Từ Phen Ðá Biết Tuổi Vàng
Từ phen đá biết tuổi vàng,
Tình càng thắm thía dạ càng ngẩn ngơ.
Hay câu rất hay. Rất đúng chân lý. Trước kia thầm yêu, trộm nhớ, khổ
và thiếu nhau thiệt. Tưởng gặp được nhau, nói được những lời
thương yêu, hứa hẹn với nhau thì đỡ khổ. Ai dè sau đó thì càng nhớ,
càng khổ, càng thiếu nhau thêm. Ở xa, mình tính bỏ ra ba trăm quan
nói chuyện điện thoại với người kia, nghĩ rằng nói xong thì thương
nhớ nhẹ bớt. Ai dè, nói xong lại càng thấy xôn xao và nóng nảy, bồn
chồn hơn. Cái mà mình tưởng sẽ làm cho mình thỏa mãn, hết khổ lại
làm cho mình khát khao, khổ sở nhiều lần. Ðây là một sự thực, được
nói ra không phải từ Kinh điển mà từ kinh nghiệm của người đời. Nói
36 |
C h ư ơ n g 0 1 : H à n h T r a n g
kinh nghiệm chứ không phải là thuyết pháp. Giá trị của sự thực này
không thua gì giá trị của một câu Kinh.
Sông Tương một dải nông sờ,
Bên trông đầu nọ bên chờ cuối kia.
Ðây là hai câu lấy ý đoạn thơ trong Tình Sử:
Quân tại Tương giang đầu,
Thiếp tại Tương giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Ðồng ẩm Tương giang thủy.
(Chàng ở đầu sông Tương, Thiếp ở cuối sông Tương, nhớ nhau mà
không thấy mặt nhau, {dù} cùng uống nước sông Tương). Làm sao mà
gặp được nhau hoài hoài, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút? Một lần là đã
quá may mắn rồi!
Ngẫm Cơ Hội Ngộ Ðã Ðành Hôm Nay
Lần lần ngày gió đêm trăng,
Thưa hồng rậm lục đã chừng xuân qua.
Màu hồng ít đi, màu lục nhiều hơn. Mùa Xuân đã nhường chỗ cho
mùa Hè.
Ngày vừa sinh nhật ngoại gia,
Trên hai đường dưới nữa là chị em.
Tưng bừng sắm sửa áo xiêm,
Biện dâng một lễ xa đem tấc thành.
Gia đình Thúy Kiều về bên ngoại ăn sinh nhật. Kiều ở nhà, cố nhiên là
cô lấy cớ: 'Con nhức đầu. Con xin ở nhà.' Ðây là cơ hội để đi gặp anh
chàng.
Nhà lan thanh vắng một mình,
Ngẫm cơ hội ngộ đã đành hôm nay.
Thời trân thức thức sẵn bày,
Gót sen thoan thoát dạo ngay mái tường.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |