Tiếng nói của tất cả mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, công bằng xã hội, góp phần thúc đẩy công cuộc dân chủ hóa đất nước theo tiến trình văn minh chung của nhân loại, đòi hỏi thực thi công bằng và lành mạnh hóa xã hội



tải về 0.51 Mb.
trang7/7
Chuyển đổi dữ liệu05.08.2016
Kích0.51 Mb.
#12974
1   2   3   4   5   6   7

Carlyle A. Thayer:
Đặng Sao Minh chuyển ngữ

         








Nhìn Thấy Hình Mà Không Ngăn Nước Mắt !!!

(Hay Khổ Nạn của Sư Cô Đàm Thoa)



  • Đào Văn Bình







Hôm nay là ngày Thứ Bảy 25-11-06 là ngày cuối cùng của Mùa Lễ Tạ Ơn (Thanksgiving) tại Hoa Kỳ. Tối nay hầu như mọi gia đình đều quây quần bên nhau, bên những con gà tây nướng, bên những ly rượu hoặc ly nước nho, nước táo và ê hề đồ ăn, đồ tráng miệng, trái cây và quà tặng để mà chúc tụng nhau, để biết ơn ông bà, cha mẹ, bằng hữu, thiên nhiên , đất nước, con người và biết ơn tất cả …đã cho ta cuộc sống no ấm tươi đẹp như ngày hôm nay. Thế nhưng vì mải mê theo dõi tình hình đấu tranh căng thẳng ở trong nước để viết bài yểm trợ ..cho nên năm nay nhà tôi không có một chút gì gọi là Thankgiving cả. Những tấm hình do nhà báo Nguyễn Khắc Tòan khẩn cấp gửi tới từ Hà Nội trong đó Sư Cô Đàm Thoa mặt mày bầm tím, bộ áo nâu sồng bị bọn công an xé tọac gần như phơi bày thân thể làm tôi không cầm được nước mắt. Và nước mắt cứ tuôn rơi!!!

Trời ôi ! Trời cao đất dày ôi ! Tại sao giữa Thế Kỷ 21 khi nhân phẩm của con người - dù là một người có địa vị thấp kém nhất trong xã hội cũng đều được tôn trọng ? Tại sao giữa một đất nước vừa tưng bừng đón tiếp 21 vị nguyên thủ quốc gia, phô trương phấn son, khẩu hiệu, quần áo, hoa lá tưng bừng, lòe lọet, hớn hở khoe với thế giới cả Văn Miếu…để chứng tỏ đất nước mình có văn hóa, lễ nghĩa, liêm sỉ…lại có thể diễn ra những chuyện đau lòng như thế? Vì đâu nên nỗi?



Nam mô Đức Phật Di Đà!

Sông Hằng kia

bởi đâu mà cát bay

(Vũ Hòang Chương)



Giặc về giặc báo hôm nay.

Sư tan bốn nẻo

ni đày mười phương!

Về sự đàn áp, nhục mạ các tu sĩ thì phải nói cộng sản Việt Nam đứng vào hàng đầu trên thế giới. Năm 1984, sau chín năm tù, tôi được thả ra và tình cờ đọc một tờ báo trên có đăng những tấm hình của các bà sơ dòng tu kín phấn son trang điểm, đang múa hát trên sân khấu để kỷ niệm cái gọi là “ Ngày Quốc Khánh 2-9 của VC”!!! Rồi dưới đó là một tấm hình của một nữ quân nhân mà VC gọi là “lính gái xe tăng” mà người “lính gái” này là một nữ tu dòng khổ hạnh , nay giác ngộ “cách mạng” đã từ bỏ cuộc sống bị ép buộc để gia nhập bộ đội! Nguời tôi chết lặng đi và một ý tưởng thật kinh hòang chợt đến trong tôi “ Trời ơi chưa có sự đàn áp, và nhục mạ tôn giáo nào ghê gớm đến như vậy! “ Đối với chúng ta, dù đứng ở bất kỳ tôn giáo nào, chúng ta cũng hiểu rằng dòng nữ tu khổ hạnh bao gồm những cô gái có một khấn nguyện là giam mình trong tu viện suốt đời để cầu nguyện và chịu tội cho đời. Họ đã giã từ hoặc chối bỏ các lạc thú của trần gian. Đó là đức hạnh, đó là phẩm hạnh cao quý của họ. Cho nên khi ta gặp các bà sơ thuộc dòng tu này, ta thường tỏ ra kính trọng, nói năng nhỏ nhẹ, không đùa bỡn, thậm chí không thể mời họ tham dự các buổi ca vũ nhạc kịch giải trí. Thế mà nay VC về, dòng tu kín phải mở toang cửa, các bà sơ phải tập múa hát trên sân khấu như những cô đào hát để kỷ niệm cái gọi là “Ngày Quốc Khánh” của bọn chúng. Thế vẫn chưa hết, chúng còn ép buộc các bà sơ trẻ tuổi phải cởi bỏ bộ áo dòng, để gia nhập bộ đội, để trở thành các người lính lái xe tăng…thì thử hỏi có còn sự nhục mạ và đàn áp tôn giáo nào lớn hơn không? Thật là ghê tởm, thật là rùng rợn. Chỉ có cộng sản nó mới dám làm thế chứ không có một thể chế nào trên cõi đời này dám làm như vậy cả. Không hiểu thế giới có thấu cho không?

Thế rồi chỉ năm tháng sau, tôi tìm cách vượt biển và một lần nữa lại được chúng kiến tận mắt những màn nhục mạ phẩm hạnh phụ nữ Việt Nam đó là những màn hãm hiếp của hải tặc Thái Lan. Những cô gái, những bà vợ, và thậm chí cả những em bé gái Việt Nam đã bị các tên cướp biển Thái Lan xé tọac quần áo, dày vò thân xác giống như những tên quỷ sứ hiện hình, như bày thú dại biết hành lạc. Và ngày hôm nay đây nhìn những tấm hình của Sư Cô Đàm Thoa ở Bắc Giang bị bọn công an và bọn “đầu gấu”giả làm dân phòng xé toang quần áo làm tôi liên tưởng đến bọn cướp biển Thái Lan. Bọn công an này chính là bọn thú dại hiện hình, là bọn côn đồ vô liêm sỉ đã không còn giữ gìn một chút gì gọi là lễ nghĩa tối thiểu, giằng xé quần áo của một ni cô chỉ vì cô không đồng ý với sự bắt giam trái phép của chúng.

Ni Cô Thích Đàm Thoa – thế danh Lý Thị Hà, xuất gia đầu Phật lúc mới 10 tuổi tại Chùa Tân Liễu, Huỵên Yên Lũng, Tỉnh Bắc Giang đến nay đã hơn 20 năm. Sư cô tốt nghiệp Đại Học Phật Gíao Việt Nam, luôn luôn chấp hành nghiêm chỉnh pháp luật của nhà nước cộng sản và là thành viên trong Mặt Trận Tổ Quốc của xã. Nhờ sự giúp đỡ của bà con cho vay tiền, cộng thêm với số tiền tích lũy do lao động cần cù, sư cô đã tu sửa lại ngôi chùa - từ dột nát nay biến thành một ngôi chùa khang trang to đẹp. Thế nhưng khi chùa trở nên to đẹp thì tai họa giáng xuống! Cường hào ác bá tại xã với sự đồng lõa của huyện và tỉnh đã ”gắp lửa bỏ bàn tay”, dựng chuyện vu khống để cướp đọat lấy ngôi chùa này. Hai năm qua, sư cô vì tin tưởng vào pháp luật của nhà nước cộng sản – như tuyên truyền và rêu rao, đã lên tận Hà Nội, ngủ bờ ngủ bụi tại Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng để xin“đèn trời soi xét”. Thế nhưng có đi kêu oan, khiếu kiện thì mới thấy rõ bộ mặt thực của Đảng CSVN “Nhà nước ta là nhà nước dân chủ gấp triệu lần nhà nước tư bản, thực ra chỉ là lừa bịp thôi. Họ lừa dân trong nước, lừa người ngọai quốc.” (*). Hơn hai năm qua mọi chuyện đâu vẫn hòan đấy. Nhân dịp Hà Nội tổ chức Hội Nghị APEC sư cô chấp hành nghiêm chỉnh mệnh lệnh là không đi khiếu kiện để “làm đẹp thành phố”. Ngày 14-11-06 trong chuyến đến thăm nhà một Phật tử tại ngọai thành Hà Nội cô bị hai tên công an – một nam, một nữ theo dõi và gọi Sở Công An Bắc Giang đến bắt. Sư cô bị bọn ác ôn xỉ nhục với những lời lẽ thật thô bỉ “ Sư gì mày…sư ăn thịt chó…thích đòi công lý à !!!” (*) rồi quăng cô lên xe, nhốt vào Trại Bảo Trợ Xã Hội Bắc Giang - trại tù trá hình ở gần Nga Ba Kế là nơi có trại tù giam giữ, đánh đập các nhà sư trong vụ án chụp mũ “Trộm Tượng Cổ”. Đồng bào chung quanh nghe tin bất nhẫn, xin đựơc vào thăm và đem đồ ăn đến cho cô, bọn ác ôn cũng không cho. Trong cuộc phỏng vấn trực tiếp của phóng viên Ngô Kỷ trên Đài Phát Thanh Quê Hương (San Jose) qua tiếng khóc nghẹn ngào, sư cô cho biết tài sản và chùa bị tước đọat hết, bệnh tật không thuốc chữa, cô phải lang thang ăn cơm thừa của bà con! Đó là những cơm thừa canh cặn của của thực khách tại các quán ăn được đồng bào gom lại rồi đem về cho cô!!!

Trời đất ơi ! Nguyên do oan nghiệt và khổ nạn này là vì lòng gian tham của cường hào ác bá địa phương và cũng chỉ vì Sư Cô Đàm Thoa đã cùng 27 nhà đối kháng trong nước ký tên vào Bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền đòi hỏi Dân Chủ, Tự Do cho Việt Nam đăng trên tờ Washington Post ngày 17-11-06 vừa qua. Và đây là biện pháp trả thù, một đòn độc hiểm của bạo quyền đối với những người dám chống lại ách thống trị của chúng. Hỡi đồng bào hải ngọai về thăm Việt Nam và du lịch Hà Nội ! Đồng bào có thấy một ni cô trẻ, mặt mũi đẹp đẽ, sáng sủa, trang nghiêm nhưng bầm tím, quần áo rách nát, đang lang thang không cửa không nhà, phải sống bằng đồ ăn thừa, nước uống thừa từ các nhà hàng của Hà Nội không ? Đồng bào có thấy xót xa không? Có lẽ có một người – mà người đó sẽ hài lòng lắm – đó là cái xác Hồ Chí Minh đang nằm cách đó không xa. Trên cái miệng khô đét và xám ngóet, y đang mỉm miệng cười thống khóai và nham hiểm - khi thấy rằng cái thiên đường mà y đã xây dựng bằng núi xương sông máu của cả dân tộc, nay đã trở thành hiện thực!!! Nhưng tôi, một người đang ngồi khóc đây, hình ảnh tang thương và khổ nạn của Sư Cô Đàm Thoa làm tôi nhớ tới người em gái của tôi. Khi cộng sản tràn vào Miền Nam thì:



Dép râu dẫm nát đời son trẻ

Mũ tai bèo

che khuất nẻo tương lai.

(Lời ca thán của muôn dân sau 1975)

Theo cuộc đổi đời tàn bạo 30-4-75 hằng triệu em gái nữ sinh của Miền Nam, phải trút bỏ bộ quần áo mộng mơ, giã từ ngôi trường thân yêu để lao đầu vào một cuộc sống đầy cơ cực. Lúc đó em gái tôi vừa tròn 17 tuổi, đang học Lớp 10 phải nghỉ học, xin bán vé tại Bến Đò Sài Gòn – Thủ Thiêm để có tiền nuôi cha già, mẹ yếu. Lúc đó tôi đang bị đày đọa tại trại tù Hà Tây. Rồi bỗng nhiên vào năm 1979 tôi nhận được thư nhà báo tin em gái tôi đã đi tu ! Nhận được thư báo tin, tôi đã khóc ngất lên. Dù biết rằng “tu là cội phúc” nhưng trong cảnh ngộ đổi đời tang thương như thế - làm sao mà lòng người không thấy xót xa? Giữa dòng nước mắt chan hòa, vì thương em, tôi đã sáng tác bài thơ sau đây:
Cho Một Ni Cô Tên Trang
Ngày xưa áo trắng

đoan trang

Mênh mang tuổi ngọc

như hàng phượng bay

Tuổi xuân mới nửa vòng tay

Bỗng đâu đất dậy

cho ngày xót xa

Áo nâu thay mảnh áo hoa

Tóc dài em gửi

cho cha mẹ buồn

Câu kinh tiếng mõ chiều hôm

Phồn hoa em bỏ

bên đường em đi

Em tôi nào tội tình chi?

Ni cô từ thuở

đương thì xuân xanh

Thương em

anh khóc mình anh

Bao nhiêu mộng ước

thôi đành dở dang

Chùa Trang hẳn có hoa vàng

Có con bướm vẫn mơ màng

với hoa

Nhang đêm quyện giọt

sương sa

Trông lên bóng Phật

cũng qua muộn phiền

Trách ai gây cuộc đảo điên

Cho em tôi phải

truân chuyên cuộc đời.

Nhưng ngày hôm nay, những giọt nước mắt của 27 năm về trước tôi dành để khóc cho Sư Cô Đàm Thoa. Tôi thương Sư Cô Đàm Thoa như thương em gái Đoan Trang của tôi. Trong cái tình cảm xót xa ấy tôi cứ thắc mắc tự hỏi:



  • Không hiểu một ngôi giáo đường êm ả, để cho trai gái chủ nhật đi lễ, nghe lời giảng của Cha, để sống đời cao đẹp, để hàn gắn đổ vỡ, để lướt qua những cơn giông bão của cuộc đời, để làm lành, lánh dữ có động chạm chi đến mồ mả tổ tiên của Hồ Chí Minh, của Cụ Mác, Cụ Lê không?

  • Một mái chùa thanh tịnh, cảnh trí nên thơ để đồng bào Phật tử đến chiêm bái, để nghe tiếng ni cô hiền từ đang ngồi tụng kinh cứu khổ, để qua lời kinh tiếng kệ con người lắng đọng tâm tư, quay về phán xét tự kỷ, phản quang hồi chiếu mà bớt đi bao tham-giận, bao nhiêu lỗi lầm chống chất, để thế giới này mỗi ngày mỗi trở nên an lành, dìu nhau mà sống trong tình huynh đệ, trong tha thứ, trong Từ, Bi, Hỷ, Xả thì có cái gì gọi là phản động không? Có cái gì gọi là vi phạm an ninh quốc gia không?

  • Hình ảnh của Bà Công Chúa Ba tức Quan Âm Diệu Thiện, hình ảnh của Tiểu Kính Tâm là biểu tượng tâm linh của dân tộc. Đó là tinh thần từ bi, hỷ xả cứu đời, nghiến răng chịu đựng bao oan khiên mà lòng vẫn khoan dung tha thứ, không hề bíêt hận thù và khi mất đi thì trở thành Phật – Phật Bà Quan Âm đó là hình ảnh tuyệt vời thứ hai của Ni Cô khi đã thăng hoa. Nay bọn quỷ vuơng vùi dập, hành hạ, xé nát quần áo của một ni cô thì cái tâm linh của dân tộc này cũng tan nát trầm vong. Bao nhiêu giá trị tinh thần mà tổ tiên nhọc công xây đắp cũng xiêu vẹo đổ nát.

  • H

    Sinh Hoạt T ÔN GI ÁO

    Và D ÂN CH Ủ tại VIỆT NAM

    sau khi Hoa Kỳ lấy tên ra khỏi danh sách CPC

    • Việt Long, phóng viên đài RFA



    ay bọn quỷ vương muốn tạo dựng một biểu tượng tâm linh mới cho dân tộc trong “Thời Đại Hồ Chí Minh” đó là các cô gái đang ngồi bán bia ôm, đang ngồi quán nhậu ôm, cà-phê ôm, trong phòng đấm bóp, đang lả lơi bên du khách ngọai quốc, đang nhún nhảy hát Karaoke, đang gào thét, phơi thân thể trên sân khấu để tỏ ra mình là người SEXY nhất , HOT nhất ? Tất cả những biểu tượng này thì được tự do, được Đảng và Nhà Nước nâng đỡ, khai thác, bảo vệ để kiếm đô-la !

Càng nói ra lại càng đau lòng, nhưng chẳng lẽ lại khoanh tay chờ chết? Dù Thày Đường Tăng có từ bi cách mấy thì bên cạnh cũng phải có Tôn Ngộ Không chứ. Ma quỷ thì phải trừ, nhưng trừ bằng cách nào đây? Hãy thông tin cho tất cả các tổ chức nhân quyền, các hội bảo vệ nhân phẩm phụ nữ thế giới biết về khổ nạn của Sư Cô Đàm Thoa. Nếu cần thì đưa bạo quyền ra trước Tòa Án Quốc Tế. Và trong nuớc hãy bảo nhau, hãy thông tin cho nhau biết, hãy cùng nhau, từ thành thị đến nông thôn, một tổ dù hai hay ba người, can đảm đứng ra thành lập các nhóm nhân quyền, các nhóm tranh đấu đòi cho bằng được Đa Nguyên, Đa Đảng, Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền để trước hết cứu nước, sau đó cứu chính mạng sống của mình. Và sức mạnh tinh thần của cuộc chiến đấu ngày hôm nay là:

Trong nỗi chết đã nảy mầm sự sống

Trong nhục hình đã thấy ánh hào quang.

Đào Văn Bình

( Viết trong những ngày cuối của Lễ Thankgiving 2006 )
Cước chú: Dấu (*) là trích dẫn lời của Sư Cô Đàm Thoa.


Hoa Kỳ đưa tên Việt Nam ra khỏi danh sách những nước cần được đặc biệt lưu ý về vấn đề tự do tôn giáo, như một món quà nhân dịp Tổng thống Bush dự thượng đỉnh APEC vừa qua. Sau đó thì tình hình tôn giáo và tự do dân chủ có tiến bộ gì không?

Việt Long: Trước hết ông có ý kiến gì về việc chính phủ Hoa Kỳ rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC?

Nguyễn Khắc Toàn: Tôi là Nguyễn Khắc Toàn, một người tranh đấu cho dân chủ tự do. Tôi xin phát biểu như thế này, từ sau khi hội nghị APEC lần thứ 14 tại Hà Nội kết thúc thì không khí đàn áp và khủng bố vẫn còn vấn vương, bao trùm cả khắp đất nước nói chung và Hà Nội nói riêng.

Trước hết, về tình hình tự do tôn giáo thì như quý vị đã biết là linh mục Nguyễn Văn Lý, mục sư Nguyễn Hồng Quang và nhiều nhân vật tôn giáo của các giáo phái khác trong cả nước đã phát biểu phản đối phía chính phủ Hoa Kỳ đã bỏ tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước đặc biệt quan tâm CPC. Đó là điều phản ánh không đúng thực tế tại Việt Nam.

Tại Việt Nam, tình hình cải thiện về tự do tôn giáo chưa được như mong muốn của phía Mỹ, cũng như của phía đồng bào và dư luận trong nước, đặc biệt là các tôn giáo. Tôi nói ví dụ như vấn đề tự do tôn giáo chưa được cải thiện. Chẳng hạn như hiện nay trong các buồng số 1, 2, 6 của trại giam Nam Hà nơi tôi đã từng thụ án tù gần 4 năm. Tôi biết rất rõ rằng chính phủ và công an Việt Nam bắt rất nhiều nhà truyền đạo, những chấp sự người dân tộc thuộc 5 tỉnh ở Tây Nguyên như Gia Lai, Đắc Lắc, Lâm Đồng, Komtum v.v... hiện nay họ vẫn còn ở trong đó - đó chỉ là những người truyền đạo Tin Lành.

Việt Long: Nhà cầm quyền Việt Nam nêu những lý do nào để bắt giữ những người đó?

Nguyễn Khắc Toàn: Phía an ninh nhà nước Việt Nam họ cho rằng vì những người truyền đạo và chấp sự này ở các buôn làng ở các tỉnh Tây Nguyên dẫn đến việc kích động các đồng bào dân tộc Tây Nguyên nổi dậy đòi ly khai, đòi tách vùng Tây Nguyên Trung phần ra khỏi nước Việt Nam để thành lập nhà nước cộng hoà Đê Ga tự trị. Vấn đề đó thực tế là một vấn đề không đúng vì tất cả những người truyền đạo và chấp sự mà tôi đã ở cùng buồng giam chung với họ, thì là thuần túy là những người hành đạo Tin Lành mà thôi. Họ chỉ muốn được nhà nước công nhận đạo Tin Lành cho họ trên Tây Nguyên, cho họ được xây nhà thờ, khôi phục lại những nhà thờ bị tàn phá trong chiến tranh. Họ hoàn toàn không dính dáng gì đến vấn đề nổi dậy trên Tây Nguyên.

Hiện nay có những người đã bị những án tù rất nặng, lên đến 17, 19 năm. Phần lớn là họ bị gán cho tội danh theo điều xâm phạm an ninh quốc gia của Bộ luật hình sự nước CHXHCNVN này, tội chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc. Đó là một bằng chứng rất rõ ràng về vấn đề phía nhà nước Việt Nam có đàn áp tự do tôn giáo !!!

Vấn đề thứ hai nữa là hơn 30 năm nay Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất (GHVNTN ) của Hoà Thượng Huyền Quang và Hoà Thượng Quảng Độ vẫn không được phía nhà nước Việt Nam công nhận. Họ cũng chỉ là một hệ Phật giáo ở trong nước, mà đã có một lịch sử trên 2000 năm rồi. Họ chỉ muốn là không phải lệ thuộc, không bị phía nhà nước Việt Nam khống chế, chỉ đạo và phi chính trị trong vấn đề hành đạo của họ. Hiện nay họ vẫn không được sinh hoạt độc lập. Giáo hội PGVNTN vẫn không hề được công nhận. Vậy thì làm sao gọi là có tự do tôn giáo được.

Việt Long: Chúng tôi hiểu đó là tình hình trong mấy năm nay, còn những vụ bắt bớ gần đây thì đã gia tăng hay giảm bớt, thưa ông?

Nguyễn Khắc Toàn: Vấn đề bắt bớ mấy năm nay thì đã đỡ, nhưng riêng về vấn đề chưa công nhận họ đã thể hiện rõ. Một vấn đề nữa là Tin Lành Mennonite ở Tây Nguyên, mục sư Nguyễn Công Chính đã liên tục bị hành hung. Ngoài này thì có những chi nhánh Tin Lành Baptist ở Bắc Giang và Thanh Hóa cũng liên tục bị hành hung, đánh đập.. các người theo đạo đó có được tự do đâu. Những đồng bào HMông vùng Lai Châu, Điện Biên... tôi cũng đã từng ở với họ, một số người cũng bị bắt giữ chỉ vì truyền đạo Tin Lành. Người nổi tiếng nhất là anh Mùa Xáy Só bị bắt lần thứ hai, bị xử tội án là "vu khống cán bộ, nói xấu nhà nước". Anh được đặc xá vào ngày 2/9/2005. Thế thì làm sao gọi là có tự do tôn giáo được.

Việt Long: Chắc ông cũng biết rằng phía Hoa Kỳ thì nói là nhà nước Việt Nam có nới lỏng cho tự do tôn giáo cho nên có thể bỏ tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC?

Nguyễn Khắc Toàn: Hiện nay phía nhà nước Việt Nam cũng đã cởi mở một số vấn đề sinh hoạt tôn giáo ở các thành phố lớn ví dụ như Hà Nội, Sài Gòn, Hải Phòng, Đà Nẵng….. Như quý vị đã biết, ở đây thì các nhà thờ, chùa chiền thì không bị nhà nước ngăn cản nữa. Nhưng nếu xét về mặt bản chất tuyệt đối tự do tôn giáo thì chưa được.

Phía Mỹ vừa rồi bỏ tên Việt Nam ra khỏi CPC là đã gây nên một làn sóng phản đối trong nước rất dữ dội. Bản thân tôi thì không theo tôn giáo nào như các vị ở trên nhưng tôi thấy rằng chuyện đó chưa công bằng, chưa chính xác và chưa đúng đắn.



Việt Long: Đó là về tôn giáo, còn về mặt tự do dân chủ thì hiện tình hình như thế nào?

Nguyễn Khắc Toàn: Về phía các nhà bất đồng chính kiến trong nước trong thời kỳ APEC diễn ra ở Hà Nội, thì tất cả mấy chục người bất đồng chính kiến tranh đấu cho dân chủ tự do có tên tuổi đều bị vây hãm tư gia của họ bởi hàng chục công an suốt 24/24. Thí dụ như từ cụ Hoàng Minh Chính, ông Lê Hồng Hà, ông Phạm Quế Dương, nhà văn Hoàng Tiến, tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, đến những người trẻ tuổi như tôi, luật sư Nguyễn Văn Đài, luật sư Lê Thị Công Nhân, kỹ sư Bạch Ngọc Dương, kỹ sư Nguyễn Trung Lĩnh, kỹ sư Nguyễn Phương Anh, bác sĩ Phạm Hồng Sơn, cử nhân Phạm Văn Trội. Anh Phạm Văn Trội là người chưa bao giờ viết bài cả, anh chỉ là người cảm tình và ủng hộ phong trào dân chủ tự do và là bạn của anh Nguyễn Trung Lĩnh. Anh chính là  người lần đầu tiên đến thăm tôi và đưa Nguyễn Trung Lĩnh đến đây để giới thiệu với tôi. Chỉ có vậy thôi mà anh cũng bị hàng chục công an tỉnh Hà Tây vây hãm anh suốt từ ngày 12/11 đến ngày 21/11/2006 vừa rồi.

Việt Long: Thưa ông Nguyễn Khắc Toàn, ông đã trình bày những hoạt động bị coi là đàn áp của công an trong thời gian diễn tiến hội nghị APEC tại Hà Nội. Tình hình sau APEC thì như thế nào ạ?

Nguyễn Khắc Toàn: Sau  khi hội nghị APEC lần thứ 14 tại Hà Nội kết thúc thì phía công an Việt Nam đã tạm thời rút bỏ khỏi nhà tôi vào ngày 21/11. Nhưng vẫn còn để lại tại tư gia của những anh em trí thức dân chủ bị bao vây trong tình trạng rất nghiệt ngã, ví dụ như luật sư Lê Thị Công Nhân, luật sư Nguyễn Văn Đài, bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Đến mức độ 3 nhân vật này họ đã phải cùng nhau viết một văn bản bằng tiếng Anh gởi cho hơn 40 tòa đại sứ tại Hà Nội để phản đối việc công an Việt Nam vẫn tiếp tục vây hãm họ, mặc dù hội nghị APEC đã kết thúc. Cuối cùng sau đó một ngày thì phía công an Việt Nam phải gỡ bỏ các chốt canh gác.

Hiện nay chúng tôi vẫn ở trong tầm ngắm, vẫn bị theo dõi từ xa. Không còn đặt chốt trắng trợn và công khai nữa nhưng vẫn theo dõi từ xa. Đi đâu thì cũng có mật vụ của phía an ninh nhà nước Việt Nam theo sát.

Tối hôm qua thì kỹ sư Bạch Ngọc Dương và luật sư Lê Thị Công Nhân có đến thăm tôi và có nói rằng đã liên tục từ ngày hôm kia thì đã bị Đặng Hồng Đức là một cán bộ của A42, tổng cục an ninh gọi đi làm việc, thẩm vấn. Trong buổi thẩm vấn thì phía công an Việt Nam do Đặng Hồng Đức đại diện đã tuyên bố là "Hội nghị tuy đã kết thúc rồi nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi các anh một cách chặt chẽ, không thể để sót một hành động nào của các anh để chống phá sự nghiệp xây dựng đất nước, xây dựng CNXH hiện nay do đảng cộng sản lãnh đạo !!!!". Họ vẫn nói thẳng như thế !!!

Tôi thấy thế này: không khí đàn áp và khủng bố ở trong nước hoàn toàn vẫn còn, nó chỉ bớt đi một chút.

Việt Long: Về mặt sinh hoạt xã hội sau hội nghị APEC thì như thế nào ạ?

Nguyễn Khắc Toàn: Tôi muốn nói với quý vị rằng, bản thân nhà nước Việt Nam còn đàn áp cả nhân dân trong nước, đàn áp nhân dân khiếu kiện, đàn áp dân oan, đàn áp cuộc sống của những người dân lành buôn thúng bán bưng, những người sống ở vỉa hè, những người sống bằng đường phố. Tôi nói ví dụ như vấn đề Mai Xuân Thưởng, họ đã bắt đi hàng chục những người dân oan chưa kịp chạy trốn, chưa kịp trở về địa phương. Nổi cộm nhất là việc bắt mấy cô phụ nữ dân oan ví dụ như cô Vũ Thanh Phương ở Đồng Nai, cô Lê Thị Kim Thu cũng ở Đồng Nai, ông Đinh Văn Sự ở Đồng Tháp, nhà sư Đàm Thoa... mặc dù tất cả những người này có cam kết với chính phủ, công an rằng sẽ dừng tất cả những việc khiếu kiện trong thời gian hội nghị APEC. Và người ta cũng có thuê những nhà ở khuất rất xa vườn hoa Mai Xuân Thưởng, ở mãi tít trong làng Ngọc Hà, ngõ 94, cách đấy gần 1 cây số. Thế mà phía công an Việt Nam vẫn còn càn quét, đuổi người ta ra khỏi những chỗ trọ đấy.

Khi người ta ra vườn hoa Mai Xuân Thưởng xin ngủ nhờ và đòi trách nhiệm của phía chính phủ Việt Nam phải dừng việc đuổi bắt họ, thì công an trong đêm 11/11 vẫn ra bắt người ta. Bắt rất nhiều vào trại bảo trợ số 1, là trại chuyên môn giam giữ những thành phần vô gia cư, những người già và tàn tật. Họ đã tuyệt thực suốt 9 ngày như hai người phụ nữ ở trên, có người thì 13 ngày như ông Đinh Văn Sự. Cuối cùng phải thả họ ra khỏi trại giam. Cán bộ có nói rằng là hội nghị đã kết thúc rồi và bây giờ thì phía các ông các bà cũng đã vào đây để chính phủ nuôi dưỡng và chăm sóc. Bây giờ hội nghị kết thúc rồi thì chính phủ lại cho về chỗ trọ.

Vấn đề này là vấn đề tư duy của phía an ninh nhà nước Việt Nam rất đáng phê phán, rất đáng lên án. Bởi vì phải nói rằng trong họ không có một cái gì gọi là cải cách, đổi mới trong tư duy, suy nghĩ cả. Cứ mỗi dịp như 3/2, 2/9 hay những hội nghị quốc tế tổ chức tại Hà Nội thì họ đi càn quét, bắt bớ những người dân oan rất dữ. Và đây không phải là lần đầu tiên.

Đồng thời, những người dân oan này về nói với tôi hiện nay cùng giam với họ trong trại bảo trợ số 1 còn có trên 200 thanh thiếu niên gồm các thành phần như đánh giày, bán báo, bán vé số, đi xin việc làm, đạp xích lô... Với mục đích phía an ninh Việt Nam cho rằng là để bảo đảm an ninh cho hội nghị APEC !!!

Vấn đề đó là không phải, mà chính vấn đề là họ muốn tẩy rửa thành phố này các thành phần mà họ cho là cặn bã, những thành phần làm xấu đi bộ mặt của chế độ này. Ngay ngõ nhà tôi cũng thế, họ bắt rất nhiều người buôn thúng bán bưng, đạp xích lô... Ở ngay ngõ này dân người ta bảo là hội nghị là vì nhân dân, vì đất nước mà chưa thấy đâu cả mà chỉ có thấy đàn áp nhân dân, chỉ có thấy khủng bố nhân dân !!!

Việt Long: Theo báo chí trong nước cho biết thì đa số hay hầu hết người dân Việt Nam đều hết sức hân hoan khi thấy đất nước mình đã hội nhập vào tổ chức thương mại thế giới WTO cũng như đã tổ chức một hội nghị APEC được coi là rất hoành tráng, ý kiến của ông về việc này ra sao?

Nguyễn Khắc Toàn: Tôi nói cho quý vị biết rằng chúng tôi hoàn toàn không tán thành kiểu hội nhập của nhà nước Việt Nam vào quốc tế như thế này. Hội nhập để vì lợi ích của đất nước, vì lợi ích của dân tộc, hội nhập để cho văn minh hơn chứ hội nhập mà chỉ thấy đàn áp, khủng bố và sách nhiễu nhân dân thì thà đừng hội nhập kiểu này còn hơn. Trong các cuộc phỏng vấn với nhiều đài ở hải ngoại trong suốt thời gian hội nghị tôi vẫn nói rằng trong 21 nền kinh tế của APEC chưa có một quốc gia nào người ta tổ chức hội nghị mà người ta tiến hành đàn áp nhân dân, đàn áp đối lập như thế - chưa có một nơi nào !!!

Hiện nay rất nhiều nước trên thế giới trong khu vực APEC này từ Indonesia, Hàn Quốc, Đài Loan, Chi Lê…... họ đều tổ chức hội nghị này rất suôn sẻ, tốt đẹp. Và người ta cũng đảm bảo an ninh rất tốt. Người ta không bao giờ nhằm vào những thành phần đối lập, dân chủ, và những dân cư nghèo khổ để người ta đàn áp, lấy lý do là để đảm bảo an ninh cả. Việc này phải phê phán, phải lên án.






Đ
Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn

nhận định về hiện tình Xã Hội Việt Nam và Tự Do Tôn Giáo
ức Hồng Y Phạm Minh Mẫn, Tổng giám mục Saigòn, trả lời cuộc phỏng vấn của Chị Nguyễn Thị Cát Dung (Reuters) vào ngày 15.11.2006 đã có những nhận định như sau về sự kiện Việt Nam được đưa ra khỏi danh sách quan tâm đặc biệt về tự do tôn giáo. Hai câu trả lời sau đây của ĐHY Tổng Giám Mục Saigòn được Văn phòng Tòa Tổng Giám Mục Saigòn gửi cho VietCatholic để đăng.

Hỏi: Hôm 13.11.2006, Mỹ đã đưa Việt Nam ra khỏi danh sách CPC (bị quan tâm đặc biệt về tự do tôn giáo). Ngài nghĩ như thế nào? Việc nầy có đúng không?


ĐHY Mẫn: Tôi không rõ mục đích nào Mỹ đưa Việt Nam vào hay ra khỏi danh sách đó. Vì quyền lợi kinh tế, quyền lợi chính trị của Việt Nam hay của Mỹ, hay của đảng nầy, giới kia? Do đó, tôi xin miễn có ý kiến. Mấy năm trước, có những nghị sĩ, dân biểu, nhà ngoại giao Mỹ đến gặp tôi và hỏi rằng người Mỹ có thể làm gì giúp người Việt Nam sống tự do hơn. Mấy năm gần đây, thì các vị đó nói rằng hãy tạo điều kiện cho Việt Nam vào WTO, người Việt Nam sẽ được tự do hơn. Có đúng vậy không? Hãy chờ xem!
Hỏi. Quyền con người ở Việt Nam đã khá hơn trước hay còn nhiều vấn đề khó khăn? Nếu còn những tồn tại, làm sao giải quyết?


ĐHY Mẫn: Mấy năm trước, tôi có trao đổi với những ai tìm hiểu vấn đề đó mấy ý như sau: -1. Nhà Nước Việt Nam cho người dân Việt Nam không phải những cái quyền, song là những cái phép tự do với những hạn chế và được kiểm soát chặt chẽ. Một thí dụ điển hình: Nhà Nước Việt Nam cách đây mấy năm có cho phép Hội đồng Giám Mục Việt Nam ấn hành một Nội san được giới hạn là 50 trang và 100 bản. Có ý kiến cho rằng giới hạn đó là một thứ dây thòng lọng. Thực tế thì ấn hành cho 26 giáo phận với số lượng nhiều lần số cho phép. Đến nay chưa thấy dây thòng lọng đó hoạt động. -2. Tự do mà người dân Việt Nam cần thì to bằng cái bàn. Những phép tự do mà Nhà Nuớc Việt Nam cho, ở Thành phố HCM thì bằng cái dĩa, ở nơi khác thì bằng cái tách, cái ly…Nay thì những phép tự do có to hơn và rộng hơn… -3. Kinh nghiệm giải phóng dân da đen trong lịch sử Nước Mỹ để lại bài học nầy: được tự do mà không được học hành, không được giáo dục, thì người ta không thể sống tự do xứng với phẩm giá con người. Do thiếu học hành, họ chỉ biết ăn mày, ăn cắp, ăn trộm, ăn cướp… Khi có quyền thế thì chỉ biết ăn gian, ăn hiếp, ăn hối lộ… Khi có tiền thì chỉ biết ăn xài, ăn chơi… Tóm lại, không có học, không được giáo dục nên người tốt, thì chỉ biết ăn, ăn nhiều món, nhưng món nào cũng độc hại, do đó được gọi là những tiêu cực, những tệ nạn xã hội. -4. Gần đây, có một vị từ Bộ Ngoại giao Mỹ, nói với tôi rằng Mỹ đang giúp Việt Nam nâng cao trình độ giáo dục cấp Đại học… Tôi có nói rằng mọi người cần một nền giáo dục toàn diện để nên người và làm người tốt và hữu ích cho xã hội. Một nền giáo dục toàn diện gồm ít nhất có 4 chữ H: Head, Health, Hand, và Heart (trí dục, thể dục, kỹ dục, và đức dục). Mỹ có góp phần vào công cuộc giáo dục toàn diện đó trên đất nước Việt Nam không? Hãy chờ xem. Giáo Hội Công giáo Việt Nam rất mong muốn góp phần lành mạnh hoá một nền giáo dục bệnh hoạn, nhưng đến nay vẫn còn là ước mơ. Và ước mơ đó, không biết ngày nào mới thành hiện thực! -5. Con người phải là mục đích tối hậu cho sự phát triển. Phát triển kinh tế, xã hội, giáo dục, chính trị phải nhằm phục vụ cho sự phát triển toàn diện con người. Thiếu học hành, con người dễ bị biến thành phương tiện sản xuất, thành phương tiện phát triển kinh tế, thành công cụ phục vụ cho ý đồ chính trị. Tình trạng đó tạo ra bất công xã hội, tha hoá con người, và xoá đi phẩm giá con người. -6. Để giải quyết những vấn đề trong cuộc sống xã hội, Giáo Hội Công giáo có chủ trương đối thoại thẳng thắn và hợp tác lành mạnh. Kinh nghiệm thực tế cho thấy có lúc có kết quả, có lúc xem như là đối thoại giữa người điếc, do đó cần phải có nhiều khiêm tốn và kiên nhẫn.



Tự Do Dân Chủ / Số 4 – Trang

Каталог: TapSan
TapSan -> Tiếng nói của tất cả mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, công bằng xã hội, góp phần thúc đẩy công cuộc dân chủ hóa đất nước theo tiến trình văn minh chung của nhân loại, đòi hỏi thực thi công bằng và lành mạnh hóa xã hội
TapSan -> Tiếng nói của tất cả mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, công bằng xã hội, góp phần thúc đẩy công cuộc dân chủ hóa đất nước theo tiến trình văn minh chung của nhân loại, đòi hỏi thực thi công bằng và lành mạnh hóa xã hội
TapSan -> MỘt vài thông tin nhân sự kiện gs ngô BẢo châU ĐẠt giải thưỞng fields 2010 Huỳnh Tấn Châu Trường thpt chuyên Lương Văn Chánh
TapSan -> Tiếng nói của tất cả mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, công bằng xã hội, góp phần thúc đẩy công cuộc dân chủ hóa đất nước theo tiến trình văn minh chung của nhân loại, đòi hỏi thực thi công bằng và lành mạnh hóa xã hội
TapSan -> Tiếng nói của tất cả mọi người Việt Nam yêu chuộng tự do dân chủ, công bằng xã hội, góp phần thúc đẩy công cuộc dân chủ hóa đất nước theo tiến trình văn minh chung của nhân loại, đòi hỏi thực thi công bằng và lành mạnh hóa xã hội

tải về 0.51 Mb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2   3   4   5   6   7




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương