“The Unwelcomed Christ


“Bất cứ ở đâu có 2 hoặc 3 người cùng nhau nhóm lại trong Danh Ta, sẽ có Ta ở giữa họ.”



tải về 170.47 Kb.
trang2/2
Chuyển đổi dữ liệu23.07.2016
Kích170.47 Kb.
#2616
1   2
“Bất cứ ở đâu có 2 hoặc 3 người cùng nhau nhóm lại trong Danh Ta, sẽ có Ta ở giữa họ.” Chúa Jêsus luôn luôn giữ những Lời hứa hẹn của Ngài. Ngài lìa Ngôi Vinh hiển có lẽ sớm một chút để Ngài có thể đến đây đúng giờ. Ngài giữ đúng hẹn của Ngài.

E-43 Ở đây Ngài đang ngồi trong nhà người Pha-ri-si này. Đức Chúa Trời đã bước đi trong cửa, mà không có ai quan tâm gì đến Ngài. Họ quá bận rộn. Chúng ta hôm nay là những người như thế. Chúng ta quá bận chăm sóc những tín đồ mới. Chúng ta quá bận xem thử những người này làm báp-têm có đúng hay không. Chúng ta quá bận xem anh ta ở vị trí nào, và có thể làm gì với anh ấy trong Giáo hội. Chúng ta quá bận rộn với người ta và những nan đề của Giáo hội, để cho Đấng Christ đến bên mình mà không tiếp đãi Ngài. Chúng ta quá bận để xem xét... Mọi thứ được sắp đặt xong đúng với người này người nọ.

Chúng ta bỏ mất sự tiếp đãi Chúa Jêsus sau khi chúng ta đã mời Ngài đến chỗ chúng ta. Trong sinh hoạt đời sống gia đình, nhiều lúc anh em quá bận rộn. Anh em có quá -- rất nhiều điều phải làm, các bạn không thể dành thì giờ để cầu nguyện, chỉ vì quá bận. Đó là điều đã xảy ra.



E-44 Ồ, tôi ước mong tôi đã có thể là người hầu ấy tại nơi cửa. Nếu tôi đã biết Ngài là một vị khách đang đến, anh em à, thì tôi đã có chậu nước chờ sẵn. Nhưng trước khi rửa chơn Ngài, tôi sẽ nói, “Chúa ơi, con không xứng đáng để rửa -- để tôn kính Ngài sau khi con đã rửa chơn Ngài. Hãy để con được thờ phượng Ngài trước nhất.” Ồ, tôi sẽ mãn nguyện làm xong điều ấy.

Nhưng tại đó Ngài ngồi đó, chẳng được đón mừng. Hãy suy nghĩ về điều ấy. Chẳng được đón chào, ngồi ngay trong góc, không ai thèm để ý đến Ngài. Người Pha-ri-si quá bận bịu với vị Tiến sĩ bạn hữu của mình. Anh ta đã không quan tâm Chúa Jêsus ngồi ngay trong một góc. Và Ngài đang ngồi cúi đầu.

Anh em biết không, tôi hình dung ra Ngài không hề cảm thấy được hoan nghênh trong vòng những người giàu có không muốn tiếp đãi Ngài. Ngài đang ngồi... Ngài cảm thấy tự nhiên hơn với những người muốn chính họ khiêm nhường. Tiếp đãi...

Ngài đang ngồi cúi đầu tại đấy, các môn đồ của Ngải đang đứng bên ngoài; Họ không thể -- không được mời, bởi vậy họ không thể đi vào. Các bạn phải được, thực sự phải được mời để dự một trong những bữa tiệc lớn ấy.



E-45 Nhưng các môn đồ không thể đến, còn ở đây Ngài đang ngồi ngay trong góc ấy, chẳng có ai để ý đến Ngài. Ngài rất là khó chịu. Các bạn thử nghĩ đó là cách mà các bạn thực hiện ở đây tối nay, nếu Ngài đến? Các bạn thử nghĩ xem nếu Ngài ở trong nhà các bạn, không thoải mái, đang ngồi đấy với 2 bàn chân dơ bẩn. Nghĩ về điều ấy: Chúa Jêsus với đôi bàn chân nhớp nhúa. Họ gọi Ngài, “Jêsus.” Khi tôi nghĩ: “Jêsus” với đôi chân bẩn...

Hình ảnh ấy đủ để cho tôi nói lên điều gì đó. Chúa Jêsus, Chúa của tôi, đang ngồi trong một ngôi nhà thuộc về đạo dòng khó chịu với đôi bàn chân bẩn, không thoải mái với đôi gò má nóng rang, không được hôn, cái hôn chào đón... Đôi bàn chân nhớp lầy sắp bị đâm thủng bằng những cái đinh, đang ngồi yên tại đấy, với phân thú vật từ đường phố và mồ hôi đã bốc mùi tất cả ngay trên đôi bàn chân của Ngài; Trong ngôi nhà tốt đẹp bề thế ấy, Ngài cúi đầu vì không được sự ân cần tiếp đón. Không có ai rửa chân Ngài.

Ôi, tôi - tôi ước mong là tôi có thể đã ở đó. Ước gì tôi đã có thể ở đó, phải không các bạn? Tôi đã ước mong là tôi có thể đang đứng đó. Ồ, quả thật tôi sẽ chạy đến Ngài.

E-46 Người hầu ấy đã để Ngài đi qua bên cạnh như thế nào? Tôi không biết. Đôi bàn chân không rửa, đôi bàn chân dơ bẩn, Jêsus, Chúa của tôi với đôi chân bẩn... Một người nào đó đã chểnh mảng; Vài người nào đó đã xao lãng bổn phận của họ. Ngài đang ngồi đó, ôi, rất không thoải mái trong ngôi nhà, không có ai để ý đến Ngài gì cả, với đôi bàn chân dơ dáy, bốc mùi tệ hại, và người ta đi qua bên cạnh Ngài.

Nhìn ra bên ngoài, tại đấy tất cả những người dân phương Đông nhìn qua khe hở dù thế nào, họ đang nhìn ngay vào để xem người Pha-ri-si, và ngửi mùi thức ăn cùng mọi thứ, một dòng người xô đẩy, họ không thể đến gần hơn. Người Pha-ri-si ở ngay trên ấy thật đúng là sự hãnh diện với những bạn hữu của anh ta và hơn thế nữa, còn Jêsus đang ngồi đó với đôi bàn chân dơ bẩn. Hãy nghĩ về điều ấy.

Tôi thấy một người phụ nữ nhỏ bé với một tấm mạng che mặt, đang bước dọc theo bên cạnh đám đông ở phía ngoài. Tôi nghe thấy một người nào đó đấm một người khác và nói, ‘‘Nhìn ai đến kìa.’’

E-47 Kinh thánh nói rằng cô ta là một người tội lỗi xấu xa. Chúng ta sẽ không phải đi vào chi tiết về điều ấy. Cô ta là gái mãi dâm, một người đàn bà dơ bẩn. Hãy lắng nghe. Đôi khi các bạn đẩy người ta trở lại. Nhưng hãy nhớ lại, một người nào đó đã giới thiệu cô ta đến cảnh đời ấy. Trước khi có thể có một người đàn bà dơ bẩn, họ phải là một người đàn ông dơ bẩn. Đúng vậy.

Có lẽ một vài cậu yêu cô ấy, và - và dụ dỗ cô ấy, với những điều hứa hẹn, hủy hoại cuộc đời cô ta, và đã giới thiệu cô ta đến như thế, sau đó đã đẩy cô ta qua một bên, quất lừa truy phong để có một phụ nữ khác. Cảnh đời của cô có lẽ đã khởi đầu như thế. Cô ấy là con gái của một người mẹ nào đó.

Tôi nghĩ: “Ồ, các bạn đều biết, chúng ta suy nghĩ rất đúng.” Ôi chao, chúng ta không thể đi xuống và nói với người ta như thế. Nếu họ không sống trong những ngôi nhà tốt đẹp nhất và họ có những Hiệp hội tốt nhất, kìa, chúng ta không muốn mang họ vào trong Giáo hội.

E-48 Anh chị em ơi, Chúa Jêsus Phán rằng, “Hãy ra ngoài đường và dọc hàng rào, gặp ai thì ép mời vào, cho được đầy Nhà Ta,” không cần biết họ là ai. Đôi khi họ là những người tiếp nhận Nước Đức Chúa Trời trước khi mấy người khá cứng cổ này sẽ tiếp nhận.

Nàng đến bên đấy. Nàng đang nhìn quanh, và một người nào đó nói, “Coi - coi cái gì đi đến chỗ ăn tối của người Pha-ri-si. Ồ, xem cô ta là ai. Chúng ta đều biết; Hãy tránh xa cô ta.”

Nàng bước qua. Nàng biết mình bị ghét bỏ. Không ai... Người tự xưng công bình thì kêu, “Không, thưa ông, cho cô ta... Đứng lại; Trở về chỗ của cô ta.”

E-49 Nhưng mà tôi thấy nàng đi lên, nhìn ngay vào đấy, và thấy Ngài, “Ồ,” nàng nói, “Không thể là thế. Chắc chắn, có phải đó - đó phải là Ngài. Đúng rồi, đó là Ngài. Ngài không -- Ngài không được chào mừng. Ngài - Ngài có đôi bàn chân đầy bụi. Ngài không được xức dầu. Không ai thèm để ý đến Ngài. Chắc chắn, một người nào đó đã làm thiếu sót một vài điều.”

Tôi thấy nàng kéo -- tấm khăn choàng nhỏ lên cho gọn gàng, đi xuống phố thật hết sức mau lẹ. Nàng đi những bước chân kẽo kẹt lên căn buồng nhỏ bé cũ kỹ của mình, vào đến một tủ két nhỏ, lấy ra chiếc vớ ngắn, hoặc cái gì đấy chứa đựng một số tiền. Nàng nói, “Không, không, không, tôi - tôi không thể làm điều này. Tôi không thể làm việc này.” Nàng bắt đầu khóc; Trợn tròn đôi mắt nhớ lại, “Quả là Ngài đã nhìn ngay vào mình.”



E-50 Chẳng có nhìn tới Chúa Jêsus và ngó ngàng đến Ngài. Nàng nhủ thầm, “Chính mình phải gần bên cạnh. Xem nào. Tôi biết Ngài là một Tiên tri, và Ngài đã biết do đâu tôi có được món tiền này. Ngài đã biết làm thế nào mà tôi đã có nó. Tôi không thể sử dụng tiền này với Ngài. Thật đúng là tôi không thể làm chuyện này.”

Nàng nhét nó trở lại; Vừa khóc, nói rằng, “Ồ, nghĩ cho kỹ. Ôi Ngài... Không ai cần Ngài. Ôi, mình phải được làm một cái gì đó về điều này.” Và cô lại lấy chiếc vớ ngắn của mình ra khỏi tủ két nhỏ, nhìn chăm vào nó, và nói, “Ồ, chắc hẳn, nhưng nó - nó là tất cả mà mình có được. Mình có thể làm với tất cả ngần ấy. Chắc chắn Ngài sẽ hiểu cho tội.”

Tôi thấy nàng nhét sâu số tiền nhỏ mọn vào ngực, vắt khăn choàng lên, đi xuống phố; Và đi vào một cửa hàng nước hoa nhỏ của người Do thái dưới ấy, nơi mà họ bán một số dầu thơm cam tùng và vải len. Nàng đi vào, và ông già đang ngồi đếm tiền ở phía sau, càu nhàu, “Chúa ơi, thật là một ngày tồi tệ. Khó mà trả nổi tiền thuê nhà.” Ồ, lạy Chúa.

Và điều thứ nhất các bạn biết, cô gái điếm này bước vào.



E-51 “Được rồi, coi thử tới cái gì.” Ông ta không đi ra như một người bán hàng lịch thiệp, hoặc một người nhã nhặn, và nói, “Tôi có thể làm chi cho cô?” Ông ta lại nói, “Xin chào, cô muốn gì?”

Nàng đáp, “Thưa Ngài, tôi muốn hộp dầu thơm nhất mà ông có trong nhà, không chỉ một hộp, tôi muốn loại thơm nhất.”

Kìa, nàng đã cho tất cả điều gì mình có, từng đồng xu cắc bạc; Nàng đã phải cho điều quý giá nhất có thể cho. Anh em và tôi, chúng ta chỉ cho một chút đỉnh trên phương diện nào đó. Anh em có cho điều tốt nhất của mình chăng? Nếu không cho điều tốt nhất của mình, thì đừng cười nhạo người đàn bà ấy. Nàng đã cho loại dầu thơm nhất trong dầu mà mình có.

Nàng nói, “Tôi muốn bình dầu thơm nhất mà ông có ấy.”

“Được rồi,” ông ta nói, “Hãy xem cô có được bao nhiêu tiền?” Dĩ nhiên, tiếng kêu của đồng tiền đã làm thay đổi ý tưởng ông ta. Ông ta đã đếm được 280 đồng tiền La-mã, và vừa - vừa đủ, ông ta trao cho nàng bình dầu thơm. Ông ta để ý thấy nàng khóc. Đôi mắt ngấn lệ. Nàng ôm nó vào ngực, bước ra cửa.

E-52 Một người nào đó hất khuỷu tay, “Kìa, đang đi đấy, kìa, đang đi đấy.” Ấy là cái lối họ hành động ngày nay. Hất khuỷu tay, hích cùi chỏ. “Nhìn kìa; Đó là một cuồng tín thánh. Nhìn kìa, đang đi đấy.” Các bạn có biết họ là mình không? “Chúng là thành phần của họ. Đó là một người của bọn họ”. Ôi, tôi thật vinh dự là một thành phần của họ, tôi chẳng biết làm gì. Vâng, thưa Ngài.

“Đấy, họ đi. Nhìn xem cô ta đang đi đâu bây giờ, và cô ta đang khóc. Ồ, cô ta là một trong những người ngưỡng mộ họ. Nhìn xem cô ta đang đi đâu, thẳng đến ngay chỗ họ.”

Tại đó nàng đi lên. Nàng đến muộn. Nàng đã vội vàng lên. Nhưng mà anh chị em ơi, dù đến muộn còn hơn là không bao giờ. Là bậc cha mẹ, có lẽ các bạn đã chờ đợi một thời gian dài; Có lẽ các bạn đã 60 hoặc 70 tuổi, nhưng thưa anh em, thà trễ còn hơn không bao giờ đến đấy. Bây giờ tiếp tục.

E-53 Anh em nói, “Ồ, tốt lắm. Anh Branham, đôi khi tôi muốn có được Đức Thánh Linh.” Ngay bây giờ.

Anh em nói, “Phải, bây giờ tôi khá già rồi, tôi đã không thể giúp được gì nhiều.” Dầu vậy bất cứ thế nào, trễ còn tốt hơn không bao giờ.

Nàng đã thành công. Khi nàng vào tới nơi ấy, cả buổi tiệc... Nàng biết mình đã đến đúng chỗ, những chiếc ly đang chạm nhẹ vào nhau, những tiếng hoan hô lớn, và những lần rượu vang được rót ra, và tất cả mọi thứ. Nàng đã biết mình vào đúng chỗ. Nàng đã nhón chân lên quay đầu nhìn lại, và thấy Ngài đang ngồi tại đó.

Nàng nói, “Tôi không thể. Phải là... Nếu họ bắt gặp mình trong đó, họ sẽ làm gì? Mình sẽ bị đuổi ra khỏi chỗ nếu mình vào trong đó. Nếu mình lách qua được một phần nhóm người trong đó, một người như mình sẽ bị đẩy ra ngoài. Phải rồi, họ sẽ - sẽ ném mình ra. Tôi - tôi không thể đi... Có lẽ Ngài sẽ không muốn mình làm điều đó. Mình chắc hẳn là đang nằm mơ. Chắc hẳn là phải có một điều gì đó sai lầm”, những dòng nước mắt đang tuôn xuống đôi gò má của cô. Nàng nói, “Nhưng có một lần tôi đã nghe Ngài giảng, và Ngài đã giảng thế này, “Hãy đến cùng Ta, tất cả những ai lao khổ và gánh nặng, Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ yên. Bất cứ người nào muốn hãy để họ.” Chắc chắn rồi, Ngài đã có ý kể đến tôi.



E-54 Thế rồi tôi thấy Nàng cắm đầu cắm cổ, và thúc cùi chỏ mở đường xuyên qua đám đông. Nàng đang cố gắng để được đến với Ngài. Đó là phương hướng để hành động. Huých khuỷu tay anh em để dọn đường xuyên qua quần chúng cho tới khi được đến cùng Ngài, bất chấp ai nói, “Thời đại của những phép lạ đã qua rồi. Không có một điều như thế nữa, như là sự chữa lành Thiêng liêng [bằng phép lạ]. Không có một chuyện như thế đâu, như là Sự Cứu Rỗi chân thành.” Hãy dọn đường của mình. Xuyên thẳng qua đám đông. Người ta nói gì không cần thiết, được đến cùng Chúa Jêsus. Đó là Suối Cứu Rỗi duy nhất mà người đàn bà đã có. Mạch nước duy nhất mà anh em đã có được, Nguồn nước Cứu rỗi duy nhất mà bất cứ người nào đã có được, là định hướng con đường của mình đến với Chúa Jêsus. Ước gì anh em phải đột phá con đường của mình xuyên qua tất cả mọi giáo phái và tất cả những điều liên hệ, hãy đến với Ngài, thật nhanh chóng.

E-55 Ồ, lạy Chúa, nàng đã đến được bên cạnh Ngài, và... Jêsus ngồi đó. Nàng đã nắm được sợi dây liên lạc với Ngài... Nàng không biết nên làm gì và sấp mình xuống trước Ngài; Nàng đang khóc. Những giọt nước mắt đang lăn xuống má và rơi khỏi cằm. Việc đầu tiên anh em biết không, cô đã nhấc bàn chân Ngài lên và bắt đầu cọ xát bàn chân Ngài. Nàng rất vui sướng vì đang ngồi bên Nguồn nước và đang ngồi cạnh chỗ tẩy sạch duy nhất mà tâm hồn nàng chưa bao giờ được thanh tẩy. Nàng đang đứng cạnh Nguồn Sự Sống hằng tuôn chảy trên trái đất.

Nàng ở đó trong thân phận của mình. Nàng đang kỳ cọ bàn chân Ngài và có được Ngài bên cạnh chính mình. Nàng không biết -- mình đang làm gì. Nàng đang khóc, những giọt nước mắt đang tuôn rơi khỏi gò má, đang xoa bàn chân của Ngài, tự tìm cách lau rửa đôi bàn chân lấm bẩn của Chúa Jêsus với đôi dòng lệ của mình. Quả là một dòng nước, và tẩm ướt đôi bàn chân lấm bẩn của Chúa Jêsus với 2 hàng nước mắt. Dòng nước cao quí nhất đã từng đến, dòng lệ của một tội nhân ăn năn hối lỗi, đang tẩm ướt bàn chân Chúa Jêsus.



E-56 Khi nàng khóc, và đang cọ rửa bàn chân của Ngài, cô ấy -- chính mình nàng đang kề cận. Nàng không biết nên làm gì. Dù sao Đức Chúa Trời cũng giúp chính chúng ta có đủ thì giờ bên cạnh Ngài để chúng ta được cứu rỗi.

Chắc hẳn nàng đã phá vỡ luật lệ buổi tiệc. Bây giờ buổi tiệc đang xảy ra điều gì? Chúng ta quan tâm điều gì trong những điều đang diễn ra tại bữa tiệc. Có bao nhiêu phép tắc đã bị nàng phá? Cô ấy đang được ở tại trước mặt Chúa Jêsus và đang được cứu rỗi. Và những gì mà chúng ta cần để làm tối nay ấy là được tại trước mắt Chúa Jêsus và được cứu rỗi.

Cho dù anh em đang phá vỡ luật lệ, hoặc những nguyên tắc, mà chẳng có liên quan gì với nó. Điều chủ yếu là, là được cùng với Chúa Jêsus, mặt gặp mặt. Nàng thì đang rửa bàn chân Ngài với nước mắt mình, và nàng đã... rất xúc động, đưa tay lên đầu và cả mái tóc kẹp, xõa xuống. Nàng bắt đầu lau khô bàn chân Ngài với - với mái tóc trên đầu mình.

Thật sẽ là lúc khó cho rất nhiều chị em Cơ-đốc nhân để làm thế: Phải nhờ vào cái đầu họ để làm việc ấy; Họ không có đủ tóc để lau chân Ngài với mái tóc của họ. Đúng thế. Tôi không nói vậy để cười đùa. Nhưng hãy để tôi kể với các chị một điều. Kinh thánh chép, “Đàn bà để tóc dài thì là lịch sự cho mình.” Vâng, thưa quí vị.



E-57 Hãy nhìn tại chỗ đẹp đẽ thích hợp ở đó. Với những dòng lệ ăn năn hối tiếc, nàng đã rửa sạch đôi bàn chân của Ngài. Điều thích hợp duy nhất thuộc về nàng là “mái tóc” của mình. Và “sự vinh hiển” của nàng thả xuống. Ha-lê-lu-gia! Sự vinh hiển của nàng, đang lau ráo bàn chân Chúa Jêsus bằng “sự vinh hiển” [mái tóc dài dài] của mình. Ha-lê-lu-gia!

Hỡi Đức Chúa Trời, xin để cho con với tất cả chính mình con được lau chân Ngài, được rửa bàn chân Ngài, tôn thờ Ngài trong Thánh Linh, làm tất cả mọi sự con có thể để làm Ngài vui lòng trong trái tim con, có lời nói, “Hỡi Chúa Jêsus yêu dấu, hãy nhận lấy tôi đây và làm cho tôi thuộc về Ngài.”

Nàng đang lau khô bàn chân Ngài bằng mái tóc đầu mình. Chính nàng đang hôn bàn chân Ngài. [Anh Branham làm những tiếng hôn. - Bt] Tôi kể các bạn rằng, mặt của Diễn viên (người Pha-ri-si) Jones đã trở nên trắng bệch và sau đó đỏ bừng. Ma quỷ đã nắm giữ ông ta hoàn toàn. Tôi có thể hiểu ông ta [Anh Branham hắng giọng 3 lần. - Bt] Ôi, ông ta thật giận dữ. Phá hỏng buổi tiệc của ông ta, sẽ dẫn đến việc phá hoại Giáo hội ông ấy.

E-58 Anh chị em đừng bao giờ... Thế nào, ông ấy nói, “Hãy nhìn ở đây. Nếu người đó là một nhà Tiên tri, Ngài có thể biết loại đàn bà gì đang ở gần Ngài.” Hãy lắng nghe. “Thế nào, điều đó sẽ hủy hoại danh tiếng của ông ta.” Không, ông ấy sai. Danh tiếng của Chúa Jêsus được tạo ra ở chỗ những tội nhân, không như... Những tội nhân đến với Ngài không bao giờ hủy hoại danh tiếng Ngài; Nó làm cho Ngài nổi danh. Chúng ta cần nhiều tội nhân đó đến với Chúa Jêsus hơn để làm cho họ nổi tiếng vì họ sẵn sàng ăn năn.

Ở đó chùi chân Ngài, hôn chân Ngài, ồ, nàng không kiềm chế được như vậy. Nàng đang khóc. Nàng cứ làm như vậy... Chỉ đơn giản là nàng không biết mình đang làm việc gì. Đó là những gì chúng ta cần làm. Hãy đến trước Đấng Christ trước khi anh chị em có thể lạc đường.

Có bài hát cổ có câu, “Hãy để con lạc mất mà tìm thấy điều đó trong Ngài, Chúa ôi.” Hãy để tôi đánh mất tất cả thanh danh tôi có. Hãy để tôi đánh mất mọi thứ, để tôi có thể tìm thấy chính mình trong Ngài.

E-59 Thế rồi điều trước tiên anh em biết đấy, người Pha-ri-si bắt đầu nói và nàng đứng dậy. Chúa Jêsus nhìn lướt qua, Ngài Phán, “Hỡi Si-môn, Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho nước rửa chân.”

Ngài Phán, “Nhưng người đã lấy nước mắt thấm ướt chân Ta, rồi lấy tóc mình mà chùi. Ngươi không hôn Ta. Ngươi không hề chào đón Ta. Ngươi không xức dầu đầu Ta; Nhưng người lấy dầu thơm xức chân Ta;” Nhưng Ngài Phán, “Nhưng người từ khi vào nhà ngươi, thì hôn chân Ta hoài.”



E-60 Ngài quay lại người đàn bà có hành động dũng cảm đó; Ngài Phán, “Vậy nên Ta nói cùng ngươi, tội lỗi ngươi nhiều lắm, đã được tha hết, vì người đã yêu mến nhiều.”

Ô, Đức Chúa Trời ôi, ngày nào đó khi đời sống chấm dứt hết thảy, con - con - con muốn bò đến chân Ngài, con - con chỉ muốn vỗ về chân Ngài, đôi chân đã bị đóng đinh thành sẹo một thời gian, đặt ở đó đầy bụi đường, mà người đàn bà đã rửa chúng bằng những giọt nước mắt ăn năn, lau nó bằng sự vinh hiển của mái tóc mình, đã hôn nó bằng đôi môi mình. Chất dầu vẫn còn đọng lại trên môi và người đàn bà đứng nhìn xem Ngài sẽ nói gì.



E-61 Vì tất cả điều nầy, và tất cả những gì có, người đàn bà đã đặt tất cả “sự vinh hiển” của mình xuống, hết thảy tiền bạc của mình xuống, mọi thứ bà có, và tiêu hết mọi thứ bà có thể cho Ngài. Tại đó, nàng đã hôn chân Ngài, và môi màng dính hết dầu thơm, những giọt nước mắt chảy xuống đôi má, tóc xõa xuống, tẩm ướt chất dầu trên chân Ngài như thế khi nàng đập vỡ lọ dầu cam tùng và đổ ra trên chân Ngài, đổ hết sạch. Nàng không hề giữ lại, nàng đã đổ nó ra hết trên chân Ngài.

Ngài ở đó... nàng ngồi đó. Ngài Phán, “Tội lỗi ngươi nhiều lắm, đã được tha hết.”

Cầu xin Chúa tối nay giúp chúng ta bỏ đi chính mình khỏi những ý tưởng nghi thức tự bày ra và tìm thấy Đức Chúa Jêsus Christ và yêu mến Ngài. Ồ, cầu xin Ngài ban ơn cho điều đó với mỗi tội nhân hư mất ở đây tối nay trong khi chúng ta cúi đầu.

E-62 Lạy Cha Thiên Thượng chúng con, khi nghĩ về Đức Chúa Jêsus chúng con đến mà không được tiếp đãi trong nhà Ngài được mời... Ô Đức Chúa Trời ơi, xin cho nhiều người ở Chicago đây lúc nầy, xin cho những người ở đây giờ nầy cùng với con đánh mất chính mình trong Ngài và tiếp đãi Ngài, Chúa ôi bằng cả tấm lòng, bằng cả sức lực, bằng cả tâm trí chúng con.

Xin cho chúng con thờ phượng Ngài trong Thánh Linh và trong Lẽ thật, trong vẻ đẹp thánh khiết chúng con sống mỗi ngày. Không để ý thế gian nói gì về điều đó, nhưng chỉ quan tâm đến những gì Ngài phán về điều đó, Chúa ôi. Xin nhậm lời.

Xin ban ơn cho những người nầy ở đây tối nay. Cha ôi, nếu có một ai ở đây chưa biết Ngài như Đấng Cứu Rỗi của mình, xin cho họ ngước lên và nói rằng, “Lạy Chúa, nhiều lần con cầu xin Ngài đến với con, nhưng con thật sự xấu hổ về Ngài một chút trước ông chủ của mình. Con đã xấu hổ về một chút Ngài với những người láng giềng của mình. Và con chỉ bỏ Ngài trong tầng hầm, hay nơi nào đó khi con ở với chính mình. Con đã hổ thẹn về Ngài, nhưng Đức Chúa Trời ôi, nếu Ngài tha thứ cho con về điều đó, từ tối nay trở đi con sẽ không bao giờ hổ thẹn về Ngài nữa. Con sẽ làm chứng về Ngài ở mọi nơi. Khi con đến công ty, con sẽ hướng dẫn mọi người trong sự cầu nguyện. Con sẽ làm mọi thứ con có thể làm được để thờ phượng Ngài, Chúa ôi.”

Đức Chúa Trời ôi, xin nhậm lời đó sẽ là thái độ của mọi người trong sự Hiện diện Thiêng liêng tối nay.



E-63 Trong khi chúng ta cúi đầu, tôi thật tự hỏi có người nào trong tòa nhà tối nay ở đây muốn nói, “Chúa ôi, con... con thật sự không muốn giơ tay lên với Thầy giảng, nhưng với Ngài là Đức Chúa Trời. Con đã uể oải trong việc tiếp đãi Ngài. Con là loại người thoái lui. Con đã hổ thẹn. Con đã gia nhập với đảng nghi thức của người Pha-ri-si, và con thật sự hổ thẹn về Ngài. Nhưng nếu Ngài tha thứ con, Chúa ôi, từ tối nay trở đi con sẽ không bao giờ xấu hổ về Ngài nữa.”

Mời anh chị em giơ tay lên và nói, “Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót con.” Cầu xin Chúa ban phước cho anh chị em. Đúng thế. Ở trên ban công, trở trên đó; Cầu xin Chúa ban phước cho anh chị em. Tốt lắm. Hãy giơ tay lên. Đúng thế. “Đức Chúa Trời ôi, xin thương xót con.” Cầu xin Chúa ban phước cho cho hết thảy anh chị em ở đây phía bên phải. Tôi thấy tay các bạn giơ lên xuống hết thảy. Bây giờ, tất cả dưới lối đi ở giữa, cầu xin Chúa ban phước cho anh chị em. Trên những lối đi khác phía bên trái tôi, cầu xin Chúa ban phước cho anh chị em.



E-64 “Chúa Jêsus ôi, bởi điều nầy tôi sẽ giơ tay lên.” Hãy nói, “Con sẽ không bao giờ hổ thẹn về Ngài lần nữa nếu Ngài tha thứ cho con theo như cách con đã tiếp Ngài. Ngài đã đến với lòng con, Ngài đã bảo con nhiều việc để làm. Ngài thật sự ban phước cho cầu nguyện, vì vậy con muốn bật khóc, nhưng con hổ thẹn làm điều đó. Con sẽ không bao giờ làm điều đó lần nữa, Chúa ôi. Khi Ngài Phán với con, con sẽ trả lời. Con sẽ yêu Ngài. Con sẽ làm chứng về sự nhân từ ở mọi nơi.”

Nếu người nào khác, đã không giơ tay lên, sẽ muốn giơ tay lên trước khi chúng ta cầu nguyện, trước khi chúng ta bắt đầu cầu nguyện cho người đau, mời các bạn giơ tay lên. Tốt lắm. Điều đó đúng. Cầu xin Chúa ban phước cho các bạn. Cầu xin Chúa ban phước cho bố. Cầu xin Chúa ban phước cho ban phước cho anh ở trong góc đó; Tôi thấy anh... Điều đó tốt. Tôi thích thấy anh làm điều đó. Lối đi ở phía sau, tôi thấy anh. Vậy Đức Chúa Trời cũng thấy anh. Tôi thấy anh ở dưới đây. Xin Chúa ban phước cho chị. Vâng, cho anh, người anh em, tôi thấy anh giơ tay. Chắc chắn Đức Chúa Trời ban phước. Vâng, thưa chị, vâng, thưa anh. Đúng thế.



E-65 Ở lối đi phía sau đó tôi thấy chị. Thấy anh ở phía sau đó, thưa anh. Tốt lắm. Lối đi phía sau tôi thấy chị đang giơ tay lên. Dưới trước đây, vâng, thưa anh. Cầu xin Chúa ban phước cho cho anh. Đúng thế. Đúng thế. Cầu xin Chúa ban phước cho anh, 70 bàn tay giơ lên rồi. Còn ai khác nữa muốn giơ tay lên nói, “Đức Chúa Trời ôi con đang giơ tay” không?

Nhiều người đã cúi đầu với Đức Chúa Trời, “Con muốn Ngài làm cho con trở nên người thờ phượng Ngài chân thật thật sự, một Cơ-đốc nhân chân chính mà Ngài sẽ vui lòng. Nếu con phải làm...”

Cầu xin Chúa ban phước cho chị, tôi thấy chị giơ tay. Chị ở đằng kia, tôi thấy tay chị. Chị ở đó, mặc áo ca-rô, tôi thấy tay chị. Lối đi phía sau, thưa anh. Cầu xin Chúa ban phước cho chị. Cầu xin Chúa ban phước cho anh, cho anh, cho anh ở phía sau, vâng. Ồ, chà, những bàn tay giơ lên liên tục.

E-66 “Đức Chúa Trời ôi, con muốn từ đêm nay trở đi, con biết Ngài có ở đây; Con biết Ngài sẽ gặp... Nhưng con đã để Ngài ra ngoài. Bây giờ, nếu người chủ con đến nhà với con, con muốn tất cả hàng xóm của con biết ông chủ ở nhà với con. Nhưng Chúa Jêsus ôi, con mời Ngài đến. Nếu ai đó bước vào, con đẩy Ngài vào trong góc cho đến khi họ ra về. Con không muốn tiếp tục cầu nguyện. Con không muốn mời họ cúi đầu cầu nguyện với con, bởi vì con đang ở trong sự cầu nguyện khi họ đến. Con đã xấu hổ về Ngài trong Hội thánh. Con đã xấu hổ khi con được mời làm chứng. Con đã xấu hổ khi hướng dẫn giờ cầu nguyện. Con xấu hổ khi nói chuyện với nhóm, con chạy quanh với những cậu con trai, hay với những cô gái. Từ tối nay trở đi, Chúa Jêsus ôi, con sẽ nói về Ngài. Con sẽ làm chứng về Ngài mọi nơi.”

Mời các bạn giơ tay lên, có ai chưa giơ tay? Người nào khác không? Cầu xin Chúa ban phước cho anh. Tốt lắm. Cầu xin Chúa ban phước cho bố, tôi thấy ông ở phía sau, một người rất già đang run rẩy giơ tay. Cầu xin Chúa thương xót ông. Cầu xin Chúa ban phước cho quí cô. Điều đó tốt lắm. Cầu xin Chúa ban phước cho chị. Điều đó tốt vô cùng.



E-67 Tôi thật vui mừng thấy anh chị em làm điều nầy. Cầu xin Chúa ban phước cho chị, người chị da màu của tôi. Cầu xin Chúa ban phước cho cho anh, thưa anh, ở phía sau kia. Tốt lắm. Bất cứ ai khác ở trên ban công lúc nầy đang nhìn lên lối đó không? Tôi nói... Hãy giơ tay lên nói, “Chúa Jêsus ôi, xin thương xót con.”

Cầu xin Chúa ban phước cho người bạn trẻ nầy. Tốt lắm. Tôi vui mừng thấy anh làm điều đó. Chỉ là một cậu bé, nhưng thế là tốt. Cháu yêu Chúa Jêsus chứ? Bây giờ, cháu còn trẻ, và Ngài ở đây trong nhà nầy tối nay. Ngài đang nhìn cháu. Ngài đang Phán với lòng cháu. Ngài đang bảo với cháu giơ tay lên. Cháu có xấu hổ làm điều đó ở ngay đây từ lúc đầu không? Đúng không? Tốt lắm. Cầu xin Chúa ban phước cho cháu giờ nầy, trong khi chúng ta cúi đầu.



E-68 Kính lạy Cha Thiên Thượng, Ngài thấy những người giơ tay kia. Ngài biết hết về họ. Giờ nầy, chúng con cầu xin Đức Chúa Trời ôi, đây sẽ thì giờ sống động và lộ ra, sẽ có sự phục hưng lan tràn tuần nầy, cho đến khi các nơi thống nhất, Chúa ôi, và quyền năng của Đức Chúa Trời sẽ đi vào mọi nhà: Cầu nguyện bên Bàn thờ [tòa giảng] kiểu xưa, ở đó cha và mẹ cùng con cái ở chung quanh bàn cầu nguyện, trong phòng ngủ, phòng khách, đều cầu nguyện thờ phượng Chúa Jêsus và chào mừng Ngài.

Khi Đức Thánh Linh đánh động họ và Phán rằng, “Hãy đi nói với John về việc đến với Nhà thờ,” cầu xin họ đi làm điều đó ngay lập tức. Vì đó là Ngài, Chúa ôi. Xin cho họ không xấu hổ đi nói với John, hay cô gái đó, hoặc bất cứ ai về Ngài. Xin nhậm lời, Cha ôi. Cầu xin đó sẽ là một thì giờ vĩ đại.

Xin ban phước cho tất cả những ai giơ tay lên. Xin cứu họ; Tha thứ tội lỗi họ, và cho họ làm con cái Ngài. Chúng con cầu xin nhơn Danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men!

Địa chỉ hạ tải và liên lạc:

http://Vn.BibleWay.org

Email: ThanhDoCanada@Yahoo.Ca






tải về 170.47 Kb.

Chia sẻ với bạn bè của bạn:
1   2




Cơ sở dữ liệu được bảo vệ bởi bản quyền ©hocday.com 2024
được sử dụng cho việc quản lý

    Quê hương