NhàQuê 2006
** Nhất Điếm, Nhì S. , Tam Ch. , Tứ Tướng
Nói Chuyện Với…
Có thằng bạn vừa email đến hỏi
Thấy ngày xưa mầy thuộc loại cù lần
Tối ngày cứ gom bi rồi xúm nhậu
Giờ ăn trúng gì viết lách thiệt hăng
Con thưa Cụ xứ nầy buồn thấy mẹ
Đảo kiếm tìm hoài chẳng thấy thôn lân
Hai nhà cạnh bên Hello rồi nín
Sách nói ngày không đọc sẽ ngu đần
Ráng mang kiếng lão mò mò lên mạng
Thiếu cha gì điều Cụ đang lấn cấn
Biết bao điều thay đổi Cụ tầm nhìn
Nhờ đó Con mới học khôn chút đỉnh
Bạn bè không dịp như Cụ như Con
Hụp lặn trần ai bụng chưa đủ ấm
Sách vở toàn chuyện cũ mấy chục năm
Đỏ hoét màu tiết canh xưa Cụ hãm
Vòng vòng trong rún vũ trụ ngây ngô
Đảo Hải Di Sơn không biết đâu rờ
Cụ thấy lạ hôn, bạn bè tứ xứ
Mà xúm xít làm được BenTreHome
Cứ cạnh bên chuyện tào lao bá láp
Cũng được đôi điều tiếng lẫy lừng thơm!
Biết được chút gì góp vô thứ nấy
Gọi là công quả trả nợ áo cơm
Cám ơn tiện nghi Cụ và Con hưởng
Chuyển tải dùm bao ý nghĩ của ta
Cám ơn bạn bè đã không câu nệ
Kể cả măng dời trồng thế hệ hai
Chỉ giảng cho ông bao điều chúng biết
Cụ đừng mặc cảm đừng ỷ xưa tài
Học hỏi ngẫm ra bao giờ thừa thãi
Thời gian kéo miết ta đi tới mãi
Đính kèm theo bao thứ bịnh ăn theo
Kè kè bên hông nhào vô ăn có
Không sống lạc quan dễ dàng lảnh thẹo
Cụ Công Trứ thương cháu con đã biểu
"Tri túc , tiện túc, đải... hà thời túc
Tri nhàn, tiện nhàn, đải...hà thời nhàn"
Chạy đuổi vật chất tiền tài đâm chán
Thôi hân hoan nghe lời cụ thử coi
Thú hưởng nhàn bây giờ đà khác rồi
Không năm ba chú tiểu đồng lếch thếch
Không tiêu dao nơi cùng cốc thâm sơn
Vài cú click Cụ sẽ vô Cung Quãng
Cháu chít Hằng Nga đon đả đón mời
Nhăn nhúm thịt da trông đà phát chán
Thiên Đường sụp đổ còn gì Cụ ơi
Sông Ngân Hà đã từ lâu nước vựt
Chim Ô cầu bắt nối mấy triệu năm
Chừng qua được Chức Lang nhìn ngán ngẩm
Chẳng còn cách gì nuốt sống ăn tươi
Hay Cụ muốn viếng vườn đào Thượng Giới
Xơi một trái sống được mấy ngàn năm
Cái Pharmacy to kềnh mà rổng
Trần gian bệnh ná thở chẳng gì mong
Lại phân biệt RX, cần toa hay khỏi
“Lươn y” ôm Insurance nhót bất cần
Ảnh thờ Hypocrate lật vô trong
Đây chốn thiên đình Cụ chớ vội nôn
Coi chừng có kẻ đánh mùi giữ Cụ
Ăn thứ gì toàn tư bản xa hoa
Thôi về Trần mình vui chơi Cụ ạ
Cụ muốn thứ gì Con thết Cụ nha
Con dặn phòng nhớ giùm cho Cụ nhá
Chốn Trần Ai chơn giả lộn tùng phèo
Dẫu hiển vi cũng chưa phân biệt nổi
Tốt hơn rỉ rịch chớ nên tin vội
Trẻ nít cháu con giờ chúng khôn rồi
Dây cương lên đường tin giao chúng nắm
Cụ nhớ đừng hứng bất tử giành nha!
Kẻo chúng khoanh tay dịu dàng trình Cụ
Lịch sử sang trang đà mấy mươi năm
Ức hiếp gì cứ kỳ đà cản mũi
Xin lỗi mời các khứa lão xê ra
Thôi thì thanh thản dạo Ta với Ta
Thênh thang chả biên cương không giới hạn
Ráng mau lên đừng để phí tuổi già
Từ Bắc xuống Nam, Đông Tây đủ cả
Từ khối xà bần cho đến tinh hoa
Chỉ tiếc mình giờ biết ra quá muộn
Không sao đâu phần mình góp xong rồi
Thong thả tháng ngày chỉ giải trí thôi
Thú thanh cao hơn những gì mong đợi
Nhớ nhé đừng tối ngày ôm máy mới
Nhín chút ra thể dục rản cốt gân
Rảnh đưa Cụ Bà pinic, shopping
Tiên nga lượn qua luợn lại dập dình
Phô diễn thời trang đủ màu đủ sắc
Tạt vô nhâm nhi cà phê Starbucks
Cam đoan tim còn trở mình lúc lắc
Trăm phần trăm khỏe mạnh còn dài dài
Càng về khuya nhân loại lắm cái hay
Hàm ơn tất cả thăng hoa cuộc sống!
Nói Chuyện Với…
Ông Cụ Ở Trong Lòng
NhàQuê Oc 17, 2006
Tự Trào
Nhắm tướng ta xong rồi nó phán
Số mầy nhiều lắm chỉ ba mươi
Nổi nóng muốn túm cho một tán
Biết có học đâu thôi đành cười
Gặp phải hiểm nguy quên mất biệt
Lần hồi qua trót lọt hết trơn
Giờ ráng kỳ kèo thêm chút đỉnh
Ngày ngày cầm cự bốn linh đơn
Lội bộ ngày xưa quen quá xá
“Đường Trường Xa Con Chó Tha Mèo”
Dã chiến chạy lăng xăng mấy lượt
Bây giờ đâu dám nướng chèo queo
Có lúc cũng cầu mong về sớm
Lại nhìn quanh thầm nói dại gì
Khổ sát đất họ còn kiếm khổ
Đi lúc nầy tiếc quá không đi
Tự kiểm điểm lực trong sức ngoại
Đứng kế bên Bành Tổ không chừng
Đang tìm hiểu cái ông cầm ngoéo
Đặng chơi lòn dấm dúi sau lưng
Chợt nghĩ lại tật mang tiền mất
Lão lang coi bộ cũng nên tin
Chỉ có cái nhiều khi ổng sảng
Bụp chỗ lành có nước ăn xin
Hở miệng ra ông đòi bảo hiểm
Rờ túi sau tìm miếng giấy nhèo
Bằng tay tréo thân nầy có thế
Trễ kiếng dầy đôi mắt nheo nheo
Ổng nói tốt như thầy phê điểm
Nghe giật mình tưởng giữa chiêm bao
Đến gặp lão trong rêm ngoài sốt
À thì ra… biết nói… chỗ nào
NhàQuê May 24, 2007
Nếu Lại Có Lần
Tôi thuộc tên Ninh Hòa quê bạn
Con Sông Dinh, Xóm Rượu,
Đường Luồng
Thành phiên bản in đầy trí tưởng
Một mai kia có dịp đến cùng
Sẽ rất quen không gì bỡ ngỡ
Nơi ngã ba bồi hồi tưởng nhớ
Bốn mươi năm dấu tích đổi thay
Lần đầu tiên dừng lại nơi đây
Thêm thiện cảm ghi lòng từ đó
Giữ trong sâu bước mỗi dần xa
Rời Bùng Binh bóng chiều đã ngã
Màu núi lam càng lúc một gần
Mười bánh xe dừng hẳn vòng lăn
Tôi đứng giữa núi rừng Dục Mỹ
Bao nhiêu mới bắt đầu từ đấy
Chuyện kể ấy về xa xưa lắm
Chứ bây giờ tôi khách hành hương
Về nhìn lại dấu chân xuống núi
Trả chiếc gùi nay đã rách bươn
Chỉ viên sỏi vẫn còn nguyên dạng
Mấy tảng đá dưới lòng suối cạn
Đấm vai nhau cười khách đứng nhìn
Chưa nhận ra hai bên cứ ngó
Cây cầu xưa chứng kiến lặng thinh
Tóc tôi bạc mà rong vẫn vậy
Hồi tưởng nhớ từng viên đá ấy
Dáng ai ngồi giặt giũ khoan thai
Nước từ nguồn miệt mài xuôi chảy
Như tôi xa biền biệt năm dài
Nay trở lại chung quanh đều lạ
Từ trên cầu tay buông hòn đá
Trả về lòng viên sỏi tôi vay
Đã đi theo gần suốt đời nầy
Cùng lạc bước theo dòng nghiệt ngã
Gợn sóng tăn như đã vẫy tay
Tôi còn muốn ghé thêm nhiều chỗ
Từng hàng dương vẫy gió đong đưa
Hương cà phê và làn khói quyện
Đưa tôi về cổ tích giăng mưa
Cài áo che … lạnh từ hướng núi
Sắp rời xa tôi gắng gượng cười
Chia tay nhé đã là phút cuối
Kỷ niệm xưa nầy dịp ghé thăm
Đỉnh núi cao cũng dường xúc cảm
Nhạt nhòa mây qua đó tần ngần
NhàQuê 2007
Tạ Ơn
Tạ ơn nước Mỹ đã cho
Chỗ nơi tá túc ấm no bước đầu
Cố hương suốt kiếp ngựa trâu
Vô phương tiến thối nỗi sầu khôn nguôi
Nhìn con nước mắt chực rơi
Cam đành ly xứ may đời đổi thay
Ngày đến đây… đất nước nầy
Mấy trăm năm đã dựng xây chỉnh hoàn
Gẫm mình tủi thẹn hổ han
Nhờ tay đồng loại vai quàng xoa đau
Tục ngữ ta hằng có câu
Nghĩa đền ơn đáp thâm sâu ghi lòng
Ăn trái nhớ người cây trồng
Nhân ngày xin gởi đóa hồng vạn ân
NhàQuê
Của Chìm
Của Nổi
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Lãng quên thành khó thể ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Thì thôi ...gọi đó "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
Còn Vài Nét Vẽ
Tấm tranh đời còn vài nét vẽ
Sáu mươi năm từng mảng nối liền
Có hoa bướm dệt thêu trang điểm
Có sông dài núi thẳm thêm duyên
Vẫn hằng tin con người có số
Ngẫm đời mình chiều dọc mắn may
Những đoạn đường chông chênh lay lắt
Cảm nhung êm gần lắm bàn tay
Nên với ta hài lòng trọn vẹn
Nên với ta giữ hết bên mình
Nên với ta rách sờn cũ kỹ
Nên với ta đều thảy đẹp xinh
Có ai hỏi ước gì nếu được
Xin làm ta như trước tới giờ
Những ngộ nhận tha nhân ngờ vực
Giũ sạch xong trong vắt trời mơ
Lại còn có suối hiền róc rách
Ru đê mê nhạc điệu tình ca
Gối phiến đá nằm nghe tiền kiếp
Cõi hoang vu dưng bỗng mượt mà
Bởi vì vậy sự đời còn mất
Bởi đến đi rồi sẽ một nơi
Bởi đầy đặn lưng vơi nào phải
Bởi cho nên gọi đó kiếp người
NhàQuê June 20, 2010
Cô Bán Hoa Valentine
Muốn ghé chào cô đứng bán hoa
Dòng xe thôi thúc khó ngừng là
Định quay trở lại ai như giống
Ủa lạ thường ngày sao khác xa
Năm nay ngày Tết trùng dịp Lễ
Nơi nơi nô nức ...kẻ kẻ mừng
Có một nhành bông hai ý nghĩa
Hèn chi cô nảy ý bỗng dưng:
Tặng đời chút đỉnh tạo niềm vui
Nề chi công khó... nệ lỗ lời
Giao Thừa trời đất sang Xuân mới
Hoan hỉ từng đôi ...ngẫm nghĩ cười
NhàQuê 15-02-10
Đi Và Đến
Vài hôm trước hay tin lão bạn
Vừa mới đây vẫn tỏ yêu đời
Vụt đột quỵ… mọi giờ khăn khó
Nghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi
Ráng có thể…. tới đâu hay đó
Tạm xem đây …dòng chữ cuối cùng
Xếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phú
Tự cho mình khoảng ngắn thung dung
Được như vầy đã phần mãn nguyện
Vốn chân quê hưởng phước ân ban
Ba má nghèo mồ hôi tươm áo
Mong muốn con thoát cảnh cơ hàn
Được đi học giữa bao trẻ khác
Đứa giữ trâu... ở mướn... bắt cua
Người thành thị quần là áo lượt
Cuộc phân tranh đâu phải là vừa
Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thức
Phễu đong đầy đều đặn như nhau
Bộ não phèn dần dần trong cước
Xin đời đời ghi tạc thâm sâu
Bước xuống đường bấy nhiêu hành lý
Tạ ơn Em đến cạnh rất gần
Chấp nhận hết muôn vàn cam khổ
Chất vai gầy gánh nặng ngàn cân
Vốn ít chữ củi châu gạo quế
Cuộc mưu sinh lây lất đợi chờ
Nguội binh lửa can qua quá khứ
Ước mơ nầy hình chỉ trong mơ
Kẻ nướng thịt giở kinh ngày cũ
Đọc vang vang bổn phận làm người
Ăn hạt thóc núi sông.. đã nợ
Ném vô vòng máu đổ thây phơi
Thói quen mới lằn tên mũi đạn
Đêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêu
Chân thòng nước chia phần ụ đất
Là anh em san sẻ mọi điều
Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấy
Máu tuôn dòng nợ nước đền xong
Nửa còn lại phế nhân từ đó
Thương tích đau tiếp bước cõi hồng
Xếp lại hết mọi điều ân oán
Khóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêng
Nếu có phải biển vùi kiếp khổ
Lòng an nhiên chân bước xuống thuyền
Ở một nơi có Xuân hoa nở
Mùa Hè trong…rực rỡ đan thanh
Cứ đúng hẹn Thu về khoe sắc
Đông buồn chăng …sao vẽ thành tranh
Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏ
Mọc xanh um... xòe lá khoe cành
Cảm thư thái ... thân già nhẹ hững
Đêm không còn nơm nớp thâu canh
Lòng sảng khoái bên đời tươm mật
Lắng sâu trong... khơi mạch thành thơ
Lối tiêu dao ...bao người xưa đã
Lần bước theo thích thú đâu ngờ
Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạ
Đêm gối đầu nghe suối hát ca
Lâu lâu mở ngăn đời đã cũ
Thử hành hương trở lại thăm nhà
Những tự nhiên theo chiều thiên định
Thoát làm sao Tứ Khổ đời người
Dọn mình bước qua miền thanh thản
Cứ xem là tàn cuộc rong chơi
Đứng nhìn lại nơi lần đầu đến
Những gần xa vướng víu trên đường
Đọc niệm khúc oán thù xin xóa
Vẫy tay chào gởi lại yêu thương
NhàQuê Dec 24, 2009
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |