Lòng Chúa Thương Xót – 07/2014



tải về 2.98 Mb.
trang10/16
Chuyển đổi dữ liệu29.11.2017
Kích2.98 Mb.
#34793
1   ...   6   7   8   9   10   11   12   13   ...   16
... ”Giả như con có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có Đức Mến, thì con cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng. Giả như con được ơn nói tiên tri và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả Đức Tin đến chuyển núi dời non, mà không có Đức Mến, thì con cũng chẳng là gì. Giả như con có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác con để chịu thiêu đốt, mà không có Đức Mến, thì cũng chẳng ích gì cho con. Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức Mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. Đức Mến không bao giờ mất được .. Hiện nay Đức Tin, Đức Cậy, Đức Mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là Đức Mến” (Thư I gửi tín hữu Côrintô 13,1-8+13).

(Marie-Michel, ”INFINIE SA TENDRESSE”, Le Sarment/FAYARD, 1993, trang 33-38)

CẢM NGHIỆM HỒNG ÂN

Long Vân

(GX Nhân Hòa)




Chúa Thánh Thần luôn hiện diện và đồng hành trong suốt quãng đường đời giữ đạo và truyền đạo của mỗi Kitô hữu chúng ta. Ngài hiện diện như “ngọn lửa” truyền tràn ơn khôn ngoan và nhiệt huyết cho chúng ta mỗi khi yếu đuối, nhút nhát, không dám biểu lộ đức tin Công giáo, hoặc chứng tỏ mình là con Thiên Chúa trước mặt người đời. Ngài đồng hành như “chim bồ câu” dẫn đường chúng ta tìm về đường ngay, nẻo chính của Chúa. Thần Khí Ngài lan tỏa, bao bọc, che chở người tín hữu thoát khỏi tà khí ác thần trong giây phút lâm tử.

Mỗi Kitô hữu đều có những trải nghiệm ơn Chúa Thánh Thần ban xuống cho mình hoặc người khác. Người viết xin được chia sẻ vài cảm nghiệm ơn Chúa Thánh Thần đã tác động trên mình và những người thân quen.



1. Tiếp cận người hàng xóm ngoại đạo. Xéo xéo trước mặt nhà tôi có gia đình chị Tâm. Trước đây, chị sống nghèo nàn cùng chồng và ba người con trong căn phòng chật hẹp bên hông nhà từ đường bên chồng. Xế trưa một ngày nọ, chị bước qua đứng trước cửa sổ nói với tôi: “Em là người Công giáo, lấy anh Lai không có đạo. Nay em muốn cho mấy đứa con em rửa tội nhưng anh Lai không cho”. Tôi bộc phát trả lời: “Để đó anh lo!”. Câu trả lời tưởng chừng bộc phát, tưởng chừng như “hứa đại” để làm an lòng người phụ nữ hàng xóm lúc đó. Nhưng thật ra tôi cảm nghiệm chính Chúa Thánh Thần đã thôi thúc tôi trả lời như vậy. Công việc tiếp theo của tôi là tìm cách tiếp cận anh hàng xóm ngoại đạo, người chồng tên Lai của chị ta.

Chúa Thánh Thần luôn hiện diện và đồng hành với tôi. Ngài truyền ban ơn can đảm và soi dẫn tôi biết cách tiếp cận với anh hàng xóm ngoại đạo. Anh ta thích rượu bia, thường đi uống đâu đó, hoặc bạn bè đến nhà anh. Tôi tìm cách lân la đem bia rượu qua nhà góp vui trò chuyện. Vài lần như thế rồi thân quen với gia đình. Một hôm tàn “chiến cuộc”, bạn nhậu về hết, tôi mạnh dạn nói với anh ta: “Tâm đạo Công giáo, còn Lai đạo Phật. Nay Lai có muốn các con theo đạo Công giáo không?”. Tôi hỏi ngắn gọn, không vòng vo, không rào trước đón sau. Anh bình thản trả lời tôi, trước mặt vợ con: “Được! đối với em, con em theo đạo nào cũng được”. Mừng quá! Tạ ơn Chúa Thánh Thần!

Chỉ chờ có vậy. Tôi bàn với chị Tâm kiếm người đỡ đầu cho mấy đứa con. Phần tôi lo thủ tục nhập xứ cho gia đình chị và thủ tục rửa tội cho các cháu. Hồng ân Thiên Chúa đến với gia đình chị cách đây mười năm. Sáng Chúa Nhật ngày 2 tháng 5 năm 2004, hai cháu lớn là Lý Thạch Thiên Thư và Lý Thạch Thiên Thanh đã lãnh bí tích Thánh Tẩy tại nhà thờ giáo xứ Nhân Hòa trong niềm hân hoan chứng kiến của người mẹ và họ hàng bên ngoại. Riêng cháu út Lý Thạch Thiên Tân lãnh bí tích ngày 2 tháng 10 năm 2011.

Cuộc sống của vợ chồng chị vẫn cơ cực, vật vã vì miếng cơm, manh áo, đến nỗi hiếm khi tôi thấy chị ta đi lễ những ngày Chúa Nhật. Nay thì họ đã đổi đời. Cách đây hơn ba năm, anh hàng xóm ngoại đạo được “của trời cho” mua lại căn nhà từ đường, sửa sang lại khang trang và mở quán tạp hóa tại nhà. Anh ta dù chưa vào đạo Công giáo, nhưng mỗi sáng Chúa Nhật anh vẫn chở các con đi lễ và học giáo lý tại nhà thờ giáo xứ Nhân Hòa, rồi canh giờ chở chúng về. Cuộc sống thảnh thơi hơn nhiều, chị Tâm an tâm sốt sắng đi lễ mỗi chiều Chúa Nhật.

Tạ ơn Chúa Thánh Thần đã thúc đẩy và ban ơn can đảm để con rao truyền đức tin Công giáo cho anh hàng xóm ngoại đạo.

2. Gặp gỡ bệnh nhân. Một sáng nọ đang ngồi uống cà phê ở nhà, trai út con bà Chín “Miên” ở khu chòi mã cách nhà tôi không xa, đến thưa chuyện: “Chú ơi! Anh Vũ, chồng chị bé, con bệnh nặng không có tiền uống thuốc. Nhờ chú xin tiền nhà thờ”. Nghe đâu mấy chục năm trước, gia đình bà Chín “Miên” trôi dạt từ bên Kampuchia về Việt Nam, được một gia đình cho cất lều ở tạm trên đất tộc, vây quanh là các mồ mả. Bà Chín đông con, theo đạo Phật, hàng năm được tôi ghi tên xin giáo xứ Nhân Hòa ủy lạo quà Tết. Tôi trả lời cháu út: “Con cứ về đi, chút chú qua xem thử Vũ ra sao!”.

Tiếp tục nhâm nhi ly cà phê, tôi chợt nhớ, nhưng không thể nói chợt nhớ mà là ơn Chúa Thánh Thần soi sáng cho tôi nhớ lại đã có lần gặp bệnh nhân. Trong lần gặp gỡ duy nhất từ hơn mười năm trước, Vũ có nói với tôi rằng em là người Công giáo. Tôi vội qua thăm bệnh nhân và hỏi: “Vũ có đạo phải không? Tên Thánh em là gì?”. Vũ đau và mệt nhưng vẫn tỉnh táo trả lời: “Tên là Phanxicô”. Tôi an ủi bệnh nhân đôi lời và trở về lo chuyện nhà. Tối đó đi đọc kinh, tôi kể lại trường hợp của Vũ với cộng đoàn Nhóm Cầu Nguyện Giuse và nhắc lại chuyện đã có lần gặp bệnh nhân. Sau buổi đọc kinh, cộng đoàn gom góp ít tiền theo tôi qua thăm Vũ.

Về nhà, tôi gọi điện cho anh Đức, trưởng giáo khu Phêrô, nhờ anh mời cha Nhân, chính xứ Nhân Hòa, sáng mai đến cho bệnh nhân chịu các phép cho phần rỗi linh hồn. Sáng sớm hôm sau, tôi đem tượng Thánh Giá Chúa Chịu Nạn qua treo trước giường Vũ. Tôi nhớ thần thái bệnh nhân khởi sắc trở lại khi tôi nói: “Vũ ơi! Cha đến thăm em nè!”. Tôi cảm nghiệm Thần Khí Chúa Thánh Thần đang lan tỏa, bao quanh giường bệnh, xua đuổi các tà khí ác thần đang chực chờ bắt linh hồn Vũ trong giây phút lâm tử. Sau những lời hỏi han, an ủi, cha xứ ban các bí tích cần kíp sau cùng cho bệnh nhân. Khoảng nửa giờ đồng hồ sau, cháu út qua lại nhà tôi báo tin Vũ đã qua đời. Hôm đó là khoảng 9 giờ sáng ngày 04 tháng 12 năm 2011.

Tạ ơn Chúa Thánh Thần đã soi sáng cho con nhớ lại đã có lần gặp bệnh nhân. Tạ ơn Ngài đã ban ơn khôn ngoan cho con biết phải làm gì để giành lại linh hồn Phanxicô thoát khỏi nanh vuốt Satan trong giây phút lâm tử. Amen.






Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy

HỘI THỪA SAI VIỆT NAM



(Phần cuối)


1   ...   6   7   8   9   10   11   12   13   ...   16




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương