ĐẠI ĐẠo tam kỳ phổ ĐỘ HỘi thánh cao đÀi chơn-lý



tải về 1.08 Mb.
trang7/8
Chuyển đổi dữ liệu28.07.2016
Kích1.08 Mb.
#8408
1   2   3   4   5   6   7   8

HẠI MẦY - GIẾT TAO



1.- Con ôi! Đời, Đạo buổi nầy,

Ngỗ ngang chi vậy, hại mầy giết tao!

Chẳng tường Đất rộng , Trời cao,

Chẳng thươngNgười Một, gọi nhao rún Người.

2.- Ở chung người đã kêu người,

Là kêu người vậy, vậy thời phải thương.

Bôn chôn chi quá lỡ đường,

Vì trong lòng vẫn chê thường vậy thôi.

3.- Ngó coi thường đó an rồi,

Thấy an mà lại cãi rồi trách ai.

Được thường cho thiệt đường sai,

Được tin về Một, Đời ngay, Đạo hòa

4.- Đạo Đời, Đời Đạo, tách ra,

Tách ra rồi trở nghịch xa ghét gần.

Cho nên lầm tổn Tinh Thần,

Ngày hao tháng lụn cõi trần tệ thêm.

5.- Chẵng dòm chẳng ngó ngày đêm,

Trời luân chuyển tạo sự kềm chế răn.

Có ai dòm thấy biết rằng,

Biết rằng đời trở nhố nhăn lại hiền.

6.- Tại lòng người vọng ỷ riêng,

Nên đành người đó đảo điên một người.

Một người nầy biết mấy mươi,

Mấy mươi là nói độ mười mấy muôn.

7.- Một người làm sái mẫu khuôn,

Một người đó vậy người luôn mỗi người.

Cho nên là nói một người,

Một người một vậy, coi đời hết trông.

8.- Hết trông chi sự giống dòng,

Hết trong gì đặng hưởng đồng lạc tâm.

Hết trông thầm nghĩ thẹn thầm,

Thầm đây có Đạo, chịu lầm quá thương

9.- Buổi này Đời, Đạo tranh đương,

Giành nhau dường thể một trườngbán buôn.

Hại mầy thì khốn tao luôn,

Biết cho là khốn lại tuông lướt vào

10.- Nghĩ thầm Đời vậy, Đạo sao,

Buổi này còn tiếc, mầy tao đâu còn.

Than dài thở vắn vì con,

Là trong một buổi chỗ còn lại chê.

11.- Ngó qua nhìn lại trăm bề,

Nào cho là dễ lại chê chỗ lành.

Chác đều phỉnh gạt khoe lanh,

Đời sai, Đạo quấy, ấy đành chịu chung.

12.- Chịu chung cùng đó theo cùng,

Con nào nghe sợ rán tùng Mạng tu.

Chớ đừng ngoài mặt giả ngu,

Mà trong lòng chứa sự thù oán lây.

13.- Chớ đừng ngoài mặt giả ngây,

Mà trong lòng vậy thì ai cũng cùng.

Tiếng Đời, cùng Đạo nói chung,

Vì trong một giả, giả chung tội đồng.

14.- Đạo sao lòng chẳng quyết lòng,

Đời sao mà lại phản dòng họ nhau.

Đó là Đời, Đạo lao xao,

Là không vững một, mầy tao nối truyền

15.- Cho nên đành chịu ưng liền,

Là ưng liền chịu nhãn tiền hiện đây.

Một Chơn Lý Đạo,quyền Thầy

Cả nhơn quần loại ít ai chịu nhìn.

16.- Cứ lo gây sự bất bình,

Rồi đem dạ trách Trời binh vực lầm,

Chẳng ngờ Trời, Phật xét tâm,

Xét rồi định sửa, ai tầm nấy nên.

17.- Từ nầy cho tới sắp lên,

Buổi nầy là buổi gạn nên hư rành.

Ngỗ ngang làm thói giựt giành,

Làm cho hết sức tội hành tới mau.

18.- Con nào hiểu rộng tưởng cao,

Thì thân mình tự hối mau kịp kỳ.

Đã đành giả cuộc rán suy,

Còn đeo thì loại, nghị nghi thấy lầm.

19.- Canh Thìn nằm trọn mãn năm,

Nầy Tân Tỵ bước dò thâm lại rồi.

Lại rồi là chuyện tưởng thôi,

Không dè chuyện đó, đó rồi lại đây.

20.- Thâm thâm nhìn tột, Lý Thầy

Có do thì có sự hay thêm hoài.

Giờ khuya Thầy tỏ cạn bày,

Là con đồng một buổi nầy nghiệm coi.

Chớ đừng thấy nói con ôi!

Là cho vậy dễ, dễ rồi quá hư./-


ĐƯỢC, bài nầy con biểu CA nó in ra đặng phát cho Đạo, Đời coi rõ, nghiệm lý xét mình, còn sự tin với không tin là tại thương mình cùng chăng đó./.
————————————d&c————————————
Ngày 16 Tháng 2 Annam 1941 (9 giờ tối) [ĐCL43/122]

ĐẠO - ĐỜI, AN - BIẾN, BIẾN - AN

Nầy mỗi con nghe Thầy hỏi:


1.- Đạo, Đời an biến,biến an,

Mỗi con nào đặng vững vàng tại sao?

Đó là tại chẳng tự cao,

Tại lòng biết độ chậm mau xa gần.

2.- Lại còn thân biết lấy thân,

Là thân ở tại đây đừng vội bôn.

Biết vầy dầu dại sau khôn,

Chịu chê rồi có lúc dồn ngợi khen.

3.- Đạo, Đời an biến liên miên,

Ở yên nhờ tại lòng riêng kĩnh thành.

Chẳng yên vì tại không rành,

Chỗ an gọi biến, biến đành gọi an.

4.- Nên đành vướng sự gian nan,

Vướng rồi ra khỏi tận ngang vẫn còn.

Cho mình vậy đó là khôn,

Khôn nhiều quá vậy, vậy hồn xác tiêu.

5.- Thế gian phần cậy đó nhiều,

Nhiều nơi vì vậy, vậy đều hết trông.

Nầy Nam Bang Thiệm Lạc Hồng,

Có nơi cùng chỗ cũng trong vậy đành.

6.- Đó là an muốn biến sanh,

Rồi than thở tại Trời sanh chi vầy.

Ngặt vì mình ở tại đây,

Cơ Trời ra cứu chi vầy nói chi.

7.- Tại ai làm sự vô nghì,

Trời ra Luật cứu trở khi gọi tà.

Tại vầy đó có nạn ra,

Nạn ra thì lãnh, kêu la ích gì.

8.- Chi vầy đừng có nói chi,

Nói chi Trời hại tại vì cậy ngoan.

Đã đành Đời, Đạo biến an,

Nhưng Thầy cầm Luật sắp sang chọn rồi.

9.- Mỗi năm đều mỗi ra lời,

Xét coi nào có chỗ nơi nào chừa.

Chẳng dùng, chẳng chịu, chẳng ưa,

Rằng cho nói vậy đặng vùa bọn tu.

10.- Chẳng dè ngày lẹ bóng cu,

Qua rồi lời nói nạn đâu tới kề.

Lớp sầu lớp lại thảm thê,

Lớp rồi mấy lớp rồi ê ủ rồi.

11.- Nên đành nghĩ vậy ôi thôi!

Ôi thôi! Người hỡi ôi! vậy người.

Cuộc an cuộc biến chỉ rồi,

Người sao đành vậy, vậy người trách ai.

12.- Trách ai rồi biến ra hoài,

Vì trong chỗ trách rằng vay nợ thù.

Trách này thành thử cáo vu,

Cho Trời không biết vậy thù ẩn tâm.

13.- Mỗi con Đời, Đạo nghe nhằm,

Nhằm noi mình biết chuyện lầm trách oan.

Vậy thì mới có trọn an,

Vậy thì đâu đến tội tràng vạ lây.

14;- Biết lầm lầm sửa gọi hay,

Ích chi mà nghịch, nghịch hoài khó xuôi.

Cha lành dòm lại khúc nôi,

Thương nhiều con dại quá ngùi ngậm than.

15.- Thân hình ngày tháng muốn an,

Mà tâm vọng ước sự liên can cường.

Thiệt lòng Trời, Phật quá thương,

Còn Tâm người vậy, vậy dường thể nao?

16.- Ăn nhiều, học ít nói cao,

Đạo, Đời không rõ thế nao lạ dường.

Thương cùng đó vậy quá thương,

Quá thương là hết chỗ thương kêu cùng.

17.- Ra bài Đời, Đạo nhắc chung,

Muốn an cùng biến nhớ cùng sự thương.

Ăn ăn, nói nói phải tường,

Ít hay nhiều phải nói nương chỗ hòa.

18.- Cho rằng vậy chẳng cao xa,

Chê rồi xa Đạo, gặp tà rủ ren.

Rồi trong đó tự biến liền,

Khó khăn vì vậy Thầy khuyên ráng kềm.

19.- Có kềm vậy mới có êm,

Đó là an tịnh Đời nghiêm, Đạo thành.

An kia biến nọ chỉ rành,

Mỗi con cần niệm kỉnh thành tựu chơn.

20.- Vững vàng nhờ vậy đó hơn,

Đừng theo lời tặng tiếng tôn mỵ tà.

Cũng Người Ta đó không xa,

Khó vì Tâm Tánh thuận hòa với chia./-

ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra để dành cho sẵn, nhiều khi nào có dịp gặp đặng anh Đạo, Đời cũng phải chuyện nói phải chỗ đúng thì đem ra cho dùng cũng là bổ ích. Còn Thiên Sư cũng phải gởi cho các chủ Thánh Thất coi đặng truyền ra cho Đạo coi hoặc có thể làm đặng như CA cũng là chỗ đẹp./.


————————————d&c————————————
Ngày 21 Tháng 2 Annam 1941 (6 giờ chiều) [ĐCL43/125]

MỖI CON CẦN HỎI, LẠI MÌNH




Nầy mỗi con nghe dặn rõ:



1.- Mỗi con cần hỏi lại mình,

Hỏi coi rằng sức cự kình tới đâu?

Chớ đừng có vậy hóa lâu,

Rồi lâu đó tới hại câu buộc ràng.

2.- Hại là hại khó thở than,

Câu cầm không nói thân càng chịu đau.

Buộc lòng ngày lụng tháng hao,

Ròng trong chỗ vậy, người sau phải người.

3.- Mỗi con cần hỏi lại rồi,

Rồi coi lại chỗ xây dời ngữa nghiêng.

Mới hay phiền kết thêm phiền,

Mới hay là sự trần riêng với TRỜI.

4.- Hay rồi ngồi chạnh khúc nôi,

Ôm lòng cho vậy cho TRỜI chẳng xuôi.

Nghĩ thầm xét thiệt khó nguôi,

Nhưng vì tại lỡ bề ôi vậy bề!

5.- Trước ai đề nói không hề

Sau rồi tới vậy, vậy hề ở đâu?

Nếu cần tự hỏi với nhau

Hỏi ra rành sự, đớn đau tại hề

6.- Tại hề là quấy chẳng chê

Là chơn chẳng dụng, hề nê vậy đành

Hề hề mưu sự biến sanh

Cũng trong hề tại, bỏ lành chuộng gian

7.- Cho nên hề tội lây tràn

Lây tràn là tại người can thiệp vào

Tri hề tương trị thử cao

Là cao lập chí, lảnh màu tự tôn

8.- Vậy rằng bề tự xử thông

Dầu cho có hiệp phần đông cũng thành

Vì chưng mình tự hỏi rành

Hề chi cùng chẳng, phải đành một phen

9.- Chớ đừng có vội, vì khen

Có nê vì sự, thế quyền vội buông

Buông lèo vào ngược khó tuông

Ví trong chỗ ngược tròn, vuông chẳng đồng 10.- Vậy thì con mỗi gắng công

Hỏi mình cho cạn, cho ròng ngược, xuôi

Mỗi điều đừng gọi Trời xui

Trời lo dạy dỗ, là vui thuận bề 11.- Trời nào xui sự chúng chê Tại người xuôi vậy, Trời ghê, gớm thường

Mỗi con cần mỗi ngó tường

Tường coi Trời, Phật quá thương dặn hoài

12.- Nỡ nào xui khiến hại ai Tại ai lòng nghịch, xui nầy đó ra

Cho hay là vậy, đó là Là ai đó có, vậy là khiến xui 13.- Đó là ngặt lắm, con ôi !! Với Thầy xuôi trọn, đành vui một bề

Xuôi là Thầy nói con nghe Nghe rồi xuôi thuận, khỏi hề vậy đâu

14.- Có hề chi đó, có đâu Có đâu là có, tội đâu chất nhiều

Mỗi con cần hỏi cạn đều Điều chi hễ có, vậy đều phải lo

15.- Hỏi mình cho vẹn mới lo

Là cho trọn mới, khỏi lo lạc lầm Một bài lời gạn, hỏi thăm

Là thăm dạ mỗi, con thầm nghĩ coi

16.- Thầy thương quá vậy rẻ ròi Dặn rồi con phải, gạn lời hỏi trong

Đặng coi chừng đó quan phòng Phòng Tâm, niệm Lý; người xong vẻ người

17.- Kiếp nầy đừng có lã lơi Kiếp tu Trời, Phật, định nơi chỗ thành

Trước sau lòng tự hỏi rành

Hễ chi cùng chẳng, vậy đành nhắm xem

18.- 18.- Buộc lòng vào Lý cẩn nghiêm

Thì đâu đến chuyện, bớt thêm, dậm bày

Mỗi con còn nhớ vậy hoài

Làm thân người sống, rộng dài tới lui

19.- 19.- Nghĩ coi thời cuộc, thấy rồi

Nghĩ coi Đời, Đạo; Sự người, Lý ta

Biết rành vậy đó, nào xa

Hiểu cơ Tuần vận, trãi qua một bề

20.- 20.- Định thần đọc đúng, tai nghe

Từ câu Thầy nói, đặng hề chớ lâu

Hỏi mình trong có một câu

Hề chi cùng chẳng, tới đâu hay rồi

21.- Cho hay vậy đó Đạo, Đời

Hề chi đó vậy, rõ Trời định phân

Rủi may rồi cũng một lần

Thương lòng con dại, giáng trần nhủ khuyên

22.- Có tu, có sửa tập Hiền

Có lòng ngoan ngạnh, hề điên đảo hề

Hề chi tưởng vậy, không hề

Chừng theo hết sức, ê hề chuyện hư

23.- Nghe nhằm, thẩm lại ngẩn ngơ

Thì con mỗi đứa, tự ngờ trước đi

Chớ đừng để lạc, hoá bi

Mà không ngó phận, phận đi lỡ đàng

24.- Thỉ, chung người có rõ ràng

Có rồi qua đó, nầy than, nọ buồn

Đường dài, gay trở, hố truông

Tại không hề biết, lủi tuông vậy nhiều

Thương con đều chỉ mọi điều

Tự lòng cung niệm, ý kiêu dọ chừng./.


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại CA, đặng nó in ra phát cho mỗi đứa nào có chi học nhiều, thì cho 1 bổn; gọi là thương đó; dầu Nam Nữ cũng vậy; đặng coi mà lo về phận mình trong đó. - Còn các Chủ thánh thất, về phần Thiên Sư gởi, mà cũng phải dặn như vậy./.
————————————d&c————————————
Ngày 5 Tháng 2 Annam 1940 (1 giờ trưa) [ĐCL43/128]

THƯỜNG TRAI - TRƯỜNG TRAI

ĐƯỢC, Con phải nói cho THANH TÒNG nó hay, cái phép giái sát trì trai đó là Luật của Tam Giáo, vưng theo Thánh ý má lập ra, để răn dạy các Đệ Tử cho biết kiêng ăn, caám sát. Hễ cố sát chừa đặng thì ít giận hờn. Vì loài huyết nhục, hễ ăn nó nhiều chừng nào thì hay sanh điều tội lỗi; là bởi nó cũng có máu thịt như mình. Ăn rồi nó nhiểm vào làm cho thèm tửu sắc; rồi lần lần kết ra sự quấy. Nên Tam Giáo ra Luật, hễ người Tu thì phải có trì trai giái sát. Nhiều ít phải tập lần 6 ngày, hay là 10 ngày;đặng nương theo ngày đó mà nhớ mình, là người có Đạo - Còn như bực Thường Trai đó, chớ không phải trường. Vì tiếng nói nghe tương tợ, chớ 2 chữ đó khác nhau xa lắm - Chữ THƯỜNG là thường thường không dứt – Còn chữ TRƯỜNG, là tới đâu hay đó; đó kêu là chuyện giải đải không biết sao mà dám chắc. Nếu ai mà đến bực Thường Trai đó, là người dạ lặng êm; tỷ như nước không chau, không tràn. Vô ưu, vô lự; bất kỵ, bất cầu. Đó là thường minh trí huệ , sáng suốt vô cùng. Nhà Phật gọi là Thượng Thừa Chí Phẩm là đó.

Còn tiếng nói Chuẩn Đề Thập Trai hay là Nguơn Thỉ lục trai, hai tiếng nói đó là tại do bằng cớ nầy: Trong đạo Phật, mỗi tháng đem bài học Chuẩn Đề ra dạy 10 ngày, là bài học Thân Tâm. Nếu ai chịu học làm theo đó, thì phải nhớ 10 ngày của Phật định đó, đặng đến mà học, thì ngày đó phải kiêng ăn, giảm nộ; để lòng thanh tịnh hầu nghe lời dạy cho nhằm.

Còn 6 ngày gọi là Nguơn Thỉ, đó là hồi Đạo Tiên hay dạy sách Nguơn Thỉ, chỉ các cớ trong chỗ Không ra Có; chỗ có rồi Không. Như ai muốn học, thì phải nhớ 6 ngày của Đức Lão Quân định đó, đặng đến mà học, thì cũng phải kiêng ăn, giảm nộ như lời Phât vậy. Rồi đời sau ghi vào sách, gọi là Chuẩn Đề Thập Trai – Nguơn Thỉ Lục Trai là do tại đó.

Còn Đạo Nho thì dạy: Thấy thưở sống, không đành thấy thưở thác. Nghe tiếng nó kêu, không đành ăn thịt nó. Bởi đó, nên Người Quân Tử là Người giữ Đạo Nho thường lánh xa nhà bếp. Đó là dạy sự kiêng ăn. Vì các cớ đó, nên ngày nay phải giữ gìn, lo tập ăn chay, sửa hạnh; ăn chay đặng cho quen mà răn chừa sự Dữ. Có người không chịu ăn chay mà có lòng mộ Đạo, đó là tại cái phàm dứt không đặng. Vì sợ mích lòng bà quen, thân tộc đặng cho vừa lòng hai bên, thì người đó khó bề tới Đạo; là còn vị theo phàm; hoặc là người có bịnh riêng không hạp với món đồ ăn chay, nên dùng lâu không đặng. Song cũng phải rán kềm chế, đừng cho quá phạm tội sát sanh thì có thể theo về tới Đạo. Đó là Thầy nói cạn cho dễ nghe; chớ bực Thường Trai ít người làm được. Duy có TRƯỜNG TRAI hay là THẬP TRAI, LỤC TRAI thì dễ làm. Song cũng nhiều người bỏ dứt; tại đó mà thành ra mình răn trị tự mình chưa đặng là vậy đó.

Vậy con giao lại cho CA đặng nó in ra để dạy Đạo. Còn 1 bổn, giao Thiên Sư trả lại cho THANH TÒNG./.


————————————d&c————————————

V.

THÁNH HUẤN DẠY ĐẠO TRÀNG

VÀ GIẢI NGHĨA

VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI

Ngày 12 tháng 1 Annam 1941 (3 giờ khuya) [ĐCL43/131]


NẮNG LỬA – MƯA DẦU
Nầy các con ở thế hạ nầy đây, gặp hồi day trở ráng nghe Thầy giải cái lý nghĩa: nắng giải mưa dầu đặng hiểu tường trong đó nghe các con.
Thi:

1.- Nầy câu nắng lửa mưa dầu,

Thế gian Đời, Đạo có đâu nghiệm tường.

Đặt bày lời nói phô trương,

Rằng cho Trời nắng lửa nương cháy hừng.

2.- Mưa dầu rồi lửa khó ngưng,

Tiếng đồn sanh huyễn vướng chưn tội đời.

Ngày nay Thầy giáng cứu đời ,

Giải câu nắng lửa tại người quá tham.

3.- Hằng đem thân đổi việc làm,

Cường tâm bạo chí nóng hầm ngày đêm.

Khác nào hạng nóng thét nghiêm,

Thân hình khô mục tợ đem giữa Trời.

4.- Có thân người chẳng thương người,

Thầm mưu sự quyết hại đời cho hơn.

Kết thành phe đảng gặp cơn,

Là cơn trừng trị, nóng hơn bực nào.

5.- Mưa dầu giọt lụy xiết bao,

Dầu khôn dầu dại, dầu sao mặc dầu.

Dầu ai thấy cũng thêm sầu,

Khác nào mưa giọt đâu đâu cũng vầy.

6.- Tại vì tham vội nóng lây,

Tỷ như tuồng nắng chỗ này chỗ kia.

Nên Thầy trước biểu chạy đi,

Chạy theo Trời dạy tránh khi nắng sầu.

7.- Tránh ra nhịều giọt mưa dầu,

Là thương thảm đoạn cơ cầu thế gian.

Chạy Trời là tới chỗ an,

Chạy theo lời cứu thở than bấy chầy.

8.- Hiện giờ sự thế gian đây,

Mỗi con cần xét câu nầy phải chăng.

Chạy vòng Trời sắp định sang,

Lửa hừng ngưng lại thân càng mát êm.

9.- Mỗi ai thì mỗi nhớ kềm,

Nhớ đừng cho vội đời thêm khốn đời

Đó là nắng lửa con ôi!!!

Có Trời ra cứu độ đời chỉ cho.

10.- Biết lời Trời nói phải lo,

Là lo dẹp bớt sự so sánh cường.

Rồi tâm mát mẻ lạ thường,

Tinh Thần tươi dịu Thần lương Huệ từ

11.- Biết vầy làm vậy phước dư,

Thì đâu đến đỗi lụy tư tuông dầu.

Dặn dò mười mấy năm lâu,

Đừng vương nắng lửa, mưa dầu là đây.



12.- Con chung chừng đó cãi Thầy,

Rõ Trời trong Một tỏ bày dạy khuyên.

Ráng ngừa lời nói đảo điên,

Đừng mê huyễn hoặc tội riêng xác phàm.

13.- Cứ noi đường thẳng đi nhằm,

Là Tâm Tánh định xét thầm lẽ chơn.

Tu hành thiệt Lý là hơn,

Ích chi bày biện rộn xăng không nhằm.

14.- Phải tường họa phước bởi Tâm,

Là tâm tà niệm mới lâm họa nhiều.

Phước lành nhờ biết thứ nhiêu,

Giảm điều hung bạo dò theo máy Trời.

15.- Tâm người khó vậy nào chơi,

Nhìn cơn họa phước rõ người độ Tâm.

Bấy lâu nhiều kẻ sợ thầm,

Là cơ nắng lửa lại lâm mưa dầu.

16.- Chẳng tường nạn đó ở đâu,

Tại vầy Thầy chỉ vậy mau xét mình.

Xét mình coi phải thì tin,

Không thời tự ý giỏi kình giỏi mang.

17.- Con nào CHƠN LÝ thuận an,

Thầy khuyên gìn trọn vẻ vang một bề.

Bài nầy CA đọc Đạo nghe,

Đạo Tràng mười bốn Lễ về Thượng Nguơn./-
Đọc rồi phát ra cho Đạo coi mà tự xét, rồi cũng dán lại tại Đông Lang, Tây Lang. Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất dặn cũng phải làm y theo lời dặn CA đó./.
————————————d&c————————————

Ngày 12 tháng 1 Annam 1941 (3 giờ khuya) [ĐCL43/134]

MỖI CON ĐỪNG CÓ QUÊN THẦY

Nầy mỗi con nghe Thầy dặn:


Mỗi con đừng có quên Thầy,

Hễ quên thì gặp ma này quỷ kia.

1.- Vì bọn đó muốn chia CHƠN LÝ,

Dụng tâm phàm bày nguỵ bác chơn.

Đặng làm cho rõ tại hơn,

Khác nào ma quỷ chực cơn có dèo.

2.- Mỗi con ráng gìn theo lời trước,

Trước khi Thầy đem Được ra đây;

Hiện giờ thầm tính dỡ hay,

Kiếm lời xen cãi xúi vầy gịuc kia.

3.- Nếu nhẹ tánh đành đi nẻo quấy,

Đi lỡ rồi chừng thấy phải xa.

Chỉ chừng dò đó độ ra,

Cũng người người vậy quỷ ma lạ lùng.

4.- Công cực khổ đồng chung nhau Một,

Một Thánh Toà gầy cuộc mấy năm.

Cũng vì còn vướng nhơn tâm,

Rồi sanh bất nhất chịu lầm khổn nguy.

5.- Mỗi con có học thì dễ thấy,

Thấy tấc lòng này vậy đó sao.

Có ai mà lạ đâu nào,

Bợm quen thừa dịp rồi sao cũng rồi.

6.- Rồi là chịu chỗ rồi tật đó,

Ngặt mỗi con không rõ tưởng nhằm.

Nói chừng vậy rán kiên tâm,

Dòm coi từ bữa rõ thầm tự nhiên.

7.- Thói ma quỷ có Hiền đâu đặng,

Không có hiền tội nặng nào tha.

Dặn rồi nào có bỏ qua,

Nhớ lời Thầy nói thốt ra nhiệm màu.



8.- Chư Thần Hộ Mạng Thầy thâu,

Mỗi con đừng tưởng lạy cầu khẩn oan.

Làm cho ma quỷ một đàng,

Tội vương vào khổ còn than thở gì.

9.- Quên Thầy, còn Đạo lý chi,

Còn chi là kể lạc bi cho cùng.

Để lời Thầy trước dặn chung,

Nầy Tân Tỵ khó bực trung cho rồi.

10.- Nặng nề CHƠN LÝ các nơi,

Không rành day trở chỉ Trời vậy thôi.

Tại chưng hồi mấy năm rồi,

Ơ hờ không tính cứ ngồi đợi ai?

11.- Chỉ xuôi, chỉ ngược dông dài,

Còn nơi Đạo đức nhắc hoài lại chê.

Nhắc hoài chỗ đoạn Thầy phê,

Chọn ba chừa bảy rán dè dặt lo.

12.- Tỏ tường ma quỷ chỉ cho,

Coi chừng đặng bước xuống đò cho mau.

Ngại ngùng thì phải đớn đau,

Đừng kêu Trời, Phật nói sao hại vầy.

13.- Mấy năm Thầy dặn ,nhớ Thầy

Tưởng hình Tâm Nhãn thể ngoài biện minh.

Cứ mong lòng tự chống kình,

Thờ cho có vậy mà tin chẳng tròn.

14.- Tại vầy mà trái Đạo con,

Lừa tâm Từ Phụ phước mòn nạn sanh.

Đặng theo ma quỷ chịu dành,

Lòng thương dặn đó luật hành sẳn ghi.

15.- Đạo Đời, Đời Đạo nghĩ suy,

Một tâm thờ trọn có chi mà hèn.

Con người thường muốn có khen,

Mà chê Đạo Chánh thành điên đảo rồi.

16.- Kiếp phàm đây vậy ôi thôi!!!

Rày ma nầy quỷ lớp rồi lớp sang.

Dặn dò ai nhớ này an,

Rao lời tha thiết tật mang khổ rồi.

Nghe Thầy nói vậy tưởng chơi,

Chừng chơi tới thiệt thiệt đời uổng công./-


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra đọc tại Đạo tràng 3 giờ ngày 14 nam nữ nghe chung là chia ra mỗi Đạo tràng hễ ai làm chủ toạ thì đọc. Đọc rồi cũng phát ra cho Đạo coi cho nhớ. Còn Thiên Sư cũng gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn./-
————————————d&c————————————

Ngày 27 Tháng 1 Annam 1941 (10 giờ trưa) [ĐCL43/136]

TRẢI LẦN CƠ ĐẠO, ĐỜI QUA

Nầy mỗi con rán nghe Thầy chỉ:


1.- Trải lần cơ Đạo, Đời qua,

Là coi thế cuộc dậm xa ra gần.

Gần là con mỗi biết thân,

Biết thân mình đặng trải lần tới mau.

2.- Ráng buông bớt sự nghèo giàu,

Níu bền chung một trọn màu tốt tươi.

Chi chi rồi cũng hay rồi,

Là hay rồi đó vậy đời khổ đây

3.- Mỗi con rảnh đặng nhớ Thầy,

Thầy không phải kể ơn nầy với con.

Buộc lòng nói cạn than von,

Đường xa Đời, Đạo vong tồn bởi đâu.

4.- Bởi vì không rõ một câu,

Là câu Đạo Lý nhiệm mầu mở mang.

Tại vầy đành vướng gian nan,

Rồi đâu cũng thế ngày than tới sầu.

5.- Có ai mà thấu nhiệm mầu,

Ai mà thấu đặng tới đâu chẳng sờn.

Gọi là biết vậy quý hơn,

Là hơn giành sự thất chơn hao thần.

6.- Mỗi con cần ráng theo cần,

Cần đâu thì đó có phần định cho.

Mãn ngày nầy nọ ấm no,

Làm thân người phải trọn do lý Trời.

7.- Bơ thờ dời dạt tả tơi,

Làm cho hình hoại thể ngày lụn tiêu.

Mỗi con nghe mỗi ít nhiều,

Điều chi Thầy chỉ nhìn theo biết chừng.

8.- Có theo lời chỉ mới mừng,

Không thì phải trúng phải ngừng ngại lui.

Lui rồi đường quạnh vắng ôi!!!

Có ai mà chịu nổi trôi dọc đường.

9.- Một bầy con cả đồng thương,

Thương thì chỉ tột bước đường vậy cho.

Thương thân mình trước phải dò.

Dò theo mệnh hóa làm cho trúng thời.

10.- Mới rằng Đạochẳng phải chơi,

Phải chơi nào có mạng Trời chi đây.

Rõ trong đó vậy hay vầy,

Vậy theo trọn lý gọi bầy con nên.

11.- Dặn nhiều rồi mỗi đứa quên,

Năm nầy, tháng nọ ngày tên tuổi mòn.

Khó lòng vậy đó bớ con,

Là con không trọn nhớ con có Thầy.

12.- Dặn nhiều chỉ đó bỏ đây,

Ngày tin đêm lại sắp bày cự đương.

Con nhiều nhiều vậy khó thương,

Là thương cho khó bề nương dựa nhờ.

13.- Ước thầm cho trúng vận cơ,

Ngày nay Thầy chỉ lại mơ chỗ nào.

Khó lòng vậy đó làm sao,

Thì con lớn nhỏ lẽ nào định đi.

14.- Chớ đừng DỤ DỰ SẦU BI,

Bốn điều đó vậy có chi là rồi.

Kiếp mau người tĩnh mau người,

Người trong Trời đất hiện thời phải sao?

15.- Cốt hình chẳng thấp thì cao,

Làm thân người sống lẽ nào đặng an.

Đặng theo một lẽ cho toàn,

SẦU BI DỤ DỰ càng mang khổ nhiều.

16.- Dập dồn rồi biết sao tiêu,

Là tiêu cái khổ mang nhiều bấy lâu.

Gặp cơn Trời cứu lại sầu,

SẦU BI DỤ DỰ rối đầu lộn đuôi.

17.- Xét nhằm một lý cho xuôi,

Là chi bằng sự Trời vui, Đất mừng.

Ngó coi chừng đó thấy chừng,

Thấy chừng kẻ thuận đượcphần hơn ngang.

18.- Được phần là được vẽ vang,

Ngày ăn tối ngũ trải sang một thời.

Chỉ cho chừng đó có rồi,

Có người chừng đó cũng thời hiện đây.

19.- Xét thầm người đó nhớ ai,

Học Thầy mà được hay tài học riêng.

Con bầy đừng có đảo điên,

Ngó coi chừng vậy, vậy liền biết thân.

20.- Đặng thân lần trải bước lần,

Là thân phàm tục phủi trần sạch trong.

Mỗi con cần mỗi ghi lòng,

Sạch trong thì rán tránh vòng bợn nhơ.

21.- Chỉ đường yếu nhiệm mầu cơ,

Năm nầy Tân Tỵ cọp chờ gấu trông.

Nếu con nào chẳng ghi lòng,

Là quên Thầy chỉ Lạc Hồng đến đây.

22.- Tham là đi lạc chẳng hay,

Nên Thầy chỉ trước cứ ngay vậy thường.

Cứ bền lòng nhớ dạ thương,

Ngay về chỗ tĩnh dẹp cường đảng phe.

23.- Vậy chung người vậy qui về,

Thường coi vận trải Trời phê đất bình.

Mỗi con lòng mỗi lo gìn,

Thì trong chổ chỉ đường linh tới hoài.

24.- Chẳng cần dựa thế quyền oai,

Cứ đây nhìn trọn vậy tài đức thanh.

Quá thương Thầy quá chỉ rành,

Chẳng rành là tại con lành muốn ngoan.

Vân thời cơ hội vầy sang,

Nếu không Thầy chỉ lạc đàng hết trông./-





ĐƯỢC bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra đọc tại mỗi Đạo tràng nghe chung rồi cũng phát ra cho mỗi người coi rõ. Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất./.
————————————d&c————————————

Ngày 19 tháng 1 Annam 1941 (2 giờ chiều) [ĐCL43/140]


GIẢI NGHĨA: CHUYỂN MÊ 11 vé 394-395

“Lòng đức Mẹ hay đùm, hay bọc,

Miễn lời ngay con lọt vào tay;

Con về Mẹ rước hai tay,

Mẹ đà sắm sẵn mão, giày, áo, xiêm.

Thương con bể khổ đắm chìm,

Quên quê cảnh cũ trang nghiêm phụng rồng.

Khuyên con dứt cái lòng phàm trược,

Đặng nghe lời chỉ trước dặn sau;

Liên Đài nhiều nấc nhiều cầu,

Tánh phàm đeo đuỗi khó bầu bước qua.

Nếu con mãn tánh ta bà,

Mẹ nào nở thấy con sa hố hầm’’.
CUNG, Con nghe MẸ dạy:
1.- Con ôi! lòng Mẹ thương đồng,

Chỉ lời nhơn đức như đùm bọc chung,

Hay bày hay dạy, hay dung,

Miễn lời ngay thật con tùng thuận nên.

2.- Lọt vào tai nhớ đừng quên,

Con về tới cửa Mẹ liền rước ngay.

Rước mừng trọn đủ hai tay,

Ra tuồng mừng rỡ lâu ngày gặp đây.

3.- Mẹ đà sắm sẵn đồ thay,

Mão giày xiêm áo đổi nay đồ phàm.

Thấy bầy con dạy chẳng ham,

Tại vầy biển khổ đắm tham chịu chìm.

4.- Đắm vào nơi tục hết nghiêm

Chìm luôn tới tột, quên niềm Mẹ con

Quê xưa, cảnh cũ vẫn còn

Là trang nghiêm nghị, phụng rồng có nơi

5.- Tỷ coi người phải, biết người

Nầy Nam, nọ Nữ có lời bất thân

Trang nghiêm rồng phụng chẳng gần

Là quê cảnh vậy, thành thân trọn Hiền

6.- Đó là Mẹ để lời khuyên

Là khuyên con dứt, gọi riêng cái lòng

Cái lòng đó vậy khó trông

Vì riêng phàm trược, cứ mong nợ tình

7.- Cái lòng quá vậy Vô Minh

Dứt rồi mới dễ, thuận tin Lý Trời

Đặng nghe lời chỉ Ta, Người

Trước, sau đều đặng, một đời rán tu

8.- Liên Đài danh để ngàn thu

Ngặt trong nhiều nết, gọi thù oán riêng

Thoát ra cho khỏi thấy liền

Nhiều nơi cần đẹp, cảnh Tiên lạ lùng

9.- Đó là câu Mẹ để chung

Tánh phàm đeo đuổi, khó trông bước vào

Qua rồi, Mẹ ngán xiết bao

Là qua ngày định, Hội nào gặp con

10.- Nếu con gìn phận không tròn

Rằng cho mãn tánh dại, khôn ta bà

Mẹ nào nỡ thấy lụy sa

Là con sa hố, hầm qua lụy rồi

11.- Lụy nầy, lụy kiếp con ôi !!

Vì chưng đùm bọc, qua rồi phải buông

Giải rành nghĩa vậy, nghe CUNG

Ráng mà lo học, tỏ cùng Chị, Em

12.- Đặng bền lòng nhớ trang nghiêm

Là quê cảnh cũ, người thêm thuận hòa./.


ĐƯỢC, bài nầy con giao cho CA, đặng nó in ra để dành dạy Đạo; còn 1 bổn thì giao Thiên Sư trả cho Thị CUNG.

(ĐỖ THỊ CUNG, ở Kim Sơn )


————————————d&c————————————
Ngày 26 Tháng 1 Annam 1941 (6 giờ chiều) [ĐCL43/142]
Gỉải nghĩa LUẬT BÌNH QUÂN ( cũ) – vé 8 - 28 chữ họa ra 28 câu – Sau phụ thêm lời giảng.
HƯƠNG, con nghe Thầy sửa họa theo bài của con làm đó, đặng do theo mà học nghe con.
“Trước, phải biết Ai cho mình sống

Ai cầm cân, mực gióng ngang bằng

Thác rồi, Ai độ siêu thăng

Ai hành căn bịnh, trở trăn đêm ngày.”

HỌA Y CHỮ ĐẦU,


1.- Trước Đời, Đạo vẫn Trời chung

Phải do Lý Nhiệm, thính tùng trọn vui

Biết cho là Luật không rời

Ai nào dễ cãi, đặng lời phán phê

2.- Cho đành , đành chịu chở che

Mình đây có xác, xác mê phải mòn

Sống mai, chiều thác mất còn

Ai làm trong đó, đừng mong ỷ thầm

3.- Cầm quyền một mối chế châm

Cân trừ sau trước chuyện nhằm, nẽo sai

Mực công thường gióng vậy hoài

Gióng đây là tại, dạ hay thương đời

4.- Ngang bằng dành để có nơi

Bằng không chinh lịch, trọn Người với Ta

Thác rồi, Hồn tách xác ra

Rồi trong chỗ đó, kiểm tra mọi điều

5.- Ai mà có chưởng phước nhiêu

Độ cho vào cảnh, tiêu diêu hưởng nhàn

Siêu phàm chừng vậy vẻ vang

Thăng chừng khỏi tục, lụy ràng buộc đeo

6. Ai mà lòng dạ tinh yêu

Hành thêm Hồn, Xác vướng điều nghiệt tai

Căn xưa rồi kết, quả nầy

Bịnh hình khô nóng, người hay rõ người

7.- Trở qua rõ xác kêu Trời

Trăn là lăn lộn, nói lời quỉ ma

Đêm chầy trần trọi, xác ra

Ngày thêm nhiều cách, thúi tha gọi hành

8.- Đó là người quá dữ, lanh

Ơn Trời chẳng kể, lại sanh nết thù

Người vì tại chẳng muốn TU

Nên đành cam lãnh, tội bù thưởng cho

9.- Độ lời là Lý nguyên do

Sống đây, nhìn đó phải dò đục trong

Ai mà biết sợ, còn trông

Ơn Trời châm chế, khỏi vòng đọa thân

Giải minh lời cạn xa, gần

Đọc rồi coi lại, nợ nần phước duyên./.


ĐƯỢC, bài nầy con giao CA, đặng nó in ra để dành dạy Đạo. Một bổn giao Thiên Sư, trả cho HƯƠNG./.
————————————d&c————————————
Ngày 7 Tháng 2 Annam 1941 (6 giờ sáng) [ĐCL43/144]
Giải Nghĩa 1 câu :

“ QUÍ LÀ VÔ VI NHI TRỊ THANH HÒA”


HƯƠNG, con nghe Thầy dạy cho con rõ : Cái quí mà gọi là VÔ VI NHI TRỊ THANH HÒA , là cái quí ở thế gian nầy ít ai thấy được, biết được; chỉ có mình biết Tu, biết Niệm, biết Xét, biết Tìm tới đó thấy hay, thấy nhằm, thấy phải, phải sợ, phải làm, phải cho là thiệt phải. Đó gọi là Quí ở chỗ Vô Vi mà trị được tâm phàm, khỏi nhiểm bụi trần, khỏi gây hờn giận, khỏi vướng Luân hồi. Đó mới gọi là; Thanh Hòa Chi Đạo Lý Dả.

Vậy con phải suy nghĩ cho lắm đặng mà làm cho nên cái Quí đó, nghe con. Chớ Thầy là Đấng Đại Từ, Đại Bi chẳng thiếu chi là món quí; nhưng mà cũng chẳng thiếu chi con; đứa nào thích món nào, Thầy cho món nấy. Ngặt có 1 điều, cho rồi, lại bỏ, lại chê, lại trách; rồi thành thử ra uổng cái công của Thầy là vậy đó. Mà uổng cái công của Thầy đó cũng không sao; sợ là uổng cái thân sống của mỗi con nào như lời Thầy nói vừa qua rồi đó; mới là thảm thê cho chớ. Chớ Thầy có uổng công Thầy đi nữa, thì bất quá, Thầy than vậy thôi; chớ không đến đỗi chi là hại. Vậy thì con ráng nghe lời Thầy giải lý câu: Thánh ngôn của Thầy chỉ ra cho con viết vào bài vở đó, mà chiêm nghiệm cho nhằm đặng làm cho vẹn vẻ; đừng có để cái món quí mà thành ra không quí, rồi đổ cho Thầy tội nghiệp lắm, nghe con. Tuy giờ dư nầy, Thầy chỉ cho con mấy lời đó, xét coi cũng là có quí lắm, đừng có bỏ qua, rồi ngày sau khó gặp.

ĐƯỢC, bài nầy con giao CA, đặng nó in ra để dành dạy Đạo – Còn 1 bổn giao Thiên Sư trả cho HƯƠNG./.
————————————d&c————————————
Ngày 2 tháng 3 Annam 1941 (2 giờ chiều) [ĐCL43/145]

GIẢI NGHĨA Đ.C.L 39 TRƯƠNG 76, (cũ ) VÉ 12-13


“Cuộc thay cuộc đổi thấy rồi,

Từ xưa nay vậy chẳng rời luật công.

Thầy thương Thầy nói hết lòng,

Tại đây là giống Lạc Hồng lưu lai.

Nên Thầy sắp định từ nay,

Các con sao lại dám bày cãi canh.

Lìa xa nòi giống chịu đành,

Là do nghịch lý mình sanh ngạnh nghề.”


KHUÊ, con nghe Thầy dạy:
1.- Cuộc Đời cuộc Đạo ngày nay,

Thay lần đôi chọn sắp bày vận cơ.

Lần thông Chơn Lý cậy nhờ,

Chọn tin thường thiệt chừa nhơ bợn phàm.

2.- Thấy rồi dầu Nữ dầu Nam,

Ráng tùy cơ hội đặng làm đúng đây.

Từ xưa nay vậy một Thầy,

Chẳng rời thay đổi danh này dự kia.

3.- Luật cân bề cứ an bề,

Là nơi thưởng phạt kia chê nọ dùng.

Chẳng rời lòng dạ thương chung,

Giúp trần gian nguyện đại hùng đại bi.

4.- Thầy thương chuyển lập Tam Kỳ,

Thầy ra lời nói thạnh suy hết lòng.

Thánh là thánh đức thuần phong,

Suy tồi mê mộng cũng trong kiếp này.

5.- Hết lòng là dạy cho hay,

Tại đây là giống lược hoài lọc thêm.

Lạc Hồng cần xét phận nghiêm,

Lưu truyền lai lịch, ai tìm nấy nên.

6.- Chuyển Tâm về một cho bền,

Cuộc tuy thay đổi đừng quên Lý Trời.

Thay lần đổi chọn nơi nơi,

Tại đây là chỗ ra lời biện minh.

7.- Thấy rồi thì buộc phải tin,

Tin làm cho vẹn gọi gìn giữ thân.

Nhớ coi từ lúc Mậu Dần,

Rồi sang Tân Tỵ mấy phần đổi thay.

8.- Đó là lời chỉ vạy ngay,

Ngay lần thêm mới vậy ngày phát thông.

Tại sao mà có Đại Đồng,

Tại vì thay đổi người không biết Trời.

9.- Luật công là đó chẳng rời,

Từ xưa nay vậy Mạng Trời sắp ban.

Dạy cho con thấy rõ ràng,

Ráng tu đừng bận gia đàng bỏ trôi.

10.- Cuộc lành quí lắm con ôi!!!

Ích chi cuộc dữ luân hồi bấy lâu.

Gia đàng mà đặng bình yên,

Rõ điều tham luyến sự đen đỏ Đời.

Vậy thì đành thiệt chỗ nơi,

Là nơi chỗ Một biết Trời trọn vui./-


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra để dành dạy Đạo, còn một bổn thì giao lại cho Thiên Sư đặng trả lại cho KHUÊ./.

————————————d&c————————————


Ngày 1 tháng 3 Annam 1941 (12 giờ trưa) [ĐCL43/147]

ĐƯỢC, con phải giải nghĩa bài kinh DẠ TÔ của KHUÊ nó xin hỏi đó đặng trả lại cho nó coi nó học.

Con giải đi có Thầy dạy cho:

1- Lạy cầu con một Chúa Cha.

Nghĩa là: Cúi lại cầu xin Chúa Cha là Ngôi Độc Nhứt. Đặng cho con Một là Chơn Linh giáng thế độ Đời.



2- Da Tô cứu thế xót xa tôi cùng.

Nghĩa là: Chơn Linh đó giáng thế hiện giờ tên là Da Tô đứng ra lập Đạo cứu Đời là vì lòng bác ái xót xa cho chúng tôi đến cùng cho trọn.



3- Cũng vì nơi tội Tổ Tông.

Nghĩa là: Chúng tôi đây cũng vì nơi Tổ Tông hồi trước không chịu tin Trời mà gây ra nạn lớn.



4- Ngôi hai phải chịu máu hồng rửa tan.

Nghĩa là: là hai lần đầu thai làm người , như TRỜI vô hình gọi là Ngôi Một, Còn người hữu hình đây gọi là Ngôi Hai, thì hiện giờ đây phải chịu cái nạn, đến đỗi máu chảy tràn, thì mới rửa tan đặng cái tội lỗi Tổ Tông cũng là do trước mình làm ra đó.



5- Chúng tôi ngoại giáo Khốn nàn.

Nghĩa là: Chúng tôi xét lại bấy lâu không tin Đạo Trời, nghe lời ngoại giáo, bác bẻ chê bai nên mới đến đổi khốn nàn như thế.



6- Lòng theo ma quỉ tin càng tưởng vơ.

Nghĩa là: Tại nơi lòng còn mê theo ma ruồng quỉ khảo tưởng vậy thiệt đành chịu tin càng, nay tưởng lại là đồ vất vơ vô lý.



7- Xa xuôi khác cõi cách bờ. Nghĩa là: Vì Đạo Da Tô khai tại cõi khác còn chúng tôi đây thì ở về biển khác cách nhau một bờ, nên cái sự tin cũng là khó trọn.

8- Đông Dương một cõi thiên cơ chưa tường.

Nghĩa là: Chúng tôi ở tại xứ Đông Dương cũng tưởng thầm cho là một cõi riêng, còn Thiên cơ thì dạy chung bỡi chúng tôi chưa tường là vậy đó.



9- Cúi xin chỉ mối đem đường.

Nghĩa là: Cúi đầu lạy Chúa chỉ ra mối Đạo đặng chúng tôi nhờ đó mà đem nhau lại đường lành.



10- Nước Cha chầu chực xót thương trao lời.

Nghĩa là: Nước Cha là một nước cả lớn hơn hết cũng như nhà Phật kêu là Phật quốc là gọi nước về tinh thần chớ không phải nước về chánh trị, cầu xin Chúa chỉ nơi Đạo là chỉ chỗ đó đặng chúng tôi về chầu chực hằng ngày nhờ ơn trên xót thương đặng trao lời yếu lý dạy dỗ người sau.



11- Chúa Cha chánh ngự ngôi Trời.

Nghĩa là: Một đấng Chúa Cha là trên cả thảy chánh ngự tại ngôi Trời là ngôi vô hình nhi hữu Lý đó.



12- Chúa con ngai hữu đời đời hiển vang.

Nghĩa là: Đức Chúa Jésus gọi là Chúa Con, là Chúa thay mặt cho Chúa Cha, được nhờ nơi ngôi Trời vô hình đó mà làm ra một cái ngai, để nơi bên tay hữu là tay mặt đặng mỗi khi đức Chúa ra dạy Đạo, thì ngồi tại cái ngai đó đời này sang qua đời kia, tiếng còn vinh diệu.



13- Bởi nơi Người thác rõ ràng.

Nghĩa là: Bởi tại nơi Đức Chúa hồi bị bọn dữ giết chết, thì bọn đó hô lên rằng Đức Chúa cũng là người như mình nên bị chúng ta giết chết, thấy rõ ràng đâu phải là Trời giáng thế.



14- Mà nên sống lại được ban ơn lành.

Nghĩa là: Người chết đủ 7 ngày tự nhiên sống lại thì trong đó bọn nghịch mới hiểu chắc nhờ có Chúa Cha ban ơn lành mà nên sự đó.



15- Chúng tôi muôn tội đã đành.

Nghĩa là: Lời của bọn nghịch chừng đó sám hối như vậy là chúng tôi chắc chịu đành trong muôn phần chắc là bị tội không thể nào khỏi đặng.



16- Vì chưng tối mắt chưa nhìn biết Cha.

Nghĩa là: Vì chưng tại chỗ tối tăm mắt phàm chưa rõ nên đó tội không nhìn không biết trong Đức Chúa đó có Đức Chúa Cha Thiêng Liêng sai khiến.



17- Cả kêu một tiếng lạy Cha.

Nghĩa là: Bấy giờ chúng tôi đồng cả kêu chung một tiếng là chịu tội lạy Cha là Thiêng Liêng cho người cứu thế



18- Chúng tôi biết tội xin tha con mà.

Nghĩa là: Lời cầu xin là lời nhắc lại Đức Chúa có hứa trước, nếu ai biết trong Ta có Cha Thiêng Liêng mà chịu cho mình là chúng con thế hạ thì biết mình có tội đó rồi thì được nhờ hồng ân châm chế nên mới có lời cầu xin như vậy đó.



19- Lạy cầu con một Chúa Cha.

Nghĩa là: Hiện giờ đồng lạy cầu chịu nhìn nhận chắc Người là con Trời một lần vưng lịnh Chúa Cha hạ trần cứu thế.



20- Da Tô cứu thế xót xa tôi cùng.

Nghĩa là: Rõ chắc cái tên Da Tô là tên về phần để gọi , chớ kỳ trung là tại chỗ lòng xót xa , ra tài cứu thế đặng chúng tôi theo cho đến cùng.

ĐƯỢC, bài nầy con giải nghĩa rồi giao lại cho CA đặng in ra để dành dạy Đạo, còn một bổn thì giao lại cho Thiên Sư đặng trả lại cho KHUÊ./.

————————————d&c————————————


Ngày 15 Tháng 4 Annam 1941 (8 giờ trưa) [ĐCL43/150]

CHÂU – Con nghe Mẹ dạy :


Cái phận làm Người đứng vào hàng phụ nữ mà không rõ nghĩa TỀ GIA NỘI TRỢ thì cũng là khổ cho nên người trong đó.

Đây Mẹ dạy rành cho con rõ:

Chữ TỀ GIA NỘI TRỢ nghĩa chung gọi là phận đờn bà con gái ở trong nhà, phải lo sắp đặt cho có vẽ chỉnh tề, tuy vợ chồng là chung chạ, song ra cuộc gia đình thì phải có chỗ lễ nghi , là phải tùy theo cái danh phận của chồng hay là con cháu, tôi bạn ở trong nhà thì cũng phải xét coi phải lẽ nào, thì đối theo lẽ nấy, làm sao cho trong nhà đó đừng có sự tồi phong hoại tục.

Còn NỘI TRỢ là phải ngó cho kỹ trong lòng dạ của chồng, coi có điều chi mà trái hẵn với phận làm người, thì phải lấy cho hết lời tâm huyết trong lúc vắng người đặng nói cho chồng nghe, có một mình đừng cho ai biết, đó là nội trợ chi ngôn, cái nghĩa vợ chồng mà thương mến nhau lâu dài là do tại đó.

Còn nói riêng về chữ TỀ , là phải cho trọn điều lễ nghĩa mà sắp đặt đó, gọi là TỀ.

Còn chữ GIA là nhà, nghĩa là người đờn bàn phải coi trong đó với sự thiếu, đủ đặng tỏ lại cho chồng cùng là con hầu lo cho sớm.

Còn chữ NỘI là phải coi chừng nội gia tạo ác, là đứa ở trong nhà , dò đặng tánh tình rồi đem ra dấu cho kẻ gian trộn vào lấy của.

Còn chữ TRỢ là phải xét cho kỹ, rồi sẽ giúp đỡ gọi là tư trợ hữu căn, chớ đừng có bạ đâu giúp đó, rồi thành ra hao tốn không nhằm.

Đó là Mẹ dạy rành cho con, rán học rán minh đặng làm cho phải./-
Bài nầy Đức Mẹ dạy Đại Đức in ra đặng đọc cho phái nữ nghe, ai có muốn học chép ra mà học, còn một bổn thì trả lại cho Thị Châu (ở Bình hàng Tây)./-

————————————d&c————————————

VI.

VI BẰNG “GIAO VÔ VI CẢNH” [ĐCL43/152]


Cho ông Nguyễn Văn Ngàn thay mặt cho Đạo

Mytho, le 11 Mai 1941

Canton de Hưng Nhơn

Village de Tân Lý Đông
Tôi tên là Lê Văn Được, 42 tuổi, và vợ con tôi đồng ký tên dưới đây đặng làm tờ này cho Hội Thánh Đạo Cao Đài phái Chơn Lý cầm làm chắc. Vì phận tôi đây ra làm Chưởng quản Hiệp Thiên Đài thì trong đó Đức Chí Tôn dạy phải làm ra một cảnh gọi là Vô Vi Hiệp Thiên Đài, khác hơn cái nhà thường của vợ chồng tôi ở bấy lâu. Trong đó tôi tính chung cùng với ông Chưởng Quản Cửu Trùng Đài là Cựu Đốc Phủ CA, đặng làm đơn tiện cho có vẽ hai từng, chớ không chịu thâu góp của trong Đạo, vì sợ mang tiếng, thì Ông cũng vui lòng góp số bạc nhiều hơn cho tôi làm. Khi bàn luận, thì trong Đạo cũng nhiều người hão tâm, cầu xin Thầy cho chung hiệp đặng làm cho chắc để lâu dài.

Vì tại vậy nên tôi không dám cãi, từ đó tới sau tôi giao trọn quyền cho ông Chưởng Quản Cửu Trùng Đài, lo làm với Đạo. Hiện nay đã làm xong rồi, để phần tôi làm chủ cái Cảnh Hiệp Thiên Đài Vô Vi nầy với cái Hồi Quán cũng trội lên lợp ngói, toàn là cột vuông, trên dưới có đóng vách bổ kho và có đóng cửa như cửa Hồi Quán, thả ván… từng dưới để khách nhóm theo mấy ngày cúng cùng là vợ chồng tôi ở; có đóng lan can từng trên ba phía, còn các vụ sắm trong đó kể ra sau nầy:

1.- Là 3 cái ghế mới, một cái để thờ Thầy, một cái để làm bàn viết, một cái để thờ nghi ngoài, đóng bằng cây thao lao.

2.- Là một cây đèn ba dây chụp màu trứng sáo, họng Huê kỳ đặng treo tại nghi trước.

3.- Là 3 cái máng xối thiếc có móc đỡ lên ba phía.

4.- Là 2 cái đèn chụp pha ly để gắn tại hai bên cột trước bàn Thầy, có để tên, họ của ông Cửu Trùng Đài đứng cúng.

5.- Là một đôi liễn, mỗi tấm 12 chữ nổi, có hồ văn với một tấm biển ba chữ cũng chữ nổi, đề là “NGỌC LINH TÒA” thảy đều sơn đỏ thếp vàng lá.

6.- Trong đó có đóng một cái kệ nhỏ ba ngăn, đặng để hương đèn và trái cây đặng cúng, với hai cái kệ để đóng dính vào vách hai bên phía trong, cho Đạo để đồ Thiên Phục.

7.- Từng dưới có sắm thêm hai cái ghế bàn chưn vuông, cũng như ghế Hồi Quán ngày trước, cây dầu mặt thao lao.

8.- Là sắm thêm hai bộ ván dầu, bề dài 2m40, bề ngang 1m60, bề hậu 0m03, sáu tấm ráp lại thành một bộ.

9.- Bốn cái mái dầm lớn đặng để chứa nước uống.

10.- Có bốn cái chưn bò để ngồi theo ghế, hai cái dài, hai cái vắn.

Kể hết đây là hai cái nhà ngói phong tô với 10 khoản nói trên đó, giá đáng chừng một ngàn sáu trăm đồng (1.600$) kể cả thảy đồ từ khí, là tiền của trong Đạo chung lại sắm ra, chớ không phải của riêng vợ chồng tôi và con tôi nên tôi phải mời làng đến tại đây, cho có bổn Đạo đủ mặt đặng tôi kể hết các công vụ làm đó, như có điều chi không đúng thì cứ việc nói ngay , còn có phải thì an lòng đặng tôi và vợ con tôi ký tên, trước có làng xin vi bằng đặng tôi giao lại cho ông Nguyễn Văn Ngàn, cựu Thơ Toán làm chức Ngọc Đầu Sư, thay thế cho ông CA, tuổi già, tại Tòa Thánh Định Tường hiện giờ đặng ngày sau làm bằng cớ, như ngày nào tôi mãn phận sự hay là tôi qua Đời, thì trong các vụ nói trên đây trọn quyền Hội Thánh nhứt định, muốn để đây thờ hay là dỡ đem về Tòa Thánh làm của chung, thì tôi và vợ con tôi cũng vui lòng chớ không dám tranh cản điều chi trong đó.

Làm ba bổn này tại làng Tân Lý Đông, có hương chức vi bằng đến Tòa cầu chứng.

Nay tờ,

Đồng ý ký tên trước mặt làng và bổn Đạo

Lê Văn Được, 42 tuổi, ký

Vợ: Nguyễn Thị Quơn, 43 tuổi ký

Con trai: Lê Ngọc Trân, 17 tuổi ký

Con gái: Lê Kim Chi, 11 tuổi ký.

Vi bằng


Tên Lê Văn Được và vợ con

có ký tên trước mặt làng tôi

Tân Lý Đông, le 11 Mai 1941

Hương thân Le Maire Hương Hào



Illisble Illisble Illisble

(mộc ký)

Dapl.


ENREGISTRE A MYTHO

Le treize Mai 1941

Folio 19, Case 1276

Recu une piastre 50 cents

Le Receveur,

Signé : ILLISBLE

————————————d&c————————————

VII.
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI

Ngày 29 tháng 1 Annam 1939 (3 giờ khuya) [ĐCL.43/155]



tải về 1.08 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương