8
Dù định nghĩa thế nào đi chăng nữa thì nước - chế độ thuỷ văn vẫn là yếu tố tự nhiên
quyết định và đóng một vai trò quan trọng trong việc xác định, duy trì và quản lý các
vùng ĐNN, đặc biệt là các vùng ĐNN nước ngọt nội địa.
Đất ngập nước có vai trò quan trọng đối với đời sống của các cộng đồng dân cư. Hiện nay,
khoảng 70% dân số thế giới sống ở các vùng cửa sông ven biển và xung quanh các thuỷ
vực nước ngọt nội địa (Dugan, 1990). Đất ngập nước còn là nơi sinh sống của một số
lượng lớn các loài động vật và thực vật, trong đó có nhiều loài quí hiếm.
Ở Việt Nam, ĐNN rất đa dạng với diện tích xấp xỉ 5.810.000 ha, chiếm khoảng 8%
toàn bộ các vùng ĐNN của Châu Á (Lê Diên Dực, 1989a, 1989b; Scott, 1989).
Trong
đó ĐNN nước ngọt chiếm khoảng 10% diện tích của các vùng ĐNN toàn quốc. Trong
số các vùng ĐNN của Việt Nam thì 68 vùng (khoảng 341.833 ha) là có tầm quan trọng
về đa dạng sinh học và môi trường thuộc nhiều loại hình ĐNN khác nhau, phân bố
khắp trong cả nước (Bộ Khoa học, Công nghệ và Môi trường, 2001).
Hiện nay, ở Việt Nam cũng như trên thế giới, ĐNN đang bị giảm diện tích và suy thoái
ở mức độ nghiêm trọng.
Năm 1989, Việt Nam đã tham gia công ước quốc tế Ramsar về bảo tồn ĐNN như là nơi
sống quan trọng của các loài chim nước. Thêm vào đó, Việt Nam cũng đã có những cố
gắng trong công tác nghiên cứu, quản lý và bảo tồn ĐNN như: “Chương trình bảo tồn đất
ngập nước quốc gia”; Nghị định 109/2003/NĐ-CP về bảo tồn và phát triển bền vững các
vùng ĐNN; “Chiến lược quản lý hệ thống khu bảo tồn thiên nhiên Việt Nam đến năm
2010” (số 192/2003/QĐ-TTg), v.v...
Chia sẻ với bạn bè của bạn: