Sự Tha Thứ (Được Tha Thứ) Sứ điệp này được dịch từ băng ghi âm số 63-1028


Hãy biết rằng trong ngày sau rốt, sẽ có những thời kỳ khó khăn



tải về 231.42 Kb.
trang3/4
Chuyển đổi dữ liệu23.07.2016
Kích231.42 Kb.
#2857
1   2   3   4
Hãy biết rằng trong ngày sau rốt, sẽ có những thời kỳ khó khăn. Vì người ta đều tư kỷ, tham tiền, khoe khoang, xấc xược, hay nói xấu, nghịch cha mẹ, bội bạc, không tin kính, vô tình, khó hòa thuận, hay phao vu, không tiết độ, dữ tợn, thù người lành, lường thầy phản bạn, hay nóng giận, lên mình kiêu ngạo, ưa thích sự vui chơi hơn là yêu mến Đức Chúa Trời, bề ngoài giữ điều nhân đức, nhưng chối bỏ quyền phép của nhân đức đó. Những kẻ thể ấy, con hãy lánh xa đi. Trong bọn họ có kẻ lẻn vào các nhà, quyến dụ lòng những người đàn bà mang tội lỗi, bị bao nhiêu tình dục xui khiến; Vẫn học luôn mà không hề thông biết Lẽ thật được.” Nếu Kinh thánh tiên đoán giờ sẽ đến vì Hội thánh sẽ đi vào truyền thống giống như họ đã có vậy, bởi những nghi thức của họ, ở đây nó lại diễn ra, một tôn giáo truyền thống, không có quyền năng.

127 Người ta nói, “Ồ, họ là những người cộng sản.” Không, không phải.

128 “Có hình thức tin kính.” Họ đi Nhà thờ. Họ gia nhập Hội thánh. Họ cố trình diễn dài dòng, rằng họ đang đi Nhà thờ và các thứ, rồi đi ra sống khác hẳn.

129 Không có lửa trong linh hồn họ. Không có gì cả. Họ không quan tâm đến ai khác. “Mọi người khác có thể chết và đi nếu họ muốn. Chúng ta cảm thấy mình được cứu. Hãy để mặc họ đi.” Đó không phải là Cơ-đốc giáo chân chính.

130 Cơ-đốc giáo chân chính là đi tìm những người hư mất, đi kiếm cho được người anh em đó,đi làm điều gì đó về việc ấy. Chúng ta có thể đứng khoanh tay với điều đó, thậm chí tuyên bố rằng chúng ta được cứu, mà thấy quí ông quí bà đang chết trong tầm tay không? Và các đường phố,đầy những phụ nữ đi Nhà thờ, mặc quần soóc và tô mặt vẽ mày, đi đi lại lại trên phố, với điếu thuốc lá trên tay, và vẽ khắp mặt mày, trông giống như những con cáo và chó sói, hay cái gì đấy. Những người đàn ông đi lên xuống phố, gia nhập Hội thánh, và các thứ giống như thế. Mà gọi đó là Cơ-đốc giáo và giữ sự hòa bình ư?

131 Sứ đồ Phao-lô sẽ làm gì nếu ông bước vào Tucson? Vậy thí, tôi nói họ sẽ bắt ông bỏ tù trước buổi. Đúng thế. Tại sao? Linh hồn ông sẽ cháy lên cho Đức Chúa Trời cho đến nỗi ông không thể không làm điều đó. Chắc chắn vậy. Nhưng chúng ta gia nhập Hội thánh. Anh em thấy đó, những truyền thống của chúng ta trở nên mùi hôi thối trước mặt Đức Chúa Trời.

132 Những gì chúng ta cần ngày nay là một Tiên tri dấy lên với “LỜI CHÚA PHÁN NHƯ VẬY” và phơi bày những điều đó tới tận cùng và nói rằng họ trở nên hôi thối. Những Giáo phái của chúng ta đã phát triển. Các Nhà thờ chúng ta to lớn, và chúng đẹp hơn bao giờ hết. Chúng ta có thể tốt hơn nhiều với chiếc chảo thiếc, đứng trên ngõ hẻm với cây ghi-ta trở lại, đánh trống, hay thứ gì khác, với Lửa Ngũ tuần chân thật đang cháy lên trong linh hồn chúng ta, hơn là ngồi trong những hàng ghế lớn mà chúng ta đang ngồi ngày nay,mà chết. Thế gian đang chết dưới chân chúng ta. Vâng, thưa quí vị.

133 Đức Chúa Trời có một sự tha thứ, và sự tha thứ đó duy nhất qua Đức Chúa Jêsus Christ; Học vấn, truyền thống, Giáo phái, khoa học, không thứ gì sẽ thay thế điều đó được. Nó ở dưới Huyết ấy. Nó ở dưới truyền thống... không phải truyền thống, nhưng dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, đường lối sắm sẵn của Đức Chúa Trời cho tội nhân, đường lối duy nhất mà chúng ta có thể từng gặp.

134 Tôi nói với anh chị em, anh chị em lấy một người Giám Lý, lấy một người Báp-tít, và một người Trưởng Lão, và để mỗi người đến dưới Huyết ấy, họ là anh em. Không có sự hỗn loạn về họ lúc ấy. Không, thưa quí vị. Họ là anh em. Họ thấy mọi thứ như nhau. Nhưng anh em hãy để cho một người Giám Lý làm ầm ĩ với một người Báp-tít, về cách làm phép báp-têm; Để cho một tín đồ ‘Một Ngôi’ làm ồn với một tín đồ ‘Ba Ngôi’, hay ‘Ba Ngôi’ với ‘Một Ngôi’, và bất kể là gì đi nữa, hãy xem sự hỗn loạn và làm om sòm. Nhưng hãy để cả hai đến dưới chân thập tự giá, và xem điều gì xảy ra... [Băng trống - Bt]

Và sẽ có cho tới khi tôi chết.

Rồi trong một bài hát cao quí, êm dịu hơn,

Tôi sẽ hát quyền năng này để cứu,

Khi lưỡi ngọng ngịu, nói chớt đáng thương

Nằm im trong mộ.

135 Tôi đưa ra lời làm chứng tối nay, rằng Huyết Đức Chúa Jêsus Christ làm cho một người Giám Lý, Báp-tít, Lu-the, Trưởng Lão, bất cứ là gì đi nữa, người ấy là anh em của tôi. Vâng, thưa quí vị. Có điều gì đó trong người ấy, bởi vì linh của người đó là một anh em. Người đó không phải là kẻ làm om sòm và điều gì khác. Đó là... Người ấy là một anh em trong Đấng Christ. Người ấy tin mọi Lời đã có trong Kinh thánh.

136 Làm sao Đức Thánh Linh, Đấng đã viết Kinh thánh, lại chối bỏ nó? Làm sao Đức Thánh Linh sống trong một người, nói, “Ồ, điều đó dành cho các môn đồ mà?”

Chúa Jêsus Phán, “Kẻ nào muốn.”



137 Phi-e-rơ nói, “Vì Lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi.” Đức Thánh Linh được dành cho bất cứ ai mà Đức Chúa Trời đã gọi.

138 Ở đây Ngài Phán, “Những kẻ Ngài đã định trước, Ngài biết trước.” Ngài đã định sẵn, và họ tin nhận.

139 Chúa Jêsus “Ví bằng Cha, là Đấng sai Ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng Ta. Phàm những kẻ Cha cho Ta sẽ đến cùng Ta.”

140 Chúng ta đến trong một cảm xúc giả tạo không? Chúng ta đến để gia nhập Hội thánh không? Chúng ta đến bởi vì chúng ta không muốn xuống địa ngục không? Hay là, chúng ta đến bởi vì chúng ta yêu mến Đức Chúa Trời mà, “Đã ban chính con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy sẽ được Sự sống Đời đời”? Chúng ta đến bởi vì chính là một của lễ yêu thương mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, để chúng ta có thể phơi bày, bày tỏ nó không?

141 Đức Chúa Trời ghét một tôn giáo bất lực. Tôn giáo của họ không có quyền năng. Vậy Ngài phải làm gì ngày nay? Ngài ghét... Mọi lúc, trong Kinh thánh, mà Đức Chúa Trời từng... Bên ngoài, mặt này Kinh thánh, mỗi lần có một sự cải chánh hay sự Phục hưng, Sankey, Finney, Knox, Calvin, bất cứ ai, ở đâu đến, đều có quyền năng bày tỏ. Ở đâu có Đức Chúa Trời, Ngài là Siêu nhiên. Ở đâu Đức Chúa Trời biểu lộ chính Ngài, ở đó phải là siêu nhiên.

142 Hãy nhìn những người Pha-ri-si vào thời đó đã đến với Chúa Jêsus, và họ nói chuyện về sự nhu mì và êm dịu. “Ai êm dịu hơn Thầy Tế lễ già kia? Ai lớn hơn Thầy Tế lễ của họ? Ông ấy đến với bạn khi bạn sanh ra. Nếu có sự ồn ào của hàng xóm, người đến giải quyết. Người luôn là người làm cho thuận. Người là một người yêu thương. Anh em biết ông ấy. Người đến với bạn khi bạn gặp bối rối, bạn có thể đến với ông, ông ấy giúp đỡ anh em. Thật là một người tốt ?”

143 Thế thì, nói về Jêsus, người Na-xa-rét này? Thầy Tế lễ này, chúng ta biết cha của người là ai, ông nội của người là ai, ông cố của người là ai. Chúng ta có một trường học ở đây để xác nhận người. Jêsus Na-xa-rét này là ai? Người học ở trường nào? Ngài thuộc tổ chức gì? Ngài làm gì ngoài việc gây ầm ĩ luôn? Ngài nói gì về những Thầy Tế lễ quí phái của các bạn? Chúa Jêsus nói, ‘Nó thuộc về Ma quỉ. Các ngươi là -- các ngươi là... Ma quỉ là cha các ngươi, và các ngươi sẽ làm công việc của nó.’ Các bạn có thể tưởng tượng điều đó không?”

144 Ngài đi lên Đền thờ, nhìn dân chúng cách giận dữ, đá đổ những của lễ mà Đức Giê-hô-va muốn có, và la lớn, “Có Lời chép rằng, ‘Nhà Ta là nhà cầu nguyện,’ mà các ngươi làm cho nó thành ổ trộm cướp.”

145 Ngài sẽ làm gì ngày nay nếu Ngài đến những Nhà thờ hiện đại chúng ta? Ở đó sẽ có nhiều cái bàn bị dời đi, sẽ có nhiều dãy ghế ngồi riêng bị quăng đi, vì Ngài xé nó ra từng mảnh. Đúng. Sẽ có việc giống như vậy. Anh em không thấy chăng, Chúa Jêsus rất dựa vào Kinh thánh. Ngài là Lời. Ngài không phải viết điều gì, Ngài là Lời. Ngài là Lời hằng sống. Nhiều người đã không nhận ra điều đó.

146 Ngày nay làm sao một người có thể dựa trên những nguyên tắc của... Chúa Jêsus đã Hứa những dấu hiệu này với cả thế gian, ơn phước này cho cả thế gian, và Đức Thánh Linh giáng xuống giống như đã có lúc ban đầu trên bất cứ ai Đức Chúa Trời sẽ gọi. Làm sao một người có thể tự xưng là Cơ-đốc nhân mà lại chối bỏ Lời ấy, và nói Đức Thánh Linh ở trong người? Đức Thánh Linh sẽ chấm dứt mỗi Lời của Đức Chúa Trời bằng một tiếng “A-men!” Điều đó hoàn toàn chính xác.

147 Ồ, thưa anh em, những hệ thống giáo dục của chúng ta đã kéo chúng ta đi cách xa điều đó. Và những Giáo phái chúng ta đã phân cách chúng ta với nhau và với Đấng Christ. Nhưng cái gì? Họ sẽ tiếp tục làm thế. Anh em lấy một sự thay thế, bất cứ cái gì khác, nó không là gì hơn lại là những chiếc lá vả. Đức Chúa Trời từ chối nó. Nhưng khi Hội thánh đến dưới Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, với dấu hiệu của Thánh Linh ở trên, thì anh chị em sẽ thấy lại tình anh em. Anh chị em sẽ thấy một Hội thánh đầy quyền năng. Anh chị em sẽ thấy điều đó.

148 Đức Chúa Trời ghét một tôn giáo bất lực. Nó phải có quyền năng. Chắc chắn vậy. Nó là một quyền năng để cứu người khỏi tội lỗi. Nó là một quyền năng mà có thể làm những dấu kỳ phép lạ như Đức Chúa Jêsus Christ đã Hứa. Họ tập trung vào Lời của Đức Chúa Trời trở lại đó và tin Nó, và đánh vào mục tiêu. Anh chị em cũng tập trung thể ấy về Lời Đức Chúa Trời; Nó sẽ đánh vào mục tiêu lần nữa. Nó phải thế, bởi vì Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Đức Chúa Trời không thích một tôn giáo không có quyền năng. Đức Chúa Trời không muốn điều đó. Đức Chúa Trời muốn thi hành. Đức Chúa Trời muốn bày tỏ chính Ngài sống động. Chính những hi vọng chúng ta là sự sống lại. Đúng thế không? Hi vọng của chúng ta là sự sống lại, sự sống lại của Đức Chúa Jêsus Christ.

149 Anh chị em thấy đó, Đức Chúa Trời muốn làm việc trong Hội thánh Ngài. Chúa Jêsus Phán, “Ta sẽ ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế. Những công việc Ta làm các ngươi cũng sẽ làm.” Giăng 14:12, “Kẻ nào tin Ta, cũng sẽ làm việc Ta làm; Lại cũng làm việc lớn [nhiều] hơn nữa, vì Ta đi về cùng Cha.” Vậy thì, Giáo hội cố chối bỏ điều đó, tìm cách để có nhiều thành viên hơn, được ưa chuộng hơn.

150 Bây giờ tôi muốn hỏi anh chị em đôi điều. Đức Chúa Trời đang cố gắng thực hiện trong Hội thánh Ngài, còn Hội thánh đang cố thực hiện bằng giáo điều, và cả hai không thể cùng làm việc với nhau. Anh em phải bỏ đi giáo điều, và để Đấng Christ vào bên trong. Làm sao anh em có thể làm điều đó? Khi Ngài thấy Huyết, khi Huyết được bôi lên với một tấm lòng chân thành, một bàn tay đặt trên Đức Chúa Jêsus Christ, một tấm lòng thật sự ở trước Đức Chúa Trời; Xưng nhận sự sai trật của mình và được sanh trong Đức Thánh Linh, rồi các công việc của Đức Chúa Trời sẽ đi theo, như Ngài đã Phán. Đúng thế, Hội thánh muốn thực hiện qua những giáo điều của họ, và thấy bao nhiêu thành viên họ có thể có được. Đức Chúa Trời muốn thi hành qua quyền năng của Huyết, để khiến những Cơ-đốc nhân tái sanh. Điều đó chính xác là sự khác biệt của nó.

151 Để làm, anh chị em phải từ chối. Để làm điều này,anh em phải từ chối Đức Thánh Linh và quyền năng thi hành của Ngài để tiếp nhận một giáo điều. Anh chị em phải thấy Lẽ thật trước khi có thể tin nhận một sự sai lầm, nếu anh chị em định làm một Cơ-đốc nhân. Anh chị em không thể... Anh chị em phải bước qua Lời hứa của Đức Chúa Trời, để làm cho sai lầm. Bởi vì có ánh chớp đèn đỏ báo hiệu trước luôn mọi lúc, “Đây là Lời.”

152 Anh chị em nói, “Ồ, điều đó dành cho thời đại khác.” Nó dành cho ngày hôm nay, bởi vì Đấng Christ là Lời. Đúng thế không? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Phúc âm Giăng 1, “Ban đầu có Lời, Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Lời là Đức Chúa Trời. Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. Và Lời đã trở nên xác thịt ở giữa chúng ta.” Kinh thánh nói, “Đức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.”Vậy, nếu Đấng Christ là Lời, mọi Lời hứa đều đúng, và nó hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi. Nó phải là vậy. Nó phải là đức tin được sanh lại để tin điều đó và làm cho nó hoạt động. Anh em không thể thực hiện nó bằng truyền thống. Nó sẽ không có tác dụng. Anh em phải đến với Huyết ấy, thật chắc chắn như bất cứ điều gì. Sau khi Y-sơ-ra-ên được bảo...

153 Sau khi Ê-sai nói dân Y-sơ-ra-ên đã làm ô uế sự thay thế mình bằng những truyền thống của họ, ở đó xuất hiện Tiên tri khác. (Trước khi chúng ta kết thúc.) Tiên tri vĩ đại khác xuất hiện, và đó là Giăng Báp-tít. Bấy giờ, ông đã chỉ cho họ đến với một Chiên Con sẽ cất... sẽ không chỉ làm cho dân Y-sơ-ra-ên, nhưng cho tất cả dòng dõi sa ngã của A-đam. Ông nói có... Đức Chúa Trời sẽ ban cho một Chiên Con. Chiên Con này sẽ dành cho Dân Ngoại, dân Do-thái, và bất cứ ai muốn đến.

154 Điều đó xảy ra không lâu cho tới khi Chiên Con bị đóng đinh vào bàn thờ thập tự giá của Ngài. Huyết Ngài tuôn đổ. Đức Thánh Linh trở lại. Vậy thì, khi con chiên thú vật kia chết, linh con vật không thể trở lại, vì thế huyết đó chỉ được bôi lên với một dân. Nhưng bây giờ, vì hết thảy dòng dõi của A-đam, Chiên Con của Đức Chúa Trời đã bị đổ Huyết, Huyết Ngài, dấu hiệu trở lại trong hình thức Đức Thánh Linh, đến trên người thờ phượng. Vậy, đó là điều Đức Chúa Trời muốn có. Đó là những gì họ đã làm thời ấy. Đó là những gì họ sẽ... họ làm ngày nay.

155 Nếu người nào cảm thấy sức nặng của tội lỗi,và biết rằng mình sai trái, hãy nghe, có sự tha thứ,và sự tha thứ đó là qua Chiên Con của Đức Chúa Trời. Anh chị em tin điều đó chăng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chính là qua Chiên Con, qua Huyết Chiên Con.

156 Tôi từng được kể một câu chuyện ngắn. Nó giúp ích tôi rất nhiều. Có một cậu bé bị bắt cóc vào ngày xưa. Tôi cho rằng hết thảy anh chị em đã đọc lịch sử Kinh thánh và biết lịch sử Giáo hội. Trong... tôi tin đó là Foxe... Không, không phải. Đó là Giáo hội nghị các Cha, hay sự sống của Thánh Patrick. Thánh Patrick là... Điều đó thật sự là một cái tên được ban cho ông. Tên ông là Suscat. Và ông đã bị một đám cướp biển bắt cóc, và cho thuê làm một người chăn heo.

157 Câu chuyện này đi với đứa trẻ bị bắt cóc đưa lên tàu, và làm việc cách của mình. Ngày nọ người phụ trách tàu bị đau sắp chết. Ông ta có bộ râu đã bạc, đau rất nặng trên biển, nằm trong buồng nhỏ trên tàu. Ông gọi toàn thể thủy thủ trên tàu lại, và nói, “Các anh có quyển Kinh thánh không?” Nói, “Khi tôi còn nhỏ, tôi đã được nuôi dạy bằng Cơ-đốc giáo. Bây giờ, tôi sắp chết. Và, các bạn ơi, tôi không muốn chết như thế này.” Ông nói, “Các anh có Lời của Đức Chúa Trời không? Người nào ở đây có Lời của Đức Chúa Trời?”

158 Cuối cùng, phía sau đám người ấy, một chàng trai trẻ đứng lên nói, “Thưa ông, tôi có một quyển Kinh thánh. Tôi là Cơ-đốc nhân. Tôi mang nó theo.”

159 Ông nói, “Đến đây, cậu bé. Cháu nói có mang theo quyển Kinh thánh à?”

160 Cậu bé đáp, “Vâng. Cha mẹ cháu là Cơ-đốc nhân, và cháu đã dâng đời sống mình cho Đấng Christ khi còn ở tuổi thiếu nhi, và cháu mang Lời Ngài đi với cháu bất cứ nơi nào cháu đi. Cháu đặt nó trong lòng và nó ở trong ngực cháu,”

161 Ông ấy nói, “Hãy đọc cho ta nghe vài câu trong đó trước khi ta chết.”

162 Chàng trai trẻ lật qua Ê-sải câu 5, và đọc câu này, “Nhưng Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi Người chúng ta được lành bịnh.”

163 Khi chàng đọc câu đó,người thủy thủ già nói,”Con có thể đọc tiếp được không?”

Chàng trai trẻ nói, “Cho phép con giải thích ở đây.”



Viên thuyền trưởng già nói, “Được.”

164 Chàng trai nói, “Người mẹ Cơ-đốc của tôi, trước khi tôi bị bắt đi, đã nói... Ông biết không, bà ấy thường đọc câu Kinh thánh đó với tôi rất nhiều lần. Và ông biết bà đọc cách nào không?”

165 Viên thuyền trưởng già nói, “Không. Ta muốn nghe cách người mẹ Cơ-đốc của anh đọc.”

166 “Đây là cách bà ấy đọc, ‘Nhưng Người đã vì tội lỗi của Willie Pruitt mà bị vết, vì sự gian ác Willie Pruitt mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Người chịu Willie Pruitt được bình an, bởi lằn roi Người Willie Pruitt được lành bịnh.’”

167 Viên thuyền trưởng nói, “Ta thích cách ấy. Ta thích thế. Ồ, ước chi tên ta được đọc vào trong đó. Con có thể làm điều đó không?”

168 Chàng trai nói, “Thưa được ạ. ‘Nhưng Ngài đã vì tội lỗi John Quartz mà bị vết, vì sự gian ác John Quartz mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Ngài chịu John Quartz được bình an, bởi lằn roi Ngài John Quartz được lành bịnh.”

169 Nước mắt chảy dài xuống râu ông, ông nói, “Lấy áo quần cho ta. Đức Chúa Jêsus Christ đã chữa lành ta. Ta dâng đời sống mình cho Ngài.” Hiểu không?

170 Ồ, thưa các bạn, ước gì các bạn thay tên của mình vào đó. Ồ, nếu như tôi có thể đọc tên tôi, “Nhưng Ngài đã vì tội lỗi William Branham mà bị vết, vì sự gian ác William Branham mà bị thương, Bởi sự sửa phạt Ngài chịu William Branham được bình an, bởi lằn roi Ngài William Branham được lành bịnh.” Không phải Giáo hội, không phải... giáo điều. Ồ, nếu chúng ta có thể đọc tên mình vào Lời Kinh thánh, và có ý nghĩa thật sự của nó, đó là điều cần làm. Hãy đọc tên mình vào đó, tin nhận, tha thứ, cho khi chúng ta nhận biết rằng Ngài đã vì tội lỗi chúng ta bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương.

171 Việc khác nữa, chúng ta thấy trong Hê-bơ-rơ 9:11, sự tha thứ đó sanh ra sự thanh sạch,người thờ phượng không còn ý thức về tội lỗi nữa, thì sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết. Khi chúng ta thật sự ở dưới Huyết, chúng ta được tẩy sạch khỏi những truyền thống chết. Kinh thánh nói vậy, Hê-bơ-rơ 9, hãy xem, “Làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết.” Thế thì, nếu anh em làm điều đó, quên đi mình là Báp-tít, quên đi mình là Giám Lý, quên đi mình là Ngũ Tuần, bất kể anh em là ai đi nữa, quên đi những truyền thống chết kia và đến với Huyết. Hãy đến với điều đó.

172 Hãy đọc tên anh chị em vào trong câu đó, và làm điều này, rồi đến bàn Tiệc thánh, rồi đến với và tìm thấy ai đúng ai sai, hay sẽ một Tiệc thánh bế mạc hay không, xem thử anh chị em có thể loại trừ anh em mình không. Anh chị em không thể làm điều đó. Có điều gì trong anh chị em, sẽ không để anh chị em làm điều ấy. Thật sự có điều gì đó, anh chị em biết đấy. Tên anh chị em được đọc giữa những hàng chữ kia và anh chị em không thể làm điều đó. Nó thanh tẩy anh chị em. Nó làm sạch anh chị em.

173 Hãy nhớ Ngài khi chúng ta quì nơi chân thập tự, hãy để cho người ấy là Linh mục Công giáo, Trưởng Lão, có thể là cái gì đi nữa. Hãy để người đó đến khi người ấy đọc tên mình trong đó, “Ngài đã vì tội lỗi của Thầy Tế lễ này bị vết. Bởi sự gian ác người Giám Lý này, Báp-tít này, Ngũ Tuần này mà bị thương.” Cho điều gì? Cho tôi, cho bạn hay bất cứ ai. Thế thì chúng ta tin Điều đó; Không phải những gì giáo điều nói. Mà những gì Lời nói! Thế thì chúng ta hãy quì xuống nơi chân thập tự với nhau. Chúng ta là anh em. Ồ, vâng, những truyền thống, chúng ta làm sạch chính mình khỏi mọi truyền thống chết.

174 Có thể có 40 Trưởng lão, ở đó có thể là 40 Thầy Tế lễ Thượng phẩm, có thể là những Hồng y giáo chủ, và những Giáo hoàng, mọi thứ khác, hò la, “Hãy ra khỏi nơi đó. Đừng làm ô nhiễm chính mình.” Nhưng anh em phải nắm tay với anh em mình, thưa anh em. Có điều gì đó chân chính. Anh em có sự tha thứ dưới Sự Đền tội giống như người ấy được tha thứ. Anh em là những người anh em,và điều đó gắn bó hơn là một anh em. Nó là điều gì đó về việc ấy, mà kéo anh em đến rất gần với Đức Chúa Trời. Khi anh em được đến gần Đức Chúa Trời, anh em được kéo đến gần nhau.

175Ví có ai nói rằng: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; Vì kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được. Lẽ thật quyết không ở trong anh em.”

176 Nhưng khi chúng ta đến một chỗ, nơi mà Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ làm sạch mọi tội chúng ta, thì chúng ta là anh em. Lúc ấy không có sự dị biệt trong chúng ta. Những nhãn hiệu cũ nhỏ mọn mà chúng ta đính trên mình, không có nghĩa gì cả.

177 Tôi còn nhớ ở đó, tôi đi qua cánh cổng ngày nọ, và nhắc đến một trong những người anh em đang ngồi ở đấy,nơi tôi thường chăn súc vật. Đi qua đó, một người chăn súc vật sẽ đánh dấu những con vật khi chúng đi qua trong cuộc vây bắt mùa xuân. Người ấy nhìn chăm chú. Không bao giờ... Chúng có nhiều loại nhãn hiệu. Nhưng người ấy sẽ không hề để ý đến nhãn hiệu. Anh ta chỉ tìm nhóm máu (the blood tag). Nó phải là một con Hereford nếu không thì nó không thể đi tiếp lên rừng Arapaho, vì Hội Hereford thả đi ăn cỏ ở đó. Nó phải là một con Hereford thuần chủng.

178 Tôi nghĩ đó là cách sẽ xảy ra lúc thì giờ cuối cùng. Người ấy sẽ không nói, “Anh là Giám Lý à?Anh là Báp-tít à?”

179 Đó là nan đề lớn ngày nay,”Anh là gì? Anh là tín đồ Giám Lý, Báp-tít phải không?” Tôi nói,”Không.”

180 “Anh là gì; Trưởng Lão, Lu-the, Na-xi-ren, hay Ngũ Tuần?”

“Không.”


“Anh là gì?”

“Tín đồ Đấng Christ (Cơ-đốc nhân).”



181 Một tín đồ Đấng Christ, đuôi Huyết (Blood tag), đấy, dưới ảnh hưởng Huyết. Điều đó có ý nghĩa mỗi anh em, chị em ở dưới Huyết ấy là anh em, chị em. Sự chân thành rất sâu sắc ở đó trước Đấng Christ. Chúng ta, Thầy Tế lễ, Thầy giảng, cái gì đi nữa, hãy đặt tay trên của lễ chúng ta và nói, “Chúng con là những người phạm tội. Chúng con không xứng đáng với sự thương xót của Ngài, ôi Chúa ơi. Nhưng Ngài đã ban Con Ngài chết thay chúng con, và chúng con nhận điều đó cách nhưng không.” Ồ, chúng ta là anh em lúc ấy.

182 Mọi sự ồn ào cũ chấm dứt. Nó qua hết thảy. Chúng ta được tha thứ một cách chân thành. Anh em đi, được tha thứ và tẩy sạch tội lỗi, làm sạch mọi truyền thống. Những việc cũ đã qua đi. Những sự ồn ào cũ đã hết. Mọi tín đồ Báp-tít, Giám Lý, và Trưởng Lão đều được làm sạch bởi cùng Huyết ấy, và chúng ta trở nên anh em. Sự ồn ào truyền thống đã chấm dứt, thì tình thông công có thể ở đây. Và chỉ ở đó, chúng ta mới có thể có sự thông công.

183 Tôi đã thấy những người Trưởng Lão đứng trong Buổi nhóm của Thương Gia Tin Lành Phúc Âm Trọn Vẹn, nói tiếng lạ và la lớn như có thể được, và một trong những người Trưởng Lão nổi tiếng nhất ở nước Mỹ. Jim Brown, nhiều người đã từng gặp anh, một người Trưởng Lão nổi tiếng, đứng ở đây và nhảy múa trong Thánh Linh, nói tiếng lạ, và hành động kỳ quặc ở đây, và một Mục sư của một trong những Giáo hội Trưởng Lão nổi tiếng nhất ở nước Mỹ. Những người Lu-the, Giám Lý, Trưởng Lão... hết thảy với nhau, đó là gì? Họ đến dưới Huyết. Không có đuôi. Không có rào cản Giáo phái. Chúng ta là một. Chúng ta là những Cơ-đốc nhân. Chúng ta có những điều chung. Vâng. Cách đây không lâu ở đây...

184 Để kết luận. Có một người đàn ông và một người đàn bà, chồng và vợ, đang chia tay. Họ cố gắng làm lành với nhau. Họ đi đến những nhà tâm lý để tìm xem có cách nào để kéo tâm trí lại với nhau không, nhưng không thể được. Họ đi tới mọi thứ mà có thể nghĩ đến, cố gắng ở lại với nhau, nhưng họ chỉ làm om sòm, và tiếp tục chia cách. Họ thật sự không thể chịu đựng nhau, và không thể chịu đựng sự có mặt nhau, và họ đi tới chỗ ồn ào. Vì thế họ quyết định ly dị.

185 Vậy là họ thuê một luật sư, để làm thủ tục ly dị. Ông ấy nói, “Thôi được, bây giờ, trước khi chúng ta làm điều đó, chúng ta sẽ bán nơi đó. Anh chị tốt hơn là đi về chia đất ra trước khi li dị và chỗ đó được bán.”

186 Vậy, người chồng và người vợ đi với nhau,. Họ đi về nhà. Đi vào phòng khách,nàng nói,”Tôi sẽ lấy cái này.”

Người chồng nói,”Tôi sẽ lấy cái này.”



187 Họ làm ồn, và họ giành giựt với nhau. Sau một lúc, họ nói, ‘Tôi sẽ cho anh cái này nếu anh đưa cái kia cho tôi.” Và cứ như thế một lát. Sau đó họ đi vào phòng ngủ và những phòng khác, vào trong nhà bếp, và trong phòng tắm. Họ chia nhau chiến lợi phẩm của họ.

188 Rồi cuối cùng họ nhớ có thứ nào đó ở trên gác nhà. Vậy họ đi lên gác mái và lôi ra một cái rương cũ. Họ bắt đầu lấy ra những thứ khác nhau, nói, “Em có thể lấy cái này, và anh có thể có cái kia.” Cuối cùng cả hai cặp mắt họ nhìn vào một vật nhỏ bé nào đó, và cả hai vồ lấy nó. Họ nhìn nhau. Nó là cái gì? Đôi giày nhỏ màu trắng của đứa con bé bỏng đã chết. Nó là một phần của họ. Ở đó, bàn tay họ ôm chặt như thế trên chiếc giày của đứa bé. Thật sự, nó thuộc về ai? Nó của ai? Nó thuộc về cả hai người. Họ có những thứ chung.

189 Trong giây phút, khi người này nhìn người kia, nước mắt bắt đầu chảy xuống má. Gì vậy? Họ có thể phân chia mọi thứ khác, nhưng khi họ đến với thứ gì đó chung, đứa con, và nó đã ở trên Thiên đàng, thì sự ồn ào chấm dứt. Trong vài phút, họ ôm lấy nhau. Sự li dị đã giải quyết. Hòa bình thống trị.

190 Thưa anh em, cho phép tôi nói điều này với anh em tối nay. Chúng ta không muốn anh em gia nhập Hội thánh. Nhưng tôi muốn hỏi anh em điều này. Có một điều mà chúng ta có chung, đó là Đức Chúa Jêsus Christ. Ngài là chung trong chúng ta. Chúng ta không thể hết thảy đều là Báp-tít. Chúng ta không thể hết thảy đều là Giám Lý. Chúng ta không thể hết thảy đều là ‘Một Ngôi’, hay ‘Ba Ngôi’, hoặc bất kể là gì đi nữa. Chúng ta không thể thế được. Nhưng có một điều chúng ta có chung, đó là của lễ tha thứ của Đức Chúa Trời, Con Ngài, là Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta có mọi sự trong Ngài. Song đó là điều trước tiên cho chúng ta tin nhận. Thế thì chúng ta có thể có được những điều khác, khi chúng ta tiếp nhận sự tha thứ mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta. Điều đó sẽ không qua hệ thống giáo dục của chúng ta, qua hệ thống Giáo phái chúng ta, nhưng sẽ qua Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Chúng ta hết thảy đều có thể gặp ở đó dưới cây thập tự, và là một và có những điều chung. Anh chị em tin điều đó chăng? [Hội chúng nói, “A-men!” - Bt] Chúng ta hãy cúi đầu giây lát trong khi cầu nguyện.

[Một chị bắt đầu cổ vũ... Băng trống - Bt] A-men!



191 Với đầu cúi xuống, chắc chắn những tấm lòng cũng cúi xuống, chúng ta hãy cúi đầu và cúi cả lòng mình giây lát giờ này, nói, “Lạy Chúa, với lòng con cúi xuống giờ này, với tất cả điều đó của truyền thống con, con đúng hay sai.” Xin để Đức Thánh Linh tìm kiếm qua tấm lòng giờ này. Nếu đó không phải thật sự là nơi sẽ có, và anh chị em muốn được nhớ đến trong lời cầu nguyện kết thúc, rằng anh chị em biết rằng chúng ta hết thảy đều có thể gặp nhau dưới một điều, Huyết, Sự Chuộc tội. Khi chúng ta làm điều đó, thì chúng ta được tẩy sạch khỏi mọi việc của thế gian. Anh chị em muốn được nhớ đến trong lời cầu nguyện, mời anh chị em cho biết bằng cách giơ tay lên với Đức Chúa Trời. Nói, “ Xin nhớ...” Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Ồ, chao ơi, những bàn tay! “Xin nhớ đến con, Chúa ôi!”

192 Anh chị em nhận ra rằng chúng ta không còn nhiều ngày nữa để đi dạo khắp trái đất này không? Anh em nói,”Tôi còn trẻ.” Tôi biết. Tôi không biết, thưa chị em, anh em, sẽ có nhiều người ở tuổi thiếu niên chết tối nay, khắp thế giới, hàng trăm người. Không, điều duy nhất anh chị em có là hơi thở còn lại trong anh chị em.

193 Mời các bạn vào lúc này, nói,”Lạy Chúa là Đức Chúa Trời, con giơ tay lên, con tin nhận sự tha thứ mà Ngài ban tặng, là Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ.” Bây giờ xin để Dấu hiệu từ Huyết, Đức Thánh Linh đến trên con. Con chưa nhận lãnh Đức Thánh Linh. Con biết điều đó. Và con muốn nhận lãnh điều gì đó khiến con cảm thấy cách anh ấy nói về, rằng tội lỗi con đã biến mất; Và thế gian, lòng yêu mến thế gian đã qua khỏi con, và con là con người mới. Con muốn biết điều đó trong lòng con. Chúa ôi, con không giơ tay lên với Anh Branham, nhưng con giơ tay lên với Ngài, và Ngài biết lòng con.” Và đừng ai ngước lên. Cứ để một mình Đức Chúa Trời thấy điều này. Và thưa, “Chúa ôi, con muốn có dấu hiệu, rằng Huyết đã được bôi lên con. Và con muốn điều đó.” Hãy giơ tay lên, nói, “Xin cầu nguyện cho tôi, Anh Branham ơi.” Xin Chúa ban phước cho anh chị em. Tốt.

194 Cho dù bạn là gì đi nữa, Giám Lý, Báp-tít, Trưởng Lão, điều đó dành cho bất cứ ai muốn. Tôi... không nói điều gì chống lại các Giáo hội kia. Họ tốt thôi. Nhưng điều tôi đang cố gắng nói, rằng điều mà sẽ không cứu. Anh chị em hiểu không?

195 Phải là sự tha thứ của Đức Chúa Trời, ân điển tha thứ. Nó được tượng trưng, không qua một Giáo hội, nhưng qua Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ. Đó là Đấng Thay thế (Substitute) của các bạn, khi bạn đặt tay trên Ngài và nói, “Bây giờ tôi tin nhận sự thay thế này. Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót tôi.”

196 Có lẽ có những thành viên Giáo hội ở đây, đã gia nhập Hội thánh, với tất cả sự chân thành tốt đẹp. Tôi tin điều đó bằng cả tấm lòng, anh em gia nhập bằng sự chân thành. Nhưng anh em nói, “Anh Branham ơi, thật ra lòng tôi chưa tẩy sạch hết những truyền thống và các thứ này. Tôi tin nếu người nào đó muốn nói chống lại chính Hội thánh mà tôi... Nếu Kinh thánh từng nói, hãy nói cho tôi biết, tôi có thể chứng minh bằng Kinh thánh rằng Hội thánh tôi thì sai, tôi - tôi vẫn không thể tin nhận điều đó từ trong lòng mình. Tôi không thể làm điều đó, nhưng tôi muốn. Hãy cầu nguyện cho tôi.” Các bạn hẳn giơ tay lên, nói,“Cầu nguyện à?” “Tôi sẽ làm điều đó. Vâng, chắc chắn vậy.” Xin Chúa ban phước cho các bạn. Tốt. Tốt. “Tôi muốn có thể tin nhận mọi điều mà Đức Chúa Trời đã Phán, đúng như cách Ngài đã làm trong Kinh thánh. Tôi muốn có Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ ở trên tôi.”

197 Nếu Huyết được bôi lên, là dấu hiệu! Xem đấy, có một dấu hiệu được ban cho của Huyết, và đó là Đức Thánh Linh. Khi Đức Thánh Linh giáng lâm vào Ngày Lễ Ngũ tuần, anh em biết điều gì đã xảy ra trên dân sự. Mỗi lần điều đó đến trên dân sự, Thánh Linh cũng làm việc giống như vậy. Phi-e-rơ nói, “

tải về 231.42 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương