Nghiên cứu cũng cho thấy có nhiều vấn đề về việc dùng thuốc không kê đơn. Một số phụ nữ
Hmông có thể nhờ ai đó đi chợ phiên để mua thuốc nạo thai của những thầy lang. Một số phụ
nữ khác lại dùng lá thuốc, hoặc như người địa phương nói, 'ăn lá thuốc để nạo thai'. Hơn nữa,
vì nạo thai bị coi là một hành động phi đạo đức nên trong nhiều trường hợp, các lang y thường
chỉ kê những loại thuốc tăng cường cho thai nhi.
Đa số phụ nữ Hmông không được tư vấn về nạo thai. Khảo sát ở Hà Giang năm 2003 cho thấy
chỉ có 50% số người cung cấp dịch vụ cấp huyện và 6% số người cung cấp dịch vụ cấp xã có
kiến thức về tư vấn nạo thai cho khách hàng. Tại Mèo Vạc, tình trạng diễn ra tương tự, cho
thấy tầm quan trọng của việc phát triển và nâng cao kỹ năng tư vấn cho các CBYT.
Kết quả phỏng vấn sâu ở Mèo Vạc và tổng quan tài liệu cho thấy các kết quả tương tự như
nghiên cứu của Zankel (1996) nói về năm nguyên nhân dẫn đến tỉ lệ cao về sẩy thai và/hoặc
chết non trong quần thể người Hmông Trắng:
a)
Cường độ làm việc cao hàng ngày của một phụ nữ trong suốt quá trình ở tuổi sinh
nở có thể gây ra tai nạn (như ngã) và dẫn đến sảy thai.
b)
Điều kiện dinh dưỡng kém trong suốt quá trình mang thai, làm tăng tỉ lệ trẻ bị sinh
non hoặc suy dinh dưỡng.
c)
Tần suất cao về mang thai và sinh đẻ.
d)
Bị sốt rét trong quá trình mang thai.
e)
Vị trí thai nhi bất thường, chuyển dạ khó khăn hoặc kéo dài.
Đa số phụ nữ Hmông không có thói quen đi khám trước sinh. Nhiều phụ nữ thậm chí còn
không biết những dấu hiệu của sự kiện có thai là gì. Thường thì họ không đến y tế cho đến khi
gần sinh. Đa số phụ nữ chỉ đi khám thai nếu họ gặp khó khăn trong lần mang thai hay sinh nở
đầu tiên. Đây cũng là kết quả của một số nghiên cứu khác (Zankel 1996, Futures Group 1997).
Có một số nguyên nhân về vấn đề này:
+
Phụ nữ dân tộc thiểu số nói chung và phụ nữ Hmông nói riêng không được khám và chăm
sóc trước sinh thường qui; đa số phụ nữ thiểu số ở Hà Giang chưa bao giờ được tư vấn về
giáo dục sức khoẻ liên quan đến tầm quan trọng của việc đi khám trước sinh định kỳ.
+
Những phụ nữ có thai sống cách xa y tế xã hay huyện và họ chỉ đến đó nếu bị những vấn đề
nghiêm trọng trong quá trình mang thai (xem thêm Zankel 1996). Tại Mèo Vạc, phụ nữ nói
rằng đi khám thai có thể làm họ sẩy thai bởi vì họ phải leo lên leo xuống dốc, và phải mất
rất nhiều sức lực.
+
Quan điểm chung trong cộng đồng cho rằng phụ nữ Hmông thường dễ đẻ và 'mất đứa trẻ
này ta sẽ có đứa trẻ khác- đó là báu vật của Trời'.
+
Đa số CBYT tại TYTX không được đào tạo, hoặc như Zankel (1996) đề cập, họ không
được đào tạo để trở thành 'CBYT đa năng'. Họ thiếu cả năng lực và thiết bị cần thiết để
Chia sẻ với bạn bè của bạn: