Hồi 16 : Trường Thanh Thành luyện kiếm đêm ngày



tải về 405.82 Kb.
trang1/5
Chuyển đổi dữ liệu25.07.2016
Kích405.82 Kb.
#5872
  1   2   3   4   5

Hồi 16 : Trường Thanh Thành luyện kiếm đêm ngày


Lục đại Hữu nói :

- Lão họ Dư thật là khéo . Lão viết thư xin lỗi1 mà thực ra đưa lời than phiền đến thầy , khiến cho2 đại cư ca phải phạt quỳ cổng lớn bảy ngày , bảy đêm . Các anh em phải năn nỉ3 hoài thầy mới tha y .

Cô gái4 nói xen vào :

- Tha gì mà tha ? Ðại sư ca chẳng bị phạt trượng ba mươi gậy là gì ?

Lục đại Hữu nói :

- Ta cũng phải phạt theo gót đại cư ca mười côn . Chà chà ! Nhưng mà được thấy hai thằng lỏi Hầu Nhân Anh và Hồng Nhân Hùng bị đá lăn xuống lầu , dáng hoảng hốt5 thì có bị mười gậy cũng đáng . Ha ha ! . . .

Gã người cao nói :

- Coi chừng6 ngươi chưa có lòng thay đổi tính nết chút nào . Mười gậy đó kể như là uổng .

Lục đại Hữu nói :

- Em phải thay đổi thế nào7 ? Ðại sư ca đã muốn đá người xuống lầu thì em làm gì có đủ võ công8 để ngăn chặn9 y ?

Gã người cao lại nói :

- Nhưng nếu ngươi đứng bên khuyên đại cư ca mấy câu có phải hay hơn không ? Thầy nói thiệt chẳng sai : “Lục Hầu Nhi chẳng khi nào khuyên ai , gã chỉ lửa cháy đổ dầu thêm10 thì có . Ðập cho gã mười côn !” .

Mọi người11 nghe nói đều cười ồ .

Lục đại Hữu nói :

- Lần này thầy phạt em thật oan uổng12 . Anh ba thử nghĩ coi : “Ðại sư ca phóng chân mau lẹ13 biết là chừng nào ? hai vị “đại anh hùng” đó từ hai bên xăm xăm đi tới , đại cư ca vẫn cầm bát rượu lên nốc ừng ực . Em đã nhắc y phải cẩn thận14 . Bỗng15 nghe hai tiếng “bốp bốp” , tiếp theo16 hai tiếng “uỳnh” , thì ra hai vị “đại anh hùng” đã bị đá từ trên lầu lăn ùng ục xuống . Em định nhìn theo cho kỹ để học chiêu “Báo vĩ cước” của đại cư ca . Nhưng em nhìn còn không kịp thì còn nói chi đến chuyện học đòi ? Lửa cháy đổ dầu thêm17 thì không có đâu .

Gã người cao lại hỏi :

- Lục Hầu Nhi ! Lúc đại ca hô “Cẩu , hùng , dã , trư , Thanh Thành tứ thú ,” ngươi có hô theo không ? Hãy nói thực cho ta nghe !

Lục đại Hữu cười hì hì đáp :

- Ðại sư ca đã hô như vậy thì có lý18 đâu bọn sư đệ không góp vào để thêm19 oai ? Chẳng lẽ em lại đi về hùa với bọn Thanh Thành chưởi đại cư ca hay sao20 ?

Gã người cao cười nói :

- Thế thì thầy chẳng phạt oan ngươi chút nào .

Lão già nói :

- Lời nói của thầy dạy dỗ21 đại cư ca thực đáng để cho mọi người22 ghi nhớ trong lòng . Thầy đã nói : “Những người học võ trên chốn giang hồ23 thật lắm tên hiệu mà tên hiệu nào cũng quá đáng24 . Nào là “Oai chấn Thiên Nam” , nào là “Truy phong hiệp” , nào là “Thủy thượng phi” . . . Thì làm sao ngươi xía vào được lắm thế ? Người ta muốn xưng “anh hùng25 hào kiệt” thì kệ người ta , ngươi cũng cứ26 thế mà gọi . Nếu cách làm việc27 của họ quả theo đường lối của anh hùng28 hào kiệt29 thì chúng ta rất phục và bắt tay30 quen biết31 với họ còn chưa được , sao lại đem lòng thù ghét ? Nếu họ không đáng là anh hùng32 hào kiệt33 thì võ lâm34 sẽ có mọi người35 bàn xét . Vậy chúng ta bận lòng làm chi ?”

Mọi người36 nghe nhị sư huynh nói đều gật đầu37 khen phải .

Lão già tủm tỉm38 cười nói :

- Việc đại cư ca đá Hầu Nhân Anh và Hồng Nhân Hùng xuống lầu là một điều nhục nhã39 vô cùng40 cho trường Thanh Thành . Chắc chắn41 nên bít kín , cả học trò42 phe ta cũng ít người biết . Thầy đã kỹ càng43 dặn bảo chúng ta không được nói hở ra để gây nên44 mầm làm xích mích45 giữa hai phái . Vậy từ này trở đi chúng ta đừng bàn tán46 lại vụ đó nữa để coi chừng47 có người nghe biết mà đồn loan ra ngoài .

Lục đại Hữu nói :

- Em coi võ công48 của trường Thanh Thành chẳng qua chỉ có tiếng tăm , dù phạm lỗi49 với bọn họ cũng chẳng làm quái gì . . . .

Gã chưa dứt lời thì lão già đã quát lên :

- Lục sư đệ ! Ngươi đừng ăn nói50 lếu láo51 nữa . Phải liệu hồn52 không thì ta về thưa thầy phạt ngươi mười gậy đó . Ngươi đã hiểu chưa ? Ðại sư ca đánh chiêu “Báo vĩ cú đá” đá được người xuống lầu , một là vì y nhân lúc họ không kịp coi chừng53 , hai nữa y là một người giỏi hơn người , người khác không thể54 so kịp . Liệu ngươi có đủ võ công55 đá người xuống lầu được không ?

Lục đại Hữu lè lưỡi xua tay đáp :

- Anh hai đừng đem em ra so với đại cư ca .

Lão già vẻ mặt nặng nề56 nói :

- Dư quán chủ chưởng môn57 trường Thanh Thành đúng là một bậc tài giỏi hiếm có58 trong võ lâm59 hiện nay . Ai dám coi thường60 lão thì người đó đến vận xui rồi .

Lão quay lại hỏi cô gái :

- Em ! Ngươi đã gặp Dư quán chủ rồi hay sao61 ? Ngươi thấy lão thế nào62 ?

Cô gái63 ấp úng64 đáp :

- Dư quán chủ hay sao65 ? . . . Em thấy lão thật đáng sợ . Từ đây em . . . Không muốn gặp lão nữa .

Giọng nói66 cô run run như người chưa hết sợ .

Lục đại Hữu nói :

- Lão Dư quán chủ đó có điều chi đáng sợ ? Mặt mũi67 lão hung dữ68 khiến cho69 em của chúng ta phải sợ run chăng ?

Cô gái70 như cảm thấy sợ run . Người cô co lại nhưng không nói gì .

Lão già nói :

- Ðại sư ca chưa tới đây , hiện không có việc gì . Ðể ta nói đầu đuôi cho các vị hiểu đầu đuôi vụ này , để rồi đây có gặp người trường Thanh Thành sẽ biết đường chống lại71 . Một hôm thầy nhận được thơ của Dư quán chủ liền nổi giận đùng đùng . Người trách72 phạt đại cư ca cùng Lục sư đệ một cách gắt gao . Hôm sau73 người viết một phong thơ , sai ta đến núi Thanh Thành . . .

- Té ra hôm ấy anh hai lật đật74 xuống núi là để đi Thanh Thành phải không ?

Lão già đáp :

- Ðúng thế ! Hôm ấy thầy còn dặt ta không được nói với các vị anh em để khỏi sinh chuyện rắc rối75 .

Lục đại Hữu hỏi :

- Làm sao có rắc rối76 được ? Chẳng qua là thầy muốn làm việc cho kỹ càng77 mà thôi .

tam sư huynh nói :

- Ngươi còn biết cóc gì nữa . Nếu anh hai mà cho ngươi hay thì chắc chắn78 ngươi đi hớt lẻo79 với đại cư ca . Tuy đại cư ca không dám trái lệnh thầy , nhưng y sẽ nghĩ cách làm những chuyện lạ lùng80 để quấy trường Thanh Thành thì chắc chắn81 là có thể82 xảy ra83 .

Lão già nói :

- Tam sư đệ nói rất đúng . Ðại sư ca rất nhiều bạn bè84 giang hồ85 . Y định làm chuyện gì , chưa chắc tự mình86 đã chịu ra tay . Thầy bảo ta rằng : trong thơ đều là những điều xin lỗi87quán chủ . Hai tên học trò88 xấu quấy phá89 người rất lấy làm tức giận90 , muốn đuổi ra khỏi cửa trường . Nhưng e rằng91 làm như vậy thì trên chốn giang hồ92 người ta đều cho là giữa hai phái vì việc này xảy ra93 chuyện xích mích94 . Như thế không đẹp . Hiện đã đem hai tên học trò95 cứng đầu . . .

Lão nói tới đây đưa mắt nhìn Lục đại Hữu .

Lục đại Hữu vẻ mặt giận dữ hỏi :

- Em cũng là tên học trò96 cứng đầu hay sao97 ?

Cô gái98 nói xen vào :

- Thầy đưa anh Sáu lên ngang hàng với đại cư ca mà anh lấy làm nhục99 lắm hay sao100 ?

Lục đại Hữu nghe cô nói vậy thích quá reo lên :

- Ðúng đúng ! Lấy rượu mau ! Lấy rượu mau !

Nhưng quán trà chỉ bán trà chứ không bán rượu . Chủ tiệm vội chạy ra nói :

- Thưa ông ! Tiệm này chỉ có những trà Thủy Tiên , Thọ mi , Long tinh , Kỳ môn , Thiết quan âm chứ không bán rượu .

Lục đại Hữu liền nói :

- Thưa ông ! Quán của ông mà không bán rượu thì tôi uống trà chứ không uống rượu cũng được . Thưa ông . . . .

Chủ quán nói :

- Dạ dạ ! Thưa ông . . .

Rồi rót nước sôi vào những bình trà101 .

Lão già lại kể tiếp :

- Trong thơ thầy còn nói : Hiện nay đã đem hai tên học trò102 cứng đầu đánh đòn rất nặng . Ðáng lý bắt chúng phải tự mình103 lên núi Thanh Thành xin chịu tội , nhưng vì hai tên học trò104 cứng đầu sau khi bị đòn , vết thương105 hết sức106 nặng nề107 . Không lê bước được nên phái học trò108 thứ hai là Lao đức Nặc sang lãnh trách109 nhiệm110 . Vụ này xảy ra111 hoàn toàn112 là lỗi ở hai tên học trò113 cứng đầu trường của tôi . Mong rằng Dư quán chủ nghĩ đến sự qua lại114 tốt đẹp115 của hai nhà từ trước tới đây bỏ việc này đi đừng bận lòng nữa . Ngày sau tôi sẽ tự mình116 sang cám ơn .

Lâm Bình Chi nghe lão già Lao đức Nặc kể chuyện117 trong lời thơ liền nghĩ thầm118 :

- Trường Hoa Sơn các người cùng trường Thanh Thành đúng có mối qua lại119 tốt đẹp120 sâu xa . Chẳng trách121 cô gái122 xấu xa123 kia không chịu vì cha con mình mà phạm lỗi124 với bọn họ .

Bỗng125 nghe Lao đức Nặc nói tiếp :

- Ta đến trường Thanh Thành rồi , gã Hầu Nhân Anh không nói gì nhưng Hồng Nhân Hùng thì trong lòng vẫn còn căm tức . Mấy lần gã buông lời chưởi bới , còn muốn ra tay với ta nữa . . .

Lục đại Hữu ngắt lời126 :

- Mẹ kiếp ! Anh Hai ! Ra tay thì ra tay chớ sợ cóc gì ? Bọn thằng lỏi Hồng địch nổi anh hai được chăng ?

Lao đức Nặc đáp :

- Thầy phái ta lên núi Thanh Thành tạ lỗi là để khỏi gây chuyện127 đúng sai . Hồi đó ta phải nhịn ở lại núi Thanh Thành sáu ngày . Ðến ngày thứ bảy mới được Dư quán chủ gặp mặt .

Lục đại Hữu nói :

- Hừ ! Thằng cha làm phách dữ ! Anh Hai ! Trong sáu ngày sáu đêm đó chắc anh hai bực mình lắm .

Lao đức Nặc nói :

- Bọn học trò128 trường Thanh Thành ra điều lạnh nhạt chê bai , chắc chắn129 là mình khó chịu130 . Nhưng ta nghĩ thầm131 : Vốn132 thầy phái ta đi việc này chẳng phải vì võ công133 ta có chỗ hơn người mà vì ta lớn tuổi , biết nhịn , chịu đựng được hơn các vị sư đệ . Ta càng nhịn bao nhiêu134 thì việc đã giao có thể135 làm xong tốt đẹp136 bấy nhiêu . Dư quán chủ gặp ta rồi không nói gì cả , chỉ an ủi mấy câu .

Tối hôm ấy trong chùa đặt tiệc mời ta uống rượu . Hôm sau137quán chủ tự mình138 tiễn chân ta ra cửa chùa , chẳng có vẻ chi là làm phách cả . Bọn học trò139 bên đó không ngờ140 lưu ta lại chùa Tùng Phong trên núi Thanh Thành sáu ngày cũng chẳng ích gì cho bọn chúng .

Lao đức Nặc lại nói :

- Ta ở trong chùa Tùng Phong chưa được gặp mặt Dư quán chủ , trong lòng rất là buồn bực . Ðến ngày thứ ba , sáng dậy ta đi bộ cùng lúc ngầm khí công . Không ngăn được141 ta thử bước đến bên nhà tập võ ở phía sau chùa thì thấy trường Thanh Thành có mấy chục tên học trò142 đang tập luyện chiêu thức . Theo lề luật143 võ lâm144 , mình là người ngoài đứng coi trường khác tập luyện là một điều rất kỵ . Ta không dám đứng lâu , liền một mình về phòng . Nhưng trong giây lát vừa rồi ta sinh lòng ngờ vực145 . Vì mấy chục tên học trò146 trường Thanh Thành hết thảy đều đánh kiếm . Chỉ thoáng qua đã biết họ đang luyện một thứ kiếm giống nhau , và những người luyện toàn là hạng mới học , họ ra chiêu thức rất cứng cỏi , còn đó là chiêu kiếm gì thì trong lúc hoảng hốt147 ta nhìn chưa được rõ .

Lão ngừng lại148 một chút rồi nói tiếp :

- Ta về phòng mà trong lòng rất đỗi nghi ngờ , không sao ngủ được . Nguyên Thanh Thành là một phái nổi tiếng149 từ lâu . Số đông học trò150 đã theo học một vài chục năm . Mặt khác các học trò151 vào học có kẻ trước người sau , mà sao cùng một lúc lại có mấy chục người cùng lúc vỡ lòng152 học kiếm pháp153 ? Hơn nữa trong mấy chục người đó lại có cả Thanh Thành tứ tú là Hầu Nhân Anh , Hồng Nhân Hùng , Vu Nhân Hào và La Nhân Kiệt . Các vị sư đệ thử nghĩ xem tình trạng này là thế nào154 đây ?

Gã cầm bàn tính nói :

- Theo ý kiến155 của em thì có lẽ đó là họ mới kiếm được một sách quý về kiếm pháp156 , hoặc Dư quán chủ mới nghĩ ra được một loại kiếm pháp157 nào đó , rồi đem ra truyền dạy cho bọn học trò158 .

Lao đức Nặc nói :

- Lúc đó ta cũng tưởng thế , nhưng nghĩ kỹ lại thì không phải . Nguyên Dư quán chủ là một tay giỏi về kiếm pháp159 . Nếu y nghĩ ra được kiếm chiêu nào mới mẻ thì chiêu thức đó thì phải thường ? Trường hợp mà họ lấy được sách quý về kiếm pháp160 thì chắc chắn161 phải là kiếm pháp162 rất cao , nếu không thế thì họ để mắt làm chi . Chẳng lẽ họ lại cho học trò163 tập luyện một thứ kiếm pháp164 kém cỏi165 để làm hại đến kiếm pháp166 của phe ta . Nếu là cách đánh hay thì hạng học trò167 thông thường168 hiểu thế nào169 được . Trong trường hợp này nhiều lắm là họ lựa ba bốn tên học trò170 võ công171 cao nhất để dạy hoặc chỉ dạy . Có lý172 đâu lại kêu đến hơn bốn chục người để dạy cùng một lúc ? Ðây khác nào một vị võ sư mở trường dạy quyền để kiếm tiền173 , thì phải là cách làm việc174 của vị thầy nổi tiếng175 một trường lớn trong bạch đạo ?

Lao đức Nặc kể đến đây ngừng lại176 , lão thấy không ai có ý kiến177 gì , liền kể tiếp :

- Ðến sáng sớm hôm sau178 , ta lại từ phía trước chùa đi ra ngả sau và lướt qua bên trường luyện võ . Ta lại thấy bọn họ đang luyện kiếm như hôm trước ta lật đật179 vừa đi vừa ngó nhớ được hai chiêu định đưa về xin hỏi thầy . Nên nhớ rằng lúc đó ta vẫn chưa được gặp mặt Dư quán chủ , ta không khỏi180 có sẵn ý nghi ngờ trường Thanh Thành coi trường Hoa Sơn là kẻ thù181 . Bọn họ luyện kiếm pháp182 mới có khi để chống lại183 với phái ta cũng chưa biết chừng . Thế rồi ta phải coi chừng184 . . .

Tên185 người cao lớn bỗng186 lên tiếng187 :

- Anh Hai ! Hay là bọn họ luyện một thứ kiếm trận188 nào đó ?

Lao đức Nặc đáp :

- Rất có thể189 như vậy . Nhưng lúc đó ta thấy bọn họ từng đôi một tìm cách190 phá chiêu thức nào đánh nào đỡ . Rõ ràng191 họ Sử chiêu thức chứ không giống người luyện kiếm trận . Ðến ngày thứ ba , sáng sớm dậy ta lại đi tản bộ qua trường diễn võ . Nhưng hôm nay trong trường lại không có một người nào . Ta ngờ rằng họ cố ý192 tránh mình nên mối ngờ vực193 trong lòng càng nặng nề194 hơn . Ta vẫn thả bước tới gần để ý195 dòm ngó xem có thấy điều lạ kỳ gì chăng ? Ta đồ chừng bọn họ đúng rèn luyện một thứ kiếm pháp196 rất lợi hại197 để chống lại198 với ta . Nếu không thì việc gì họ phải sợ mình ?

Lao đức Nặc nghĩ ngợi199 một lúc rồi kể tiếp :

- Tối hôm ấy ta nằm trên giường nghĩ lui nghĩ tới không sao nhắm mắt được . Bỗng200 nghe văng vẳng201 có tiếng binh khí202 chạm nhau từ đường xa vọng lại . Ta giật mình203 sợ hãi204 nghĩ thầm205 : “Chẳng lẽ trong chùa có giặc mạnh đến đánh úp206 ?” . Ta nghĩ ngay đến có lẽ là đại cư ca vì bị thầy trách207 phạt rồi đem lòng tức giận208 , xông đến đánh chùa Tùng Phong . Nếu vậy thì thật là nguy vì y chỉ có một người làm sao có thể209 đánh lại số đông . Ta không biết làm thế nào210 để ra giúp . Lần này ta lên núi Thanh Thành không mang theo khí giới211 . Trong chợt lúc chẳng lấy đâu ra được kiếm dài , ta đành ra tay không . . .

Lục đại Hữu chợt cất tiếng khen :

- Anh Hai ! Anh hai thật là gan dạ212 hơn người . Em thiệt không dám ra tay không để đánh nhau213 với Dư Thượng Hải , quán chủ chùa Tùng Phong , chưởng môn214 trường Thanh Thành .

Lao đức Nặc tức mình215 nói :

- Lục Hầu Nhi ! Ngươi muốn nói tầm bậy gì đó ? Ta có nói đem tay không ra đánh nhau216 với Dư quán chủ đâu ? Có điều ta lo cho đại cư ca sẽ gặp bước nguy hiểm217 . Mình biết rõ là nguy hiểm218 nhưng cũng phải đem thân ra chứ ? Chẳng lẽ lại219 nằm chúi trong chăn để làm con rùa220 đen hay sao221 ?

Bọn sư đệ nghe Lao đức Nặc nói vậy đều cười ồ .

Lục đại Hữu nhăn mặt làm trò ngáo ộp nói :

- Em khen anh hai mà anh hai cũng nổi giận hay sao222 ?



tải về 405.82 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
  1   2   3   4   5




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương