Tên sách: Brisingr Hỏa Kiếm Tác giả: Christopher Paolini



tải về 4.77 Mb.
trang34/36
Chuyển đổi dữ liệu07.07.2016
Kích4.77 Mb.
#1502
1   ...   28   29   30   31   32   33   34   35   36

CHƯƠNG 55: CHUYẾN BAY

Từ Ellesmera, Saphira và Glaedr bay không nghỉ trên bầu trời của khu rừng cổ, cao

vượt lên những cây thông cổ thụ. Sau khi bay qua khu rừng, Eragon thấy 1 cái hồ nối

thông với 1 dòng sông lượn quanh co. Đôi lúc nó nhìn thấy những đàn hoẵng nhỏ tụ họp

bên bờ sông, và những con thú ngước mắt kinh ngạc nhìn rồng bay qua. Trong suốt hành

trình, dù vậy lúc nào Eragon cũng chỉ chú ý một chút đến cảnh vật xung quanh, bởi vì nó

đang bận đọc thuộc lòng trong trí mọi từ cổ ngữ mà Oromis đã dạy nó, bởi nếu nó mà

quên mất chúng hoặc là mắc lỗi phát âm thì Oromis sẽ liên tục lặp lại từ đó cho tới khi nó

nhớ. Họ đến bìa rừng Du Weldenvar lúc chiều muộn của ngày đầu tiên. Tại đó, ngay trên

ranh giới giữa khu rừng và đồng cỏ, Glaedr và Saphira liệng vòng cung, Glaedr nói:"Giữ

an toàn cho trái tim mình, Saphira, và ý nghĩ cũng vậy".

"Sẽ mãi như vậy, thưa sư phụ", Saphira đáp lời.

Oromis xuống khỏi lưng rồng,"Cầu chúc những cơn gió nâng cánh cho các con,

Eragon, Saphira! Đến lần tới chúng ta gặp lại, hãy là ở trước cổng thành Urubaen".

489

"Cầu chúc những cơn gió lành cũng đến với thầy!" Eragon chào đáp lại.



Sau đó Glaedr bay về khu rừng phía tây, theo đường đến bắc hồ Isenstar, và từ đó

thẳng đến Gil'ead trong khi Saphira tiếp tục bay về phương nam theo chỉ định trước đó.

Saphira bay suốt đêm, chỉ dừng lại 1 lần để uống nước, vì thế nên trong suốt thời gian đó

Eragon chỉ có thể co duỗi chân để thư giãn một chút. Khác với chuyến bay đến

Ellesmera, bọn nó bị ngược gió thì lúc này thì không khí lại rất mát lành và êm dịu cứ

như cả thiên nhiên cũng thiết tha muốn chúng nó trở lại với Varden. Đến hoàng hôn ngày

thứ 2, chúng nó đã vào sâu trong sa mạc Hadarac và thẳng đường về phía nam dọc theo

bề ngang của Đế quốc. Và lại một lần nữa bóng tối nhận chìm mặt đất, bầu trời bị ghì

chặt trong cái thăm thẳm của đêm đen, khiến cho tầm nhìn của Saphira và Eragon bị hạn

chế bởi những cồn cát hoang vu cao hơn rất nhiều những cánh đồng xanh rì của Đế quốc.

Hành trình của chúng như được kết thúc khi đến giữa Uru'baen và hồ Tudosten trên

đường đến thành phố Feinster. Sau khi bay suốt 2 ngày 2 đêm không ngủ, Saphira đã

mệt, không thể bay tiếp nữa. Sà xuống 1 bụi cây Bu-lô trắng to bằng cái ao, cô nàng nằm

dài trong bóng cây rồi chợp mắt vài tiếng trong khi Eragon canh gác và luyện tập kiếm

thuật với thanh Brisingr. Mãi từ khi chúng chia tay với Oromis và Glaedr, Eragon cứ cảm

thấy một mối lo mơ hồ đến mức trở nên rắc rối làm cho nó phải suy nghĩ xem cái gì đang

chờ đợi nó và Saphira ở Feinster. Nó biết rằng họ đã được bảo vệ tốt hơn từ cái chết và

thương tích, nhưng khi nó nghĩ về Cánh đồng cháy và đến trận chiến tại Farthen Dur, và

khi nó nhớ đến hình ảnh máu phụt ra dữ dội từ chân tay hay tiếng thét của người bị

thương cùng với màu trắng nóng của lưỡi kiếm của nó lia trên da thịt, ruột Eragon quặn

thắt và từng thớ thịt trên người nó kích động với nguồn nội lực bị nén lại, và nó không

biết có nên đấu tranh với tất cả chiến binh trên mảnh đất này không hay là nên trốn chạy

và ẩn nấp trong hang tối. Sự sợ hãi chỉ tệ hơn khi nó và Saphira lại tiếp tục hành trình dấn

sâu vào con đường của 1 chiến binh hành quân trên những chặng đường xa. Ở đây vào

lúc này, những cột khói xám đang bay lên từ những ngôi làng bị đánh phá. Quang cảnh

hủy diệt bừa bãi làm nó phát ốm. Quay đi, nó cố gắng không nhìn cho đến khi thấy được

sự thông suốt tinh thần che mờ mắt nó như vết chai trắng trên khớp đốt ngón tay.

"Một chút nữa", Saphira nói, suy nghĩ của cô ả chậm rãi và mệt mỏi," Chúng ta đã

hoàn thành trước kì hạn. Đừng cho phép bất kì cái gì làm xáo trộn tâm trí anh".

Hối hận rằng nó đã làm cô ả thức giấc, nó nói, "Anh xin lỗi...Anh sẽ để ý hơn".

Eragon hít và quệt cái sống mũi lạnh cóng bằng cổ tay áo. "Đôi khi anh ước rằng anh đã

thích thú với trận chiến nhiều như anh đã từng chiến đấu. Sau đó nó sẽ trở nên dễ dàng

hơn".

"Nếu anh làm thế", cô ả đáp, "toàn thể thế giới sẽ phải thu mình lại dưới gót giày của



chúng ta, bao gồm cả Galbatorix. Nhưng không, sẽ tốt hơn nếu anh không chia sẻ tình

cảm của em trong máu. Chúng ta cân nhắc mọi quyết định, Eragon,...Một phần của chúng

ta là khiếm khuyết, nhưng ở bên nhau chúng mình là hoàn thiện. Còn bây giờ thì rũ sạch

suy nghĩ của anh đi, về cái ý nghĩ tệ hại đó, và hãy nói cho em 1 câu đố giúp em tỉnh

táo".

"Rất sẵn lòng", nó nói sau khi suy nghĩ một vài giây:



"Tôi có màu đỏ, xanh, vàng và mọi màu sắc khác của cầu vồng. Tôi dài và ngắn,

mập và ốm, tôi thường cuộn tròn khi ngủ. Tôi có thể ăn 100 con cừu khi đói. Tôi là gì?".

490

"Một con rồng, đương nhiên", cô ả trả lời không do dự.



"Sai, một cái thảm len".

"Không thể tin được!".

Ngày thứ 3 trong chuyến hành trình của chúng qua đi chậm chạp trong lo âu, chờ đợi

khắc khoải. Chỉ có tiếng đập cánh của Saphira, nhịp thở đều đặn của cô ả, và tiếng rít ào

ào của gió làm ù tai Eragon. Chân nó đau nhức vì ngồi trên yên rồng quá lâu, nhưng sự

khó chịu của nó không thể so sánh với Saphira, từng thớ thịt trong người cô ả như bị đốt

cháy. Tuy vậy nhưng cô nàng vẫn kiên trì chịu đựng không 1 lời phàn nàn, và để từ chối

lời đề nghị của nó nhằm xoa dịu cơn đau bằng thần chú, Saphira nói:

"Anh sẽ cần dùng đến chúng khi mình đến nơi". Vài tiếng sau trời chạng vạng tối,

Saphira chao đảo và hạ thấp xuống một vài feet, lắc lư một cách mệt mỏi. Eragon ngồi

thẳng dậy, đề cao cảnh giác, và nhìn quanh tìm kiếm mọi dấu hiệu chứng tỏ là nguyên

nhân quấy rầy, nhưng nó chỉ thấy 1 màn đen mịt mùng bên dưới và bầu trời lấp lánh ánh

sao trên đầu.

"Em nghĩ chúng ta vừa tới sông Jiet", Saphira nói. Không khí ở đây mát và ẩm.

Feinster không còn xa nữa.

"Em có thể tìm thấy thành phố trong đêm tối không? Chúng mình sắp tới nơi rồi. Anh

muốn quan sát nó từ trên cao. Hình như là 100 dặm nữa về phía bắc hay phía nam gì đó!

Không, chúng ta không thể. Trực giác của anh không thể nhầm được, nhưng chắc ngoài

chúng ta ra còn rất nhiều sinh vật sống khác. Nếu như bản đồ thần tiên chính xác, thì

chúng mình không thể hạ cánh quá xa hơn 50 dặm về phía bắc hay nam của Feinster, ở

độ cao này bọn mình có thể nhìn bao quát thành phố từ trên cao. Chúng ta còn có thể

ngửi thấy khói từ bếp lò của người dân trong thành và còn nhiều điều khác nữa". Sau đêm

nay, khi chỉ còn vài giờ nữa là tới bình minh, mặt trời đỏ rực nhô ra từ phía đông đường

chân trời. Nhìn nó, Eragon quay qua kiểm tra lại áo giáp trong túi yên rồi mặc vào người

cùng với mũ chiến đấu và đeo xà cạp bảo vệ tay. Ước gì lúc này nó có 1 cái khiên, nhưng

nó đã để quên khiên của nó ở Varden trước khi đến núi Fathendur với Nar Garzhvog. Sau

đó nó thò tay vào túi đồ lục lọi cho đến khi tìm thấy bình rượu bạc mà sư phụ Oromis cho

nó. Chiếc bình kim loại mát lạnh khi chạm vào.

Eragon uống một ngụm nhỏ chất rượu ngọt hấp dẫn, vị của rượu tan ra trên đầu lưỡi,

ngon tuyệt mùi mật ong pha lẫn với vị táo. Hơi nóng bừng bừng xông lên mặt nó. Chỉ

trong giây lát, nội lực của nó đã hồi phục dưới tác dụng của rượu tiên. Eragon lắc bình.

Nó lo lắng, vì bình rượu sắp cạn mà nó mới chỉ dùng một lượng nhỏ trước đó.

"Sau này mình sẽ cẩn thận hơn", nó nghĩ. Eragon và Saphira tiếp tục chuyện trò đến

khi chân trời rực sáng với muôn ngàn tia nắng ban mai, giống như ánh sáng từ những

chiếc đèn lồng nhỏ cầm tay đến khi cháy bùng thành một đống lửa lớn làm tan dần tấm

màn khói đen của đêm tối. Xuyên qua những tia nắng đỏ rực màu lửa cháy, Eragon thấy

một biển giáo sáng choang và ánh sáng lập lòe của những cái mũ sắt phản chiếu ánh

nắng. Qủa thật là một thành trì kiên cố! Những bức tường dày đặc với những bó đuốc nhỏ

xíu đang bận đốt cháy loạt tên của đội quân bên dưới, đun sôi những vạc dầu giữa khe hở

của các công sự, những sợi dây thừng xuyên qua những bức tường để cố gắng tiến đến

những thang gỗ nhỏ được thiết kế xung quanh phòng ngự. Những tiếng la hét yếu ớt và

491


tiếng khóc vọng lên từ mặt đất bị át đi trong tiếng nện uỳnh uỳnh của khúc gỗ lớn công

phá cổng thành. Cuối cùng thì Eragon cũng đã mặc xong quân phục, và nó cũng đã học

được rằng vị trí của một người đàn ông trên chiến trường là phải xây dựng hòa bình trên

cỗ máy chiến tranh. Trải rộng bên ngoài bức tường của Feinster là hàng trăm túp lều xiêu

vẹo đổ nát, với những căn phòng chỉ đủ rộng cho một con ngựa chui vào: những chỗ ở

quá tồi tàn để có thể gọi là một căn nhà trong phần chính của thành phố. Phần lớn trong

chúng là những căn nhà bỏ hoang, và một khoảng rộng bị Varden phá hủy để tiếp cận

tường thành. Một số túp lều đang cháy, ngay khi nó thấy, ngọn lửa lan rộng ra, thiêu rụi

hết mái nhà tranh này đến ngôi nhà khác. Những căn nhà phía tây tạo thành những đường

nét đen dài trên đất, nơi mà chiến hào được đào để bảo vệ quân trại của Varden. Những

nơi khác của thành phố được bố trí giống hệt như Eragon đã từng thấy ở Teirm. Mặt biển

trải dài dường như vô hạn. Một cảm giác hồi hộp kích động lan tỏa trong Eragon, và nó

cũng cảm thấy Saphira rùng mình cùng lúc đó. Nó nắm chặt chuôi kiếm Brisingr. Hình

như họ không hề thông báo về sự hiện diện của chúng nó.

"Phải tới nơi chúng mình mới báo tin à?", Saphira hỏi nó trong khi bật ra một tiếng

gầm rít qua kẽ răng, và trút giận lên cả bức tranh bầu trời trước mặt bằng một hơi lửa

xanh lè. Bên dưới, Varden đang tấn công vào thành, hàng phòng thủ đã bị đẩy lùi, và

trong khoảnh khắc sự im lặng bao vây chiến trường. Ngay sau đó, Varden bắt đầu tung

hô và đập mạnh những ngọn giáo và kiếm của họ vào những cái khiên, át đi bầu không

khí thất vọng bao trùm khắp người dân thành phố.

"A!", Eragon la lên khó chịu. "Anh ước gì anh đã không làm thế. Nãy giờ anh không

để ý. Anh xin lỗi. Sự im lặng đến khó chịu", nó nói. "Việc đầu tiên chúng mình nên làm

bây giờ là tìm ngay một con ngựa mới chết, hay bất cứ con vật nào khác để anh có thể

phục hồi lại sức lực cho em".

“Anh không thể..."- Saphira ngắt lời và chặn ngay những dòng suy nghĩ khác đụng

đến bọn nó. Sau nửa giây hoang mang, Eragon cũng nhận ra ý thức của Trianna.

"Eragon, Saphira!" Cô phù thủy kêu thét lên. "Cậu đến rồi! Arya và các than tien khác

đang dàn quân trên tường thành, nhưng họ đang bị mắc bẫy của một nhóm lớn binh lính.

Họ sẽ không thể sống sót trong vài phút nữa nếu như không có ai đó đến giúp! Nhanh

lên!".


___End___

Hết chương 55!



Chap 56 : HỎA KIẾM

492


Saphira gập cánh sát mình và bổ nhào xuống,nhắm những tòa nhà tối tăm trong thành

phố mà phi đến.Eragon cúi sát đầu để tránh nhữn côn gió mạnh tạt vào mặt.Cả thế giới

như quay cuồng, Saphira lượn sang bên phải để tránh những mũi tên bắn lên từ dưới mặt

đất.


Tứ chi của Eragon nặng trĩu khi Saphira lắc mạnh thoát ra khỏi cú bổ nhào.Rồi cô ả

lấy lại thăng bằng, sức nặng đè lên Eragon biến mất.Thật lạ,những tiếng la hét inh ỏi,

tiếng rít gió của những mũi tên bay sượt qua chúng, Eragon cố gắng làm chệch hướng

chúng.


Bổ nhào xuống ngay bên ngoài những bức tường thành, Saphira gầm lên quật mạnh

cái đuôi và những chiếc móng vuốt xô ngã đám lính trong sự hoảng sợ tột cùng, làm

chúng rơi khỏi bờ tường ngã xuống mặt đất phía dưới cách chừng 80 feet.

Một cái chòi cao vuông vắn được trang bị 4 máy bắn đá đặt cuối phía Nam của bức

tường.Những chiếc trường cung rất lớn bắn những chiếc lao dài chừng 6 mét tới đội quân

Varden đang đứng trước cổng thành.Phía trong tường thành Saphira và Eragon thấy lốm

đốm hàng trăm tên lính đang bao vây 2 chiến binh đang bị ép vào chân tháp canh, liều

mình chống đỡ những những búi gươm giáo tua tủa vây quanh.

Thậm chí khuất trong khoảng tối, và nhìn từ trên cao nhưng Eragon vẫn nhận ra một

người là Arya.

Saphira nhảy xuống từ trên bờ tường và và đáp xuống ngay giữa đám lính, xé xác vài

tên ngay bên dưới chân cô ả.Những gương mặt hoảng sợ và sửng sốt, Saphira gầm lên

làm một số bỏ trốn, dùng đuôi cô ả quất bọn chúng làm hơn chục tên dẹp lép.Một tên

chạy ngang qua cô ả bị cô ả kẹp vào giữa hai hàm, lắc mạnh cái đầu làm xương sống hắn

gẫy đôi.Cô ả cũng làm như thế với 4 tên nữa.

Tên còn lại chạy thoát được biến mất dạng sau những tòa nhà.

Eragon nhanh chóng cởi dây bảo vệ, nhảy xống đất.Cộng thêm chiếc áo giáp nặng nề

làm nó khụy gối khi tiếp đất.Nó cằn nhằn và đứng thẳng người.

“Eragon !” Arya nức nở, chạy tới chỗ nó. Nàng thở hổn hển, người đẫm mồ hôi.Áo

giáp của nàng chỉ là một chiếc áo chẽn bằng da nhẹ, màu đen bó sát người.

“Xin chào, Bàn tay bạc.Xin hoan nghênh, Khắc tinh của tà thần” Blödhgarm đan đứng

cạnh Arya,nhe những chiếc răng nanh ngắn màu vàng cam lóe lên như ánh đuốc, mắt ông

ta màu vàng.Cái cổ áo dựng cao đằng sau gáy được làm bằng lông chim là cho ông dữ

tợn hơn bình thườn.Cả ông và Arya đều dính rất nhiều vết máu trên người,đến nỗi Eragon

cũng không thể đoán được có máu của họ thấm trên đó hay không.

“Các người có bị thương hay không?” Eragon hỏi.

Arya lắc đầu còn Blödhgarm nói “Một chút trầy da nhưng không nghiêm trọng.”

“Hai người đang làm gì đơn độc ở đây thế?” Saphira hỏi .

“Cánh cổng.” Arya vừa nói vừa thở hổn hển “Đã ba ngày, chúng tôi cố gắng để phá

hủy chúng, nhưng chúng được bảo vệ bằng phép thuật và những thanh chắn, những khúc

gỗ rất lớn. Bởi vậy ta tin chắc Nasuada sẽ…”

493


Khi Arya ngừng lại để lấy lại hơi thỏ, Blödhgarm tiếp lời “Arya tin chắc Nasuada sẽ

dốc lực tấn công vào tối nay, bởi vậy chúng tôi phải luồn vào bên trong Feinster một cách

bí mật để mở cánh cửa.Thật không may.chúng tôi đã chạm trán với 3 pháp sư.Họ dùng ý

chí để ngăn cản chúng tôi sử dngj phép thuật trong khi họ báo cho quân lính tới đây với

số lượng rất lớn.”

Trong khi Blödhgarm đang kể lại, Eragon đưa một tay lên ngực của một tên lính đã

chết và hút lấy chút năng lượng còn sót lại trên người hắn ta, rồi chuyển cho Saphira.

“Thế những pháp sư đó giờ ở đâu?” Nó hỏi, tiếp tục với một xác chết khác.

Blödhgarm trả lời “Dường như họ hoảng sợ vì sự xuất hiện của cậu”

“Sợ là phải” Saphira gầm gừ.

Eragon hút thêm năng lượng từ 3 xác lính nữa, và cuối cùng nó nhặt lấy cái khiên gỗ

của một tên.”Tốt.giờ chúng ta sẽ đi mở cánh của kia chứ”Nó nói.

“Đúng, ngay lập tức” Arya nói,Nàng bắt đầu bước tới và thoáng liếc cái nhìn sang

phía Eragon. “Chàng có một thanh kiếm mới.”Đó không phải là một câu hỏi.

Nó gật đầu “Rhunön đã giúp tôi chế tạo nó”, “Và tên nó là gì vậy, Khắc tinh của Tà

thần.” Blödhgarm hỏi.

Eragon định trả lời thì 4 tên lính chạy ra khỏi một cái ngõ tối,hạ thấp ngọn giáo.Nhẹ

nhàng tuốt thanh Brisingr ra khỏi vỏ, nó chém đứt đôi cây giáo của tên đi đầu, tiếp tục cú

đánh nó chặt đầu tên lính.Brisingr dường như lờ mờ phát ra vẻ hung dữ. Arya bước tới

đâm hai trong ba tên còn lại trước khi chúng kịp phản ứng, Blödhgarm nhảy tới tên cuối

cùng và kết liễu hắn bằng một con dao găm.

“Khẩn trương lên” Arya thúc giục, và bắt đầu chạy tới phía cánh cổng.

Blödhgarm và Eragon chạy theo sau nàng, Saphira cngx theo sát ngay đằng sa, móng

vuốt của cô ả cào vào đá lát nền trên đường phố gây ra những tiếng động lớn.Những mũi

tên lửa lao tới họ từ phía trên bờ tường, và ba lần khác,những tên lính lao ra khỏi đội hình

chính, nhào tới ngăn cản họ.Không hề chậm trễ, Eragon, Arya và Blödhgarm nhanh

chóng giải quyết những đợt tấn công, hoặc là Saphira giải quyết bọn chúng bằng một

ngọn lửa phun ra từ miệng cô ả.

Nhìn những thanh chắn cổng ngày càng trở lên lớn hơn khi họ tiến lại gần cánh cổng.

Eragon thấy hai người đàn ông và một người đàn bà mặc chiếc áo choàng màu đen, đứng

trước cái núm cửa.Miệng lầm rầm cổ ngữ, thân hình lắc lư, những cánh tay giơ lên. Ba

pháp sư phá vỡ sự im lặng khi họ chú ý tới Eragon và các chiến hữu của nó,rồi bỏ chạy

trên con đường hính của Feinster.

Eragon lùa theo họ.tuy nhiên việc qan trọng hơn là để cho quân dội Varden vào được

trong thành, vì họ không thể ở lâu hơn phía bên ngoài cổng thành, họ sẽ chết dần chết

mòn vì sự chống trả từ phía trên tường thành. “Tôi đang băn khoăn vì những cái bẫy mà

họ đã dựng sẵn” vẻ mặt nghĩ ngợi,nó lo lắng khi nhìn những cái bóng của bọn pháp sư

khuất dần.

Trước khi Eragon, Arya, Blödhgarm, và Saphira đến được chỗ cánh cổng, 50 tên lính

chạy ra khỏi tháp canh và tiến về cánh cổng lớn bằng gỗ.

494

Một trong số đó đập chuôi gươm vào khiên và hét lớn “Các ngươi sẽ không bao giờ qa



được đây,lũ quái vật ghê tởm.Đây là nhà của bọn ta, và bọn ta sẽ không cho phép lũ

Urgals và bọn thần tiên cngx những loại không phải người bước vào.Cút đi, bọn mày sẽ

chẳng tìm thấy gì ngoài máu và đau khổ ở Feinster đâu.”

Arya chỉ cái tháp canh và nói nhỏ với Eragon. “Cơ quan để mở cánh cổng nằm trong

đó.”

“Đi đi.” Eragon nói “Nàng và Blödhgarm sẽ luồn qua đám lính và trườn tới chỗ tháp.



Saphira và tôi sẽ ở đây kéo dài thời gian.”

Arya gật đầu, rồi cùng Blödhgarm biến mất vào trong bóng tối và men theo nhữn ngôi

nhà phía sau Eragon và Saphira.

Thông qua giao cảm giữa hai người, Eragon cảm nhận được Saphira đang nôn nóng

muốn dùng móng vuốt chụp lấy một đám línhĐặt tay lên chân trước của cô ả nó nói :

“Đợi đã.Để anh thử trước.”

“Nếu không có kết quả, em sẽ được phép xé vụn chúng ra chứ?”Cô ả hỏi,liếm những

chiếc răng nanh.

“Được lúc đó tùy ý em.”

Eragon chậm rãi bước tới chỗ những tên lính, giữ kiếm và khiên ra phía khác.Một mũi

tên lao tới nó từ phía trên, chỉ dừng lại ngay tức khắc trước ngực nó 3 feet và rơi xuống

đất. Eragon nhìn tên lính đó, nết sợ sệt hiện rõ trên khuôn mặt hắn, nó cao giọng : “Tên ta

là Eragon, Khắc tinh của tà thần.Dĩ nhiên các người chắc đã nghe về ta, cũng có thể là

chưa,các ngươi nên biết rằng ta là một kỵ sĩ cưỡi rồng, và ta đã thề sẽ giúp Varden tiêu

diệt Galbatorix và đế chế của hắn.Hãy nói cho ta biết các ngươi có từng thề bằng ngôn

ngữ cổ rằng sẽ phục vụ hắn và để chế của hắn hay không?”

Một tên lính khác xuất hiện đó là tên đội trưởng, hắn nói : “Chúng ta chắng có lời thề

nào với hắn cả, kể cả khi hắn kề kiếm vào cổ chúng ta.Nhưng chúng ta trung thành với

công nương Lorana.Cô ấy và gia đình cô ấy đưa ra 4 điều kiện và họ đã thực hiện nó rất

tốt.”. những tên lính khác cũng gật đầu đồng ý.

“Hãy đi theo chúng ta !” Eragon giọng năn nỉ “bỏ vũ khí xuống và ta hứa sẽ không

làm hại các ngươi và gia đình của các ngươi.Các ngươi không thể chống lại được khối

liên minh giữa Varden, Surda, người lùn và các thần tiên đâu.”.

“Ngươi nói thế” Một tên lính quát lớn “Nhưng chúng ta sẽ làm gì khi Murtagh và con

rồng của hắn quay lại đây?”

Eragon ngập ngừng, rôi nói với một giọng tự tin : “hắn không phải là đối thủ của ta và

các thần tiên những người đang giúp đỡ Varden.Chúng ta đã từng đánh bại hắn một lần

trước kia.”nhìn sang bên trái đám lính, Eragon thấy Arya và Blödhgarm đang lén lts đi

qua phía sau cái cầu thang đá để đi tới phía trê của bức tường, với những bước chân thật

nhẹ, họ bò tới phía trái của tháp canh.

Tên đội trưởng của đám lính nói “Chúng ta có thể đã không thề với tên vua, nhưng

công nương Lorana thì đã…Ngươi muốn bọn ta làm gì với Larana? Giết cô ta à? Bỏ tù cô

ta à? Không chúng ta sẽ không phản bội niềm tin của chúng ta và chúng ta sẽ không để

495


người qua kể cả những tên quái vật đang chầu trực ngoài thành.Ngươi và Varden sẽ

chẳng được gì.”

“Tại sao ngươi không chặt cái đầu ngươi xuống để cho bọn ta được bình yên mà

sống.Không,sự quyến rũ của danh tiếng, tham vọng và giàu có thật quá lớn.Nên ngươi đã

mang sự chết chóc và đổ nát đến cho gia đình chúng ta để đạt được và thỏa mãn tham

vọng của ngươi.Được, ta nguyền rủa ngươi, Kỵ sĩ rồng.ta nguyền rủa ngươi bằng cả trái

tim.Sao ngươi không cút khỏi Alagaësia và đừng bao giờ quay trở lại.”

Môt cảm giác ớn lạnh bò khắp người Eragon, những lời nguyền rủa của tên lính giống

như tên Ra’zac cuối cùng nguyền rủa nó ở Helgrind, và nó còn nhớ những gì mà Angela

nói về tương lai của nó.Cố gắng gạt những suy nghĩ đó sang một bên, ó nói “Ta không

muốn giết các ngươi, nhưng ta sẽ nếu như ta bắt buộc phải làm điều đó.bỏ vũ khí của các

ngươi xuống!”

Arya lặng lẽ mở cánh cửa ở phía cuối bên trái tháp phòng thủ và luồn vào trong.Lén

lút như một thợ săn mèo rừng, Blödhgarm bò ra phía sau những tên lính đến môt cái tháp

khác.và nếu như có bất kỳ tên nào quay lại hắn sẽ nhìn thấy.

Tên đội trưởng đập xuống mặt đất chỗ chân Eragon “Ngươi không giống loài

người.ngươi đã phản bội loài của chúng ta.”Tên lính giơ khiên và kiếm của hắn lên và từ

từ bước lại phía Eragon “Khắc tinh của Tà thần,Ha ha, ta tin 20 năm nữa con trai ta sẽ

giết ngươi khi nó bằng tuổi ngươi bây giờ.”

Eragon đợi cho đến khi tên đội trưởng chỉ còn cách 1 feet. Rồi nó bước tới 1 bước và

đâm thanh Brisingr ngay chính giữa khiên của tên đội trưởng, xuyên qua phía dưới cánh

tay hắn và đâm xuyên ngực xuyên ra phía sau lưng hắn.Tên đội trưởng giãy một cái rồi

chết.Khi Eragon rút kiếm về,thì từ phía tháp canh cơ quan và các sợi dây xích bắt đầu

quay, và các thanh chắn cửa được nâng lên, cánh cửa bắt đầu mở.

“Bỏ vũ khí của các ngươi xuống hoặc là chết !” Eragon hét lớn.Đồng thanh hét lớn,

khoảng 20 tên lính lao vào Eragon, vung kiếm lên.Những tên khác bỏ kiếm và giáo

xuống, quỳ gối giữa đường, tay đặt trên đầu gối.

Một màn sương mù máu vây quanh Eragon khi nó vung kiếm chém giết,nhảy từ tên

này qua tên khác nhanh hơn phản xạ của bọn chúng.Saphira đánh hai tên líh văng đi, rồi

nướng hai tên khác bằng lửa thoát ra từ mũi cô ả, nấu chảy chúng cùng với áo giáp của

chúng. Eragon trượt ra vài bước thoát ra khỏi tên cuối cùng và giữ vị trí, cánh tay cầm

kiếm duỗi thẳng sau 1 cú đòn và giữ nguyên như thế và đợi cho tới khi tên lính ngã vật ra

đất, một nửa đầu tiên, và sau đó là một nửa còn lại.

Arya và Blödhgarm hiện ra từ tháp canh, khi cánh cổng ầm ầm từ từ mở toang ra.Phía

trên bờ tường, các cung thủ mất hết tinh thần và bỏ chạy phá vỡ đội hình phòng thủ.Hàng

tá những đôi tay xuất hiện quanh mép cánh cổng và đẩy chúng mở rộng ra, Eragon nhìn

thấy dội quân Varden, những người đàn ông và những người lùn vẫn còn sống và ùa vào

cái cổng vòm.

“Khắc tinh của Tà thần” họ gào thét “Chúc mừng đã quay trở lại, thật là một ngày tốt

để đi săn.”

496

“Những người này là tù nhân của tôi” Eragon nói và dùng thanh Brisingr chỉ vào đám



lính đang quỳ trên đường . “Hãy trói họ lại nhưng không được ngược đãi họ.Tôi đã hứa

không làm hại họ.”

Sáu chiến binh khẩn trương thi hành lệnh của nó.

Quân Varden hành quân vào trong thành phố, tiếng ầm vang của áo giáp và giày.

Eragon rất vui mừng vì được gặp lại Roran và chú Horst và một vài người trong làng

Carvahall.Nó gọi họ, Roran giơ cao cây búa lên chào và chạy lại.

Nắm lấy tay phải Rora và ôm trầm lấy anh của nó.Buông ra, nó qan sát thấy đôi mắt

anh nó quầng sâu hơn hồi trước.

“Về thời gian em ở đây, ” cằn nhằn . “ Chúng đang sắp chết vì hàng trăm nỗ lực để

chiếm thành .”

“ Saphira và em đã đến nhanh nhất có thể. Chị Katrina thế nào ạ?”

“ Chị ấy khỏe.”

“ Khi vụ này xong, anh phải kể với anh mọi việc xảy ra kể từ khi em đi đấy.”

Roran bậm môi và gật đầu . Rồi anh chỉ thanh Brisingr và nói. “Ở đâu mà em có thanh

kiếm này vậy?”

“Từ thần tiên”

“ Nó tên là gì?”

“ Bris …” Eragon giật mình khi nói, nhưng sau đó các thần tiên khác mà Islanzadí chỉ

định để bảo vệ Eragon và Saphira đang rút nhanh khỏi hàng ngũ của địch và hai trong số

họ đang bị bao vây . Arya và Blödhgarm quay lại với họ thật nhanh, Arya chùi sạch lưỡi

kiếm của cô.

Trước khi Eragon có thể nói tiếp , Jörmundur phi ngựa qua cánh cổng và hét lớn chào

Eragon, “ Kkắc tinh của tà thần! Quả là cuộc gặp gỡ tuyệt vời”

Eragon chào lại ông ta và hỏi, “ Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Bất cứ điều gì cậu thấy để giành chiến thắng “Jörmundur đáp lại, nghìm chiếc cương

ngựa màu nâu lại. “ Chúng ta phải phá vỡ hàng phòng thủ. Không như thế nếu như

Saphira phá nát hầu hết những ngôi nhà , vậy, hãy bay quanh và quấy nhiễu tổ chức của

chúng ở những chỗ có thể. Nếu ngươi có thể phá vòng phòng thủ ngoài hoặc bắt được

công nương Lorana, đó sẽ là một sự trợ giúp tuyệt với. “

“ Nasuada đang ở đâu?” Jörmundur chỉ sau vai nó. “ Ở đằng sau cánh quân, chỉ huy

hàng ngũ của chúng ta cùng vua Orrin.

Jörmundur liếc qua dòng chiến binh đang tràn vào, quay lại nhìn Eragon và Roran. “

Cây búa dũng mãnh, chố của anh là ở cũng với lính của mình, không phải là buôn chuyện

tầm phào với em họ anh.” Rồi nghiêng người, viên chỉ huy dẻo dai thúc ngựa tiến lên và

phi qua một bụi cây càn cỗi, hét to những mệnh lệnh cho quân Varden.

Khi Roran và Arya bắt đầu theo sau, Eragon túm lấy vai Roran và ngăn lưỡi kiếm của

Arya bằng kiếm của nó. “ Đợi đã “ nó nói.

497


“ Gì!” Cả Arya và Roran càu nhàu giọng bực bội. Phải, gì vậy? Saphira hỏi. Chúng ta

không nên ngồi và nói chuyện khi cuộc chơi đang diễn ra.

“ Bố em, “ Eragon la lên. “ Không phải là Morzan, đó là Brom!”

Roran chớp mắt “ Brom ư?”

“ Phải , Brom!”

Thậm chí cả Arya cũng tỏ ra ngạc nhiên. “ Anh chắc chứ Eragon? Làm sao anh biết

được?”

“ Dĩ nhiên tôi chắc! Tôi sẽ giải thích sau, nhưng tôi không thể chờ để nói cho hai



người sự thật này.”

Roran lắc đầu. “ Brom … anh không bao giờ đoán nổi, nhưng anh tin rằng điều này rất

có ý nghĩa. Em phải mừng vì thoát được cái tên của Morzan. “

“ Hơn cả vui mừng, “ Eragon nói, cười nhe răng.

Roran vỗ vai nó rồi nói, “ Tự nhìn em xem, nhỉ?” và chạy nước kiệu đằng sau Horst và

những dân làng khác.

Arya cũng di chuyển vòng quanh theo cùng một chỉ thị. Nhưng trước khi đi được hơn

vài bước, Eragon gọi tên cô và nói, “ Phế nhân ,người ẩn cư đã rời Du Weldenvarden và

đã đến với Islanzadí ở Gil’ead. “ Cặp mắy xanh lục của Arya mở lớn và đôi môi mím lại,

như khi cô muốn đặt ra một câu hỏi. Trước khi cô có thể, Dòng chiến binh đã lao tới đẩy

cô vào sâu hơn trong thành phố.

Blödhgarm rụt rè tiến lại gần Eragon. “ Khắc tinh của tà thần, tại sao Vị hiền triết áo

trắng lại rời khu rừng?”

“Ông ấy và người bạn của mình thấy rằng thời điểm đà tới để chiến đấu chống lại đế

quốc và tiết công khai sự hiện diện của mình với Galbatorix.”

Lớp da thú của vị thần tiên gợn sóng. “ Đó quả là những thông tin quan trọng.” Eragon

trèo lại lên lưng Saphira. Nó nói với Blödhgarm và những vệ sĩ khác của ông, “ Hãy phá

vỡ hàng phòng thủ. Chúng tôi sẽ gặp các vị ở đó.”

Không cần chờ vị thần tiên trả lời, Saphira nhảy lên những bậc thang dẫn tới đỉnh

những bức tường của thành phố. Những bậc thang đá vỡ vụ dưới trọng lượng của cô ả khi

ả trèo lên bức tường phòng thủ rộng, từ đó cô rồng cất cành bay trên những căn nhà nhỏ

tồi tàn đang bốc cháy phía ngoài Feinster, Đập cánh vội vàng để tăng tốc bay lên cao.

Chúng ta sẽ phải xin phép sự chấp nhận của Arya trước khi có thể nói với bất cứ ai

khác về Oromis và Glaedr, Eragon nói, vừa nhớ lại lời thề về giữ kín bí mật của nó, Orik

và Saphira đã thề với nữ hoàng Islanzadí trong suốt chuyến đi đầu tiên tới Ellesméra.

Em chắc là cô ấy sẽ nghe một lần về bổn phận của chúng ta, Saphira nói.

Nhất trí.

Eragon và Saphira bay từ chỗ này đến chỗ khác trong thành Feinster, đáp xuống bất cứ

đâu chúng phát hiện ra một đám lớn lính hoặc bất cứ chỗ nào quân Varden bị bao vây.

Nếu không có ai đó bất ngờ tấn công, Eragon cố gắng thuyết phục mỗi nhóm quân địch

đầu hàng. Thường thì nó không thành công, nhưng nó thấy khá hơn vì đã cố thử, vì rất

498


nhiều những người đàn ông xúm lại thành đám trên phố là những người dân thường của

Feinster, không đươc huấn luyện trở thành những quân nhân. Eragon nói với mỗi người,

“ Đế quốc này là kẻ thù của chúng ta chứ không phải các bạn. Đừng theo quân đội để

chống lại chúng tôi thì các bạn sẽ không có lí do gì để sợ chúng tôi. “ Vài lần Eragon đã

thấy một phụ nữ hơacj trẻ em chạy băng qua thành phố tăm tối, Nó sắp xếp cho họ nấp ở

căn nhà gần nhất , và không phản kháng, họ làm theo.

Eragon dò xét tâm trí của mọi người quanh nó và Saphira, tìm kiếm những phù thủy

cao tay có thể gây tổn hại đến chúng, nhưng nó không tìm thấy một thầy phép nào ngoài

ba người mà chúng đã sớm thấy, và cả ba đều cẩn thận để giữ suy nghĩ của mình dấu xa

nó. Nó cho thấy rằng họ dường như không quay lại cuộc chiến theo bất cứ cách nào đáng

chú ý.

Có thể chúng dự định rời bỏ thành phố này, nó nói với Saphira.



Galbatorix muốn đưa chúng rời khỏi tring tâm trận chiến ư?

Anh nghi ngờ là hắn muốn mất bất cứ thầy phép nào của hắn.

Có thể, nhưng chúng ta vẫn nên tiến quân một cách cẩn thận.Ai mà biết được chúng

đang lên kế hoạch gì?

Eragon nhún vai. Còn giờ, điều tốt nhấy mà chúng ta cí thể làm để giúp quân Varden

vây chặt Feinster nhanh nhất có thể.

Cô ả đồng tình và liệng theo hướng một cuộc chạm trán nỏ ở một quảng trường cách

đó không xa.

Chiến đấu trong một thành phố rất khác với tấn công tiên phong, như Eragon và

Saphira vẫn thường làm. Những đường phố chật hẹp và những toàn nhà san sát làm cản

trở sự di chuyển của Saphira và làm khó mà phản ứng lại khi những tên lính tấn công,

thậm chí ngay cả khi Eragon có thể cảm nhận được những người lính từ xa trước khi họ

tới. Những cuộc chạm trán của chúng với những tên lính nấp trong bóng tối và liều mạng

tấn công, bị đập tan không chỉ bằng những luồng lửa hoặc phép thuật. Hơn một lần,

Saphira phá hỏng một ngôi nhà vì cái đuôi quét lê một cách bất cẩn. Cô ả và Eragon luôn

kiểm soát để tránh gây ra những tổn thương vĩnh viễn cho ai đó – Bằng sự kết hợp của

may mắn, kĩ năng và những né tránh của Eragon – nhưng những cuộc tấn công làm

chúng thậm chí thận trọng và căng thẳng hơn khi những trận chiến thông thường.

Sau lần đối đầu thứ năm Eragon nổi khùng khi những tên lính bắt đầu rút lui, như họ

luôn luôn làm khi kết thúc, nó đuổi theo, kiên quyết giết đến tên cuối cùng. Chúng kinh

ngạc vì nó, toán loạn trên phố và đâm sầm vào cánh chặn ngang của của hàng thời trang

nữ

Eragon đuổi theo, nhảy qua những đống đổ vỡ của cánh cửa. Bên trong của hàng tối



như hắc ín và có mùi lông gà và tỏa ra mùi mốc meo. Nó có thể thắp sáng cửa hàng bằng

phép thuật, nhưng từ khi nó biết những tên lính này có một nhược điểm lớn hơn nó, nó

ngừng lại. Eragon cảm nhận thấy tâm trí của chúng quanh đó, và nó có thể nghe được hơi

thở rời rạc của chúng , nhưng nó không chắc chắn vầ cái gì đó nằm giữa nó và chúng. Nó

tiến sâu hơn vào cửa hàng tối như mực, cảm nhận đường bằng đôi chân . Nó giữ tấm

khiên đằng trước và thanh Brisingr cao quá đầu, sẵn sàng tấn công.

Một sợi chỉ mảnh vương trên sàn nhà, Eragon nghe thấy một vật bay qua không khí.

499


Nó giật mình lùi lại và tránh sang khi một cây gậy hay một cây búa đập vào tấm khiên

của nó và làm vỡ vài mẩu. Tiếng la hét nổ lên. Một người đàn ông quăng một cái ghế

hoặc một cái bàn và vật gì đó vào một bức tường, Eragon quất mạnh kiếm và cảm thấy

thanh Brisingr cắm vào một thân thể và xuyên qua cả xương của nó. Sức nặng dồn về

phái cuối thanh kiếm của nó. Eragon giật mạnh thanh kiếm ra, và người đàn ông đổ sụp

dưới chân nó.

Eragon thách thức nhìn lại Saphira,đang chờ nó trên con phố chập hẹp bên ngoài. Chỉ

sau khi Eragon nhận thấy rằng có một cây đèn treo trên cây cột sắt ngoài phố và ánh sáng

đã làm nó hiện hình trước những tên lính. Nó nhanh chóng tiến qua cửa ra vào và ném

những gì còn lại của chiếc khiên đi..

Một tiếng vỡ khác vang vọng khắp gian hàng, và có những bước chân hỗn độn khi

những tên lính vội lùi lại sau và chạy lên những bậc cầu thang sáng. Eragon trèo lên sau

chúng. Câu chuyện thứ hai xảy ra ở khu phố của một gia đình đơn độc trong cửa hàng

giảm giá


Nhiều người la hét và một đứa bé bắt đầu khóc ré khi Eragon nhảy qua một mê cung

của những căn buồng nhỏ, nhưng nó phớt lờ họ, chú tâm tới mục đích của mình. Cuối

cùng nó kết nối với được một tên lính trong một phòng khách chật hẹp được rọi sáng

bằng một cây nến đang cháy.

Eragon giết chết bốn tên lính bằng bốn nhát kiếm , cau mày khi máu của họ bắn tung

tóe vào nó. Nó tìm cho mình một chiếc khiên mới từ chúng , rồi dừng lại và nghiên cứu

những xác chết. Dường như là bất lịch sự nếu để họ nằm giữa phòng khách, bởi thế nó

ném họ qua cửu sổ gần đó.

Trên đường quay ra cầu thang, một dáng người bước quanh góc và đâm một con dao

găm thẳng vào xương sườn Eragon. Mũi dao dừng lại cách Eragon chỉ một phần inch , bị

chặn lại bởi sự bảo hộ của nó. Giật mình, Ergon giơ thanh Brisingr lên cao và đánh trả

vào đầu kẻ đã tấn công nó nhìn xuống qua vai khi nó nhận ra người cầm con dao găm chỉ

là một cậu bé gày gò không quá mười ba tuổi.

Eragon đông cứng. Đó có thể là mình, nó nghĩ. Mình cũng sẽ làm như thế nếu mình ở

địa vị của cậu ta. Nhìn lại cậu bé, nó thấy một người đàn ông và một phụ nữ đang mặc đồ

ngủ và chiếc mũ len, ôm lấy nhau và nhìn chằm chằm về nó kinh hãi.

Một cơn chấn động chạy qua Eragon . Nó hạ thanh Brisingr xuống và bằng tay kia nhổ

con dao găm từ cái nắm tay nhẹ hều cậu bé. “ Nếu anh là em” Eragon nói, và âm thanh

nó cất lên làm chính nó bị shocked, “ Anh sẽ không ra ngoài cho đến khi trận chiến này

kết thúc. “ Nó ngập ngừng và nói thêm “ Anh xin lỗi “

Cảm thấy xấu hổ, nó vội vàng rời khỏi cửa hàng và tham gia cùng Sahpira.

Chúng tiếp tục tiến thẳng trên con phố dài.

Không xa tiệm đồ nữ trang, Eragon và Saphira bước qua chỗ những người lính của

vua Orrin đang mang những chiếc giá nến bằng vàng, những đồ dùng bằng bạc, đồ trang

sức và hàng loạt các đồ dùng khác ra khỏi lâu đài.

Eragon lao tới giằng một món đồ từ tay 1 người đàn ông : “Mang tất cả quay trở lại”

nó hét lên với tất cả đám đông “Chúng ta ở đây là để giúp mọi người chứ không phải là

để ăn trộm đồ của họ.Họ là những anh chị em của chúng ta, họ là cha mẹ chúng ta.Ta tha

500

cho các ngươi lần này, nhưng nếu lần sa các ngươi hoặc bất kỳ ai tại phạm ta sẽ xử tội



như những tên trộm cắp.”Saphira gật đầu theo Eragon.Dưới những vẻ mặt thận trọng đám

lính mang những đồ đạc quay trở lại lâu đài và đặt chúng về vị trí cũ.”Bây giờ”Eragon

nói với Saphira “Có thể chúng ta sẽ…”

“Khắc tinh của Tà thần!”Một người đàn ông gọi lớn, chạy lại phía họ từ một ngõ sâu

của thành phố.Cánh tay hắn ta và cả chiếc khiên chứng tỏ hắn là quân của Varden.

Eragon xiết chặt thanh Brisingr “Gì vậy ?”

“Chúng tôi cần sự giúp đỡ của ngài, Khắc tinh của Tà thần.Và cả ngài nữa, Saphira !”

Họ theo chiến binh đó đi cho tới khi đến một ngôi nha lớn bằng đá.Có hàng vài tá

quân Varden đang khom người ngồi phía sau một bức tường thấp phía trước tòa nhà.Họ

cảm thấy thoải mái hơn khi thấy sự xuất hiện của Eragon và Saphira.

“Lùi lại” một người lính Varden nói “Có một nhóm lớn lính ở phía bên trong và họ

đang giương cung nhắm về phía chúng ta.”

Eragon và Saphira tạm dừng lại để quan sát tòa nhà.Người lính hồi nãy nói “Chúng ta

không thể vào trong.Những cánh cửa và cửa sổ đã bị khóa, và họ sẽ bắn chúng ta nếu

chúng ta cố tiến lên.”

Eragon nhìn Saphira “Anh hay là em đây ?”

“Em sẽ chăm sóc chúng”cô ả nói và nhảy với một cái vỗ cánh.

Tòa nhà rung lên,cửa sổ bật ra khi Saphira đáp xống mái nhà.Eragon và những chiến

binh khác lo lắng theo dõi khi cô ả bập vuốt lên lớp hồ vữa ở những kẻ cả các phiến đá,

và gầm lên, cào phá từng phần của tòa nhà cho đến khi lộ ra những vể mặt sợ sệt của

những tên lính, những kẻ mà bị cô ả giết chết giống như con chó săn giết những côn

chuột.


Khi Saphira quay trở lại chỗ của Eragon, quân Varden tránh cô ả, thực sự hoảng sợ bởi

vẻ hung dữ của cô ả.Cô ả không thèm để ý và bắt đầu liếm chân, làm sạch nhữn vết máu

khô trên vảy.

“Anh đã bao giờ nói với em rằng anh vui cỡ nào khi chúng ta không phải là kẻ thù

chưa ?” Eragon hỏi.

“Chưa, nhưng anh thật dễ thương.””

Cả thành phố, quân lính chiến đấu thật ngoan cường làm Eragon phải thán phục,Họ

chỉ trao đất đai khi bị ép buộc, và họ luôn cố gắng cản bước tiến của quân Varden.Vì sự

kháng cự quyết liệt của họ,nên quân Varden đã không đến được từ phía tây thành phố

một nơi rất vững trãi, chỉ tới khi những tia sáng mờ nhạt đầu tiên của bình minh trải rộng

trên bầu trời.

Sự phòng thủ này quả là một kết cấu hùng vĩ.Đó là những bức tường cao, vuông vức

với số lượng lớn các tháp canh có độ cao khác nhau.Mái trần làm bằng đá phiến, bởi vậy

không thể dùng lửa tấn công nó.Đằng trước là một cái sân lớn là nơi có vài tòa nhà thấp

và một hàng gồm 4 chiếc máy bắn đá, và xây quanh là những lớp tường dày , rải rác

những tháp canh nhỏ hơn đặt giữa chúng,Hàng vài trăm quân lính đứng vị trí tường có lỗ

châu mai và vài trăm khác đứng trong sân.Chỉ có duy nhất 1 con đường vào sân đó là đi

501


qua 1 lối đi uốn lượn theo những lớp tường, nhưng đã bị chặn bởi một tấm lưới sắt và

một cánh cửa dày bằng gỗ sồi.

Vài ngàn quân Varden đứng tiến sát lại phía tường và cố gắng đập đổ tấm lưới sắt

bằng cách dùng khúc gỗ lớn để công phá cổng thành hồi trước.

“Cánh cổng” Eragon chỉ.

Saphira lượn từ trên cao xuống và dọn sạch bờ tường ngay phía trên tấm lưới thép

bằng một luồng lửa,cột khói lớn phun ra từ mũi cô ả.Cô ả đáp xuống bờ tường và gọi

Eragon “Đi đi, em sẽ xử lý những chiếc máy bắn đá, trước khi chúng kịp ném bất kỳ viên

đá nào xuống quân Varden.”

“Em phải cẩn thận.”Nó cúi người chui qua.

“Tất cả cũng phải cẩn thận.”Cô ả đáp lại.Ả gầm gừ nhìn những tên lính đứng cạnh

những chiếc máy bắn đá.Một nửa bọn chúng khiếp quá chạy vào bên trong.

Bức tường quá cao để Eragon có thể thoải mái nhảy xuống đường phố phía dưới, bởi

vậy Saphira hạ thấp cái đuôi để giúp đỡ cho Eragon.Nó tra kiếm vào bao, nhảy xuống

bằng cách sử dụng chiếc đuôi của cô ả như một chiếc thang.Khi leo xuống phía cuối đuôi,

nó bỏ tay ra và nhảy xuống khi còn cách đường khoảng 20 feet.Nó lăn tròn để làm giảm

bớt tác động khi nó tiếp đất giữa đám đông quân Varden.

“Chào mừng, Khắc tinh của Tà thần” Blödhgarm nói,xuất hiện từ đám đông cùng với

11 vị thần tiên khác.

“Xin chào.” Eragon đáp lại Blödhgarm . “Tại sao mọi người chưa sẵn sàng mở cánh

cửa.?”

“Cánh cửa được bảo vệ bởi rất nhiều phép thuật, Khắc tinh của Tà thần ạ.Cần phải có



một sức mạnh rất lớn mới phá nổi nó.Tôi và mọi người ở đây là để bảo vệ cậu và

Saphira.Chúng tôi sẽ không hoàn thành trách nhiệm của mình nếu chúng tôi tốn hết sức

lực cho những việc khác.”

Tỏ thái độ, Eragon nói “Cả tôi, Saphira và các ngài đều sẽ cạn sức, Blödhgarm ạ.Như

thế chúng ta mới được an toàn.”

Vị tiên nhìn nó một lúc, cặp mắt vàng của ông lóe lên, sau đó ông cúi đầu “Thôi được,

chúng ta sẽ mở cánh cửa, Khắc tinh của Tà thần ạ.”

“Không.Hãy đợi ở đây.”Eragon ngăn cản.

Eragon tiến lên phía trước và sải bước về phía tấm lưới thép. “Hãy tránh tôi ra 1 chút

”nó nói lớn với các chiến binh.Đội quân Varden lùi lại đằng sau, một khoảng trống được

tạo ra cỡ khoảng 20 feet.Một chiếc lao bắn ra từ một cỗ máy sượt qua người nó và bay

xuống mặt đất.Saphira từ phía trong sân gầm lên,Tiếp đến là những âm thanh của tiếng

gỗ bị gãy, những chiếc dây căng bị đứt. trong một cú đớp của cô ả.

Rút kiếm bằng hai tay,Eragon giơ cao quá đầ và hét lớn “Brisingr !” Thanh kiếm bừng

cháy với ngọ lửa xanh, những chiến binh phía sau kinh ngạc không thốt ra được lời

nào.Eragon bước tới và sau đó chém một nhát vào thanh chắn của tấm lưới thép.Những

kẽ nứt trên tường và xung quanh tòa nhà lóe sáng khi thanh kiếm cắt ngọt tấm kim loại

dày.Cùng lúc đó Eragon để ý thấy sự mệt mỏi đột ngọt xuất hiện khi thanh Brisingr phá

502

vỡ những sự bảo vệ của tấm lưới thép.Nó mỉm cười và hy vọng những phép thuật phòng



thủ mà Rhunön đã yểm cho thanh Brisingr có đủ khả năng để đánh bại những thứ phép

thuật yểm trên tấm lưới thép.

Di chuyển bằng những bước chân nhanh và vững chãi, Eragon cắt một có lỗ lớn trên

tấm lưới thép, sau đó đứng sang một bên khi những mảnh lưới sắt rơi xuống đường đá

với những âm thanh chói tai.Nó bước qua những mảnh vỡ đó và đi vào trong tới chỗ cánh

cửa lớn và dày bằng gỗ sồi chằn ngang lối đi.Nó lại giơ thanh Brisingr lên thẳng với kẽ

hở giữa hai cánh cửa sau đó đẩy mũi kiếm qua lỗ trống hẹp sâu vào bên trong. Sa đó nó

tăng nội lực dồn cho ngọn lửa của thanh kieemscho đến khi nó đủ nóng để đốt cháy tấm

gỗ dày, đặc một cách dễ dàng giống như dùng một con dao cắt lát bánh mì.Một số lượng

lớn khói phát sinh xung quanh lưỡi kiếm làm cho hơi thở cả nó cay xè và mắt nó đau

nhức.

Eragon đẩy thanh kiếm lên, đốt cháy cái xà gỗ lớn chặn cửa từ phía bên trọng,.Chẳng



mấy chốc nó cảm thấy lực chống lại thanh Brisingr yếu dần, nó rút kiếm ra và dập tắt

lửa.Nó đeo một cái bao tay dầy,bởi thế mà nó không thể co lại để nắm lấy cạnh của cánh

cửa để đẩy nó ra.Cánh cửa khác cũng thế, dường như nó đã dùng hết sức mặc dù sau đó

nó thấy Saphira đẩy cánh cửa ra, cô ả nhìn sâu vào lối đi bên trong,rồi quay sang nhìn

anh với ánh mắt lóe lên màu saphia.Đằng sa cô ả 4 chiếc máy bắn đá đã trở thành đống

vụn nát.


Eragon bước tới đứng cạnh Saphira khi quân Varden ùa vào trong sân, Tiếng kêu gọi

xung phong vang lên khắp nơi.Kiệt sức nó đặt 1 tay lên chiếc đai lưng Beloth và rút một

số năng lượng đã tích trữ từ trước trong 12 viên kim cương gắn trên chiếc thắt lưng.Nó

cũng chuyển năng lượng sang Saphira, cô ả trông cũng đã mệt lả, nhưng ả từ chối, và nói

“Hãy giữ nó để dùng cho chính anh.Cũng không còn lại nhiều lắm đâu.Bên cạnh đó, em

cũng chỉ cần một bữa ăn và một giấc ngủ trọn vẹn là ổn.”

Eragon dựa vào cô ả, mi mắt trũng xuống, rồi nó nói “Tất cả rồi cũng sẽ kế thúc.”

“_______Em cũng hy vọng thế.”Cô ả đáp lại.

Từ những chiến sĩ bà lang Angla bước đến trong bộ trang phục áo giáp kỳ lạ màu xanh

và đen và mang theo cặp kiếm Hûthvír của bà.Bà lang dừng lại chỗ Eragon và với một

nét mặt quỷ quái nói “Một sự biểu diễn ấn tượng, nhưng cạu không nghĩ là làm hơi quá

nó lên đấy chứ.”

“Ý của bà là gì ạ ?”Eragon hỏi, và nhăn nhó.

Nhích một bên lông mày “Nào, có thực sự cần thiết phải làm cây kiếm của cậu bừng

cháy lên như thế hay không ?”

Sự diễn đạt của nó trở lên rõ ràng hơn khi nó hiểu bà nuốm nói tới cái gì. Nó cười

“Không cần thiết cho việc phá tấm lưới, nhưng cháu thích thế.bên cạnh đó cháu cũng

không thể làm gì được vì cháu đã đặt tên cho nó là thanh kiếm lửa bằng ngôn ngữ cổ, và

mỗi khi cháu nhắc tới thanh kiếm, lưỡi của nó lại bốc cháy giống một khúc gỗ khô thật dễ

bắt lửa vậy.”

“Cậu đã đặt tên cho nó là kiểm lửa hả ?”Angela rên lên với một sự ngờ vức. “Lửa à

?Một thể loại tên ngớ ngẩn nào vậy. Sao cậu không đặt những cái tên hay hơn nhiều so

503

với nó chứ.Lửa thật à.hừm. Tái sao tốt hơn cậu không gọi nó như Sheepbiter hoặc



Chrysanthemum Cleaver hay một cái gì đó ngoài sức tưởng tượng ? ”

“Cháu đã có môt Sheepbitter ở đây”nó nói, và đặt 1 tay lên Saphira “Tái sao cháu lại

cần thêm một cái khác.”

Angela bật cười to lên “Cậu thật sự không có chút hài hước nào cả.Ta chỉ hy vọng làm

cho cậu thư giãn hơn thôi mà.”Và bà nhảy lên phía trước múa hai thanh kiếm quanh

người và lẩm bẩm “Lửa. Bah !”

Một tiếng gầm nhẹ phát ra từ phía Saphira, cô ả nói “Hãy cẩn thận với cái từ

Sheepbitter của bà, Eragon hoặc bà có thể sẽ cắn phải chính mình đấy.”

“Đúng thế, Saphira ạ.”

End of chap 56

_______________________________________________________________



tải về 4.77 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   ...   28   29   30   31   32   33   34   35   36




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương