa Jêsus Christ. Garnett đã đi với Ngài. Có lẽ anh chị em người đã chia sẻ tình yêu ít hơn của anh ấy, xin cho hết thảy chúng ta chuẩn bị gặp anh ở sự sống lại lớn ấy.

Chúng ta hãy cúi đầu cầu nguyện giây lát.



94 Với đầu cúi xuống. Tôi đã không cố gắng nói quá nhiều về Garnett. Anh ấy là một Cơ-đốc nhân. Cuộc sống riêng của anh nói lên anh là người thế nào. Nhưng sự việc tôi cố gắng nói với anh chị em đã yêu mến người mà sẽ sống lại. Chứng minh điều đó với anh chị em, đây không phải là sự chấm dứt. Có sự bảo đảm đã được viết ra, bởi Huyết của Con Đức Chúa Trời, anh ấy sẽ sống lại.

95 Bây giờ chúng ta hãy chuẩn bị tấm lòng giờ này, hầu cho khi chúng ta cũng được mang đến nơi giống như thế này, phòng tang lễ nào đó, để những người yêu mến chúng ta có thể nhớ rằng chúng ta cũng được chuẩn bị để đi. Và có lẽ cha, mẹ, những người thân yêu của chàng trai trẻ này, điều vĩ đại nhất...

96 Anh chị em biết, tôi biết anh chị em đang chịu đau đớn đớn thế nào. Tôi vừa mất một đứa con gái nhỏ. Tôi biết lòng anh chị em đang chảy máu.

97 Nhưng xem đấy, nếu Garnett đã đi sai lạc, điều đó hẳn thật là thời gian kinh khủng cho anh chị em. Nhưng thật là giờ vinh hiển dành cho anh chị em, để biết rằng chàng trai của mình đã ở với Đấng Christ. Anh ấy phải đi ngày nào đó, và lúc cuối đường, anh vẫn giữ đức tin. Đức Chúa Trời muốn có anh ngày hôm nay. Với anh chị em là những người người bà con thân thích với anh, cứ suy nghĩ về những gì anh đã có. Còn bây giờ điều gì xảy ra nếu như Garnett đã đi con đường khác? Chúng ta không có gì phải lo lắng về việc ấy. Garnett hiện giờ ở với Chúa Jêsus. Chúng ta cũng hãy chuẩn bị để đi với Ngài.

98 Lạy Chúa nhân từ đầy ân điển, Đức Giê-hô-va Đời đời vĩ đại, Đấng vận hành trên mặt nước và Phán, “Phải có sự sáng.” Ngài là Đấng đã Phán thì thế gian được hình thành bởi Lời Ngài, đã hứa bởi cùng Lời ấy rằng chúng con sẽ sống lại. Giờ này, Cha ôi, chúng con muốn dâng lên Ngài, chiều hôm nay...

99 Khi con kết bạn với người em trẻ tuổi này trong đời, và thật là một tình yêu thương bất tử giữa em và con. Chừng nào con còn sống ở đây, con sẽ luôn luôn nhớ rằng người chiến sĩ trẻ tuổi dũng cảm nằm trên giường, mang phổi nhân tạo, ca ngợi Chúa là Đức Chúa Trời. Em cũng là một tấm gương cho con, về sự kiên nhẫn của mình, không bao giờ phàn nàn, chỉ, “Ý Chúa được nên.” Ngài đã đặt em trước mặt chúng con, và giờ này Ngài lấy em ra khỏi sự hiện diện của chúng con.

100 Lạy Chúa là Đức Chúa Trời, nguyện xin cho mỗi người chúng con chiều hôm nay, đang sống... Con cảm thấy có lẽ Garnett muốn con nói điều này. Nếu chúng con không chuẩn bị, xin cho chúng con được chuẩn bị, và được nẩy mầm như con đã tuyên bố điều đó, Cha ôi, để gặp lại em bởi cùng Đức Thánh Linh mà em đã nhận lãnh, Sự sống mà đã có trong Đấng Christ.

101 Xin ban phước cho người mẹ, người cha yêu dấu này, và các bậc cha mẹ, cùng những người thân yêu. Có thể là bất cứ ai, xin để sự Hiện diện thánh của Ngài ở với họ, Cha ôi. Nguyện xin đây là lúc mà họ sẽ suy nghĩ nhiều hơn bao giờ hết, những gì mà đời sống nhỏ bé này đã sống cho giống như thế này. Đó là một lời làm chứng, một tấm gương.

102 Với những người trẻ tuổi đang ngồi ở đây, được giao tiếp với em, khi còn bé, thấy em sống thế nào khi trước, và rồi sau đó thế nào. Xin cho đời sống em là một - một bài giảng với họ. Cha ôi, xin cho họ cũng chuẩn bị để gặp người bạn trẻ của mình ở phía bên kia, nơi mà sẽ không còn sự chết, hay sự buồn rầu, cũng không có những bệnh tim nữa. Xin nhậm lời, Chúa ôi.

103 Còn chúng con là những người lớn hơn, nhìn vào thanh niên này, ngay trong thời kỳ đẹp nhất trong đời, và thấy em thay đổi, từ một đời sống chết chóc trở nên một Cuộc đời sống động. Xin nhậm lời, Chúa ôi, hầu cho chúng con có thể thấy điều đó chiều nay, bằng sự đơn sơ của việc dùng những ví dụ trong tự nhiên, rồi đặt trở lại với Lời của Đức Chúa Trời, với một Lời hứa. Và Ngài Phán, “Lời của Đức Chúa Trời là một hạt giống.” Và một hạt giống phải sanh ra loại của nó.

104 Con cầu xin Chúa sẽ ban phước và an ủi tang quyến. Xin cho họ biết rằng chàng trai này đã được đặt ở đây vì một bài giảng. Anh đã giảng bài giảng của mình, Sách được đóng lại, nhưng chúng con sẽ gặp lại anh. Xin nhậm lời, Chúa ôi, để tất cả chúng con sẽ đứng đó trong vẻ đẹp của Đấng Christ, nơi chúng con có Sự sống Đời đời. Cho tới lúc ấy, xin giữ chúng con ở trọng tâm ý chỉ Ngài. Chúng con cầu xin trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!

Địa chỉ hạ tải và liên lạc:

http://Vn.BibleWay.org

Email: ThanhDoCanada@Yahoo.Ca





tải về 114.85 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương