334 |
C h ư ơ n g 0 6 : N g u y ễ n D u v à T r u y ệ n K i ề u
Sinh rằng: 'Giải cấu là duyên,
'Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều!
'Ví dù giải kết đến điều,
'Thì đem vàng đá mà liều với thân.'
- Trong lịch sử, con người đã quyết định và đã chiến thắng ông Trời
nhiều lần rồi. Em đừng lo! Chúng ta là những người còn trẻ, chúng ta
là những người thông minh. Chúng ta sẽ tranh đấu! Nếu cần anh sẽ
hy sinh cái thân này!' Ai trong chúng ta khi còn trẻ cũng đều như Kim
Trọng cả. Cố nhiên khi yêu mình có rất nhiều 'xí quách'. Và mình cứ
hứa tùm lum mà không biết sức mình làm được tới đâu. Rốt cuộc
mười lăm năm mình mới biết là mình làm được gì.
Tư tưởng Thiên mệnh trong truyện Kiều còn rất mạnh. Tư tưởng đó
được ông thầy tướng trình bày và trước Kim Trọng, người yêu, cố
tình chống lại. Nhưng rốt cuộc Đạm Tiên, con ma, đã phát triển và
củng cố niềm tin đó, ít hay nhiều. Ta phải nhìn lại, xét thử mình tin
bao nhiêu phần trăm ở thuyết Thiên mệnh hay Định mệnh đó. Đây là
bốn câu xác định tuyệt đối về thuyết Thiên mệnh hay Định mệnh:
Cho hay muôn sự tại trời,
Trời kia đã bắt làm người có thân.
Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao.
Nhưng đến những câu kế thì ta thấy thuyết đó bắt đầu lung lay: 'Có
đâu thiên vị người nào.' Nghĩa là ông Trời rất công minh. Không phải
ông muốn cho mình thanh cao thì mình được thanh cao, cho mình
phong trần thì mình phải phong trần; phải có lý do gì đó thì người
này mới phong trần, người kia mới thanh cao. Lý do đó nằm ở chỗ
nào?
Có đâu thiên vị người nào,
Chữ tài chữ mệnh dồi dào cả hai.
Hai yếu tố tài và mệnh đóng một vai trò nhất định trong sự quyết
đinh một người phải đau khổ hay hạnh phúc: Theo triết lý của
Chia sẻ với bạn bè của bạn: |