Chuyển pháp luâN


Bài học thứ nhì Vấn đề Thiên nhãn



tải về 1.75 Mb.
trang9/47
Chuyển đổi dữ liệu10.10.2017
Kích1.75 Mb.
#33375
1   ...   5   6   7   8   9   10   11   12   ...   47

Bài học thứ nhì




    1. Vấn đề Thiên nhãn

Nhiều thầy Khí công cũng có nói về vài hiện tượng Thiên Nhãn. Sự thật là Pháp được biểu thị dưới nhiều hình thức khác nhau ở những cấp bực khác nhau. Khi đã đạt được một trình độ nào đó, người tu sẽ có thể thấy được những cảnh tượng ở trình độ của họ. Nhưng họ không thể thấy được những sự thật mà vượt quá trình độ của họ. Vì vậy họ không thể tin nơi những gì họ không thấy được và chỉ tin nơi những gì họ đã thấy ở trình độ của họ. Khi họ chưa đạt được một trình độ đủ cao trong sự tu luyện, họ sẽ xem những điều đó như là không có và không tin được, đó là trình độ của họ quyết định như vậy, và tinh thần của họ cũng không thể nào thăng hoa hơn được. Đó có nghĩa là, về vấn đề Thiên Nhãn của con người, có người nói vầy, người nói khác, và như vậy đã tạo ra một sự mờ mịt lớn nhưng cuối cùng không ai có thể làm sáng tỏ được vấn đề. Vả lại, sự thật Thiên Nhãn không phải là một đề tài có thể giải thích được rõ rệt ở cấp thấp. Trong quá khứ, vì sự cấu trúc của Thiên nhãn là một bí mật trong các bí mật, không ai được phép thố lộ cho người thường được biết, vì vậy từ trước đến nay, mãi không ai nói đến nó một cách rõ rệt. Hôm nay, thay vì lập lại chung quanh những lý thuyết của quá khứ, chúng tôi sẽ giải thích nó bằng khoa học và ngôn ngữ của thời nay, giản dị và dễ hiểu nhất, chúng tôi sẽ mổ xẻ đến căn bản của đề tài.


Thiên nhãn mà chúng ta nói đây sự thật nằm ở nơi Sơn căn, chỗ hơi cao hơn một chút nơi giữa hai chân mày, nối liền với thông quả thân (corps pinéal), đó là con đường chánh. Còn có nhiều con mắt trên thân người nữa. Lão giáo nói rằng mỗi huyệt là một con mắt, họ gọi những điểm trên kinh mạch cơ thể con người là qiao(huyệt), trong khi y học của Trung quốc thì gọi chúng là điểm huyệt. Phật giáo nói rằng mỗi lỗ chân lông con người là một con mắt, như vậy có người có thể đọc chữ bằng lỗ tai, người khác đọc bằng bàn tay hoặc bằng cái ót, và có người đọc bằng bàn chân hay bằng bụng, tất cả những điều ấy đều có thể làm được.
Nói về Thiên nhãn, chúng ta hãy nói qua một vài lời về cặp mắt thịt nầy của con người. Ngày nay, nhiều người cho rằng cặp mắt nầy có thể nhìn thấy mọi vật chất và vật thể trong cõi không gian thế giới nầy của chúng ta. Vì vậy, có người in trong trí của họ một quan niệm cứng nhắc rằng chỉ những gì có thể thấy được bằng cặp mắt thịt nầy mới là sự thật: họ không tin những gì họ không nhìn thấy! Thời xưa, người ta vẫn cho loại người như vậy là người không có khả năng thức giác tốt, có người cũng không biết giải thích tại sao họ không có sự thức giác tốt. Không tin khi không thấy, điều nầy có vẻ thật chí lý. Tuy nhiên, nó không còn chí lý nữa khi người ta xét nó ở một trình độ hơi cao hơn một chút. Mọi cặp không gian-thời gian đều tạo thành bởi vật chất, dĩ nhiên mỗi không-thời gian khác nhau có những cấu kết vật chất khác nhau và những hình thức hiện hữu của sanh mạng khác nhau.
Tôi xin nêu ra một ví dụ : Phật giáo nói rằng tất cả mọi hiện tượng trong xã hội loài người đều là huyễn ảo và không có thật. Làm sao chúng có thể là huyễn ảo? Những đồ vật phô bày tỏ rõ và thực tế như vậy, ai có thể cho chúng là không thật? Tuy vậy, hình dáng của một vật thể nó hiện ra như vậy, nhưng cách chúng hiện hữu thật không như vậy. Đôi mắt nầy của chúng ta có cái khả năng là có thể cô đọng chúng lại trong không gian vật chất nầy trong tình trạng mà chúng ta thấy chúng bây giờ đây. Sự thật mọi vật thể đều không trong tình trạng đó, chúng cũng không trong tình trạng đó ngay cả trong không gian mà chúng ta đang ở đây. Lấy ví dụ một thân người, dưới kính hiển vi một thân người được nhìn thấy như thế nào? Toàn cơ thể đều cấu tạo bởi những tế bào lỏng lẻo và nhỏ nhít giống như những hạt cát đang cựa quậy. Những hạt âm tử quay chung quanh những hạt nhân nguyên tử, toàn cơ thể đang nhúc nhích, cựa quậy. Bề mặt của cơ thể cũng không trơn láng đều đặn. Mọi vật trong vũ trụ nầy như sắt, thép và đá cũng đều như vậy, những phần tử tế bào của chúng tất cả đều đang cựa quậy. Quí vị không thể nhìn thấy trọn hình thể của chúng, sự thật là chúng không ở trong trạng thái yên định. Cái bàn này cũng đang nhúc nhích, nhưng cặp mắt của chúng ta không thể thấy được sự đó. Cặp mắt nầy có thể tạo ra cho ta một ảo ảnh sai lầm.
Không phải là chúng ta không thể nhìn thấy những vật nhỏ vi tế, cũng không phải là con người không có cái khả năng đó. Con người sanh ra đã sẵn có khả năng đó và họ có thể nhìn thấy những vật đến một độ nhỏ nào đó. Nhưng chính vì con người có cặp mắt của cõi thế giới vật chất nầy khiến chúng có thể tạo ra một ảo ảnh như vậy và không cho phép con người có thể nhìn thấy sự thật. Vì vậy trong quá khứ, người ta nói rằng những người không tin nhận những gì họ không thấy, trong giới tu luyện luôn cho rằng loại người như vậy là không có một khả năng giác ngộ tốt, họ bị lừa đảo bởi những ảo ảnh của người thường và họ bị thất lạc trong thế giới người thường, đó là một câu nói đã có từ lâu trong đạo giáo, sự thật chúng tôi cũng cho rằng nó rất có lý.
Đôi mắt nầy có thể cô đọng những vật thể trong không gian vật chất nầy của chúng ta ở trong trạng thái đó. Ngoài ra chúng không có khả năng nào khác quan trọng. Khi một người nhìn một vật, hình ảnh của nó không hiện lên chính trong đôi mắt. Đôi mắt cũng giống như một ống kính của máy chụp ảnh, nó làm việc như một dụng cụ. Khi nhìn ra xa, óng kính phải kéo thẳng ra. Đôi mắt của chúng ta sử dụng cũng như vậy: khi nhìn trong tối, hai nhãn tinh của con ngươi sẽ nở rộng ra. Khi người ta chụp ảnh trong tối, ống kính của máy phải được mở rộng ra, nếu không hình chụp sẽ tối đen vì thiếu ánh sáng. Khi một người đi ra ngoài trời nắng chói, con ngươi của họ sẽ tức khắc co lại, nếu không đôi mắt họ sẽ bị chói lòa vì ánh sáng và họ sẽ không thể nhìn thấy được rõ. Một máy chụp ảnh cũng theo nguyên lý như vậy, và ống kính cũng cần phải thâu nhỏ lại. Máy chụp ảnh chỉ có thể chụp lấy hình ảnh của một đồ vật, nó chỉ là một dụng cụ. Khi chúng ta thật nhìn một vật, một con người, hay hình dáng của một món đồ, các hình ảnh đó sẽ thành hình bên trong bộ óc chúng ta. Nói cách khác, chúng ta nhìn qua đôi mắt, và lúc bấy giờ các hình ảnh sẽ được gởi qua giây thần kinh thị giác đến thông quả thân ở nửa phần sau của đại não, và chúng sẽ được phản chiếu nơi đó. Điều nầy có nghĩa rằng các hình ảnh thật sự phản chiếu là được nhìn thấy nơi vùng thông quả thân trong bộ óc của chúng ta. Y học ngày nay cũng đã nhận biết điều nầy.
Sự khai mở Thiên nhãn mà chúng tôi nói đó gồm có sự soi thủng một đường đi giữa hai chân mày, tránh những giây thần kinh thị giác, để cho thông quả thân được nhìn thấy trực tiếp. Đó là điều mà chúng tôi gọi là khai mở Thiên nhãn. Có người liền nghĩ: Điều đó không thực tế, sau cùng đôi mắt nầy vẫn có thể giữ vai trò một bộ máy, nó có thể chụp lấy hình ảnh những đồ vật, không có nó là sẽ không được. Y học ngày nay đã khám phá, qua nghành cơ thể học, rằng phần trước của thông quả thân được trang bị bằng tất cả các cơ cấu tế bào của một con mắt người. Vì nó nằm ở bên trong bộ đầu của con người, người ta nói đó là một con mắt thất dụng. Nó có phải là một con mắt thất dụng hay không, giới tu luyện của chúng ta còn giữ một thái độ dè dặt. Dù sao chăng nữa, y học ngày nay cũng đã nhìn nhận có một con mắt tại nơi đó, giữa bộ đầu của con người. Con đường mà chúng tôi soi thủng đó chính là nhắm điểm đó. Điều nầy phù hợp với sự hiểu biết của y học ngày nay. Con mắt đó không tạo ra một cái thấy sai lầm như cặp mắt thịt của chúng ta. Nó có thể nhìn đến tận cùng sự vật và thấy đến nguồn gốc của vật chất. Vì vậy người mà có được một Thiên nhãn ở cấp độ thật cao có thể nhìn thấy xuyên qua bầu không gian của chúng ta đến những bầu không gian-thời gian khác. Họ có thể nhìn thấy những cảnh tượng mà người thường không thể nhìn thấy ; người mà có con mắt Thiên nhãn ở cấp thấp hơn, có thể có một cái nhìn xuyên thấu, họ có thể thấy được những vật xuyên qua tấm vách tường, và họ có thể nhìn thấy bên trong cơ thể của con người. Con mắt đó quả đã được trang bị với những khả năng Gong đó.
Trường phái Phật có nói đến năm cấp thấy : cái thấy của mắt thịt, cái thấy của mắt trời, cái thấy của mắt huệ, cái thấy của mắt Pháp và cái thấy của mắt Phật. Đó là năm cấp quan trọng của Thiên nhãn và mỗi một cấp đó còn được chia ra thành thượng, trung và hạ. Lão giáo còn nói rằng con mắt Pháp được chia ra làm chín lần chín là tám mươi mốt cấp. Chúng tôi mở cho quí vị nơi đây con mắt Thiên nhãn, nhưng chúng tôi không cho quí vị một sự khai mở ở trình độ dưới cấp mắt trời. Vì sao? Dù rằng quí vị đang ngồi nơi đây và bắt đầu sự tu luyện của quí vị, quí vị cũng chỉ mới là bắt đầu trong giới người thường, có rất nhiều những sự ràng buộc của người thường mà quí vị chưa buông bỏ được. Nếu như sự khai mở được ban cho dưới cấp mắt trời, quí vị sẽ nắm được một huyền năng mà người thường cho là siêu phàm, quí vị có thể nhìn thấy đồ vật xuyên qua tấm vách tường và thấy bên trong cơ thể con người. Nếu chúng tôi truyền như thế một cách rộng rãi huyền năng Gong nầy và ban cho mỗi người một sự khai mở Thiên nhãn ở cấp bực như vậy, điều đó có thể gây rối loạn nghiêm trọng trong xã hội người thường và phá hủy tình trạng xã hội của người thường : những bí mật quốc gia sẽ không gìn giữ được, người có ăn mặc cũng như không, một người ở trong tư phòng của họ mà quí vị ở bên ngoài có thể nhìn thấy, hoặc là quí vị sẽ mua tất cả những tấm giấy số trúng hạng nhất bán ngoài đường, như vậy đó là không được. Xin hãy suy nghĩ, nếu mỗi người đều có Thiên nhãn của họ khai mở ở trình độ mắt trời, xã hội nầy có còn là xã hội con người nữa chăng? Những hiện tượng làm rối loạn nghiêm trọng xã hội người thường tuyệt đối không được cho phép. Nếu tôi ban cho quí vị một sự khai mở ở cấp đó, quí vị sẽ tự tôn làm thầy khí công ngay. Nhiều người lúc nào cũng muốn làm thầy khí công và, với con mắt Thiên nhãn khai mở, họ có thể dùng để đi chữa trị cho người bệnh. Như vậy phải chăng tôi đã đưa quí vị vào một con đường hướng xấu ?
Vậy ở cấp nào tôi phải khai mở con mắt Thiên nhãn của quí vị? Tôi khai mở cho quí vị thẳng đến cấp mắt huệ. Khai mở cao quá thì trình độ Xinxing (Tâm tính) của quí vị chưa đủ, còn khai mở thấp quá thì có cái nguy làm xáo trộn nghiêm trọng tình trạng xã hội người thường. Với sự khai mở ở cấp mắt huệ, quí vị sẽ không có khả năng nhìn thấy đồ vật xuyên qua tấm vách tường hoặc nhìn thấy bên trong cơ thể con người, nhưng quí vị có thể nhìn thấy những hình ảnh có ở những không gian khác. Điều nầy có ích lợi gì? Điều nầy có thể làm gia tăng đức tin của quí vị trong sự thực hành, vì quí vị được thấy rõ ràng điều mà những người thường không thấy và quí vị sẽ tin nơi sự thật của sự hiện hữu đó. Cho dù quí vị được thấy rõ cùng không trong lúc nầy, tôi khai mở Thiên nhãn của tất cả quí vị ở cấp đó, điều nầy thuận lợi cho sự tu luyện của quí vị. Ai chịu thực hành sự tu luyện chân chánh trong Đại Pháp, tự bắt buộc nghiêm khắc nâng cao Xinxing (Tâm tính) của mình, thì sự đọc sách nầy cũng sẽ đem lại cho họ sự hiệu nghiệm y như vậy.
Cái chi chỉ định trình độ Thiên nhãn của một người? Không phải là quí vị sẽ được nhìn thấy tất cả sau khi Thiên nhãn được khai mở. Không phải vậy. Nó còn có phân chia cấp bực. Vậy cái chi chỉ định sự phân chia cấp bực đó? Có ba yếu tố. Yếu tố đầu tiên là Thiên nhãn phải cần có một khối năng lượng từ bên trong ra đến bên ngoài, chúng tôi gọi nó là chất tinh hoa của Khí. Vai trò của nó là gì? Như mặt kính của máy truyền hình, nếu không có chất bột lân tinh thì khi người ta vặn máy lên, nó chỉ giống như một bóng đèn phát ra ánh sáng chớ không cho ra hình ảnh. Chính nhờ chất bột lân tinh nầy mà mới có hình ảnh. Dĩ nhiên ví dụ nầy cũng không thích hợp hoàn toàn, vì chúng ta nhìn thấy một cách trực tiếp, còn máy truyền hình thì cho ra hình ảnh qua một tấm kính, nhưng ý nghĩa cũng gần giống như vậy. Một chút tinh hoa của khí đó rất quí báu, nó cấu tạo bởi một chất còn tinh chất hơn nữa lấy từ chất De (Đức) . Thông thường thì tinh hoa khí của mỗi người được gìn giữ rất khác cấp nhau, trong mười ngàn người may ra có hai người là ở cùng chung một cấp.
Cấp bực của Thiên nhãn là một sự biểu hiện trực tiếp của Pháp trong vũ trụ nầy của chúng ta. Đó là một điều siêu phàm và có liên hệ sát với Xinxing (Tâm tính) của con người. Một người mà Tâm tính thấp kém sẽ theo đó có một cấp Thiên nhãn thấp kém. Vì Tâm tính thấp kém, tinh hoa Khí của họ loãng hơn ; trong khi một người khác mà Tâm tính thật cao, từ thuở tấm bé cho đến lớn khôn, trong xã hội loài người, họ không màng đến công danh lợi lộc, những điều tranh đấu giữa người với nhau, những quyền lợi cá nhân, kể cả thất tình lục dục, tinh hoa Khí của họ có thể được gìn giữ tốt hơn, và vì vậy khi Thiên nhãn được khai mở, họ có thể nhìn thấy khá rõ ràng. Những trẻ em dưới sáu tuổi có thể thấy rất rõ ràng sau khi khai mở; hơn nữa, Thiên nhãn của chúng dễ khai, một lời của tôi có thể mở rồi.
Với sự nhiễm nhơ của dòng sóng đời và cái hồ nhuộm đen của xã hội người thường, những điều mà người ta cho là đúng, sự thật chúng thường là sai. Phải chăng ai cũng muốn sống một đời sống đầy đủ vật chất? Nhưng ước muốn được sống đầy đủ vật chất có thể phải làm hại đến quyền lợi của người khác, nó có thể thúc đẩy tinh thần ích kỷ của con người, cướp lấy những lợi lộc của người khác, xử tệ với người khác và làm hại đến người khác. Vì quyền lợi cá nhân, người ta dấn thân vào những cuộc tranh giành và cãi lẫy giữa những người thường, điều đó phải chăng là đi ngược lại với bản chất của vũ trụ ? Điều gì con người cho là đúng không nhất thiết là đúng. Trong sự giáo dục trẻ em, để cho chúng có chỗ đứng trong tương lai giữa xã hội người thường, người lớn thường hay dạy chúng từ lúc trẻ thơ điều nầy : Phải học khôn lanh. Nhưng sự khôn lanh đã là một điều sai lầm về phương diện của vũ trụ, nên chúng tôi khuyên cần phải theo dòng đời tự nhiên và không chú trọng đến những lợi lộc cá nhân. Nếu nó quá khôn lanh, đó chỉ là để kiếm tìm những điều có lợi cho cá nhân. Khi bị làm nhục, hãy đi tìm thầy của nó hoặc cha mẹ của nó. Khi gặp tiền thì hãy lượm lên. người ta dạy đứa trẻ như vậy. Đã nhận được nhiều điều như vậy từ lúc tấm bé đến lớn khôn, dần dần đứa trẻ trở thành càng ngày càng ích kỷ trong xã hội người thường, nó sẽ biết thâu lợi bất kể người khác và như vậy nó sẽ bị mất De (Đức).
Một khi đã bị mất đi, De (Đức), tự nó là một thứ vật chất, không biến mất, nó được chuyển đến cho người khác, trong khi tinh hoa của Khí thì bị biến mất. Nếu một người quá mưu lược từ thuở bé đến lớn khôn, họ rất ý thức quyền lợi của họ và tham muốn lợi lộc, thường loại người nầy khi Thiên nhãn mở họ không sử dụng được, họ không thể nhìn thấy rõ, nhưng điều nầy không có nghĩa là họ sẽ không bao giờ được nhìn thấy. Vì sao? Vì điều mà chúng ta đang làm trong suốt thời gian tu luyện, chính là để trở về nguồn cội và tìm lại bổn lai. Trong khi chúng ta tiếp tục sự tu luyện thì nó không ngừng tiếp thu lại để bồi đắp cho sự mất mát. Vì vậy quí vị cần phải chú trọng cái Xinxing (Tâm tính) của quí vị. Chúng tôi nói đây là một sự nâng cao toàn diện và một sự thăng hoa toàn diện. Với Xinxing (Tâm tính) nâng lên, mọi sự đều đồng thời được nâng lên; nếu Xinxing (Tâm tính) chậm tiến lên, một chút tinh hoa của Khí đó cũng sẽ không thể được phục hồi, đó là lý do.
Yếu tố thứ nhì là trong lúc tập luyện, một người có căn bản tốt cũng có thể tự khai mở Thiên nhãn qua sự thực hành. Thông thường người ta bị giựt mình vào lúc đầu tiên Thiên nhãn được khai mở. Tại sao bị giựt mình? Nói chung người ta thường chọn giờ Tý trong đêm để tập luyện, đó là lúc mà đêm đã về khuya, người không còn gây tiếng động. Trong lúc tập luyện, người ta bỗng nhiên nhìn thấy một con mắt to lớn xuất hiện trước mắt và người ta bị giựt mình kinh hãi. Sự kinh hãi đó thật không tầm thường, từ đó họ không còn dám tập luyện nữa. Thật là dễ bị kinh hãi! Một con mắt to lớn như vậy và rõ rệt như vậy đang nhìn mình chớp chớp. Có người gọi đó là mắt quỉ, có người gọi là mắt Phật, sự thật, nó chỉ là con mắt thật của quí vị. Dĩ nhiên, sự tu luyện tùy nơi mình và Gong (Công lực) là tùy nơi Thầy. Đối với một người tu, tất cả hành trình chuyển biến Gong của họ là một hành trình vô cùng phức tạp trong khoảng không gian khác và không chỉ là trong một không gian khác mà trong tất cả các không gian khác. Trong mỗi không gian khác cơ thể của họ được biến đổi. Quí vị có khả năng tự thực hiện điều đó không? Nhất định là không. Tất cả những việc ấy sẽ được chương trình hóa bởi vị Thầy, chính vị Thầy thực hiện chúng cho quí vị. Vì vậy mới nói rằng : sự tu luyện tùy nơi ta và Gong thì tùy nơi Thầy. Quí vị chỉ cần có ước muốn đó và quí vị nghĩ như vậy, sự thực hiện thật sự là làm bởi vị Thầy.
Có người tự khai mở Thiên nhãn bằng sự tu luyện của họ. Chúng tôi nói rằng đó chính là con mắt thật của quí vị, nhưng quí vị không thể nào tự thực hiện sự chuyển biến đó. Có người có một vị Thầy, khi vị Thầy ấy thấy rằng Thiên nhãn của họ đã được mở, bèn cho họ một con mắt thật gọi là Chân Nhãn bằng cách thực hiện sự chuyển biến đó cho họ. Dĩ nhiên có người không có Thầy, nhưng họ có một vị Thầy qua đường. Trường phái Phật nói rằng : Chư Phật khắp mọi nơi! các Ngài đông đến độ khắp nơi đều có. Cũng có người nói rằng : Trên đầu cao ba tấc có thần linh. Đó có nghĩa là các vị ấy đông vô số kể. Khi một vị Thầy qua đường nhìn thấy quí vị tu luyện tốt và quí vị có Thiên nhãn đã mở nhưng còn thiếu một con mắt thật. Ngài làm ngay một con bằng cách chế biến cho quí vị và con mắt ấy được kể như là tự quí vị tu luyện được. Vì sự cứu độ chúng sanh là một lý do không đòi hỏi điều kiện hoặc giá cả hoặc tưởng thưởng hoặc danh tiếng, người ta cao thượng hơn nhiều lắm những phần tử gương mẫu của người thường và điều đó được đưa đến cho quí vị hoàn toàn do lòng từ bi.
Sau khi Thiên nhãn được khai mở thì có một trạng thái xuất hiện : Ánh sáng chói lòa rất mạnh mẽ đôi mắt của quí vị. Quí vị có cảm giác đôi mắt bị chói lòa. Sự thật ánh sáng không làm chói đôi mắt của quí vị mà là chói thân quả thông (corps pinéal) của quí vị, vì vậy quí vị có cảm tưởng đôi mắt bị chói lòa. Lý do là vì quí vị chưa có con mắt thật đó. Một khi người ta đã làm cho quí vị con mắt thật đó rồi, quí vị không còn cảm thấy bị chói nữa. Một số người trong chúng ta có thể cảm và thấy được nó. Vì nó cũng y như bản chất của vũ trụ, nó ngây thơ và tò mò. Nó cũng nhìn vào trong để biết xem Thiên nhãn của quí vị đã mở chưa và đã có thể nhìn thấy chưa. Nó cũng nhìn quí vị từ bên ngoài vào. Lúc bấy giờ Thiên nhãn của quí vị cũng được mở ra, mắt thật đang nhìn quí vị và quí vị thình lình cũng nhìn thấy nó, điều đó làm cho quí vị phát sợ. Sự thật đó chính là con mắt thật của quí vị và từ nay với con mắt thật nầy quí vị sẽ nhìn các sự vật, không có con mắt nầy quí vị sẽ hoàn toàn không thể nhìn thấy, cho dù Thiên nhãn của quí vị đã được khai mở.
Yếu tố thứ ba là sự phô bày khác biệt giữa các không gian khi người tu vượt lên các cấp. Đó là vấn đề thật sự chỉ định cấp bực của mỗi người. Để nhìn thấy các vật, ngoài con đường chánh, con người còn có nhiều đường phụ. Trường phái Phật đã nói rằng mỗi lỗ chân lông là một con mắt ; trường phái Lão cũng nói rằng tất cả những huyệt trên cơ thể là những con mắt, nghĩa là tất cả những điểm trên kinh mạch đều là mắt. Dĩ nhiên họ chỉ nêu ra một hình thức chuyển hóa của Pháp trong cơ thể con người. Không có nơi nào trên cơ thể mà không có thể nhìn thấy.
Tuy vậy các cấp bực mà chúng tôi sẽ nói đây là khác với điều đó. Ngoài con đường chánh còn có vài con đường phụ quan trọng nằm trên đôi chân mày, bên trên mí mắt, dưới mí mắt và nơi góc sóng mũi (sơn căn). Chính những mắt nầy là chỉ định vấn đề vượt lên cấp bực. Dĩ nhiên đối với một người tu thường, nếu họ có thể nhìn thấy bằng những nơi đó là họ đã vượt qua rất nhiều cấp cao. Có nhiều người cũng có thể nhìn thấy bằng đôi mắt thịt của họ, như vậy họ đã thành công trong sự tu luyện đôi mắt, chúng cũng được trang bị với nhiều hình thức huyền năng Gong. Tuy nhiên nếu người tu không tự chủ được đôi mắt của họ thì nó sẽ luôn nhìn thấy được phần nầy mà không thấy được phần kia thì như vậy cũng không được. Vì vậy mà thường có nhiều người nhìn bên nầy với một con mắt và nhìn bên kia với con mắt kia. Cũng không có đường đi phụ dưới con mắt nầy(mắt phải), điều nầy liên hệ trực tiếp với Pháp, vì khi người ta làm một hành động xấu, người ta thường có thói quen dùng con mắt phải, vì vậy không có con đường phụ dưới con mắt phải. Đó là vài con đường phụ quan trọng sẽ xuất hiện trong lúc tu luyện Thế-Gian- Pháp.
Khi đạt đến một trình độ rất cao, sau khi vượt khỏi Thế-Gian-Pháp, người ta còn có một loại mắt như mắt đa diện. Nghĩa là trên cả phân nửa trên của gương mặt có một con mắt to lớn được thành hình, bên trong của mắt đó có nhiều con mắt nhỏ ráp lại. Nhờ sự tu luyện, nhiều bậc Đại Giác nơi cấp rất cao họ có một số rất lớn con mắt trên khắp cả mặt. Tất cả các con mắt đều nhìn xuyên qua con mắt lớn đó và các ngài có thể nhìn thấy tất cả những gì các ngài muốn. Chỉ một cái nhìn, các ngài có thể thấy suốt thấu tất cả mọi không gian. Ngày nay các nhà bách thú học và bọ học đang nghiên cứu về ruồi. Con mắt của ruồi rất to lớn, khi được nhìn dưới kính hiển vi, chúng bao gồm rất nhiều con mắt nhỏ, người ta gọi đó là mắt kết hợp. Khi tu đến một trình độ rất cao, người ta có thể có tình trạng đó, nó chỉ xuất hiện ở cấp cao hơn rất nhiều cấp của Như Lai. Nhưng người thường không thể nhìn thấy điều đó, ở cấp thường, người ta cũng không thể thấy được sự khác biệt, người ta nhìn họ giống như một người thường, vì cái đó thuộc về những không gian khác. Đó là nói về sự vượt qua các cấp, cũng là vấn đề người tu có thể đạt đến hay không nhiều cấp không gian.
Tôi đã giải thích cho quí vị cái căn bản cấu trúc của Thiên nhãn. Khi chúng tôi khaì mở Thiên nhãn cho quí vị với sức mạnh từ bên ngoài thì hiệu lực sẽ mau hơn và dễ dàng hơn. Trong lúc tôi nói về Thiên nhãn, mỗi người trong quí vị tự cảm thấy phần trán của mình căng lên, thịt co lại và xuyên thủng vào trong. Có phải như vậy không? (tiếng vỗ tay vang) Phải vậy! Mọi người nơi đây, khi đã thật sự buông bỏ những tham muốn ràng buộc nơi tâm để học Pháp Luân Đại Pháp, quí vị sẽ nhận thấy cảm giác đó, một lực khá mạnh xuyên thủng vào bên trong. Chúng tôi gởi đến quí vị một cái Gong (Công lực) đặc biệt dùng để khai mở Thiên nhãn để thực hiện sự khai mở nầy và đồng thời chúng tôi cũng gởi đến quí vị cái Pháp Luân (Falun) để sửa chữa cho nó. Trong khi chúng tôi nói về Thiên nhãn, chúng tôi khai mở nó cho tất cả quí vị nào muốn tu luyện trong Pháp Luân Đại Pháp nhưng không chắc rằng tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ hoặc rằng tất cả mọi người đều được nhìn thấy, đó là một điều có liên hệ trực tiếp với quí vị. Nhưng điều đó không quan trọng. Không có việc gì quan trọng nếu quí vị không thể nhìn thấy, quí vị cứ thực hành sự tu luyện từ chút từ chút. Trong khi quí vị không ngừng tiến lên trên cấp, quí vị sẽ có thể nhìn thấy dần dần, từ một cái thấy mờ mờ đến một cái thấy rõ rệt. Với điều kiện là quí vị tu luyện và quí vị nhất quyết tu luyện thì tất cả những gì đã mất sẽ được thu hồi lại.
Tự khai mở Thiên nhãn là một vấn đề tương đối khó. Tôi xin giải thích một vài hình thức tự khai mở Thiên nhãn. Ví dụ có nhiều người trong quí vị trong lúc ngồi tịnh quan sát trán và con mắt Thiên nhãn của mình thì họ thấy một khối đen tối om và không có gì cả nơi đó. Sau một thời gian, họ nhìn thấy nơi trán được trắng dần. Và sau một thời gian tu luyện nữa, họ sẽ thấy dần dần một nhóm ánh sáng, rồi một màu đỏ lan ra. Lúc bấy giờ, như một đóa hoa bừng nở, giống như trong chiếu bóng hay truyền hình, đóa hoa nở ra trong khoảnh khắc, sẽ có cảnh tượng như vậy. Mặt đỏ trước kia bằng phẳng nó sẽ vun đầy lên thật nhanh nơi trung tâm và không ngừng mở ra, mở ra. Nếu quí vị muốn đạt đến một sự khai mở Thiên nhãn trọn vẹn do tự lực, phải cần từ tám năm cho đến mười năm cũng chưa đủ vì nó bị che lấp hoàn toàn.
Có người con mắt Thiên nhãn không bị che lấp và nó được trang bị với một con đường đi. Tuy nhiên vì họ không tu, nó không có năng lượng gì cả. Như vậy khi họ bắt đầu tu luyện khí công, một khối chất đen sẽ thình lình xuất hiện trước mắt họ. Với thời gian tu luyện gia tăng, nó dần dần trở thành màu trắng và sau đó trở thành sáng chói. Cuối cùng nó trở thành càng lúc càng sáng chói và đôi mắt hơi bị chói loà. Có người sẽ nói : Tôi đã thấy mặt trời, và tôi đã thấy mặt trăng. Sự thật, họ không thấy mặt trời hoặc mặt trăng. Vậy họ đã thấy gì? Đó là con đường đi của họ. Sau khi được gắn con mắt thật vào, họ sẽ có thể nhìn thấy thẳng. Nhưng đối với những người khác thì nó khá khó khăn. Khi họ tập luyện khí công, họ sẽ cảm thấy như đang chạy dọc theo con đường đi nầy ra bên ngoài, nó giống như một đường hầm hay một giếng nước. Cả trong lúc ngủ, họ cảm thấy như đang chạy ra bên ngoài. Có người có thể cảm giác như đang cỡi ngựa; có người cảm giác như đang bay; có người thấy chạy chân hối hả; và có người phóng ra ngoài bằng xe hơi. Lúc nào họ cũng có cảm giác không bao giờ đi đến cuối đường, vì sự khai mở Thiên nhãn do tự mình thật rất khó khăn. Lão giáo xem thân người là một tiểu vũ trụ, nếu là một tiểu vũ trụ, xin hãy suy nghĩ, sự cách biệt từ trán đến thông quả thân quả là có hơn một trăm lẻ tám ngàn dậm. Vì vậy người ta luôn có cảm giác phóng mình ra bên ngoài mà không bao giờ đạt đến đích được.
Lão giáo cho rằng cơ thể con người là một tiểu vũ trụ, họ rất có lý. Điều nầy không có nghĩa là tổ chức cấu trúc của nó và của vũ trụ đều giống như nhau, cũng không phải là nói đến cái hình dáng thể chất hiện hữu trong không gian vật chất nầy của chúng ta. Chúng ta hãy xét xem, sự hiểu biết của khoa học hiện đại về cái thể vật chất dưới cấp tế bào nầy như thế nào? Là những phân tử đủ loại, và dưới cấp phân tử là những nguyên tử, những dương tử, những hạt nhân nguyên tử, những âm tử, những quarks (trừu tượng nằm giữa các nguyên tử), và thành phần nhỏ nhít nhất hiện đang được nghiên cứu là những trung hòa tử (neutrinos). Vậy thành phần vật chất bé nhỏ nhất là cái gì? Rất khó mà nghiên cứu xa hơn nữa. Trong những năm cuối đời ngài, đức Thích Ca Mâu Ni có nói câu nầy, Ngài nói rằng : Bên ngoài nó to vô cùng, bên trong nó nhỏ vô tận. Đó có nghĩa là gì? Ở cấp một vị Như Lai, ngài nhìn ra ngoài thì thấy cái vũ trụ nầy to lớn vô cùng không thấy đến bờ mé và nhìn vào bên trong thì không thể thấy đến tận nguồn gốc của vật chất, vì lý do đó mà Ngài nói : Bên ngoài nó to vô cùng, trong nhỏ nó vô tận.
Đức Thích Ca Mâu Ni cũng có nói đến cái thuyết ba ngàn thế giới lớn. Ngài nói rằng trong vũ trụ nầy và trong giải Ngân hà nầy của chúng ta có ba ngàn quả địa cầu nơi đó có những vật sống giống như loài người của chúng ta. Ngài cũng nói cũng có ba ngàn thế giới như vậy trong một hạt cát. Một hạt cát là cũng giống như một vũ trụ, trong đó có những con người với sự sáng suốt như chúng ta, những hành tinh, đồng thời có núi và sông. Thật là không thể tưởng tượng được ! Nếu là như vậy, xin hãy suy nghĩ điều nầy. Phải chăng cũng có những cát trong ba ngàn thế giới đó? Trong những hạt cát nầy, phải chăng cũng có ba ngàn thế giới to lớn như thế? Và trong ba ngàn thế giới to lớn nầy, phải chăng cũng lại có những hạt cát? Và trong những hạt cát nầy, phải chăng cũng lại có ba ngàn thế giới lớn? Cuối cùng là cấp Như Lai vẫn không thể thấy đến cùng tột.
Cũng như vậy đối với những phân tử tế bào của con người. Nhiều người tự hỏi : Vũ trụ nầy to lớn như thế nào? Tôi xin nói cho quí vị rõ là vũ trụ nầy nó có bờ mé, tuy nhiên ở cấp Như Lai, người ta sẽ cho nó là vô bờ và lớn rộng vô cùng. Hơn nữa, bên trong cơ thể con người cũng to lớn như vũ trụ nầy, từ tế bào đến những phân tử vi tế trong tiểu vũ trụ. Điều nầy nghe thật khó tưởng tượng. Khi một con người hay một sanh mạng được tạo ra, những chất liệu làm thành sanh mạng của nó là duy nhất và đồng thời bản chất riêng biệt của nó cũng đã được thành lập nơi cái tiểu vũ trụ vi tế nhất. Như vậy điều mà khoa học hiện đại đang nghiên cứu còn rất xa điều đó. So sánh với những sanh mạng trên những hành tinh có trí huệ cao hơn trong khắp vũ trụ, thì trình độ khoa học của loài người thật quá kém. Chúng ta còn chưa có thể vượt qua những không gian khác đang hiện hữu cùng lúc cùng nơi, trong khi đó những dĩa bay từ các hành tinh khác có thể vượt thẳng sang những không gian khác. Ý niệm về thời gian và không gian thay đổi hoàn toàn, vì vậy họ có thể đến và đi tùy ý và với một tốc độ quá nhanh khiến trí óc con người không thể nào chấp nhận được.
Chúng tôi đề cập đến vấn đề nầy khi nói về mắt Thiên nhãn là vì, khi quí vị chạy ra ngoài theo con đường đi đó, quí vị có thể thấy nó là vô cùng vô tận. Có người có thể thấy một cảnh tượng khác là họ không đang chạy tới trước trong một đường hầm nhưng mà là chạy trên một con đường lớn dài vô tận. Hai bên là phố phường, núi sông, họ chạy không ngừng. Điều như vậy lại càng khó tin hơn nữa. Tôi có nhớ một thầy khí công đã tuyên bố là trong một lỗ chân lông của thân người có chứa đựng một thành phố, nơi đó có xe lửa và xe hơi đang chạy. Những người khác nghe như vậy rất ngạc nhiên và cho đó là không tin được. Như mọi người đều biết, những phần tử vi tế của vật chất bao gồm tế bào, nguyên tử và hạt nhân nguyên tử. Khi muốn tiếp tục nghiên cứu sâu xa hơn cho đến cùng, nếu quí vị có thể nhìn thấy bề mặt của mỗi giai tầng, thay vì chỉ một điểm mà là thấy tất cả toàn diện của cấp tế bào, toàn diện của cấp nguyên tử, toàn diện của cấp hạt nhân nguyên tử , lúc bấy giờ quí vị sẽ được thấy những hình thức hiện hữu của những không gian khác. Mỗi chất liệu kể cả thân người đều hiện hữu đồng thời và được liên kết với nhiều cấp không gian trong vũ trụ. Khi nghành lý học của chúng ta ngày nay nghiên cứu về những thành phần vi tế của vật chất, họ chỉ nghiên cứu qua sự phân tách và chia cắt nó ra. Sau khi chia cắt nó ra bằng phóng xạ, họ nghiên cứu đến những phần tử xuất hiện trong sự chia cắt nầy. Nếu như có được một thứ máy móc có thể trải ra và cho thấy toàn diện một cấp, cấp nguyên tử hoặc cấp tế bào, chúng ta sẽ có thể thấy toàn thể sự phô bày hoặc có thể nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đó là quí vị đã vượt qua từng không gian nầy và đã được nhìn thấy cảnh tượng thật hiện hữu nơi không gian khác. Cơ thể của con người tương ứng với không gian bên ngoài, và tất cả đều có hình thức hiện hữu như vậy.
Sự khai mở Thiên nhãn do tự lực còn có những trạng thái khác, chúng tôi chỉ nói đến những hiện tượng tương đối thông thường. Cũng có những người nhìn thấy Thiên nhãn của họ quay vòng, những người tu theo Đạo Lão thường thấy bên trong Thiên nhãn của họ quay vòng, và cắc với một tiếng nổ, cái dĩa Thái cực sẽ chẻ đôi, sau đó thì họ được nhìn thấy cảnh tượng. Nhưng đó không phải là trong bộ đầu của quí vị có cái Thái cực, chính là vị Thầy đã gắn cho quí vị ngay lúc đầu cả một loạt những điều, trong đó có cái Thái cực, nó nằm đó để đóng con mắt Thiên nhãn của quí vị lại. Khi quí vị khai mở Thiên nhãn, nó liền chia đôi ra. Điều đó đã được sắp đặt riêng như vậy cho quí vị, không phải trong bộ đầu của quí vị đã sẵn có nó.
Còn có những người tìm cách khai mở Thiên nhãn, nhưng họ càng cố công bằng sự tập luyện thì sự khai mở càng chậm trễ. Lý do là tại sao? Tự họ cũng không biết. Lý do chánh là vì Thiên nhãn không nên tìm kiếm, người ta càng tìm kiếm nó, càng khó có được nó. Khi người ta tìm kiếm nhiều quá, không những nó không mở ra, mà trái lại, ở bên trong Thiên nhãn có một chất trào ra, không trắng không đen, nó sẽ che lấp Thiên nhãn của quí vị. Và về lâu dài, chất đó sẽ làm thành một khối thật to và càng lúc càng trào ra. Thiên nhãn càng chậm mở, người ta càng tìm kiếm nó, và chất đó càng trào ra. Cuối cùng nó bao trùm cả cơ thể, bề dầy của nó có thể trở thành rất lớn và mang một lớp điện to lớn vô cùng. Cả khi người ấy thật sự có Thiên nhãn của họ đã mở, họ cũng không thể nào nhìn thấy được vì nó bị nhốt bên trong bởi chính tinh thần tham muốn tìm kiếm của họ. Và chất đó chỉ tự giải tỏa dần dần với điều kiện là họ không nghĩ tới điều đó nữa và họ hoàn toàn buông bỏ tinh thần tham muốn đó. Nhưng cần một thời gian thật khó khăn và thật lâu dài tu luyện mới có thể dứt bỏ được nó. Vì vậy thật là không đáng. Nhiều người không biết, vị Thầy đã nói với họ không nên tìm kiếm nó, không nên tìm kiếm nó, nhưng họ luôn luôn không tin và tiếp tục tìm kiếm và kết quả chính là sự trái ngược.


    1. Каталог: book
      book -> MỞ ĐẦu tính cấp thiết của đề tài
      book -> CHƯƠng tổng quan môn học quản trị logistics kinh doanh 1Logistics trong nền kinh tế hiện đại
      book -> TÔng huấn hậu thưỢng hộI ĐỒng giám mục verbum domini củA ĐỨc giáo hoàng bêNÊĐITÔ XVI gửi các giám mụC, HÀng giáo sĩ
      book -> Bài tập Kiểm toán căn bản  gv : ncs. ThS phan Thanh Hải LỜi ngõ
      book -> Nguyễn Thị Hồng Ngát BỘ giáo dục và ĐÀo tạO
      book -> Quản lý bộ nhớ trong dos
      book -> Thế kỷ 21, cùng với sự phát triển nh­ vũ bão của khoa học kỹ thuật, của công nghệ thông tin. Sự phát triển kinh tế tác động đến tất cả mọi mặt đời sống kinh tế xã hội
      book -> VIỆN ĐẠi học mở HÀ NỘi khoa công nghệ thông tin đỒ Án tốt nghiệP ĐẠi họC

      tải về 1.75 Mb.

      Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   5   6   7   8   9   10   11   12   ...   47




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương