ĐẠI ĐẠo tam kỳ phổ ĐỘ HỘi thánh cao đÀi chơn-lý



tải về 1.08 Mb.
trang2/8
Chuyển đổi dữ liệu28.07.2016
Kích1.08 Mb.
#8408
1   2   3   4   5   6   7   8

MẶC ÁO CHƠN LONG

ĐƯỢC, con phải nói cho CA nó hay, cái ngày mà con mặc áo Chơn Long vào, chẳng phải là dễ. Vậy trong đó nó phải cho trong Thập Bát La Hán hay trước cùng Thập Nhị Thới Quân đặng tựu về chầu lễ, hễ con mặc áo vào vừa gài nút, thì mỗi đứa nó đều phải mặc đại phục, cầm thẻ nơi tay, tỏ lòng chào gọi, trong đó, Thầy không thế nào nói ra cho con, thì nghe theo lời Thầy dạy mà viết ra một bài đặng đọc trong giờ mặc áo vào thân đó.


1- Giờ nầy mặc áo Chơn Long,

Trên Trời, dưới Đất Người thông thể mầu,

Hai tay gài lại nút đầu,

Đó là tóm lại cơ mầu vận qui.

2 - Gài xong qua nút thứ nhì,

Đó là nhị chuyển hành vi Đạo Tràng.

Thứ ba gài lại gọn gàng,

Là Tam Tài trọn, cầu an mọi điều.

3- Tiếp lần thứ bốn gài theo,

Là tuân kỳ mạng Thuấn Nghiêu lập đời.

Thứ năm nút hiệp Ta Người,

Ngũ hành sanh hóa một thời chuyển lâm.

4- Gài luôn thứ sáu nút nhằm,

Nhằm Long cơ hội Lục tầm sắp sang.

Gài luôn thứ bảy ngay hàng,

Gồm Chơn Như lại vẹt màn phá mê.

5 - Vận khai Bát quái thuận bề,

Nút này thứ tám gài cho phủ hình.

Cửu tuần tam hiệp hội Linh,

Nút nầy thứ chín, trọn bình thỉ chung.


Gài rồi con cúi đầu lạy Thầy, thì mỗi đứa có mặt trong giờ ráng để tâm dò nghiệm/-.

————————————d&c————————————

II.

THÁNH HUẤN DẠY TRONG ĐÀN SÓC VỌNG



VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI

Ngày 17 tháng 1 Annam 1941 (6 giờ sáng) [ĐCL.43/43]

NƠI NƠI NÀO CHỚ CÃI TRỜI
Nầy mỗi con chí quyết theo Thầy, cứ do lời dặn, đừng có lãng xao rồi thành ra quyết mà không tới là vậy đó nghe mỗi con.

Dặn rằng :


Dặn rằng Đời, Đạo nơi nơi,

Nơi nơi nào chớ cãi TRỜI tự do

1- Đó là chỗ, chỉ dò theo lý,

Lý Chơn người bình trị vững yên;

Mỗi con nào quyết vậy liền,

Liền coi theo đó, bề yên mọi bề.

2- Thầy đã nói thường nghe nhiều bửa,

Bửa nghe nhiều cạn sữa mới hay;

Mới hay vậy đó có Thầy;

Có Thầy thì quyết buộc ngày nhớ đêm.

3- Ngày đêm nhớ càng thêm sự sáng,

Khác hơn người sương án ngút che;

Vậy coi bề chẳng giống bề,

Là tuân với nghịch kìa ghê, nọ mừng.

4- Lời Thầy nói hay chừng vậy đó,

Đó mỗi con coi rõ vậy rồi,

Cứ dằn lòng lại cho nguôi,

Là nguôi sự lợi danh rồi chớ ham.

5- Chớ ham vậy dễ làm người dễ,

Người dễ người chẳng nệ đừng nao.

Miễn là mình khỏi nạn bao,

Đó là người dễ ra vào tự nhiên.

6- Ra vào đặng bình yên là đó,

Chỗ ra vào chịu khó dò phăng,

Mở ra lời nói có ngằn,

Đem vào Tâm độ trước dằn tật bôn.

7- Đời với Đạo, phần đông chưa rõ,

Chưa rõ vầy vậy khó vào ra,

Tự do lầm Lý vướng tà,

Cãi TRỜI khi Mạng, Người Ta khó bề.

8- Con mỗi đứa nhiều nghe nhiều thấy,

Nghe thấy rồi tưởng vậy là xong.

Cho nên lòng chẳng dặn lòng.

Ngày hao đêm lụn rồi không tới thành.

9- Thầy thấy vậy nên đành phải chỉ,

Dạy răn đây vững trị yên người,

Ra vào đừng có lả lơi,

Được vầy Đời Đạo, trọn nơi nơi thành.

10- Thầy ao ước dạy rành nói kỹ,

Ước ao sao kềm trị chớ rời,

Dễ làm người dễ tại nơi,

Là nơi lời dạy răn Đời, Đạo kiêng.

11- Đặng chung về một chữ nguyền,

Nguyền an Võ Trụ, Đạo truyền Đức thông.

Cuộc vui cần hưởng cho đồng,

Đó là lời ước ao lòng đợi con.

12- Tại chưng nhiều đứa méo tròn.

Thấy Thầy lo sửa lại còn dể ngươi.

Dể ngươi vậy khó nên người,

Rồi câu người khó làm người vậy thôi.

13- Đã đành lời nói khúc nôi,

Nay Thầy chỉ dạy dễ rồi ráng tuân.

Ráng tuân theo tiếng dễ mừng,

Mừng thân mình biết chịu vưng mạng Trời.

14- Hiện nay dầu Đạo dầu Đời,

Khó cùng không khó tại lời dễ đây.

Dễ ngươi thì chịu khó hoài,

Sợ Thầy thì có dễ nầy định cho.

15- Khó nầy để dọ sớm lo,

Lo làm theo chỗ tự do Tín thành.

Cãi Thầy thì có họa sanh,

Tự Do lầm vậy chỗ lành hết trông.

16- Nghĩ đây Thầy quá thẹn lòng,

Là công dạy dỗ răn đồng mỗi con.

Đến cơn kết cuộc hao mòn,

Vậy thì con mỗi nhìn con thể nào.

17- Đời nầy, Đạo đó ra sao?

Là sao ra vậy, tại sao có vầy?

Tại sao mà lúng túng hoài?

Tại sao mà lại ra ngoài thảnh thơi?

18- Đó là Đời, Đạo nơi nơi,

Nơi nơi nhìn một chỗ Người, chỗ Ta.

Chỗ Người, Người quá xảo ngoa,

Chỗ người chơn thật thiết tha dặn lòng.

19- Chỗ Ta nay biết giống dòng,

Chỗ Ta hay lại còn mong phá đời.

Chỗ Người Ta đó tả tơi,

Tả tơi đành đoạn chịu nơi thảm sầu.

20- Khắp cùng cả thảy đâu đâu,

Mỗi con nhìn lại thấy câu Ta Người.

Dặn răn nầy đủ Ta Người,

Cũng nơi Đời, Đạo một thời nhớ đây.

21- Nhớ đây là Lý Chơn Thầy,

Nhớ đây Người vậy Ta vầy mới thông.

Rõ rồi con mỗi đứa đông,

Là đông phần chịu một lòng dặn răn.

22- Đặng yên bền vững Đất bằng,

Khỏi cơn sóng dậy mới rằng tự do.

Đó là Tâm tự nghĩ lo,

Đó thời thuận Lý đặng cho khỏi vòng.

Khỏi vòng thong thả ngoài trong,

Mỗi con cần mỗi trọn lòng quyết theo.


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày Đàn 1 tháng 2 tới đây. Đọc rồi cũng phát ra cho Đạo coi mà học. Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh thất mỗi người một bổn./.

-THĂNG-
————————————d&c————————————

Ngày 4 tháng 2 Annam 1941 (6 giờ sáng) [ĐCL.43/46]
MỘT ĐẤNG MÂY LÀNH
Này mỗi con nghe Thầy hỏi:
1- TRỜI cho một ĐẤNG MÂY LÀNH.

Tại sao mà lại bỏ đành đi đâu?

Đi đâu rồi cũng đáo đầu,

Là đi sai nẽo ngày lâu họa nhiều.

2- Mây Lành là cuộc mến yêu,

Thương Thầy vì phận dò theo Lý hòa.

Đó là Đạo chẳng có xa,

Là Mây Lành để cho già trẻ tu.

3- Bỏ đành dầu trí cũng ngu,

Dầu chơn cũng ngụy đám u dật dờ.

Quá thương dành để cho nhờ,

Còn con quá bạo hết chờ tại đây.

4- Hỏi ra lời hỏi nghe vầy,

Vầy con nào biết tại đây Mây Lành.

Biết rồi đừng có cạnh tranh,

Cạnh tranh thì dữ, Mây Lành khó che.

5- Nói vầy vậy đó mau nghe,

Mau nghe rồi đặng trọn bề thỉ chung.

Đem gồm về một Lý trung,

Đặng Thầy ung đúc sắp dùng cậy sai.

6- Để chi mà luống chơi hoài,

Rồi thân đó hoại cốt hài ra chi.

Sống đời, mà chẳng xét suy,

Xét suy là phận phải tùy Lý Chơn.

7- Theo Thầy hành Đạo, hóa nhơn,

Ẩn vừng mây phũ khỏi cơn nạn đời.

Chẳng tường tưởng nói vậy chơi,

Chừng lâm đến đỗi thói đời sống thôi.

8- Một câu nói vậy vang Trời,

Trời lo chỉ trước đặng người bớt câu.

Câu là lời nói thấm lâu,

Là câu nói vậy tại đâu có vầy.

9- Hỏi rồi chịu xét biết hay,

Là hay mình được biết nghe tiếng Trời

Cao thì khó vói, con ôi!

Thấp thì chê hạ không rồi cả hai.

10- Hỏi qua rồi nói vậy vầy,

Vầy cao vậy thấp, chỗ này gọi sao.

Chỗ này là chỗ không cao,

Cũng là không thấp, biết nhau ruột rà.

11- Mây Lành che phũ thịt da,

Có đâu mà để nạn sa nực nồng.

Nghe rành thì ráng lập công,

Cùng nhau chi độ tấm lòng thâm qui.

12- Ngỗ ngang nào có hay gì,

Gì hay tàn bạo lắm khi hại càng.

Tại vầy khó hết gian nan,

Tại vầy Trời Phật, lúc than lúc trừng.

13- Đặng cho người thấy vậy đừng,

Đặng chê lời nói gọi rằng nói chơi.

Dễ chi mà độ tiếng Trời,

Nói ra thì rộng gom thời khó khăn.

14- Một điều biết sợ biết tuân,

Đó kêu là để có Thần hộ cho.

Mây Lành che vậy cứ do,

Là do lời hỏi nghĩ so phận mình.

15- Đặng thông minh dễ cho mình,

Là so tài hạnh, dám kình đặng không?

Mây Lành che trọn phần đông,

Là đông biết Đạo, trọn công quả hành.

16- Thầy thương nhiều đứa chưa rành,

Cứ tìm mây mỗi giựt giành hỏng chưn.

Mản đời mà chẳng nên thân,

Là thân làm vậy tổn thần hạo nhiên.

17- Chỉ cho đứa trọn nghe liền,

Là nghe liền trọn phĩ nguyền sự tu.

Hiểu vầy nào có đi đâu,

Níu theo lời Lý nhiệm sâu của Thầy.

18- Tới năm Tân Tỵ hỏi vầy,

Hỏi vầy là hỏi đặng gầy nối thêm.

Gầy ra cơ hội êm đềm,

Nối danh thuần hậu người thêm trọn lành.

19- Chẳng cho rời rã Mây Lành,

Kết nhiều thêm đậm màu thanh sắc ngời.

Trong ngoài đều cũng tốt tươi,

Kêu tường vân hiệp Lý Trời vận bao.

20- Nữ Nam chẳng luận con nào,

Con nào thì cũng một nhao rún đồng.

Ngó nhìn trên Một là không,

Không mà có dạy có công tập rèn.

21- Không là không dụng mua khen,

Không dùng khoe tặng sự đen đỏ màu.

Một chừng không vọi sắc cao,

Là cao sắc Mạng lịnh nào khó qua.

22- Hiệp tâm về chổ Lịnh Tòa

Đồng triêm vọng bái Trời ra buổi này.

Đó là chỉ trước cho hay,

Chớ Linh Toà cảnh lúc này tạo khai.

23- Ngọc Linh Toà Hiệp Thiên Đài,

Đồng Vô Vi Cảnh trọn tài thế Thiên.

Ngọc Chơn Long chánh mối giềng,

Chỉ lần cho vậy đừng riêng Mây Lành.

24- Cơ mầu ngày mỗi có sanh,

Tại lòng trong mỗi con đành lãng xao.

Bỏ liều xiêu lạc lòng đau,

Để lời ra nói cạn mau hiểu lời.

25- Tới đây chừa thói ỷ thời,

Cùng quên cậy thế nạn đời vướng to.

Mây Lành chỉ tột dòm coi,

Chẳng kiêng thì luỵ hẵn hòi chi ai.

26- Trời cao, biển rộng, sông dài,

Sức người coi lại lâu dài bấy nhiêu.

Gặp hồi Trời mở Thuấn Nghiêu,

Mây lành che đậy, dẹp kiêu mới gần.
ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày đàn 15 tháng 2 tới đây, đọc rồi cũng phát ra cho Đạo coi mà học. Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn/-.

————————————d&c———————————

Ngày 6 tháng 4 Annam 1941 (6 giờ sáng) [ĐCL.43/50]
THẦN NUÔI ĐẠO
1- Thần nuôi Đạo, học hành tươi tốt,

Cảnh Vô Vi gồm Một Đạo Trời;

Con nào về đó gọi chơi,

Thì thôi đừng có gọi người biết thân.

2- Thầy đã nói một lần lập hội,

Hội kỳ Ba phước tội phân rành;

Cơ mầu dụng chỗ tạo sanh,

Hèn quê với tục, đạt thành với chơn.

3- Đời vật chất rằng hơn Đạo Lý,

Cả phàm gian dua mỵ đó nhiều;

Cho nên đành phạm Thiên Điều,

Phạm mà chưa rỏ lại theo tới cùng.

4- Lời Thầy nói là chung trong cả,

Cả hiện thời này lạ đó quen.

Lạ là lạ Lý cần chuyên,

Quen vì thói tệ, tưởng hiền gặp ngu.

5- Đạo Trời mở cần tu là vậy,

Vậy chuyên tâm ngày thấy rõ rành;

Sao là phú trược, bần thanh,

Sao rằng Đạo Đức, sang lành, khó hung.

6- Đời hỗn tạp vô cùng minh biện,

Đạo Thầy khai hoá hiển u tường,

Sang giàu nghèo khó phải nương,

Là nương về một Lý thương trọn nghì.

7- Làm được đó chi là hơn nữa,

Vậy mỗi con nào sửa được vầy;

Con nào sửa đặng là hay,

Dầu sang dầu khó một ngày mở mang.

8- Đừng có tưởng cơ hàn rằng luỵ,

Đừng có khoe phú quý là nhàn,

Kiếp đời ngày chọn sắp sang,

Lòng con nào sớm rõ toan sợ lần.

9- Bần với phú dương trần phải có,

Có mà tâm phải mộ Đạo Trời,

Đặng làm cho tốt cho tươi,

Giàu an phận biết cũa đời độ chung.

10- Nghèo đừng có quá cùng sanh biến,

Phải xét thân đừng luyến của phàm,

Chớ rằng thấy của gọi ham,

Ham nhiều vô Lý là tham quá đầy.

11- Quá đầy quá tràn lây không kể,

Vì tại căn đến thế là rồi;

Tiếc thầm của tạm than ôi,

Mà quên mình có một nồi không dư.

12- Thầy vì bởi chỗ thương mà nói,

Nói cho nghe rành gọi khỏi lầm,

Ở trần nhiều sự tham tâm,

Buổi này Thầy định dẹp thầm sửa nhau.

13- Đặng chung về một phong trào,

Thuần phong mỹ tục đặng vào chỗ vui.

Nặng nề rán bớt nhọc xuôi,

Là xuôi bề nhẹ thân rồi khoẻ thân.



14- Thời cơ vận hoá sắp gần,

Con đồng thế hạ chịu phần rẻ chia.

Lập thành này gọi Vô Vi,

Thì trong Đời, Đạo, ráng suy nghiệm tường.

15- Đặng coi nhìn tận chán chường,

Đặng làm cho phải, tránh lường gạt mê.

Chớ rằng người vậy là quê,

Song đều phải biết một bề mới xong.

16- Một là lòng một chẳng trông,

Bề noi Đạo Lý , Đức thông hạnh hoà.

Vậy rồi đâu đến đổi xa,

Lòng tin về một Đạo Cha cho rồi.

17- Thoát vòng lao khổ ngược xuôi,

Ngó nhau nhìn Đạo, chuyện rồi trải qua.

Năm này Thầy gạn Lý ra,

Là ra lời nói dặn tha thiết buồn.

18- Vì chưng nhiều chỗ tai luồng,

Nhiều nơi ách nạn luông tuồng tại sao?

Tại vì người chẳng biết nao,

Là nao sự khổ dòm tao, thấy mày.

19- Thiên Đài phần Được ở đây,

Làm thân làm thể chịu cay đắng nhiều.

Mỗi con nào rõ mọi điều,

Ráng mà lo sợ đừng kiêu hại thầm.

20- Cơ Trời thuận Lý mười năm,

Tiếng nghe là vắn, nghiệm tâm thuý dài.

Dài là cái phận người đây,

Người đây dài dặm ít ai vẹn mười.

21- Lập thân, bày thể, tưởng đời,

Hàng Long ra mặt, Mạng Trời ứng tâm.

Mậu Dần, Tân Tỵ mấy năm.

Ra cầm giềng mối, trọn tâm chi thành.

22- Vô Vi nầy cảnh lạc thành,

Ra lời Thầy phán định rành nhớ ghi.

Đặng lưu truyền để Tam Kỳ,

Hườn nguyênThượng Cổ,công vìcủachung.

Trọn nghe lời Ngọc Lịnh tùng,

Toà khai thế cuộc Huyền Khung cứu đời .


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra rồi phát cho mỗi đứa có lòng trở về Thánh Toà chầu Hội Long Hoa, đặng đọc cho quen ngày 16 đến Cảnh Vô Vi đọc với đồng nhi một lược đọc rồi sẽ cúng./.
————————————d&c————————————
Ngày 8 tháng 4 Annam 1941 ( 1 giờ khuya) [ĐCL.43/53]

ĐẠO LÝ - DỊ ĐOAN : HAI ĐƯỜNG

Nầy mỗi con chung cả Đời Đạo, buổi này là một buổi nhìn nhau trước mặt, rồi trở lại phản nhau; đó lại tại sao, mỗi con có biết chăng? có phải là vì tài quên nghĩa, vì lợi quên ơn. Tại vì đó mà hằng ngày ít vui nhiều thảm. Vậy Thầy để lời khuyên chung trong cả mà cơ Lý để riêng, là để riêng cho đứa nào rõ đặng Đạo Trời độ thông Lý, là độ cho người đó không kể ơn nghĩa là chi, cứ giữ tài với lợi, đặng làm nuôi sống ,thì mỗi con hiểu vậy đừng có vội đem Lý thiệt mà nói cho mấy hạng đó nghe, là vì hạng đó không bao giờ biết sợ Trời, biết kiêng phép Luật. Nếu mỗi con không rõ, cứ việc nói hoài thì chi cho khỏi gây nhiều ác cảm; đó cũng là cái lợi mà không độ trước, nên đành chịu gây gỗ về sau. Còn nói về lợi, về tài thì mỗi con xét coi, có thể nào mà theo cho vừa cái tâm phàm bọn đó. Vậy mỗi con để lòng về đạo, nghe Thầy nói rõ, thì trước phải lo nhịn tránh mấy hạng đó đi, đừng có vì chỗ chịu thua mà cho là nhịn, đừng vì tránh đây mà gọi là vinh, cứ nhớ trọn lời Thầy, lo lánh cho khỏi vòng là quý. Mỗi con lánh ra khỏi đó xa rồi, thì chẳng nên ngó lại làm chi, để đó mặc tình chẳng vui chi người trông ngó. Đó là Thầy ra lời nói trước cho mỗi đứa riêng hiểu tại đây, là có sẵn Đạo Trời, còn những đứa không tin, Thầy cũng không ép buộc, nhưng phải nhớ hoài nơi dạ đừng có bỏ qua, đặng đến ngày giờ chuyện dữ tới mình thì cứ vậy an lòng vậy, đừng có nói sao Trời chẳng xét, sao Trời chẳng soi.

Nầy mỗi con! Bởi Trời, Phật có xét soi rồi nên mới giáng thế kỳ ba, lập nền CHƠN LÝ, thành lập Vô Vi điển Trời gồm một, đó là soi xét, rồi ĐỪNG CÓ VỘI KÊU LA.

Nầy mỗi con! Năm nầy là Tân Tỵ, lễ Long Hoa nay được 4 kỳ Theo lẽ thì dữ ít, lành nhiều, mới gọi là người tuân Mạng TRỜI, là sửa lần phong tục, chớ có đâu chẳng rành lại cãi, chẳng rõ lại khi, rồi trở lại nói Đạo sao vầy sao khác.

Đây Thầy cho ra một bài thi, để đọc cho nhuần dễ nhớ:

Thi rằng:

1- Cho nhuần dễ nhớ Đời ngang,

Cho tường Đạo Lý - dị đoan hai đường.

Một thân mà chẳng xét thường,

Ngoài ra các việc dễ tường đặng sao.

2- Thấy nghèo chẳng rõ tại sao,

Thấy sang giàu trọng muốn vào đặng tranh.

Cho nên vầy chịu khốn đành,

Mà không chịu giảm rồi sanh oán Trời.

3- Thiệt là khốn khổ vậy ôi!!!

Ôi Đời,Ôi Đạo! Còn vui chỗ nào

Đạo Thầy thường dạy lý cao,

Là cao tánh hạnh biết nhau một bài.

4- Đạo Thầy nào dạy giết ai,

Đạo Thầy Chơn Lý cứ ngay một đường

Tử sanh là cổ kim thường,

Người ngang ngạnhLý chẳng tường mạng căn.

5- Quyết lòng làm dữ gọi hăng,

Rồi hăng quá độ thì thân cũng rồi.

Lớp qua rồi lớp lại bồi,

Bồi theo chuyện dữ, gọi Trời khiến sai.

6- Con ôi! Thầy có nói hoài,

Thầy thương vì nạn buổi này mới than.

Lẽ thì đừng cãi mới an,

Cãi rồi sao lại nói càng vậy chi.

7- Mạng Trời nào có dễ chi,

Nói ra thì dễ, Luật ghi khó chùi.

Thầy xem nhiều quá ngậm ngùi,

Giáng trần ra mở Đạo Đời mấy năm.

8- Chỉ tường mầu nhiệm Lý thâm,

Đem đường dựng Đuốc chẳng tầm chịu hư.

NHO thường gọi đám vô sư,

Có đâu mà đặng phận cư an bình.

9- Cho nên ngày gập tháng ghình,

Tấm thân nhào lộn gọi mình đúng hay.

Đến nay vậy phải chịu vầy,

Đúng hay thì chịu phạt hay cho vừa.

10- Con chung lời nói dặn ngừa,

Ngừa tâm phàm mỗi đứa ưa phần nào.

Thiệt lời Thầy nói chẳng cao,

Nói vừa cho vậy đặng mau xét mình.

11- Vô Vi tường luật công bình,

Ráng dằn tâm lại, dẹp tình ý cao.

Đặng hồi hướng thiện cùng nhau,

Đặng buông chừa tật ước ao tự cường.

12- Long Hoa Thầy lập chán chường,

Để làm Hội cả rành phương hướng mầu.

Thi bài lời dạy bấy lâu,

Cũng vì lo sợ nạn sâu cho đời.

13- Bỡi thương lời cạn ráo lời,

Con đồng nghe MỘT tiếngTrời nhặt khoan.

Nghe nhằm thấu nghiệm mầu an,

Là an bề vững khỏi mang đọa đày.

14- Vô Vi thành lập năm này,

Thầy ra lời chỉ dặn vầy chớ quên.

Nhớ làm người một mối nên,

Bỏ qua vì tục, mỗi tên mỗi sầu.

15- Ngó coi chừng một Hoàn cầu,

Có đâu mà bẻ nạn đâu chống Trời.

Chẳng qua người quá cậy người,

Cậy làm cho hết sự rồi nạn cao.

16- Cơ tuần huờn vậy thấy mau

Là mau thấy chuyện, mòn hao tới hoài

Có phương Đạo Đức lâu dài,

Ngặt nhìn không kỹ, lầm sai lỡ chừng.

17- Cho nên Thầy dặn ráng đừng,

Đừng tâm quá vội hoặc đừng quá nghi.

Đặng rành trong Lý thị phi,

Đặng thông thời sự đặng đi nẽo HÒA.

18- Hễ dừng tâm lại nào xa,

Thấy gần bên vậy, vậy mà ráng kiêng.

Mỗi con cần mỗi ước nguyền,

Ước nguyền cho gặp Đức Hiền hiện đây.


ĐƯỢC, bài này phát cho mỗi đứa có mặt tại cảnh Vô Vi ngày 16 tới đây./-

————————————d&c————————————

Ngày 21 Tháng 2 Annam 1941 (6 giờ sáng) [ĐCL.43/57]

MỘT VÒNG TẠO HÓA


Nầy mỗi con nghe Thầy hỏi:
Nầy lời Thầy hỏi mỗi con,

Một vòng Tạo Hóa ai còn đặng hơn?

1- Mỗi con nhớ từ cơn từ lúc,

Nhớ cho cùng phàm tục mới minh,

Vậy kêu mình biết xử mình

Xử theo thời cuộc vận bình biến an.

2- Mỗi con chớ mơ màng theo tục,

Mà quên điều họa phúc khó khăn;

Đã hay người sống vậy rằng,

Rằng cơ họa phước biết rằng tại đâu?

3- Khó khăn vậy hồi đầu mau xét,

Xét thử coi người thiệt tin người;

Tin người làm phận tốt tươi,

Làm cho vừa với Luật Trời chuyển bao.

4- Biết được vậy nào nao sự thế,

Sự thế gian có hệ quan gì;

Sự tình rày nghị may nghi,

Gian lòng chia bọn tạo nguy hiểm đành.

5- Lời Thầy hỏi nghe rành độ trúng,

Độ trúng rồi thể dụng nào sai;

Phát sanh thường thiệt mỗi ngày,

Bền tin vậy đó, đó hoài đặng vui.

6- Còn nổi thảm ngậm ngùi ngui ngút,

Là thảm cho đứa tục khi Trời;

Cứ nhìn Đạo đức gọi chơi,

Khoe tài vật chất lả lơi ngạo thầm.

7- Cuộc buồn thảm đành cam rồi vậy,

Vậy thì con mỗi thấy mỗi tường;

Chí bền vì Đạo náu nương,

Đừng xa mà lụy dầu thương cũng rồi.

8- Nầy nầy mỗi con ôi!!! Đời, Đạo

Có dễ chi người Tạo Hóa người;

Bề nào cũng có tấc hơi,

Biết người theo vậy, vậy người chớ ngang.

9- Đời hỗn tập bạo tàn lăng líu,

Đạo nỡ bao đành chịu vui đồng;

Nếu vầy Đạo đó khó trông,

Là trông đường Tạo Hóa công chỉ truyền.

10- Vì tại trách không hiền thì dữ,

Dữ thì mang tội xử không vì.

Cuối cùng Đời thảm, Đạo bi,

Đó là do tại chỗ vì tục vui.

11.- Thầy xem rõ ngùi ngùi thảm đó,

Mắt ngó qua thiệt khó buông lời;

Buông lời là gọi con ôi!!

Con ôi! lời đó có vui đặng nào !!.

12- Lời Thầy hỏi nầy cao nọ thấp,

Cả thấp cao ráng tập cho hòa;

Đặng chừa cái tật lìa Cha,

Là Cha Từ Phụ Giái Ba Một Trời.

13- Mỗi con ôi! mỗi thiệt người,

Thiệt người khuyên chớ tưởng Trời tợ ma.

Con đồng thường nói một Cha,

Tại sao mà lại tách ra khỏi Trời.

14- Tách ra là ỷ lại người,

Ỷ vầy người khốn nhiều nơi thấy rồi.

Thói quyền ỷ lại ngược xuôi,

Nghèo quê mà cũng lại nơi thói nầy.

15- Con ôi! cả thảy một bầy,

Nếu quen thói vậy, vậy ngày khổn thêm.

Lòng thương dạ nhớ nỗi niềm,

Vì Cha Từ Phụ thầm thêm nhớ hoài,

16- Tại lòng con cả lạc phai,

Quên Trời vì tục, chịu đày bấy lâu,

Đến nay thời cuộc chuyển hầu,

Hầu đem người lại buổi đầu thiện lương.

17- Cho nên đành phạt can cường,

Quyền do Tạo Hóa, có nhường đặng đâu.

Tưởng thầm vậy vậy bấy lâu,

Là lâu bấy vậy, vậy đâu tới vầy.

18- Chẳng hay vậy đó có Thầy,

Tưởng cho là vậy, vậy bài khó khăn.

Bày ra chuyện cản ngăn rằng,

Rằng cho người cũng được bằng sức trên.

19- Trên nầy là lấy tuổi tên,

Quyền kia thế nọ hết bền tới tiêu.

Sức trên Trời gọi Thiên Điều,

Dễ chi người tục độ theo nhắm chừng.

20- Cầu cho biết sợ đó mừng,

Mừng tuân người khỏi tội cường nghịch Thiên.

Dễ gì mà Tạo Hóa riêng,

Khéo làm cho nhọc cho phiền não thân.

21- Tại nơi người đó quên phần,

Là quên phần sống tại trần có chi.

Tưởng lầm xác thịt đứng đi,

Cười ăn chạy nói đó thì tự do.

22- Không dè sự sống Trời cho,

Cãi Trời giành giựt vậy so sánh lầm.

Đến cơn nầy chẳng cho lầm,

Lại còn khoe nữa nghĩ thầm thiệt thôi.

23- Con ôi! nào vậy thôi rồi,

Đừng trông đừng tưởng gọi Trời cứu thân.

Nầy cơ Tạo Hóa xây lần,

Nhớ đây là Tỵ lại Dần mấy năm.

24- Nhớ Dần trở lại hồi tâm,

Chớ đừng vội phóng vậy lầm nói hay.

Ngày nay Thầy hỏi sự nầy,

Nầy con Đời, Đạo nhớ vầy đặng cho.


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày đàn 1 tháng 3 tới đây, đọc rồi cũng phát ra cho Đạo coi mà học.

Còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn./.

————————————d&c————————————

Ngày 20 tháng 2 Annam 1941 (1 giờ khuya) [ĐCL.43/60]

TRỜI CAO, ĐẤT RỘNG, SÔNG DÀI
1- Trời cao, đất rộng, sông dài

Từ kim chí cổ, một ai sánh cùng.

Đó là lời gạn hỏi chung,

Hỏi chung người hiện thời hung dữ vầy.

2- Có ai mà dám đọ tài,

Có thì mau ráng buổi này chạy ra.

Đặng trừ cho hết nạn ba,

Cùng nơi ách một dây ma buộc người.

3- Nạn ba là nạn cãi Trời,

Ba kỳ chuyển lập Đạo, mười mấy năm.

Chẳng tường lại chẳng hỏi thăm,

Chẳng thông, không học, ỷ thầm phận lanh.

4- Kỳ ba nạn lớn chịu đành

Nạn ba là vậy, sắp hành tới đây

Sông dài nước chảy giọt ngay

Trời cao nắng rọi, thử ai khỏi vùng.

5.- Ngó chừng ĐẤT RỘNG mình mong,

Người ngay thì ít lại đông lủ tà.

SÔNG DÀI cứ vậy chảy ra,

Một giòng nước mạnh trôi đà quá trôi.

6.- Trời CAO, lộng sắp sang rồi,

Thưởng răn trừng trị ít người được thông.

Đông người ĐẤT RỘNG ngồi mong,

Là mong thấy cuộc Đại Đồng thảm thê.



7- Thấy rồi chừng mới chịu quê,

Nghĩ đời lanh lộn, đời ghê vậy đời.

Ngó mong ngàn dặm xa vời,

Người đây Ta đó khó ngồi trọn lâu.

8- Hỏi thầm vậy đó tại đâu,

Tại vì người chẳng sợ câu luân hồi.

Cho nên vậy đó khó ngồi,

Là nay chỗ nọ mai dời chỗ kia.

9- Nọ kia dời dạt quên về,

Rồi xa Chơn Lý, mạng kề nước trôi.

Trời CAO xét độ không rồi,

Là không rồi sự nợ nhồi trả vay.

10- Cho nên lần ĐẤT RỘNG hoài,

Vì không thế hẹp tại ngày giảm tiêu.

Ngán thay Lành it, Dữ nhiều

Nhiều bao nhiêu chịu, thân liều bấy nhiêu

11- Con nào lòng dạ mến yêu,

Sợ Trời thương phận, đời chiu chít nầy.

Thì mau giảm sự túi đầy,

Lo đầy Tâm Đạo, nhớ Thầy Độc Tôn.

12- Mới mong là sự bảo tồn,

Mới hay rằng dại mà khôn hơn tà.

Một đời, một thế trãi qua,

Là trong sự thế thuận hòa với ngang.

13- Phải coi chừng thế hoang đàng,

Cùng nơi thế lực rộn ràng chớ ham.

Trãi qua là nợ khớp vàm,

Nếu đeo thì nặng, nếu làm thì hư.

14- Đó là cổ vãng kim như,

Trời CAO ĐẤT RỘNG nước đưa chảy dài.

Cỏi trần này gạn hỏi đây,

Có ai mà đặng hiểu vầy, vậy không?

15- TRỜI CAO ĐẤT RỘNG bao đồng,

SÔNG DÀI một giọt chảy thông bọt bèo.

Hiểu thì ráng sợ đừng kiêu,

Nhìn coi giọt nước dò theo ý người.

16- Đục trong, trong đục thấy rồi,

Người lanh cùng dại tơi bời bởi sao.

Bởi vì ỷ dại đua nhau,

Ỷ lanh giành lợi rồi sao khổ rồi.

17- Dập dồn vậy đó than ôi!!

Trời cao, đất rộng khúc nôi, sông dài

Một năm một tháng một ngày,

Ít nghe người nói người đây có Trời.

18- Cứ khoe là mặt đương thời,

Thời hư vận hủy, thân người hết tươi.

Héo von đời chịu trong đời,

Là trong đời sống vào nơi chỗ nào.

19- Thân hình thể lụy thảm bao,

Còn chi mà gọi tự cao lâu dài.

Vì thương chung cả hội này,

Trời CAO ĐẤT RỘNG SÔNG DÀI chỉ cho

20- Con đồng dầu cự dầu lo,

Phận Thầy là phận nói cho ráo lời.

Chi chi thì cũng dưới Trời,

Chi chi thì cũng cậy nơi đất bằng.

21- SÔNG DÀI nhiều giọt nước phăn,

Nầy rông nọ kém dễ ngăn trọn nào.

Thân hình người có mấy cao,

Cũng nào gọi lớn trùm bao đất nầy.

22- SÔNG DÀI giọt chảy liền đây,

Người đây với đó gọi hay chỗ nào.

Cạn lời người rõ phân mau,

Là mau xử phận thế nào cũng thua.


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày Đàn 15 tháng 3 đọc rồi phát ra cho Đạo coi mà học, còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn./-
————————————d&c————————————
Ngày 15 tháng 3 Annam 1941 (1 giờ khuya) [ĐCL.43/63]
MỖI CON NÀO MUỐN NÊN NGƯỜI
Nầy mỗi con nghe Thầy hỏi:
1- Mỗi con nào muốn nên Người,

Hay là chẳng muốn vậy lời hỏi chung?

Muốn nên Trời dạy phải tùng,

Muốn hư thì cãi Thầy không ép nài.

2- Nên người dầu gái dầu trai,

Tốt tươi lành đẹp đức tài hạnh an.

Hư thì ăn dọc nói ngang,

Bạ đâu làm đó cãi bàn tự do.

3- Cả hai người muốn phải dò,

Dò coi lại chỗ làm cho phải người.

Nên Người ít lắm người ôi?

Người nên là khó chỗ người biết thân.

4- Sợ Trời thì mới duy tân,

Chẳng kiêng thì thủ cựu phần luống mê.

Muốn nên bề phải lo bề,

Là lo bề một, nhìn quê cảnh mầu.

5- Đặng qua cho khỏi đáo đầu,

Dầu Nam dầu Nữ, dầu đâu cũng vầy.

Nên Người cũng chẳng từ đây,

Là đây Thầy quyết chọn thay đổi lần.

6- Bước sang lần kiếp Mậu Dần,

Mười năm mà gọi cố cần hư nên.

Thân người, người nỡ lại quên,

Là hư nên vậy một bên không rời.

7- Bỡi vì phàm quá lã lơi,

Tưởng nên rồi vội qua rồi thấy hư.

Phải bền trọn nhớ cửu tư,

Thì đâu có đến đổi như vậy hoài.

8- Như là như cũng tợ ai,

Vậy là cũng vậy hết ngày tới đêm.

Biết sao là nổi là chìm,

Biết sao là nghịch là êm gọi rành.

9- Toan bề lường gạt cạnh tranh,

Thua rồi lại muốn giựt giành tiếng hơn.

Qua rồi thành cuộc bất nhơn,

Trời cao không kể, Đạo Chơn không màng.

10- Thân Người mà vậy khó an,

Thì hư rồi đó còn ngang ngược gì.

Mỗi con ôi! mỗi chớ bì,

Bì chi chuyện vậy làm suy bại đành.

11- Hiện nay Thầy quyết lập thành,

Đời qui Thượng Cổ chọn rành giống nên.

Con nào lòng sợ cố kiên,

Thì thân mình đặng vững yên phận mình.

12- Ráng coi đừng để gập ghình,

Là coi chừng sự thường tin thiệt lòng.

Ba điều đó vậy làm xong,

Có chi là nhọc lại mong đảo lừa.

13- Biếng lười nhiều vậy ai ưa,

Con nào đừng tiếc chiều trưa thấy hiền.

Con nào còn dấu để riêng,

Thôi thì chịu nó buộc liền khó buông.

14- Khép vào trong một cái khuôn,

Là khuôn khổ tận đời luôn mãn đời.

Vậy ôi! Người hết nên Người,

Sống vì căn số, Đạo Đời hết trông

15- Sống lâu cũng thẹn tấc lòng

Làm gương cho tục dòm trong, xét ngoài

Con đồng thời thế hạ nay

Ráng mà coi lại, nhớ hoài đặng lo

16- Chớ rằng người chết ra tro,

Mà trong buổi sống chẳng dò cạn sâu.

Cạn là mình phận tới đâu,

Sâu là Đạo Lý ẩn mầu nhiệm Tâm.

17- Đặng thông lầm sửa hết lầm,

Quấy làm ra phải gọi cầm giá cao.

Nên người vậy đó nào lâu,

Ráng mà câu buộc thúc thân dặn lòng.

18- Đặng rành sao gọi là xong,

Sao là chẳng trọn thì không có lầm.

Chớ rằng người có chủ tâm,

Mà không rõ sự sai lầm với nên.

19- Mượn lời nói chủ làm quen,

Là quen lời học nói xen có chừng.

Chủ tâm người buộc phải cần,

Cần tu cần niệm cần thân thiện hòa.

20- Đó là Ta tự chủ Ta,

Bình tâm mà độ đừng pha lý phàm.

Một đời người biết sao kham,

Được làm danh chủ trị tâm dễ gì./-


ĐƯỢC, bài nầy con giao lại cho CA đặng nó in ra, cho đồng nhi học thuộc lòng đặng đọc tại giờ Tý ngày đàn 1 tháng 4 tới đây đọc rồi cũng phát ra cho đạo coi mà học, còn Thiên Sư thì gởi cho các chủ Thánh Thất mỗi người một bổn./.
————————————d&c————————————

III.


THÁNH HUẤN DẠY LẬP THÀNH CẢNH VÔ VI
VÔ VI HIỆP THIÊN ĐÀI

Ngày 16 tháng 1 Annam 1941 (4 giờ khuya) [ĐCL.43/67]

HAI NGÃ CHƯA RỒI HAI NGÃ

Nầy mỗi con, ngày nay đây là ngày Thầy định cho mỗi con, phải đến đây là Hiệp Thiên Đài Vô Vi hành lễ, vậy trong đó mỗi con có thấy cái hiển tượng ở thế gian hiện giờ đây ra sao chưa? Đó là Thầy hỏi vậy cho mỗi con biết lấy mình, là mình có hay đến Vô Vi thì phải định tâm mà suy nghĩ lấy, chớ Thầy không phải mắc mỏ chi với mỗi con. Nầy mỗi con có thấy hay chưa? Hiện nay đây là Đời với Đạo hai ngã cũng chưa rồi hai ngã, đó vậy rồi mỗi con nghĩ lại coi cái thân phàm nầy, phải đem để nó vào đâu đặng cho rồi, thì mỗi con nghĩ cho cùng, suy cho tột đi. Tại vậy nên buổi khổ, ngày nguy, Đạo, Đời xao xuyến không thể giải cho ra đó, vậy rồi hai ngã cũng không rồi hai ngã. Vậy rồi mỗi con mới liệu sao? Chết hay là sống, chết cũng không rồi, sống cũng không rồi, ngã nào cũng như ngã nấy, đó là tại vì đâu? Có phải là tại cả thế gian không biết Trời giáng thế, không kể mối Đạo là Vô Vi, không chịu thuận đồng CHƠN LÝ, tại đó vậy thành hai ngã cũng hai, rồi tới một, là một cái điều kêu khóc. Đó là Thầy thấy chắc có, không sai, nên phải để ít lời tỏ ra tại đây cho mỗi con có mặt làm lễ trong ngày nầy, đặng rõ cái lời của Thầy chỉ cho hai ngã. Mỗi con nghĩ coi Thầy thiệt hết lòng lo cứu cho Đời, Đạo được yên nên mới chịu khó khăn, mà lập cho thành cái nền CHƠN LÝ, theo lẽ hai ngã đó phải qui trọn Một nầy, thì có đâu là khổ, là nguy, là than, là khóc. Tại vì Đời không chịu xét, Đạo chẳng do thời, thì cả hai đó ở vào nơi lúng túng, có biết chỗ nào đâu mà đi cho khỏi. Đã vậy mà hiện giờ đây còn muốn đi vào đó nữa cho vui, đó là một cái vui về đó là tại chỗ đó không? cái vui nên gọi là cái vui với đó, thôi đã đành yên đó, đó vậy, đó vui, còn mỗi con đây là người có nghe, có thấy, có học có tu, chẳng ít cũng nhiều, chớ không phải là không có hiểu; vậy thì mỗi con phải đồng ý kiến với nhau về Một chỗ lo đặng tạo cho mau rồi cái Vô Vi Cảnh, đây là Thầy quá thương mà nói, chớ ĐƯỢC quá buồn là tại nó xét cái xác phàm nó đây không đành xứng chịu ở vào cảnh đó, là vì công của nhiều tay mà khó nỗi làm cho ngày sau khỏi tiếng tăm là mình tham về Đạo.

Vậy thì mỗi con phải xét lấy cái lời Thầy nói thế gian hiện tượng bây giờ đó, mà liệu lấy lo lần là cái chỗ lo Một lần cho yên Một, là một lần làm thì kể đó Một lần đừng có dạ rày hơn mai thiệt, rồi hóa ra cái sự nói lần đó rồi cũng chẳng biết mấy lần cho mà cũng không rồi một ngã.

Vậy Thầy cũng cho ra ít lời nói ngâm trầm tĩnh:



NGHE:

1- Ngâm rằng TRỜI Đất nỡ đâu,

Là đâu có nỡ buộc sầu thế gian.

Trầm tư mật tưởng hai đàng,

Đạo đây, Đời đó, nào an chỗ nào.

2- Tĩnh hồn nhìn một Lý cao,

Là Chơn giáo độ hạng nào cũng nên.

Tại chưng bền với không bền,

Vậy sao kia vậy, nọ trên đây hèn.

3- Ham đùa thói tục vùa khen,

Tính quên chỗ Một, Đạo nên bởi hoà.

Nhiệm mầu dòm thấy đâu xa,

Lòng không biết trọng một Ta một lìa.

4- Kiếp trần nầy tợ trăng khuya,

Người sao lại nỡ chịu đi tới hoài.

Thương chung Thầy tỏ một bài,

Mỗi con đồng một sợ Thầy ráng lo.


ĐƯỢC, bài nầy con phải giao lại cho CA đặng nó coi rồi đọc tại đây cho mỗi đứa nghe vầy đó rõ Đạo, Đời hai ngã./-
————————————d&c————————————
Ngày 24 tháng 1 Annam 1941 (11 giờ trưa) [ĐCL.43/69]
CHỈ LÀM CHO DỄ BỀ AN
ĐƯỢC, con chớ thấy vậy mà buồn, vì cơ hội trở day thì con phải lần chen cho ra khỏi vòng gay gắt, gay gắt là vậy đó, con thấy chưa? Vậy con cứ an lòng lo phận sự cho kham, rồi lần lần đây sẽ thấy được các điều vui vẻ, vui vẻ là vui vẻ với kẻ hiền từ, chớ bọn hung hăng có thế nào mà đặng nhờ trong vui vẻ đó. Đó là Thầy thấy con buồn mà nói cho con nghe, chớ lúc đó có chư Thần ghi chép. Vậy Thầy nói rồi con cứ vậy là xong, là xong trong sự đó, rồi cái sự đó nó sẽ làm ra một cái cách tình đời cho mau lẹ.

Vậy con nghe Thầy chỉ đây đặng làm cho dễ, nghe!


1- Chỉ làm cho dễ bề an,

Là xuôi theo cuộc sắp sang của Thầy.

Gia tài đồ tạm bấy nay,

Đó là của gọi, tên nầy tuổi kia.

2- Hiện giờ danh Đạo rành bia,

Phải làm cho khác đặng về tới CHƠN.

Vuông tròn vẻ lịch ai hơn,

Thân phàm nầy vậy dạ nhơn có rồi.

3- Ngán thầm chuyện cũ thôi thôi,

Sợ Thầy lo phận bề xuôi vậy bề.

Thương lòng Thầy chỉ rán nghe,

Đừng nghe rồi cãi, tội phê án đồng.

4- Vững bền về một LÝ KHÔNG,

Là không lòng quyết cướp công gạt người.

Chẳng qua vì Mạng có Trời,

Hết lòng an vậy, Ta Người chẳng chia.

5- Mặc dầu tiếng thị lời phi,

Miễn con lòng một, cứ y vậy thường.

Thị phi, phi thị cũng đường,

Tới cơn dòm lại chỗ thường hết nhơ.

6- Đó rồi chịu khốn bơ vơ,

Nào phi nào thị tợ cờ hết mưu

Dầu cho có kết oán cừu,

Đó rồi cũng trở lại dồi dập thân.

7 - Thành Vô vi lập Đạo Thần,

Là cơ tạo thể sắp tân tự hòa.

Cuộc rồi rõ thấu gần xa,

Gần xa ngó lại khó qua luật Trời.

8- Chỉ cho con rõ mọi lời,

Ráng bền nương cuộc thuận thời Thầy giao.

Quãn chi lời nghị nghèo giàu,

Tự tâm mình xử Trời cao thấy rồi.

9- Con nào muốn thuận thì noi,

Là noi lời chỉ rẽ ròi vậy đây,

Dễ chi gánh nặng đường dài,

Mười năm ra hạn tới đây vội ngừng.

10- Đạo Đời, đời đạo suy hưng,

Có Thầy phân phán sự ưng, oan rành.

Lời riêng thì chỉ ngọn nhành,

Con nào tâm trọn chí thành liệu lo.


ĐƯỢC. Thầy cho ra bài Thánh giáo nầy là trước chỉ vậy cho con biết, sau là nói chung trong mỗi đứa có lòng muốn lo cho mau rồi cuộc thì cứ đó mà suy, chớ Thầy không thể nói ra cho hết lẽ, là vì tại chỗ Thiên cơ nói vậy là đủ. Vậy con biểu CA nó in ra cho nhiều đặng phát cho mỗi đứa có tên, dự vào trong việc lo lường đặng để dành coi lâu ngày thấy rõ./.
————————————d&c————————————

Ngày 1 tháng 2 Annam 1941 (2 giờ chiều) [ĐCL.43/71]

VÌ ĐẠO , VÌ ĐỜI, SỢ THẦY

ĐƯỢC, con khá an bề là xuôi theo lời Thầy định, đã biết rằng cái hạnh làm trai đứng trong vòng Võ trụ, thì trước phải tập cái hạnh thanh liêm, dầu bực vua quan cho đến đỗi thần dân cũng là do hạnh đó thì đã phải rồi. Nhưng vậy là phải đó, chớ con đây là một đứa vì Đạo, vì Đời, sợ Thầy lo phận giữ vẹn ngoài trong, thì trước phải tùy cơ mà dò theo cái Lý Chơn của Thầy truyền hóa, đặng chi? Đặng làm ra cho rộng rãi một cuộc theo thời, trên phú có Trời sai, dưới hết lòng thương bạn, đó cũng là một cái hay ở trong hay, ít người thấu đặng. Tại cái chỗ không thấu đặng đó, nên đồng rủ nhau đánh đổ, chê cười lả lơi cho mình là trong sạch, mà không thấu đặng cái Lý Huờn cơ, cái Thời Vận trãi; tại vậy nên tội nhiều phước ít, họa kết tai lâm, rồi trở lại nói tôi là người biết điều, mà sao còn vậy! Vì vậy đó nên Thầy phải tỏ cạn cho con hay, đặng yên lòng lo tới đi, là đi tới theo một đường Thầy dắt về tới chỗ vui vầy, đặng thấy rõ cảnh HƯ VÔ mà thành ra cuộc đời HẠNH PHÚC, là tại nơi lòng con sợ Thầy lo phận, đừng nê tiếng đời, cứ quyết tưởng có một điều là làm cho thành cuộc quí, đào tạo hưởng chung, dầu cho ai mang tiếng tới đâu thì cũng cứ vui lòng tới, là vui lòng chịu nghe, chịu lãnh hết các lời thế gian nghĩ vầy, nghĩ khác, mà lòng vẫn như nhiên, trên chẳng trể Lịnh Trời; dưới không hề mích bạn, đó có phải là cuộc vui không? Thì con liệu lấy, đừng có quá nễ đời, mà làm cho Lịnh Thầy bê trễ, rồi tội đó không ai chịu thế cho, rồi uổng cái công mình đã đi tới đây mà còn trở ngược, là vậy đó, nghe con!

Vậy, Thầy cho ra trọn Lý ít lời, đặng để đọc nghe nhiều thấm tới.

THI


1- Nghe nhiều thấm tới cùng lui,

Cả hai Đời Đạo, có vui có buồn.

Cơn sầu vì gặp hố truông,

Qua rồi tự phụ tới cuồng tới ngông.

2- Đó là một thói phần đông,

Lập thành một CHỖ, tốn công hao tài.

Có chi mà đặng lâu dài,

Là chi đâu có Đạo Tài Đức đâu!

3- Chẳng hay Thầy chuyển đáo đầu,

Chẳng hay Thầy lập nhiệm mầu hóa nhơn.

Quẫn ngày quanh tháng thiệt hơn,

Tới cường lui bạo, khó nhường nhịn nhau.

4- Lướt giành quyền lợi mầy tao,

Trai hùng gái liệt khác nào tự tôn.

Khổ đây vì đó dập dồn,

Dồn luôn dập mãi rồi khôn dại rồi.

5- Nghĩ nhiều vậy ngán con ôi!

Đời chi vậy hỡi, Đạo vùi tấm thân!

Mật cơ lần trãi Mậu Dần,

Một Thầy làm chủ, chỉ phần biện căn.

6- Đặng dò đặng xét dễ phăn,

Nghịch chi lắm vậy rồi nhăn nhố rồi.

Thiên Đài ngày dựng vững vui,

Là nơi gồm trọn sắp xuôi cuộc thành.

7- Có ai nhìn nhận đó rành,

Có ai mà để ý thành thật trong.

Trong là lòng trọn quyết xong,

Là xong cho một chỗ đồng cậy nương.

8- Cứ lo dòm ngó thương trường,

Đành quên là vậy, vậy thường thấy nguy.

Tưởng cho làm vậy ra gì,

Bì so vật chất rằng ri đua tài.

9- Chẳng tường chỗ thiệt là hay,

Chẳng thông thời vận tưởng ngay cho phàm.

Tưởng vầy dầu Nữ dầu Nam,

Lầm trong cái tưởng lại ham tưởng nhiều.

10- Nên đành dồi dập quá tiêu,

Nhiều nơi tưởng vậy, vậy đều như nhau.

Con nhìn nầy đó nọ sao?

Rồi con nghĩ lại mới mau biết Thầy.

11- Biết là biết vận thời đây,

Thầy ban danh để phận nầy cho con.

Vững lâu bền chặt vuông tròn,

Là tâm chí nguyện nầy non nước bình.

12- Hiếm người dòm thấy muốn tin,

Ngặt điều nhĩ ngã trọng khinh không gần.

Rồi lâu trãi bước Mậu Dần,

Tới đâu lần thấy mọi phần xốn xang.

13- Đến chừng con cũng khó an,

Song vì tại bởi người ngang quá rồi.

Ngọt ngào ngùi ngậm ngậm ngùi,

Cũng Đời, Cũng Đạo, cũng bùi cũng cay.

14- Tỷ tâm thầm thuý ra hoài,

Là ra hoài thấy vậy ngày ngẩn ngơ.

Khó bề giả dạng làm lơ,

Vì thân còn đứng hội cơ Lý này.

15- Thầy nhìn biết liệu sao đây,

Bỏ thì chua xót, gần nay khó gần.

Cũng không ai xúi giục làm,

Cũng không ai đuổi, tại phàm mới hư.

16- Đó là vạn kiếp tồn ư,

Là ư thử muội tội đưa tới thường.

Dặn con rồi chỉ các đường,

Đường qua tới lại, lui cường nhượng minh.

17- Đặng làm cho vững đức tin,

Cuộc đời thay đổi, Đạo linh vẫn vầy.

Đặng hay nhờ có sức Thầy,

Sức Thầy là chỉ, dạy vầy dẫn kia.

18- Sự gìn lòng thiệt bớt nghi,

Thiệt đây là Lý thuận quy cơ mầu.

Thiệt nầy ai dễ thấu đâu,

Rồi sau rõ lại thiệt câu thấu Trời.

19- Câu là câu chỉ mọi nơi,

Thấu lòng ai cũng rụng rời hết khi.

Trời ra lập Đạo dễ gì,

Vì tâm phàm tục nhiều khi ít mừng.

20- Từ cơn chừng thấy, thấy chừng,

Chừng đây Thầy nói trọn phần ráng cam.

Ráng cam là phận phải làm,

Làm cho đúng phải đẹp thầm nhớ cao.

An lời tuyền luận phú giao,

Thì con cứ vậy bền sau trước đồng.


ĐƯỢC, bài nầy Thầy dạy cho con rõ, đặng an lòng mà lo bề tới, rồi cũng giao lại cho CA đặng nó đọc cho đứa nào ý muốn lập thành Cảnh Vô Vi nghe mà độ Lý, ngoài ra không được nói dài về công việc Vô Vi thì phải vậy./.
————————————d&c————————————
Ngày 10 Tháng 2 Annam 1941 (3 giờ khuya) [ĐCL.43/75]
MỘT CÂU THẦN ĐẠO SẮP BÀY
Này mỗi con có chí phương tầm rán nghe Thầy dạy:



tải về 1.08 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7   8




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương