20 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
Tưới Tẩm Hạt Giống
Tất cả những gì xảy ra trong chuyến đi chơi đều được biểu hiện trở lại
ngay trong giấc mộng tối hôm đó của Thúy Kiều. Hạt giống gieo và
đều hiện hành ra ngay. Thật dễ sợ. Ðây là chỗ tài tình của Nguyễn
Du.
Kiều từ trở gót trướng hoa,
Mặt trời gác núi chiêng đà thu không.
[22]
Gương nga chênh chếch dòm song,
Vàng gieo ngấn nước cây lồng bóng sân.
Hải đường lả ngọn đông lân,
Giọt sương gieo nặng cảnh xuân la đà.
Một mình lặng ngắm bóng nga,
Rộn đường gần với nỗi xa bồi hồi:
Kiều ngồi ở cửa sổ, một mình ngắm trăng. Cô suy nghĩ lại chuyện xảy
ra trong ngày:
Người mà đến thế thì thôi,
Ðời phồn hoa cũng là đời bỏ đi!
Người đâu gặp gỡ làm chi,
Trăm năm có biết duyên gì hay không?
'Người' trong câu đầu là Ðạm Tiên. 'Người' trong câu kế tiếp là Kim
Trọng. Thúy Kiều có nội kết với Kim Trọng rất rõ ràng.
Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Nêu câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình.
Hết nghĩ tới con ma lại nghĩ tới anh chàng. Nghĩ tới anh chàng rồi lại
nghĩ tới con ma... Rồi làm thơ về những điều mình nghĩ. Ðây là hành
động tự mình tưới tẩm những hạt giống trong tâm mình.
Chênh chênh bóng nguyệt xế mành,
Tựa ngồi bên triện một mình thiu thiu.
Không chịu đi ngủ đàng hoàng. Ngồi ngủ gục, và Kiều mơ thấy Ðạm
Tiên:
21 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
Thoát đâu thấy một tiểu kiều,
Có chiều phong vận có chiều thanh tân.
Sương in mặt tuyết pha thân,
Sen vàng lãng đãng như gần như xa.
Một cô rất đẹp, đến từ trong đêm. Bước chân rất nhẹ, thấp thoáng khi
thì ở gần khi thì ở xa. Ðúng là một bóng ma! Vì vậy người ta nói cụ
Nguyễn Du là thi thánh chứ không phải là một thi sĩ thường.
Rước mừng đón hỏi dò la:
'Ðào nguyên lạc lối đâu mà đến đây?'
Thưa rằng: 'Thanh khí xưa nay,
'Mới cùng nhau lúc ban ngày đã quên?
'Hàn gia ở mái tây thiên,
'Dưới lòng nước chảy bên trên có cầu.
- 'Chị em mình là người đồng thanh đồng khí. Mình vừa mới gặp
nhau chiều nay, chị quên rồi sao? Nhà em ở hướng tây, dưới dòng
nước chảy, bên trên có cầu.' Hàn gia có thể có nghĩa là khiêm nhượng
là nhà nghèo, không sang trọng. Nhưng 'hàn' cũng có nghĩa là lạnh.
Nhà lạnh tức là nhà mồ.
'Mấy lòng hạ cố đến nhau
'Mấy lời hạ tứ ném châu gieo vàng
[23]
'Vâng trình hội chủ xem tường,
'Mà xem trong sổ đoạn trường có tên.
'Âu đành quả kiếp nhân duyên,
'Cũng người một hội một thuyền đâu xa!
'Này mười bài mới mới ra,
'Câu thần lại mượn bút hoa vẽ vời.'
Ðạm Tiên đã đem thơ của Kiều trình cho bà hội chủ hội Ðoạn Trường.
Bà này mở sổ của những người đàn bà có số phận mỏng ra tra và thấy
tên Kiều. Ðạm Tiên đưa thêm mười bài mới, yêu cầu Thúy Kiều vịnh
để bỏ vào tuyển tập (collection) của hội Ðoạn Trường. Họ là những
người suốt đời đau khổ. Trong nguyên tác, mười đề bài đó là: Tích đa
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |