63
hận, ngu si, muốn mình được nhiều mặc người tổn hại.
Chẳng nghĩ nhà phá thân vong, chẳng quản tội trước họa
sau, cho đến thân thuộc nội ngoại liên lụy diệt tộc.
Có khi gia đình bè bạn xóm làng chợ búa, dân ngu
tranh giành lợi hại, do giận hờn mà kết oán thù. Kẻ giàu dư
dả lại bỏn sẻn chẳng chịu thí cho, tham ái quá nặng tâm
nhọc thân khổ. Cuối cùng rồi không chỗ cậy nhờ đến đi
một mình không ai theo giúp. Thiện và ác, họa và phước
theo người mà sanh, hoặc ở chỗ vào chốn khổ, sau đó mới
hối hận thì đâu còn kịp.
Người đời vì tâm khờ ít trí, thấy người làm lành thì chê
ghét chẳng chịu ngưỡng mộ để được bằng. Chỉ muốn làm
ác, làm điều phi pháp. Thường có tâm trộm cắp trông đoạt
được của người. Phá của tiêu tan rồi đi tìm cầu. Tâm tà
chẳng chánh, sợ người hơn mình. Chẳng lo tính trước việc
đến mới ăn năn.
Hiện đời bị phép nước tù phạt trị tội. Sau khi chết đọa
vào ác đạo, nên có tự nhiên tam đồ chịu khổ vô lượng.
Xoay vần trong đó nhiều đời nhiều kiếp không có lúc ra
khỏi, khó được giải thoát, đau khổ chẳng nói được.
Ðây là hai đại ác, hai thống, hai thiêu, như lửa lớn đốt cháy
thân người.
Có người nào ở trong ấy mà nhứt tâm chế ý, đoan thân
chánh hạnh chuyên làm điều lành, chẳng phạm điều ác thì
được độ thoát có nhiều phước đức, hoặc sanh lên cõi trời,
hoặc chứng nhập Niết bàn. Ðây là hai đại thiện vậy.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: