Kim Vân Kiều Truyện



tải về 1.24 Mb.
Chế độ xem pdf
trang24/47
Chuyển đổi dữ liệu01.03.2023
Kích1.24 Mb.
#54303
1   ...   20   21   22   23   24   25   26   27   ...   47
kim-van-kieu-truyen

Nuồn nuột dung nhan coi tựa ngọc,
Nõn nà cốt cách ngỡ rằng tiên.
Phù dung xưa vốn chưa từng biết, 
Yến tiệc may sao lại gặp duyên.
Tay ngọc chén nâng vừng huyệt sáng,
Ảo là gương rọi bóng đèn xuyên.
Vui thú khuê môn từng đã lắm,
Nhưng chỉ vui này đệ nhất thiên.
Thúc sinh đề thơ xong, tiệc tàn người vắng, hai người dắt nhau về
phòng, ái ân đằm thắm.
Sau đó Thúc sinh nhân dịp cha về nam thăm nhà không ai câu thúc nên
càng tự do say đắm về tình.


Hai người uống rượu tuý luý, ca hát cuồng nhiệt, đàn sáo vang lừng,
rồi cùng nhau ngâm vịnh, thưởng ngoạn dưới trăng.
Từ đó luôn ba tháng liền, Thúc sinh cứ lưu luyến ở nhà họ Mã. Anh ta
vung tiển như đất nên hết thảy mọi ngưòi trong nhà họ Mã đều ưa thích.
Một buổi chiểu, Thúy Kiều tắm xong càng đẹp lộng lẫy, Thúc sinh nói:
-Coi dung mạo nàng mơn mởn như hoa, ngắm thân hình nàng nõn nà
tựa ngọc. Không ngờ nơi gió bụi lại có phẩm lạ như vậy, thật khiến lòng tôi
say đắm. Nay thấy cái thế thái ăn vận của nàng sau khi tắm xong cũng là
hiếm có, ngẫu nhiên vịnh vài lời để ghi cảnh tắm.
Thơ rằng:
Trăng chiếu lầu xanh, giốc ngọc hồ,
Băng tinh người đẹp dáng say mơ.
Da ngà, cung quế đua tươi sáng,
Vóc tuyết, muôn hoa cũng ngẩn ngơ.
Thoạt đứng sượng sùng nhờ kẻ đỡ,
Khi đi bẽn lẽn cậy người đưa.
Nõn nà, lánh vội vào màn gấm,
Bên gối âm thầm khúc hát xưa.
Thúy Kiều nói:
-Đội ơn chàng quá yêu, thiếp cũng muốn họa theo một bài,song lòng
đang băn khoăn nhớ nhà, xin đợi lúc khác.
Thúc sinh sửng sốt hỏi:
-Thế ra không phải là con gái bà Tú ở đây à?


Thúy Kiều nói:
-Chàng đừng hỏi cái việc đoạn trường ấy nữa, nói ra càng thêm đau
lòng.
Thúc sinh nghe xong càng kinh ngạc cố gạn hỏi cho biết tò tường
ngành ngọn. Thúy Kiều nói:
-Thiếp như bông hoa cắm lọ, chàng như cái bướm lượn chơi, chúa
xuân đã có chủ trương rồi, hà tất hỏi cặn kẽ làm chi?
Thúc sinh nói:
-Tôi muốn cưới nàng nên hỏi như thế.
Thúy Kiều nói:
-Cưới vợ lẽ khó, mà việc tòng lương cũng không phải là dễ đâu. Lúc
này chàng vào chốn lầu xanh, thấy thiếp tô son điểm phấn thì lầm lẫn quá
yêu. Một mai về nhà chàng theo lề lối làm ăn lương thiện, nhạt phấn phai
son thì lòng yêu của chàng vị tất đã được như thế. Vả lại thiếp đã yêu
chàng, theo chàng về nhà chỉ trơ trọi nương tựa vào một mình chàng. Thiếp
lại nghĩ vợ cả chàng là vị tiểu thư con nhà quý phái, vợ chồng đang hoà
hiệp yên vui, nếu nay thêm một thiếp vào rồi sẽ có điều rắc rối. Vợ chồng
đương hòa hảo, vì một thiếp mà thành ra Sâm Thương lủng củng, tội ấy đều
do thiếp cả. Sau nữa nếu chàng có để thế lực che chở cho thiếp, thì thiếp tuy
mang tội làm rấc rối cuộc ái ân của vợ chồng chàng nhưng còn được yên
thân. Còn như hoàn toàn thuộc quyền vợ cả thì dù nhẹ cũng phải roi vọt, mà
nặng thì có khi đến phải bỏ đời. Thành ra thiếp cầu mong thoát khỏi chốn
lầu xanh lại rơi vào hoạn nạn, chi bằng cử nấn ná ở đây, đợi khi nạn hết tai
qua, thê nào cũng có lúc thu trường kết cục.Thiếp nghĩ việc lấy chàng thật
là rất đỗi khó khãn, không phải dễ dàng đâu.
Thúc sinh nói:
-Nàng lo tính công việc rất có lí, song tôi đã quyết ý lấy nàng. Nếu
nàng không lấy tôi thì tôi xin chết ở bên mình nàng đây!


Thúy Kiều nói:
-Lấy nhau thì chẳng có gì khó song chỉ sợ lấy nhau rồi lại không được
như ngày nay thôi!
Thúc sinh liền phát thệ:
-Nếu Thúc Thủ này sau khi lấy Mã Kiểu mà đổi lòng đổi dạ, không
như ngày nay thì xin trời tru đất diệt!
Thúy Kiểu nói:
-Chàng muốn thiếp lấy chàng thì phải ưng cho thiếp một việc!
Thúc sinh nói:
- Đừng nói một việc, dù mười việc cũng xin ưng!
Thúy Kiều nói:
- Thiếp từng bị lao lung, rất là khiếp sợ. Nếu thiếp lấy chàng thì thiếp
không về Vô Tích đâu, mà chỉ muốn sống trong cửa hàng của chàng ở đây
thôi.
Thúc sinh nói:
- Tôi vẫn định không đưa nàng về Vô Tích, vẫn định chia ở đôi nơi,
mà lấy nàng cũng là ý ấy. Giờ đây cũng không đưa nàng về cửa hàng ngay
mà hãy thuê một nơi cho nàng ở tạm, đợi khi cha tôi về, thưa rõ câu chuyện
rồi mới để nàng về ở hẳn cửa hàng.
Thúy Kiều nói:
- Việc này chàng đừng nên coi thường, vì một khi thiếp lấy chàng, ra
khỏi cửa nhà họ Mã này rồi thì có chết cũng sẽ chết ở trong nhà chàng chứ
nhất định không chịu cái nước cóc chết ba năm quay đầu về núi đâu! Đừng
có mà khi cha chàng vê, không cho lấy thiếp nữa lại đuổi thiếp về nhà họ
Mã để cho thiếp chịu bêu chịu diếu...


Thúc sinh nói:
-Nàng bất tất quá lo xa, quyết không đến nỗi thế đâu!
Thúy Kiều nói:
-Thiếp chỉ sợ chàng lấy thiếp rồi sẽ xảy ra nhiều chuyện...
Thúc sinh nói:
-Chỉ cốt nàng ưng thì mọi việc tôi có thể cáng đáng được hết!
Thúy Kiều nói:
-Được như thế thiếp sẽ xin nâng khăn sửa túi.
Thúc sinh mừng lắm, liền dắt tay Thúy Kiều về phòng cùng ngủ.
Chẳng biết rồi ra thế nào, xin xem hồi sau phân giải.



tải về 1.24 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   20   21   22   23   24   25   26   27   ...   47




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương