Các con chầu Thầy, hãy để ý tưởng Thầy. Thầy mới chứng.
Trường đồ tri mã lực. Thầy biến hóa độ mỗi đứa. Có quấy tưởng Thầy cũng phải.
Mừng các con.
Theo Thầy, Thầy độ đến cùng. Ngà vái Thầy cho lắm thì đậu.
Tu được khá cũng nên gia công chỉ đường mở nẻo cho người khác tu, phải xá tội cho người khác.
Đạo tu hành biết bao nhiêu là điều oan ức, biết dằn thì nên.
Mừng chư môn đệ và chư ái nữ.
Bấy lâu nơi Trào thiếu người hầu hạ. Ngọc nữ cần tu đặng về hầu hạ Thầy, năng tịnh không? Ngà, ý con muốn chi Thầy cũng thuận theo. Dương phải tính cho nó, Thiệt rối lắm. Thiệt con phải có tánh hiền hòa Thầy sẽ cho con. Nguyên, tự nơi con chát lấy họa, sao con chẳng nhớ lời Thầy nói khi xưa. Mười, nhớ không? (Nguyên, con chớ đắm trần gian). Bài thơ Thầy cho phe nữ, con đọc hoài làm gì? THĂNG
Mừng các con.
Thầy coi các con tu có vẻ khá rồi, vậy các con giữ lấy cho bền, đến lúc khảo thì lo gì là chẳng đậu. Các con ý còn muốn tiếc cuộc trần, có chi đáng cho các con ghé chơn vào. Vậy bề ngoài các con cũng giữ như ai, còn bề trong, thì trống không mới phải, chớ giữ nét cũ của bọn kiếm ăn ra cho phải vẻ thầy tu còn bề trong, ôi!....... nhớ nghe.
Nguyên, nó biết khôn, Thầy độ nó, nếu nó dại, Thầy đưa luôn nó, nói cho các con biết.
Tối mai đúng 8 giờ cầu Hà Tiên Cô dạy việc nghe, nhớ nghe.
Ta vưng lịnh Thầy dạy các người trong phe nữ, hãy cùng nhau luyện một cái cơ để độ đàn bà. Vậy hãy tính sao cho tiện thì làm, hẹn trong ba ngày, phải tính cho xong, trong bọn đàn bà tập với nhau.
Các con tính lẽ nào cũng vừa ý Thầy. Vậy bữa nào khởi sự. Các con Thầy đã điểm cho rồi, vậy hãy tính với nhau, trong ba đứa, hai đứa ngồi. Tùy ý, bữa nào khởi sự cũng được.
Các con.
Các con đã gởi thân cho Thầy, Thầy hằng lo cho các con, một phút chẳng rời sao lôi thôi lắm vậy. Thầy nói: một chút nó làm hại được, song Thầy giữ các con, an lòng tu, miễn nghe.
Thầy thì Thầy bao hết.
Mừng các con.
Phái nữ. Ta cho điều lệ rất dễ, vậy hãy ráng nghe.
Mừng các con.
Thầy thương mà nó không tu. Thầy độ nó. Biểu nó lo tu thì mới khỏi. Mỗi việc đều có Thầy mà nó không lo, cứng cỏi mới đau Thầy thấy xa đã nói lâu, nhắc nhở hoài.
Sắm sửa nghinh Thánh Giá.
Miễn lễ.
Con nên nêu tên mấy trẻ mà thệ với Thầy.
Thầy cho ba con chữ lót phòng ngày sau trình diện với Thầy.
Các con đã đi ngang dưới cơ của Thầy thì phải biết lo, rất quan hệ. Các con khá biết từ đây nên hư tự Thầy. Chư Thần chứng. Phải nhớ lúc các con đi ngang dưới cơ Thầy mà lập chí tu hành, có vững bền cũng do nơi bữa nay. Các con nên nhớ ngày nay lấy làm kỷ niệm là ngày bước vô cửa Phật, đã giáp cùng Thượng Đế và chư Thần hộ trì, đàn tới Thầy sẽ chỉ cho các con niệm.
---o0o---
Các đạo hữu đều vâng lời nguyện
Ngày 23 tháng 8 năm Kỷ Tỵ (25-09-1929)
BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ
Chỉnh đàn cho nghiêm. Thượng Đế giá lâm.
Thiệ
t,
Ngà về nhà.
Mười,
Dương vọng bàn. Thượng Đế có giáng đọc mừng kế bài nguyện.
THƯỢNG ĐẾ
Thầy chấp lời thệ của các con và mừng cho các con. Tiếc vì các con chẳng dời Chiêu, ngày nay lẽ thì nó phải có mặt.
Các con cậy nó gá (tiếng) vô một lời mới đặng. Thầy giao Thần cho nó, trên Thầy chứng vị đó thôi. Đã biết mỗi mỗi cũng do nơi Thầy, song có Thầy chẳng có nó chẳng phải Đạo.
Các con ra nó làm lễ Thầy thì từ đó về sau mới chứng là đệ tử của Thầy. Đếm 30 (chuỗi). Làm phước Thầy sẽ tăng số mỗi đứa.
Nam Phương Giáo Chủ, hiểu?
Từ đây các con đã vượt bực. Thầy mừng cho các con. Song các con chớ vội mừng hãy lo giữ gìn mối Đạo. Các con nghĩ biết việc đời khó dứt, một ngày vương thêm khó gỡ, vậy hãy ráng tưởng Thầy, duy có Thầy có phép làm cho tâm các con hết phàm thì mối Đạo chở mới nổi. Các con chớ nói tự nơi các con mà đặng, điều của các con làm là sự phước đức, nên hư do đó mà ra. THĂNG
---o0o---
Mùng 1 tháng 9 năm Kỷ Tỵ (03-10-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mừng các con.
Mông (lòng) mà chẳng tưởng Thầy.
THĂNG
---o0o---
Mùng 8 tháng 9 năm Kỷ Tỵ (10-10-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Các con dể duôi quá. Tập cơ chẳng nghiêm chỉnh.
Thầy mừng cho các con, vậy hãy ráng giữ mực thường, đường dài Thầy lo cho các con lắm. Các con chớ làm cho đạo hữu các con nặng lòng vì các con. Thầy khuyên dạy vậy các con nghĩ sao? Thầy nhắc dạy trước, sợ các con lầm lỗi, đến việc mới rõ lời Thầy. THĂNG
---o0o---
Ngày 15 tháng 9 năm Kỷ Tỵ (17-10-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Thầy mừng các con.
Chắc sao các con cũng muốn biết Nguyên thế nào? Lẽ thì Thầy đã cho nó đến viếng các con, song vì phép tu hành, càng lâu càng buộc, chẳng phải dễ như xưa.
Vậy nếu các con muốn hầu chuyện với Nguyên, hãy lập đàn riêng.
Bạch Vân Động HUỲNH LIÊN TIÊN CÔ
NHẮN NHỦ :
Nhắn nhủ khuyên ai ráng sức tu,
Trần thế là nơi sóng mịt mù;
Nạn nước lao dân nhưng vững thế,
Cũng vì mấy kiếp gắng công tu.
Ba tuần núi ai chen lấn mà qua khỏi chẳng đặng, dễ ai kiếm đặng người tu.
Phật năng tịnh bất năng động.
THĂNG
---o0o---
Ngày 23 tháng 9 năm Kỷ Tỵ (25-10-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mừng các con.
Vô sự. Các con giữ tứ thời cho thường thì đặng. Tu phải cúng kỹ, đừng làm dối quá.
Các trẻ nhớ Thầy nghe. Qua rồi ngó lại mới tỉnh.
THĂNG
---o0o---
Mùng 1 tháng 10 năm Kỷ Tỵ (01-11-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Vô sự. Thăng
---o0o---
Mùng 8 tháng 10 năm Kỷ Tỵ (08-11-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mừng các con.
Nhớ bắt đầu tháng sau khởi đại công.
Thầy vui cho các con. THĂNG
---o0o---
Ngày 15 tháng 10 năm Kỷ Tỵ (15-11-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Của, Ngàn, Thanh, Hội. Cười!
Thầy thấy đường con đi Thầy phát ngán đa các con. Các con có ngán không?? Thầy ngán cho các con lắm. Chẳng phải đường dài mà ngán, ngán là ngán Đạo quá lớn mà các con bưng chớ không chịu gánh, hiểu??? Chẳng phải luyện tập mà thành, muôn việc do nơi tâm, phần hồn là trọng, phần xác như vỏ ngoài, làm lành cho nhiều. Nhớ Thầy trên đầu. Thầy độ các con đến cùng. Thầy chẳng nỡ bỏ đứa nào, ai công bình bằng Thầy.
---o0o---
Ngày 23 tháng 10 năm Kỷ Tỵ (23-11-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Khảo về cách thức tu hành. Chiêu biểu các con chớ bỏ qua. Các con nhàn không? Không lo liệu chi nữa?
Chiêu còn chưa được trọn nhàn, các con phải ráng. Các con tu sao ngủ lắm vậy? Tự các con, hiểu? Đâu được như người ẩn, hiểu.
---o0o---
Mùng 1 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (01-12-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mừng các con.
Hãy nhớ ngày mùng chín.
Chẳng có việc chi.
Thăng
---o0o---
Ngày Thượng Tượng năm Bính Dần
Mùng 9 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (09-12-1929)
THƯỢNG ĐẾ
Thầy mừng cho các con lắm.
Các con được vầy, công Thầy dạy Chiêu chẳng uổng, vậy các con hãy ráng. Người đời hữu thỉ hữu chung. Mỗi năm Thầy mừng các con tăng lên một cấp. Cũng chẳng còn mấy bước nữa thì gặp Thầy. Thầy có hứa đầu non Thầy đợi. Các con gom nhau cho chặt chịa, lúc góc biển chẳng mấy gay go, đến giữa non mới hiểm trở. Các con hãy chen khít nhau, nghe. Thầy dạy chẳng khi nào lầm.
QUAN ÂM BỒ TÁT
Ta mừng cho chúng đệ tử.
Nữ phái hãy nhớ có Ta. Từ đây nét ăn ở phải giữ cho kỹ cang nghe, Của, Thanh, Ngàn, Hội.
LÝ THÁI BẠCH
Năm trước Ta chứng cho chư đạo hữu, nay mãn việc giao người khác. Chư đạo hữu hãy tặng Chiêu một ngôi riêng nghe, thế Bần Tăng cáo thối. THĂNG
---o0o---
Ngày 15 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (15-12-1929)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Có chư Tiên hầu Thầy, Thầy và chư Tiên mừng các con tấn Đạo. Nay các con tu khá, Thầy với chư Tiên đến. Vậy các con tính lẽ nào? Công lao của chư Tiên theo hộ trì các con chẳng phải nhỏ.
Mười bạch: xin đọc lời thệ nguyện.
Đọc chẳng ăn rập.
Sao nữa con. Đến ngày giờ chẳng phải chuyện chơi. Đó là cửa lên xuống.
Hội, Tâm, Lộc, Huỳnh bốn đứa còn phải đợi tu thêm, chừng liệu chắt sẽ làm, nghe.
Sao nữa, chư Tiên đợi. Sao? Để chư Tiên đợi lâu, vô lễ (không biết gì). Vậy Thầy và chư Tiên cũng náng cho các con đến ngày mai, nghe không? Dương, Mười, Thới, Của, Ngàn, Thanh?
Tâm,
Hộ
i,
Lộ
c,
Huỳnh bốn con quì ra thọ ân Thầy. Thầy nói các con nghe cho thấu đáo sau khỏi lầm lạc:
-
Vả chăng Chiêu thọ mạng Thầy, các con khá biết thì muôn việc ắt nên.
-
Còn việc tu hành, dẫu thế nào, bực nào, thì cũng có một cách mà thôi.
-
Cùng đi một đường với nhau, khá biết yêu nương nhau.
-
Lộc và vợ hãy do theo Chiêu, lời nó là ý Thầy, khá hiểu.
Thới,
Lộ
c và
vợ hai đứa, hãy cần lo cho mẹ. Thầy hay thương những đứa dốt. Nhớ chư Tiên đợi các con mai đến 8 giờ tối. Thăng
---o0o---
Sớm mai ngày sau có Quan Phủ vô và dạy rằng: “Công ơn Thầy và chư Tiên độ mình chẳng nhỏ. Vậy phải nguyện cùng Thầy và chư Tiên mà độ lại người sau”.
---o0o---
20 giờ, Ngày 15 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (15-12-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Có chư Tiên, hãy nói.
Mười bạch: y lời Quan Phủ dạy.
Phải làm có ra giấy tờ, lần sau.
Vậy thì công Thầy dạy Chiêu chẳng mất và Chiêu dạy lại các con cũng chẳng mất. Vậy các con phải cần nghe.
---o0o---
Bữa sau ra Quan Phủ đặt giùm (Inspiration)
Lời nguyện độ đời.
Nam Mô Cao Đài Tiên Ông Đại Bồ Tát Ma Ha Tát.
Nay là ngày 23 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (23-12-1929), đệ tử là………………thành tâm lập nguyện độ đời.
Như Thầy ban ơn cho con tu đến bực nào thì con biết Đạo mà dạy người đời, con thệ nguyện chẳng vì danh lợi mà làm khó dễ cho người mộ Đạo. Nhưng con còn xác phàm tánh tục, con không dám tự đắc, con cũng y cách Quan Phủ Ngô Minh Chiêu dạy con ngày xưa, nghĩa là do nơi Thầy mới dám dạy vì Tiên phàm khác xa con chẳng nệ phú bần, cầu tưởng Thầy là Thầy, con là kẻ dìu dắt.
Nếu con chẳng giữ theo lời nguyện này thì bị cuồng điên trọn đời, sau chẳng đặng đầu thai làm người.
Cẩn sớ.
Lấy nghĩa bài thệ trước mà đặt ra Trường Thiên đặng dễ học dễ nhớ (Rédigé par Thới).
TRƯỜNG THIÊN :
Ngày lành huê quả kỉnh dưng,
Cả trong môn đệ chúc mừng Cao Tiên.
Ơn Trên chiếu giám lòng thiền,
Đặng cho đệ tử lời nguyền dưng lên.
Ơn Thầy con dễ vội quên,
Cùng công chư Phật, chư Tiên rất dày.
Công ơn Quan Phủ hằng ngày,
Với công Thần Thánh độ tai vớt nàn.
Ơn kia chất kể muôn ngàn,
Nên con nguyện độ thế gian trọn đời.
Soi theo ý Thánh cơ Trời,
Dục danh cầu lợi trót đời chẳng ham.
Nhưng con mang lấy xác phàm,
Dám đâu tự đắc mong làm Thầy riêng.
Nhớ lời Quan Phủ chỉ truyền,
Cũng y cựu pháp mà truyền người sau.
Tiên phàm vẫn khác xa nhau,
Do Thầy mà dạy dám nào làm cao.
Lần hồi tu đến bực nào,
Độ con biết Đạo đặng sau độ đời.
Chẳng làm khó dễ cho người,
Khiến cho kẻ thế để lời phiền phân.
Con nguyền chẳng nệ phú bần,
Làm người dìu dắt đến chân của Thầy.
Nếu con chẳng giữ lời này,
Khiến cho phải chịu cuồng ngây trót đời.
Lâm chung chẳng đặng làm người,
Muôn năm trâu ngựa để đời làm gương.
Cũng về ý trên đây, nên Thầy có cho bài dưới này và dạy những người hầu đàn: “Bàng Môn tham tài háo sắc. Thọ lãnh của người cũng lạc vào Bàng Môn. Một cây nhang, một thẻ trầm cũng phải từ. Từ rày, ai đến đàn xin hầu, trước phải xin keo. Chớ tư vị người thân”.
---o0o---
Ngày các đạo hữu dâng nguyện độ đời
Ngày 23 tháng 11 năm Kỷ Tỵ (23-12-1929)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Mừng các con.
Mỗi khi hầu cơ phải đọc. Thầy sợ các con lâu rồi quên. Xưa nay kẻ tu hành bị vậy mà phải hủy bỏ hết công. Thầy mong các con chỉnh đốn lại.
Thăng
---o0o---
Mùng 1 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (31-12-1929)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Các con ạ! Đạo nhờ sốt sắng mới mau tấn phát. Các con nguyện chắc với Thầy, Thầy chẳng nỡ bỏ, nếu các con làm biếng thì chẳng khác nào trì trở lại. Thầy có thương mà xô tới cũng chẳng bằng con đi.
Thiệ
t, bài nào con đọc một bài Thầy nghe nào?
Thiệ
t đọc bài “Con Hà con đẩy xe loan…” thuộc.
Giỏi.
Thao: Cảm Ứng, điều thứ năm (không thuộc).
Thao sao? Học, mùng 8 trả tất kinh Cảm Ứng nghe.
Soạn Thánh Ngôn rồi đem Thầy phê, nghe. Thăng
---o0o---
Mùng 8 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (07-01-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mười, con hãy kể tên người trường trai vào. Biểu mẹ con phải đốt sớ nhập đàn, từ này về sau giữ lễ, vậy nghe:
Đàn tới làm kỹ, có ngày nhập đàn (đi Cần Thơ). Do theo nó ý Chiêu tức là ý Thầy.
---o0o---
Ngày 15 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (14-01-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
(Nhạc mẫu đạo hữu Mười).
Thầy độ con ăn chay, không hề gì đâu. Thường việc chi hay có đến mới biết hay, sau Thầy sẽ bố hóa thêm.
Sổ người ăn trường trai. Để vào tập.
Sao? Các con muốn viếng Cần Thơ cũng tốt. Thầy cũng vui lòng cho các con đi, song hãy bàn luận với nhau. Các con đi như nêu danh Thầy, liệu lấy mà xử (sửa) mình. Có đi thì đừng làm ra vẻ người tu.
(Vợ đạo hữu Thới).
Thầy cho phép. Phải lo cho có chữ Vạn theo kiểu Chiêu.
Thăng
---o0o---
Vợ Thới đau
Ngày 18 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (17-01-1930)
HÀ TIÊN CÔ
Học bài cho thuộc thì Thầy sẽ cho hết. Đứa nào kinh sám còn lôi thôi phải lo lần.
Ngàn, có tai chớ sợ.
---o0o---
Ngày 23 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (22-01-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Thầy lo cho các con lắm. Con chớ sợ nghe Thới. Vợ chồng con chớ bỏ nhà lâu không nên, đừng sợ nghe Ngàn, có Thầy. Các con giữ tròn phận sự ngày xuân. Cần Thơ.
Thăng
---o0o---
Chư Nho tựu lại đàn cúng ra lễ Thầy đầu năm
Ngày 27 tháng 12 năm Kỷ Tỵ (26-01-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Thầy mừng các con, lo tu cần mẫn nghe các con. Vậy sắp qua năm mới Thầy ban ơn cho mỗi đứa đặng tu hành phấn chấn.
Các con nghe lời Thầy, phải giữ luôn luôn tứ thời lấy làm gốc, chớ xa Thánh Ngôn mà lãng xao không nên. Bỏ sự giận mới thấy Thầy, khiêm nhường là nét người tu. Nhớ Thầy, nhớ Chiêu, yêu bạn, thương người, thương vật, siêng năng, dằn tánh ấy là mấy điều cần kiếp của các con. Biên lấy để bên mình cho khỏi quên nghe.
Thầy lấy hết lòng từ thiện mà dạy các con, các con nên lấy chí khoan nhơn đại độ mà ở đời, phải ra nói Đạo, khoe mình làm chi. Các con lấy lòng từ thiện mà đối đãi với người thì người cảm động cải dữ hóa lành. Răn người thì duy lấy gương mình mà giáo nhơn là tùng theo ý Phật.
Vậy các con lui.
---o0o---
BÀI HỒNG THỆ
(Kiểu cho đàn bà)
Nay là ngày…………tháng…………năm………
Tôi là……………lập đại nguyện cầu xin Thượng Đế chứng chiếu lòng thành của con.
Bấy lâu, con đã nghe các lời của Quan Phủ Ngô Minh Chiêu dạy biết việc tu hành, duy có Đức Thượng Đế độ linh hồn của con đặng mà thôi.
Nay con quyết chí tu hành, thọ phép Đức Thượng Đế, nguyện hủy hết các cuộc vui sướng nơi trần, dầu phải lúc Thượng Đế sai Thiên Thần thử lòng, phải trải qua bao nhiêu hoạn nạn thì con cũng chẳng bao giờ thay dạ đổi lòng, trước sau như một. Đến ngày lâm chung, con cũng tưởng đến Thầy.
Dầu sau chồng con chết trước mà Ngài độ có cơm ăn, thì con cũng nguyện tu hành cũng như xưa.
Nếu con giữ chẳng trọn đời theo lời nguyện thì con phải bị phạt nặng nề, nơi trần phải bị các cuộc khốn nạn, đến ngày lâm chung phải bị đời đời nơi Địa Ngục.
Cẩn sớ.
---o0o---
Theo lời Quan Phủ dạy, mỗi khi cúng giờ Tý rồi thì phải đọc bài thệ này đã diễn ra Trường Thiên sau đây:
TRƯỜNG THIÊN :
Ngày nay đệ tử lập nguyền,
Bệ tiền cầu khẩn Cao Tiên chứng lòng.
Từ ngày gặp Đạo gia công,
Ngày đêm luyện tập tấm lòng chẳng khuây.
Nghe lời Quan Phủ chỉ bày,
Phần hồn duy có một Thầy độ thôi.
Nên con quyết phủi sạch rồi,
Bao nhiêu vui sướng trên đời chẳng ham.
Dầu khi thọ nạn cũng cam,
Một lòng cùng Chúa đặng làm tôi con.
Phận con là gái giữ tròn,
Cùng chồng chung thỉ chẳng mòn lòng trinh.
Gặp cơn cường bức hủy mình,
Một đời tiết sạch vẹn gìn lòng son.
Dầu cho nhục nhã chìu lòn,
Nhứt tâm chung thỉ cho tròn thì thôi.
Lâm chung ngày có đến rồi,
Cũng lòng tưởng Chúa như hồi còn sanh.
Miễn Thầy độ trẻ đắc thành,
Thân này hiến hết cho Thầy quản cai.
Mong sao lời thấu Thiên Thai,
Thượng Hoàng giá hạ chứng ngay lời nguyền.
Cầu cho thệ thấu Cửu Thiên,
Thánh Thần Tiên Phật tại tiền chứng tri.
Nếu con chẳng giữ tu trì,
Lòng dời dạ đổi tức thì họa lai.
Cả đời khốn nạn đến hoài,
Lâm chung muôn kiếp đọa đày âm cung.
---o0o---
BÀI HỒNG THỆ
(Cho đàn ông)
Nay là ngày…………tháng…………năm………
Tôi là……………lập đại nguyện cầu xin Thượng Đế chứng chiếu lòng thành của con.
Bấy lâu, con đã nghe các lời của Quan Phủ Ngô Minh Chiêu dạy biết việc tu hành, duy có Đức Thượng Đế độ linh hồn của con đặng mà thôi.
Nay con quyết chí tu hành, thọ phép Đức Thượng Đế, nguyện hủy hết các cuộc vui sướng nơi trần, dầu phải lúc Thượng Đế sai Thiên Thần thử lòng, phải trải qua bao nhiêu hoạn nạn thì con cũng chẳng bao giờ thay dạ đổi lòng, trước sau như một. Đến ngày lâm chung, con cũng tưởng đến Thầy.
Nếu con giữ chẳng trọn đời theo lời nguyện thì con phải bị phạt nặng nề, nơi trần phải bị các cuộc khốn nạn, đến ngày lâm chung phải bị đời đời nơi Địa Ngục.
Cẩn sớ.
---o0o---
Theo lời Quan Phủ dạy, mỗi khi cúng giờ Tý rồi thì phải đọc bài thệ này đã dịch ra Trường Thiên sau đây:
TRƯỜNG THIÊN :
Ngày nay đệ tử lập nguyền,
Bệ tiền cầu khẩn Cao Tiên chứng lòng.
Từ ngày gặp Đạo gia công,
Ngày đêm luyện tập tấm lòng chẳng khuây.
Nghe lời Quan Phủ tỏ bày,
Phần hồn duy có một Thầy độ thôi.
Nên con quyết phủi sạch rồi,
Bao nhiêu vui sướng trên đời chẳng ham.
Dầu khi thọ nạn cũng cam,
Một lòng cùng Chúa đặng làm tôi con.
Dầu cho nhục nhã chìu lòn,
Nhứt tâm chung thỉ cho tròn thì thôi.
Lâm chung ngày có đến rồi,
Cũng lòng tưởng Chúa như hồi còn sanh.
Miễn Thầy độ trẻ đắc thành,
Thân này hiến hết cho Thầy quản cai.
Mong sao lời thấu Thiên Thai,
Thượng Hoàng giá hạ chứng ngay lời nguyền.
Cầu cho thệ thấu Cửu Thiên,
Thánh Thần Tiên Phật tại tiền chứng tri.
Nếu con chẳng giữ tu trì,
Lòng dời dạ đổi tức thì họa lai.
Cả đời khốn nạn đến hoài,
Lâm chung muôn kiếp đọa đày âm cung.
(Khi cúng thời Tý rồi, kế đọc bài này)
---o0o---
NĂM CANH NGỌ (1930)
Mùng 1 tháng Giêng năm Canh Ngọ (30-01-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Các con xa xí ngày giờ lắm nghe, giờ này (1 giờ) rất quí, hãy lựa giờ khác trước Tý, tiện bề tu.
Hãy chịu nhục thì Thầy cho, nghe. Giữ bổn phận cho tròn là điều cần.
---o0o---
Mùng 8 tháng Giêng năm Canh Ngọ (06-02-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Có chi cần hỏi chăng?
Mười bạch:…………………
Tốt a, cầu là nhớ Thầy.
Thăng
---o0o---
Ngày 23 tháng Giêng năm Canh Ngọ (21-02-1930)
Chia sẻ với bạn bè của bạn: