Nội Kết Êm Ái
Chàng Vương quen mặt ra chào,
Hai kiều
[16]
e lệ nép vào dưới hoa.
Không một chữ nào có thể khoanh tròn để lấy ra được cả. Một câu lục
bát mà nói được cả hành động lẫn thái độ của hai bên. Người con trai
thì ra chào: "A! Anh Kim đó hả! Lâu quá không gặp!" còn hai cô nàng
thì khép nép, núp dưới hoa. Không cần dùng nhiều chữ.
Nguyên người quanh quất đâu xa,
Họ Kim tên Trọng vốn nhà trâm anh
[17]
Nền phú hậu bậc tài danh,
Văn chương nết đất thông minh tính trời.
Phong tư tài mạo tuyệt vời,
19 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
Vào trong phong nhã ra ngoài hào hoa.
Chung quanh vẫn đất nước nhà,
Với Vương Quan trước vẫn là đồng thân
[18]
Cụ Nguyễn Du khen anh chàng đủ điều. Anh chàng cũng đã từng
nghe tiếng hai chị em nhà họ Vương:
Trộm nghe thơm nức hương lân,
Một nền Ðồng-Tước khóa xuân hai Kiều
[19]
Nước non cách mấy buồng thêu,
Những là trộm nhớ thầm yêu chốc mòng.
Và đây là cơ hội đầu để Kim Trọng gặp hai cô nàng:
May thay giải cấu tương phùng
[20]
Gặp tuần đố lá thỏa lòng tìm hoa
[21]
.
Bóng hồng nhác thấy nẻo xa,
Xuân lan thu cúc mặn mà cả hai.
Người quốc sắc kẻ thiên tài
Tình trong như đã mặt ngoài còn e.
Kim Trọng đã chú ý tới Kiều và Kiều cũng chú ý tới Kim Trọng. Tiếng
sét đã nổ. Chỉ có tám chữ thôi: Tình trong như đã mặt ngoài còn e.
Bên ngoài thì có ai nói gì với ai đâu. Bên trong thì đã có nội kết êm ái
rồi.
Chập chờn cơn tỉnh cơn mê,
Rốn ngồi chẳng tiện dứt về chỉnh khôn.
Ở thêm để nói chuyện thì kỳ quá mà về thì không dứt nổi. Nhưng
cuối cùng cũng phải về:
Bóng tà như giục cơn buồn,
Khách đà lên ngựa người còn ghé theo.
Dưới cầu nước chẩy trong veo,
Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha.
Chấm dứt buổi hội ngộ. Văn chương gì mà hay vậy!
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |