38
Chuyển mạch nhẵn đa giao thúc MPLS
PPS yêu cầu = (các gói đuợc định tuyến mỗi luồng) * (PPS đua ra)/(số gói
mỗi luồng).
Phần khó ở chỗ này là số các gói được định tuyến mỗi luồng. Ngay cả nếu phần nhận
dang dòng có một quy luật đơn giản như “tạo kết hợp nhãn cho bất cứ luồng nào mà dài hơn
10 gói”, sẽ cỏ nhiều luồng chi có một gói, sẽ đặt nhiều tải lên phần định tuyến truyền thống.
Sự thống nhất của nghiên cứu là hiệu quả của kết hợp tuyến dữ liệu trong điều kiện tài
thực tế khá cao 70-80% và do đó có thể đạt được hiệu suất của phần cứng nằm dưới. Phần
quan tâm chính của tuyến dữ liệu là vấn đề phát triển và sự linh hoạt trong điêu kiện có sự
thay đổi lưu lượng.
Một hệ quả nữa phát sinh bời việc tuyến dữ liệu (và ít ảnh hưởng bời tuyến điều
khiển) là phần tài nguyên được yêu cầu của thành phần điều khiển chuyển mạch nhãn. Mỗi
lần một LSR quyết định một luồng có thể được chuyển mạch nhãn, nó cần phải ừao đổi
thông tin kết hợp nhãn với các
LSR xung quanh, mà nó có thể cần thay đổi vài trạng thái kết
hợp ứong của nó. Tất cả các việc trên sẽ tiêu tốn tài nguyên của thành phần điều khiển
chuyển mạch nhãn. Thật là khó mà tính được hoạt động của việc thiết lập và phân bố kết
hợp nhãn sẽ tiêu tốn bao nhiêu tài nguyên, nhưng mà ta dễ dàng thấy được hiệu quả của
tuyến dữ liệu dễ bị ảnh hưởng bởi việc này nhất. Nếu LSR không thiết lập và phân bố trạng
thái kết hợp nhãn tại tốc độ yêu cầu bởi thuật toán phát hiện dòng (flow detection algorithm),
thì chi có phần nhỏ của luồng được chuyển mạch nhãn, và do đó hiệu quả cũng giảm.
Thế thì còn kết hợp tuyến điều khiển thi sao? Giống như tuyến dữ liệu, nó có thể hoạt
động tại tốc độ phần cứng nằm dưới trong điều kiện lý tường, nhưng định nghĩa cho “lý
tưởng” thì rất khác. Ví dụ, khi cung cấp chức năng định tuyến dựa vào địa chi đích, thi điều
kiện lý tưởng cho hướng điều khiển khá đơn giản: chừng nào mà cấu trúc mạng còn ổn đinh,
thì tất cả lưu lượng mà đến tại một LSR (không phải ờ rìa) có thể được chuyển mạch nhãn
mà không có một gói nào phải được chuyển cho phần xừ lý điều khiển. Không giống với
tuyến dừ liệu, chúng ta có thể tưởng tượng mạng trong điều kiện lý tường có thể tồn tại
trong một khoảng thời gian dài.
Khi cấu trúc mạng thay đổi, thì vẫn có khả năng cho tuyến điều khiển đạt được hiệu
quà lý tưởng, nhắc lại là một kết hợp tuyến điều khiển có thể biết thông tin kết hợp cho
router từ những “láng giêng” (neighbor) mà không phải là trạm kế tiếp của router đó, trong
trường hợp câu hình mạng thay đôi làm những “láng giềng” đó trở thành những trạm kế tiếp
thì chuyển mạch nhãn cũng không bị gián đoạn (có thể có trên vài nền phần cứng có một
vài gói tin bị mât ữong khi bảng định tuyến bị thay đổi).
Chú ý ỉà khi câu hình mạng thay đôi thì cũng anh hưởng đên hiệu quả của tuyến dữ
liệu. Nếu đường dẫn của một luồng thay đổi, thì đối với các LSR mới ừên đường dẫn đó xem
như là một luông mới được tạo ra. Và những luông đó đâu tiên phải được đinh tuyến bằng
thành phần định tuyến truyền thống. Do đó, khi mạng thay đổi sẽ đặt gánh nặng lên LSR nào
bị trơ thanh mọt trạm kê mới cho vài LSR khác. Đâu tiên, nó đột nhiên nhận được một lượng
lớn các luông mà thường đi băng đường dân khác. Sau đó các luồng mới này càn được phân
tích bcn các thuật toán phát hiện luông, và nó sẽ đặt thêm tải lên cả hai thành phần đinh tuyén
truyên thông và chuyên mạch nhãn làm giảm hiệu quả của chuyển mạch nhãn.
Một vân đê đáng chú ý vê hiệu quả phát sinh khi có sự tập trung định tuyến xảy ra.
Và chúng ta lại sẽ thây có sự xung đột giữa vấn đề phát triển và hiệu quả. Hình 2.14 trình
bày tình huông cỏ sự tập trung định tuyến xảy ra, LSR X có thể giao tiếp với mạng có tiền
Chương 2: Lý thuyết cơ bản của chuyển mạch nhãn
39
tố 10.0.1/24 (/24 nghĩa là tiền tố này có 24 bit) qua LSR Y và có thể giao tiếp với mạng có
tiền tố 10.0.0/24
qua LSR
z.
Những tiền tố này có cùng 23 bit cao và do đó chúng có thể
được tổng hợp lại thành 10.0.0/23. Do đó, LSR X có thể quảng bá tiền tố tổng hợp này cho
LSR M, nghĩa là, nếu LSR X và M tạo kết hợp nhãn cho tiền tố tổng hợp này ừong bàng
định tuyến của nó, thì X chi có thể quảng bá một nhãn đem đến M cho tiền tố tổng hợp này.
Khi LSR X nhận những gói từ M mà chứa nhãn này, nó không thể xác định chính xác là
phải định tuyến gói tin đi đâu và nó phải dùng định tuyến truyền thống sử dụng tiêu đề lớp 3
để định tuyến. Chú ý răng X vẫn có thể chuyển mạch nhãn cho các gói khác, các gỏi từ Y
sang
z
và ngược lại.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: