NĂm thứ 15 – SỐ 632 – chúa nhậT 14. 12. 2014



tải về 1.06 Mb.
trang8/12
Chuyển đổi dữ liệu04.01.2018
Kích1.06 Mb.
#35618
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   12

MỘT NỮ SPEAKER 26 TUỔI QUA ĐỜI
VÌ TỪ CHỐI XẠ TRỊ ĐỂ SINH CON


Cách đây không lâu, trên các trang mạng của Trung Quốc đăng tải tin tức cho biết speaker chương trình “Ai là người chiến thắng” của đài Trịnh Châu – Khâu Viên Viên đã qua đời ở tuổi 26. Trước đó, cô được chẩn đoán mắc bệnh ung thư tử cung khi đang mang bầu. Để giữ lại em bé, Khâu Viên Viên từ chối xạ trị.

Theo tin tức, speaker xinh đẹp này đã phát hiện mắc bệnh vào đầu năm nay. Đáng buồn là khi đó, cô cũng phát hiện mình có thai. Cô có hai lựa chọn: xạ trị và bỏ đứa bé hoặc giữ đứa bé thì cơ hội sống của mẹ gần như là không có, khi căn bệnh đã ở giai đoạn di căn. Người nhà Viên Viên cho biết cô đã nghĩ rằng được kết hôn và mang thai là niềm hạnh phúc lớn lao. Cô sẽ không từ bỏ quyền được sống của con. Vì thế, cô từ chối xạ trị.

Để em bé sinh ra an toàn, Viên Viên tuân thủ theo phác đồ của bác sĩ. Ba tháng trước, Viên Viên chia sẻ niềm hạnh phúc khi đã sinh nở "mẹ tròn, con vuông". Tiếc là sau khi sinh, các bác sĩ cũng cho biết cô chỉ có thể sống thêm khoảng 3 – 4 tháng. 

Tối ngày 10.12.2014 vừa qua, Viên Viên đã trút hơi thở cuối cùng sau gần 100 ngày được làm mẹ. Rất nhiều đồng nghiệp và cư dân mạng đã khóc trước tình mẫu tử thiêng liêng của cô. Họ tiếc cho cô khi tuổi đời còn quá trẻ.



Nguồn: Nam Đô, http://kenh14.vn/


CÙNG XÓT XA



TÂM SỰ CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐÃ TRÓT PHÁ THAI

Các anh chị em BVSS ở Việt Nam chắc đã nghe nhiều các tâm sự của người trong cuộc, thấu hiểu những người sau khi phá thai đã gặp phải những đau khổ thể xác và tâm hồn thế nào, những đau khổ mà các bác sĩ tư vấn cho người ta phá thai đã vô tình hoặc cố ý không đề cập.

Với sự cho phép qua Email của Action Live News, xin dịch nhanh vài tâm sự của 8 người phụ nữ ở Mỹ. Họ nói lên hậu quả phá thai mà họ phải chịu, những thời gian sống trong đau đớn và hối hận, trong khao khát có một đứa con mà họ sẽ chẳng bao giờ còn có được để ôm vào lòng. Thời điểm dự sinh sau 9 tháng 10 ngày cứ đến và qua đi, luôn mang đến sự hối tiếc năm này qua năm khác.

Phá thai không phải là cái gì đó, ai đó đã làm trong một ngày, nó kéo dài cả đời người…



Lori Nerad, cựu chủ tịch hội "Phụ Nữ bị lạm dụng bởi phá thai"

Hai tuần sau khi phá thai, tôi lâm vào một cơn co tử cung, lảo đảo trong phòng tắm, và tại đó, với chồng bên cạnh, tôi đã cho ra một phần của con tôi mà bác sĩ đã bỏ quên. Đó là chiếc đầu của con mình…

Tôi luôn phải giật mình thức giấc nửa đêm vì nghĩ mình nghe thấy tiếng khóc của con. Và tôi thường có những cơn ác mộng, trong đó tôi mơ thấy mình bị buộc phải nhìn thấy con mình bị xé ra từng mảnh trước mắt tôi. Tôi chỉ nhớ con mình, tôi thường choàng tỉnh thức giấc khi thấy muốn chăm sóc con, muốn ôm con. Đó là những gì mà bác sĩ đã không bao giờ nói cho tôi biết là tôi sẽ phải trải qua.

Abby Johnson, sáng lập viên nhóm “Và rồi chả còn gì”

Một ngày nọ, đang ngồi trong xe, con gái tôi đột nhiên hỏi liệu có ngày nào cháu sẽ gặp lại các em của nó trên Thiên Đàng không ? Tôi hỏi cháu có ý muốn nói gì… Trong thâm tâm, tôi mong cháu đừng có ý nói về hai lần phá thai của tôi. Cháu trả lời là cháu biết tôi đã phá thai hai lần và cháu muốn biết là có gặp lại các em của cháu được không, bởi vì, như lời cháu nói: “tận đáy lòng, con nhớ các em”.



Tôi không hề biết là tôi sẽ phải chịu đựng những lần tan nát cõi lòng về các con tôi như thế. Khi tôi phá thai, tôi không hề nghĩ nó sẽ ảnh hưởng thế nào đến người khác, tôi không hề nghĩ rằng sẽ có lúc tôi phải giải thích sự ích kỷ của mình với các con. Việc phá thai nó day dứt trong tôi và thật không may, nó cũng day dứt trong con gái của tôi.

Ashley Granger, vợ, mẹ và là sinh viên lớp "Siêu âm chẩn đoán"

Giờ khi con trai tôi đã 4 tuổi, đôi khi tôi nhìn vào khuôn mặt dễ thương của nó và tự hỏi những đứa con khác của tôi sẽ có nét mặt thế nào ?!? Tôi vẫn có những giấc mơ thấy mình bế con và rồi tôi thấy đau buồn tận tim gan khi thấy rằng chính tôi đã cướp đi các em của con trai tôi.

Các bạn có thể sẽ hỏi, sao bây giờ không cố mang thai lại mà sinh cho con một đứa em ? Thực lòng, tôi muốn lắm nhưng chồng và tôi đã rất nỗ lực với tình trạng không thể có thai đã cả hơn hai năm rưỡi rồi. Tôi không bao giờ dám nghĩ rằng là tôi sẽ không thể mang thai được nữa.

Hàng đêm, con trai cưng của tôi vẫn cầu nguyện với Chúa để có em bé, và mỗi lần nghe những lời cầu nguyện yêu thương tha thiết như thế, tim tôi lại nhói đau về những gì tôi đã làm. Bởi vì hồi tưởng lại việc phá thai thì cũng chẳng sửa chữa được lỗi lầm hoặc cũng chẳng đưa ra được một giải pháp nào khả dĩ. Đó chính là vấn đề, nó để lại những hậu quả lâu dài cho những thế hệ tiếp theo.

Katrina Fernadez, nhà văn trào phúng Công Giáo trên trang web Patheos

Tôi đã giết hai đứa con của tôi, cướp đi những cháu nội cháu ngoại của cha mẹ tôi và đã tàn sát anh chị em của con trai tôi. Những lần phá thai này đã trực tiếp gây ra căn bệnh gọi là “Bất túc cổ tử cung” ( incompetent cervix ), bệnh này đã làm tôi phải sanh non một đứa con trai khác và cháu đã chết sau một tuần vật vã trong phòng chăm sóc đặc biệt NICU ( Neonatal intensive care unit ) năm 2001. Sự đau đớn mà tôi đã phải chịu đựng dai dẳng, tôi đã gây ra cho người khác là không thể đo được, và tội lỗi đó gần như đã khiến tôi muốn quyên sinh. Bất kỳ cách nhìn nào, tôi cũng là một kẻ hèn nhát !



Addie Morfoot, một người mẹ, nhà văn

Con trai Ross của tôi thường bảo tôi rằng: Annie chính là thiên thần bản mệnh của nó, nhưng ý nghĩ đó làm tôi sợ hãi. Tôi có muốn thiên thần bản mệnh của con trai tôi lại là một người đã bị chính mẹ nó vứt bỏ không ? Đã bị kết thúc sự tồn tại của mình bằng cách kích thích, giục cho sinh non hay không ? Thiên thần đó chắc sẽ rất giận dữ, thất vọng và tổn thương.

Tôi giữ các hình ảnh siêu âm của cháu cùng với tấm thiệp Hallmark ghi là: “Đó là con gái !” do bạn thân của tôi gửi tặng, cùng với các đồ trang trí cây thông Noel có khắc ngày dự sinh của Annie mà cha mẹ tôi đã đưa cho tôi vào tuần lễ tôi phát hiện mình có thai. Tôi đã cất chìa khóa trong một cái tủ xa hẳn phòng ngủ con trai tôi… Nhưng Annie vẫn ám ảnh tôi, khi cái ngày dự sinh đó sắp đến, hoặc khi con trai tôi bị ho nặng, hoặc khi con gái bé bỏng của chị tôi sinh ra, tôi đều nghĩ tới Annie.

Mỗi năm một lần, vào dịp sinh nhật của cháu, tôi lại ngồi khóc một mình. Tôi tưởng tượng ra cái cảm giác được bế cháu trong tay. Và rồi tôi van xin để con hiểu rằng: "Mẹ đã làm tất cả những gì mẹ cho là tốt nhất cho con…"



tải về 1.06 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   4   5   6   7   8   9   10   11   12




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương