E, “The Church Age of Laodicea


Này, Ta đứng ngoài cửa mà gõ, nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với Ta



tải về 367.78 Kb.
trang4/5
Chuyển đổi dữ liệu15.08.2016
Kích367.78 Kb.
#20243
1   2   3   4   5

Này, Ta đứng ngoài cửa mà gõ, nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với Ta.

Kẻ nào thắng, Ta sẽ cho ngồi với Ta trên Ngôi Ta, như chính Ta đã thắng và ngồi với Cha Ta trên Ngôi Ngài.

Ai có tai, hãy nghe Lời Đức Thánh Linh Phán cùng với Hội thánh!

Đây là một trong những lời tuyên bố nổi bật nhất mà tôi đã từng thấy trong Tân Ước. Tôi muốn anh em lưu ý, “Ta đứng ngoài cửa mà gõ.” Điều này được sử dụng tổng quát, một lời trích dẫn kêu gọi dành cho các tội nhân. Đúng thế không? Chúng ta nói với những tội nhân, “Chúa Jêsus đang đứng ngoài cửa và gõ.” Nhưng tại đây, Ngài đang gõ cánh cửa Hội thánh vì Ngài đã từng bước đi với họ, nhưng họ với tổ chức của mình, tính chất thế gian và sự nguội lạnh đã loại trừ Ngài ra. Ngài đang đứng bên ngoài Hội thánh.



225 Hãy nhớ, trong thời đầu tiên của các Thời đại Hội thánh, trong khi chúng ta kết thúc, Ngài đã bước đi giữa 7 chân đèn vàng (Đúng vậy không?), 7 Thời đại Hội thánh. Vào kết thúc ở đây, chúng ta tìm thấy Ngài bên ngoài Hội thánh nào? Hội thánh Lao-đi-xê. Bên ngoài, họ đã loại Ngài ra. Ồ, Ngài đang đứng bên ngoài cố gắng quay trở vào lại. Quả là một bức tranh tội nghiệp, Đấng Cứu Chuộc của thế gian, đang đứng bên ngoài Hội thánh mà Ngài đã mua bằng Dòng Huyết của chính Ngài. Thật hổ thẹn cho họ.

“Ta đứng ngoài cửa mà gõ.” Sau khi đã bị đẩy ra hay đuổi ra ngoài, rồi cố gắng quay trở vào lại, lê chân trở lại gõ cửa. Đây là phần ký thuật nổi bật nhất trong Tân Ước. Tôi nghĩ không có điều gì có thể buồn lòng hơn điều này, nhìn thấy Cứu Chúa của thế gian bị dẫn ra ngoài Hội thánh của chính Ngài, Thời đại Lao-đi-xê. Sau khi họ đã nói cho họ những gì mà họ đã làm, sự giàu có của họ và mọi thứ, họ là gì, như thế nào họ hâm hẩm, giống như vậy... Ngài đã không phải nhả họ ra, họ đã nhả Ngài ra. Tại đây, với tất cả những điều đó, Ngài vẫn đang gõ cửa, cố gắng để vào lại. Để làm gì? Ban cho họ Sự sống Đời đời. Chính những kẻ đã giết Ngài tại Calvary, Ngài đang cố gắng cứu linh hồn của họ. Đó là bức tranh thảm hại nhất mà tôi từng thấy trong đời tôi, từng nghĩ về.



227 Bị loại ra, Ngài đã bị loại ra từ đâu? Các bạn ơi, hãy lắng nghe xem điều này có đáng kinh ngạc không. Hãy có bức tranh về điều đó, hãy để nó dầm thấm trong lòng anh em. Cứu Chúa của chúng ta, lúc Ngài còn tại thế, Ngài đã bị loại ra khỏi dân tộc của chính Ngài. Ngài đã bị chối bỏ. Thế giới đã loại Ngài ra và đóng đinh Ngài. Bây giờ, từ Hội thánh của chính Ngài, Ngài bị loại ra. Không ai ở nơi nào muốn có Ngài, họ không cần đến Ngài. Họ có hệ phái, họ không cần đến Ngài. Họ có một Giáo hoàng, họ cần thêm Ngài nữa để làm gì? Họ có Tổng Giám mục, họ không còn sự sử dụng cho Đức Thánh Linh nữa. Họ đã không cần Thánh Linh nữa. Đấng Christ, Đức Thánh Linh, họ không cần Ngài. Vì thế họ...

Tôi không tin họ chỉ đứng lên và đuổi Ngài ra ngoài, bởi vì họ đã không cảm thấy thiếu Ngài. Họ đã không cảm thấy thiếu Ngài bởi họ vẫn còn hát những bài ca cho Ngài; Thầy giảng vẫn còn đang nói chuyện về Ngài, vì thế họ đã không thấy thiếu Ngài. Nhưng trần gian và tổ chức của riêng họ, đang tổ chức nói, “Những ngày của những phép lạ đã qua rồi, chẳng có chuyện như thế nầy thế kia...”



229 Tôi hỏi anh em. Mỗi cuộc phục hưng từng đến, bất cứ sử gia nào... Bây giờ, xuyên suốt tới đây, những Thời đại Hội thánh này, mỗi cuộc phục hưng từng đến, nó luôn luôn mang bên ngoài của một tổ chức. Bất kỳ người nào từng khởi đầu một cuộc phục hưng, ở bên ngoài những tổ chức. Mỗi lần một cuộc phục hưng bắt đầu, họ có những dấu hiệu và những phép lạ của việc nói tiếng lạ và các sự chữa lành, giống như thế, đang xảy ra. Ngay khi nhà sáng lập qua đời, thì họ tổ chức nó, tạo nên một tổ chức ra từ đó, đi thẳng tới cái chết, Đức Chúa Trời không đùa cợt với nó nữa. Hoàn toàn chính xác.

Ở đây, tại Thời đại Hội thánh Cuối cùng, Ngài đang đứng bên ngoài cánh cửa, Đức Chúa Trời Tòan Năng. Lòng tôi tan vỡ để nghĩ về điều đó, Chúa tôi đang đứng bên ngoài cửa của Hội thánh của chính Ngài, sau khi bị xô ra bởi thế gian, sự lạnh lùng, hệ phái, thờ ơ, đang đứng bên ngoài cánh cửa, đang gõ, đang cố quay vào trở lại. Khi tôi nghĩ về điều đó cách đây một lát, tôi chỉ tựa vào bàn, bắt đầu khóc...



231 Tôi thường suy nghĩ, khi Chúa Jêsus đang ngồi trong căn nhà người Pha-ri-si đó, chẳng có ai để ý gì đến Ngài, nhưng chân Ngài đầy bụi. Họ đã không đón Ngài tại cánh cửa, và rửa chân, xức dầu cho Ngài, lấy đi bộ đồ dơ vì đi đường của Ngài; Áo Ngài quét xuống đường, mang mùi hôi hám quen thuộc của con đường, nơi ngựa và các thứ đi lại, và mùi hôi dọc đường đó đã bám trên Ngài.

Họ luôn luôn rửa chân, đó là phong tục. Chậu rửa chân ở tại cửa. Khi một người đến, họ sẽ rửa chân người, đi đến đó lấy một đôi săng đan nhỏ để mang vào. Họ xức dầu cho đầu người ấy -- làm cho anh ta có mùi thơm, xoa chỗ bỏng trên cổ của anh ta vì những tia nắng mặt trời, chải tóc lại. Anh ta đi vào.



233 Đây là sự chào mừng quan khách lúc bấy giờ. Pat, anh hãy đứng lên đây một phút, tôi muốn tỏ cho anh em thấy điều gì đó. Đây là cách mà họ đã làm. Họ hoan nghênh người đó giống như thế này... Không, ngay tại đây, tôi tin nó giống điều gì đó trong trật tự này tại đây, để hoan nghênh giống như thế này, choàng vai nhau. Anh ấy được hoan nghênh.

Nhưng khi Chúa Jêsus đến với bữa tiệc này, cũng giống như Ngài đến với “Bữa tiệc Ngũ tuần” tại đây, người nào đó đã bỏ qua Ngài. Họ quá quan tâm đến những vấn đề của họ, các Giám mục và giống như thế, có mặt tại đó. Chúa Jêsus đã được mời nhưng không có ai rửa chân của Ngài. Tại đó, Ngài đang ngồi ở trong góc, họ hầu như không biết Ngài có mặt ở đó, với chân Ngài bốc mùi hôi, bụi bặm, đất bụi phủ cả người Ngài.



235 Rồi có một gái điếm, tầm thường nghèo khổ trên đường phố đi đến đó, nàng chỉ có một ít tiền trong bọc. Nàng nhìn thấy Chúa Jêsus đang ngồi đó với đôi chân dơ bẩn. Điều ấy làm lòng nàng tan vỡ. Nàng bảo, “Đó là Con Người tha tội cho người phụ nữ đó. Đó là Con Người mà tôi đã nghe làm sự Chữa lành. Tại sao họ lại không chú ý đến Ngài?”

Bởi vì những Giám mục và tất cả bọn họ ở xung quanh, đã đẩy Ngài ra ngoài. Họ đã mời Ngài đến.

Đó là cách mà chúng ta làm. Chúng ta mời Ngài đến những buổi nhóm của mình nhưng rồi khi đến, chúng ta lại hổ thẹn về Ngài. “Ồ, tôi sẽ không nói, ‘Ngợi khen Chúa.’ Ồ, không, chị Jones đó, họ nghĩ tôi là kẻ cuồng tín thánh.” Anh em là kẻ giả hình. Đúng thế. “Tôi sợ mình nói tiếng lạ và họ sẽ gọi tôi là người nói tiếng lạ.” Anh em là kẻ khốn khó khổ sở.

Bây giờ, hãy ghi nhớ, điều này đang đi vào. Anh em hiểu không? Anh em khốn khổ, nghèo nàn, trần truồng, mù lòa mà không biết.



239 Chúa Jêsus đang ngồi đó với đôi chân không được rửa. Một gái điếm đứng đường, tôi có thể nhìn thấy nàng đi xuống phố -- Chúng ta hãy đơn cử nàng trong một phút, hết thảy. Tôi có thể nhìn thấy nàng đi đến cửa tiệm, nàng bảo, “Tôi...” Nước mắt bắt đầu chảy xuống trên mặt nàng. Nàng bảo, “Tôi không thể làm điều đó. Nếu tôi đem thứ này lên trên đó, Ngài sẽ biết được số tiền này ở đâu. Ngài biết tôi có được nó như thế nào nhưng đó là thứ duy nhất mà tôi có.”

Đó là tất cả những gì Ngài muốn. Đó là tất cả những gì Ngài muốn. Ngài không quan tâm. Anh em cứ đến, “Tôi chẳng có gì mang theo.”



241 Vậy là nàng lấy dầu và mang đi. Nàng đi lên đó và nghĩ, “Ồ, nếu mình có thể gặp Ngài được.” Rồi nàng lẻn vào và đi vòng quanh cánh cửa chỗ nào đó.

Không, họ đã không hoan nghênh Ngài. Vậy nàng lấy bình dầu thơm cam tùng ấy, đập bể ra, xức trên chân Ngài, bắt đầu rửa chân Ngài. Nàng bật khóc, “Ồ, đó chắc là Ngài. Đó là Đấng mà tôi luôn luôn đọc trong Kinh thánh. Tôi biết Ngài nhận ra điều đó.” Dòng nước mắt thật tốt đẹp để rửa cho chân của Ngài, những giọt nước mắt ăn năn rơi xuống trên chân Ngài. Nàng không có miếng giẻ lau nào để lau chân của Ngài, vậy là nàng với lên, lấy mái tóc của mình. Những lọn tóc xinh đẹp xõa xuống, những giọt nước mắt chảy xuống mặt nàng giống như thế. Nàng rửa chân Ngài và thỉnh thoảng nàng lại [Anh Branham tạo nên một âm thanh giống như cái hôn. - Bt] hôn chân Ngài, rửa chân Ngài giống như thế.



243 Chúa Jêsus với đôi chân dơ bẩn, và không có ai để ý đến chuyện đó. Ngày nay, Ngài mang một cái tên dơ dáy như thánh giật gân, điều gì đó giống thế mà không có người có gan để đứng lên cho Ngài.

Tôi sẽ mang cây thập tự tận hiến này,

Cho đến lúc chết để tôi được tự do,

Tôi sẽ theo con đường với số người bị khinh dể của Chúa,

Tôi sẽ khởi đầu với Chúa Jêsus,

Ồ, lạy Chúa, Ngài hãy đưa tôi qua. (Lạy Chúa, hãy dẫn tôi qua, cho dẫu phải trả giá điều gì.)

Giống như Gia-cốp, tôi có một cái gối. Một vầng đá. Nó có quan trọng gì không? Những gì mà Ngài đã làm cho tôi.

Gái điếm nghèo khổ này ở đó, đang kêu khóc. Điều trước tiên anh em biết, Si-môn đứng đấy, con người to lớn ấy... Ngài để đi xuống nói, “Hừ, hừ, hừm. Điều đó tỏ cho thấy Ngài có phải là một nhà Tiên tri hay không, Ngài ắt hẳn biết người đàn bà đó là loại người gì chứ.” Kẻ giả hình.

246 Vì thế sau đó nàng đi qua... Chúa Jêsus không hề xê dịch chân Ngài. Ngài chỉ ngồi nhìn nàng. Ồ, tôi thích điều đó. Chúng ta không phải làm những điều lớn lao; Đó là những điều bé nhỏ mà đôi khi chúng ta bỏ dở. Ngài quan sát nàng, cứ quan sát nàng ngồi đó. Không có ai để ý đến Ngài, cuối cùng, nàng ở trong đó đang khóc, rửa chân của Ngài, hầu như chú ý đến điều đó, nhận được sự chú ý của dân chúng. Ngài cứ quan sát nàng; Ngài chẳng hề nói một lời.

Lão Si-môn đang đứng đằng sau, nói, “Hừ. Hãy xem gã đó có phải là nhà tiên tri hay không, phải không? Điều đó đã nói cho các bạn biết. Nếu Ngài là một Đấng Tiên Tri, ắt Ngài biết được người nữ ấy là ai. Các người xem, chúng ta có một nhà hội lớn tại đây. Chúng ta biết vậy. Chúng ta biết Ngài không phải là một nhà Tiên tri, Ngài biết điều đó.”



248 Sau khi nàng đã làm xong, những dòng nước mắt ăn năn của nàng chảy xuống trên gương mặt, đã rửa chân cho Chúa Jêsus... Tôi tin Ngài cảm thấy khỏe người một chút.

Ồ Chúa ôi, tôi muốn được có mặt tại đó. Tôi muốn rửa đôi chân ấy một lần nữa. Vâng, thưa quí vị.

Các bạn ơi, ngày nay há chẳng khó khăn cho người nữ để lau chân bằng tóc mình sao? Nàng chắc hẳn phải lập dị (to stand on her head ) để có đủ tóc lau chân đó. Vì họ đã cắt hết tóc rồi.

251 Nhưng tại đó, chân của Chúa Jêsus, chẳng ai chú ý... (chỉ trích), ngồi trong tủi nhục, mùi hôi trên chân của Ngài. Nàng đã rửa cho Ngài. Sau khi được rửa rồi, Ngài nhìn nàng như thể nói, “Được lắm.”

Ngài nhìn qua và nói, “Hỡi Si-môn, Ta có điều nói với ngươi. Ngươi đã mời Ta đến đây, ngươi đã chẳng hề chào đón Ta tại cửa. Ngươi chẳng cho Ta chút nước nào để rửa chân của Ta. Ngươi chẳng hề xức dầu cho đầu Ta khi Ta đi vào, xóa đi vết rám nắng khỏi Ta. Ngươi chẳng hề hôn Ta để hoan nghênh khi Ta đi vào. Nhưng người nữ nghèo khổ này (ồ!), con người bị ở bên ngoài xã hội này, gái điếm trên đường phố, nàng chẳng có nước để rửa chân Ta, nàng đã rửa chân Ta bằng nước mắt mình. Nàng chẳng có gì để lau, vì vậy nàng lấy mái tóc mình lau. Nàng cứ hôn chân Ta hoài. Bây giờ, Ta muốn nói với ngươi: Tội lỗi của nàng thật nhiều, đã được tha hết.” Đúng vậy. Ngài chẳng hề nói bất kỳ điều gì về tội lỗi của ông, “Tội lỗi của ngươi, thật nhiều, đã được tha.”



253 Hôm nay khi Chúa Jêsus đang đứng bên ngoài cửa của những tổ chức Ngũ Tuần, những tổ chức Báp-tít, những tổ chức Giám Lý, đang cố gắng trở vào với Ngũ Tuần, dân sự đang vượt ngang qua Ngài. Sau khi -- các thứ trần tục của anh em đã đẩy Ngài ra khỏi Hội thánh, Ngài đang đứng cố gắng kêu lớn để trở vào lại. Ồ, đó là điều thảm hại nhất mà tôi từng thấy trong đời mình. Chẳng ai cần gì đến Ngài. Ngài ở bên ngoài, đang gõ cửa, cố gắng vào bên trong. Giống như Ngài đang cố gắng làm. Tại sao? Tại sao? Ngài bị ở bên ngoài.

254 Họ không hề ném Ngài ra ngoài. Họ vẫn còn ca hát về Ngài, rao giảng về Ngài, nhưng không bao giờ nhận ra sự vắng mặt Ngài trong sự hiện diện của họ. Đúng vậy. Họ cứ hành động như thế. Tại sao? Họ thiển cận. Họ đang nhìn vào tòa nhà lớn của mình. Họ giàu có. Họ đang nhìn vào tổ chức vĩ đại mà họ thuộc về, cố gắng xây nó lên, nhận các thành viên vào, họ đã không nhận ra sự vắng mặt của Ngài. Không, không. Họ đã không bỏ lỡ nói tiếng lạ. Họ đã không bỏ lỡ những sứ điệp đầy quyền lực, vĩ đại của Đức Chúa Trời, Đấng hạ xuống với tấm lòng và cắt bì những tấm lòng, xé nát những vật thuộc về thế gian và sàng sảy anh em giống như một mẩu lúa mì...

255 Nếu anh em rao giảng giống như thế này Nhà thờ của họ, họ sẽ đuổi anh em ra ngoài. Đó là cách mà Đức Thánh Linh đã rao giảng, Chúa Jêsus Phán, “Các ngươi là dòng dõi rắn lục. Những con rắn ở trong cỏ.” Giăng cũng đã nói như vậy, con người vĩ đại được xức dầu, luôn luôn lột đi lớp che đậy của họ. Đúng thế.

Nhưng họ đã không bỏ qua Ngài, vì họ đã không có điều đó. Vậy họ có điều gì văn hoa vỗ về lưng họ, nói, “Anh em cứ gia nhập, ghi tên anh em ngay tại đây, chúng tôi sẽ nhận anh em với tư cách thành viên. Anh em đi lấy giấy tờ của anh em từ Giáo hội khác và chúng tôi sẽ nhận anh em -- giống như vậy. Bây giờ, sự cam kết của anh em là bao nhiêu mỗi năm? Anh em xem, thế đó, “Giàu có, chẳng cần gì nữa.” Ồ, nhưng anh em cần điều vĩ đại nhất và không có được điều đó, Chúa Jêsus đang đứng bên ngoài cố trở vào lại với Ngũ Tuần.



257 Anh em nghĩ điều gì sẽ xảy ra ngay trong Giáo hội Giám lý nếu Đức Thánh Linh giáng trên hội chúng, họ bắt đầu la hét, nhảy, nói tiếng lạ và hành động giống như một đám say rượu? Ồ, Hội Đồng (Conference) sẽ ném Giáo hội Giám Lý đó ra ngay. Anh em biết điều đó. Điều gì xảy ra trong Giáo hội Báp-tít nếu nó xảy ra? Cũng giống vậy. Còn những người Ngũ Tuần? Ồ, có nhiều người trong đó, cứ xảy ra giống như vậy. Chắc chắn. Vâng, thưa quí vị, họ sẽ không chịu đựng nổi với điều vô lý đó. Họ sẽ bảo, “Ồ, thậm chí họ làm hư những tấm thảm mới của chúng ta.” Ừm, chắc chắn. Ồ, quả là một đám người khốn khổ. Đúng vậy.

258 Ồ, được rồi. Ngài đã từng ở với họ. Ngài đã bước đi với họ ở giữa 7 chân đèn vàng. Đây là câu trả lời: Các hệ phái và những thứ thế gian của họ, những Giám mục, các Hồng y, tất cả sự thế tục của họ, đã đuổi Ngài ra ngoài mà họ không hề nhận biết sự vắng mặt của Ngài.

Bây giờ, chúng ta sẽ làm gì để đem Ngài vào lại? Nếu bây giờ, Ngài ở bên ngoài Giáo hội Ngũ Tuần. Chúng ta sẽ làm gì để đem Ngài vào lại? Liệu nó sẽ cần đến cuộc bỏ phiếu nhất trí của dân sự để mang Ngài vào trở lại? Sẽ cần đến việc bầu lên một Giáo hoàng mới, một Hồng y mới không? Hay có lẽ, nó sẽ - sẽ cần sự dấy lên một hệ phái mới. Điều đó sẽ chẳng bao giờ nhận được. Điều đó sẽ chẳng bao giờ thực hiện được. Một hệ phái mới sẽ không làm được điều đó được, một - một - một Hồng Y mới sẽ không thực hiện điều đó được, một Mục sư mới sẽ không làm điều đó được, một Nhà Truyền giảng Tin lành được trả lương hậu hĩ sẽ không thực hiện điều đó được. Không có điều gì trên thế giới có thể được thực hiện được nhưng chính là anh em. Làm thế nào chúng ta đem Ngài vào? Không phải bằng một sự bỏ phiếu. Không, thưa quí vị. Chúng ta không bỏ phiếu cho Chúa Jêsus vào vì Ngài sẽ không chịu vào.

Hãy nghe điều đó, nó đây, “Nếu có ai nghe tiếng Ta và mở cửa cho.” Bây giờ, chúng ta biết cánh cửa là gì rồi. “Nếu có ai muốn mở cửa, hãy nghe tiếng Ta...”

Không - không phải “Nếu Giáo hội nào, nếu tổ chức nào...” Không, thưa quí vị. Ngài không xử sự với họ, họ đã bắt đầu đi đến chỗ chết rồi. Ngài ghét điều ấy, Ngài luôn luôn ghét điều ấy. Ngài Phán Ngài ghét điều ấy. Ngài vẫn ghét cho đến tối nay.



262 “Nhưng nếu người nào,” bất kỳ Giám Lý, Báp-tít, Trưởng lão, Công giáo, Hội thánh Đức Chúa Trời, Na-xa-ren, Ngũ Tuần nào. “Hễ ai nghe tiếng Ta và mở cửa cho, Ta sẽ đi vào, và ăn bữa tối với người và người với Ta.” Đó là Sứ điệp cho Giáo hội Ngũ Tuần nhưng để phục hưng ‘Ơn phước [ân tứ] Ngũ tuần’ trong lòng cá nhân. Đó là cách duy nhất. “Ta sẽ ăn bữa tối với người và người với Ta.”

263 Vậy thì, Sứ giả cho Hội thánh -- Sứ điệp cho Hội thánh dạy chúng ta điều gì? Không phải là sự tăng trưởng trong Thánh Linh. Không, thưa quí vị. Sự suy sụp Thánh Linh; Chúng ta có suy sụp mọi lúc. Các Sứ giả cho Hội thánh và Sứ điệp cho mỗi Thời đại Hội thánh lên án chủ nghĩa hệ phái. Mỗi Sứ điệp cho Hội thánh, Hội thánh luôn luôn chối bỏ, không chịu lắng nghe. Sứ điệp cho Hội thánh không đếm xỉa đến các giáo phái. Chúng tạo nên những Cơ-đốc nhân lai tạp (Đúng vậy.), cái gọi là những người theo Đấng Christ nhưng chẳng biết gì về Đức Chúa Trời hay Đức Thánh Linh. Điều đó cũng đúng như tôi đứng trên bục giảng đêm nay. Những thành viên hâm hẩm tốt đẹp, chỉ để bị nhả ra khỏi miệng Ngài...

264 Phao-lô đã cảnh cáo, những Dân Ngoại là một nhánh. Bây giờ, tôi muốn vài người trong anh em , nếu muốn, hãy giở ra thư Rô-ma, chương 11, câu 15 đến câu 27, để anh em có thể đánh dấu nó xuống, tất cả anh em. Rồi khi nó trễ rồi, tôi sẽ trích chỗ này cho anh em ngay trước khi rời khỏi, bởi vì đó là một... Nếu anh em muốn ghi, Rô-ma 11:15-20 -- đến 27. Phao-lô đang nói chuyện với những người Ngoại bang tại đó, những người La-mã, ông nói, “Nếu Đức Chúa Trời...” Nào, hãy lắng nghe khi chúng ta kết thúc những Thời đại Hội thánh, “Nếu Đức Chúa Trời đã không tiếc cây ô-li-ve nguyên thủy, song đã cắt đứt nó bởi vì sự vô tín.” Có đúng vậy không? Cái gì đã khiến cho chúng bị đốn lìa? Bởi vì họ đã bác bỏ Ngũ Tuần. Có đúng vậy không? Vào ngày Ngũ Tuần, họ đã làm trò nhạo cười và phỉ báng Đức Thánh Linh.

Khi Chúa Jêsus còn tại thế, người ta gọi Ngài là Bê-ên-xê-bun, bảo rằng, Ngài là ma quỷ, “Người là kẻ bói toán.” Bất cứ cái gì nữa.

Ngài Phán, “Ta tha thứ cho các ngươi về điều đó nhưng khi Đức Thánh Linh đến đừng nói chống lại vì nói nghịch cùng Thánh Linh, các ngươi sẽ không bao giờ được tha thứ đâu.”

268 Hãy nhớ khi Chúa Jêsus ủy nhiệm cho các môn đệ của Ngài đừng đi đến với các Dân Ngoại (Đúng thế không?) nhưng thà đi đến những con chiên hư mất của Y-sơ-ra-ên.

Họ đã tự lên án chính mình như thế nào? Bằng sự phỉ báng Đức Thánh Linh, gọi Đức Thánh Linh Đức Chúa Trời là tà linh. Làm trò cười Ngài lúc họ đang nhảy múa trong Thánh Linh, đại loại như vậy, vào ngày Ngũ Tuần. Cùng thành phố đó đã làm trò nhạo cười, Titus đã giết chết họ ngay tại đó, máu của họ chảy ra lối cổng. Họ đã ăn chính con cái của mình và mọi thứ trong cùng thế kỷ đó. Đúng vậy. Một trong những dân tộc lớn nhất trên thế giới đã trở nên hèn hạ nhất, bị tản lạc đến bốn phương. Tại sao? Đó là phần căn nguyên, cây nguyên thủy, Y-sơ-ra-ên.



270 Phao-lô há chẳng nói tại đó sao? Ai đã giở ra đoạn Kinh thánh đó? Pat, đã lật ra chưa? Hãy đứng lên và đọc từ câu 15 đến câu 27

[Anh Pat đọc những câu Kinh thánh sau:



Vì nếu sự dứt bỏ họ ra đã làm sự hòa thuận cho thiên hạ, thì sự họ trở lại trong ân điển há chẳng phải là sự sống lại từ trong kẻ chết sao?

Vả, nếu trái đầu mùa là thánh, thì cả đồng cũng thánh, và nếu rễ là thánh, thì các nhánh cũng thánh.

Ví bằng có một hai nhánh bị cắt đi, và ngươi vốn là cây ô-li-ve hoang được tháp vào chỗ các nhánh ấy để có phần về nhựa và rễ của cây ô-li-ve thì chớ khoe mình hơn các nhánh đó.

Nhưng nếu ngươi khoe mình, thì hãy biết rằng ấy chẳng phải là ngươi chịu đựng cái rễ, bèn là cái rễ chịu đựng ngươi.

Ngươi sẽ nói rằng: Các nhánh đã bị cắt đi, để ta được tháp vào chỗ nó. - Bt]

271 [Anh Pat tiếp tục đọc:

Phải lắm, các nhánh đó đã bị cắt bỏ bởi cớ chẳng tin... - Bt]

Hãy nghe, “Chẳng tin.” Được rồi, tiếp tục.

[Và nếu Đức Chúa Trời chẳng tiếc các nhánh nguyên, thì Ngài cũng chẳng tiếc ngươi nữa.

Vậy hãy xem sự nhân từ và sự nghiêm nhặt của Đức Chúa Trời: sự nghiêm nhặt đối với họ là kẻ ngã xuống, còn sự nhân từ đối với ngươi, miễn là ngươi cầm giữ mình trong sự nhân từ Ngài, bằng chẳng, ngươi cũng sẽ bị chặt.

Về phần họ, nếu không ghì mài trong sự chẳng tin, thì cũng sẽ được tháp; Vì Đức Chúa Trời có quyền lại tháp họ vào. Nếu chính ngươi đã bị cất khỏi cây ô-li-ve hoang thuận tánh mình, mà được tháp vào cây ô-li-ve tốt nghịch tánh, thì huống chi những kẻ ấy là nhánh nguyên sẽ được tháp vào chính cây ô-li-ve mình!

Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu nhiệm này, e anh em khoe mình khôn ngoan chăng: Ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số Dân Ngoại nhập vào được đầy đủ, vậy thì cả dân Y-sơ-ra-ên sẽ được cứu, như có chép rằng:

Đấng giải cứu sẽ đến từ Si-ôn,

Cất sự vô đạo ra khỏi Gia-cốp.

Ấy là sự giao ước mà ta sẽ lập với họ

Khi ta xóa tội lỗi họ rồi. - Bt]

272 Anh em nắm được điều đó chưa? Phao-lô nói, “Nếu Y-sơ-ra-ên đi lên và nhìn thấy những dấu hiệu ở đây của Đức Thánh Linh và bị cất đi...” Hãy nhớ, bởi vì họ đã bác bỏ Sứ điệp của Phao-lô (phép báp-têm trong Danh Jêsus, sự ăn năn và phép báp-têm trong Danh Jêsus, các dấu kỳ phép lạ theo sau người tin) họ đã bác bỏ... Họ bảo, “Kìa, chúng ta hướng về những dân Ngoại bang.” Đúng thế không?

Chúng ta hãy xem, tôi tin đó là chỗ đầu tiên họ được gọi là những người Cơ-đốc tại Ê-phê-sô. Đúng rồi, An-ti-ốt.



274 Bây giờ, nếu cây đầu tiên là thánh, các nhánh nó cũng thánh, cây nguyên thủy, bởi vì họ đã không tin Sứ điệp Ngũ Tuần mà Phao-lô đang rao giảng (Đúng thế không?) Đức Chúa Trời đã chặt họ ra khỏi và lấy một cây ô-li-ve hoang, đó là Dân Ngoại chúng ta và tháp vào để chúng ta sống nhờ vào nhựa của cây đó...

Huống chi ngày hôm nay chúng ta đang bác bỏ Sứ điệp Ngũ Tuần đến qua các Thời đại Hội thánh, huống hồ chi Đức Chúa Trời có thể chặt đi cây hoang già cỗi đi đi, để tháp cây khác đi vào? Bởi vì Ngài đã khước từ nó vì vô tín. Hãy lắp điều đó vào với bài học sáng nay. Anh em biết nơi chúng ta đang đứng bây giờ, phải không? Chúng ta đang ở trong Thời kỳ Sau Rốt cho sự cất lên của Hội thánh Dân ngoại, sự cất lên cho điều đó; Sự lưu xuất của Đức Thánh Linh đến trên những người Do-thái, Chúa Jêsus đã tỏ lộ chính Ngài được biết, để đóng ấn 144,000 người. Anh em đấy. Mang cây nguyên thủy trở lại vào -- ơn phước vào trong Y-sơ-ra-ên lần nữa.



276 Chúa Jêsus sẽ không đứng bên ngoài cửa của anh em và gõ cửa luôn. Có một lúc, Ngài sẽ thấy đủ và xoay bỏ đi, lúc ấy anh em sẽ thực hiện sự gõ cửa nhưng anh em sẽ không bao giờ tìm thấy Ngài. Hãy đến trong lúc còn có thời gian. Hãy đến trong lúc có tiếng gõ cửa. Anh em lại càng không thỏa hiệp với điều gì hơn là phép báp-têm bằng Đức Thánh Linh giống như đã có tại Lễ Ngũ tuần, với cùng một hình bóng của phép báp-têm bằng nước, cùng những điều mà họ đã làm ở đó. Anh em đừng để điều gì vào trong lòng ngoài điều đó.

277 Với những người bạn Công giáo của tôi, xin để tôi nói cho anh em điều nầy; Anh em tin vào những Mary. Trinh nữ Mary là mẹ của Chúa Jêsus Christ, đã phải đi lên dự Lễ Ngũ tuần và được đầy dẫy Đức Thánh Linh, nàng hành động giống như một người say rượu. Nàng ở giữa vòng họ, 120 người, đã được báp-têm bằng Đức Thánh Linh, nói tiếng lạ và hành động giống như một người đàn bà say rượu ngoài đó, dưới ảnh hưởng Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Nếu trinh nữ Mary đã phải làm điều đó để đi được vinh quang, anh em sẽ làm như thế nào để có được điều đó? Hãy suy nghĩ về điều đó. Đúng vậy.

Người Báp-tít... Thầy giảng Báp-tít đó ở phía sau đây muốn tin chắc rằng điều đó cũng được những người Báp-tít. Điều đó dành cho bất cứ ai, không quan tâm đó là ai.

Như vậy chỉ tham gia Giáo hội, nói một tín điều, đi Nhà thờ mỗi sáng Chúa Nhật, sẽ không làm cho anh em được tốt chút gì. Anh em chỉ đang nhạo báng về Đức Chúa Trời. Hoặc là một người Cơ-đốc thực sự hay đừng là điều gì cả. Hoặc là nóng hoặc là lạnh... Bởi vì anh em không thể... Anh em không bao giờ nhìn thấy một con chim đen trắng, cũng không hề thấy một người vừa tỉnh vừa say, anh em không bao giờ thấy một tội nhân thánh đồ. Không, anh em không thấy được, chúng không làm nên anh em được. Anh em hoặc là được đầy dẫy Đức Thánh Linh và Đức Chúa Trời sống trong anh em, còn nếu không thì anh em chẳng là gì hết. Anh em sống hoặc anh em không sống.

280 Vì vậy, bởi đó, anh em phải nhớ rằng Chúa Jêsus đang đứng tại cửa của anh em, và nhớ Lời hứa của Chúa ở đây rằng trong những ngày này Ngài sẵn lòng, bởi vì cái gì? Sự chối bỏ. Cái gì đã gây cho Y-sơ-ra-ên bị chặt khỏi cây nguyên thủy? Bởi vì họ đã khước từ Sứ điệp Ngũ Tuần của Phao-lô. Anh em có tin rằng đây là Thời đại Hội thánh Cuối cùng không? Kinh thánh nói vậy. Những gì sẽ xảy ra với họ? Họ sẽ bị chặt ra khỏi bởi vì khước từ Sứ điệp Ngũ Tuần, sau đó, Đức Chúa Trời sẽ trở lại với những người Do-thái. Tất cả Y-sơ-ra-ên lúc ấy sẽ được cứu vì Ngài sẽ nhận lấy họ giống như một dân tộc, không phải như là một cá nhân. Nhưng đối với anh em và tôi đó là cá nhân vì Ngài đến với những người Do-thái.

Trong sách Công Vụ, Ngài đã đến với những Dân Ngoại để lấy một dân ra khỏi Dân Ngoại vì Danh Ngài, Nàng Dâu của Ngài. “Một dân” một ở đây, một ở đây, một ở đây, Ngài xử sự với chúng ta như là những cá nhân, bất kể chủng tộc, tín điều hay màu da. Ngài xử sự với chúng ta như là những cá nhân, đó chính là bó hoa của Ngài mà Ngài sẽ đặt trên bàn thờ của Ngài. Nhưng như những người Do-thái, Ngài luôn luôn xử sự với Y-sơ-ra-ên như là một nước, họ là quốc gia của dân tộc, dân của Ngài.



282 Đêm nay tôi vui mừng rằng chúng ta đã có sứ điệp này. Tôi rất vui mừng anh em đã tham dự, tôi rất biết ơn sâu sắc sự tham dự của anh em: Tôi biết ơn Đức Chúa Trời Toàn Năng vì Ngài để cho tôi nhìn thấy những gì tôi đã nhìn thấy, và có thể phân phát cho Hội thánh này, bây giờ nó ra khỏi lòng của tôi. Vì đôi lúc, Đức Thánh Linh làm việc trên lòng tôi. Tôi không thể giũ bỏ đi, tôi chỉ phải đi với nó.

Có 2 điều tôi cảm thấy được thúc giục làm: Đi đến Shreveport, Louisiana, cho cuộc gặp gỡ với anh Moore. Vợ tôi đang ngồi tại đó có thể bảo cho anh em biết. Tôi hầu như kêu khóc trong nhiều tuần liền, muốn đi đến Shreveport. Tại sao? Bất cứ ai có mặt ở tại Shreveport biết đều lý do lúc nầy. Họ đã không bao giờ nhìn thấy hay nghe bất kỳ điều gì giống như thế, những Thầy giảng đến từ mọi nơi. Những người Báp-tít và những loại khác nhau. Một người bảo rằng anh ta bắt đầu đặt tay của mình trên tủ lạnh (icebox), Đức Thánh Linh đến trên anh ta và bảo, “Hãy đi đến Shreveport, Louisiana, tại đó ngươi sẽ được bảo cho những gì để làm.” Anh được nói cho hay tên tôi và tìm nơi nào... Thánh Linh bảo, “Người sẽ bảo ngươi điều gì để làm.”

Tôi bảo, “Hồ nước mở rồi ở chân các cầu thang. Anh cần phép báp-têm của Đức Thánh Linh.”

Vậy những điều giống như thế, dân sự đang nói -- những lời tiên tri và những điều tiên đoán xảy ra ngay ở đó ở giữa vòng chúng ta.



286 Rồi tôi nói, “Tôi phải đi đến Jeffersonville và viết một cuốn sách bởi vì tôi không biết lâu thêm bao nhiêu nữa tôi phải có mặt tại đây. Nhưng nếu tôi bày tỏ điều này và tiếp tục viết, sau khi tôi đã chết rồi, những Lời nầy sẽ còn tiếp tục sống.”

Tôi được lịch sử được viết lại trong sách. Tôi đến đây để mang nó ra trước Hội thánh để tìm sự hà hơi của Đức Thánh Linh bởi vì tự tôi không biết những điều này. Thật vậy. Đó là trong Danh của Chúa, thực vậy, “Tôi đã không biết chúng.”

Giờ đây, tôi cảm thấy đã được giải cứu. Tôi cảm thấy rằng Chúa đã mang Sứ điệp đến cho chúng ta. Tôi tin rằng chúng ta đang ở cuối con đường. Tôi tin rằng thì giờ nầy ở đây được dành cho sự bày tỏ của Đức Chúa Trời được biết đến ở giữa chúng ta. Tôi không biết nó sẽ kéo dài thêm bao nhiêu nữa, nhưng thì giờ đang ở gần chẳng mấy chốc nữa.

288 Chúng ta sẽ trông đợi Đấng Vĩ đại đó dấy lên. Ngài sẽ đến trong ngày của tôi, Ngài có thể đến trong ngày sớm hơn, tôi không biết. Ngài có thể ở ngay giữa chúng ta giờ nầy, chúng ta không thể nói được. Đức Thánh Linh đang có mặt tại đây để dẫn dắt chúng ta cho đến lúc đó và khi nhà lãnh đạo này dẫn dắt chúng ta, người vẫn còn được xức dầu bởi Đức Thánh Linh để đảm nhận, dĩ nhiên Ê-li-sê sẽ đến. Nhưng ông sẽ là một nhà lãnh đạo làm cho con cái, hay, lòng của con cái trở lại với Sứ điệp của Cha, trở lại với sứ điệp của Cha Thiên Thượng chúng ta vào ngày Lễ Ngũ tuần khi Ngài tuôn đổ Thánh Linh Ngài.

Ranh giới nhỏ bé đó, tôi đã vẽ nó thật sát như có thể được bởi lịch sử và Kinh thánh, tỏ cho thấy rằng điều đó đã đến ngay qua các Thời đại Hội thánh và chính là ngày hôm nay, tỏ cho thấy rằng các hệ phái là sự rủa sả trước Đức Chúa Trời: Tôi hy vọng điều đó có trong trí của anh em, bởi Kinh thánh, bởi công vụ của các Sứ đồ, bởi lịch sử và tất cả.



290 Không hề có lần nào Đức Chúa Trời đã từng tổ chức Hội thánh của Ngài cả. Mẹ của các Giáo hội được tổ chức là hệ thống giáo phẩm Giáo hội Công giáo La-mã. Công giáo La-mã chính là mẹ của những tổ chức. Ngay khi cuộc phục hưng bùng nổ vào trong bất kỳ nhóm Tin Lành nào, họ đi ngay trở lại và làm như vậy. Kinh thánh nói rằng nó là dâm phụ... Các Giáo hội là con của nó. Họ là những người đàn bà dâm phụ. Nó đấy. Vì thế chúng ta đang ngồi...

291 Nhưng Ngài cũng Phán điều này: “Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ, đó là ý chỉ tốt đẹp của Cha các ngươi sẽ ban cho các ngươi Vương Quốc.” Vậy nguyện xin hết thảy chúng ta vào ngày đó, anh em Giám Lý, Báp-tít, bất kỳ là gì, “Hễ ai mở cửa, Ta sẽ vào và ăn bữa tối với người.”

Thưa anh chị em của tôi, xin cho chúng ta có thể được kể là bầy nhỏ vào ngày đó. Xin cho chúng ta là một phần của bầy nhỏ đó, sẽ chờ đợi khi Ngài đến, giống như Ngài đến để chọn ra trên khắp thế giới. Vì sự cất lên sẽ là “phổ quát”. “Sẽ có hai người ở trên giường, Ta sẽ lấy đi một; Hai người ở ngoài đồng, Ta sẽ lấy đi một.” Tỏ cho thấy đó sẽ là đêm ở một bên địa cầu và còn bên kia là ánh sáng ban ngày. “Vậy cả hai sẽ ở trên giường, cả hai sẽ ở trong cánh đồng.” Đúng không? “Ta sẽ lấy đi một.”



293 Như tôi đã nói sáng nay, một trong nhưng ngày này, anh em sẽ vừa lái xe trên đường, vừa trò chuyện với mẹ, anh em sẽ nhìn chung quanh, bà sẽ biến mất. Anh em đang ngồi tại bàn, uống cà phê hay đang ăn bữa điểm tâm của mình, hoặc làm điều gì đó, việc đầu tiên mà anh em biết, nhìn chung quanh và không còn thấy cha mình ở đó nữa. Chính xác.

Lời đang đến, chúng ta không biết giờ nào. Nhưng sự việc của nó là, khi nó trôi qua thì nó sẽ trôi qua, rồi sẽ không điều gì khác anh em có thể làm về điều đó. Anh em nói, “Tôi đã nghe điều đó một thời gian lâu rồi.” Nhưng anh em sẽ nghe nó lần cuối cùng của mình. Đúng vậy. Nó sắp xảy ra bởi vì đó là Lời của Chúa. Hãy nhớ, có lần nào, qua 8 đêm này, nó đã từng không đúng như những điều tôi đã, đang rao giảng -- những điều Chúa Jêsus đã nói ở đây đã ứng nghiệm, thực hiện mỗi Thời đại Hội thánh một cách chính xác?



294 Chúng ta thấy Thời đại Hội thánh này ngay ở trong đó, và ở chính Thời đại... Thậm chí sáng nay trong hình bóng về các trinh nữ, chính lúc mà trinh nữ đang mê ngủ... Anh em nhớ, Kinh thánh nói rằng trinh nữ đang ngủ, lúc tiếng kêu lớn, “Kìa, Chàng Rể đang đến,” sự hiện đến của Chúa, sự rao giảng của Lời... Rồi những gì xảy ra? Thì giờ cận kề, những quả bom nguyên tử và mọi thứ sẵn sàng, những Thầy giảng chạy trên những đường phố và bắt đầu thét lên Sứ điệp.

Ngay khi ấy, Giáo hội lớn vào lúc đó, trinh nữ đang ngủ, bảo, “Ồ, chúng tôi thật là Trưởng Lão trong thời gian dài, có lẽ chúng tôi sẽ nghiên cứu và tìm ra. Vâng, anh em biết, tôi tin chúng cần Đức Thánh Linh.” Họ khởi đầu viết những tờ bướm và mọi điều về Lời lúc bấy giờ. Họ nói, “Xin anh cho chúng tôi một ít Lời Được không?” Những tín đồ thật bảo, “Không, chúng tôi chỉ có đủ cho chúng tôi.”



297 Vậy là khi họ đi kiếm Đức Thánh Linh, đi để cầu nguyện, giống như những Giáo hội, những Giáo hội lớn, xinh đẹp làm ngày hôm nay, các tổ chức... Khi họ đi để lấy Dầu, Chàng Rể đến. Như vậy họ đang cố gắng đạt được điều đó ngay bây giờ, các Giáo hội lớn, các tổ chức, các buổi nhóm quốc tế vĩ đại trong những Giáo hội được tổ chức, bảo, “Chúng ta phải quay trở lại ‘Ơn phước Ngũ tuần’. Chúng ta phải có những người chữa lành Thiêng liêng (bằng phép lạ) trong Hội thánh. Chúng ta phải có những người nói tiếng lạ. Chúng ta phải có những người thông giải tiếng lạ. Chúng ta phải có tất cả những ân tứ thuộc linh này trong Giáo hội chúng ta và chúng ta sắp phải bắt đầu những buổi nhóm và bắt đầu làm điều đó.” Họ đang có những hội đồng, bắt đầu làm điều đó.

Trong lúc họ đi để làm điều đó, đó là chính vào lúc đó Chàng Rể đến và đón những người có Dầu trong những đèn và đi khỏi.

Sau đó họ đến, điều gì đã xảy ra? Họ bị tống vào trong bóng đêm bên ngoài (Thời kỳ Đại nạn) chỗ sẽ có khóc lóc, than vãn và nghiến răng, trong khi Nàng Dâu đang ở trên trời. Ồ.

299 Rồi vào cuối 3 năm rưỡi đó, Ngài sẽ đến giống như Giô-sép đã làm và bày tỏ Chính Ngài cho những người anh em của Ngài được biết. Họ sẽ gây nên một cơn khóc lóc khắp cả... Họ sẽ phân rẽ những gia đình của mình, khóc lóc, bảo, “Ngài đã nhận những vết sẹo ở đâu?” Những kẻ đã đâm Ngài sẽ thấy Ngài, Ngài sẽ tỏ Chính Ngài cho những người anh em của Ngài được biết.

Giờ đây, Ngài đang cố gắng tỏ Chính Ngài được biết trong Hội thánh của Ngài, họ đã xô Ngài ra bên ngoài. Ngài vẫn còn đang đứng, gõ cửa, Phán, “Có một người nữa ở trong đó, một người sẽ mở cửa và để cho Ta vào và trò chuyện với các ngươi không?”



301 Ồ, tôi vui mừng, thật biết ơn cách đây khoảng chừng 28 năm, tôi đã cảm thấy tiếng gõ đó trong lòng tôi. Và tôi... Ngài đi vào. Tôi đã ăn bữa tối với Ngài và Ngài ở với tôi kể từ đó. Tôi đã nhận “Ơn phước Ngũ tuần”, nhận lãnh Đức Thánh Linh. Đã được báp-têm trong Danh Jêsus Christ để được tha tội, lần duy nhất mà tôi đã từng được báp-têm, một lần trong đời tôi. Khi tôi chỉ là còn bé, không có ai có thể bảo cho tôi có ‘3 Chúa’. Anh em không thể xen điều đó vào... Anh em không thể đưa ra điều đó cho người nào biết Đức Chúa Trời là gì. Đúng vậy.

Vì thế khi tôi chịu phép báp-têm... Một Thầy giảng Báp-tít đã làm báp-têm cho tôi. Tôi bảo, “Tôi muốn được báp-têm trong Danh Đức Chúa Jêsus Christ.” Tiến sĩ Roy E. Davis đã làm báp-têm cho tôi trong Danh Chúa Jêsus Christ khi tôi chỉ là một cậu bé. Đúng vậy. Vì thế tôi tin điều đó. Tôi ở lại sống với điều đó. Tôi biết đó là lẽ thật. Đó là Lời Đời đời của Đức Chúa Trời. Đúng thế. Đúng thế.



303 Tôi thật vui mừng có thể nói tôi là một người ở trong họ.

Tôi là một người trong họ, một người trong họ,

Tôi thật vui mừng có thể nói tôi là một người trong họ;

Dầu những người này có thể không học hành,

Hay khoe khoang về tiếng tăm thế gian,

Hết thảy họ đã nhận lãnh Lễ Ngũ tuần của mình.

Được báp-têm trong Danh Jêsus.

Đang loan ra bây giờ, cả gần và xa.

Quyền phép của Ngài vẫn y nguyên.

(Anh em có vui mừng không? Nếu anh em vui mừng, hãy đưa tay mình lên.)



Tôi thật vui mừng có thể nói tôi là một người trong họ.

Người anh em của tôi, hãy đến, tìm kiếm ơn phước này,

Điều đó sẽ thanh tẩy lòng của anh em khỏi tội,

Sẽ bắt đầu rung những tiếng chuông reo mừng,

Giữ cho linh hồn anh em bốc lửa;

Ồ, nó đang cháy trong lòng tôi đây

Ồ, vinh quang thay Danh Ngài

Tôi vui mừng có thể nói tôi là một người trong họ, (Ha-lê-lu-gia!)

Họ nhóm lại trong phòng cao,

Tất cả cầu nguyện trong Danh Ngài,

Họ được báp-têm bằng Đức Thánh Linh,

Quyền phép cho sự hầu việc đến;

Những gì Ngài đã làm cho họ ngày đó

Ngài sẽ làm giống như vậy cho anh em.

(Bây giờ, chúng ta hãy bắt tay, trước, sau, xung quanh.)



Tôi thật vui mừng có thể nói tôi là một người trong họ.

Anh em há không vui mừng mình là một người trong họ sao?

[Hội chúng trả lời, “Vâng, A-men! Ha-lê-lu-gia!” - Bt]

306 [Một anh em nói tiếng lạ. Một anh em khác đưa ra lời thông giải. - Bt]

Lạy Cha, chúng con biết ơn Ngài biết bao, vì sự nhân từ và thương xót của Ngài dành cho chúng con là những người không xứng đáng. Lạy Chúa, nghĩ rằng Ngài sẽ làm cho vững chắc Sứ điệp của Ngài đã hứa với dân sự. Chúa ôi, con cầu xin ơn thương xót của Ngài yên nghỉ trên họ.



307 Nếu có người nào tại đây không biết Ngài như Đấng Cứu Thế, anh em muốn thấy Ngài ngay bây giờ trong lòng của mình như là Đấng Cứu Rỗi, mời anh em đứng lên trong lúc chúng tôi dâng lên lời cầu nguyện cho anh em không? Ngài Phán Ngài sẽ sắp đặt Sứ điệp này ở đó, và Ngài muốn khẳng định Lời Ngài cho anh em. Nếu có người nào đó ở đây không biết Ngài và chưa nhận được Linh Ngài, Ngài đang Phán với anh em.

Tốt lắm, một người ở sau đó, xin anh vui lòng đứng lên [Một anh em trong hội chúng nói. - Bt] Anh em muốn được báp-têm trong Đức Thánh Linh, người anh em, có phải thế không? Chúa ban phước cho anh em. Hãy đứng chỗ anh em đứng. Có người khác muốn đứng lên và bảo, “Tôi muốn báp-têm trong Đức Thánh Linh.” Người anh em, Chúa ban phước cho anh. Cứ đứng đó. Người nào khác muốn nhận Đức Thánh Linh và được báp-têm, muốn được nhớ đến trong những lời cầu nguyện của mình ngay bây giờ, được báp-têm trong Đức Thánh Linh không? Có anh em khác? Trước khi nói những gì tôi định nói, mời anh em đứng.



Ồ, bạn muốn được kể là một trong bầy của Ngài không? (Anh em có làm điều ấy không?)

Không mang tì vết, hãy quan sát và chờ đợi cảnh ấy được chiêm ngắm,

Ngài sắp đến một lần nữa.

309 Ngài sắp đến một lần nữa. Anh em có muốn là kẻ thù Ngài hay muốn là con của Ngài? Một Đức Chúa Trời thịnh nộ vào buổi sáng đó, không gì ngoài Dòng Huyết của Jêsus mà Ngài sẽ nhận ra... Ngài sẽ không bao giờ... Tư cách thành viên Giáo hội của anh em sẽ chẳng là gì đối với Ngài. Không gì ngoài Dòng Huyết...

Huyết Chúa mầu nhiệm biết bao!

Cho tôi sạch trong hơn tuyết;

Ấy chẳng nhờ chi khác đâu;

Hoàn toàn nhờ Huyết báu Chúa Jêsus.

Lòng tội nầy sao cho trắng băng?

Chẳng còn gì ngoài Huyết báu Jêsus.

Bịnh tình nầy phương chi chữa chăng?

Còn gì ngoài ra Huyết Chúa Jêsus.

[Anh Branham bắt đầu ngân nga bài hát. - Bt]



Còn gì ngoài ra Huyết Chúa Jêsus. (Còn gì khác không?)

Huyết Chúa mầu nhiệm biết bao! (Không gì có thể chịu nỗi, anh chị em ơi. Thế gian đang chìm đắm; Nó đã chết.)

Cho tôi sạch trong hơn tuyết;

Ấy chẳng nhờ chi khác đâu;

Hoàn toàn nhờ Huyết báu Chúa Jêsus.

311 Chầm chậm, xin anh vui lòng đàn chậm lại, Teddy. “Có Một Dòng Suối Đầy Huyết, tuôn ra từ những mạch của Em-ma-nu-ên.”

Bây giờ, thưa các bạn, anh chị em đang đứng -- đang cố gắng tin nhận sự ngọt ngào của Chúa Jêsus. Cùng một quyển Kinh thánh bảo cho chúng ta rằng những điều này sẽ xảy ra, được thành hiện thực một cách chính xác. như cách Ngài đã Phán. Phi-e-rơ đã nói, “



tải về 367.78 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương