Đánh giá hiện trạng chất lượng môi trường đất mặn trồng lúa vùng đồng bằng sông Cửu Long/Evaluation of the environmental quality of saline soils for rice production in the Mekong river Delta of Vietnam
Nguyễn Quang Huy, Hà Mạnh Thắng, Nguyễn Thanh Hòa, Hoàng Thị Ngân
Vấn đề xâm nhập mặn của vùng ĐBSCL đang diễn ra trên phạm vi rất rộng và có xu hướng tăng dần theo trong những năm gần đây, tập trung chủ yếu ở các tỉnh ven biển. Vụ đông xuân năm 2015-2016 nước mặn đã xâm nhập vào sâu đất liền đến 70 km gây ảnh hưởng 104.000 ha lúa chiếm 6,7% diện tích toàn vùng ĐBSCL, thiệt hại đến sản xuất lúa ở ĐBSCL đã lên đến hàng ngàn tỷ đồng. Bên cạnh vấn đề nhiễm mặn do tác động của môi trường tự nhiên, hoạt động nuôi trồng thuỷ sản cũng đã góp phần làm gia tăng thêm hiện tượng xâm nhập mặn đất lúa của ĐBSCL. Bài viết này là một phần kết quả nghiên cứu về suy thoái đất lúa vùng ĐBSCL được thực hiện năm 2015-2016, kết quả nghiên cứu cho thấy áp lực phân bón liên tục tăng trên đất lúa vùng ĐBSCL từ năm 1991 đến 2015, lượng phân khoáng sử dụng tăng từ 280 kgNPK lên 1.132kgNPK/ha (tăng 404% so với 1991). Kết quả nghiên cứu cũng cho thấy hoạt động nuôi trồng thuỷ sản đã làm tăng độ mặn đất, tăng hàm lượng (Na+, K+, Mg2+, Ca2+, Cl-, SO42-) trong đất mặn so với các khu vực chịu tác động của thuỷ triều và khô hạn.
Tạp chí Môi trường, ISSN:1859-042X Chuyên đề III 2016, tr.107-112
Website:tapchimoitruong.vn
4. Bộ môn Mô hình hóa và Cơ sở dữ liệu môi trường
Effect of Water Regimes and Organic Matter Strategies on Mitigating Green House Gas Emission from Rice Cultivation and Co-benefits in Agriculture in Vietnam
Abstract—Agriculture sector in Vietnam is not only affected by climate change but it also emits a high proportion of greenhouse gas (GHG) - especially rice, which is the main source of GHG emissions in this sector. Many GHG mitigation options have been transferred to rice cultivation in the world with biochar measure, compost measure and applying Alternative Wet and Dry (AWD) measures having high potential to reducing GHG emissions. This study assesses the co-benefits of greenhouse gas emission mitigation options above in comparison with traditional farmers' practice (applying flooding irrigation (PF) in combination with farmyard manure fertilizer (FYM)) to find a climate-smart agriculture system for Vietnam ensuring both economic benefits and maintain Global Warming Potential. Therefore, a field experiment was conducted in Hanoi city, located in Northwest Vietnam. The experiment was divided into two blocks with different water regimes: AWD and PF. Each block was designed with four different types of fertilizer: 1) NPK (i.e. irorganic fertilizer) only; 2) NPK and FYM; 3) NPK and straw compost; and 4) NPK and straw biochar. The result showed that rice yield was significantly different among mitigation treatments compared to traditional farming practise. In addition, the block with AWD irrigation method and NPK+ straw biochar fertilizer showed potential to mitigate GHG emissions significantly with 53.4% CO eq per grain yield reduction compared to traditional farmers' practice. Furthermore, this mitigation option also helped to save 43.24% of water irrigation, increase soil fertilit and reuse Vietnam’s agricultural residue
International Journal of Environmental Science and Development, Vol. 7, No. 2, February 2016
13
4.1
Ứng dụng mô hình DNDC tính toán phát thải khí nhà kính trong canh tác lúa nước trên đất phù sa, đất mặn vùng đồng bằng ven biển tỉnh Nam Định/Application of DNDC model for simulating Green House Gas emission from loelan rice field on fluvisols ans salic fluvisols in Nam Dinh province
Lục Thị Thanh Thêm,
Mai Văn Trịnh
Nghiên cứu này trình bày kết quả sử dụng mô hình Denitrification-Decomposition (DNDC) để tính toán, dự báo phát thải khí nhà kính trong canh các lúa nước trên đất phù sa, đất mặn tại Nam Định. Nghiên cứu cho thấy, mô hình được hiệu chỉnh với kết quả mô phỏng tương ứng với số liệu tính toán và điều tra trên thực địa. Kết quả tính toán cho thấy, đối với đất phù sa tại Thịnh Long lượng phát thải CH4 từ 413kg C/ha/vụ đến 901 kg C/ha/vụ, lượng phát thải từ N20 từ 0,491 kg N/ha/vụ; Đối với đất mặn Rạng Đông lượng phát thải CH4 từ 435 kg C/ha/vụ đến 857 kg C/ha/vụ, lượng phát thải N20 từ 0,453 kg N/ha/vụ đến 0,904 kg N/ha/vụ. Sử dụng than sinh học ở các công thức bón phân khác nhau có thể giảm từ 3-9 tấn C02 –e/ha/vụ. Do vậy, trong canh tác lúa nước nên sử dụng toàn bộ hoặc một phần than sinh học để vừa đảm bảo năng suất vừa đạt được mục tiêu giảm phát thải khí nhà kính.
Tạp chí Khoa học Công nghệ Nông nghiệp Việt Nam ISSN 1859-1558, số 10 (71)/2016, tr. 82-86