CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Thầy mừng các con.
Thầy lấy làm vui mừng vì các con trông mong nơi Thầy.
Phái nữ ráng, đứa đã tu thì lo tới, đứa chưa tu hãy lo về một nẻo cho xong, chớ nghe theo ai mà trông những sự cao kỳ, lo tới chớ tính lui, tu hành một ngày một tấn.
Thăng
---o0o---
Mùng 8 tháng 2 năm Canh Ngọ (07-03-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Mừng các con.
Các con, mỗi đứa phải giữ mình nghe. Khó chớ chẳng chơi, mặc người, tự mình, nghĩa là bổn phận cho tròn, mặc người làm chi thì làm. Phải cứu người, Thầy dặn, các con hiểu ý mà làm nghe.
Vịnh Thầy, coi Chiêu, níu bạn, cùng nhau mà đi, nhớ nghe.
---o0o---
Ngày 15 tháng 2 năm Canh Ngọ (14-03-1930)
CAO THƯỢNG HUYỀN KHUNG
Lâu lâu vợ chồng phải ngồi cơ, Thầy dạy việc riêng. Thầy mừng cho các con hết. Lo tu cho kịp thời nghe. Thần Tiên chẳng biết đợi ai, ngày sau các con biết.
Lần sau Tiên Cô đến, sắm chút trà rượu.
Thăng
---o0o---
Ngày 23 tháng 2 năm Canh Ngọ (22-03-1930)
HÀ TIÊN CÔ
Sao? Điều Ta dạy các em đã đến đâu? Thầy mở Đạo trông cậy nơi cơ bút??? Lo cho đặng Ta tấu giùm xin thưởng, ngày giờ cạn tới nghe. Cứ việc đi tới, lòng lành Trời giúp. Vậy Ta muốn các em, lo lần công quả, ngày sau dầu có trắc trở, có Ta, nghe. Nhớ Ta nhắc lần này có lẽ là lần chót.
---o0o---
Mùng 1 tháng 3 năm Canh Ngọ (30-03-1930)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Mừng chúng đệ tử.
Chiêu, con biết, hễ sen thì trổ mùa hạ, cúc mùa thu, ý con thể nào?
Con biết Đạo mới toàn. Thầy để con ngụ ý mà đoạt thiên cơ, chẳng phải mỗi người đều biết, nên bấy lâu Thầy dành cho con, trong đệ tử của Thầy hiểu Chiêu.
Đồng đẳng, các con nhớ có Thầy thì chắc ý, dẫu thế gì cũng chớ nao.
---o0o---
NĂM TÂN VÌ (1931)
Ngày 15 tháng 11 năm Tân Vì (23-12-1931)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Nam nữ vui vầy. Thầy mừng. Đọc bài.
---o0o---
Tại nhà đạo hữu Hữu
Ngày 19 tháng 11 năm Tân Vì (27-12-1931)
Một lòng với nhau mà lo một Đạo là cũng như anh em một cha một mẹ. Vậy từ rày, ai lớn tuổi hơn thì làm anh, còn nhỏ tuổi thì làm em. Hễ nói sái thì phải sửa nhau. Còn đàn bà hễ lớn tuổi cũng vậy, nghĩa là liên hiệp tụ đoàn, nếu các con làm được như vậy thì Thầy mới vui lòng được.
---o0o---
Mùng 1 tháng 12 năm Tân Vì (08-01-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con vô lễ, ngày sau dạy ai? Phạt quì nửa nhang. Kinh sám phải nhuần nhả.
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con, Thầy vui. Hãy liên hiệp nhau và tối đến cùng nhau cho đủ mặt. Hữu thỉ hữu chung.
---o0o---
Ngày 15 tháng 12 năm Tân Vì (22-01-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con phải đi Cần Thơ. Lần này Thầy biểu thiệt. Tưởng Thầy, có Thầy đó.
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
(Cúng tại nhà Thới)
Các con phải đi đảnh lễ các đàn Sài Gòn, Chợ Lớn, Cần Thơ rồi sau mới về đàn các con.
Chiêu tính giùm cho, đừng làm tốn hao nhiều. Thủ thường thôi.
Lý dời phiên con ra rằm tháng giêng.
---o0o---
Ngày 28 tháng 12 năm Tân Vì (04-02-1932)
THIÊN MẠNG TIÊN ÔNG
Các con.
12 giờ hầu Thượng Đế. Đại lễ.
Các con phải y cân chỉnh tề.
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con hay cãi lời Thầy. Lần thứ nhứt Thầy bảo các con theo hộ Chiêu, các con bỏ qua. Phần việc các con là để hầu Chiêu. Sau Thầy bảo đi Sài Gòn, Cần Thơ, các con chẳng y lời mà cũng chẳng bạch lại cho Thầy rõ. Sao các con chẳng y lời, có đáng tội chưa? Vậy ngày nay các con đi đây là tuân mạng Thầy, chừng trở về phải viếng các đàn Sài Gòn, Chợ Lớn.
Một năm nay ráng chịu cực. Sau Thầy không biểu đi nữa. Còn đàn Tây Ninh, các con liệu sao? Thầy biết các con nghèo, nếu liệu không kham, thì Thầy chế cho. Đừng cho ai biết mình. Ẩn.
NGÔ TIÊN ÔNG
Cười!!!
Đi nghe hầu nam hầu nữ.
NĂM NHÂM THÂN (1932)
Ngày 15 tháng Giêng năm Nhâm Thân (20-02-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Mừng các con.
Mưa gió ấy phép Trời. Các con chớ buồn, chớ lo. Phép Thầy biến hóa. Xưa nay thiếu chi Phật lâm nàn tại thế.
NGÔ TIÊN ÔNG
THI BÀI :
Nghĩ cuộc thế mà buồn cho thế,
Hiển theo Tiên thế mới là kỳ;
Non Tiên sớm Lão hồi qui,
Dựng nền Đại Đạo trường thi lựa tài.
May mắn kẻ lánh đời bay nhảy,
Sớm hồi đầu ác cải thiện tùng;
Lần theo mối Đạo Trung Dung,
Ngày đêm tứ tuyết khôn trung một bầu.
Nương mây thoát kiếp hồi đầu……..
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Đạo, Thầy rộng lòng, các con hãy cầu xin.
(Mère Mme Ngàn)…… Vậy là thuận ý. Thầy mừng cho. Con của con làm bổn phận theo lời Thầy đã định.
(Ông Già Cần Đước)…… Lo kinh sám cho rành. Thầy ban ơn. Thầy rõ. Con chớ xao. Thành tâm Thầy cho phép, lui.
Chiêu mắc việc, bữa khác sẽ tiếp.
Sáng đêm này Ông ra nhà thương.
---o0o---
Tại nhà đạo hữu Lý - Saigon
Ngày 16 tháng Giêng năm Nhâm Thân (21-02-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Thầy mừng các con. Các con phải bền lòng tu niệm, biết Đạo chẳng có mấy người. Thầy rất thương cho những kẻ không biết đường ngay lẽ thẳng mà tìm, đến ngày ăn năn đã muộn. Các con đã có tên vào sổ, phải ráng cho kịp Long Hoa.
---o0o---
Tại nhà Ông Quan Phủ
Ngày 16 tháng Giêng năm Nhâm Thân (21-02-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con.
Thầy mong sao các con định ý minh tâm lại. Trò Tiên chẳng ra vẻ trò Tiên, thằng xược không nên thằng xược.
Chiêu, con đã thường mong lánh việc trần, nhưng còn làm việc tại thế. Các con theo giúp hộ nó.
---o0o---
Tại nhà Ông Quan Phủ
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Mua làm chi (mua ghè đừng đồ tô).
Chiêu con tịnh dưỡng. Nam nữ hầu cho qua lúc này.
Lúc Ông đau
Mùng 1 tháng 2 năm Nhâm Thân (07-03-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con chớ nghi nan, việc sắp đặt có Thầy. Các con giữ việc tu cho cần. Các con vô sự. Hãy gắng chí có ngày thảnh thơi. Con nhớ lấy, vợ chồng con ráng tu cho cần.
---o0o---
Lúc này Ông đi Tà Lon rồi về Cần Thơ
Ngày 15 tháng 2 năm Nhâm Thân (21-03-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con lo cho tròn công quả, đừng dại năng xuống thăm Chiêu.
---o0o---
Ngày 24 tháng 2 năm Nhâm Thân (30-03-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con chớ lo mệt trí, lo là phàm. Dầu tới đâu cũng có Thầy.
Các con có chí hay không? Thiên cơ.
Các con bỏ thuốc, trầu đi còn ham nổi gì? Phàm quá mà theo Tiên sao đặng.
Dương,
Thới,
Mười bây mê muội quá, coi đứa nào cũng ghiền. Còn bây (phe nữ) lại trong sạch gì? Nhịn sài sau có chỗ dùng. Các con vưng mạng.
Các con bỏ được Thầy mừng. Nam nữ y lời. Thầy ban ơn thật chớ Thầy không gạt.
(Beaux Parents Thới) Hai con hãy gắng theo, năng gần người tu trước đặng do theo ngọn cờ mà bước tới.
Huấn, bến mê là chỗ tạm. Bồng cảnh ấy nhà.
---o0o---
Ngày 30 tháng 2 năm Nhâm Thân (05-04-1932)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG
Các con vui theo đường đạo. Thầy mừng cho. Ráng cho công tròn quả mãn theo Thầy về Cực Lạc. Thầy nói còn e các con bôn chôn mà rộn việc.
(Beaux Parents Thới) Con hãy phủi bớt việc phàm. Đừng gá tiếng vô sự thế, hay lo tu mà thôi. Thầy sẽ tiếp đò cho vợ chồng con tới bến, hay gần gũi kẻ tu lâu mới được.
Mấy con có chí hãy lo cho kịp trong năm nay. Thầy vận các con trong phái Chiêu đặng làm việc cho Thầy.
Trước khi Ngài liễu đạo
Các đệ tử của Ngài có cầu cơ đặng hỏi thăm căn bịnh của Ngài, chớ còn Ngài chẳng hề nói thiệt, sợ e cho các đệ tử theo bịn rịn làm trễ ngày giờ của Ngài.
Thầy có giáng cơ nói như vầy: “Xác phàm cư tại thử xứ, còn linh hồn du viễn Tứ Châu phổ hóa”.
Bữa 12 tháng 3 năm Nhâm Thân, Đức Văn Xương Đế Quân cho như vầy:
Chung qui rồi nợ ấy tiêu diêu,
Đủ đức nhạc đưa giữa nhạc thiều;
Phới phới gót son lên chín bực,
Vui miền thanh nhả trí phong phiêu.
---o0o---
Quan Phủ Ngô Văn Chiêu
liễu Đạo tại giữa sông Tiền Giang
Khi đi Trà Lon về ghé Cần Thơ, Ngài không chịu ở nhà ai hết. Các đệ tử của Ngài bèn cất cho Ngài một cái am cách xa Châu Thành Cần Thơ ba ngàn thước, ngang Chiếu Minh Nghĩa Địa. Ngài dạy phải làm bằng cây lợp lá mà thôi vì Ngài không ở lâu làm cho tử tế không ích gì lại thêm tốn kém. Ngài dạy phải làm nội một tuần cho xong. Trong lúc đương cất am cho Ngài thì Ngài tạm ở cái am của đệ tử của Ngài là Bà Tư Huỳnh cũng ở gần đó.
Ngài thường nói rằng Thầy đã định cho Ngài chết dưới sông bởi vì xưa kia Thầy có nói:
Giờ này Thầy điểm thâm công,
Ngày sau con sẽ cỡi rồng về Nguyên.
Đến đúng ngày giờ thì Ngài biểu phải đem Ngài về Tân An lập tức. Các đệ tử của Ngài không muốn cho Ngài đi, song một hai Ngài cũng biểu đưa Ngài về Tân An.
Té ra chở Ngài vừa tới giữa sông Tiền Giang8 (đò Mỹ Thuận) thì hồn Ngài lìa xác. Ngài đi êm ru không ai hay cả, cho đến mấy người đệ tử theo trên xe hầu Ngài cũng chẳng hay.
Tới chừng có một người ở dưới đò Mỹ Thuận dòm thấy tri hô lên thì mới hay.
Ngài liễu Đạo nhằm ngày 13 tháng 3 năm Nhâm Thân lối 3 giờ chiều (18-04-1932).
---o0o---
Sau khi Ngài liễu Đạo
Khi Ngài phi thăng giữa sông Tiền Giang rồi thì quày xe trở lại Cần Thơ. Cái xác của Ngài vẫn còn ngồi như người sống vậy, đôi mắt thì nhắm như ngủ.
Về tới am của Ngài thì các đệ tử của Ngài phụ đỡ Ngài vô am và cũng để ngồi chớ không để nằm.
Một điều lạ khiến cho các tín đồ để ý, là con mắt bên tay trái của Ngài lần lần mở ra một ngày một lớn, tròng trắng tròng đen coi đủ tinh thần như người sống.
Có lẽ Ngài muốn để con mắt lại cho thế gian rõ biết Ngài là người đã thờ con mắt trước hết vậy.
Còn cái xác của Ngài thì dịu nhiễu, mình mẩy chẳng lạnh nên không tưởng cho Ngài là chết thiệt. Cho tới 51 giờ đồng hồ sau khi chết mà tay chơn vẫn còn dịu.