Ngày 10 Tháng 7 Nhuần Annam 1938 [ĐCL34/25]
Lạy Thầy Chúa Tể Kiền Khôn
Vưng theo lời dạy Chí Tôn học hành
Dạy con hai chữ Hóa Sanh
Và câu Vô Thỉ, con đành chép ghi
Cúi đầu nhờ lượng Từ Bi
Giải câu Vô Thỉ không chi trước đầu
Hư Vô nào có chi đâu
Đó là Vô Thỉ, Đạo Mầu hóa sanh
Tu Chơn Thầy có chỉ rành
Noi câu Thái Nhứt Vô Hình sách biên
Âm dương hiệp nhứt mối giềng
Là cơ Tạo Hóa, diệu huyền tại đây
Định phân Trời, Đất xưng Thầy
Khinh thăng, trược giáng rõ tài Thiên Nhiên
Người thì đó gọi Tâm Điền
Bởi mê phàm tục, dữ hiền mới sanh
Chí Công là Luật Công Bình
Từ bi, Bác ái đặng nhìn xử thân
Trong ba nầy Lý tinh thần
Cũng không hình dạng có phần thưởng răn
Cho đời tự tĩnh ăn năn
Chỗ Không mà Có, cân phân chẳng lầm
Nếu ai chưa dứt phàm tâm
Gọi rằng không Lý, hại thầm là đây
Phận con biết lỗi sợ Thầy
Tuân theo lời dặn, từ nầy chẳng quên
Trước sau con nguyện cho bên
Lập công tiêu nghiệt, đặng đền tội dư
Mong ơn Đức Cả Đại Từ
Dắt con khờ dại, lánh đời lập thân./.
ĐƯỢC, con sửa rồi giao lại cho Trượng nó coi./
—————————d&c—————————
III.
THÁNH HUẤN DẠY
TRONG THẬP NGŨ LINH ĐĂNG
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI
Ngày 10 Tháng 6 Annam 1938 (7 giờ tối ) [ĐCL34/27]
NGHĨA, Con nghe Thầy dặn :
Nầy Phan Lễ Nghĩa hỡi con
Biết Thầy, biết Đạo xử tròn phận trai
Đạo hiệp nhứt là hai Chưởng Quản
Ba Đầu Sư thọ mạng tuân Trời
Tứ Bửu giúp Đạo, giúp Đời
Thiên Sư năm Vị, rõ ràng oai nghiêm
Chỉ cho trẻ tất tim đặng rõ
Đặng noi theo gương đó độ người
Tu cho kịp tiết, kịp thời
Tu cho phẳng lặng là đời Thuấn, Nghiêu
Tu đừng tập hiu hiu tự đắc
Tu phải trừ lục tặc nơi lòng
Phải lo biết Tổ, biết Tông
Cùng là lo học cho thông Đạo Mầu
Đừng có dạ cơ cầu húng hính
Chẳng ích chi cái bịnh khuấy người
Muốn cho rõ mặt với đời
Thì con phải biết một Trời trọn tin
Đừng có ỷ hớ hinh sanh rối
Con ráng lo chớ vội chê người
Xác thân còn ở trong đời
Có khi sang trọng, có thời khốn nguy
Con phải nhớ, phải ghi lời dặn
Đặng đề phòng, khéo vọng phàm tâm
Các nơi nó đã lạc lầm
Cũng vì tại vọng phàm tâm quên Trời
Cơn Mạt Kiếp không rời nghiệp chướng
Chịu đuổi xô bướng bướng xa Thầy
Xa rồi quên hẵn đường ngay
Tại vầy nên mắc họa tai cả bầy
Rồi trở lại trách Thầy hẹp lượng
Buổi ban đầu tự cượng trách ai
Cũng vì ỷ giỏi khoe tài
Tưởng lầm nhục thể, là hay hơn Trời
Vì con muốn nghe lời Thầy dạy
Nên chỉ rành quấy, phải cho tường
Biết rằng dạy đó là thương
Thương là chỉ trước, bước đường chông gai
Con đã rõ có Thầy cứu thế
Thầy khuyên con giúp lẽ độ người
Làm xong cho hiệp ý Trời
Làm sao được vậy, Ta Người đoàn viên
Muốn làm được Ý Riêng phài dứt
Dứt cho rồi là dứt tự nhiên
Tự nhiên cho đặng vẹn tuyền
Trước sao, sau vậy; thấy liền Ngọc Kinh
Đứa làm trọn, chữ Tin cho trọn
Tin trọn Trời trừ bọn qủi ma
Ở chung với kẻ một nhà
Đứa nầy cho trọn, lũ tà khỏi chung
Đạo là Lý, vô cùng, vô tận
Đời thì đời hờn giận không rời
Tại vầy nên cách xa vời
Tại vầy nên khó, Ta Người gần nhau
Lời Thầy chỉ thấp, cao rành rạnh
Con muốn nên sửa hạnh cho vừa
Ân cần đừng để dây dưa
Là con lập đặng phẩm, thừa nghe con!
( Bài nầy sau đem in Đ.C.L)
—————————d&c—————————
Ngày 25 Tháng 6 Annam 1938 (2 giờ sáng) [ĐCL34/29]
ĐƯỢC, Con nghe Thầy dặn:
Con họa bài của RỢ đi; rồi con sửa lại cho nó và cho nó một, hai bài học. Con nhớ dặn nó từ đây nó ráng lo học đặng Thầy ban Huệ Điễn cho; đặng nó lo dạy dỗ tại đó. Con họa đi, có Thầy giúp cho.
Họa chữ đầu :
Con rõ đặng Đạo Thầy quí báu
Nhờ ra công khảo cứu cho rành
Nước Trời, nước cả chúng sanh
Lòng dân chưa trọn, Đức Tin nên lầm
Con dốc chí muốn tầm cho thấu
Lo học hành, Thầy dấu chi con
Từ nan, biếng nhác khó tròn
Con đừng có tập, thì con nên Người
Con phải biết nên người rất khó
Đặng cùng không là chỗ khó nầy
Thầy vì thương trẻ thơ ngây
Cãi canh vô ích, nên Thầy dặn cho
RỢ, rán nhớ nghe con!
ĐƯỢC, con biểu CA nó chép bài của RỢ đây, đặng phòng sau để vào ngọn “Đuốc Chơn Lý”./.
—————————d&c—————————
Ngày 23 Tháng 7 Nhuần 1938 (10 giờ khuya) [ĐCL34/30]
RỢ - Con nghe Thầy hỏi :
Rày con nguyện gìn lòng son, sắt
Nghĩa sắt son biệt đặc lẽ nào
Thầy không chọn, lựa thấp cao
Miễn là cho thiệt, một màu là hơn
Đường Chơn Lý như đờn một mực
Con phải rành nghĩa Một là sao
Mực ngay, cây vạy thì hao
Nếu hao mà tiếc, lẽ nào đặng ngay
Con tin chắc có Thầy dạy bảo
Thì phải thông chữ bảo cho rành
Bảo đây là nghĩa giữ gìn
Gìn câu dạy bảo, thì mình đặng vui
Thầy chẳng nói nhiều điều chi lạ
Trong ba điều: Thượng, Hạ, Trung phân
Ráng lo nghiệm xét lần lần
Có Thầy dìu dắt, chỉ chừng cho con./.
ĐƯỢC, con giao lại cho nó coi, rồi con sửa bài cho nó đặng nó học.
SỬA BÀI :
Tây RỢ gìn lòng trọn sắt đinh
Thiên Sư thọ lãnh giữ Công bình
Noi theo Chơn Lý, làm danh phận
Muốn rõ Cơ Mầu, tại chỗ Tin
Được sửa mình nhờ Thầy dạy dỗ
Ráng ghi lòng phổ độ chúng sanh
Hiệp Tâm, chung Trí mới thành
Thành người Đạo Đức, đừng sanh giận hờn
Đường Chơn Lý như đờn một mực
Việc tu hành dứt nghiệp mới nên
Tu là sửa Chí cho bền
Bền tâm lo học, mới nên người Hiền
Con thường nhớ mười khuyên Thầy dặn
Đem vào lòng cho đặng thuần hòa
Tu hành phải tránh kiêu xa
Kiêu xa nó dắt, lần ra khỏi Trời
Con nguyện xét, các lời Thầy dặn
Cứ ghi lòng mới đặng nên người
Con nguyền dứt sự giởn chơi
Từ đây vững dạ, giúp Thầy lập công
Cúi vưng lịnh, lòng không từ chối
Lo trừ lần, tội lỗi buổi xưa
Buổi xưa vì tại hỏng hờ
Tại vầy nên khổ, đến giờ còn mang
Con tin chắc, Thầy ban dạy bảo
Nên giữ lòng thuận thão vuông tròn
Trọn niềm chung thỉ sắt, son
Nhiều nghe, siêng học đạo con thính tùng.
Tây RỢ Sư bá bái.
Con giao lại cho CA nó coi rồi trả lại cho RỢ. Theo lẽ, nó cũng nên in bài Thầy dạy RỢ đây đặng để dành ngày sau dạy đạo./.
—————————d&c—————————
IV
THÁNH HUẤN
THẦY THĂNG THƯỞNG VÀ BAN KHEN
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI
Ngày 7 Tháng 6 Annam 1938 (8 giờ trưa ) [ĐCL34/32]
DIÊU – Nghe Thầy dặn :
Thầy mừng cho Ngọc DIÊU Thanh
Mấy năm khó nhọc, nên danh lúc nầy
Lập đàn phổ độ tại đây
Đặng cho Nam, Nữ; từ nầy mở mang
Con phải ráng lo toan cùng Dậu
Niềm anh em nghĩa hậu cho tròn
Ghi lời Thầy dặn sắt, son
Thủ Thừa Thầy định, hai con làm đầu
Bề tân khổ, chia nhau đặng gánh
Chớ trắng, đen làm hạnh chống kình
Phần Đời DẬU đứng làm Anh
DIÊU lo dạy đạo, hạ mình làm Em
Trên Thầy ngự, xét xem công quả
Dưới hai con khuyên khá một lòng
Thầy là Chí Chánh, Chí Công
Gia phong cho DẬU, cũng đồng Đầu Sư
DẬU quyền lãnh Đầu Sư phái Thượng
Hiệp hòa nhau chấp chưởng trong, ngoài
DẬU lo hành lễ mỗi ngày
DIÊU lo học hỏi, giúp rày đoàn em
Phải gìn giữ trang nghiêm, trật tự
Đối đãi nhau cư xử cho tròn
Bỏ điều tự đại, tự tôn
Đặng lo phổ độ đồng môn trở về
Mặc tình thế khen, chê - quấy, phải
Phần hai con, giả dại độ người
Ấy là con biết sợ Trời
Sợ Trời mới đặng nên người, nghe con
Phong hai trẻ chữ son rành rạnh
Rán trau giồi tánh hạnh cho thuần
Được vầy đáng mặt Thiên Ân
Được vầy hai trẻ, mới gần Ngôi xưa.
CA, con phải viết chữ son đặng ngày bái mạng, đọc cho hai đứa nó nghe - Rồi cho mỗi đứa một tờ chung với lới lập nguyện của Thầy dạy hai đứa nó đó. Con phải nói cho DẬU nó nghe, vì trước Thầy có cho riêng nó một bài rồi; nên ngày nay Thầy cho riêng tên DIÊU là vậy đó. Song Thầy muốn cho hai đứa nó hòa nhau, nên Thầy phong cho đồng một thể - Từ đây phải nhớ lời Thầy, chớ nên cãi canh mà có tội./.
—————————d&c—————————
Ngày 17 Tháng 6 Annam 1938 (8 giờ tối ) [ĐCL34/33]
Nầy QUÁCH VĨNH ở An Nhơn Phủ, con nghe Thầy dạy bảo nghe con :
Trăm năm sông cạn, núi mòn
Trời cao, biển rộng Lý còn đương nhiên
Rày trẻ biết tìm Miền Cực Lạc
Thầy cũng vui ghi tạc công nầy
Giáo Sư phong trẻ từ đây
Thuộc về phái Ngọc, giúp Thầy nghe con
Khuyên trẻ phải lo tròn phận sự
Đặng chung cùng phổ độ cho rành
Đừng lòng chích mích em anh
Chớ nên bày chuyện, giựt giành đảng phe
Trước học đạo, sau nghe lời dặn
Cứ dò lần mực thẳng, đường ngay
Việc chi phải biết có Thầy
Đừng cho phiền trách, nọ bày việc riêng
Bề hành động phải kiêng Phép Nước
Phận tu hành thì trước hạ mình
Mặc tình chê nhục, khen vinh
Con an bề Đạo, cứu mình ngày sau
Thầy nhìn thấy ruột đau từ đoạn
Thương cho con hoạn nạn còn nhiều
Rán lo phỗ độ mới tiêu
Đặng Thầy ung đúc, dắt dìu cho qua
Còn các trẻ gần xa tại đó
Thầy nhắc lời chịu khó lo tu
Tu là rõ trí, rõ ngu
Đừng nghe theo bọn quến rù hư thân
Thầy gíang bút Thiên ân phong VĨNH
Cho các con thức tĩnh lần lần
Làm sao cho trọn Tân Dân
Làm sao cho phải, mới gần Ngôi Cha./.
—————————d&c—————————
Ngày 21 Tháng 6 Annam 1938 ( 3 giờ chiều ) [ĐCL34/34]
ĐƯỢC, con phải nói cho Vị nó hay, nay Thầy cho phép nó quì ngay địa vị Đầu Sư; ấy là Thầy cho nó Quyền Đầu Sư phái Ngọc đó. Nên Thầy buộc nó đứng giữa chỗ Châu Thiên lãnh trách nhậm của Thầy.
Vậy kể từ ngày nay sắp lên, nó phải lo giúp đỡ trong công việc của Ngọc Đầu Sư đó; đặng cho NGÀN nó rảnh ra nó lo đi độ nhà Tịnh. Vị nó chớ nên chối từ mà có tội. Vì đến vai tuồng của nó, thì nó phải làm. Mỗi khi NGÀN có việc, thì nó được cúng thế; song nó quì một bên. Chờ nó sắm đủ Thiên phục, rồi nó sẽ sắm Bố Tử Đầu Sư. Thì mỗi khi thế, nó được quì chánh vị.
Nó đã nhớ lời Thầy dặn nó, thì nó phải lo vậy; mới gọi là sợ Trời đó.
. . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- THĂNG -
—————————d&c—————————
Ngày 17 Tháng 6 Annam 1938 (7 giờ sáng ) [ĐCL34/35]
Nầy các con Trung Kỳ nghe Thầy dặn :
Thái Lập Chánh, Thầy phong Giáo Hửu
Trần Thị Bình, chức tựu Lễ Sanh
Còn tên : Nguyễn Nhạn - Kỳ Vân
Võ Tư, Thị Sáu lần lần theo sau
Trong bốn đứa rán trau Chơn Tánh
Cũng có ngày Thầy tính thưởng cho
Chớ nên bày chuyện gay go
Cành nanh, tật đố làm cho chia lìa
Trong hai đứa Thầy chia trách nhậm
Hiệp hòa lo đừng chậm trễ kỳ
Lập Chánh phái Thái Thầy ghi
Thị Bình phần trẻ, phải đi lựa màu
DIÊU gánh nặng Thầy giao cho nó
Phần mỗi con rán ngó cho tường
Tuy là Cha rộng lòng thương
Anh em chẳng thuận, khó phương dắt dìu
Lời dặn trẻ bấy nhiêu là đủ
Kể từ nay cư xử cho Hòa
Vì thương các trẻ ở xa
Vậy nên khó đến Thánh Tòa lập công
Nên sắp đặt Thầy phong Thiên tước
Cho các con liệu chước Tu hành
Trau giồi cho trọn Đức Tin
Tuân theo Thánh Huấn giữ gìn lời răn
Có học hỏi mới phăn lần mối
Học là do câu nói của Thầy
Cho con mỗi tháng hai ngày
Nhóm nhau đặng học, từ nầy sắp lên
Trước phải niệm xưng tên Thầy trước
Cùng Diêu Trì với Đức Bổn Sư
Đọc xong rồi giải chương từ
Mỗi câu mỗi nghĩa, mỗi lời đều phân
Đọc rồi xét, rồi cân, rồi gióng
Có nghĩa thường, nghĩa bóng, nghĩa đen
Lần lần tập giảng cho quen
Miễn con đừng có trắng, đen chia lìa
Thầy xuống bút liền phê cho trẻ
Ráng ghi lòng đừng để phui pha
Chung nhau cho trọn chữ Hòa
Làm cho được trọn, ấy Tòa Ngọc Kinh.
DIÊU, con đọc cho chúng nó nghe./-
—————————d&c—————————
Ngày 3 Tháng 7 Nhuần Annam 1938 (7 giờ tối) [ĐCL34/37]
Nầy các con Nam, Nữ ở Sa Giang có mặt tại Thánh Thất đây ráng để Tâm Không, đặng nghe lời Thầy dạy:
T H I :
Thầy mừng các trẻ Sa Giang
Chí tâm mộ đạo, tân toan chẳng nhiều
KHANH,con ráng giữ mối giềng
Thầy thương nên dụng, đặng truyền Lý Chơn
Mặc ai tính thiệt, so hơn
Phận con giữ trọn keo sơn một lòng
Được vầy mối Đạo khãi thông
Thầy lo ghi tạc, quả công hằng ngày
Lập đàn phổ độ tại đây
Đặng cho các trẻ từ nầy mở mang
Điễn linh phóng giữa Đạo tràng
Cho con vẹt trống cái màng muội mê
Thầy khuyên lớn, nhỏ trọn bề
Lo tu, lo học; đề huề cùng nhau
Khuyên đừng đọ thấp, so cao
Thấp cao, khôn dại; hạng nào cũng con
Muốn cho các trẻ vuông tròn
Nên Thầy khuyên giải, nỉ non cạn lời
Đã hay rằng Đạo của Trời
Nhưng mà trong đó, có Người mới xong
Người đây phải để trọn lòng
Thương yêu chũng loại, coi đồng Một Cha
Người vầy Người hiệp với Ta
Ta nhìn Người Một, đó là gọi chung
Minh mông rộng rãi vô cùng
Gom về chung Một, khỏi phòng lạc sai
Chia ba gọi nghĩa Tam Tài
Tam Tài về Một, một ngày một nên
Từ ngày Thầy lập Châu Thiên
Là cơ bí mật, đạo truyền khãi thông
Các con chưa để trọn lòng
Tại vầy nên mới, chẳng đồng sự vui
Nhìn xem các trẻ ngùi ngùi
Là thương thế cuộc, Đạo Đời chưa xong
Các con rõ kiếp Đại Đồng
Đó là thưởng, phạt Luật Công của Trời
Xét coi từ mấy muôn đời
Ngày nay tái lập, gọi đời Thuấn- Nghiêu
Các con cũng rõ ít, nhiều
Ráng lo hòa thuận, dắt dìu cùng nhau
Lần lần Anh trước, Em sau
Chớ nên nghịch lẫn; tự cao độc quyền
Nhớ câu : Con thão, Cha hiền
Con nào làm đặng, phĩ nguyền hay chưa !
Hoặc là biết lỗi, sớm chừa
Các con được vậy, thì vừa lòng Cha
Diệu, Linh, Thần, Huệ chói lòa
Con nào hưởng đặng, đó là Đạo sanh
Đặng rồi khuyên chớ cành nanh
Trước, sau cẩn thận sự Tin chớ rời
Thầy thương nên dặn đủ lời
Con nào sớm biết, sợ Trời thì tin.
Bài nầy Thầy cho phép đọc tại giờ Đạo Tràng Sa Giang; đọc rồi giao bổn cho Khanh, đặng nó lo viết ra cho đoàn em nó học – Còn bổn chánh phải lưu tại Thánh Tòa./.
—————————d&c—————————
Ngày 12 Tháng 7 Nhuần 1938 (12 giờ trưa ) [ĐCL34/39]
* *
Thầy mừng các con Nam, Nữ có mặt tại đây, nghe Thầy dặn :
Nầy các trẻ Sa Giang lớn, nhỏ
Quyết lòng tu phải rõ Đạo Trời
Chớ đừng tu giởn, tu chơi
Để tâm cho tĩnh, nghe lời dạy khuyên
NGHE THẦY DẶN ĐÂY :
Từ nầy bỏ dứt trắng, đen
Chung tâm, hiệp trí mới nên Đạo Mầu
Lời Thầy dặn trước đã lâu
Đến nay xét lại, cạn sâu chưa rành
Phần đông cũng có Chí Thành
Nên Thầy thương xót, không đành bỏ qua
Từ năm Thầy nhóm Ngọc Tòa
Đến nay tính lại, cũng là sáu năm
Các con nhiều đứa sợ thầm
E cho mối Đạo, chịu lầm tay gian
Đêm ngày vái nguyện thở than
Động lòng Thầy phải chuyển sang Mậu Dần
Hiện giờ KHANH thọ thiên ân
Đầu Sư phái Thái, trọn phần tại đây
Quyền thay sắp đặt chỉ bày
Do theo Mạng Lịnh của Thầy dạy trao
Thầy khuyên lớn, nhỏ một màu
Đặng lo gầy dựng phong trào mở mang
Dặn dò các trẻ Sa Giang
Trước, sau như Một Thầy ban ơn lành.
ĐƯỢC, con biểu CA nó gởi cho Khanh nó coi, rồi biểu nó phải in đặng phát ra cho đạo hửu tại đó./- - THĂNG -
—————————d&c—————————
Ngày 6 Tháng 7 Nhuần 1938 (12 giờ trưa) [ĐCL.34/40]
Ngọc VÂN Thanh nghe Thầy dạy :
Ớ nầy trẻ Ngọc VÂN Thanh
Rán nghe lời dạy cho rành nghe con
Thiện duyên muốn giữ cho tròn
Trước lo học hỏi, chữ Tồn, chữ Vong
Sau là gạn đục lóng trong
Lóng rồi con sẽ, rõ thông Đạo Mầu
Thiện duyên hai chữ đứng đầu
Tại người không giữ, ác hầu gây ra
Thiện duyên phước của Ông, Bà
Hoặc là Âm Đức, Mẹ Cha để dành
Mỗi đời đều mỗi làm lành
Như dây buộc quấn, cứ nhành chuyền leo
Rủi thay cho mấy hạng nghèo
Trách thầm Cha Mẹ chẳng gieo giống lành
Không dè tại nó biến sanh
Mẹ Cha tích đức, còn mình ngỗ ngang
Phước dư dầu có muôn ngàn
Mà không noi giữ, bạo tàn phải tiêu
Ai ai cũng có ít, nhiều
Người sanh dưới thế, thảy đều có duyên
Tự lòng ham muốn đảo điên
Cho nên chẳng nối Thiện duyên lâu dài
Thương con có chí râu mày
Nên Thầy cạn chỉ, một bài Thiện Duyên./.
Con giao lại cho CA đặng gởi trả cho nó./-
—————————d&c—————————
Ngày 6 Tháng 8 Annam 1938 (12 giờ khuya) [ĐCL34/41]
ĐƯỢC, con phải trao bài của Thầy cho đây đặng cho Bổn đạo Nam Nữ Ba Dinh rõ :
T H I :
1.- Nầy các trẻ BA DINH cả thảy
Khuyên dứt điều quấy, phải cạnh tranh
Đặng lo phổ tế cho thành
Đó là qui thuận nhơn sanh một nhà
2.- Tuy đã biết giao CA làm chủ
Là có quyền dạy biểu thiệt, hư
Các con khó nhọc chớ từ
Hoặc công, hoặc của, hoặc lời nói năng
3.- Đừng có dạ trắng, đen cao thấp
Cũng đừng khõa lấp lỗi mình
Phải rành hai chữ trọng, khinh
Các con rán nhớ trọn tin nơi lòng
4.- Thầy dòm thấy, nơi trong mỗi đứa
Có nhiều khi lụy ứa, than thầm
Tuy là rõ thấu Đạo Tâm
Vì thân nghèo cực, khó làm việc to
5.- Khuyên các trẻ bớt lo việc tốt
Ráng chung nhau hiệp Một cho hòa
Ấy là vui đẹp lòng Cha
Tốt nầy mới gọi, người ta yêu vì
6.- Phải chừa tánh khinh khi nhạo báng
Vắng mặt nhau bàn soạn nói hành
Lần lần oan nghiệt biến sanh
Gây ra hờn giận, tại mình rẻ chia
7.- Dầu Người có trước kia mang lỗi
Thầy xử phân các tội đủ rồi
Phận mình khuyên chớ dễ dui
Đó là bài học, đặng coi sửa lòng
8.- Ráng mà học cho thông Đạo Lý
Ráng cho hòa hiệp trí là hay
Làm cho được vậy có Thầy
Có Thầy thường nhắc hằng ngày nơi tâm
9.- Đừng có tưởng than thầm, trách trộm
Để lòng không mới trọn tin Thầy
Nhắn lời dặn trẻ ngày nay
Ngày nay sắp tới chuyện ai chớ màng
10.- Muốn cho đặng bình an, trật tự
Thì các con liệu xử với mình
Đạo khai dạy chỉ đành rành
Muốn nên thì phải, học hành mới nên
11.- Trong mỗi tháng xuống, lên Tòa Thánh
Phải chung nhau tài chánh cho hòa
Chớ rằng dặm thẳng, đường xa
Xa, gần cũng tại sự Hòa cùng không
12.- Muốn tìm Đạo sửa lòng cho THIỆT
Thì mới mong phân biệt Chánh, Tà
Lời Thầy căn dặn thiết tha
Nghe rồi rán nhớ, đặng mà làm theo
13.- Làm cho hạp ít, nhiều theo sức
Thầy cũng không ép bức mà buồn
Tu hành khổ hạnh là truông
Ráng qua cho đặng, hết buồn rồi vui
14.- Chừng các trẻ biết vui là Đạo
Biết Đạo rồi, sửa Bạo về Nhơn
Bạo sanh ra chỗ oán hờn
Nhơn hòa thắng bạo, là đường Lý Chơn
15.- Các trẻ chẳng rõ Nhơn, rõ Bạo
Thầy chỉ sơ cho thạo lần lần
Tập rèn mỗi nhựt, thêm tân
Ngày qua, tháng lụn tinh thần tự sanh
16.- Làm được vậy, trọn lành, trọn phải
Thầy sẵn ban quãng đại thông truyền
Đó là điểm huệ thiên nhiên
Thiên nhiên nhờ có, hạo nhiên mới bền
17.- Hạo nhiên khí là nền Chơn Lý
Khí hạo nhiên huyền bí vô cùng
Đứa nào để đặng Tâm Không
Từ đây Thầy chọn, chỗ Không Thầy truyền./.
ĐƯỢC, con biểu CA nó in ra cho con một bổn. Còn bao nhiêu thì gởi cho Thánh thất đó nó học. Theo lẽ thì sai người đi lên đó tốt hơn. Song tài chánh tại Tòa Thánh còn hẹp hòi; nên trước khi Thầy có dặn phải thương nhau như Một, là vậy đó./.
—————————d&c—————————
Ngày 28 Tháng 5 Annam 1938 (6 giờ Sáng) [ĐCL34/43]
TÂN, nghe Thầy dặn :
Thầy mừng cho Thượng TÂN Thanh
Nay con biết dại, sửa mình ra khôn
Con khôn đó nhờ hồn của Đạo
Đạo dạy người hung bạo ra Hiền
Dạy cho bỏ thói tư riêng
Dạy cho biết Lý, biết Quyền ra sao
Con phải biết phong trào rộng mở
Chính mình Thầy lo phổ độ chung
Thảm thay cho lũ ngây khùng
Còn mang óc tưởng Kiên, Phùng là nên
Thầy tuyên án, nêu tên rành rạnh
Nó tưởng dùng sức mạnh qua Trời
Rũ nhau cười giởn lã lơi
Chưa hay hồn phách rã rời nhục thân
Rày con biết ân cần lo Đạo
Thầy vui lòng dạy bảo cho con
Luận văn của trẻ làm tròn
Hai mươi lăm vé, nói toàn sự Chơn
Thầy rộng mở lòng nhơn cho trẻ
Y phê liền còn để làm gương
In lần chừng ít chục trương
Phát cho đạo hửu tỏ tường cơ quan
Rày mối đạo mở mang rộng rãi
Đặng cho đời sửa cãi lần lần
Sửa cho cãi cựu, duy tân
Noi theo Tánh Mạng, trọn phần song tu
Thầy chẳng phải chê ngu, dùng trí
Thầy quyết lòng sửa mỵ, ra Chơn
Con đừng tính thiệt, so hơn
Rán nghe lời dặn, khỏi cơn hiểm nghèo.
TÂN, con phải nói với CA đặng xin phép in ra chừng 50 trương; phát cho đạo hửu Nam, Nữ. Ấy là bổn phận con muốn cho tròn, thì phải vậy mới được./-.
—————————d&c—————————
V.
THÁNH HUẤN THẦY KHUYÊN RĂN
NGƯỜI LỠ BƯỚC, GẦN TRÁI ĐẠO
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI
Ngày 30 Tháng 5 Annam 1938 (10 giờ tối). [ĐCL34/45]
LÊ, con nghe Thầy họa đây mà tự xét nghe con
Họa lấy chữ đầu :
Đầu than, đuôi thở tưng bừng
Hóa Công là Luật dậy bừng sấm oai
Dốc tu cho trọn Đạo Đài
Vì cơn rắc rối, buộc hoài khó khăn
Đã hay Đạo vốn trang bằng
Chức Trời ban để đặng dằn phàm tâm
Phận con Đạo Lý ít tầm
Làm sao rõ thấu diệu thâm chơn truyền
Làm sao dứt đặng đảo điên
Bởi chưn nghiệp chướng tiền khiên vẫn còn
Chớ chi con tĩnh mộng hồn
Trẻ dầu mấy kiếp dập dồn cũng qua
Mấy lời Thầy dặn thiết tha
Dứt xong nghiệp chướng khỏi sa A Tỳ
Căn lành, nghiệp dữ còn ghi
Ngày qua, tháng lụn có khi thêm nhiều
Đã rằng Thiên Luật nan nhiêu
Đâu đâu cũng phải chịu đều xử chung
Vì cơ bí mật vô cùng
Đặng cho con rõ, con phòng lấy con
Vì thương nên mới hết lòng
Đặng cho con đến Đại đồng khỏi than
Trẻ lo chi việc Dinh Hoàn
Dò theo Lý Đạo, bảo toàn Chơn Thân
Con tua sớm tự xét lần
Thầy nay nhắn trẻ một lần nầy thôi
Ngày xưa con hứa mấy lời
Nên nay Thầy cũng trả lời cho hay
Trước dầu biết lạc lầm sai
Dốc tu thì phải kíp quày chơn mau
Con hư Thầy có vui nào
Lòng đau, dạ thắt, than vào, thở ra
Giúp lời Thầy cậy tay CA
Đừng đem thói bạc, bất hòa nghe LÊ
Con chừa nết cũ khen, chê
Chưa thông thì học, đừng nghe chuyện xằng
Lời sau, tiếng trước dặn rành
Trẻ không nghe lọt, trẻ đành hại thân
Xưa nay Tiên Phật Thánh Thần
Một lòng chí kĩnh trọn phần Chơn Nhơn
Giữ gìn không mẽ, không sờn
Anh Linh Thần trọn, chẳng hờn giận ai
Nay con quyết chí theo Thầy
Phá mê chẳng đặng, kiếp nầy phải xa
Đông tường, Nam bích, Tây hà
Bắc sơn trung lập, con ra ngả nào ?
CA con chịu khó nói cho LÊ nó nghe; rồi con hỏi nó coi Thầy họa bài đó, có bằng nó hay không; có vừa ý nó hay không; có vui lòng nó hay không ? - THĂNG -
—————————d&c—————————
Ngày 8 Tháng 6 Annam 1938 ( 4 giờ chiều ) [ĐCL34/47]
TÚ – Con nghe Thầy hỏi :
Kể từ ngày con ra lãnh trách nhậm Thượng Đầu Sư; con có hiểu chức đó ai phong con hay không ? Đã biết vậy mà trong đó con có làm xong phận sự hay chưa ? Con tự hỏi lại con đi. Con thiệt là một đứa mê si qúa lẽ. Trước Thầy đã định cho con với KIM ra giúp Đạo; là Thầy rõ biết con có một ngày kia phải liên lụy với KIÊN, nên Thầy thương mà dặn trước. Đến khi cơ biến, Thầy có nhắc lại sao con lại làm lơ đi.
Thầy hỏi con : KIÊN nó cứu con đặng hay là Thầy cứu con đặng. Thầy hỏi đó, con xét coi câu nào phải, rồi con trả lời với con. Rồi trong cơn đó, nó sẽ phát ra một vật ngạt ngào cho con thấy.
Thầy chẳng phải rũ ép chi con, nhưng mà Thầy thấy con qúa dễ ngươi; đã ngu si lầm lạc mà lại dám chê Thầy. Tại vậy nên Thầy mới cho con rõ. Hiện nay có Khương Thái Công làm Chưởng Án, chung lo giúp Chủ Tam Hồn; con phải ráng giữ mình cho lắm nghe con !
ĐƯỢC, con gởi ngay cho TÚ nó coi, đặng nó xét./.
—————————d&c—————————
Ngày 24 Tháng 6 Annam 1938 (11 giờ trưa) [ĐCL34/47]
VỊ - nghe Thầy dặn :
Nầy ớ trẻ nghe Thầy than thở
Chẳng mấy khi gặp gỡ như vầy
Anh em hòa thuận nhau đây
Là cơ hội tốt của Thầy bang giao
Nay nhứt định Thầy trao trách nhậm
Phần của con có nặng hơn nhiều
Khuyên đừng than thở sự nghèo
Rán lo giúp Đạo, ít nhiều lập công
Trước trẻ phải hết lòng dạy dỗ
Cho đoàn em biết ngỏ, thấy đường
Buổi nầy là buổi tang thương
Khuyên con rán bước theo đường khó khăn
Ngày nay Đạo khai hoằng Chơn Lý
Cậy tay con trừ mỵ, diệt tà
Trăm điều tuy biết có TA
Mà trong chỗ dụng, cũng Ta hiệp Người
Thầy dặn đó, đủ lời con rõ
Con rõ rồi, đừng bỏ nghe con
Lo sao danh giá đặng tròn
Thì con mới đặng trừ mòn tội xưa./.
Đọc rồi, con biểu nó Lạy Thầy, rồi đánh trống 12 dùi bãi đàn./-.
—————————d&c—————————
Ngày 13 Tháng 7 Nhuần 1938 (5 giờ Sáng) [ĐCL34/48]
GIÀU, nghe Mẹ dặn :
GIÀU sang vinh nhục cõi trần
Có tu mới đặng hưởng phần Thiêng Liêng
Con ráng nhớ lời khuyên của Mẹ
Việc tu hành nạnh hẹ không nên
Trước, sau một dạ cho bền
Công phu, công qủa, công trình trọn ba
Làm được vậy mới là trọn Một
Trọn được rồi thấy trọn Đao Trời
Bỏ điều tu giởn, tu chơi
Đua theo phàm tục, lã lơi hại mình
Việc công qủa con nhìn là phải
Thì phải minh chỗ phải cho rành
Phải là bỏ thói chống kình
Phải lo bổn phận của mình cho kham
Công là chỉ nghĩa việc làm
Quả là trong chỗ việc làm cho xong.
GIÀU, con nghe Mẹ dặn đó, rán nhớ nghe con. Kể từ nay con rán tìm kiếm mấy lời của Mẹ khuyên đó; đặng học cho rành rồi làm mới trúng. Vậy mới gọi là công quả kết cuộc nghe con.
ĐƯỢC, con biểu CA nó in ra cho con một bổn. Còn một bổn trả lại cho Giàu; đặng nó coi, nó học./
—————————d&c—————————
Ngày 14 Tháng 7 Nhuần 1938 (12 giờ trưa) [ĐCL34/49]
* *
ĐƯỢC, con nghe Thầy dặn :
Con sửa mấy chữ niệm danh hiệu của Thầy, rồi sửa luôn bài thi của tên THƠ đó; đặng cho nó biết; rồi con cũng họa lại bài thơ. Sau đó, đặng cho nó coi. Vì nó là một đứa qúa mê cơ bút tà quyền mà vội quên Chơn Lý là vậy đó.
Vậy con vưng lời làm đi, có Thầy chứng cho
S Ử A
THƠ ngây, thơ thới cũng là thơ
Song đó phải cho rõ bến, bờ
Chớ tưởng chữ THƠ rằng gọi tốt
Lạc lầm rồi đó, bớ con THƠ.
Còn bài Nhựt, Nguyệt đồng minh, vô dụng; nên Thầy không cho sửa. Con nói cho nó nghe.
Họa bài Thầy các con
NGỌC sắc dạy lo tròn bổn phận
HOÀNG cảnh xây hờn giận theo mình
THƯỢNG lưu, hạ trí giữ gìn
ĐẾ ân đã dạy, tại mình lảng lơ
Giáng Thần điễn, khuyên THƠ sớm tĩnh
Mừng cho con có bịnh gặp Thầy
NHỰT thường tân tuyển mới hay
NGUYỆT chìu ánh rọi, rẻ mây vẹt mù
Đồng tin cậy đặng tu cho dễ
Minh thệ rồi đừng để tội vương
Nầy nầy Thầy quá đỗi thương
Tuân không cũng tại bước đường của con
Nơi Tòa Thánh sắt son Thầy định
Giữa Lịnh Tòa tề chĩnh oai nghiêm
Thầy đây sao trẻ chẳng tìm
Dại khờ lầm lỗi tại đem lòng hờn
Thôi Thầy chỉ nguồn cơn con rõ
Ráng cùng không tại chỗ con nhìn
Lập chi nhiều lễ linh đình
Sắm sanh nhiều chuyện bất bình phải hư
THƠ ngây tại nhàn cư bất thiện
Đứng làm trai luận biện không rành
Ở đời muốn đặng nên danh
Muốn thời phải kiếm, mối manh đặng tìm.
ĐƯỢC con giao lại cho CA đặng nó trả lại cho THƠ. Như nó sớm biết hồi tâm thì nó mau trở lại Định Tường mà sám hối, thì nó khỏi sa vào lưới quỉ; chớ Thầy thấy nó mê 4 chữ:” Nhựt Nguyệt Đồng Minh” đó, thì nó đã sửa soạn nhảy vào hang tối. Nó chớ tưởng rằng “Nhựt Nguyệt Đồng Minh” là Thiên Cơ mà nó lầm. Ấy là mưu của tà quyền gạt nó đó.
Vì 2 chữ Nhựt Nguyệt là một Lý đương nhiên của Thầy dạy hằng ngày. Còn chữ Đồng Minh cùng không, là do nơi cơ Tạo Hóa; chớ nó tưởng theo ý phàm của nó, thì sai xa lắm.
Thầy ước mong sao cho nó sớm biết hồi tâm đặng nó cứu lấy Chơn linh của nó; mà nó còn cứu lấy đoàn em của nó là khác nữa. Ấy là lòng đại từ của Thầy là vậy đó; chớ còn nghe cùng không nghe, thì nó xét lấy nó. Chớ Thầy có thương cũng không thể bỏ qua Luật hình cho đặng.
Vậy CA con chịu khó nói cho nó hay; ấy là trọn niềm anh em đó./-
-THĂNG -
—————————d&c—————————
Ngày 16 Tháng 7 Nhuần 1938 (12 giờ khuya) [ĐCL34/51]
* *
ĐƯỢC, con nghe Thầy dặn :
Nay VỊ nó đã toan mưu tạo phản. Vậy con biểu CA gởi thơ cho nó hay đi; Thầy đã thâu Thanh Phong La Hán của nó rồi. Tại nó chưa hay nên nó mới hiu hiu tự đắc. Vậy con biểu CA dẹp cái gối đó đi.
Kể từ ngày nay sắp lên, trong Tòa thánh chẳng nên nhắc tới tên Vị nữa. Vì Thầy đã ghi nó vào tội nghịch Thiên rồi. Thầy đã không dùng nó trong ngày 14 là hồi nó xin trả chức lại đó. Ngặt vì Hàng Long hết lòng cầu khẩn đặng đình đãi ngày giờ cho VỊ ăn năn; té ra, nó lại khi Hàng Long là tà mỵ. Tại vậy nên tội nầy khó bề dung đặng. Vậy CA con phải viết Bố Cáo theo lời Thầy nói đây, dán tại Đông lang, Tây lang cùng là gởi các Thánh thất đặng truyền cho đạo hay cho khỏi mắc mưu của VỊ - Còn Thanh Phong La Hán Thầy lấy lại Thầy ban cho GIÀU đặng nó lo giúp đạo. Con phải coi theo Luật Thầy, làm cho Vị đó mà dạy lại GIÀU.
Đặng ngày 25 nầy nó vô làm lễ, sẽ gắn thẻ cho nó – Còn con thì phải lo cho bài cho rõ; đặng phát cho các nơi Đạo tràng.
- THĂNG -
—————————d&c—————————
VI.
ÁN XỬ TỘI 4 VỊ NGHỊCH ĐẠO
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |