* howard b. Wilder robert p. Ludlum harriett mc. Cune brown


- Dân miền Tây phát triển những đặc tính khác



tải về 2.16 Mb.
trang25/33
Chuyển đổi dữ liệu29.07.2016
Kích2.16 Mb.
#9902
1   ...   21   22   23   24   25   26   27   28   ...   33

- Dân miền Tây phát triển những đặc tính khác

Ngoài tinh thần dân chủ rất cao, người dân miền biên cương thường thường rất lạc quan. Mọi sự vật đều được họ nhìn với con mắt lạc quan. Ở khắp nơi, người ta đều thấy dấu hiệu của sự tiến bộ lớn lao mà họ thực hiện được trong công cuộc đi định cư lập nghiệp ở giữa chốn hoang vu. Họ thấy rõ trước mắt họ biết bao nhiêu cơ hội cho những ai có thiện chí làm việc. Điều này đã làm cho họ hăng say, cố gắng và hy vọng. Mặt khác, nó cũng khiến cho họ dễ dàng ồn ào và khoe khoang về chính họ cũng như khoe khoang về miền Tây. Đối với người dân miền Đông, họ cho rằng người dân miền Tây là thô bạo, ngu dốt, thiếu lịch sự và thiếu giáo dục.



- Miền Tây tranh đấu cho quyền lợi của họ tại Quốc hội

Khi lãnh thổ ở bên kia dãy núi Appalaches được quy định và tổ chức thành tiểu bang thì dân chúng ở đó có thể gửi các vị đại diện của họ tới Quốc hội tại Washington. Những vị đại diện này yêu cầu Quốc hội trợ giúp để thỏa mãn những nhu cầu của dân chúng ở miền Tây. Trước hết là họ muốn mua đất rẻ. Trước kia các bạn thấy rằng dân định cư đến lập nghiệp phải mua đất của chính phủ hay của các công ty điền địa. Năm 1820, Quốc hội thông qua một đạo luật về đất đai. Đạo luật này làm cho dân miền Tây được hài lòng, vì luật này đã làm cho giá đất được rẻ hơn. Theo luật này thì một người có thể mua được 80 mẫu (hay 1/8 của một phần đất) với giá là 1.25 Mỹ kim một mẫu hay là 100 Mỹ kim tất cả. Các bạn còn nhớ là một người ngày xưa muốn mua đất phải mua toàn thể phần đất với giá là 640 Mỹ kim. Sau này vào năm 1820, bất kỳ ai có đủ 100 Mỹ kim cũng có thể làm chủ một nông trại khá lớn.

Điểm thứ hai là các vị dân biểu của các tiểu bang miền Tây yêu cầu Quốc hội cải thiện ngành giao thông chuyển vận. Hệ thống giao thông chuyển vận tốt đẹp rất quan trọng đối với người dân miền Tây, vì rằng việc chuyển vận sản phẩm đến thị trường tiêu thụ là việc sống còn đối với họ. Nhưng công việc thiết lập đường xá, và kinh đào thì rất tốn kém. Các tiểu bang miền Tây cho rằng chính phủ Liên bang phải cùng chịu phí tổn với họ. Lại một lần nữa, họ yêu cầu Quốc hội trợ giúp họ. Vì thế chính phủ Liên bang cho khởi lập quốc lộ Cumberland chạy từ Maryland đi về phía Tây, và tài trợ tốn phí cho con đường này. Sau khi hoàn thành xong kinh Erie, nhiều tiểu bang miền Tây nhận được trợ cấp để đào những con kinh nối liền các con sông quan trọng với sông Mississippi và với Ngũ Đại hồ.

Trong thế kỷ thứ XIX, các vị dân biểu của các tiểu bang vùng biên cương đã mạnh bạo nói lên nhu cầu của các tiểu bang của họ trước diễn đàn Quốc hội. Kết quả là các vị dân biểu của các tiểu bang miền Đông và miền Nam nhận thức được rằng miền Tây với những quyền lợi của miền Tây đã trở thành vùng lãnh thổ mới và quan trọng đối với đất nước Hoa Kỳ.

*

* *


CHƯƠNG XVII

TOÀN THỂ ĐẤT NƯỚC TRỞ NÊN DÂN CHỦ HƠN
Trong ba chương vừa qua, các bạn đã hiểu rõ những thay đổi quan trọng ở các miền Đông Bắc, miền Nam cũng như miền Tây mới. Nhưng kể từ thời vị Tổng thống đầu tiên George Washington cho đến thập niên 1850 đã có những gì xảy ra?

Các bạn đã biết rằng ngay từ những năm đầu, quốc gia trẻ trung này đã được thiết lập trên một nền tảng vững chắc và được nhiều quốc gia khác kính nể. Trong chương này các bạn sẽ thấy rằng trong nửa đầu thế kỷ thứ XIX có thêm nhiều người Hoa Kỳ gặp nhiều cơ hội tốt đẹp cho “cuộc sống, tự do và theo đuổi hạnh phúc”. Tư tưởng dân chủ đã được phổ biến và lan tràn khắp đất nước. Khi mà con số cử tri càng gia tăng thì lại càng có thêm nhiều người Hoa Kỳ tham dự và chú ý đến các cuộc vận động tranh cử. Nhiều người Hoa Kỳ lại quan tâm đến những người ít may mắn hơn họ. Người Hoa Kỳ trung bình tìm được những cơ hội tốt đẹp hơn để trao đổi học vấn và cải thiện cuộc sống. Kể từ thập niên 1830, những sự thay đổi đã bắt đầu mạnh hơn. Kết quả là những sự thay đổi này đã nối liền với tên tuổi ông Andrew Jackson, vị Tổng thống đương thời. Trong chương này chúng ta hãy tìm hiểu các vấn đề dưới đây:

1. Tại sao có nhiều người Hoa Kỳ cử hành lễ mừng kỳ bầu cử Tổng thống của ông Andrew Jackson?

2. Tổng thống Jackson đã thực hiện được những bước tiến quan trọng nào?

3. Làm thế nào để có nhiều người Hoa Kỳ được tham dự vào chính quyền.

4. Đời sống của dân chúng Hoa Kỳ được cải thiện như thế nào

5. Các chính đảng đã tranh đấu để lãnh đạo chính quyền ra sao?

*

* *


PHẦN MỘT

TẠI SAO CÓ NHIỀU NGƯỜI HOA KỲ CỬ HÀNH MỪNG NGÀY BẦU CỬ TỔNG THỐNG ANDREW JACKSON?
Khi mà có nhiều người tiến ra vùng biên cương để định cư lập nghiệp và khi mà có nhiều tiểu bang miền Tây gia nhập Cộng đồng Liên bang thì tư tưởng dân chủ của dân miền Tây hẳn phải có nhiều ảnh hưởng đến những vùng lãnh thổ khác của đất nước. Người đại diện cho tinh thần mới mẻ mộc mạc và sốt sắng của vùng biên cương là ông Andrew Jackson thuộc tiểu bang Tennessee. Ông Jackson là người đầu tiên của một tiểu bang miền Tây được đắc cử Tổng thống Hoa Kỳ. Chúng ta hãy xem chuyện xảy ra như thế nào?

- Các miền Bắc, Nam và Tây trở thành những vùng đối nghịch

Chúng ta thấy rằng ba miền của đất nước đang phát triển theo những chiều hướng và phương cách khác nhau. Miền Bắc thì chú ý nhiều đến kỹ nghệ và đóng tàu. Miền Nam thì chuyên trồng một vài loại cây mùa, đặc biệt là trồng bông vải để xuất cảng. Sự bành trướng mau chóng ở miền Tây cần phải có đất đai rẻ cho dân định cư và hệ thống giao thông tốt để chuyển vận hàng hóa và sản phẩm. Quyền lợi riêng của các miền Bắc, miền Nam và miền Tây thường đối chọi nhau. Các vị dân biểu của mỗi miền thường quan tâm đến vấn đề hạnh phúc và xã hội của địa phương mình hơn là chú ý đến vấn đề hạnh phúc và xã hội của toàn thể đất nước.



- Bốn năm nhiệm kỳ của Tổng thống John Quincy Adams là bốn năm bất hạnh ở Toà Bạch Ốc

Trong kỳ bầu cử Tổng thống vào năm 1824, miền nào cũng muốn người đắc cử Tổng thống phải là người của họ để dễ dàng cho họ phát triển và bảo vệ quyền lợi của họ. Miền Tân Anh ủng hộ ông John Quincy Adams, con Tổng thống John Adams trước, và cũng là Tổng trưởng ngoại giao thời Tổng thống Monroe. Miền Nam ủng hộ ông William Crawford thuộc tiểu bang Georgia. Miền Tây có tới hai ứng cử viên, đó là ông Henry Clay, thuộc tiểu bang Kentucky và ông Andrew Jackson thuộc tiểu bang Tennessee. Tới khi kiểm phiếu thì kết quả cho thấy là không có ứng cử viên nào chiếm được đa số phiếu.

Hiến pháp đã quy định rằng gặp trường hợp như vậy thì Hạ viện quyết định chọn người nào nhiều phiếu hơn. Ông Henry Clay, người được ít phiếu nhất trong 4 ứng cử viên (biết rằng mình sẽ không được Hạ viện chọn) liền yêu cầu các đại biểu cử tri ủng hộ ông hãy dồn phiếu cho ông Adams. Nhờ vậy mà Hạ viện đã tuyển chọn ông Adams làm Tổng thống.

Ông John Quincy Adams là vị Tổng thống duy nhất trong lịch sử Hoa Kỳ mà trước đó thân phụ ông cũng là Tổng thống. Ông là người có thực tài và có nhiều thành tích phục vụ chính quyền. Vốn từng là Tổng trưởng ngoại giao, ông đã từng quyết định thực hiện nhiều việc quan trọng có ảnh hưởng lớn lao đến tương lai đất nước. Nhưng ông lại là người cứng nhắc, không chịu lướt bỏ nguyên tắc dù cho là làm như vậy sẽ có nhiều người không thích ông. Quốc hội cũng tranh chấp với ông và đã nhiều lần chống đối ông. Những năm trong nhiệm kỳ của ông là những năm thất vọng và đầy rắc rối.



- Ông Andrew Jackson lên làm Tổng thống trong bầu không khí cuồng nhiệt vui mừng của quần chúng

Khi Hạ viện chọn ông Adams làm Tổng thống, ông Jackson và bạn bè của ông rất lấy làm bất bình giận dữ. Vì rằng trong kỳ bầu cử Tổng thống thường lệ vào năm 1824, ông Jackson được nhiều phiếu hơn ông Adams, người ta đã rêu rao phàn nàn rằng ông Jackson đã bị cướp mất ghế Tổng thống, và rằng ý nguyện của nhân dân bị chà đạp. Ngay từ lúc đó họ đã hoạt động để bảo đảm chắc chắn cho ông Jackson sẽ được đắc cử Tổng thống vào năm 1828. họ đã làm việc đắc lực, và Tổng thống Adams lại càng làm mất lòng dân cho nên kỳ bầu cử Tổng thống vào năm 1828, ông Jackson đã thắng đối thủ của ông một cách quá dễ dàng. Ông Adams giã từ tòa Bạch Ốc với những thất vọng đắng cay. Những ngày sau đó, ông lại được nhân dân Massachusetts bầu ông làm dân biểu tại Hạ nghị viện, và ở đây ông đã tận tình hoạt động đắc lực trong nhiều năm.

Ngày 4 tháng 3, năm 1829, thành phố thủ đô Hoa Thịnh Đốn chìm ngập trong rừng người reo mừng cuồng nhiệt. Đó là ngày ông Andrew Jackson nhậm chức Tổng thống. Ông Daniel Webster ghi lại rằng: “Tôi chưa bao giờ thấy như vậy, dân chúng đầy nghẹt trong thành phố, hàng hàng lớp lớp người di chuyển, nối đuôi nhau dài hàng năm dặm để nhìn xem tướng Jackson, và hình như người ta cho rằng đất nước đã thật sự được cứu vãn khỏi cơn nguy hiểm ghê gớm”. Biển người đứng xem ông Jackson bước lên thềm điện Capitol tuyên thệ nhậm chức. Sau đó thì từng làn sóng người chen lấn xô nhau tới gần để bắt tay tân Tổng thống. Trong buổi tiếp tân tại tòa Bạch Ốc còn đông nghẹt và cuồng nhiệt hơn nữa. “Các ông bà quý phái, dân miền biên cương, các ông chính khách, những người chuyên nghề giữ chuồng ngựa, và các bà lộng lẫy cũng như các cô rửa chén, dân da trắng cũng như dân da đen chen chúc xô lấn nhau ở trong nhà cũng như ở ngoài sân. Dân chúng chen lấn nhau đến nỗi ly tách bể tung tóe, đồ đạc, bàn ghế lộn xộn tứ tung, thảm và ghế đầy những bùn”.

- Ông Jackson là thần tượng của dân chúng

Nguyên nhân nào đã đưa đến sự vui mừng cuồng nhiệt như vậy? Tổng thống Andrew Jackson là một người anh hùng được dân chúng yêu mến. Kỳ bầu cử Tổng thống của ông là chiến thắng lớn lao cho những người ủng hộ ông. Tuy nhiên, đã có một số người giật mình vì thái độ của những người dự lễ tuyên thệ nhậm chức này, vì họ tự nghĩ rằng với một người miền Tây “cộc cằn, thô lỗ” như vậy lên làm Tổng thống thì đất nước Hoa Kỳ này sẽ như thế nào? Cũng không có gì khó hiểu rằng tại sao ông Jackson lại trở thành thần tượng không những của riêng miền Tây mà còn là của toàn thể dân chúng trong khắp các vùng lãnh thổ của đất nước. Giống như nhiều người khác, ông Jackson xuất thân từ một gia đình khiêm tốn, và cũng như nhiều người khác, ông đã từng phải đương đầu với những hiểm nguy, cực nhọc và nghèo khó. Là con một gia đình gốc Tô Cách Ái Nhĩ Lan, ở vùng biên thùy Carolina, trong thời kỳ cách mạng, ông bị quân Anh bắt, lúc đó ông mới 14 tuổi. Viên sĩ quan này bắt ông đánh giày cho hắn. Ông từ chối và viên sĩ quan này đã dùng kiếm cắt má ông khiến cho ông phải nằm liệt trong nhiều ngày. Khi khỏi rồi, mặt ông còn mang thẹo.

Lớn lên, ông di chuyển đến sinh sống ở Tennessee. Dù rằng ông đi học ít, nhưng thực ra ông đã theo đuổi và thực tập về ngành luật, và sau đó ông trở thành thẩm phán ở trong nhiều cộng đồng ở vùng biên cương. Sau khi Tennessee trở thành một tiểu bang, ông được dân chúng bầu làm dân biểu quốc hội tại Hạ nghị viện tại Hoa Thịnh Đốn. Là tướng lãnh trong quân đội, khi cầm quân đánh bại quân Anh tại New Orleans trong trận chiến 1812, ông đã được nhân dân toàn quốc biết đến. Khi lên làm Tổng thống ông đã 62 tuổi.

Jackson được nhiều người mến chuộng không phải chỉ vì ông đã làm được những gì, mà vì ông còn là loại người tiêu biểu cho người ta mến chuộng. Là người can cường và dũng cảm, hình như ông yêu thích chiến đấu. Khi còn là cậu trai thưở thiếu thời, không khi nào ông chịu chấp nhận bị bại cuộc. Lớn lên, ông đã từng tham dự nhiều cuộc đấu súng tay đôi. Chưa bao giờ ông do dự để binh vực cho lẽ phải. Jackson là con người hành động và cũng là con người có cảm xúc mạnh. Ông hay nóng giận, và trong những cơn nóng giận, ông rất dễ dàng chống lại bất kỳ kẻ nào mà ông cho là thù địch. Sự hay nóng giận và sự thiếu kinh nghiệm học đường đôi khi đã khiến cho ông lầm lẫn. Tuy nhiên, ông là người thành thực và chịu khó làm việc. Ông rất trung thành với bạn bè và ghét cay ghét đắng kẻ thù. Tất cả mọi người dân Hoa Kỳ đều biết là ông thành thực tin tưởng ở chế độ dân chủ.

*

* *
PHẦN HAI



TỔNG THỐNG JACKSON ĐÃ THỰC HIỆN ĐƯỢC NHỮNG

BƯỚC TIẾN QUAN TRỌNG NÀO?
- Ông Jackson có những ý niệm rõ rệt về quyền hành của một vị Tổng thống

Ông Andrew Jackson là một loại Tổng thống mới. Ông là người sinh ra để làm lãnh tụ, cảm thấy có bổn phận phải thi hành ý nguyện của dân chúng đã bầu ông lên làm Tổng thống. Cho nên ngay từ đầu, ông đã nói với Tối cao Pháp viện và Quốc hội rằng là Tổng thống, hơn ai hết, ông hiểu rõ nhu cầu của đất nước. Chúng ta sẽ thấy rằng một vài hành động của ông đã gây ra nhiều đắng cay chua chát. Nhưng nhìn toàn diện, ông đã phục vụ đất nước một cách tận tình đắc lực.



- Ông Jackson mở rộng hệ thống chia phần

Ngay khi lên làm Tổng thống, ông Jackson cho một số lớn công chức nghỉ việc, đa số là các viên chức làm việc ở Bộ Bưu chính. Nhiều người đã làm việc từ nhiều năm, họ hy vọng là sẽ tiếp tục được làm việc cho tới già. Nhưng ông Jackson muốn cho các viên chức này nghỉ việc để bổ nhậm những người của đảng ông vào thay thế. Nhiều người mới được cho vào làm là những người đã cố gắng làm việc cực nhọc để hoạt động cho ông thắng cử. Khi một người đắc cử vào một chức vụ quan trọng rồi thưởng cho những người ủng hộ mình theo cách này thì được gọi là áp dụng hệ thống chia phần (spoils system). Nguyên gốc chữ này lấy từ câu tục ngữ “Chiến lợi phẩm thuộc về kẻ chiến thắng” (Chữ spoils dùng theo cách này có nghĩa là “phần thưởng”).

Trước khi ông Jackson đắc cử Tổng thống, người ta đã áp dụng hệ thống chia phần để bổ dụng viên chức vào trong các cơ quan chính quyền ở tiểu bang một cách tự do hơn là ở các cơ quan trong chính phủ liên bang. Một số Tổng thống trước cũng đã bổ nhậm những người ủng hộ mình vào giữ những chức vụ quan trọng, nhưng ông Jackson là vị Tổng thống đầu tiên áp dụng hệ thống chia phần một cách rộng rãi. Đây không phải là một việc làm tốt đẹp. Các viên chức được tuyển dụng hầu hết là để thưởng công lao đã ủng hộ một người hay một đảng, chứ không phải họ là những người có khả năng, cho nên khả năng làm việc của họ thường rất kém.

- South Carolina chống lại thuế mậu dịch cao

Khi ông Jackson vừa lên làm Tổng thống thì lại xảy ra việc tranh chấp về thuế mậu dịch. Trong chương 14, chúng ta đã biết rằng các nhà kỹ nghệ ở miền Đông Bắc luôn luôn đòi đánh thuế cao vào các hàng hóa nhập cảng với hy vọng rằng hàng hóa kỹ nghệ của họ có thể bán được giá cao hơn. Nhưng dân chúng ở miền Nam là những nông dân sản xuất rất ít hàng hóa, họ phải mua rất nhiều hàng hóa kỹ nghệ, cho nên họ chống đối luật lệ đánh thuế nhập cảng, vì thuế này làm cho họ phải mua hàng hóa đắt hơn. Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa, Quốc hội cũng cho thông qua nhiều đạo luật về thuế mậu dịch vào những năm 1816, 1824 và 1828.

Đạo luật về thuế mậu dịch thông qua vào năm 1828 đã không được bàn luận tính toán kỹ. Khi dân chúng South Carolina hay biết về luật này thì cơ quan lập pháp của tiểu bang này soạn thảo bản tuyên ngôn phản kháng Quốc hội về việc đã thông qua luật này. Phần lớn bản tuyên ngôn phản kháng này là do ông John C. Calhoun soạn thảo. Ông Calhoun là nhân vật có tiếng tăm, và lúc đó là Phó Tổng thống Hoa Kỳ. Trong bản phản kháng này, ông Calhoun tuyên bố rằng theo Hiến pháp thì Quốc hội không có quyền thông qua những luật lệ về thuế mậu dịch làm lợi cho một vùng lãnh thổ hay một nhóm người trên sự thiệt thòi của các vùng lãnh thổ khác hay của một nhóm người khác. Ông Calhoun nói rằng khi Quốc hội đi ra ngoài những quyền hành đã được ấn định rõ ràng trong Hiến pháp để thông qua một đạo luật thì bất cứ tiểu bang nào cũng có quyền hủy bỏ đạo luật đó (ý muốn nói rằng luật đó không được thi hành). Ý niệm mà một tiểu bang bỏ qua một đạo luật của Quốc hội gọi là sự hủy bỏ hay vô hiệu hóa.

- South Carolina hăm dọa sẽ vô hiệu hóa các luật lệ của Quốc hội

Lời phản kháng của ông Calhoun cho ta thấy rằng South Carolina đã suy nghĩ rất nhiều về thuế mậu dịch. Tuy nhiên, mãi cho tới năm 1832, khi Quốc hội đề nghị một đạo luật về thuế bảo vệ mậu dịch mới, tiểu bang Carolina cũng vẫn không làm gì khác hơn. Các vị dân biểu của miền Nam tại Quốc hội tranh đấu chống lại đạo luật này nhưng thất bại. Sau đó, cơ quan lập pháp tiểu bang South Carolina quyết định hành động. Tiểu bang này triệu tập một phiên họp đặc biệt và quyết định vô hiệu hóa các đạo luật mậu dịch năm 1828 và 1832. Các vị đại biểu dự cuộc họp cùng tuyên bố rằng nếu chính quyền trung ương có hành động nào cưỡng ép tiểu bang South Carolina tuân hành những đạo luật mậu dịch đáng ghét đó thì South Carolina sẽ tách rời khỏi Cộng đồng Quốc gia Hiệp chủng quốc.

Khi hay tin South Carolina hành động như vậy, Tổng thống Andrew Jackson tức giận vô cùng. Ông yêu mến đất nước Hoa Kỳ hơn tất cả. Ông đã từng chiến đấu dưới ngọn cờ Hiệp chủng quốc. Ông đã long trọng thề phải thi hành luật nước. Ông nói: “Nếu phải mất một giọt máu vì việc South Carolina khinh thường luật pháp quốc gia Hoa Kỳ này thì tôi sẽ tìm bắt kẻ nào đầu tiên không tuân hành pháp luật để treo cổ nó lên ngọn cây”. Một vị thượng nghị sĩ của tiểu bang South Carolina nói với bạn của ông ta rằng, ông ta thắc mắc không biết Tổng thống Jackson có thực sự muốn nói những điều ông đã nói không? Người bạn của ông ta nói với ông ta rằng: “Tôi bảo anh rằng khi Jackson bắt đầu nói tới treo cổ thì người ta có thể bắt đầu đi tìm dây thừng”.

- Đạo luật về thuế mậu dịch tương nhượng chấm dứt việc vô hiệu hóa của South Carolina

Trong một bản tuyên ngôn khác, Tổng thống Jackson dùng những lời lẽ êm dịu hơn, nhưng ông vẫn cứng rắn. Ông viết: “Nói rằng một tiểu bang hứng chí lên là rút lui khỏi Cộng đồng Quốc gia có nghĩa là bảo rằng Hoa Kỳ không phải là một quốc gia”. Ông tuyên bố rằng ông sẽ thi hành những luật lệ về thuế mậu dịch, và ông kêu gọi nhân dân South Carolina hãy giúp ông để thi hành bổn phận. Trong khi đó, ông sửa soạn gửi một đạo quân đến South Carolina để thi hành luật pháp. Có thể chính vị cựu tướng lãnh này sẽ dẫn đoàn quân ấy tiến vào South Carolina.

May mắn là ông Henry Clay thuộc tiểu bang Kentucky đề nghị một đạo luật về thuế mậu dịch có tính cách tương nhượng. Dự luật của ông Clay ấn định rằng thuế mậu dịch sẽ giảm lần trong một thời gian là 10 năm. Quốc hội thông qua dự luật này vào năm 1833. South Carolina từ bỏ ý định vô hiệu hóa các đạo luật thuế mậu dịch 1828 và 1832. Cả hai bên đều cảm thấy thắng cuộc. South Carolina cảm thấy hài lòng vì thuế mậu dịch sẽ được hạ thấp, và Tổng thống Jackson thì cho rằng ông đã chấm dứt được mối đe dọa phân ly. Tuy nhiên, việc này đã minh chứng rằng miền Nam, nếu cần, sẽ chiến đấu để bảo vệ quyền lợi của họ, dù rằng theo ý của Tổng thống Jackson thì ông đã thắng trong vụ này. Nhưng vấn đề là một tiểu bang có thể tách rời ra khỏi Cộng đồng Quốc gia hay không vẫn chưa được giải quyết dứt khoát. Chúng ta sẽ thấy vấn đề này sẽ tái diễn trong một trường hợp tranh chấp trầm trọng hơn giữa miền Nam và miền Bắc.

- Tổng thống Jackson đóng cửa Nhà Ngân Hàng Hoa Kỳ thứ nhì

Trong khi đó, Tổng thống Jackson bắt đầu công kích nhà Ngân hàng Hoa Kỳ. Nhà Ngân Hàng Hoa Kỳ thứ nhất được thành lập như là một phần trong kế hoạch tài chánh của ông Alexander Hamilton. Sau đó, Nhà Ngân Hàng thứ nhì được thành lập vào năm 1816. Vào khi ông Jackson lên làm Tổng thống thì nhà ngân hàng này trở nên rất giàu có và có thế lực. Chính vì vậy mà ông Jackson mất tin tưởng ở nhà ngân hàng này. Ông cho rằng nhân viên của nhà ngân hàng thế lực này có thể dùng ảnh hưởng để lôi cuốn các viên chức chính quyền để thông qua những đạo luật có lợi cho nhà ngân hàng. Ông cho rằng, trao quyền hành vào tay một thiểu số người giàu có thì thật là phi dân chủ. Cho nên ông quyết định đóng cửa nhà ngân hàng này. Nhà ngân hàng thứ hai đã được cấp giấy phép hoạt động cho đến năm 1836. Nếu lúc đó nhà ngân hàng này bị ngăn chặn không được cấp giấy phép nữa thì sẽ phải đóng cửa. Nhưng vào năm 1832, 4 năm trước khi giấy phép đặc quyền này hết hạn, những người bạn của nhà ngân hàng này thuyết phục quốc hội thông qua một dự luật khác cho nhà ngân hàng một giấy phép mới được đặc quyền tiếp tục hoạt động. Họ nghĩ rằng trước khi có bầu cử Tổng thống, thì Tổng thống Jackson sẽ không dám hành động. Mưu chước này đã thất bại. Tổng thống Jackson gửi trả dự luật này lại Quốc hội với ý kiến phủ quyết. Khi tái đắc cử vẻ vang vào năm 1832, ông cho rằng dân chúng đã đồng ý với những lời chỉ trích của ông đối với nhà ngân hàng này. Ông lại càng cương quyết hơn để diệt nhà băng này. Theo lệnh của Tổng thống Jackson, Tổng trưởng Tài chánh rút các khoản tiền của chính phủ đã gửi nhà băng này đem gửi vào một số nhà ngân hàng tiểu bang, có biệt hiệu là “những nhà ngân hàng cưng”. Khi giấy phép ban đặc quyền cho nhà Ngân hàng Hoa Kỳ thứ nhì hết hạn vào năm 1836, thì nhà ngân hàng này đóng cửa. Như vậy Tổng thống Andrew Jackson đã thắng trong cuộc tranh chấp với nhà ngân hàng, giống như ông đã thắng trong công cuộc tranh chấp về vấn đề tiểu bang South Carolina muốn vô hiệu hóa các đạo luật về thuế mậu dịch.

*

* *
PHẦN BA



LÀM THẾ NÀO ĐÃ CÓ NHIỀU NGƯỜI HOA KỲ THAM DỰ VÀO ­CHÍNH QUYỀN?
Vào khoảng giữa thế kỷ thứ XIX, dân chúng Hoa Kỳ được tham dự vào chính quyền nhiều hơn trước. Chuyện xảy ra như thế nào?

- Điều kiện bầu cử trở nên dân chủ hơn

Trước hết là có sự thay đổi quan trọng về luật pháp. Luật lệ ấn định rõ ràng là ai có quyền đi bầu. Khi chính phủ trung ương được thành lập thì không phải tất cả mọi công dân đều được đi bầu. Trong 13 tiểu bang nguyên thủy, chỉ những người làm chủ một số tài sản mới có quyền đi bầu (1). Tuy nhiên, ở các vùng biên cương, tinh thần dân chủ và bình đẳng được phát triển mạnh. Cho nên ở 3 tiểu bang mới được thành lập – Vermont, Kentucky và Tennessee- những điều kiện bầu cử có tính cách dân chủ hơn. Vermont và Kentucky không đòi hỏi nam công dân phải làm chủ một số tài sản mới được đi bầu. Các tiểu bang này cho tất cả nam công dân da trắng trên 21 tuổi đều được quyền đi bầu. Mặc dầu Tennessee không tiến xa như vậy, nhưng tiểu bang này cũng ban hành nhiều tự do trong việc bầu cử hơn các tiểu bang cũ ở miền Đông.

Sau này nhiều tiểu bang khác được thành lập ở miền Tây cũng theo gương Vermont và Kentucky cho toàn thể nam công dân da trắng trưởng thành được đi bầu. Dần dần, các tiểu bang cũ cũng bỏ điều kiện phải làm chủ tài sản mới được đi bầu. Vào năm 1860, trong tất cả mọi tiểu bang, tất cả các nam công dân tự do da trắng đều có thể đi bầu.

- Việc bầu cử trở nên dân chủ hơn

Bằng nhiều cách khác, dân chúng cũng có thể tham dự vào chính quyền nhiều hơn. Thí dụ như nhiều luật lệ đã được sửa đổi để một số viên chức chính quyền ngày xưa do cấp trên bổ nhậm thì bây giờ được sửa lại là do các cử tri tuyển chọn qua các cuộc bầu cử. Phương cách tuyển chọn Tổng thống cũng trở nên dân chủ hơn. Lúc đầu các vị thượng nghị sĩ và dân biểu thuộc các chính đảng đề cử ứng cử viên Tổng thống. Nhưng vào năm 1840 thì được sửa lại là các hội nghị đảng tuyển chọn ứng cử viên Tổng thống giống như ngày nay vậy. Hội nghị đảng gồm các đại biểu do dân chúng bầu lên. Như vậy dân chúng đã được hưởng thêm nhiều quyền trong việc quyết định ứng cử viên ra tranh cử Tổng thống. Theo Hiến pháp thì đại diện cử tri bầu Tổng thống, giờ đây dân chúng được phép tuyển chọn đại diện cử tri để bầu Tổng thống. Dù rằng ngay từ khi quốc gia Hoa Kỳ mới được thành lập cũng đã có những sự sửa đổi này rồi, nhưng tới kỳ bầu cử của Tổng thống Andrew Jackson, những sửa đổi này mới được tiến hành mạnh hơn. Suốt trong thời kỳ tại chức, Tổng thống Jackson đã cố gắng hoạt động để cho dân chúng được tham dự vào chính quyền nhiều hơn. Miền Tây có lý do tự hào về ông, vì ông là một người Hoa Kỳ xuất sắc vào thời đó.

*

* *
PHẦN BỐN



ĐỜI SỐNG DÂN CHÚNG HOA KỲ ĐÃ ĐƯỢC CẢI THIỆN

NHƯ THẾ NÀO?
CÁC NHÀ CẢI CÁCH TÌM CÁCH CẢI THIỆN TÌNH TRẠNG SINH SỐNG

Trong một chế độ dân chủ như nước Hoa Kỳ thì việc dân chúng có quyền bầu cử và ứng cử vào việc làm tại các cơ quan công quyền là một điều rất quan trọng. Nhưng từ khi ông Jackson lên làm Tổng thống thì có nhiều người Hoa Kỳ cho rằng thế cũng chưa đủ. Họ nghĩ rằng dân chúng cũng cần phải có cơ hội để sống cuộc đời hữu dụng và hạnh phúc. Vào thời kỳ này, số người biết đọc, biết viết gia tăng nhiều hơn và cũng có thêm nhiều sách báo, tạp chí khiến cho người ta dễ dàng nghiền ngẫm suy tư. Người ta đọc và suy tư về nhiều vấn đề, đặc biệt nhất là người ta suy nghĩ về những lời lẽ trong bản tuyên ngôn độc lập rằng mọi người sinh ra được trời phú cho “quyền sống, quyền tự do và quyền theo đuổi hạnh phúc”. Nhìn lại họ thấy rằng đất nước trẻ trung giàu có của họ có biết bao cơ hội tốt đẹp cho hết thảy mọi người. Song lẽ, họ lại thấy rằng ở bất cứ nơi nào trong đất nước cũng còn có rất nhiều người không được may mắn đang phải sống cuộc đời đầy cơ cực lầm than khổ sở. Những người này, thường thì cá nhân họ không có tội lỗi gì cả, nhưng họ vẫn không được sống đầy đủ tự do và sung sướng.




tải về 2.16 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   21   22   23   24   25   26   27   28   ...   33




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương