BS Phạm Hồng Sơn: Đặt vấn đề như vậy đã chính là câu trả lời nếu bỏ đi các dấu hỏi, bớt đi dăm chữ và thêm vào chữ “Đảng cộng sản Việt Nam” (ĐCSVN). “Sửa hiến pháp” luôn là một phương thuốc kinh điển của mọi kẻ độc tài trong thời dân chủ mỗi khi chúng muốn tiếm quyền, củng cố lại quyền lực hay vượt thoát khủng hoảng. Chỉ cần xem qua dư luận vài tháng nay thì thấy phương thuốc đó còn khá hiệu nghiệm, gần như tất cả các vấn đề nghiêm trọng khác của đất nước đã bị mờ hoặc biến hẳn trên truyền thông, cả của Đảng lẫn của dân, trước các núi thông tin về hiến pháp - một bản văn chưa bao giờ được ĐCSVN tôn trọng.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2013/03/130302_phamhongson_hienphap2.shtml
Cách mạng chống đảng CS đã bùng lên ở Việt Nam
Phạm Trần
Tháng 3/2013
… Làn sóng người dân nổi lên cũng tự phủ nhận chủ nghĩa Cộng sản do đảng áp đặt và bắt mọi người phải theo từ 83 năm qua. Và họ cũng kiên quyết đòi đảng trả quyền làm chủ đất nước cho dân để họ tham gia xây dựng Hiến Pháp mới, có thể qua một Quốc Hội Lập Hiến do dân bầu.
Đây là lần đầu tiên trong 68 năm độc quyền cai trị ở Việt Nam đảng Cộng Sản đã phải đối phó với một cuộc nổi dậy không có tiếng súng nhưng trực diện và rất khó dậy tắt, trừ phi đảng muốn tái diễn cuộc đàn áp đẫm máu của chính phủ Trung Cộng ở Qủang trường Tiananmen (Thiên An Môn) năm 1989, nếu những người của phong trào phản kháng quyết định tuần hành ở Hà Nội hay Sài Gòn.
Nghiêm trọng hơn là trong số những người chống đảng, ngòai số đông gười dân bình thường còn có cả công nhân và nông dân là hai lực lượng nồng cốt đã tạo nên đảng CSVN.
Nhiều Lão thành cách mạng, chức sắc Tôn giáo, cựu chiến binh, có cả cựu Tướng lãnh và cán bộ, đảng viên cao cấp đã nghỉ hưu hoặc tại chức cũng tham gia vào làn sóng người phản kháng không đổ máu này.
Biến cố này bắt đầu từ “Kiến Nghị Về Sửa Đổi Hiến Pháp 1992” của nhóm 72 nhà trí thức, nhân sĩ và lãnh đạo tôn giáo nổi tiếng công bố trên báo điện tử Bauxite Việt Nam ngày 19/1/2013.
http://www.chuacuuthe.com/index.php/2013/03/08/cach-mang-chong-dang-da-bung-len-o-viet-nam/
Nhà báo tự do Trương Duy Nhất nói với BBC
“Thật tình khi đọc cái đó tôi bất ngờ lắm,” ông Nhất nói, “Là một nhà báo đã từ bỏ thẻ nhà báo rồi tôi cũng không dám viết những điều như anh Kiên viết huống hồ anh Kiên còn trong biên chế nhà nước.”. Ông cũng nói ông ‘ủng hộ’ hành động của ông Kiên vì ‘xã hội cần những con người như anh Kiên’ mà ông mô tả là ‘người không sợ’.
“Anh Kiên thừa biết hậu quả xảy ra nên việc đó (bị đuổi việc) đối với anh là nhẹ chứ chẳng có gì bất ngờ,” ông Nhất nói, “Điều đó chứng tỏ rằng con người ta có những lúc khát khao phải nói lớn hơn chuyện công việc. Tù tội cũng chẳng là cái gì cả.”. Cũng theo ông Nhất thì những bạn bè nhà báo mà ông trao đổi ‘phần lớn đều ngả mũ kính phục anh Kiên’.
“Họ không dám nói ra thôi nhưng trong thâm tâm họ kính phục,” ông cho biết.
Khi được hỏi các nhà báo trong nước có những người có suy nghĩ như ông Nguyễn Đắc Kiên hay không, ông Nhất nói là ‘có rất nhiều’, trong đó có cả ‘lãnh đạo và đảng viên’.
“Không phải là người ta không biết nghĩ đâu nhưng họ có dám vượt qua nỗi sợ hãi để viết những câu chữ như thế không lại là chuyện khác,” ông nói. “Cũng như tôi cũng nghĩ được nhưng để viết như ông Kiên mặc dù là nhà báo tự do tôi cũng không dám viết.”.
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |