ĐẠI ĐẠo tam kỳ phổ ĐỘ HỘi thánh cao đÀi chơn-lý


THẦN ĐẠO HỌC, LÀ CƠ PHÁT TRIỂN



tải về 1.08 Mb.
trang5/8
Chuyển đổi dữ liệu28.07.2016
Kích1.08 Mb.
#8408
1   2   3   4   5   6   7   8

THẦN ĐẠO HỌC, LÀ CƠ PHÁT TRIỂN



1.- Thần Đạo học là cơ phát triển,

Đặng mỗi con an biến hiểu rành.

Rõ Thần là chứng trược, thanh,

Rồi trong lòng trọn Đạo rành chỉ chung.

2.- Con cả thảy ít tùng cơ Đạo,

Vậy nên Thần khó hạo hoà nhiên.

Quản bao gầy cuộc đảo huyền,

Thần công Đạo dả, tiếng hiền hoá ngu.

3.- Con mỗi đứa muốn tu thì học,

Sẳn có Thần Đạo giúp dạy đây.

Rõ đây nhờ cậy có Thầy,

Thì nươngThần Đạo,đặng ngày tháng minh.

4.- Thần Đạo chỉ HIỂN LINH tà mỵ,

Thần Đạo khởi, dạy thỉ chung mầu?

Chí bền đừng ngán mau lâu,

Tự mình do vậy tới đâu cũng rồi.

5.- Cũng rồi đặng là thôi chuyện quấy,

Chuyện phải làm nhiều thấy tự nhiên.

Mỗi con lòng đặng phỉ nguyền,

Thì cơ Thần diệu Đạo nguyên thêm hoài

6.- Dầu cho gái dầu trai cũng vậy,

Rán mà nương mà cậy chớ rời.

Đặng dùng cho trọn tốt tươi,

Đặng an bề trải qua thời cuộc tân.

7.- Vì đương lúc dương trần tai nạn,

Không có Thần thì mạng khó an,

Thần tâm Đạo tánh thể đoàn,

Là câu đoàn thể gọn gàng chẳng sai.

8.- Câu Thần Đạo, một bài ra chỉ,

Cả thế gian phần nghĩ khó rành,

Tưởng lầm thân thể mạnh lanh,

Tưởng cho về Đạo, đặng tranh mỵ tà.

9.- Con đồng cả một cha là khác,

Là tại do chỗ giác không rành,

Chẳng tường sao trược, sao thanh,

Cứ thần oai cự, Đạo sanh bất hoà.

10.- Con cả thẩy xét ra còn lộn,

Tại vầy nên đường khốn khó ngừa,

Lưới TRỜI tuy gọi là thưa,

Xét trùm bao bọc gạn chừa có nơi.

11.- Rõ Thần Đạo, cơ TRỜI, đâu sái

Sái tại người chiều dại, tối khôn

Đua chen dồn khổ nạn dồn,

Thần xa Đạo cách, rồi khôn dại rồi.



12.- Ngặt vì khó nói con ôi !!

Là con ôi nghịch, đành thôi hết chờ

Buổi Tam Kỳ Đạo, hững hờ,

Ngày qua Thần hộ người ngơ ngác người.

13.- Phận làm người vậy sao tươi,

Thì đâu có tốt rồi thôi vậy rồi,

Nói ra Thầy quá gạn lời,

Gạn đồng con cả sợ TRỜI, hay quên?

14.- Đặng tường nầy nọ hư nên,

Chậm cùng mau tới, vậy tên tuổi rành.

Dể chi Đời gặp tu hành,

Dễ chi Thần Đạo định giành giúp cho.

15.- Hiểu rồi biết khó chịu lo,

Lo làm cho hết gọi dò chỗ nơi.

Một câu đồng một con TRỜI,

Thế gian thì nói vậy rồi đã lâu.

16.- Đến nay Thần hộ ban hầu,

Tại người không rõ tưởng sầu như vui.

Để chi chừng cuộc quá vui,

Thần đâu chẳng có Đạo lui khỏi người.

17.- Ban hầu Thầy sắp đặt nơi,

Là nơi đặt để cứu đòi, Đạo chung.

Ngổ ngang đành chẳng chịu dùng,

Thì cơ thần hộ, Đạo trung phải mòn.

18.- Phải mòn nào sá nước non,

Thôi thì hết một , đời khôn dại rồi.

Chỉ rành Thần Đạo tới lui,

Cơ truyền triển hiệp phát xuôi một lèo.

19.- Đặng người nào trọn ngó theo,

Lèo truông buồm độ thoát điều nạn tai.

Nói cho nghe rộng hiểu dài,

Tại lòng không trọn lòng ai nấy lòng.

20.- Nấy lòng là nấy gọi xong,

Xong về vật chất nhóm đông tội nhiều.

Kiếm thần kiếm Đạo đừng kiêu,

Kiếm oai quyền mỵ thì đeo tự cường.

21.- Nói chung thì biết sự thường,

Ngoài ra kẻ nghịch thường đương cự thường.

Cho nên ngày kết tội cường,

Thành oai quyền đó vậy thường tới nguy.

22.- Chuyển khai Thần Đạo mấy kỳ,

Hiện nay Đời biến, Đạo nguy không rồi.

Tiếng Đời, tiếng Đạo, ôi thôi!

Đời sao quá vậy, Đạo rời rẽ chơn.

23.- Nghĩ coi gần khổ không sờn,

Gần tai chẳng sợ lại càng ước mơ.

Chỉ trao thần Đạo cho nhờ,

Nhờ nương nhờ cậy vậy chờ quá lâu.

24.- Một ngày lần một thấy thâu,

Là thâu thần lại, Đạo mầu khó xem.

Chỉ rành nầy hốt, nọ chiêm,

Đạo, Đời coi kỹ vậy thêm ngán thầm.

Con nào Thần Đạo ứng tâm,

Thầy vui đó vậy ráng tầm độ ra.


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra phát cho Đạo coi mà học tại ngày đàn tới đây.

Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn./-

————————————d&c————————————
Ngày 12 Tháng 2 Annam 1941 (6 giờ chiều) [ĐCL43/112]

LUẬT HÀNH CÓ CHỖ, CÓ NƠI

Nầy mỗi con rán để lòng nghe cho kỹ:


THI :

Luật hành có chỗ có nơi,

Là nơi Thầy định, cơ Trời tại đây.

1.- Mỗi con biết được vầy là phải,

Phải hết lòng đừng nại khó khăn.

Sửa yên chinh phẳng lịch bằng,

Sửa thường y vậy cong quằn hoá cao.

2.- Công quả lớn ngày mau tội giảm,

Tội giảm dần lìa thảm cách thê;

Để riêng bề Đạo an bề,

Là cơ Trời định đành phê phán rồi

3.- Luật hành có chỗ nơi Đời, Đạo

Là chỗ nơi ngược ngạo không hòa;

Đó là kêu tội cãi Cha,

Bầy con dương thế nói ra than buồn.

4.- Nơi Thầy định , rành khuôn Chơn Lý,

Thì mỗi con xét kỹ lo tròn;

Đặng làm mà phải phận con,

Đó là Từ Phụ đợi trông ước chờ.

5.- Đừng thấy vậy làm ngơ lơ lãng,

Ráng chung cùng huệ hãn giúp lo;

Đặng làm cho trải bước cho,

Là cho vững trải cuộc to lớn nầy.

6.- Mỗi con biết, Đạo Thầy Chơn Lý

Sắp sang hoài thưởng trị đồng cân;

Mỗi con nào đặng ở gần,

Ở gần nghe trọn vậy cần nói năng.

7.- Nói năng gọi sao rằng là phải,

Sao rằng không lợi hại chỉ rành;

Đặng làm mở rộng đường sanh,

Là sanh Đạo Lý dẹp tranh lấn quyền.

8.- Mỗi con ráng trọn nguyền chung thỉ,

Đừng bỏ qua tà mỵ chen vào;

Dễ gì thấp đặng nên cao,

Dễ đâu nhờ đặng biết nhau một TRỜI.

9.- Thầy phân vậy gọi lời ngăn trước,

Là trước ngăn dặn bước phải dò;

Việc làm đừng ỷ, đừng so,

Phải làm cho phải phận trò Lý Chơn.

10.- Được vầy nào có chi hơn,

Còn không được vậy chớ hờn phận ai;

Tại chưng lòng chẳng biết vầy,

Biết vầy chẳng biết dầu ai cũng dầu.

11.- Cũng dầu dầu vậy tới đâu,

Dầu ai cũng chịu cũng sầu cũng than;

Cơ Trời, gầy dựng mở mang,

Lòng còn phàm tục cứ toan nghịch thầm.

12.- Cho nên vì đó đọa trầm,

Đọa trầm rồi trọn mấy năm tại vầy.

Hiện giờ cơ Tạo Hóa đây,

Chẳng tường không học,tưởngvầynhư chơi.

13.- Mỗi con nào biết sợ Đời,

Thì trông về Đạo, cứ TRỜI cậy tin.

Con nào lầm Đạo biết minh,

Lầm nghe Tả Đạo, bề tin lỡ bề.

14.- Vậy thì nay rán xét nghe,

Là nghe lời dạy xét về sự Chơn.

Đạo Đời, Đời Đạo, lắm cơn,

Là cơn lầm lạc với cơn định nhầm.

15.- Luật hành ngày diệu, tháng thâm,

Có nơi cùng chẳng nghĩ thầm vậy hay.

Cơ TRỜI, gầy dạy dỗ đây,

Là đây tại có điển Thầy ngự lâm.

16.- Ở yên thì phải sợ thầm,

Sợ vì cơ vận Trời Nam hội Hòa.

Bao trùm võ trụ gần xa,

Một cơ Thần huệ phán tra đạt thành.

17.- Có coi vào đó có rành,

Có lòng kiêng phục vây đành mở mang.

Đó là an tự kế an,

Đời vui, Đạo vẻ lịch càng tốt tươi.

18.- Mới cho người vậy phải người,

Người cho có phải thuộc lời dẫn thông.

Mỗi người vậy phải ngó trông,

Trông vào nơi nọ chỗ trong sạch nầy.

Tỏ bày ra trọn lời hay,

Con nào hay đặng phải vầy mới nên.




tải về 1.08 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương