Việc thờ cúng tổ tiên rất phổ biến. Bàn thờ của tổ tiên được treo trên tường, đối diện với cửa ra
vào chính: bàn thờ đơn giản chỉ là một tấm giấy hình chữ nhật được làm từ vỏ cây zo, dài
khoảng một gang tay rưỡi và rộng khoảng một gang, đa phần sơn đỏ. Tấm giấy này được mua
từ thày cúng, được treo theo phương thẳng đứng trên tường ngay trước cửa ra vào, đúng ngày
khai trương ngôi nhà. Trên đó có những dòng chữ Hán và được gắn thêm vài cái lông gà trống,
được giết vào đúng ngày đó. Sau đó người ta cắm thêm lông gà và cây hương trong những
buổi lễ sau này.
Đối với người Hmông, quy tắc tập tục hành vi rất đa dạng và việc tổ chức xã hội và kinh tế bị
chi phối chủ yếu bởi quan hệ gia tộc, dòng dõi. Đứng đầu một dòng họ Hmông (gọi là hố pẩu)
là người rất có thế lực. Vị này có trách nhiệm thờ cúng tổ tiên, 'báo cáo' với tổ tiên về việc cưới
xin và sinh đẻ của dòng tộc, tổ chức đám ma, giải quyết các tranh chấp giữa các gia đình trong
dòng họ và giữa dòng họ này với dòng họ khác, huy động nguồn lực của dòng họ để giúp các
gia đình khó khăn, đảm bảo việc truyền lại các qui ước và phong tục cho thế hệ sau, thậm chí
ra quyết định về việc di cư. Việc nghe theo và tuân thủ với lời khuyên của hố pẩu là qui tắc của
tất cả các thành viên trong dòng họ mặc dù già làng cũng là đối tượng quan trọng của dòng họ
trong việc đưa ra lời khuyên.
Người Hmông tin vào thần linh, ma thuật, và các phép phù thuỷ. Họ cho rằng bệnh tật có thể
do nhiều nguyên nhân gây nên. Mỗi cơ quan nội tạng có một linh hồn. Nếu thiếu bất cứ một
linh hồn nào sẽ dẫn đến ốm đau và bệnh tật. Ví dụ nếu 'linh hồn bụng' ra đi, nó sẽ mang theo
linh hồn của đầu và linh hồn của ngực, và điều đó có nghĩa là cái chết đang đến gần. Bệnh tật
cũng do sự mất cân bằng giữa tình trạng thể chất của người đó và môi trường xung quanh hoặc
do sự mất cân bằng trong chính cơ thể người đó. Bệnh tật có thể là triệu chứng của một nguyên
nhân sâu xa: không vi phạm một điều cấm hoặc một điều kiêng kỵ nào đó, vv…Sự trầm trọng
của bệnh phụ thuộc vào các 'vị thần' của căn bệnh đó: họ có thể ở gần, cách xa bệnh nhân hoặc
cũng có thể bệnh do ma gây ra. Nếu có nhiều người chết tức là biểu hiện của các 'thần địa
phương' không muốn con người chiếm đóng lãnh thổ của họ.
Bệnh tật được phân loại theo vị trí của chỗ đau (đầu, ngực…); mỗi chỗ được phân loại thành
những bệnh chi tiết. Ví dụ: các bệnh dạ dày được phân thành đi ỉa chảy, kiết lỵ, táo bón, đau
ruột thừa, vv. Dựa vào nguyên nhân gây bệnh mà người Hmông phân loại bệnh thành hai
phạm trù khác nhau: các bệnh tự nhiên xã hội (như: chảy máu, đau mắt, đau răng, đau lưng,
sốt, đau tim, rối loạn tâm thần…) và các bệnh do siêu nhiên gây ra (sự tách rời của linh hồn và
trừng phạt của thần linh). Tuy nhiên những sự phân loại này phụ thuộc vào mức độ nghiêm
trọng của bệnh và có thể thay đổi (Lâm 2006).
Người Hmông dùng nhiều cách khác nhau để dự phòng và điều trị bệnh tật như: lá thuốc,
thuốc chế từ động vật, thuốc khoáng chất, phép ma thuật, kiêng kỵ trong ăn uống và sức khoẻ,
1
Chia sẻ với bạn bè của bạn: